89. Nói cho bố nghe
Văn Toàn nhăn mày, dỗ dỗ Hồng Ân, Đức Anh thấy vậy lại lo sợ, em gái nhỏ khóc, chú Văn Toàn không vui... bố Đức Huy nghe mách lại thì cũng không vui, Đức Anh mím môi ngồi một chỗ, cuối cùng vẫn là nhường quả bóng cho em gái nhỏ. Hồng Ân nín khóc cầm quả bóng cười vui vẻ, Văn Toàn lau nước mắt cho con gái, rồi lại xoa đầu khen ngợi Đức Anh, hứa sẽ mua quà cho nhóc. Đức Anh gật gật đầu ngoan ngoãn nói "vâng ạ". Sau đó cả buổi Đức Anh chỉ ngồi nhìn quả bóng trong tay Hồng Ân, không nói câu nào cho đến khi Đức Huy đến đón.
Lúc Đức Huy dẫn Đức Anh ra về, nhóc con vẫn lưu luyến nhìn quả bóng trong tay Hồng Ân, chú Văn Toàn không nói gì về chuyện em gái nhỏ khóc với bố Đức Huy nên Đức Anh không còn sợ nữa, chỉ là tiếc nuối món quà đầu tiên của người bố đầu tiên tặng cho nhóc con. Trong lòng Đức Anh, hôm Đức Huy xuất hiện ôm lấy nhóc thì Đức Huy đã chiếm vị trí bố đầu tiên của nhóc con, Xuân Trường chỉ là ông bố sống cùng nhà thôi.
Đức Huy thấy Đức Anh buồn buồn mới hỏi, "Có chuyện gì không vui à?"
"Không có ạ." Đức Anh lắc đầu.
"Bố không thích trẻ con nói dối đâu." Đức Huy cầm tay Đức Anh bước đi chầm chậm.
"Bố ơi..." Đức Anh nghe vậy thì sợ hãi, đành phải nói thật, giọng ỉu xìu, "Quả bóng bố mua cho con, con nhường cho Ân rồi ạ."
"Con rất thích quả bóng đó mà." Đức Huy ngạc nhiên hỏi lại, anh hiệu trưởng nhớ vừa rồi Đức Anh cứ ngoái nhìn lại phía sau, Đức Huy lại nghĩ rằng Đức Anh thích chơi với Hồng Ân.
"Vâng ạ... nhưng Ân khóc, chú Toàn không vui." Đức Anh đá viên sỏi dưới chân buồn hiu trả lời.
"Vì phải nhường cho em nên con buồn à?" Đức Huy xoa đầu nhóc con.
"Vâng ạ, là quà của bố tặng mà."
"Hay bố đòi lại cho con nhé?"
"Nhưng mà..." Đức Anh ngước lên nhìn Đức Huy, vậy cũng được sao?
"Nhưng gì chứ, quà của bố mà con mang tặng cho người khác là bố không vui rồi đấy." Đức Huy nghiêm mặt nói.
"Con xin lỗi." Đức Anh lại rầu rĩ.
"Lúc em xin con có bảo là quà của bố không?"
Đức Anh lắc đầu.
"Nếu con không muốn nhường thì con phải nói với em và chú Toàn. Chú Toàn là người lớn sẽ không ép con."
Đức Anh không nói gì cả, Đức Huy đành ngồi thụp xuống ngang tầm với nhóc con, trông thấy Đức Anh lại im lặng rơi nước mắt.
"Đức Anh." Đức Huy gọi thẳng tên con trai.
"Vâng ạ." Đức Anh dùng tay quẹt nước mũi chảy ra, mặt mũi y như chú mèo con không rửa mặt vậy.
"Con không muốn kể cho bố nghe sao?" Đức Huy mở ba lô của Đức Anh ra, lấy túi khăn giấy ướt chùi mặt cho con trai.
"Kể gì ạ?"
"Hôm qua con cũng khóc, nếu buồn thì con phải nói với bố, hôm nay con cũng chỉ khóc mà không nói. Con không tin bố hả?"
Đức Anh lắc đầu, "Không phải ạ."
Đức Huy bế Đức Anh lên, tiếp tục đi về nhà, "Vậy có thể nói cho bố nghe không?"
Đức Anh nghiêng người ôm cổ Đức Huy, im lặng một lúc làm Đức Huy nghĩ thằng bé quyết tâm không mở miệng, cuối cùng Đức Anh vẫn rì rầm câu được câu mất kể lại những chuyện nhóc nhớ lúc còn ở trung tâm, cả chuyện ngày hôm qua với Trần Kiệt, cả chuyện không nỡ nhường quả bóng cho Hồng Ân. Đức Huy vừa nghe vừa vỗ lưng nhóc con an ủi. May mắn Đức Anh chưa lớn hẳn, vẫn có thể dụ dỗ nói ra tâm sự, chuyện này nếu không để ý mà phát hiện ra sớm thì hậu quả rất nghiêm trọng.
"Bố ơi..." Đức Anh gọi nhỏ bên tai Đức Huy.
"Ừ, bố đây." Anh hiệu trưởng một tay bợ mông Đức Anh một tay vẫn vỗ lưng con trai từng nhịp.
"Con không cố tình đâu." Đức Anh muốn giải thích để bố Đức Huy hiểu nhóc con cũng không muốn chọc cho Hồng Ân khóc.
"Bố biết rồi." Đức Huy gật đầu, Đức Anh sao mà hiền và lành tính quá.
"Bố đừng giận con nhé."
"Bố giận!"
Đức Anh siết chặt vòng tay, cuối cùng nhóc con vẫn làm bố không vui, Đức Anh không biết phải làm sao, trong đầu không nảy ra ý tưởng nào cả, vẫn là khóc nói, "Hay bố đánh con đi, đừng giận con nhé... bố... bố ơi... hu hu..."
"Yên nào, đàn ông con trai suốt ngày khóc."
"Con xin lỗi, hu hu... hức... huhu..." Đức Anh đưa tay chùi mặt làm khuôn mặt tròn tròn lem nhem nước mắt, nấc lên từng tiếng nho nhỏ, vẫn không kìm được khóc nấc.
Đức Huy dỗ dỗ Đức Anh rồi nói, "Bố giận vì Cò không biết tự bảo vệ mình, ai xin đồ của con thì con cũng cho người ta, con sợ người ta không vui vậy con thì sao?"
Đức Anh không hiểu rõ Đức Huy nói gì, chỉ biết bố Đức Huy vẫn giận, nhóc con vẫn luôn miệng "con xin lỗi", Đức Huy chợt nhận ra có lẽ mình nói quá khó hiểu, thế là bình tĩnh dùng những từ đơn giản nhất để nói chuyện với Đức Anh.
"Bố giận Cò vì Cò mang quả bóng bố tặng nhường cho Ân. Nếu Cò không muốn nhường, Cò phải nói ra. Ân hay khóc nên Ân khóc không phải lỗi của Cò. Bố Trường lúc nào cũng không vui, không phải do Cò. Bố Huy sẽ nghe Cò nói, không bao giờ trả lại Cò về chỗ kia đâu. Nếu Cò không vui, phải nói với bố Huy, được không?"
Đức Anh hít mũi gật đầu, "Vâng ạ."
-----
Bắt đầu từ tuần trước Chanh đã đi làm lại, nên là sẽ bận không thể viết được vì không có thời gian cầm điện thoại. Nên là tốc độ sẽ chậm và không thể update nhiều, mọi người thông cảm. Thứ 5, 6, 7 là ba hôm Chanh bận nhất, nên ba ngày đó sẽ update theo kiểu hên xui nha 😂😂
Danh sách chương:
- Đôi lời
- 1. Khu đô thị Thành Nam
- 2. VT09 và CP10
- 3. Lần đầu gặp mặt
- 4. Nhớ tôi không?
- 5. Ngôn ngữ người giời
- 6. Chủ thầu đô thị
- 7. Chủ nhà dễ dãi
- 8. Nghe đồn là...
- 9. Chàng trai đa cảm
- 10. Tổ chức party
- 11. Tình yêu của Trường
- 12. Mốt hông giúp nữa
- 13. Cuộc sống bình dị
- 14. Chuyển trường cho cháu gái?
- 15. Sao anh hông biết?
- 16. Bùi Trần Kiệt
- 17. Tình yêu sét đánh
- 18. Mối thù 10 năm
- 19. Nhà ông Thượng uý
- 20. Đi ăn xiên nướng
- 21. Hàng rào hoa hồng
- 22. Con trai Tư lệnh
- 23. Trọng Đại mua nhà
- 24. Cacao nóng 100k
- 25. Lời hứa ngày xưa
- 26. Mối tình đầu của em
- 27. Thời gian trôi qua
- 28. Con không thích chú ấy
- 29. Chúng ta sau này
- 30. Vướng mắc trong lòng
- 31. Càng làm càng sai
- 32. Người lớn khó hiểu
- 33. Người lạ từng quen
- 34. Nói lời giữ lời
- 35. Mùi thính thoảng qua
- 36. Cơm nhà, cơm quán
- 37. Gia đình thứ hai
- 38. Quần hùng tụ tập
- 39. Là tốt hay xấu?
- 40. Anh họ Trọng Đại
- 41. Đối mặt với nhau
- 42. Thiếu người anh yêu
- 43. Ba người bạn thân
- 44. Không đùa được đâu!
- 45. Mua quà cho em
- 46. Phượng ơi, có sao không?
- 47. Tao phải làm sao?
- 48. Với tư cách gì?
- 49. Trái tim còn đau
- 50. Nếu em không thích
- 51. Biết rồi còn hỏi
- 52. Lương Đức Anh
- 53. Con nít không biết gì
- 54. Có chú Đại không?
- 55. Anh Phượng đang tắm
- 56. Làm phiền em rồi
- 57. Anh cười cái gì?
- 58. Vì em mà gay
- 59. Mày thừa nhận đi
- 60. Làm người yêu tao nhé?
- 61. Xin lỗi em không gay
- 62. Em còn sống mà anh
- 63. Nếu không có Kiệt
- 64. Không ai thay thế được
- 65. Crush của tao mà
- 66. Các ông thôi đi
- 67. Có người nhờ em
- 68. Hóc Môn hay Tân Phú
- 69. Chuyện là thế nào?
- 70. Ảo giác đúng không?
- 71. Ba đi đâu ạ?
- 72. Cậu rất sợ tôi?
- 73. Tai nạn của Tuấn
- 74. Thôi em kể đi
- 75. Tôi nói không phải!
- 76. Quay về bên nhau
- 77. Bức thư năm xưa
- 78. Xuân Trường tí hon
- 79. Tao sống tốt hơn mày
- 80. Đúng là sai lầm
- 81. Dã tràng xe cát
- 82. Anh làm cho Chinh
- 83. Tổn thương bản thân
- 84. Nhà giàu sướng ghê
- 85. Cháu không cưới chú
- 86. Cò không vui hả?
- 87. Bố đừng không vui
- 88. Là người có duyên
- 89. Nói cho bố nghe
- 90. Quyết định cuối cùng
- 91. Bỏ nhà theo trai
- 92. Có gì vui vậy?
- 93. Chú cho con bay
- 94. Tao nhìn ra được
- 95. Là do bố đấy!
- 96. Những gì cậu có
- 97. Kiệt không thích con
- 98. Hơn cả em Ân
- 99. Ông vừa lòng chưa?
- 100. Buông tay tao ra
- 101. Mày có hiểu không?
- 102. Không phải lỗi của ông
- 103. Lại đây, hôn một cái
- 104. Tao của lúc đó
- 105. Anh muốn trốn không?
- 106. Mười hai năm trước
- 107. Anh trai Đình Trọng
- 108. Chào anh, em đi đây
- 109. Cảm ơn và xin lỗi
- 110. Ngày mai tôi đi
- 111. Trốn nữa không anh?
- 112. Ông thương tôi nhất
- 113. Em vừa thất tình
- 114. Anh giúp em đi
- 115. Hôn chúc ngủ ngon
- 116. Ra đi dứt khoát
- 117. Lật mặt nhanh thật
- 118. Vũ Nguyễn Xuân Khánh
- 119. Trọng bỏ đi rồi
- 120. Vì anh xứng đáng
- 121. Khó chịu trong lòng
- 122. Bố Huy đẹp nhất
- 123. Anh tôn trọng em
- 124. Trời quang mây tạnh
- 125. Thời gian lãng phí
- 126. Lâu lắm lâu lắm
- 127. Giải quyết dứt khoát
- 128. Cũng chỉ như thế
- 129. Không đủ dũng cảm
- 130. Hoạ mi ngừng hót
- 131. Mỗi bữa... có tồm!
- 132. Đừng có trêu em!
- 133. Không liên quan đến anh!
- 134. Ăn rồi còn khoe
- 135. Chào ông bà nội
- 136. Bố mẹ của bố
- 137. Vòng xoay năm người
- 138. Khách mời qua đường
- 139. Cậu là ngoại lệ
- 140. Câu trả lời mong đợi
- 141. Bố của con trai
- 142. Mi mấy tuổi rồi?
- 143. Nói thật với bố
- 144. Không đâu là nhà
- 145. Rửa trôi tất cả
- 146. Anh luôn ở đây
- 147. Giấc mơ không thật
- 148. Người vô gia cư
- 149. Vì tôi nợ anh
- 150. Chia tài sản, chia con
- 151. Tự vào mà đón!
- 152. Tôi chính là như vậy!
- 153. Huy, quay về đi
- 154. Quá khứ khép lại
- 155. Em vui quá nhỉ?
- 156. Mày lại bênh nó
- 157. Chỉ nhận nuôi chó
- 158. Bác ấy ôm bố
- 159. Anh họ Công Phượng
- 160. Phượng ơi là Phượng!
- 161. Lại là quân đội
- 162. Bắt cá hai tay
- 163. Mới sáng sớm mà...
- 164. Dọn nhà đi em
- 165. Anh ơi, em đau...
- 166. Anh gần như thế
- 167. Nụ cười giả tạo
- 168. Đó chỉ là mơ
- 169. Đừng mãi ôm em
- 170. Người yêu em là anh
- 171. Bố Trường là con tồm
- 172. Ăn gì bớt gắt
- 173. Còn thiếu Đức Anh
- 174. Chúng ta cùng nhau
- 175. I have a crush on you
- Lời cuối
- Ngoại truyện: Trương Thái Hiếu
- Ngoại truyện: Buồn của Xuân Khánh
- Ngoại truyện: Buồn của Hồng Ân
- Ngoại truyện: Buồn của Hoàng Thiên
- Ngoại truyện: Buồn của Quang Đăng
- Ngoại truyện: Buồn của Quang Bảo
- Ngoại truyện: Buồn của Hạ Dương
- Ngoại truyện: Buồn của Thành Nam
- Ngoại truyện: Buồn của Bảo Uyên
- Ngoại truyện: Buồn của Ngọc Lam
- Ngoại truyện: Buồn của Thái An
- Ngoại truyện: Buồn của Đức Anh
- Ngoại truyện: Buồn của Trần Kiệt
- Ngoại truyện: Tận hưởng cuộc sống
- Nhân vật