113. Em vừa thất tình
"Hải vừa mới đi mà mày đã nhớ thế rồi cơ á?"
"Tao nhớ nó làm gì?" Tiến Dũng cãi lại.
"Nhớ nó làm gì thì mày biết, tao làm sao mà biết được." Đức Chinh nhún vai.
"Tao... định nhắn cho nó vài câu thôi." Tiến Dũng nhỏ giọng.
"Đừng nói với tao mày định nhắn "ông hãy chăm sóc Chinh đen thật tốt" ba la ba lu gì nhé?"
Tiến Dũng không trả lời, tập trung gõ gõ. Đức Chinh nhanh tay giật máy của anh thì đúng là có vài chữ tương tự như thế.
"Ôi shit, thằng điên." Đức Chinh xoá gấp trước khi nó được gửi đi, "Đến bây giờ mày vẫn nghĩ như thế à?"
"Không nghĩ thế thì tao phải nghĩ như thế nào? Từ chiều đến bây giờ, tao luôn ngẩn người tự hỏi, ý mày là gì? Mày nói mày từng yêu tao, tình cảm đó đã kết thúc, thế thì tao còn hi vọng gì nữa? Cơ hội của tao... cũng đã vuột mất rồi mà." Tiến Dũng đột nhiên nghiêm túc nói. "Tao cảm ơn mày, cảm ơn Hải con dù chuyện đã xảy ra vẫn xem tao là bạn, vẫn vui vẻ đùa với tao, nhưng cũng giống như mày nói, hai đứa mày thoải mái cũng không đồng nghĩa tao có thể phủ nhận lỗi của tao, là tao xấu tính muốn cướp bồ của bạn, dù biết trước nó cũng thích mày."
"Cho nên mày quyết định từ bỏ?"
"Không!" Tiến Dũng lắc đầu, "Tao không buông được."
"Vậy nghe cho kĩ đây!" Đức Chinh ôm hai má Tiến Dũng để anh nhìn thẳng và mắt cậu, nói rõ ràng, "Tao có tình cảm với mày, nó là sự thật, dù tao nghĩ tao đã quên được rồi, nhưng vào lúc này, tao cảm thấy nó vẫn tồn tại."
"..." Tiến Dũng ngơ ngác nhìn Đức Chinh, cậu chỉ dừng ở đó rồi không nói thêm gì nữa.
"Tức là... mày vẫn là người yêu của tao? Từ giả thành thật?" Một lúc sau Tiến Dũng mới phun ra được một câu như vậy.
Đức Chinh mệt mỏi gật đầu, "Suy nghĩ sên bò, có bấy nhiêu cũng phải mất thời gian mới nghĩ ra được à? Nếu không phải vậy thì tao lo lắng cho mày làm gì? Tao có thể moẹ mày muốn trốn rồi chết ở xó nào không được chứ."
Tiến Dũng nhận được câu trả lời thì vươn tay ôm chầm lấy Đức Chinh, không tin được hỏi lại, "Thật sao?"
"Thật." Đức Chinh thẳng thắn trả lời.
"Cảm ơn mày." Tiến Dũng nghẹn ngào.
"Lại mít ướt, mày lấy đâu ra lắm nước mắt vậy?" Đức Chinh phì cười ôm lại Tiến Dũng.
"Tại uống nước nhiều?" Tiến Dũng không chắc chắn nói.
"Tao cũng uống nước nhiều." Đức Chinh không đồng ý.
"Thôi mày để yên cho tao hạnh phúc một lúc được không? Đừng phá khung cảnh như thế."
"Rồi ok, mày cứ tiếp tục." Đức Chinh đầy hợp tác gật đầu cười.
***
Quang Hải xuống đến cổng bệnh viện, một chiếc xe lái đến nhấn còi thu hút sự chú ý của cậu, Quang Hải nhìn sang, Duy Mạnh đang ngồi ở ghế lái, cậu vừa mở cửa xe leo lên đã hỏi, "Anh chờ em lâu chưa?"
"Anh mới đến thôi." Duy Mạnh khởi động xe, "Em muốn đi đâu?"
"Đi đâu cũng được." Quang Hải chán nản dựa cả người vào ghế, "Em muốn uống rượu."
"Ừ."
Duy Mạnh không hỏi lí do, anh chỉ tập trung lái xe. Vào lúc mặt trời vừa mới lặn thì Quang Hải đã gọi điện cho anh, nhờ anh đến bệnh viện đón cậu. Duy Mạnh không từ chối, hẹn thời gian địa điểm cụ thể rồi cúp máy. Duy Mạnh những tưởng Quang Hải bị ốm, nhưng nhìn cậu thanh niên ngồi bên cạnh mình thì ngoài gương mặt có chút u sầu ra, trên người cậu chẳng có cái gì khác cả.
Những ngọn đèn vàng của thành phố lướt qua, những bảng quảng cáo xanh đỏ nhấp nháy, phố xá người qua kẻ lại, Quang Hải chẳng có một tí tinh thần nào, uể oải ngáp. Duy Mạnh vươn tay lấy cái áo khoát cho cậu, quan tâm nói, "Em khoác vào kẻo cảm lạnh, thời tiết dạo này không tốt lắm, cứ mưa suốt."
"Em cảm ơn." Quang Hải nhận áo đắp ngang người, "Hay thôi mình về nhà đi anh, em chẳng còn muốn đi đâu nữa."
"Ừ." Duy Mạnh vẫn không phản đối, anh theo ý cậu lái xe hướng về nhà.
Đi được một đoạn, Quang Hải cất lời, "Anh không hỏi em chuyện gì xảy ra sao?"
"Nếu em muốn nói." Duy Mạnh cười nhẹ, "Anh sẵn sàng lắng nghe."
"Em vừa thất tình." Quang Hải rầu rĩ, "Nó bảo em rất tốt nhưng nó rất tiếc. Em buồn quá."
"Người tốt thường chỉ thích hợp để làm bạn."
"Anh đừng xát muối vào tim em. Em đủ đau lòng rồi." Quang Hải buồn bực gắt lên.
"Em buồn vì người kia không đáp lại tình cảm của em hay vì em vừa mất đi một người bạn?"
Quang Hải lắc đầu, phụng phịu, "Em không biết, em và nó vẫn là bạn, em khó chịu vì nó chọn cái thằng trăng hoa không có gì tốt kia. Rõ ràng em tốt hơn cơ mà. Chinh đen đã xin lỗi vì làm em buồn, nó không có tình cảm với em như nó với thằng Dũng. Hai người bọn em khác nhau thế nào vậy? Cũng đều là bạn thân với nhau bao nhiêu năm cơ mà. Vậy mà Chinh đen lo lắng cho thằng Dũng còn hơn là lo cho em nữa."
Duy Mạnh phì cười, "Em có chắc là em yêu người kia không? Sao anh thấy em hình như buồn là vì bị cướp mất bạn hơn ấy. Em biết bọn trẻ con tranh đồ chơi không? Nó sẽ khóc thét nếu bị cướp mất món đồ mà nó yêu quý. Em cũng giống như thế."
Quang Hải nhăn mặt, "Anh toàn nói linh tinh."
——-
P113 cho CP113, tui thấy tui quá là thương Chinh luôn rồi đó =))) Chúng ta vẫn còn 68, 421, 1119, 1812, 2005, 2322 nhỉ. Dù sao cũng chúc mừng nhà 113 về cùng nhau =))
Danh sách chương:
- Đôi lời
- 1. Khu đô thị Thành Nam
- 2. VT09 và CP10
- 3. Lần đầu gặp mặt
- 4. Nhớ tôi không?
- 5. Ngôn ngữ người giời
- 6. Chủ thầu đô thị
- 7. Chủ nhà dễ dãi
- 8. Nghe đồn là...
- 9. Chàng trai đa cảm
- 10. Tổ chức party
- 11. Tình yêu của Trường
- 12. Mốt hông giúp nữa
- 13. Cuộc sống bình dị
- 14. Chuyển trường cho cháu gái?
- 15. Sao anh hông biết?
- 16. Bùi Trần Kiệt
- 17. Tình yêu sét đánh
- 18. Mối thù 10 năm
- 19. Nhà ông Thượng uý
- 20. Đi ăn xiên nướng
- 21. Hàng rào hoa hồng
- 22. Con trai Tư lệnh
- 23. Trọng Đại mua nhà
- 24. Cacao nóng 100k
- 25. Lời hứa ngày xưa
- 26. Mối tình đầu của em
- 27. Thời gian trôi qua
- 28. Con không thích chú ấy
- 29. Chúng ta sau này
- 30. Vướng mắc trong lòng
- 31. Càng làm càng sai
- 32. Người lớn khó hiểu
- 33. Người lạ từng quen
- 34. Nói lời giữ lời
- 35. Mùi thính thoảng qua
- 36. Cơm nhà, cơm quán
- 37. Gia đình thứ hai
- 38. Quần hùng tụ tập
- 39. Là tốt hay xấu?
- 40. Anh họ Trọng Đại
- 41. Đối mặt với nhau
- 42. Thiếu người anh yêu
- 43. Ba người bạn thân
- 44. Không đùa được đâu!
- 45. Mua quà cho em
- 46. Phượng ơi, có sao không?
- 47. Tao phải làm sao?
- 48. Với tư cách gì?
- 49. Trái tim còn đau
- 50. Nếu em không thích
- 51. Biết rồi còn hỏi
- 52. Lương Đức Anh
- 53. Con nít không biết gì
- 54. Có chú Đại không?
- 55. Anh Phượng đang tắm
- 56. Làm phiền em rồi
- 57. Anh cười cái gì?
- 58. Vì em mà gay
- 59. Mày thừa nhận đi
- 60. Làm người yêu tao nhé?
- 61. Xin lỗi em không gay
- 62. Em còn sống mà anh
- 63. Nếu không có Kiệt
- 64. Không ai thay thế được
- 65. Crush của tao mà
- 66. Các ông thôi đi
- 67. Có người nhờ em
- 68. Hóc Môn hay Tân Phú
- 69. Chuyện là thế nào?
- 70. Ảo giác đúng không?
- 71. Ba đi đâu ạ?
- 72. Cậu rất sợ tôi?
- 73. Tai nạn của Tuấn
- 74. Thôi em kể đi
- 75. Tôi nói không phải!
- 76. Quay về bên nhau
- 77. Bức thư năm xưa
- 78. Xuân Trường tí hon
- 79. Tao sống tốt hơn mày
- 80. Đúng là sai lầm
- 81. Dã tràng xe cát
- 82. Anh làm cho Chinh
- 83. Tổn thương bản thân
- 84. Nhà giàu sướng ghê
- 85. Cháu không cưới chú
- 86. Cò không vui hả?
- 87. Bố đừng không vui
- 88. Là người có duyên
- 89. Nói cho bố nghe
- 90. Quyết định cuối cùng
- 91. Bỏ nhà theo trai
- 92. Có gì vui vậy?
- 93. Chú cho con bay
- 94. Tao nhìn ra được
- 95. Là do bố đấy!
- 96. Những gì cậu có
- 97. Kiệt không thích con
- 98. Hơn cả em Ân
- 99. Ông vừa lòng chưa?
- 100. Buông tay tao ra
- 101. Mày có hiểu không?
- 102. Không phải lỗi của ông
- 103. Lại đây, hôn một cái
- 104. Tao của lúc đó
- 105. Anh muốn trốn không?
- 106. Mười hai năm trước
- 107. Anh trai Đình Trọng
- 108. Chào anh, em đi đây
- 109. Cảm ơn và xin lỗi
- 110. Ngày mai tôi đi
- 111. Trốn nữa không anh?
- 112. Ông thương tôi nhất
- 113. Em vừa thất tình
- 114. Anh giúp em đi
- 115. Hôn chúc ngủ ngon
- 116. Ra đi dứt khoát
- 117. Lật mặt nhanh thật
- 118. Vũ Nguyễn Xuân Khánh
- 119. Trọng bỏ đi rồi
- 120. Vì anh xứng đáng
- 121. Khó chịu trong lòng
- 122. Bố Huy đẹp nhất
- 123. Anh tôn trọng em
- 124. Trời quang mây tạnh
- 125. Thời gian lãng phí
- 126. Lâu lắm lâu lắm
- 127. Giải quyết dứt khoát
- 128. Cũng chỉ như thế
- 129. Không đủ dũng cảm
- 130. Hoạ mi ngừng hót
- 131. Mỗi bữa... có tồm!
- 132. Đừng có trêu em!
- 133. Không liên quan đến anh!
- 134. Ăn rồi còn khoe
- 135. Chào ông bà nội
- 136. Bố mẹ của bố
- 137. Vòng xoay năm người
- 138. Khách mời qua đường
- 139. Cậu là ngoại lệ
- 140. Câu trả lời mong đợi
- 141. Bố của con trai
- 142. Mi mấy tuổi rồi?
- 143. Nói thật với bố
- 144. Không đâu là nhà
- 145. Rửa trôi tất cả
- 146. Anh luôn ở đây
- 147. Giấc mơ không thật
- 148. Người vô gia cư
- 149. Vì tôi nợ anh
- 150. Chia tài sản, chia con
- 151. Tự vào mà đón!
- 152. Tôi chính là như vậy!
- 153. Huy, quay về đi
- 154. Quá khứ khép lại
- 155. Em vui quá nhỉ?
- 156. Mày lại bênh nó
- 157. Chỉ nhận nuôi chó
- 158. Bác ấy ôm bố
- 159. Anh họ Công Phượng
- 160. Phượng ơi là Phượng!
- 161. Lại là quân đội
- 162. Bắt cá hai tay
- 163. Mới sáng sớm mà...
- 164. Dọn nhà đi em
- 165. Anh ơi, em đau...
- 166. Anh gần như thế
- 167. Nụ cười giả tạo
- 168. Đó chỉ là mơ
- 169. Đừng mãi ôm em
- 170. Người yêu em là anh
- 171. Bố Trường là con tồm
- 172. Ăn gì bớt gắt
- 173. Còn thiếu Đức Anh
- 174. Chúng ta cùng nhau
- 175. I have a crush on you
- Lời cuối
- Ngoại truyện: Trương Thái Hiếu
- Ngoại truyện: Buồn của Xuân Khánh
- Ngoại truyện: Buồn của Hồng Ân
- Ngoại truyện: Buồn của Hoàng Thiên
- Ngoại truyện: Buồn của Quang Đăng
- Ngoại truyện: Buồn của Quang Bảo
- Ngoại truyện: Buồn của Hạ Dương
- Ngoại truyện: Buồn của Thành Nam
- Ngoại truyện: Buồn của Bảo Uyên
- Ngoại truyện: Buồn của Ngọc Lam
- Ngoại truyện: Buồn của Thái An
- Ngoại truyện: Buồn của Đức Anh
- Ngoại truyện: Buồn của Trần Kiệt
- Ngoại truyện: Tận hưởng cuộc sống
- Nhân vật