78. Xuân Trường tí hon
Sau đó Đức Huy cũng không đi tìm Xuân Trường nữa, không phải vì tránh né mà là vì phải làm luận án tốt nghiệp, cho đến khi mọi thứ đều hoàn tất thì Đức Huy đã không tìm Xuân Trường, lại nghe nói Xuân Trường đã vào nam làm việc. Đức Huy coi như tình cảm đó có duyên không phận, nhanh chóng bỏ sau đầu để bắt đầu những mối quan tâm khác.
Vậy mà cũng 10 năm trôi qua, lúc Đức Huy nhận giấy chuyển công tác vào nam, làm một thầy hiệu trưởng trong khu đô thị, thì bắt gặp một hình bóng cũ. Lúc đầu Đức Huy cũng không chắc chắn, nhưng sau thì xác định được, đúng là Lương Xuân Trường năm ấy bản thân từng theo đuổi.
Chuyện sẽ không có gì nếu hôm đó Xuân Trường không hẹn Đức Huy ăn cơm rồi lại đến khách sạn Đại Chung, gặp lại em họ Thành Chung, Xuân Trường kể cho anh hiệu trưởng nghe về quá khứ. Lục lại trong kí ức đã nhuốm màu thời gian, kết hợp lời kể của Xuân Trường cùng tin tức người bạn kia nói cho Đức Huy biết, Đức Huy chợt nhận ra hình như nguyên nhân chính là do lá thư mà anh viết. Nếu Đức Huy không lựa chọn phương pháp đó thì có lẽ mọi chuyện đến với Xuân Trường không tồi tệ đến như vậy.
Đức Huy có phần hối hận, vì hành động của mình mà đẩy một người khác vào hoàn cảnh khó khăn, mặc dù bây giờ cuộc sống của Xuân Trường cũng xem như thành đạt, nhưng nỗi đau của quá khứ, bị gia đình ruồng bỏ, có lẽ nó chẳng dễ dàng nguôi ngoai. Đức Huy muốn làm gì đó để cứu vãn mối quan hệ của gia đình Xuân Trường, để trả cho khoản nợ vô hình mà Đức Huy gây ra.
Tình cờ, Đức Huy có một người chú họ làm việc ở cùng quê với Xuân Trường, lại lợi dụng mắt xích quan hệ và nghe ngóng tình hình thì Đức Huy biết bố mẹ Xuân Trường đã không còn giận nhiều như thế. Họ chỉ cần một bậc thang để leo xuống, mà Xuân Trường lại chỉ đứng ở đó không chịu làm gì.
Đức Huy lo nghĩ về chuyện của Xuân Trường mất vài hôm, rồi đột nhiên Xuân Trường hỏi về con cái, ánh mắt khát khao hi vọng đó làm Đức Huy nảy ra một ý tưởng, tìm con nuôi giúp Xuân Trường. Nếu bố mẹ của Xuân Trường biết tin chắc chắn sẽ vì cháu nội mà đi vào tìm Xuân Trường. Đức Huy quyết định đi đến trung tâm bảo trợ xã hội để hỏi thủ tục thì bắt gặp Văn Thanh.
Hỏi ra mới biết hôm đó Văn Thanh ấm đầu liên hệ với trung tâm, sau đó đổi ý không muốn gây hoạ nữa, nhưng lỡ hẹn rồi nên phải đến. Thế là một kế hoạch được vạch ra. Đức Huy là người lo mọi chuyện, Văn Thanh chỉ cần thông báo với Xuân Trường mà thôi.
Văn Thanh từng hỏi Đức Huy, nếu sau này Xuân Trường hối hận không nhận nuôi nữa hoặc Xuân Trường phát hiện ra sự thật thì sao? Đức Huy bảo không sao cả, chính anh cũng sẽ là người kí vào giấy giám hộ đứa bé này, nếu có gì thay đổi, Đức Huy sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm.
Vậy là Xuân Trường trong tình trạng cứ ngỡ lừa được người không ngờ bị người lừa, vui vẻ hí hửng ôm con và một ông bố khác của con về nhà. Đức Huy nhớ đến gương mặt nghiêm nghiêm lúc bình thường của Xuân Trường được thay bằng vẻ mặt vui vẻ hạnh phúc vào hôm đó lại muốn cười.
Tạm biệt Thành Chung, Đức Huy lái xe về nhà mình. Đến trước cổng lại thấy bên trong sáng đèn, nhà anh hiệu trưởng thì ngoài bản thân anh ra chỉ có Xuân Trường có chìa khoá vào nhà. Đức Huy đoán là Xuân Trường đã đi thăm bệnh đã về. Đậu xe cẩn thận rồi đi vào nhà, không ngoài dự đoán Xuân Trường đang cùng nhóc con ngồi trên ghế sofa.
"Về sớm thế?"
"Đến thăm bệnh rồi về thôi, để mọi người còn nghỉ ngơi chứ." Xuân Trường đang mở túi mua sắm kiểm tra quần áo dụng cụ bên trong, "Đức Anh nói mệt, muốn về nhà nên tôi chào mọi người rồi chở thằng bé về."
"Thế sao lại sang đây? Cho nó tắm rồi ngủ bên kia cũng được mà." Đức Huy cũng tiến đến ngồi xuống bên cạnh Đức Anh, "Đói không? Bố Huy pha sữa cho Cò nhớ?"
Đức Anh gật gật đầu, tay ôm gối ôm hình củ cà rốt.
"Tôi định thế, nhưng nhớ lại nhà tôi hết thức ăn trong tủ lạnh rồi, nên sang đây ăn ké." Xuân Trường chẳng ngại mà nói dối vài câu.
"Nhà tôi chắc còn rau với trứng, anh tự nấu đi, tôi đi pha cho thằng bé bình sữa đã." Nói rồi Đức Huy đứng dậy, tìm trong túi mua sắm cái bình sữa mới toanh cùng hộp sữa bột trẻ em, đi thẳng vào bếp để pha sữa cho con trai.
"Lần sau bố Huy hay ai khác hỏi con, con phải trả lời chứ đừng nên gật đầu như vừa rồi, bố Trường thấy Đức Anh như vậy không ngoan đâu." Xuân Trường nghiêm khắc dạy nhóc con.
Đức Anh vốn ít nói, định gật đầu rồi chợt nhớ lời Xuân Trường vừa nói, nhỏ giọng học Xuân Trường trả lời đầy nghiêm túc, "Vâng ạ."
Xuân Trường lại tiếp tục công việc xem quần áo, gỡ mác, kiểm tra dụng cụ, tháo lớp ni lông bên ngoài của mình. Đến khi Đức Huy mang bình sữa ra thì thấy bố làm việc của bố, con chơi trò của con, hai cục đá im lặng. Đột nhiên Đức Huy có chút lo lắng, liệu cho Đức Anh ở cùng Xuân Trường có khi nào biến nhóc con thành Xuân Trường tí hon không? Mà Đức Huy lại không muốn con mình thành người vô vị như thế.
Danh sách chương:
- Đôi lời
- 1. Khu đô thị Thành Nam
- 2. VT09 và CP10
- 3. Lần đầu gặp mặt
- 4. Nhớ tôi không?
- 5. Ngôn ngữ người giời
- 6. Chủ thầu đô thị
- 7. Chủ nhà dễ dãi
- 8. Nghe đồn là...
- 9. Chàng trai đa cảm
- 10. Tổ chức party
- 11. Tình yêu của Trường
- 12. Mốt hông giúp nữa
- 13. Cuộc sống bình dị
- 14. Chuyển trường cho cháu gái?
- 15. Sao anh hông biết?
- 16. Bùi Trần Kiệt
- 17. Tình yêu sét đánh
- 18. Mối thù 10 năm
- 19. Nhà ông Thượng uý
- 20. Đi ăn xiên nướng
- 21. Hàng rào hoa hồng
- 22. Con trai Tư lệnh
- 23. Trọng Đại mua nhà
- 24. Cacao nóng 100k
- 25. Lời hứa ngày xưa
- 26. Mối tình đầu của em
- 27. Thời gian trôi qua
- 28. Con không thích chú ấy
- 29. Chúng ta sau này
- 30. Vướng mắc trong lòng
- 31. Càng làm càng sai
- 32. Người lớn khó hiểu
- 33. Người lạ từng quen
- 34. Nói lời giữ lời
- 35. Mùi thính thoảng qua
- 36. Cơm nhà, cơm quán
- 37. Gia đình thứ hai
- 38. Quần hùng tụ tập
- 39. Là tốt hay xấu?
- 40. Anh họ Trọng Đại
- 41. Đối mặt với nhau
- 42. Thiếu người anh yêu
- 43. Ba người bạn thân
- 44. Không đùa được đâu!
- 45. Mua quà cho em
- 46. Phượng ơi, có sao không?
- 47. Tao phải làm sao?
- 48. Với tư cách gì?
- 49. Trái tim còn đau
- 50. Nếu em không thích
- 51. Biết rồi còn hỏi
- 52. Lương Đức Anh
- 53. Con nít không biết gì
- 54. Có chú Đại không?
- 55. Anh Phượng đang tắm
- 56. Làm phiền em rồi
- 57. Anh cười cái gì?
- 58. Vì em mà gay
- 59. Mày thừa nhận đi
- 60. Làm người yêu tao nhé?
- 61. Xin lỗi em không gay
- 62. Em còn sống mà anh
- 63. Nếu không có Kiệt
- 64. Không ai thay thế được
- 65. Crush của tao mà
- 66. Các ông thôi đi
- 67. Có người nhờ em
- 68. Hóc Môn hay Tân Phú
- 69. Chuyện là thế nào?
- 70. Ảo giác đúng không?
- 71. Ba đi đâu ạ?
- 72. Cậu rất sợ tôi?
- 73. Tai nạn của Tuấn
- 74. Thôi em kể đi
- 75. Tôi nói không phải!
- 76. Quay về bên nhau
- 77. Bức thư năm xưa
- 78. Xuân Trường tí hon
- 79. Tao sống tốt hơn mày
- 80. Đúng là sai lầm
- 81. Dã tràng xe cát
- 82. Anh làm cho Chinh
- 83. Tổn thương bản thân
- 84. Nhà giàu sướng ghê
- 85. Cháu không cưới chú
- 86. Cò không vui hả?
- 87. Bố đừng không vui
- 88. Là người có duyên
- 89. Nói cho bố nghe
- 90. Quyết định cuối cùng
- 91. Bỏ nhà theo trai
- 92. Có gì vui vậy?
- 93. Chú cho con bay
- 94. Tao nhìn ra được
- 95. Là do bố đấy!
- 96. Những gì cậu có
- 97. Kiệt không thích con
- 98. Hơn cả em Ân
- 99. Ông vừa lòng chưa?
- 100. Buông tay tao ra
- 101. Mày có hiểu không?
- 102. Không phải lỗi của ông
- 103. Lại đây, hôn một cái
- 104. Tao của lúc đó
- 105. Anh muốn trốn không?
- 106. Mười hai năm trước
- 107. Anh trai Đình Trọng
- 108. Chào anh, em đi đây
- 109. Cảm ơn và xin lỗi
- 110. Ngày mai tôi đi
- 111. Trốn nữa không anh?
- 112. Ông thương tôi nhất
- 113. Em vừa thất tình
- 114. Anh giúp em đi
- 115. Hôn chúc ngủ ngon
- 116. Ra đi dứt khoát
- 117. Lật mặt nhanh thật
- 118. Vũ Nguyễn Xuân Khánh
- 119. Trọng bỏ đi rồi
- 120. Vì anh xứng đáng
- 121. Khó chịu trong lòng
- 122. Bố Huy đẹp nhất
- 123. Anh tôn trọng em
- 124. Trời quang mây tạnh
- 125. Thời gian lãng phí
- 126. Lâu lắm lâu lắm
- 127. Giải quyết dứt khoát
- 128. Cũng chỉ như thế
- 129. Không đủ dũng cảm
- 130. Hoạ mi ngừng hót
- 131. Mỗi bữa... có tồm!
- 132. Đừng có trêu em!
- 133. Không liên quan đến anh!
- 134. Ăn rồi còn khoe
- 135. Chào ông bà nội
- 136. Bố mẹ của bố
- 137. Vòng xoay năm người
- 138. Khách mời qua đường
- 139. Cậu là ngoại lệ
- 140. Câu trả lời mong đợi
- 141. Bố của con trai
- 142. Mi mấy tuổi rồi?
- 143. Nói thật với bố
- 144. Không đâu là nhà
- 145. Rửa trôi tất cả
- 146. Anh luôn ở đây
- 147. Giấc mơ không thật
- 148. Người vô gia cư
- 149. Vì tôi nợ anh
- 150. Chia tài sản, chia con
- 151. Tự vào mà đón!
- 152. Tôi chính là như vậy!
- 153. Huy, quay về đi
- 154. Quá khứ khép lại
- 155. Em vui quá nhỉ?
- 156. Mày lại bênh nó
- 157. Chỉ nhận nuôi chó
- 158. Bác ấy ôm bố
- 159. Anh họ Công Phượng
- 160. Phượng ơi là Phượng!
- 161. Lại là quân đội
- 162. Bắt cá hai tay
- 163. Mới sáng sớm mà...
- 164. Dọn nhà đi em
- 165. Anh ơi, em đau...
- 166. Anh gần như thế
- 167. Nụ cười giả tạo
- 168. Đó chỉ là mơ
- 169. Đừng mãi ôm em
- 170. Người yêu em là anh
- 171. Bố Trường là con tồm
- 172. Ăn gì bớt gắt
- 173. Còn thiếu Đức Anh
- 174. Chúng ta cùng nhau
- 175. I have a crush on you
- Lời cuối
- Ngoại truyện: Trương Thái Hiếu
- Ngoại truyện: Buồn của Xuân Khánh
- Ngoại truyện: Buồn của Hồng Ân
- Ngoại truyện: Buồn của Hoàng Thiên
- Ngoại truyện: Buồn của Quang Đăng
- Ngoại truyện: Buồn của Quang Bảo
- Ngoại truyện: Buồn của Hạ Dương
- Ngoại truyện: Buồn của Thành Nam
- Ngoại truyện: Buồn của Bảo Uyên
- Ngoại truyện: Buồn của Ngọc Lam
- Ngoại truyện: Buồn của Thái An
- Ngoại truyện: Buồn của Đức Anh
- Ngoại truyện: Buồn của Trần Kiệt
- Ngoại truyện: Tận hưởng cuộc sống
- Nhân vật