Tuyen Tap Doan Van Vampire Knight Nhan Tinh

Nhân Tình

Tác giả: Nhất Kỳ Nhất Hội
Thể loại: hiện đại, nhất thụ nhất công, đồng nhân
Ghép đôi: Kiryu Zero x Kuran Kaname
Chuyển ngữ: Phi Nguyệt

Buổi tối, Kurosu học viên Moon Dormitory.

"... Ừ..."

Một tiếng rên rỉ tinh tế truyền ra từ phòng Kuran Kaname, thanh âm nhỏ như muỗi kêu giữa buổi tối ở Moon Dormitory dị thường rõ ràng.

Trên chiếc giường lăng loạn hai bóng người đan chéo, mùi máu nồng nặc đầy rẫy.

"Kuran Kaname anh này cầm thú... Ngô..." Tiếng mắng từ trong miệng nam hài tóc bạc truyền ra, cậu nhíu chặt mày, đôi mắt là tử tinh sắc mị hoặc.

"Cậu nợ ta nhân tình." Kuran Kaname cười cười, anh nhìn nhân nhi quật cường dưới thân cảm thấy vui vẻ.

"Anh... đáng giận..." Cắn chặt môi dưới, Zero áp lực tiếng rên rỉ miễn cưỡng ép ra một câu. Cậu nắm chặt drap giường, mồ hôi giọt lớn rơi xuống cho thấy đang thừa nhận thống khổ bởi Kaname cường hành tiến nhập mà tạo thành.

Cậu có chút thống hận mình cư nhiên nợ nhân tình Ma Vương vạn ác đáng chết này...

.........

......

...

Thời gian về đến buổi tối mấy ngày trước, cậu và Yuuki như thường tuần tra.

Ngày đó cậu ở ngoài Moon Dormitory gặp gỡ hai nữ hài trèo cây chuồn ra Sun Dormitory dự định lẻn vào. Kỳ thật hai nữ hài trốn rất ẩn mật, nhưng miệng vết thương bị cành cây rạch đứt trên tay các nàng chảy máu. Chính là mùi máu này khiến Zero dễ dàng tìm đến, 『Mời hai người trở về.』 Cậu lạnh lùng nói, sắc mặt không tốt.

Không nghĩ đến hai nữ hài ngoài ý muốn lớn mật, 『Trừ phi gặp được Kuran ký túc xá trưởng nếu không chúng tôi không trở về!』 Như là ăn định tâm hoàn, hai nữ hài chôn trước cửa Moon Dormitory không nguyện ý rời đi.

『Sách...』 Tình huống này trước đây gặp nhiều, thông thường, kết cục của các nữ hài là bị cậu đánh bất tỉnh mang về Sun Dormitory. Nhưng hết lần này đến lần khác cậu đêm nay thân thể không tốt, mùi máu của hai nữ hài kích thích cậu đầu đau muốn nứt, dục vọng khát máu trong thân thể ẩn ẩn phát tác... Chỉ là ứng phó tình huống của mình đã đủ cậu phiền lòng, hiện tại chạy ra hai nữ hài không biết tốt xấu...

Các nữ hài tựa hồ nhìn ra thân thể cậu không tốt, ồn ào muốn gặp Kuran Kaname, thế nào cũng không chịu thôi.

Zero khi ấy quả thật muốn dùng súng bắn chết hai nữ hài. Bên ngoài Moon Dormitory mang súng là chuyện rất nguy hiểm, mùi máu của các nàng sẽ kích thích vampire bên trong, mặc dù bọn họ đã ký hiệp nghị cùng quản lý trưởng, nhưng Zero vẫn không cách nào tín nhiệm... 『Ngô!』 Xao động đột nhiên truyền đến từ trong máu khiến Zero không chịu nổi ngồi xổm xuống, đáng chết... Cậu nhẫn toàn thân không khỏe muốn dùng ánh mắt đuổi đi hai nữ hài lại không tác dụng gì, các nữ hài ăn định Zero thân thể khó chịu, càng không chút cố kỵ.

Đột nhiên——

Zero cấp tốc đào ra súng chỉ bóng đen phía trước, 『Không cho phép tiến thêm một bước.』 Đây là khí tức cậu không thể quen thuộc hơn, vampire.

『A a, đừng khẩn trương...』 Bóng người từ tàng cây đi ra, Kain Akatsuki giơ lên hai tay xuất hiện trước mặt, khẩu khí có chút bĩ. Anh nhìn Zero từ đầu đến chân một lần nhàn nhạt hỏi, 『Ký túc xá trưởng muốn tôi thay ngài ấy hỏi cậu thân thể tốt không?』 Trong lời ẩn ẩn chế nhạo.

Zero không đáp lời, cậu chỉ là lạnh lùng trừng Kain, 『Partner của anh đâu?』 Khẩu khí bất thiện.

Partner, là chỉ Aido Hanabusa.

『Cậu ấy lát nữa sẽ đến. Ký túc xá trưởng nói muốn tôi và Hanabusa giúp cậu xử lý hai nữ hài này, cho nên tôi trước lại đây chào hỏi.』 Kain nhìn nóng súng của Zero không đường chọn lựa nói, 『Có thể phiền cậu dời súng đi không? Chỉ như vậy khiến tôi rất khẩn trương...』

Vừa nói xong, 『Vất vả, Akatsuki~』 Một thân ảnh giẫm nhịp bước nhanh nhẹn xuất hiện trong đường nhìn của Zero, 『Được rồi Kiryu, cậu đừng luôn hung thần ác sát...』 Aido đến cạnh Kain, 『Thu hồi súng đi! Chúng tôi là ký túc xá trưởng phái đến giúp cậu. Ký túc xá trưởng đã cảnh cáo chúng tôi cho nên chúng tôi sẽ không làm chuyện nguy hiểm gì.』 Nói xong, Aido đi về phía hai nữ hài thấy được cậu liền bị điện choáng, 『Huống hồ, cậu dọa đến các nữ hài...』 Cực có mị lực hướng các nữ hài cười.

『I, Idol-senpai~』 Các nữ hài hai mắt bốc lên trái tim thoạt nhìn muốn lao đến.

『Nữ hài tử khuya lạc đường bên ngoài là không tốt...』 Aido ngồi xổm xuống phảng phất bạch mã vương tử nhẹ nhàng nâng tay hai nữ hài ngẩng đầu nhìn bọn họ, 『Ngoan, nghe lời, về Sun Dormitory được không?』

Hai nữ hài sớm bị mê chuyển vòng vòng, căn bản không biết Aido nói gì chỉ là không ngừng gật đầu.

『Thật đáng yêu...』 Aido nhìn một nữ hài cánh tay bị rạch thương trong đó, cậu cười ghé sát nữ hài kia, 『Cô thật thơm...』

『Hanabusa.』 Kain lên tiếng cảnh cáo, biểu tình "cậu lại nữa" kéo Aido sắp dán lên nữ hài ra, 『Đừng nháo.』

『Được rồi được rồi...』 Aido bĩu môi nói, 『Thật đáng tiếc...』 Theo sau búng tay, các nữ hài ứng tiếng ngã xuống, 『Như vậy hẳn có thể đi?』

Kain gật đầu, diện vô biểu tình ôm một nữ hài trong đó lên, 『Đi.』 Đi về phía Sun Dormitory.

『Dạ dạ.』 Aido ôm một nữ hài khác, khi xoay người sắp rời khỏi rất có thâm ý nhìn Zero, 『Thật không hiểu Kuran ký túc xá trưởng nghĩ gì, vì cái gì hết lần này đến lần khác là cậu ta...』 Nhỏ giọng nói thầm một câu.

『Đợi một chút, hai người...』 Zero muốn đuổi theo, nhưng cậu hiện tại toàn thân không dùng được lực.

『Hai bọn họ sẽ đưa các nàng an toàn về Sun Dormitory, cậu đừng lo lắng.』 Bên trai truyền đến thanh âm không thể quen thuộc hơn, Zero cảnh giác xoay người vừa lúc rơi vào ôm ấp của nam nhân.

『... Buông tôi ra.』 Zero dùng nóng súng chỉ cằm nam nhân. Nếu ánh mắt có thể giết người, kẻ trước mắt nhất định sớm chết không toàn thi —— nhưng không khéo là, hết lần này đến lần khác kẻ này là Kuran Kaname.

Kaname mỉm cười nhìn Zero, 『Không cảm kích ta sao?』

『Ai cần anh lo chuyện bao đồng. Buông ra.』 Dùng lực tránh thoát Kaname ôm chặt, Zero bởi vì lực phản tác dụng có chút loạng choạng.

Kaname không nhiều hơn động tác, 『Thân thể tốt không? Cậu đêm nay xem ra rất khó chịu...』

『Không sao cả.』 Xoay người định rời khỏi, Zero đột nhiên cảm thấy đầu nặng chân nhẹ, thân thể không ổn ngã về phía sau.

Rồi, cậu phi thường không nguyện ý, lần thứ hai rơi vào ôm ấp của Kuran Kaname.

『Lần thứ hai tối nay.』 Kuran Kaname cười, 『Lần thứ hai, Kiryu-kun đối ta yêu thương nhung nhớ...』

『Mới không có.』 Cậu thật rất không nghĩ cùng nam nhân trước mắt dây dưa, toàn thân khó chịu cực điểm, cậu hiện tại thầm nghĩ lập tức trốn về phòng khóa lại giam mình bên trong ngao qua buổi tối này...

『Rất khó chịu sao?』 Kuran ôm lấy Zero, 『Ta có thể khiến cậu thoải mái... muốn không?』

『Anh...』 Lời chưa nói xong, bọn họ đã ở trong phòng Kuran Kaname.

Zero giận dữ nhìn tình huống trước mắt, 『Đây là thế nào? Vì cái gì đến phòng anh?』

『Ha hả, Kiryu-kun thật là không được tự nhiên...』 Kuran mỉm cười đặt Zero lên giường, theo sau ngồi vào một cái ghế trước giường nhìn Zero vì đói mà ánh mắt hiển hoảng loạn, 『Rõ ràng rất cần ta đúng không?』

『Tôi... ngô...』 Trong máu lại một trận xao động, Zero thống khổ cuộn mình.

『Ta đến thỏa mãn cậu đi... Zero...』 Cái tên bị gọi ra như chiếc khóa chặt chẽ giam cầm, không thể trốn...

...

......

.........

Sau liền thành tình huống như vậy.

Chỉ là bởi vì mình đói mà không tự giác nợ Kuran Kaname nhân tình tạo nên cục diện hiện tại, Zero cảm thấy thập phần hối hận.

Cậu sớm nên biết một ngày uống máu Kuran Kaname sẽ bằng nợ anh nhân tình...

Cậu sớm nên biết liền tính uống máu Kuran Kaname cũng không có nghĩa là không cần máu...

Cậu sớm nên biết mình chống không được bao lâu phải định kỳ uống viên máu...

—— nhưng kỳ thật cậu cũng biết, viên máu không giải quyết được vấn đề.

Như uống máu Yuuki mà không cách nào quên mùi vị ngọt ngào kia, máu Kuran Kaname tựa độc nghiện khiến cậu không cách nào từ bỏ...

Có một thì có hai, có hai thì có ba. Máu của Kuran Kaname, sơ nếm như độc dược, lâu lại thực tủy biết vị.

Kế, giữa bọn họ có quan hệ càng tiến thêm một bước ngoại trừ vampire cùng vampire thợ săn —— kẻ cho cùng kẻ được cho, và cậu phi thường không nguyện ý thừa nhận... kẻ mạnh cùng kẻ yếu.

Về phần cậu khi nào phát sinh quan hệ với Kuran Kaname, vì gì phát sinh quan hệ, Zero đã không nhớ.

Cậu chỉ biết là sau khi uống máu Kuran Kaname, Kuran Kaname thường cầm sự kiện này đến áp cậu.

『Đừng quên máu của cậu là ai cho.』 —— hỗn trướng, cậu đương nhiên biết, cậu rõ ràng hơn bất luận kẻ nào.

『Ta để cậu sống, biết vì gì sao?』 —— tôi biết, vì Yuuki...

『Sai rồi.』 —— di?

Zero còn nhớ kỹ biểu tình khi ấy của Kuran Kaname, so hình dạng bình thường của anh càng thâm trầm, nụ cười cũng càng giảo trá——

『Để cậu sống, là vì...』

"Cậu không chuyên tâm, Zero..." Nhìn ngón tay Zero dùng lực quá độ mà trở nên trắng bệch cùng môi dưới cắn ra máu, Kaname dĩ nhiên cảm thấy dị thường hưng phấn. Anh liếm hôn thù thực đứng thẳng trước ngực Zero, hài lòng thấy được Zero cong lưng, ánh mắt có chút mê ly lại vẫn thiêu đốt khí diễm không chịu thua.

"Ừ a... anh... biến thái..." Zero tận lực banh chặt thân thể không để động tác của Kaname thuận lợi —— mặc dù như vậy hai người đều không tốt.

Kaname ánh mắt trở nên thâm trầm, con ngươi màu đỏ tản mát quang mang yêu dị, "Zero, cậu biết không... vampire chỉ có cậu dám phản kháng ta như vậy..." Xoay mặt Zero lại hôn, ngoài ý muốn nếm đến vị gỉ sắt.

Anh cảm thấy hưng phấn, đây chỉ sợ là Zero cắn chặt môi dưới tạo thành... máu Zero không ngọt ngào như Yuuki, nhưng anh lại ngoài ý muốn rất vui vẻ. Mùi máu của Zero —— đó là một loại mùi vị xấp xỉ hủy diệt.

Kuran Kaname cảm thấy mình có một ngày sẽ hủy trong tay người này, mặc dù anh một chút cũng không cho rằng một LevelE có thể đối mình tạo thành uy hiếp thế nào —— bất quá là nhân loại sa đọa, lại khiến mình si mê... Kaname có chút chế nhạo cười cười, có lẽ thật có một ngày, ta sẽ bị cậu giết, Zero...

Nghĩ đến đây, Kaname cố sức đĩnh, nhìn hình dạng Zero ẩn nhẫn rên rỉ lại không cách nào ngăn cản tình dục dưới thân cảm thấy thỏa mãn, "Zero... nhẫn nại thế nào?" Anh nhỏ tiếng bên tai Zero, đồng thời cắn ra hai cái động trên bàn tay mình.

Mùi máu so trước càng nồng, không ngừng kích thích cảm quan Zero, cảm giác đói lần thứ hai dâng lên. Xao động trong máu chưa bao giờ ngừng lại, từ khi cậu vào phòng Kuran Kaname càng phát cường liệt...

Zero không khỏi đối mình như vậy cảm thấy đáng xấu hổ lại bất lực, cậu xoay đi... nỗ lực khắc chế xúc động muốn cắn lên, nhưng cậu biết rõ, càng là nhẫn nại càng là thống khổ.

Cậu chỉ là một nhân loại tiếp cận LevelE, không có lực lượng lớn đến phản kháng thuần huyết. Càng nói chi, trước mắt, là Ám Dạ Quân Vương...

Kaname xoay mặt Zero lại, nhỏ máu trên môi Zero, "Muốn sao?" Dùng tay vuốt ve đôi má trắng nõn của Zero, khuôn mặt Zero trong nháy mắt dính đầy máu anh.

"A! Hỗn trướng..." Màu đỏ trong đôi ngươi tử tinh sắc càng đậm, máu Kaname kích thích vị giác của cậu, cậu cảm thấy đói khát khó chống lại không bằng lòng khuất phục nam nhân trước mắt.

Kaname thỏa mãn nhìn Zero cả người đẫm máu, đặc biệt khi Zero lây dính máu mình... phảng phất biểu thị công khai chủ quyền, khiến Zero trốn không thoát... "Zero, cậu vì cái gì luôn quật cường như vậy?" Kaname cười khẽ, anh biết đối mặt Zero như vậy nên làm thế nào mới có thể hoàn toàn kích sụp cậu.

Chỉ kém một bước, Zero sẽ tháo xuống ngụy trang lãnh khốc bình thường —— đó là anh ngoài ý muốn phát hiện, không hề bảo lưu, một Zero xích lỏa lỏa đặt trước mắt anh.

Kuran Kaname dán môi mình lên bàn tay dính máu. Trên môi nhiễm huyết, anh hôn Zero.

Rồi, nụ hôn này dẫn phát hiệu ứng tựa hỏa thế lan tràn không thể vãn hồi —— Zero gần như điên cuồng hướng anh đòi hôn. Hai người phảng phất dã thú gặm cắn đối phương, xé nát đối phương, nếm lấy đối phương.

Kuran Kaname mị mắt hưởng thụ hình dạng Zero bị động thành chủ động. Mặc dù làm như vậy rất giảo hoạt, nhưng khi đối phương là Zero, thủ đoạn cứng một chút, gian trá một chút mới có khả năng thấy một mặt không người biết của cậu.

Tiếu ý trong mắt Kuran Kaname càng sâu. Anh vui vẻ Zero hiện tại, mặc dù có chút mất lý trí nhưng so bình thường càng chân thật.

Không bằng thử xem xem... vì máu của ta, cậu sẽ làm được trình độ gì... Kaname trong đầu lóe lên một suy nghĩ tà ác, giây tiếp theo anh rời khỏi thân thể Zero.

Zero trừng lớn hai mắt, "Anh... a..." Cậu có chút khó khăn vặn vẹo thân thể.

"Tự mình đến, Zero..." Kaname nhỏ giọng nói bên tai Zero, "Mỗi lần đều là ta chủ động cho cậu máu... Nên là lúc cậu lấy lòng ta..." Nói xong liền dù bận vẫn ung dung ngồi vào ghế bên cạnh, "... Hảo hảo biểu hiện..."

"Anh..." Zero đôi má cấp tốc ửng đỏ, "Biến thái..."

"Ha hả, muốn liền tự mình đến..." Như cũ là nụ cười khiến Zero cảm thấy đáng giận, Kaname biết Zero hiện tại liền tính khí não thế nào cũng vô dung, nhu cầu thân thể thường thường là chân thật nhất cũng là bức thiết nhất.

Zero trừng nam nhân mặt cười vui vẻ trước mắt, cậu nghĩ, nếu có súng thì tốt, miễn cậu ở đây thống khổ... Nhưng so sánh, cậu oán thế nào cũng làm không được sự thật này —— cậu muốn máu Kaname, rất muốn rất muốn... Thân thể cực độ khát vọng máu Kuran Kaname...

Hình dạng Zero giãy dụa toàn nhập đáy mắt Kuran Kaname, anh không lên tiếng, nhìn Zero tự chiến đấu.

Rồi, khi Zero đi về phía anh, tuyệt vọng nhắm mắt, anh lộ ra mỉm cười.

Nghĩ đến dục vọng chiến thắng tự tôn còn sót lại của mình trong trận hoan ái này, Zero run rẩy ngồi lên thân thể Kaname.

Cậu đỡ Kaname đối chuẩn huyệt khẩu phía sau, cắn răng một cái ngồi xuống, "A!" Đau đớn khi vào không thể so vừa nãy, nhưng vẫn khó chịu.

Đôi tay áp ở ngực Kaname chống đỡ mình từ từ ngồi xuống, Zero cảm thấy hậu phương lần thứ hai bị nhồi. Cậu xấu hổ đỏ má, chuyển đầu không nghĩ nhìn biểu tình hiện tại của Kaname.

"Tự mình động, Zero..." Kaname ngồi thẳng thân thể, bắt đầu chậm rãi ra vào, sau đó tốc độ dần dần tăng.

"Ngô ừ... quá nhanh... Ừ a..." Đau đớn và khoái cảm đan xen, Zero không nhẫn được, cậu một ngụm cắn vai Kaname.

Máu cuồn cuộn không ngừng chảy ra, Zero tham lam uống máu đỏ tươi mình tham cầu đã lâu. Đôi mắt tử tinh sắc càng lúc càng đỏ, thân thể phản ứng cũng càng lúc càng kịch liệt.

"Ha hả..." Kaname ấn đầu Zero lên vai mình, "Đã cậu đều uống... Cũng nên bắt đầu khiến ta thư thái..." Ngữ tất, anh nâng thắt lưng Zero lên cao tốt để mình có thể hoàn toàn chôn vào thân thể Zero.

Zero không nhẫn được khoái cảm, cậu buông ra răng nanh cắn Kaname cao vút rên rỉ, "Ừ a... a... Kuran... học trưởng..."

"Gọi tên..." Kaname một chút lại một chút nặng nề tiến vào khiến Zero khóc đến lắc đầu lại không cách nào cự tuyệt cảm giác thoải mái.

"Kaname... Kaname..." Zero khóc gọi tên Kuran Kaname, cậu bám chặt thân thể Kaname thừa nhận Kaname từng đợt ra vào.

Kaname tận lực đánh lên điểm mẫn cảm trong thân thể Zero khiến cậu cảm thấy sắp phát điên, một lần lại một lần mãnh liệt tạo thành khoái cảm càng lúc càng mạnh, ý thức cũng càng lúc càng không rõ, "Ô... a... đủ, đủ... Kaname... tôi... A a, a——"

...

Zero bị một trận tiếng chim gọi đánh thức. Sáng sớm a... Hỗn loạn nhìn sắc trời ngoài cửa sổ, hình như còn rất sớm...

Chuẩn bị đứng dậy, nửa người dưới truyền đến một trận kịch liệt chua xót khiến cậu không thể không ngã về giường, cậu nhớ lại tất cả xảy ra tối qua, "Đồ——" Hai chữ hỗn trướng chưa kịp nói cửa phòng đã bị đánh mở, Yuuki đi vào.

Zero cấp tốc dùng chăn đắp lấy toàn thân chỉ lộ ra cái đầu.

Yuuki thấy Zero đã thanh tỉnh vội vàng xông đến vươn tay dán trán cậu, "Zero, cảm giác thế nào? Thân thể tốt hơn sao?"

"... Tôi thế nào?" Đây là chuyện gì? Vì cái gì cậu ở trong phòng mình?

"Cậu ngất, tối qua là Kuran học trưởng đuổi cậu về." Yuuki lo lắng nhìn Zero, "Anh ấy nói cậu ngã ở cửa Moon Dormitory. Zero, cậu khó chịu sao?"

"... Không, cô đừng lo, tôi không sao." Cho Yuuki một mỉm cười, "Tôi đi rửa mặt, lát nữa là Sun Dormitory lên lớp."

"Thật không?" Yuuki hồ nghi nhìn cậu.

"Thật. Được rồi, tôi phải thay quần áo." Nhàn nhạt nói, khẩu khí về đến Kiryu Zero bình thường.

"Ác, ác tốt," Thấy Zero tựa hồ thật không sao, Yuuki cuối cùng buông xuống tảng đá trong lòng, "Vậy tôi đợi cậu ở ngoài!"

"Ừ." Đợi Yuuki đóng cửa xong, Zero dùng lực đứng dậy có chút khó khăn đến trước gương. Không kinh ngạc thấy trên người một điểm lại một điểm tím đỏ, vừa nãy cậu đột nhiên muốn ăn mừng phản xạ thần kinh rất nhanh của cậu, nếu không Yuuki sẽ hỏi đông hỏi tây...

Về phần Kuran Kaname hỗn trướng, cậu đã không muốn nghĩ. Chuyện tối qua còn có ấn tượng, hỗn trướng kia cư nhiên dám đùa bỡn cậu! Nghĩ như vậy, Zero có loại xúc động xé nát quần áo. Bất quá cậu nhẫn xuống, cùng lúc là bởi cậu hiện tại cảm thấy dị thường mệt mỏi, cùng lúc là bởi xé nát quần áo cậu sẽ không thứ để che...

Vì vậy cậu chỉnh trang, trước kính đi qua đi lại làm mình thích ứng đau đớn giữa hai chân, rồi mở cửa nghênh tiếp một ngày mới.

Về phần thay ca giữa Moon Dormitory và Sun Dormitory... giao cho Yuuki đi phiền đi!

...

l���|�&Pf�TH



loading...