Tuyen Tap Doan Van Vampire Knight Vinh Ai

Vĩnh Ái

Tác giả: Đại Đầu Thố Tử
Thể loại: hiện đại, nhất thụ nhất công, đồng nhân
Ghép đôi: Kiryu Zero x Kuran Kaname
Chuyển ngữ: Phi Nguyệt

Tịch dương Tây hạ, dương quang cam đỏ chiếu vào con phố vắng vẻ, cũng chiếu vào mỗ hài tử tóc bạc đang khóc...

"Thối Kaname, bại hoại Kaname... 55..." Bởi vì khóc mà không ngừng run vai, tóc mái che khuất khuôn mặt, nhìn không đến biểu tình của hài tử.

Hôm nay, cậu vô cùng cao hứng đi tìm Kaname, chuẩn bị cùng về nhà, lại thấy anh cùng một nữ sinh nói cười đi chung, biểu tình ôn nhu như đối người yêu.

Zero lập tức ngây ngẩn cả người, cậu còn nhỏ, không rõ cái gì là chuyên chúc, nhưng cậu cảm thấy Kaname vẫn cùng cậu một chỗ biểu tình kia nên chỉ vì một mình cậu bày ra mới đúng.

Cậu cắn cắn môi dưới, nghĩ đi lên chất vấn, lại không có dũng khí, chỉ có thể xoay người, rời khỏi.

"Zero, Zero..." Tiếng hô hoán dễ nghe truyền đến, Zero biết là ai, nhưng cậu không để ý. "A, Zero, tìm được cậu..." Một hài tử khác chạy tới, tóc màu nâu sẫm, đôi mắt huyết hồng, "Thì ra, cậu chạy đến đây, vì sao không đợi tôi?" Không hiểu hỏi, không tiếng trả lời truyền đến. "Cậu thế nào, vì sao không trả lời tôi?"

Zero quật cường dùng tay lau lau khuôn mặt, như cũ đưa lưng về phía Kaname, không được tự nhiên lên tiếng: "Vì sao phải đợi cậu, cậu không phải đã có người bồi."

Kaname không hiểu, "Cậu đang nói gì, cái gì có người bồi?" Nói, chuyển thân thể Zero qua, một khuôn mặt tinh trí lại mang lệ ngân in vào tầm mắt. "Zero, cậu khóc? Ai khi dễ cậu? Nói cho tôi." Kaname sốt ruột hỏi, anh nhìn không được Zero khóc nhất, như vậy sẽ làm trái tim của anh rất đau.

"Không ai khi dễ tôi, không cần cậu lo, cậu đi bồi Yuuki của cậu đi." Hài tử tóc bạc quật cường chuyển đầu đến một bên, không nhìn khuôn mặt Kaname. Kaname nhăn lại lông mày lý giải lời Zero. Một hồi, anh lộ ra mỉm cười mê người, "Nga? Lẽ nào Zero là ghen?"

"Tôi không có." Mạnh miệng.

"Cậu có." Mỉm cười.

"Tôi không có." Tiếp tục mạnh miệng.

"..." Tiếp tục mỉm cười.

.........

Nhìn Kaname ưu nhã mỉm cười, Zero cảm thấy càng ủy khuất, nước mắt lại tràn đầy ánh mắt màu tím. Kaname thấy này, hít hơi, ôm ang dấm nhỏ nhà mình vào lòng, sau đó nói: "Zero, nhắm mắt lại." Vì vậy, hài tử tóc bạc giận dỗi đương nhiên không ngoan ngoãn nghe lời, "Ngoan, nhắm mắt lại."

Địch không lại ngữ khí ôn nhu của Kaname, Zero vẫn là ngoan ngoãn nhắm mắt lại. Một hồi, lời của Kaname truyền vào lỗ tai "Zero, mở mắt." Ngoan ngoãn mở mắt, thấy được là một sợi dây chuyền màu bạc treo một cái nhẫn, giữa dư huy mặt trời chiều lòe lòe chiếu sáng.

"Đây là?" Zero hỏi.

"Lễ vật cho cậu, vừa nãy cậu thấy tôi cùng Yuuki một chỗ là bởi vì tôi nghĩ hỏi em ấy, ở đâu có trang sức tình lữ so sánh tốt. Dù sao em ấy là nữ hài tử, biết nhiều hơn tôi, cho nên mới đi hỏi." Kaname giải thích.

"Tình lữ? Đưa cho tôi? Chúng ta, là tình lữ?" Zero ngơ ngác phân tích lời Kaname.

"Bằng không cậu nghĩ trên cổ tôi đeo là gì?" Kaname buồn cười nói, dùng ngón tay chỉ cổ mình. Zero thấy được Kaname trên cổ đeo một sợi dây chuyền giống nhau. Kaname khẽ cười đeo dây chuyền lên cổ trắng nõn của Zero, nói: "Ừ, tôi biết Zero đeo nhất định rất xinh đẹp. Bởi vì không có kích cỡ phù hợp chúng ta, cho nên chỉ có thể tạm thời đeo trên cổ, chờ lớn lên, tôi nhất định tháo xuống, tự tay vì Zero đeo lên tay." Kaname dưới mặt trời chiều, ưng thuận thệ ngôn.

Zero nước mắt triệt để rơi xuống, "555, xin lỗi, tôi hiểu lầm cậu."

"Zero, đừng khóc... cậu biết, tôi nhìn không được cậu khóc nhất." Không có cách nào Kaname chỉ có thể phủ môi mình lên cánh môi màu anh đào của Zero.

Hài tử tóc bạc khuôn mặt đỏ bừng.

"Nột, không khóc đi, chúng ta về nhà." Ngữ khí ngọt nị nị, nói rõ tâm tình hiện tại của Kaname, kéo tay Zero, cùng đi trên đường bị quang huy mặt trời chiều bao phủ, mặt trời chiều kéo cái bóng của bọn họ rất dài rất dài...

Zero / Kaname, chấp tử chi thủ, dữ tử giai lão...

...

.



loading...