Chương 48: Diệp Phạm phải làm sao bây giờ?

Bởi vì nghe được Diệp Phạm trả lời, Hạ Hàn lại cười khẽ một tiếng.

Mặc dù cách điện thoại di động, Diệp Phạm nhìn không thấy biểu lộ của Hạ Hàn, nhưng cô vẫn như cũ có thể tưởng tượng được ra. Diệp Phạm thật không biết, tự mình quyết định như vậy là tốt hay là xấu.

Đô Đô nghe được Diệp Phạm trả lời, bé lập tức cười mở. Đô Đô ôm cổ Diệp Phạm, ở trên mặt cô hôn một cái rất lớn.
"A a a, mẹ là tuyệt nhất."

Đô Đô từ trên đùi Diệp Phạm trượt xuống đất, bước chân nhỏ ngắn tung tăng, vui vẻ ở trong phòng chạy tới chạy lui. Bé cộc cộc cộc chạy đi chạy lại, hưng phấn vô cùng.

Một lát sau, Đô Đô lại chạy đến trước mặt Diệp Phạm. Bé đem bàn tay mũm mĩm đến trước mặt Diệp Phạm.
"Mẹ, chúng ta ngoắc tay, không cho phép mẹ đổi ý nha."

Diệp Phạm đành phải vươn tay ra, cùng Đô Đô ngoắc ngoắc tay. Đô Đô ghé vào trên đầu gối Diệp Phạm, đối với điện thoại trên tay cô mà nói chuyện.
"Vậy thúc thúc thì sao? Thúc thúc cũng phải nhớ kỹ cùng con ngoắc tay."

Thời điểm đối mặt với Đô Đô, thanh âm Hạ Hàn rất dịu dàng, cùng lạnh lẽo ngày thường khác biệt.
"Thúc thúc nhất định sẽ thường xuyên tới nhà Đô Đô, tìm Đô Đô chơi."

   Hạ Hàn hứa hẹn làm cho Đô Đô vui vẻ, nhưng tâm tình Diệp Phạm lại không tốt lên được. Hạ Hàn có ý tứ gì, anh đến mấy lần coi như xong, còn muốn đến rất nhiều lần. Diệp Phạm nhịn không được nâng trán, sự tình làm sao biến thành cái dạng này rồi.

   Đô Đô còn đang ở bên cạnh Diệp Phạm, chi chi tra tra cùng Hạ Hàn nói chuyện. Cũng không biết Hạ Hàn lấy đâu ra kiên nhẫn, có thể cùng đứa bé trò chuyện lâu như vậy.
   Mặc kệ là Đô Đô nói cái gì, Hạ Hàn đều có thể đáp lại.

   Diệp Phạm thấy tiếp tục như thế không được, cô đưa di động cầm xa ra một chút.
"Bảo Bảo, đã trễ thế như vậy, thúc thúc buồn ngủ rồi."

   Đô Đô quệt mồm, có chút không vui, bé rất lâu không gặp được thúc thúc, vẫn muốn cùng thúc thúc nói chuyện. Diệp Phạm thấy Đô Đô không nỡ, liền hướng về phía điện thoại mở miệng.
"Hạ Hàn, thời gian cũng đã trễ, tôi cảm thấy anh nên nghỉ ngơi, sẽ không quấy rầy anh nữa."

   Mặc dù Đô Đô không có nghe được ý trong lời nói của Diệp Phạm, nhưng Hạ Hàn đã hiểu. Hạ Hàn nhíu mày, hiểu rõ cười cười. Lần này, anh không có phản bác ý của Diệp Phạm. Thanh âm trầm thấp vang lên trong đêm: "Được."

   Hạ Hàn lại gọi Đô Đô một tiếng.
"Thúc thúc gần đây có chút bận bịu, mấy ngày nữa mới có thể đến nhà con thăm con."

   Đô Đô mặc dù có chút chờ không nổi, nhưng bé vẫn là đồng ý.
"Vậy được rồi, Đô Đô sẽ chờ thúc thúc tới nha."

   Hạ Hàn: "Đô Đô, hẹn gặp lại." Ngay sau đó, anh lại lên tiếng.
"Hẹn gặp lại, Diệp Phạm."

   Diệp Phạm nhìn thấy cuộc gọi kết thúc trên màn hình, trong lòng thở dài một hơi.
"Được rồi, Bảo Bảo có thể đi ngủ rồi."

   Đêm nay, Diệp Phạm bị Hạ Hàn cùng Đô Đô hai người này chỉnh tới kiệt sức. Diệp Phạm đặt điện thoại ở một bên, cô ôm lấy Đô Đô. Cô thấy Đô Đô vẫn toét miệng cười, tức giận nói một tiếng.

"Thật là một cái Tiểu Bạch Nhãn Lang, nhanh như vậy liền đem mẹ của con bán đi."

   Đô Đô mở con mắt tròn tròn, căn bản không biết Diệp Phạm đang nói cái gì. Diệp Phạm làm bộ muốn cắn cái mũi của Đô Đô, Đô Đô còn khanh khách cười. Dáng vẻ không tim không phổi.

   Ở một nơi khác, Hạ Hàn đứng trước cửa sổ sát đất, bóng lưng thẳng tắp. Trong thư phòng không mở đèn, chỉ có tia sáng bên ngoài chiếu vào. Tần tầng mây đen che khuất đi ánh trăng, nhưng bên đường đi những ngọn đèn vẫn sáng trưng.

   Ngoài cửa sổ là màn mưa lạnh lẽo vắng vẻ, đáy mắt Hạ Hàn lại hiện lên ấm áp. Khóe miệng của anh mơ hồ mang theo mỉm cười, ngũ quan lạnh lùng mang theo tia nhu hoà.

   Mặc dù phải đợi mấy ngày nữa, nhưng anh đã bắt đầu chờ mong cảnh tới nhà của Đô Đô rồi.

. . .

   Diệp Phạm còn đang quay phim tại đoàn làm phim « Thẩm tướng ».

   Sáng hôm nay sau khi cảnh quay kết thúc, cô vẫn chưa ăn ăn cơm trưa, liền thấy người đại diện của mình Đới Cận Sơn.

   Đới Cận Sơn vội vàng tiến vào Ảnh Thị Thành. Sắc mặt anh lo lắng đuổi tới studio của đoàn làm phim, tìm Diệp Phạm: "Tôi phải nói cho cô một sự kiện."

   Diệp Phạm phát hiện sắc mặt anh ta không đúng, cô hỏi: "Làm sao vậy?"

   Đới Cận Sơn: "Thời gian quay của « Kế hoạch Cự Tinh » đã được xác định, ngay vào tuần sau."

   Nhưng phân đọc diễn của Diệp Phạm ở đoàn làm phim « Thẩm tướng », đến tuần sau căn bản cũng chưa quay hết.

   Bởi vì có tiếng vang rất tốt, tổ biên kịch nhất thời tăng thêm cảnh quay cho cô, còn cần thời gian nửa tháng mới có thể quay xong « Thẩm tướng ».

   Diệp Phạm cùng Đới Cận Sơn liếc nhau một cái. Điều này có nghĩa là việc quay « Thẩm tướng » cùng « Kế hoạch Cự Tinh » sẽ bị xung đột!

"Tại sao lại quyết định quay vội vàng như thế?" Diệp Phạm nói, "Những người khác có trao đổi để điều chỉnh lại thời gian không?"

   Bọn họ có suy nghĩ giống nhau, còn có những nữ minh tinh khác cũng sẽ tham gia « Kế hoạch Cự Tinh ». Bọn họ có thời gian sao?

   Đới Cận Sơn lắc đầu: "Tôi đã hỏi tiết mục tổ bên kia rồi."

   Bởi vì tiết mục này ở phía sau có nguồn đầu tư hùng hậu chống lưng, phương diện thái độ của tiết mục tổ rất ương ngạnh. Nếu như không có thời gian để trống, thì cũng đừng có tới tham gia cái tiết mục này.

   Bất kể là có địa vị gì, cái tiết mục này, sẽ không chờ bất luận một người nào.
   Làm một người đại diện kim bài, Đới Cận Sơn hết sức rõ ràng, lần tuyển diễn viên cho phim của Tần đạo diễn này có bao nhiêu trọng yếu.

   Dù là không đạt được quân quân của « Kế hoạch Cự Tinh » đi chăng nữa, chỉ cần ở bên trong để cho người xem cùng các nghệ sĩ trong ngành nhớ kỹ mình, đối với sự nghiệp sau này sẽ có trợ lực rất lớn.
  Cái tiết mục này, không đi không được.

   Diệp Phạm tiếp tục quay phim, thời gian của cô đã không còn nhiều lắm, chỉ có thể cố gắng đẩy nhanh tiến độ quay phim vào tuần sau, tận lực đem phần diễn của mình quay xong.

   May mà vài ngày sau, bọn họ biết được một tin tức tốt. « Kế hoạch Cự Tinh » có cho một đoạn thời gian giảm xóc.
   Cứ sau ba ngày kết thúc huấn luyện, đều có một ngày nghỉ, có thể đi quay phim nhận chương trình, hoặc là về nhà.

   Trải qua thương nghị của đoàn đội, Đới Cận Sơn cùng đoàn làm phim « Thẩm tướng » đã bàn bạc, đem phần diễn của Diệp Phạm tạm thời trì hoãn quay chụp.

   Tham gia quay xong tiết mục, Diệp Phạm sẽ lập tức chạy tới đoàn làm phim quay một ngày, quay xong lại chạy về tiết mục.
   Ở giới giải trí ngành nghề giống như trật tự xinh đẹp này, bận rộn là trạng thái bình thường.

   Chỉ có không ngừng mà xuất hiện ở trước mặt người xem, mới không bị quên lãng. Vài ngày sau, Weibo của « Kế hoạch Cự Tinh » chính thức công khai danh sách các nữ minh tinh tham dự tranh đấu để giành vai nữ chính Hồ Mạn Quân.
   Đầu tiên là thả ra tên của người mới, sau đó là tên của một số minh tinh, cuối cùn có đính thêm địa chỉ trang Weibo của họ.

   Tin tức này lập tức đốt lên nhiệt tình của dân mạng. Các kênh diễn đàn bát quái lớn đều đã bị danh sách tuyển thủ quét qua.

【 Kế hoạch Cự Tinh rốt cục có động tĩnh! Phía dưới là danh sách minh tinh. 】

   Các minh tinh tham dự tranh tài có: đại hoa đán Thường Tố, gần đây rất nổi Diệp Phạm, ca sĩ đang hot Thẩm Lạc Lạc, tiểu hoa hạng hai Nhạc Thược. . .

"Wow, quá kình bạo đi! Đến đại hoa đán Thường Tố cũng muốn diễn Hồ Mạn Quân sao? Cô ấy đều đã ba mươi bảy tuổi, làm sao có thần thái mà diễn bắt đầu từ thời thiếu nữ a."

"Ta liền ha ha, tại sao lại trào phúng tuổi tác của nữ minh tinh, ngươi chưa có xem bài phỏng vấn của Thường Tố sao? Cô ấy đã nhiều lần nói qua thần tượng của mình là Hồ Mạn Quân."

"Năm nay mấy người có nhiệt độ nhất đều ở trong tiết mục này a, còn muốn tranh đoạt cùng một vai, cuối cùng nhất định sẽ diễn biến thành Tu La tràng."

"Có nhiệt độ nhất? Lầu trên ngươi đã quên mất Đường Cẩm rồi sao?"

"Đúng nga, Đường Cẩm vì cái gì không tới tiết mục này a, là bởi vì Diệp Phạm sẽ tham gia, hay là bởi vì thắng không nổi a ha ha ha."

   Vài ngày sau, « Kế hoạch Cự Tinh » bắt đầu quay, người dự thi phải tham gia vòng tranh tài đầu tiên để gia tăng nhiệt độ. Diệp Phạm cùng những minh tinh cũng như nhóm người mới kia đi tới sân tập hợp.

   Diệp Phạm liếc mắt mấy cái, ở đây có tầm ba mươi mấy người, cô nhận ra mấy minh tinh trong đó.
   Một người là Thường Tố, cô ấy là một đại hoa đán, dù cô ấy đã có một chút địa vị trong giới, nhưng vẫn tới tham gia « Kế hoạch Cự Tinh » vì muốn lấy được vai nữ chính.
   Còn có Thẩm Lạc Lạc, Nhạc Thược các minh tinh khác.

   Những người khác đều là người mới, Diệp Phạm cư nhiên lại thấy được một người quen, Tống Mạn. Tống Mạn là người lúc cô đang quay « Ẩn nấp Bến Thượng Hải » mà nhận biết, hai người quan hệ không tệ.
   Tống Mạn cũng nhìn thấy Diệp Phạm, cô ấy đi tới, cười nói: "Diệp Phạm."

   Diệp Phạm thay cô ấy cao hứng: "Cô được tiết mục tổ chọn trúng."

   Cô biết, phàm là người tham gia cái tiết mục này, cần phải trải qua rất nhiều sàng chọn, Tống Mạn có thể được tuyển chọn, chính là nhờ thực lực của cô ấy.

   Tống Mạn: "May mắn mà thôi. Tôi kỳ thực chỉ là muốn đạt được một cái cơ hội lộ mặt, cái khác không quan trọng."

   Hai người đang nói chuyện, lúc này, một người đàn ông đi ra, tất cả mọi người nhìn sang. Người kia rất anh tuấn, khóe mắt có chút xếch lên, một cặp mắt đào hoa chói mắt mê người.

   Tề Thuật.

   Mấy người mới thấy được Tề Thuật, đáy mắt lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng, trong số bọn họ có vài người là fan hâm mộ của Tề Thuật, cũng là lần đầu tiên cách ngôi sao lớn này gần như vậy.

   Tề Thuật nở nụ cười, mở miệng: "Tôi là người chủ trì của « Kế hoạch Cự Tinh ». Về sau mỗi một kỳ tiết mục tôi cũng sẽ đồng hành cùng mọi người."

   Tề Thuật: "Tiếp theo tôi sẽ giới thiệu một chút thành phần ban giám khảo, giám khảo đầu tiên của chúng ta."

"Cô ấy là chủ biên của một tạp chí lớn có hơn hàng triệu lượng tiêu thụ trong cả nước, mỗi ngôi sao lớn đều đã từng lên tạp chí của cô ấy."

   Một người phụ nữ đi ra, cô ấy mặc một bộ váy liền bó thân màu đen dài tới ngang gối, dáng người thon dài cân xứng, trên chân mang đôi giày cao gót màu đen có đế chống nước.

   Hùng Lan, chủ biên tạp chí trứ danh, ánh mắt cay độc tinh chuẩn, trong giới thời trang được xưng là "Nữ ma đầu" .

   Các thí sinh lại bộc phát ra tiếng thét chói tai mãnh liệt. Đây chính là nữ chủ biên người Hoa nổi danh nhất giới thời trang, cô ấy xem qua trình diễn thời trang, so với số muối bọn họ nếm qua còn nhiều hơn.

   Tề Thuật cười: "Vị giám khảo kế tiếp cùng âm nhạc có quan hệ, hợp tác với tôi rất nhiều lần, đều là bạn tốt."

   Người đàn ông mang theo kính đen, khuôn mặt bình bình đạm đạm, nhưng ánh mắt lại rất sắc bén.

   Tô Tịch, người chế tác kim bài của giới âm nhạc, sáng tác qua rất nhiều Album có lượng tiêu thụ quán quân, cầm qua vô số giải thưởng.

   Tề Thuật cũng không dài dòng nữa: "Nhà sản xuất của bộ phim này cũng là một trong những vị giám khảo của chúng ta, Đổng Di."

   Đổng Di chậm bước ra ngoài, quần jean T-shirt đơn giản, nhưng khí tràng nữ cường nhân lại không thể bỏ qua.
   Cô ấy là nhà sản xuất phim trứ danh quốc tế, cùng đạo diễn Tần An hợp tác qua nhiều lần, đi tới đây, cũng là muốn tìm người thích hợp nhất.

"Còn có một vị giám khảo, Ảnh đế quốc tế, một ngôi sao lớn nữa."

   Phía dưới tiếng nghị luận vang lên, Ảnh đế quốc tế vốn không nhiều, họ đang suy đoán đến cùng người này sẽ là Hạ Hàn trẻ tuổi hay là minh tinh điện ảnh uy tín lâu năm.

"Nhưng là. . ." Tề Thuật dừng một chút, "Hiện tại anh ấy chưa sắp xếp được thời gian, tạm thời chưa thể tới."

   Các thí sinh có chút thất vọng, nhưng rất nhanh nhiệt tình lại cháy lên. Tề Thuật tiếp tục nói, ngôn ngữ của anh ta khôi hài, rất biết điều động bầu không khí, tâm tình của mọi người đều buông lỏng xuống.

   Tề Thuật: "Đây là một cơ hội khó có được, mọi người đều cạnh tranh công bằng, mỗi người đều có cơ hội lấy được vai nữ chính của bộ phim « Sinh như Yên Hoả » này."

   Đạt được quán quân của « Kế hoạch Cự Tinh », mang ý nghĩa mình nổi bật ở trong nhiều người như vậy, đã chứng minh thực lực của chính mình.
   Hơn nữa, chỉ cần lấy được vai diễn này, thì tương đương với đạt được sự tán thành của đạo diễn Tần An, có thể dự đoán được về sau sự nghiệp diễn xuất sẽ có tương lai tươi sáng.

   Tất cả mọi người đến tham gia tiết mục tuyển diễn viên lần này, chính là hướng về phía cái danh hiệu kia mà đến.

   Lúc này, Tề Thuật trêu chọc một câu: "Mọi người không cần khẩn trương như vậy, tôi trước tiên chúc mọi người tranh tài vui vẻ." Tề Thuật quét mọi người vài lần: "Hiện tại, tôi giới thiệu một chút quy tắc của tiết mục."

      Tất cả mọi người nhìn Tề Thuật.

   Tề Thuật: "Vòng đầu tiên này, là để mọi người chụp ảnh poster, đầu tiên mọi người sẽ tự chọn lựa quần áo cho riêng mình, sau đó sẽ có người đưa mọi người đi chụp ảnh."

   Tề Thuật nói rõ: "Sẽ có người chấm điểm. Sau vòng này, sẽ chỉ lưu lại 12 người. Những người còn lại, trực tiếp bị đào thải."

   Mọi người khiếp sợ, cái gì? Chỉ để lại mười hai người? Trực tiếp đào thải hơn một nửa.

   Diệp Phạm khẩn trương, cạnh tranh so với trong tưởng tượng của cô còn muốn kịch liệt hơn. Như vậy, có ý nghĩa là có một số người căn bản còn không có cơ hội tham gia quay kỳ đầu tiên của tiết mục.

   Vừa mới được chọn vào, liền trực tiếp bị đào thải, thật sự rất tàn khốc.
   Diệp Phạm hít sâu một hơi, cô nhất định phải ổn định tâm tình, chậm rãi tiến từng bước, không được hoảng loạn l.

   Những người mới gấp đến cau mày, bọn họ thật vất vả mới tới được vòng này, có thể cùng những minh tinh này tranh tài, đây là việc bình thường nghĩ cũng không dám nghĩ, bọn họ nhất định phải toàn lực ứng phó.

   Mỗi người đều có một tâm tư riêng.

   Tề Thuật hướng ngón tay tới đằng sau: "Mọi người có thấy căn phòng đăng sau không?"

   Đám người quay đầu, Diệp Phạm cũng quay người nhìn sang, phía trước cách mấy trăm mét có một căn phòng.

   Tề Thuật lướt qua mọi người, anh tiếp tục nói: "Mọi người hãy tới đó tìm trang phục thích hợp với mình nhất, đồng thời ở bên trong phòng hóa trang thay đồ rồi về đây, sau đó chúng tôi sẽ đưa mọi người đi chụp ảnh."

   Lúc này, thần sắc Tề Thuật trở nên nghiêm túc, giọng điệu rất chân thành: "Nhớ kỹ, chỉ cho mọi người thời gian mười phút đồng hồ. Nhất định phải ở trong thời gian quy định trở về, nếu không trực tiếp đào thải."

   Vòng cạnh tranh này, chính là để rèn luyện tố chất của các thí sinh tham gia, ở dưới áp lực cường đại có thể đưa ra lựa chọn chính xác, nhất định phải có rất năng lực chịu đựng được áp lực cường đại.

   Nếu như ngay cả cửa này đều qua không được, lại càng không cần phải nói đi quay bộ phim phối trí đỉnh cấp « Sinh như Yên Hỏa » này.

   Mười phút đồng hồ?
   Mọi người khẽ giật mình, bọn họ đều có một cái ý nghĩ, thời gian quá ngắn.
   Đầu tiên chọn quần áo liền cần thời gian, ở trong thời gian cực ngắn, tìm tới một bộ quần áo thích hợp đã rất khó, còn chưa đề cập có nhiều người như vậy cùng nhau tranh đoạt.
   Lại thêm thời gian thay quần áo cùng vừa đi vừa về, mười phút đồng hồ, thật sự không đủ.

   Tề Thuật nhìn một chút đồng hồ: "Quần áo số lượng có hạn, thời gian cũng có hạn, người đến trễ, sẽ không có cơ hội thứ hai."
   "Được rồi, hiện tại sẽ tính thời gian, bắt đầu."

   Vừa dứt lời, toàn bộ mọi người liền tăng tốc bước chân lập tức hướng về căn phòng ở phía sau. Tề Thuật nhìn qua bóng lưng của mọi người, miệng nhếch lên nụ cười. Ai thực lực mạnh, ai chỉ là hữu danh vô thực, ở trong trận đấu này, chẳng mấy chốc sẽ biết rõ.

   Ánh mắt của anh ta giống như lơ đãng liếc qua Diệp Phạm, lại rất nhanh thu hồi lại.

   Diệp Phạm thần sắc nghiêm túc, tranh tài đã bắt đầu, cô nhất định phải tập trung chú ý, toàn lực phát huy, ngàn vạn lần không thể thả lỏng một giây một phút nào.
   Diệp Phạm đi theo mọi người cùng nhau đi tới căn phòng kia, lúc cô đang suy tư nên chọn phong cách nào, lúc này, bên cạnh có một người đột nhiên nghiêng tới.

   Diệp Phạm hướng bên cạnh đi vài bước, đang muốn tránh đi, người kia tựa hồ chằm chằm nhắm chuẩn vào Diệp Phạm, cô ta vẫn như cũ đẩy tới, cánh tay Diệp Phạm tê rần, cũng trặc chân một chút.

   Diệp Phạm đành phải ngừng lại. Người đụng vào Diệp Phạm đầy vô tình nói một câu, ngữ khí của cô ta rất tùy tiện: "Thật xin lỗi a." Người kia nhìn cũng chưa nhìn Diệp Phạm, cũng không quay đầu đi thẳng.

   Người đó chỉ là một tiểu minh tinh, cô ta hết sức rõ ràng, ở trong đây Diệp Phạm có thực lực mạnh nhất, nếu như Diệp Phạm thua trận này liền bị đào thải, cô ta cầu còn không được.
   Diệp Phạm sắc mặt lạnh lùng, người kia là cố ý. Cô ta cố ý đụng mình, muốn kéo dài thời gian của mình.

   Diệp Phạm không nghĩ nhiều nữa, cô tăng tốc bước chân đi vào phòng chọn quần áo. Phía trước đã có mấy người lục tục thay xong quần áo đi ra, Diệp Phạm đã là người chậm nhất.

   Diệp Phạm ổn định suy nghĩ, cô đi vào. Diệp Phạm nhìn lướt qua, tủ quần áo toàn bộ mở rộng, bên trong chỉ treo mấy bộ y phục cuối cùng.

   Lòng của cô dần dần chìm xuống. Hiển nhiên, cô tới quá trễ, quần áo tốt đã đều bị chọn lựa đi.

   Trong tay Tống Mạn đã cầm một bộ y phục, cô nhìn thấy Diệp Phạm chậm như vậy mới tới, kinh ngạc hỏi: "Diệp Phạm, cô làm sao đến muộn như vậy?"

   Diệp Phạm: "Xảy ra một chút ngoài ý muốn."

   Càng đến lúc này, Diệp Phạm càng thêm bình tĩnh lại, bước chân cô không ngừng, đi đến trước tủ quần áo.

   Phía trên treo hai bộ y phục.
   Một bọ là quần áo màu đen, kiểu dáng rất phổ thông, không có bất kỳ hoa văn gì, trên kệ quần áo còn treo một cái khăn vải để che mặt.
   Một bộ khác là màu lam nhạt, hoa văn rất thanh lịch, xem ra chính là kiểu quần áo mà các cô gái sẽ rất thích.

   Lúc này, bên cạnh có một cái tay duỗi tới, người kia cầm lấy quần áo màu xanh lam: "Y phục này tôi muốn."

   Người này là người mới được tiết mục chọn trúng tham gia lần tuyển diễn viên này, cô ấy vốn là đến chậm, lại chọn thật lâu, bây giờ thấy còn có một bộ màu lam, lập tức liền lấy đi.
   Bộ đồ màu đen kia cô mới không mặc, mặt bị che khuất, bộ dáng lại khó coi, mặc lên hiệu quả khẳng định sẽ rất kém.

   Tống Mạn: "Diệp Phạm. . ."
   Chỉ còn lại cái bộ y phục bình thường nhất, Diệp Phạm làm sao bây giờ?

   Diệp Phạm nhìn về phía Tống Mạn: "Cô đi thay quần áo trước đi, tôi lập tức tới ngay."   Diệp Phạm trên mặt rất bình tĩnh, Tống Mạn trên mặt mang theo vẻ lo lắng, nhưng cô ấy vẫn lên tiếng: "Được."

   Thời gian đã không nhiều lắm, cô nhất định phải tranh thủ thời gian thay xong quần áo.
   Tống Mạn đi thay quần áo, Diệp Phạm cũng cầm quần áo màu đen tiến vào một gian phòng khác thay quần áo.

   Trong lòng Diệp Phạm dị thường bình tĩnh, thời gian không đợi người, nếu như chỉ còn lại một bộ y phục này, cô nhất định phải mặc vào cái này.
   Diệp Phạm một bên đổi quần áo, một bên trầm ổn nghĩ.

   Việc đã đến nước này, khẩn trương bối rối đều là vô dụng, cô nhất định phải để cho mình trấn định lại.
   Còn lại mấy bộ quần áo bên kia đẹp thì cũng đẹp, nhưng nếu như cô đem bộ quần áo phổ thông này biểu hiện ra đặc sắc của riêng mình. Đây mới là bản lĩnh của cô.

   Bộ quần áo màu đen này xác thực bình thường không có gì lạ, nhưng nếu như phát huy thật tốt, chưa hẳn không có khả năng nghịch chuyển, ngược lại sẽ để ban giám khảo hai mắt tỏa sáng

   Trong vài phút ngắn ngủi, Diệp Phạm đã nghĩ kỹ đối sách. Diệp Phạm thay xong quần áo, đâu vào đấy rời đi phòng thay đồ.

   Bên kia, trong một căn phòng, 500 người xem đang ngồi đó. Các minh tinh dự thi cùng nhóm người mới cũng không biết, đánh giá các cô ấy không chỉ có ban giám khảo, mà còn có những khán giả này.

   Những người xem này là tiết mục tổ cẩn thận sàng chọn ra, bọn họ cũng phải trải qua rất nhiều khảo hạch, mới có thể vì tiết mục tuyển diễn viên lần này cho điểm.
   Bọn họ không phải fan hâm mộ của bất luận người nào trong đây, bọn họ bỏ phiếu sẽ chỉ công bằng công chính, không có tư tâm cùng thiên vị.

   Khán giả chú ý nhất cử nhất động của những minh tinh này cùng nhóm người mới, mà hết thảy này những người tranh tài này cũng không biết rõ tình hình.
   Từ lúc Diệp Phạm bọn họ tới đây, những khán giả này đã bắt đầu theo dõi.

   Lúc này, nhìn thấy Diệp Phạm chỉ lấy được một bộ quần áo bình thường nhất, khán giả dồn dập phát ra mưa đạn.

"Bộ y phục này quá bình thường, Diệp Phạm giống như chọn đến một bộ kém cỏi nhất, cô ấy còn có cơ hội xoay người sao?"

"Diệp Phạm là một minh tinh, sẽ không ở ngay trận đấu đầu tiên đã bị đào thải đi."

"Nhưng mà, Diệp Phạm cũng có khả năng sẽ bất ngờ chiến thắng, cho mọi người một cái kinh hỉ đâu."

   Trong vòng đấu này, Diệp Phạm đến cùng là sẽ bị loại, hay là sẽ lọt vào vòng trong, không ai biết được.
~~~

loading...

Danh sách chương: