Thế giới VII: Chương 78: Xuyên Sách Nữ Phụ Trọng Sinh.
EDIT: morticia.
Thế giới mới hơi đặc biệt, nữ phụ trọng sinh sau tận thế. Nữ phụ trọng sinh sau tận thế không có gì lạ, lạ là ở thiết lập của nó.
Khác với đại đa số tiểu thuyết tận thế khác, tận thế ở đây không đối đầu với zombie, mà là nhiệt độ liên tục tăng lên từ mặt trời, theo đó chôn vùi tất cả. Morticia wattpad. Cho dù là nhà cao tầng, hay rừng cây rậm rạp, tất cả mọi thứ trên mặt đất đều bị sa hóa, đến cả người và động vật cũng không ngoại lệ, chỉ cần là thứ tồn tại trên mặt đất, đều bị biến thành cát vụn.
Mặt trên toàn bộ Địa Cầu biến thành sa mạc, nhân loại bị ép phải sinh tồn dưới lòng đất. Không có thức ăn nước uống, vật tư thiếu thốn, chỉ có thể ẩn nấp ở nơi lòng đất tối tăm. Cũng may ông trời để lại một chút hi vọng sống, nhân loại thức tỉnh siêu năng lực. Những siêu năng lực này không phải dị năng Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ ở thế giới trước, mà là năng lực kiến tạo.
Những người thức tỉnh dị năng được gọi là thẻ sư, từ nhỏ như một hạt gạo, một chén nước, thậm chí là một thùng nước, đến tàu điện ngầm, phương tiện giao thông, thiết bị chiếu sáng... Đều cần thẻ sư biến hóa từ thẻ bài, biến những thứ đó thành vật thật.
Cũng từ đó thẻ bài chia ra làm nhiều loại, loại sinh hoạt, loại chữa bệnh, loại vũ khí.
Sức mạnh biến hóa từ thẻ bài tương đối thần kỳ, đây là năng lực chưa từng có, không có bọn họ, nhân loại không thể sinh tồn, cho nên địa vị thẻ sư tăng cao, được mọi người tôn kính.
Mà nữ chính Hạ Thanh Trúc, trước khi trọng sinh là một học sinh bình thường. Sau khi tận thế đến, cô ta không thức tỉnh năng lực gì, người nhà biến thành cát, một mình khó khăn mưu sinh dưới lòng đất. Sinh hoạt không hề tôn nghiêm, mặc người chà đạp, về sau không giữ được ranh giới cuối cùng, dựa vào bán thân đổi vật tư sinh hoạt. Ban đầu cô ta còn đi theo một thẻ sư có chút năng lực, sinh hoạt coi như ổn định, sau đó bị thẻ sư kia chán ghét vứt bỏ, cô ta không còn nơi nương tựa, biến thành kỹ nữ bán mình tầng dưới chót. Có khi vì một ổ bánh mì mà có thể kính dâng nhục thể...
Mà người cô ta từng nghĩ là bạn thân Lâm Tô, lại khác hoàn toàn, nếu cô ta sắm vai pháo hôi, thì đối phương đóng nhân vật chính, vẫn là loại Mary Sue hào quang vô hạn. Tận thế vừa đến đã thức tỉnh năng lực biến hóa, còn là loại vô hình. Xuất thân tầm thường nhưng có quý nhân phù trợ, bên người luôn có các loại mỹ nam vờn quanh, vì cô làm tùy tùng. Ôn nhu thiện lương, lại có lòng nhân ái, cứu vớt kẻ yếu, giúp đỡ chính nghĩa, trách trời thương dân ở nơi tận thế không còn nhân tính, tỏa ra hào quang Thánh Mẫu. Ngày cô ta chết, toàn thành ăn mừng Lâm Tô trở thành thành chủ Hoàng Sa.
Lâm Tô phong quang vô hạn, càng tô đậm cô ta dơ bẩn không chịu nổi. Mà trước khi tận thế, cô ta là đại tiểu thư Hạ gia cao cao tại thượng, trước giờ đều là Lâm Tô dỗ dành cô ta! So sánh như thế, khiến cô ta xấu hổ tột cùng, thậm chí điên cuồng ghen ghét Lâm Tô.
Ngay lúc cô ta chết đi, linh hồn đến một không gian kì quái, bên trong chỉ có một quyển sách, cô ta xem xong, mới hiểu rõ. Thế giới mà cô ta sống chỉ là một quyển sách, Lâm Tô là nhân vật chính Mary Sue, mà bản thân cô ta chỉ là một pháo hôi. Tác dụng tồn tại duy nhất, là đưa bàn tay vàng cho Lâm Tô —— sinh nhật Lâm Tô, cô ta có tặng một vòng tay, tận thế đến, vòng tay mở ra hệ thống.
Cũng nhờ hệ thống này giúp Lâm Tô phong sinh thủy khởi ở tận thế.
Còn nữa, thẻ sư lúc trước nuôi dưỡng cô ta, vì ái mộ Lâm Tô mới vứt bỏ cô...
Sau đó, Hạ Thanh Trúc hắc hóa, nếu không biết chân tướng, có khi cô ta sẽ tự an ủi mình, nhưng khi biết tất cả những thứ Lâm Tô có vốn là của mình, cô ta không thể không oán hận. Ngay sau đó, Hạ Thanh Trúc trọng sinh, chuyện đầu tiên làm sau khi sống lại là đòi lại vòng tay.
"... Hạ Thanh Trúc, cô hơi bị quá đáng rồi đấy, sao lại khi dễ Lâm Tô!"
Lâm Tô vừa khôi phục kí ức liền nghe một câu này, cô lấy lại bình tĩnh, nhìn về phía giọng nói. Một nữ sinh tết tóc đuôi ngựa, dáng người cao gầy đứng trước mặt cô, người mới nói là cô ấy. Đối diện là một nữ sinh dung mạo diễm lệ, mặt không đổi đối mặt với hai người, tay cầm một cái vòng tay.
Vòng màu bạc tinh tế, còn có một viên ngọc màu xanh.
Trong nháy mắt Lâm Tô đã hiểu, đây là cảnh nữ chính sống lại đòi vòng tay.
Hạ Thanh Trúc dung mạo xinh đẹp động lòng người, mặc một cái váy ngủ tơ tằm màu đỏ, phác họa dáng người mỹ lệ, cực kỳ gợi cảm. Ánh mắt cô ta miệt thị, "Quà của tôi, bây giờ không thích tặng nữa, lấy về thì sao? Triệu Miên Miên, xem cái người coi cô là tấm khiên ấy, kẻ ác là tôi, kẻ chanh chua là cô, bản thân núp phía sau làm Bạch Liên Hoa, một bên ra vẻ chịu ủy khuất, làm như tất cả mọi người phụ mình, ha ha."
Lúc trước cô ta không hiểu, dù lúc nào Lâm Tô cũng tốt tính đi dỗ mình, nhưng thanh danh của cô ta càng ngày càng kém, đến mức ngoại trừ Lâm Tô không còn người bạn nào khác, lúc đó cô ta còn xem Lâm Tô là người bạn duy nhất. Sau khi trọng sinh cô ta coi như hiểu rõ, Lâm Tô là Bạch Liên Hoa!
"Tô Tô không như cô nói!" Triệu Miên Miên nói vậy, nhưng khí thế không như vừa rồi.
Hạ Thanh Trúc không quan tâm cười một tiếng, "Cô nhìn đi, cô bênh vực kẻ yếu lâu như thế, cô ta nói một câu nào chưa? Không phải vừa nãy cô ta mới nói 'Miên Miên, tớ không sao, không muốn so đo với cô ấy' nhưng thanh âm đặc biệt ủy khuất, cô nghe càng tức giận, nhịn không được ra mặt giúp cô ta đấy. Kết quả cô ra mặt thật, cô ta cũng không kéo cô lại, để mặc cô xông pha chiến đấu. Triệu Miên Miên, tôi khuyên cô nên lau mắt thật kỹ, xem xem cô đang làm bạn với ai. Lúc trước là tôi mắt mù, bây giờ nhìn rõ, muốn phân rõ ràng."
EDIT: morticia.
Mắt thấy cô ta sắp ly gián thành công, Lâm Tô vội vàng nói, "Vừa rồi tôi không nói vì đang nghĩ rốt cuộc là đã chọc giận cậu chỗ nào? Hôm qua ba chúng ta còn cùng nhau đi dạo phố, chơi rất vui vẻ, váy trên người cậu còn do chính tôi chọn. Mà cậu trong một đêm như biến thành người khác, bọn tôi còn chưa tỉnh ngủ cậu đã lục tủ tôi tìm vòng tay, những thứ quý giá cậu tặng tôi thì bỏ qua, vì sao cứ khư khư đòi tím nó?"
Hạ Thanh Trúc nhất thời im lặng, cô ta đương nhiên không thể nói chỉ có vòng tay này mới mở được hệ thống, cũng không ngờ Lâm Tô phản ứng nhanh như thế, nói trúng tim đen vạch đúng mấu chốt.
Lâm Tô lại nói, "Ba năm tình bạn cậu nói trở mặt liền trở mặt, còn không cho tôi thời gian tiếp nhận?"
Triệu Miên Miên vẻ ngưng trọng bây giờ mới giãn ra, ba năm ở chung, cô ấy đương nhiên biết Hạ Thanh Trúc sáng nắng chiều mưa cỡ nào, cô ấy quan hệ tốt với Lâm Tô, tự nhiên thiên vị tin tưởng Lâm Tô hơn.
"Đúng đấy, cô làm như ai cũng âm tình bất định như cô à?"
Hạ Thanh Trúc thấy cô ấy lại cừu địch với mình, cười lạnh một tiếng, "Bây giờ cô có thể không tin, sau này cô sẽ hối hận." Cô ta còn biết, sau này người Triệu Miên Miên thích cũng thích Lâm Tô.
Cô ta lại chuyển ánh mắt lên người Lâm Tô, "Vì sao tôi chỉ lấy cái vòng tay này?" Cô ta cười lạnh một tiếng, "Đồ của tôi, tôi thích cái nào thì lấy cái đó, cô quản được à?" Cô ta từng trải qua khoảng thời gian lòng người đen tối nhất, sống lại một kiếp, cô ta không còn quan tâm mấy cái thanh danh hư vô nữa, cô ta muốn làm người xấu từ đầu đến cuối! Tận thế đến, chỉ có người xấu mới sống lâu hơn, tốt hơn.
Cho dù là Thánh mẫu như Lâm Tô, bộ mặt giả nhân giả nghĩa kia không biết cất giấu bao nhiêu bẩn thỉu.
Hạ Thanh Trúc đóng sập cửa ra ngoài, để lại Triệu Miên Miên cùng Lâm Tô hai mặt nhìn nhau.
"Tô Tô, cậu có phát hiện Hạ Thanh Trúc như biến thành người khác không? Cậu không biết tớ vừa mở mắt đã thấy cô ta đầu tiên, biểu cảm rất dọa người, tớ còn cho là cô ta muốn giết tớ!" Triệu Miên Miên trong lòng vẫn còn sợ hãi nói.
Lâm Tô nhẹ gật đầu, "Tớ cũng phát hiện, sau này chú ý cậu ấy." Người từng trải qua tận thế, phải thận trọng không để Hạ Thanh Trúc đi giết người thật. Dù sao nữ chính này là loại tâm ngoan thủ lạt, sát phạt quả quyết.
"Nhưng mà, cậu đã sợ như thế còn ra mặt cho tớ, tớ phải cảm ơn cậu thật tốt, Miên Miên." Lâm Tô chân thành nói.
"Ây ya, tụi mình là ai, cậu với Hạ Thanh Trúc tách ra tớ còn hơi bị cao hứng đấy, sau này cậu chỉ thuộc về một mình tớ!"
Triệu Miên Miên hết sức cao hứng, "Bất quá, cậu muốn cảm ơn tớ cũng không phải không được, trưa nay tụi mình đi ăn lẩu đi? Trước cổng trường mới mở một quán, tớ có voucher, cậu còn tiết kiệm được một khoản đấy."
"Được."
Ăn một bữa no đủ cũng tốt, sau này tận thế toàn ăn những thứ khó ăn.
Hạ Thanh Trúc ra khỏi trường, đi thẳng về nhà trọ của mình gần trường, cô muốn tìm nơi an toàn, mở hệ thống.
Cô đọc truyện, hôm nay Lâm Tô sẽ mở hệ thống —— đây mới là nguyên nhân cô tìm vòng tay vào buổi sáng. Lâm Tô biết chuyện tận thế sắp đến từ hệ thống, chuẩn bị kỹ càng từ sớm.
Lần này, người chuẩn bị sớm là cô.
Cô muốn mở hệ thống trước, có được rồi, để người nhà tin tưởng lời mình nói. Lấy năng lực của Hạ gia, chuẩn bị trước, có thể đặt một chân ở tận thế.
Cô cứa một đường trên ngón tay, giọt máu rơi lên viên ngọc xanh. Trong sách nói Lâm Tô ngẫu nhiên nhỏ máu mình lên, liền mở ra hệ thống, nhưng đến lượt cô, nửa ngày cũng không phản ứng gì.
Không lẽ vì cô không phải nhân vật chính, nên không mở được hệ thống?
Hạ Thanh Trúc đổi ngón khác, không do dự cứa, vẫn không phản ứng. Cứa năm ngón liên tục, cả vòng tay nhuộm màu máu, nhưng vẫn không có phản ứng nào.
Hạ Thanh Trúc mặt không đổi nắm chặt viên ngọc xanh, ánh mắt băng lãnh, "Nghe đây, nếu ngươi không để ta sử dụng, vậy ta hủy ngươi, thứ ta không lấy được, thì người khác cũng đừng mơ lấy được!"
Cô không nói đùa, lần này chỉ cần bảo vệ được cả Hạ gia, cô còn biết trước kịch bản, chưa chắc sống như kiếp trước. Nếu hệ thống không để cô sử dụng, vậy chỉ có thể hủy đi.
Có lẽ cô uy hiếp hiệu quả, hệ thống sợ, viên ngọc xanh hấp thu máu tươi, tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, sau đó chui vào lòng bàn tay cô, mà viên ngọc xanh vỡ vụn hoàn toàn.
Hạ Thanh Trúc câu môi cười.
【Hệ Thống đang khóa lại, 99, 98, 97... 3, 2, 1, khóa thành công.】
【Hệ Thống Thánh Mẫu số 001 morticia wattpad vì ngài phục vụ tận tụy.】
EDIT: morticia.
loading...
Danh sách chương:
- Thế giới I: Chương 1: Hệ Thống Trọng Sinh Ảnh Hậu.
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Thế giới II: Chương 11: Nhóm Hồng Bao Năm 1970.
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Thế giới III: Chương 20: Hệ Thống Dưỡng Thành Gian Thần.
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33: Phiên Ngoại Sau Này.
- Thế giới IV: Chương 34: Livestream Tu Chân.
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Thế giới V: Chương 44: Không Gian Tùy Thân Có Ruộng Đất.
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Thế giới VI: Chương 61: Thiên Vương Giải Trí Tinh Tế.
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Thế giới VII: Chương 78: Xuyên Sách Nữ Phụ Trọng Sinh.
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Thế giới VIII: Chương 90: Nhân Yêu Chi Luyến.
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Thế giới IX: Chương 103: Nữ Đế.
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Thế giới X: Chương 113: Tôi Có kỹ Xảo Bắt Quỷ Đặc Thù.
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Thế giới XI: Chương 123: Mang Theo Hệ Thống Game Đi Tu Tiên.
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- [HOÀN] Chương 129: Phiên Ngoại.