Yoonkook Longfic La Em Chap 62 No 2
Mặc dù từ xa đã nhìn thấy dáng dấp của quả lựu đạn RCH17 nhưng khi chạy tới đã không còn kịp nữa.
Jungkook cứ thế mà cứ mãi tự trách bản thân. Rằng cậu đã không cùng Jimin đến quầy thu ngân, rằng cậu đã cố tình đứng cách xa Jimin khi anh nặng nề đi thanh toán những món đồ hàng hiệu.
Khi hành động lạ của kẻ lạ mặt kia chợt thu vào tầm mắt của cậu, đó cũng là lúc Jimin phải một mình chống chọi trước đòn tấn công bất ngờ ấy.
Tất cả đều do cậu đã không thể giúp đỡ Jimin trong trường hợp xấu này.
Tự dằn vặt mãi.
"À phải rồi. Em chỉ gọi tổ xử lý bom mìn và pháp chứng đến đây thôi đúng không bé t... à không, Jungkook-ssi?" Taehyung tạm nén phẫn uất trong lòng, cẩn trọng hỏi Jungkook. "Phải. Mà sao anh còn ở đây? Không sợ liên lụy hay rủi ro gì hay sao?" Jungkook thắc mắc, không hiểu lý do vì sao cái tên mặt dày này từ nãy cứ ở đây mãi không chịu đi, lại còn liên tục gây ức chế cho cả cậu lẫn Jimin đang ngồi bên cạnh. Biết rằng Jungkook đang cảm thấy lạ vì sự hiện diện của mình, Taehyung cũng đã chuẩn bị sẵn câu trả lời trong đầu: "Em nghĩ Kim Taehyung này sợ sao? Không hề nhé." "Nhưng ở đây không có chuyện của anh nữa. Chỗ này để cảnh sát và đội ngũ chuyên môn lo là được rồi." "Người trong ngành với nhau, chuyện này nếu có thể giúp thì anh nhất định giúp rồi." "Người trong ngành? Nói vậy anh là...?" Jungkook ngờ vực hỏi lại, vẫn chưa tài nào rõ nổi thân phận thực sự của người này. "Không có gì đáng bận tâm đâu. Lúc Park Jimin bị gài lựu đạn, anh có chứng kiến. Với lại anh có chuyện muốn nói với bên pháp chứng. Có lẽ sẽ giúp đỡ được cho việc điều tra." Taehyung bình tĩnh đáp lại, nhưng vẫn chưa trả lời thắc mắc của Jungkook. "Vậy cũng được. Tôi sẽ đưa anh vào danh sách nhân chứng quan trọng của vụ án." Jungkook khẽ gật, ghi lại những gì Taehyung nắm được vào cuốn sổ tay nhỏ của mình. Ngay sau đó là tiếng hụ còi của xe cảnh sát. Cửa chính thương xá Doota Mall được mở ra kèm theo tiếng ồn của đám đông bên dưới. Nhưng ngay sau đó cánh cửa ấy lại được đóng lại để đảm bảo không có ai có thể nhân lúc hỗn loạn có thể thoát ra. Từng cánh cửa thang máy lần lượt mở ra. Đúng là tổ xử lý bom mìn cùng pháp chứng đã tới để phục vụ điều tra như thông tin Jungkook đã cung cấp về sở. Trong đám đông lực lượng đang cẩn trọng tiến đến địa điểm xảy ra vụ gài lựu đạn uy hiếp, có một dáng hình vội vã hơn ai hết chạy tới. Anh ta chính là người lo lắng cho tính mạng của cậu hơn ai cả. "Em không sao chứ?! Anh đến rồi, đừng sợ." _____________ End chap 62 ______________
.
"À phải rồi. Em chỉ gọi tổ xử lý bom mìn và pháp chứng đến đây thôi đúng không bé t... à không, Jungkook-ssi?" Taehyung tạm nén phẫn uất trong lòng, cẩn trọng hỏi Jungkook. "Phải. Mà sao anh còn ở đây? Không sợ liên lụy hay rủi ro gì hay sao?" Jungkook thắc mắc, không hiểu lý do vì sao cái tên mặt dày này từ nãy cứ ở đây mãi không chịu đi, lại còn liên tục gây ức chế cho cả cậu lẫn Jimin đang ngồi bên cạnh. Biết rằng Jungkook đang cảm thấy lạ vì sự hiện diện của mình, Taehyung cũng đã chuẩn bị sẵn câu trả lời trong đầu: "Em nghĩ Kim Taehyung này sợ sao? Không hề nhé." "Nhưng ở đây không có chuyện của anh nữa. Chỗ này để cảnh sát và đội ngũ chuyên môn lo là được rồi." "Người trong ngành với nhau, chuyện này nếu có thể giúp thì anh nhất định giúp rồi." "Người trong ngành? Nói vậy anh là...?" Jungkook ngờ vực hỏi lại, vẫn chưa tài nào rõ nổi thân phận thực sự của người này. "Không có gì đáng bận tâm đâu. Lúc Park Jimin bị gài lựu đạn, anh có chứng kiến. Với lại anh có chuyện muốn nói với bên pháp chứng. Có lẽ sẽ giúp đỡ được cho việc điều tra." Taehyung bình tĩnh đáp lại, nhưng vẫn chưa trả lời thắc mắc của Jungkook. "Vậy cũng được. Tôi sẽ đưa anh vào danh sách nhân chứng quan trọng của vụ án." Jungkook khẽ gật, ghi lại những gì Taehyung nắm được vào cuốn sổ tay nhỏ của mình. Ngay sau đó là tiếng hụ còi của xe cảnh sát. Cửa chính thương xá Doota Mall được mở ra kèm theo tiếng ồn của đám đông bên dưới. Nhưng ngay sau đó cánh cửa ấy lại được đóng lại để đảm bảo không có ai có thể nhân lúc hỗn loạn có thể thoát ra. Từng cánh cửa thang máy lần lượt mở ra. Đúng là tổ xử lý bom mìn cùng pháp chứng đã tới để phục vụ điều tra như thông tin Jungkook đã cung cấp về sở. Trong đám đông lực lượng đang cẩn trọng tiến đến địa điểm xảy ra vụ gài lựu đạn uy hiếp, có một dáng hình vội vã hơn ai hết chạy tới. Anh ta chính là người lo lắng cho tính mạng của cậu hơn ai cả. "Em không sao chứ?! Anh đến rồi, đừng sợ." _____________ End chap 62 ______________
loading...