Chương 34: Phong Ấn Như Thế Nào
Hiện Trần Ngư đang ở vị trí cách đại học Đế Đô không xa, khi Hà Thất gọi điện cho Trần Ngư, xe đến đón Trần Ngư đã gần đến đại học Đế Đô. Đến khi Trần Ngư báo cho anh ta vị trí của mình, không đến năm phút sau, Trình Bằng đã đậu xe bên cạnh Trần Ngư.
Không cần chào hỏi Trình Bằng, Trần Ngư trực tiếp mở cửa ngồi vào xe.
Trình Bằng nhấn ga, đảo tay lái, chiếc xe hơi quanh một trăm tám mươi độ, trong tiếng còi xe và tiếng mắng người vang lên, phóng trên đường về hướng Viện nghiên cứu khoa học quốc gia.
"Anh Ba sao rồi?" Lúc nãy trong điện thoại, Hà Thất chưa nói rõ ràng, Trần Ngư không yên lòng hỏi.
"Tôi cũng không rõ lắm, chỉ biết là sát khí trên người Tam thiếu bỗng nhiên bùng phát." Khi nói đến hai chữ bùng phát, con người của Trình Bằng không tự chủ mà co lại.
(Nếu như có một ngày nào đó, sát khí của tôi đột nhiên bùng phát, lúc đó đành làm phiền đến các cậu.) Lời nói của Lâu Minh vẫn còn văng vẳng bên tai, tuy rằng phục tùng mệnh lệnh là trách nhiệm của bọn họ nhưng không một ai trong số họ tự nguyện thực thi mệnh lệnh này.
"Bùng phát? Tại sao bỗng nhiên sát khí lại bùng phát?" Mặc dù tình hình sát khí của Lâu Minh nghiêm trọng, nhưng nút ngọc phong ấn trên tay anh rất bền vững. Ba tháng trước, anh cũng làm 'khí lành cản sát khí', hai tháng trước tại biệt thự Hàn Sơn cũng đã phóng thích sát khí một lần, trong thời gian gần đây, Trần Ngư luôn dùng bùa huyền sát để hấp thu sát khí. Vì thế, sát khí trên người Lâu Minh hẳn là ổn định hơn hết mới phải, tại sao bỗng nhiên lại bùng phát, Trần Ngư không có cách nào giải thích được.
"Hình như là có quan hệ với một thanh kiếm đồng cổ gì đó." Trình Bằng cũng chỉ biết như vậy.
"Đồ cổ? Vừa mới khai quật được sao?" Trần Ngư hỏi.
"Sao cô lại biết?" Trình Bằng kinh ngạc nói.
"Đồ cổ vừa mới đào lên sẽ có rất nhiều khí âm và sát khí (âm Sát Chi Khí)." Trần Ngư cau mày "Sao vật này lại xuất hiện bên người anh Ba?"
"Mao đại sư nói âm Sát Chi Khí sẽ không ảnh hưởng đến Tam thiếu." Trình Bằng nói.
"Đó là nói 'bình thường' mà thôi, có 'bình thường' thì sẽ có tình huống 'đặc biệt'." Tuy chưa đến đó nhưng Trần Ngư cũng có thể đoán được chuyện gì đã xảy ra. Trần Ngư mở ba lô của mình, trong đó chỉ có mấy lá bùa và cái la bàn.
"Vậy có biện pháp giải quyết được không?" Trình Bằng kích động hỏi.
"Việc này phải căn cứ vào tình hình cụ thể đã, tôi cũng chưa nắm chắc điều gì." Có thể làm sát khí của Lâu Minh bùng phát trong nháy mắt, vậy thì nguồn 'âm Sát chi khí' này hẳn không phải là bình thường. hiện giờ, thực lực của Trần Ngư không thể áp chế sát khí trong cơ thể Lâu Minh nên cô không thể đảm bảo điều gì. Tuy rằng không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, nhưng Lâu Minh đang xảy ra chuyện, Trần Ngư không thể làm ngơ.
"Kít ... két ..."
Trình Bằng đột ngột giẫm phanh, xoay người khẩn cầu nhìn Trần Ngư "Tiểu thư Trần Ngư, xin cô nhất định cứu được Tam thiếu."
"Nói nhảm, không cần anh phải nói." Trần Ngư không có thời gian để ý anh ta, mở cửa xe chạy nhanh ra ngoài.
Trước cổng viện nghiên cứu, Điền Phi đã đứng chờ sẵn, anh ta thấy Trần Ngư thì chạy đến đón "Tiểu thư Trần Ngư, bên này ..."
Trần Ngư chạy theo Điền Phi, Trình Bằng theo sát sau lưng.
"Tình huống sao rồi?" Trình Bằng hỏi Điền Phi.
"Mao đại sư nói tạm thời ông ấy cũng không có cách nào." Điền Phi trả lời.
Mệnh lệnh khi sát khí trong cơ thể Lâu Minh đột nhiên bùng phát thì sẽ tiêu diệt chỉ có Lâu Minh và bộ trưởng Lâu biết. Nếu bộ trưởng Lâu biết, vậy Tam thiếu ...
"Tạm thời không biết. Người của Bộ Quốc phòng muốn gọi điện báo nhưng đã bị Hà lão đại đè xuống." Điền Phi nghĩ đến việc vừa rồi mà sau lưng đổ mồ hôi lạnh, nếu cuộc gọi điện thoại kia được thực hiện, rốt cục bọn họ phải lựa chọn như thế nào, là phục tùng mệnh lệnh tiêu diệt Tam thiếu hay là chống lại mệnh lệnh, kỷ luật quân đội sẽ xử trí họ như thế nào?
Mặc dù Trần Ngư nghe cũng không hiểu rõ lắm nhưng tình hình anh Ba hiện nay rất nguy hiểm thì cô đã hiểu.
Ba người đi xuyên qua vô số phòng ốc, cuối cùng nhìn thấy Hà Thất đang đứng ở phía xa xa.
"Trợ lý Hà, để tôi vào trong đó lần nữa." Mao đại sư đứng đối diện với Hà Thất trước cửa phòng.
"Sư phụ, không được, ngài đã bị thương rồi." Đệ tử Lâm Quy ngăn cản Mao đại sư.
"Nếu sát khí của Lâu Minh lại tiếp tục tăng nữa thì cậu ấy sẽ hoàn toàn mất lý trí." Mao đại sư không thể ngồi yên.
"Nhưng nếu ngài vì anh ấy xảy ra chuyện gì thì cũng là điều anh ấy không mong muốn nhìn thấy."
Lúc nãy, Mao đại sư vào phòng nghiên cứu cố gắng phong ấn sát khí trong cơ thể Lâu Minh xuống, kết quả người vừa đứng trước mặt Lâu Minh thì một thanh kiếm đồng đen bỗng nhiên xuất hiện đụng vào một cái, phá bỏ toàn bộ linh khí bảo vệ xung quanh thân thể của ông.
Mao đại sư bị sát khí xâm chiếm, phun ra một ngụm máu, vất vả chạy ra.
Khi Mao đại sư và Lâm Quy đang giằng co, Hà Thất chưa có quyết định gì thì chợt nghe tiếng bước chân gấp gáp chạy đến."Tiểu thư Trần Ngư!" Ánh mắt Hà Thất sáng lên.
Trần Ngư nhìn lướt qua phòng nghiên cứu, Lâu Minh đang quanh lưng về phía mọi người yên lặng đứng ở giữa phòng, nhìn qua thì dường như không có gì khác thường. Ngay sau đó, Trần Ngư dùng ngón tay chỉ vào ấn đường (điểm giữa hai đầu lông mày), mở Mắt âm Dương, không khí trong suốt trong phòng nghiên cứu lập tức biến thành một màu đỏ như máu.
Sát khí dày đặc tựa như một hồ máu đang phun trào trong một chậu thủy tinh khổng lồ, Trần Ngư càng nhìn, sắc mặt càng biến sắc.
"Tiểu thư Trần Ngư, sát khí của Tam thiếu bỗng nhiên bùng phát." Hà Thất nôn nóng nói.
"Tôi thấy rồi, sát khí trong cơ thể của anh Ba đã hoàn toàn phóng ra ngoài, cũng may ba tháng trước anh ấy đã làm 'khí lành cản sát khí', sát khí của anh ấy cũng đã giảm bớt nhiều. Để tôi đi vào xem sao rồi nói sau." Trần Ngư nói rồi định bước vào phòng.
Vẫn chặt chẽ canh gác cửa phòng, năm trợ lý do Hà Thất đứng đầu nhanh chóng đứng sang một bên, trong đó một trợ lý còn định mở cửa giúp Trần Ngư.
"Đừng nhúc nhích!" Trần Ngư
"Đừng nhúc nhích!" Mao đại sư.
Trần Ngư kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Mao đại sư, Mao đại sư cũng đang đánh giá Trần Ngư.
"Cô nhóc, nơi này cô không thể tùy tiện vào được đâu." Mao đại sư tất nhiên đã nhìn ra Trần Ngư là Thiên Sư, nhưng tu vi của Trần Ngư làm sao có thể chịu được sát khí mãnh liệt như vậy, vì thế không nhịn được mà nhắc nhở cô.
"Dạ, không sao đâu." Trần Ngư cười cười, quay đầu về phía người trợ lý vừa định mở cửa cho cô, nói"Các anh tránh ra xa một chút, cẩn thận khi mở cửa sẽ bị sát khí ảnh hưởng."
Mấy người trợ lý liếc nhìn nhau, tất cả đều lui về sau một bước.
Động tác của mọi người làm lông mày của Mao đại sư nhíu lại, mấy người này là trợ lý của Lâu Minh, bình thường ngoài Lâu Minh và bộ trưởng Lâu thì không nghe theo ai cả.
"Cô nhóc." Mao đại sư thấy Trần Ngư lại muốn đi vào, nhịn không được lại nhắc nhở "Cẩn thận thanh kiếm đồng kia một chút."
"Vâng." Trần Ngư lấy ra một là bùa huyền sát, khi cửa vừa mở thì dán ngay lên để sát khí theo khe hở mà lọt ra ngoài thì có thể kịp thời hấp thu, không lan tràn ra ngoài.
Trần Ngư lách thật nhanh vào bên trong phòng nghiên cứu.
Ánh mắt của mọi người khóa chặt vào hai người trong phòng nghiên cứu.
Trong nháy mắt Trần Ngư bước vào phòng nghiên cứu, la bàn liền bắt đầu bất an mà rung động, đập vù vù trong tay Trần Ngư làm cô suýt nữa làm rơi.
Trần Ngư quan sát bốn phía xung quanh, thấy không có gì nguy hiểm thì bước nhanh về phía Lâu Minh đang đứng, muốn đến gần anh để xem tình huống cụ thể như thế nào.
"Chíu!"
Khi sắp bước đến gần Lâu Minh, một thanh kiếm đồng đen đột nhiên vọt về phía Trần Ngư, cũng may trước đó cô đã được Mao đại sư nhắc nhở, nên linh hoạt tránh né được sự tấn công của nó.
Thanh kiếm đồng đâm vào không khí, lượn vòng một trăm tám mươi độ trên không, dùng tốc độ nhanh hơn nữa bay tới.
"Chíu chíu chíu!"
Liên tiếp ba lần, tốc độ tấn công càng lúc càng nhanh, lần cuối cùng thanh kiếm sượt qua đầu Trần Ngư cắt đứt nhúm tóc trên tóc đuôi ngựa của cô, rơi lả tả trên mặt sàn.
Trần Ngư biến sắc, khi thanh kiếm đồng lại đâm đến lần nữa, cô vung la bàn trong tay ra.
"Keng!"
Tiếng kim loại va chạm vang lên, thanh kiếm đồng và la bàn diễn ra một trận không chiến, tốc độ càng lúc càng nhanh, dần dần chỉ còn thấy bóng ảnh mơ hồ.
một màn thần kỳ này khiến cho một đống người bình thường tin tưởng khoa học phải kinh hãi mà trợn mắt há mồm.
Trần Ngư thừa dịp này chạy đến bên người Lâu Minh, giữ chặt tay anh, kêu lên "anh Ba, anh Ba ..."
Hai tay Lâu Minh hết sức chống lên bàn, mu bàn tay đã nổi gân xanh, anh cố hết sức quay đầu, hai mắt đỏ ngầu quay lại nhìn Trần Ngư, miệng mấp máy không nói nên lời.
Xem ra vẫn còn lý trí, Trần Ngư vui thầm trong lòng.
Trần Ngư móc ra hai lá bùa huyền sát, dán trực tiếp lên người Lâu Minh, bùa huyền sát điên cuồng hấp thu sát khí trong không khí, sau đó phụt một tiếng biến thành ngọn lửa màu xanh rồi hóa thành tro tàn.
Đây là bùa chú nuốt sát khí quá độ.
"Đi ra!" Vì đã được bùa huyền sát hấp thu một chút sát khí, Lâu Minh khó lắm giữ được chút tỉnh táo, khó khăn nói.
"Anh Ba!" Trần Ngư ngạc nhiên ngẩng đầu.
"Hà Thất ... để cậu ấy ... súng ..." Lâu Minh cố hết sức muốn nói gì đó, nhưng tiếc là Trần Ngư hoàn toàn không hiểu gì.
Trần Ngư cúi đầu kiểm tra nút ngọc trên cổ tay Lâu Minh thì phát hiện nút ngọc đã bị bể rơi trên bàn, lông mày của cô nhăn lại, nút ngọc đã bị hỏng thì làm sao phong ấn được sát khí đây?
"Keng! Keng! Keng!"
Thanh kiếm đồng thấy Trần Ngư đến gần Lâu Minh thì vô cùng nôn nóng, tấn công ngày càng mãnh liệt nhưng không làm sao có thể phá vỡ thế phòng thủ của la bàn.
"Vù vù vù!"
La bàn vừa đánh nhau vừa chấn động kêu lên.
"Ai da, tao đang nghĩ biện pháp nè, mày cố gắng chống đỡ thêm một chút." Cảm giác được la bàn thúc giục, Trần Ngư hơi không kiên nhẫn quát lên.
"Vù vù vù!"
"Tao biết linh lực của mày không đủ, chờ khi trở về tao cho mày ở nhà anh Ba một tuần luôn."
La bàn nghe xong, có thể ở lại nhà họ Lâu một tuần, lập tức vui vẻ bay lên, linh khí tĩnh lũy bao lâu nay xuất hết ra cùng thanh kiếm đồng đánh nhau kịch liệt hơn.
"Ô ô ô ..." Thanh kiếm đồng chấn động một cái, bỗng nhiên bất đầu hấp thu sát khí trong không khí.
Trần Ngư cũng nhận ra, lập tức nhịn không được chửi bậy một câu, có chút đau lòng rút ra lá bùa phòng ngự cao cấp do ông lão đã vẽ đập lên thanh kiếm đồng.
Thanh kiếm dừng lại một chút, rồi một hồi tiếng động vang lên cùng với luồng ánh sáng xuyên qua bùa phòng ngự, bùa phòng ngự tự đốt lên, một luồng lịnh lực vô cùng mạnh mẽ tuôn ra, đem thanh kiếm đồng đẩy ra sau một chút.
Mà lúc này, tại một quán net nào đó, ông Ngô đang đánh phó bản, tay cầm con chuột chợt dừng lại, hậu quả chính là nhân vật BOSS đã đi tong, lấy điện thoại gọi cho Trần Ngư.
(Ta giết, người anh em, anh rớt mạng hả? Đội chết hết rồi!)
"Reng reng reng ..."
Trần Ngư nhanh chóng kết nối điện thoại "Ông lão (lão đầu)."
"Con gặp phải cái gì?" Ông Ngô gấp gáp hỏi.
"Ông lão, sát khí, còn lợi hại hơn tất cả cương thi mà con đã từng gặp qua, làm sao để phong ấn đây!" Trần Ngư lo lắng hỏi.
"So với con cương thi mà năm mười tuổi ta dẫn con đi còn lợi hại hơn?" Ông lão cau mày, đó chính là con cương thi ngàn năm đó.
"Còn lợi hại hơn gấp mấy lần!" Trần Ngư khẳng định nói.
"Vậy còn chờ gì nữa, chạy mau!" Ông lão mắng "Loại bánh chưng lớn như vậy sao nhóc con có thể đối phó được, còn không mau chạy đi."
"Không thể chạy!" Trần Ngư vội kêu lên.
"Vậy thì chỉ có một biện pháp!" Ông lão chỉ cho là Trần Ngư không thể chạy được, vì thế vội la lên "Mặc dù có thể hơi ... một chút, nhưng có thể cứu mạng."
"Phương pháp gì?" Trần Ngư lập tức hỏi ngay.
Ông lão vừa nói xong, Trần Ngư lập tức quăng điện thoại, trong ánh mắt hoảng sợ của mọi người, kéo cổ Lâu Minh xuống, nhón chân lên hôn vào môi Lâu Minh.
"A?"
Tập thể nhóm trợ lý lập tức hít vào.
Tác giả có lời muốn nói:
Nhóm trợ lý: cô nhóc này quả nhiên là ngấp nghé Tam thiếu nhà chúng ta từ lâu ...
loading...
Danh sách chương:
- Chương 1: Thành Phố Quả Nhiên Là Một Nơi Rất Nguy Hiểm
- Chương 2: Xin Hãy Gọi Con Là Tây Thi
- Chương 3: Kỹ Năng Kiếm Tiền Mới
- Chương 4: Đơn Hàng Đầu Tiên
- Chương 5: Ông Của Tôi Là Thầy Trừ Ma
- Chương 6: Ăn Trộm Linh Khí
- Chương 7: Sát Khí Của Tam Thiếu
- Chương 8: Khai Giảng Rồi
- Chương 9: Tôi Thu Anh Bây Giờ
- Chương 10: Bùa Trấn Sát
- Chương 11: Trắng Lại Rồi
- Chương 12: Bị Thương
- Chương 13: Anh Ba
- Chương 14: Em Muốn Đến Nhà Anh Chơi
- Chương 15: Nhóc Ma
- Chương 16: Lén Đến Nhà Anh
- Chương 17: Thăm Nhà - Bắt Được Một Con Sắc Ma
- Chương 18: Dắt Tay
- Chương 19: Vì Có Anh Ở Đó
- Chương 20: Nguy Hiểm Đang Đến Gần
- Chương 21: Trận Chiến Ác Liệt
- Chương 22: Lỗ Nặng Rồi
- Chương 23: Bùa Huyền Sát
- Chương 24: Hoạt Tử Nhân
- Chương 25: Mạng Huyền Học Quốc Gia
- Chương 26: Thu Hồi Vốn
- Chương 27: Tái Đấu Với Xác Sống
- Chương 28: Bị Ma Khi Dễ
- Chương 29: Trận Pháp Thất Sát
- Chương 30: Suýt Nữa Quên Nhận Nhiệm Vụ
- Chương 31: Số Mệnh Vô Cùng Cao Quý
- Chương 32: Em Cùng Anh
- Chương 33: Tam Thiếu Xảy Ra Chuyện
- Chương 34: Phong Ấn Như Thế Nào
- Chương 35: Dẫn Linh Phong Ấn
- Chương 36: Anh Ba, Em Lỡ "Sàm Sỡ" Anh Rồi
- Chương 37: Cậu Muốn Bảo Vệ Cô Ấy
- Chương 38: Đây Là Hẹn Hò Sao?
- Chương 39: Gặp Lại Ma Sắc Nữ - Âm Phủ Không Thu Hồn Ma
- Chương 40: Trận Pháp Luyện Hồn
- Chương 41: Nhiệt Độ Của Em
- Chương 42: Ông Ta Sàm Sỡ Em
- Chương 43: Tôi Cũng Là Thiên Sư?
- Chương 44: Xương Người
- Chương 45: Ma Vương
- Chương 46: Ngủ Đông
- Chương 47: Tôi Quan Tâm Cô Ấy
- Chương 48: Mở Phong Ấn
- Chương 49: Ông Ngô Ra Tay
- Chương 50: Lựa Chọn Khó Khăn
- Chương 51: Nó Ghét Em
- Chương 25: Thanh Kiếm Đồng Tủi Thân
- Chương 53: Đưa Bọn Họ Đi Luân Hồi
- Chương 54: Sao Lại Cướp Việc Làm Ăn Của Tôi?
- Chương 55: Không Được Làm Bị Thương Khách Hàng Của Tôi
- Chương 56: Không Công Bằng
- Chương 57: Báo Cảnh Sát Âm Phủ
- Chương 58: Thành Hoàng Xử Án
- Chương 59: Tình Yêu Là Gì?
- Chương 60: Cương Thi
- Chương 61: Hôn Môi
- Chương 62: Con Để Ý Một Người
- Chương 63: Ngô Lễ Là Gì Của Cô?
- Chương 64: Bí Mật Của Sát Khí
- Chương 65: Lục Lạc
- Chương 66: Chợ Ma
- Chương 67: Chuông "Chiêu Hồn"
- Chương 68: Giận Dỗi
- Chương 69: Trúng Đạn
- Chương 70: Thuật Cấm
- Chương 71: Di Chứng
- Chương 72: Hiểu Lầm
- Chương 73: Ông Nội
- Chương 74: Chia Cắt Sát Khí
- Chương 75: Giao Thừa
- Chương 76: Trừ Ma Đêm Giao Thừa
- Chương 77: Kết Giới
- Chương 78: Cương Thi Ngàn Năm
- Chương 79: Anh Ba Nổi Giận
- Chương 80: Linh Quang Bảy Màu
- Chương 81: Chuyển Biến Tốt Đẹp
- Chương 82: Tỉnh Lại
- Chương 83: Tôi Là Kí Ức Của Cậu
- Chương 84: Sáu Linh Khí
- Chương 85: Tư Liệu Tuyệt Mật
- Chương 86: Hack Hệ Thống Mạng Âm Phủ
- Chương 87: Giải Thi Đấu Huyền Linh
- Chương 88: Linh Khí Thứ Ba
- Chương 89: Lại Phong Ấn Lần Nữa
- Chương 90: Cảnh Trong Mơ
- Chương 91: Đài Tụ Hồn
- Chương 92: Cây Sáo
- Chương 93: Vô Tình Gặp Được Lục Ninh
- Chương 94: Lời Niệm Chú Trấn Hồn
- Chương 95: Nhà Họ Lục
- Chương 96: Trận Pháp Tụ Linh
- Chương 97: Mối Tình Đầu
- Chương 98: Giải Thi Đấu Bắt Đầu
- Chương 99: Tìm Được Rồi
- Chương 100: Huyền Minh Tịnh Sát Quyết
- Chương 101: Phượng Lạc
- Chương 102: Anh Thích Em
- Chương 103: Trận Pháp Năm Ngôi Sao Hội Tụ
- Chương 104: Phê Duyệt Bị Bác Bỏ
- Chương 105: Nhiệm Vụ Cấp Độ S
- Chương 106: Món Linh Khí Thứ Năm
- Chương 107: Gặp Lại
- Chương 108: Phượng Lạc Và Linh Cơ
- Chương 109: Linh Khí Thứ Sáu
- Chương 110: Trận Pháp Bàn Long
- Chương 111: Hạn Bạt Thức Tỉnh
- Chương 112: Phong Ấn Thất Bại
- Chương 113: Hạn Bạt Bị Bất Ngờ
- Chương 114: Kết Cục
- Phiên Ngoại 1
- Phiên Ngoại 2
- Phiên Ngoại 3
- Phiên Ngoại 4
- Phiên Ngoại 5
- Phiên Ngoại 6
- Phiên Ngoại 7
- Phiên Ngoại 8