99. Ông vừa lòng chưa?
Quang Hải nhìn tin nhắn mà thở dài, Đức Chinh về Việt Nam từ hôm qua nhưng không thông báo với ai cũng không về nhà, Đức Chinh lại trốn rồi. Quang Hải cũng không muốn ép Đức Chinh phải bỏ nhà trốn đi như vậy, dù bỏ qua tình cảm đơn phương của cậu thì với tư cách bạn bè, Quang Hải cho là phải để Đức Chinh biết những chuyện mà thủ môn Tiến Dũng từng làm.
Một tháng trước Quang Hải mang tất cả những bằng chứng cậu tìm được đưa cho Đức Chinh xem. Thái độ của Đức Chinh rất điềm tĩnh, lại còn cười đùa cô này xinh thế, cô kia đẹp quá. Cậu tức giận chỉ muốn đánh Đức Chinh một trận.
"Tôi rất cảm ơn ông vì đã lo lắng cho tôi như thế này, ông cứ yên tâm, tôi không sao đâu. Có ông bạn quan tâm thế này thì tôi phải giữ thật lâu không gả đi đâu mới được, không thì chả ai lo cho tôi nữa mất." Đức Chinh cười nhăn nhở nói với Quang Hải như thế.
"Vậy thì đến bên cạnh tôi đi." Quang Hải buột miệng nói.
Đức Chinh nghiêng đầu ngạc nhiên, "Ông nói gì cơ?"
Quang Hải bặm môi, nếu đã lỡ rồi thì cậu nói luôn đi vậy, Quang Hải hít một hơi thật sâu, "Tôi thích ông!"
Đức Chinh dở khóc dở cười, "Ông bảo sao?"
Quang Hải ngước mặt nhìn thẳng vào Đức Chinh rồi lặp lại lần nữa, "Tôi bảo là tôi thích ông, nếu ông tiếc chỉ muốn tôi lo lắng cho ông thì bỏ thằng Dũng đi, đến bên tôi không tốt hơn sao?"
Đức Chinh run tay làm đổ luôn li nước đang cầm trên tay, nước đổ đầy sàn nhà, Đức Chinh đứng lên lắp bắp nói, "Để... để... để tôi đi... đi lau sàn nhà đã."
"Không thể trả lời tôi sao?" Quang Hải nắm chặt cổ tay còn hơi run của Đức Chinh, "Từ trước đến nay ông không cảm nhận được là tôi thích ông tí nào à?"
"Xin... xin lỗi." Đức Chinh vẫn chưa hết bàng hoàng, "Tôi cần chút... chút thời gian để bình tĩnh lại, ông ra ngoài trước được không?"
Quang Hải nhìn chằm chằm Đức Chinh một lúc rồi buông tay, đi thẳng ra cửa, trước khi đi còn quay lại nhìn Đức Chinh một lần nữa, sau đó đóng cửa lại. Thế mà sáng hôm sau Đức Chinh kéo vali đi để lại một tờ giấy, "Tôi đi tập huấn đây, tạm biệt."
Quang Hải nhớ lúc đó thủ môn Tiến Dũng tức đến bật cười hỏi cậu, "Mọi chuyện như thế này ông đã vừa lòng chưa?"
Cậu không trả lời, cũng không biết phải trả lời như thế nào, cuộc sống vài năm gần đây luôn bình yên trôi qua, mấy người bọn họ sống cùng nhau thoải mái cười đùa, mà bây giờ mọi thứ trở nên phức tạp rất nhiều. Tiến Dũng bỏ về phòng đóng mạnh cửa lại, Quang Hải cảm thấy tai mình ù lên. Cuối cùng thì mọi chuyện xảy ra tất cả là do cậu sao? Nếu người tỏ tình trước một bước là cậu thì tốt rồi, mọi thứ sẽ không lằng nhằng và hỗn độn, Quang Hải nghĩ thế, nhưng cậu quên, nếu cậu là người đi trước một bước thì kết quả chưa chắc đã khả quan hơn, mọi thứ tuỳ thuộc vào tình cảm của Đức Chinh, chứ không phải ai là người đến trước. Văn Hậu rón rén đến vỗ vai an ủi Quang Hải, "Anh Hải đừng giận." Quang Hải hất tay Văn Hậu, cũng đi thẳng về phòng, tức giận dập mạnh cánh cửa vô tội. Phòng khách lúc này chỉ còn mỗi Văn Hậu đứng bơ vơ nhìn theo, bóp chặt nắm tay. Tiến Dụng đã đi làm từ sớm, không có ở nhà để chứng kiến sự việc, nếu Tiến Dụng có thể nhìn thấy, thì mọi chuyện sẽ không diễn ra theo chiều tệ hại trong tương lai. Tiến Dũng gọi cho Đức Chinh không biết bao nhiêu cuộc gọi, đều là đổ chuông và không ai nhấc máy. Anh tức giận đấm mạnh vào tường, anh không nghĩ mọi thứ lại dồn ép đến mức Đức Chinh bỏ trốn như vậy. May mắn chuyện giả vờ yêu nhau của Tiến Dũng và Đức Chinh, Quang Hải không biết, không thì câu chuyện nó lại được đẩy xa không hồi kết. Tiến Dũng vẫn tiếp tục cố gắng gọi điện cho Đức Chinh, cuối cùng cũng có người nghe máy, "Mày muốn nói gì?" "Chuyện của Hải con..." Tiến Dũng ngập ngừng, "Mày đang ở đâu?" "Sân bay, tao ra Hà Nội." Giọng Đức Chinh truyền về, "Mày biết chuyện của Hải con?" "Tao biết." Tiến Dũng không che giấu thừa nhận. "Từ bao giờ?" "Trước sinh nhật mày." "..." Đức Chinh im lặng, Tiến Dũng nghe thấy tiếng thở dài, "Mục đích thật sự của việc mày nhờ tao là gì? Nói thật trước khi tao nổi giận!" "Tao xin lỗi." Tiến Dũng giọng nói có chút run rẩy, "Tao không nên lừa mày, thật sự tao không nghĩ ra cách nào khác." "Tao từng nghi ngờ và hỏi thằng Dụng, nhưng tao chọn tin mày, vì tao nghĩ mày sẽ chẳng lừa tao. Tại sao mày không thể nói thật cho tao biết? Mày có thể thẳng thắn nói thích tao cơ mà. Thế nhưng cách mày chọn là lừa tao.... Tao thật sự rất buồn..." Đức Chinh nói xong thì cúp máy. Tiến Dũng nghe tiếng tút ngân dài trong điện thoại, mấp máy môi, "Nếu tao nói thẳng thì mày cũng giống như bây giờ, bỏ trốn thật xa mà thôi." Có những người chọn lựa cách lừa dối để đạt được mục đích, họ thừa biết thứ nhận được chỉ là dối lừa nhưng vẫn cố chấp để làm. Họ tự khiến bản thân tổn thương, cũng khiến đối phương, người tin tưởng họ, chịu tổn thương theo. Thế thì cuối cùng kẻ đáng thương nhất là người đi lừa hay người bị lừa đây... ----- Đã có fic nào ngược Dũng xoăn chưa nhỉ? Nếu có thì mọi người cho tui xin cái tên với, cảm ơn mọi người <3Danh sách chương:
- Đôi lời
- 1. Khu đô thị Thành Nam
- 2. VT09 và CP10
- 3. Lần đầu gặp mặt
- 4. Nhớ tôi không?
- 5. Ngôn ngữ người giời
- 6. Chủ thầu đô thị
- 7. Chủ nhà dễ dãi
- 8. Nghe đồn là...
- 9. Chàng trai đa cảm
- 10. Tổ chức party
- 11. Tình yêu của Trường
- 12. Mốt hông giúp nữa
- 13. Cuộc sống bình dị
- 14. Chuyển trường cho cháu gái?
- 15. Sao anh hông biết?
- 16. Bùi Trần Kiệt
- 17. Tình yêu sét đánh
- 18. Mối thù 10 năm
- 19. Nhà ông Thượng uý
- 20. Đi ăn xiên nướng
- 21. Hàng rào hoa hồng
- 22. Con trai Tư lệnh
- 23. Trọng Đại mua nhà
- 24. Cacao nóng 100k
- 25. Lời hứa ngày xưa
- 26. Mối tình đầu của em
- 27. Thời gian trôi qua
- 28. Con không thích chú ấy
- 29. Chúng ta sau này
- 30. Vướng mắc trong lòng
- 31. Càng làm càng sai
- 32. Người lớn khó hiểu
- 33. Người lạ từng quen
- 34. Nói lời giữ lời
- 35. Mùi thính thoảng qua
- 36. Cơm nhà, cơm quán
- 37. Gia đình thứ hai
- 38. Quần hùng tụ tập
- 39. Là tốt hay xấu?
- 40. Anh họ Trọng Đại
- 41. Đối mặt với nhau
- 42. Thiếu người anh yêu
- 43. Ba người bạn thân
- 44. Không đùa được đâu!
- 45. Mua quà cho em
- 46. Phượng ơi, có sao không?
- 47. Tao phải làm sao?
- 48. Với tư cách gì?
- 49. Trái tim còn đau
- 50. Nếu em không thích
- 51. Biết rồi còn hỏi
- 52. Lương Đức Anh
- 53. Con nít không biết gì
- 54. Có chú Đại không?
- 55. Anh Phượng đang tắm
- 56. Làm phiền em rồi
- 57. Anh cười cái gì?
- 58. Vì em mà gay
- 59. Mày thừa nhận đi
- 60. Làm người yêu tao nhé?
- 61. Xin lỗi em không gay
- 62. Em còn sống mà anh
- 63. Nếu không có Kiệt
- 64. Không ai thay thế được
- 65. Crush của tao mà
- 66. Các ông thôi đi
- 67. Có người nhờ em
- 68. Hóc Môn hay Tân Phú
- 69. Chuyện là thế nào?
- 70. Ảo giác đúng không?
- 71. Ba đi đâu ạ?
- 72. Cậu rất sợ tôi?
- 73. Tai nạn của Tuấn
- 74. Thôi em kể đi
- 75. Tôi nói không phải!
- 76. Quay về bên nhau
- 77. Bức thư năm xưa
- 78. Xuân Trường tí hon
- 79. Tao sống tốt hơn mày
- 80. Đúng là sai lầm
- 81. Dã tràng xe cát
- 82. Anh làm cho Chinh
- 83. Tổn thương bản thân
- 84. Nhà giàu sướng ghê
- 85. Cháu không cưới chú
- 86. Cò không vui hả?
- 87. Bố đừng không vui
- 88. Là người có duyên
- 89. Nói cho bố nghe
- 90. Quyết định cuối cùng
- 91. Bỏ nhà theo trai
- 92. Có gì vui vậy?
- 93. Chú cho con bay
- 94. Tao nhìn ra được
- 95. Là do bố đấy!
- 96. Những gì cậu có
- 97. Kiệt không thích con
- 98. Hơn cả em Ân
- 99. Ông vừa lòng chưa?
- 100. Buông tay tao ra
- 101. Mày có hiểu không?
- 102. Không phải lỗi của ông
- 103. Lại đây, hôn một cái
- 104. Tao của lúc đó
- 105. Anh muốn trốn không?
- 106. Mười hai năm trước
- 107. Anh trai Đình Trọng
- 108. Chào anh, em đi đây
- 109. Cảm ơn và xin lỗi
- 110. Ngày mai tôi đi
- 111. Trốn nữa không anh?
- 112. Ông thương tôi nhất
- 113. Em vừa thất tình
- 114. Anh giúp em đi
- 115. Hôn chúc ngủ ngon
- 116. Ra đi dứt khoát
- 117. Lật mặt nhanh thật
- 118. Vũ Nguyễn Xuân Khánh
- 119. Trọng bỏ đi rồi
- 120. Vì anh xứng đáng
- 121. Khó chịu trong lòng
- 122. Bố Huy đẹp nhất
- 123. Anh tôn trọng em
- 124. Trời quang mây tạnh
- 125. Thời gian lãng phí
- 126. Lâu lắm lâu lắm
- 127. Giải quyết dứt khoát
- 128. Cũng chỉ như thế
- 129. Không đủ dũng cảm
- 130. Hoạ mi ngừng hót
- 131. Mỗi bữa... có tồm!
- 132. Đừng có trêu em!
- 133. Không liên quan đến anh!
- 134. Ăn rồi còn khoe
- 135. Chào ông bà nội
- 136. Bố mẹ của bố
- 137. Vòng xoay năm người
- 138. Khách mời qua đường
- 139. Cậu là ngoại lệ
- 140. Câu trả lời mong đợi
- 141. Bố của con trai
- 142. Mi mấy tuổi rồi?
- 143. Nói thật với bố
- 144. Không đâu là nhà
- 145. Rửa trôi tất cả
- 146. Anh luôn ở đây
- 147. Giấc mơ không thật
- 148. Người vô gia cư
- 149. Vì tôi nợ anh
- 150. Chia tài sản, chia con
- 151. Tự vào mà đón!
- 152. Tôi chính là như vậy!
- 153. Huy, quay về đi
- 154. Quá khứ khép lại
- 155. Em vui quá nhỉ?
- 156. Mày lại bênh nó
- 157. Chỉ nhận nuôi chó
- 158. Bác ấy ôm bố
- 159. Anh họ Công Phượng
- 160. Phượng ơi là Phượng!
- 161. Lại là quân đội
- 162. Bắt cá hai tay
- 163. Mới sáng sớm mà...
- 164. Dọn nhà đi em
- 165. Anh ơi, em đau...
- 166. Anh gần như thế
- 167. Nụ cười giả tạo
- 168. Đó chỉ là mơ
- 169. Đừng mãi ôm em
- 170. Người yêu em là anh
- 171. Bố Trường là con tồm
- 172. Ăn gì bớt gắt
- 173. Còn thiếu Đức Anh
- 174. Chúng ta cùng nhau
- 175. I have a crush on you
- Lời cuối
- Ngoại truyện: Trương Thái Hiếu
- Ngoại truyện: Buồn của Xuân Khánh
- Ngoại truyện: Buồn của Hồng Ân
- Ngoại truyện: Buồn của Hoàng Thiên
- Ngoại truyện: Buồn của Quang Đăng
- Ngoại truyện: Buồn của Quang Bảo
- Ngoại truyện: Buồn của Hạ Dương
- Ngoại truyện: Buồn của Thành Nam
- Ngoại truyện: Buồn của Bảo Uyên
- Ngoại truyện: Buồn của Ngọc Lam
- Ngoại truyện: Buồn của Thái An
- Ngoại truyện: Buồn của Đức Anh
- Ngoại truyện: Buồn của Trần Kiệt
- Ngoại truyện: Tận hưởng cuộc sống
- Nhân vật