Chap 21: Bắt gặp
Jungkook đẩy cửa quán cà phê bước vào trong. Park Jimin hôm nay không biết có việc gì mà lại hẹn cậu ra ngoài nói chuyện. "Kookie, anh ở đây này.""Anh gọi em có chuyện gì sao?""Ừ thì...rảnh quá không có việc gì làm nên rủ em ra đây tâm sự chút.""Hả? Chỉ vậy thôi sao ạ?""Tại anh chán quá mà."Đúng là bất lực với cái người này. "Em với Taehyung dạo này có tiến triển gì không?"Cậu nghe vậy chỉ biết cười rồi lắc nhẹ đầu một cái. Tình cảm cậu dành cho hắn vẫn luôn như vậy, lúc nào cũng sâu đậm, còn sự căm ghét của hắn với cậu chưa có ngày nào là vơi đi, hai từ "tiến triển" nghe thật xa xỉ. Jimin biết mình hỏi câu không nên hỏi, vội an ủi cậu đồng thời chuyển chủ đề mới để đánh lạc hướng. "Cậu ta là vậy đó, ăn nói không kiêng nể ai, em đừng quan tâm làm gì.""Em biết ạ.""Không nói chuyện này nữa. À mà lúc trước em nói hai người quen nhau từ nhỏ phải không?""Vâng ạ.""Kể anh nghe chút đi."Cậu hơi khó hiểu vì lời đề nghị của Jimin, nhưng thấy ánh mắt trông chờ nên đành phải kể hết cho nó nghe. "Ba của hai đứa em là bạn thân của nhau, từ nhỏ cả hai đã chơi với nhau rất thân. Để xem...em với anh ấy cách nhau hai tuổi nhưng từ mẫu giáo, cấp một, cấp hai, cấp ba, ngay cả đại học đều học chung một trường.""Trùng hợp thật ha, vậy tính ra hai người là thanh mai trúc mã rồi.""Cũng đúng.""Nếu đã chơi chung từ nhỏ vậy sao cậu ta lại có thành kiến với em tới vậy?""Lúc nhỏ em xấu tính lắm, cứ lầm lì không nói chuyện với ai, cũng không nghe lời ai nên dần dần mọi người đều ghét em."Nói tới đây mặt cậu đượm buồn. Không phải cậu xấu tính mà là do bản chất cậu nhút nhát lại sợ tiếp xúc với người lạ, từ đó hình thành một Jeon Jungkook đáng ghét trong mắt mọi người. Minh chứng cho điều này có thể dựa vào thái độ của bà Kim và mấy người giúp việc ở Kim gia. Jimin hoàn toàn hiểu tâm trạng của cậu, hoàn cảnh của nó cũng tương tự, có điều nó mạnh mẽ hơn cậu rất nhiều. Năm cấp ba rời quê một thân một mình lên Seoul đi học, cuộc sống ở quê khổ cực nên nó mới nghĩ đến việc đến nơi này tìm một công việc kiếm tiền gửi về cho ba mẹ. "Sao lại buồn rồi, em còn có ba mẹ, còn cả anh Jimin này nữa mà, đừng có buồn biết chưa.""May là còn có anh, cảm ơn anh nhiều lắm.""Cảm động chưa kìa."Nhờ câu nói đùa của nó mà không khí vui vẻ hơn một chút."Có một chuyện anh muốn hỏi lâu rồi nhưng chưa có dịp.""Anh hỏi đi.""Chuyện em nói với anh lúc còn học đại học sao tự nhiên lại thay đổi?""Tại...tại vì...""Jungkook phải không?"Tiếng nói phát ra từ sau lưng cắt ngang cuộc trò chuyện giữa cả hai. Jungkook quay lưng lại nhìn xem là ai. Đây chẳng phải là cái người cậu đã giúp đỡ vài ngày trước trên đường hay sao? "Anh là...Min Yoongi phải không?""Thật may cậu còn nhớ tên tôi."Jimin ngồi một bên chẳng hiểu trời trăng gì. Người này là ai? Bạn của Jungkook? Không thể. Bạn bè cậu có thể đếm trên đầu ngón tay thôi, mà nói đúng hơn không có, tự dưng lại lòi ra một người tên Min Yoongi. Tên này rốt cuộc là ai? Ánh mắt gã vô tình lướt qua khuôn mặt Jimin. Nhìn sơ thì cũng đẹp trai không thua gì Jungkook hết, đúng là người đẹp thường chơi chung với nhau. "Anh Jimin, đây là Min Yoongi, một người bạn em mới quen.""Chào anh.""Chào cậu."Yoongi lịch sự đưa tay ra chào hỏi, thế nhưng đáp lại là cái ngó lơ của nó. Gã đành rút tay lại. Xem ra người này không phải dạng người hiền lành, nhút nhát như Jungkook rồi. "Vậy anh về trước đây, lần sau gặp lại em.""Anh đi cẩn thận."Đợi Jimin đi khỏi gã mới ngồi vào chỗ nó vừa đứng lên. Jungkook có hơi bỡ ngỡ vì đây là lần đầu cậu nói chuyện với người lạ, với khả năng giao tiếp kém cỏi này chỉ sợ người ta cười vào mặt. "Không cần lo lắng vậy đâu, anh chỉ muốn nói chuyện làm quen em thôi, đâu ăn thịt em đâu mà sợ."Người này giống như Park Jimin vậy, luôn dùng những câu bông đùa làm cậu thấy thoải mái hơn khi giao tiếp. Phía xa xa có một ánh mắt nhìn hai người họ được một lúc. Kim Taehyung lúc đi vệ sinh trở ra đã bắt gặp cậu cùng người đàn ông lạ ngồi nói chuyện với nhau, hắn cảm nhận được cậu đối với người này không có bất kỳ sự phòng bị nào hết. Kim thị sắp tới sẽ hợp tác với Min thị, một tập đoàn có tiếng trong giới kinh doanh. Hôm nay hắn và Min Yoongi hẹn nhau ra đây là để bàn về hợp đồng sắp tới. Xong việc thì gã ra về trước còn hắn vào nhà vệ sinh chỉnh lại trang phục. Ai ngờ vừa bước ra đã bắt gặp ngay cảnh này. Cậu và gã nói chuyện được một lúc thì ra khỏi quán. Có điều cậu không về nhà mà lên xe gã. Jeon Jungkook hôm nay bị làm sao vậy chứ? _
Hoá ra là công ty nhà họ Min vừa chuyển trụ sở về đây nên gã muốn nhờ cậu dẫn đi một vòng quanh thành phố xem như là làm quen với đường xá. Đã lâu lắm rồi mới có người làm cậu thấy vui vẻ tới vậy. Sự ngượng ngùng ban đầu dần bị thay thế bởi sự vui vẻ mà gã mang lại. Người này tuy ít nói nhưng cũng không làm người ta thấy nhàm chán. Mỗi một hành động đều làm cậu thấy vui, cảm giác này giống như người ta hay nói, chính là tình bạn, một loại tình cảm trước giờ cậu rất ít khi được thử qua. Chiếc xe đậu khá xa họ đã bám theo được một đoạn rất xa. Người cầm tay lái không ai khác ngoài Kim Taehyung, hắn đi theo vì muốn biết hai người đang định làm trò gì với nhau. Dì Song ban nãy đã gọi điện báo rằng cậu đi từ sáng đến giờ chưa về. Đây không phải vô tình đấy chứ. Ra ngoài hẹn hò với người này nên cả nhà cũng không thèm về. Bám theo thêm một lúc quay xe chạy đi mất. Còn về phía cậu đến tận chiều tối mới về đến nhà. Jungkook cứ đinh ninh rằng hắn sẽ không về nhà nên mới phá lệ đi đến giờ này. Xe dừng lại trước cổng một ngôi biệt thự sang trọng, kiểu kiến trúc mới lạ khiến gã chú ý, đúng là kiểu kiến trúc độc đáo. "Giờ đã trễ rồi vậy tôi vào nhà trước.""Khoan đã.""Còn chuyện gì sao?""Chúng ta sẽ còn gặp nhau mà phải không?""Đương nhiên, nếu anh muốn tìm hiểu thêm gì ở Seoul này thì cứ tìm tôi, tôi sẵn lòng giúp anh.""Em nói vậy thì anh yên tâm rồi."Cả hai nói chuyện vui vẻ mà không biết phía trước xe họ có một chiếc xe khác, người ngồi trên xe mặt đen lại, tay đập mạnh xuống kèn xe làm nó kêu inh ỏi. Jungkook giật mình nhìn về phía trước, lập tức bắt gặp ánh mắt hắn. Cái nhìn khiến cậu lạnh cả sống lưng.
End chap 21
HAPPY BIRTHDAY JEON JUNGKOOK!!!
Mong những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với anh🎂🎂🎂🎂🎂01091997 - 01092021
mith💜
Hoá ra là công ty nhà họ Min vừa chuyển trụ sở về đây nên gã muốn nhờ cậu dẫn đi một vòng quanh thành phố xem như là làm quen với đường xá. Đã lâu lắm rồi mới có người làm cậu thấy vui vẻ tới vậy. Sự ngượng ngùng ban đầu dần bị thay thế bởi sự vui vẻ mà gã mang lại. Người này tuy ít nói nhưng cũng không làm người ta thấy nhàm chán. Mỗi một hành động đều làm cậu thấy vui, cảm giác này giống như người ta hay nói, chính là tình bạn, một loại tình cảm trước giờ cậu rất ít khi được thử qua. Chiếc xe đậu khá xa họ đã bám theo được một đoạn rất xa. Người cầm tay lái không ai khác ngoài Kim Taehyung, hắn đi theo vì muốn biết hai người đang định làm trò gì với nhau. Dì Song ban nãy đã gọi điện báo rằng cậu đi từ sáng đến giờ chưa về. Đây không phải vô tình đấy chứ. Ra ngoài hẹn hò với người này nên cả nhà cũng không thèm về. Bám theo thêm một lúc quay xe chạy đi mất. Còn về phía cậu đến tận chiều tối mới về đến nhà. Jungkook cứ đinh ninh rằng hắn sẽ không về nhà nên mới phá lệ đi đến giờ này. Xe dừng lại trước cổng một ngôi biệt thự sang trọng, kiểu kiến trúc mới lạ khiến gã chú ý, đúng là kiểu kiến trúc độc đáo. "Giờ đã trễ rồi vậy tôi vào nhà trước.""Khoan đã.""Còn chuyện gì sao?""Chúng ta sẽ còn gặp nhau mà phải không?""Đương nhiên, nếu anh muốn tìm hiểu thêm gì ở Seoul này thì cứ tìm tôi, tôi sẵn lòng giúp anh.""Em nói vậy thì anh yên tâm rồi."Cả hai nói chuyện vui vẻ mà không biết phía trước xe họ có một chiếc xe khác, người ngồi trên xe mặt đen lại, tay đập mạnh xuống kèn xe làm nó kêu inh ỏi. Jungkook giật mình nhìn về phía trước, lập tức bắt gặp ánh mắt hắn. Cái nhìn khiến cậu lạnh cả sống lưng.
End chap 21
HAPPY BIRTHDAY JEON JUNGKOOK!!!
Mong những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với anh🎂🎂🎂🎂🎂01091997 - 01092021
mith💜
loading...
Danh sách chương:
- Chap 1: Kết hôn
- Chap 2: Chia cắt
- Chap 3: Cậu không phải cô ấy
- Chap 4: Gặp mặt họ hàng
- Chap 5: Cảnh cáo
- Chap 6: Tại sao em chưa bao giờ nhận được?
- Chap 7: Kẻ thay thế
- Chap 8: Tấm ảnh duy nhất
- Chap 9: Anh họ
- Chap 10: Hoá ra...
- Chap 11: Cầu xin
- Chap 12: Không chịu biến mất
- Chap 13: Cảm ơn
- Chap 14: Nói dối
- Chap 15: Sợ hãi
- Chap 16: Thích hơn lúc trước
- Chap 17: Chủ tịch mới
- Chap 18: Hiểu lầm
- Chap 19: Cảnh cáo
- Chap 20: Như ngày xưa
- Chap 21: Bắt gặp
- Chap 22: Càng đau càng hạnh phúc
- Chap 23: Nhập viện
- Chap 24: Đến canh con trai
- Chap 25: Nhưng tôi rất ghét cậu
- Chap 26: Học đan áo
- Chap 27: Tôi không phải
- Chap 28: Choi Minyoung
- Chap 29: Tin em được không?
- Chap 30: Tự dưng lại khó chịu
- Chap 31: Sự tin tưởng cuối cùng
- Chap 32: Đi mà quan tâm Min Yoongi
- Chap 33: Jeon Jungkook là đồ ngốc
- Chap 34: Đau lòng
- Chap 35: Chờ tôi nhé
- Chap 36: Đơn ly hôn
- Chap 37: Em che giấu điều gì?
- Chap 38: Cứu
- Chap 39: Xử lí
- Chap 40: Dấu hôn
- Chap 41: Thay đổi
- Chap 42: Hỏi cưới Park Jimin
- Chap 43: Là ai?
- Chap 44: Bắt ghen
- Chap 45: Người yêu cũ
- Chap 46: Học cách tỏ tình
- Chap 47: Kế hoạch
- Chap 48: Chỉ cần cho anh một cơ hội
- Chap 49: Mời ăn cơm
- Chap 50: Vật trao đổi
- Chap 51: Lừa dối
- Chap 52: Đau khổ
- Chap 53: Kết thúc tất cả
- Chap 54: Là cáo không phải thỏ
- Chap 55: Từ khi em đi cả thế giới đều chống lại anh
- Chap 56: Sự thật
- Chap 57: Không từ bỏ
- Chap 58: Bốn năm sau
- Chap 59: Kim Taeho
- Chap 60: Gặp lại nhau
- Chap 61: "Taeho muốn ba Taehyung thôi"
- Chap 62: Kẹo
- Chap 63: Nước mắt
- Chap 64: Chợt nhận ra
- Chap 65: Quay về
- Chap 66: Cho tôi một lí do
- Chap 67: Trả lại
- Chap 68: Chỉ cần em muốn
- Chap 69: Buông bỏ
- Chap 70: Uy hiếp
- Chap 71: Hơn cả quan tâm
- Chap 72: "Taeho cũng muốn được ôm"
- Chap 73: Lí trí
- Chap 74: Cơ hội cuối cùng
- Chap 75: Đi đến cuối đời
- Chap 76: Anh yêu em
- Chap 77: Cuộc nói chuyện của những người đàn ông
- Chap 78: Không thể chịu thua
- Chap 79: Cầu hôn
- Chap 80: Hôn lễ
- PN1: Bệnh nan y?
- PN2: Nhớ
- PN3: Xin lỗi
- PN4: Giữ lại
- PN5: Kim Taehee & Kim Taehyeon
- PN6: Thật may mắn khi có em trong đời