Tu Chan Gia Tai Di The Tra Thu Dien Dai

- Chúng ta đi tôi, ta mang theo các ngươi đi.

Nhạc Thành mỉm cười nói, hắn nhìn thấy Đỗ Mật Nhi và Âu Dương Phiên Tình, hai nữ nhân này cũng bị thương không nhẹ.

- Cái gì, một mình ngươi muốn đi tới Thanh Long Bang?

Đỗ Mật Nhi và Âu Dương Phiên Tình liền nghi ngờ, thực lực của hắn hẳn là mạnh hơn so với mình nhưng mà một mình hắn muốn đánh cả Thanh Long bang sao.
Nhạc Thành mỉm cười nói:

- Yên tâm đi, bọn hắn sẽ trung thực trả thẻ linh cho các ngươi.

Trong đình viện rộng lớn chừng ba mươi người đang kiểm tra thu hoạch ngày nay, đình viện này chính là đại bản doanh của Thanh Long Bang, bình thường đình viện này rất náo nhiệt, bởi vì nơi này cũng là nơi mua bán dược liệu vũ khí và đan dược.
Về phần thứ được bán ra kim tệ lúc này chính là thẻ Linh, thẻ linh một ngày ít nhất cũng bán được một trăm kim tệ.

- Bang chủ, ba ngày nay chúng ta thu hoạch không ít, số thẻ linh đạt được cũng hơn năm trăm ngày, số lượng quả không ít.

Một nhất tinh đấu linh nói với Tả Long.
Tả Long mỉm cười nói:

- Đó là điều đương nhiên, ta và phó bang chủ ra tay, có được như vậy cũng là bình thường.

- Thanh Long Bang, bọn khốn kiếp mau ra đây cho ta.

Trong lúc người của Thanh Long bang cao hứng thì trong nội viện truyền ra một tiếng quát lạnh.

- Ai ở đây ngạo mạn vậy, không muốn sống nữa chăng.

Tả Long biến sắc, lập tức nổi giận xông ra ngoài.

- A, là các ngươi, các ngươi muốn gia nhập Thanh Long bang sao?

Tả Long và mọi người của Thanh Long bang đi ra, nhìn thấy bốn người đẹp thì khẽ mỉm cười nói:

- Các ngươi dẫn theo một bé trai tới tìm phiền toái chúng ta.

- Hân Nhi, là bọn hắn sao.

Nhạc Thành đánh giá một chút rồi hỏi với Tô Hân Nhi.

- Ừ, là bọn hắn, biểu ca chúng ta đi thôi.

Tô Hân Nhi cất tiếng trả lời, sợ rằng Nhạc Thành bị tổn thương gì đó.

- Chính là các ngươi, mấy tên khốn kiếp đả thương các nàng ngày hôm qua.

Sắc mặt của Nhạc Thành trầm xuống rồi lập tức lạnh lùng nói.

- Tiểu tử, ngươi kiêu ngạo như vậy, Kiều Thập Tam, ngươi giáo huấn hắn cho một chút, hắn biết Thanh Long bang.

Tả Long trong chớp mắt đối mặt với một nhị tinh Đấu vương, nhìn thấy Nhạc Thành mở miệng là khốn kiếp, Tả long đã nổi giận.

- Vâng bang chủ.

Một nhị tinh mặc áo ngắn nhanh chóng nói, sau đó lập tức ngăn ở trước mặt Nhạc Thành:

- Tiểu tử, ngươi quả là muốn tìm tới cái chết.

- Ha ha ha ha.

Tất cả người của Thanh Long bang đều cười lên ha hả, phảng phất như Nhạc Thành muốn tìm đến mình vậy.

- A.... a

Ngay đúng lúc người của Thanh Long bang tươi cười, thân ảnh của Nhạc Thành biến mất ngay tại chỗ, sau đó lập tức tam tinh đấu vương bay lên trên không, cuối cùng hung hăng ngã xuống mặt đất không thể nhúc nhích, trên mặt đất chảy ra một vết máu.

- Có chuyện như vậy sao.

Tất cả mọi người khôi phục lại tinh thần, nhìn thấy Kiều Thập Tam ở trên mặt đất, vô cùng kinh ngạc nhìn Nhạc Thành.
Tô Hân Nhi và Đỗ Mật Nhi nhìn Nhạc Thành nghi hoặc, vô cùng kinh ngạc, một chiêu vừa rồi đã đánh nhị tinh Đấu vương không biết là sống hay chết, loại thực lực này thật là hung hãn.

- Ngươi, ngươi rốt cuộc là người nào.

Tả Long nhìn Kiều Thập Tam ở trên mặt đất thì kinh hãi, một chiêu để một nhị tinh Đấu Vương trở nên như vậy, ngay cả ngũ tinh đấu vương như mình cũng không làm được.

- Nhớ kỹ, ta tên là Nhạc Thành.

Khuôn mặt của Nhạc Thành không có nhiều biến hóa, vừa rồi chẳng qua chỉ là một nhị tinh đấu vương mà thôi, hắn đã hạ thủ lưu tình, bất quá một hai năm sau tu vi của hắn cũng sẽ không tiến bộ.

- Ngươi chính là Nhạc Thành?

Khuôn mặt của Tả Long hơi biến, tên của Nhạc Thành hắn đã nghe nói qua, đây là học viên mới khảo thí, tu vi ngũ tinh đấu vương và ngũ phẩm cao cấp luyện dược sư.

- Đúng thế xin mời giáo huấn.

Nhạc Thành mỉm cười nói, hắn cũng không khống chế nổi lãnh ý trên người, hơi thở lạnh nhưng băng tràn ngập bản thân.
Người của Thanh Long bang cảm nhận được hàn ý quanh người của Nhạc Thành thì rùng mình một cái, đột nhiên tâm thần của bọn họ rung lên, từ trong lòng phát ra một sợ hãi thật sâu.

- Đỗ Lâm, chúng ta cùng tiến lên.

Tả Long rùng mình một cái rồi nói với phó bang chủ Đỗ Lâm.

- Ừ.

Đỗ Lâm gật nhẹ đầu, hắn cũng cảm giác Nhạc Thành cũng không dễ trêu, hai người liên thủ cũng bảo đảm hơn.
Ở trong đình viện không ít người nghe thấy tiếng vang thì kỳ quái, mọi người đến vây quanh.

- Biểu ca, ta giúp huynh.

- Ta cũng vậy.

Nhìn thấy Tả Long và Đỗ Lâm muốn vây hãm Nhạc Thành, Tô Hân Nhi và Đỗ Mật Nhi hai người nhẹ nhàng bước tới cạnh Nhạc Thành.

- Các ngươi đứng ở bên cạnh là được rồi.

Nhạc Thành ngăn cản bốn cô gái sau lưng, rồi lập tức nhìn Tả Long và Đỗ Lâm, trong mắt hiện ra một tia âm lãnh nồng đậm.

- Xoẹt.

Tả Long và Đỗ Lâm hai người nhìn nhau, sau đó nắm lấy một thanh trường kiếm, toàn thân đấu khí khởi động, mang theo một kiếm quang công kích về phía Nhạc Thành.

- Xem kìa, Đỗ lâm và Tả Long hai người đồng tâm đối phó, thật là không ngờ.

Đúng thế, hai người bọn họ đều vây hãm.

- Nghe nói người mà hai người đối phó chính là học viên mới Nhạc Thành.

Không ít người vây quanh nghị luận.

- Hừ, chỉ là hai ngũ tinh đấu vương mà thôi.

Sắc mặt của Nhạc Thành trầm xuống, trong tay của hắn ngưng kết một thủ ấn, hai luồng Vô Thượng Chân Hỏa ngưng kết thành một cầu lửa nóng bỏng.

- A... a

Quả cầu lửa nóng bỏng hướng về phía Tả Long mà công kích, sau đó tay phải của Nhạc Thành lập tức tìm tòi, lập tức một chưởng ấn màu xanh phát ra hướng về phía Đỗ Lâm.

- Ầm ầm.

Hai tiếng nổ mạnh vang lên, Đỗ Lâm hướng về phía nt mà phát ra Tru Ma chưởng, Tả Long hiện tại có vẻ rất thê thảm, nghênh tiếp quả cầu lửa của Nhạc Thành. Đột nhiên quả cầu lửa bạo liệt, một ngọn lửa lớn bắn về phía người của hắn.
Hai người xếp ở vị trí thứ mười ba và mười bốn liên thủ cũng bị hạ phong, mọi người thấy thế thì thật bất ngờ.
Một chiêu cũng không chiếm được tiện nghi gì, Đỗ Lâm và Tả Long nhìn nhau, trên người của cả hai ngưng kết thành một đôi cánh, kiếm quang trong tay công kích về phía Nhạc Thành.

- Muốn chết.

Nhạc Thành quát lạnh một tiếng, thủ ấn trong tay biến đổi, thanh mang lóe lên, lập tức Âm Dương Kiếm bay lên không trung, kiếm Âm Dương không ngừng hướng tới Tả Long.

- Đây là đấu kỹ gì, tại sao ta không nhìn ra.

- Thật lợi hại, đấu kỹ thật là lợi hại.

Tất cả mọi người nhìn đấu kỹ Âm Dương cao thâm của Nhạc Thành.

- Xoẹt.

Một tiếng vang lên, Tả Long Kiếm quang từ trên bờ vai của Tả Long bắn ra.

- A.

Tả Long thê thảm kêu lên một tiếng, sau đó ngã từ trên không trung xuống, huyết dịch cũng bắn ra.

- Tới phiên ngươi.

Lúc này thủ ấn trong tay của Nhạc Thành liền biến đổi, Âm Dương đột ngột xoay chuyển công kích về phía Đỗ Lâm. Toàn thân của Nhạc Thành toát ra lãnh ý, nếu như học viện không có quy định không được gây ra tai nạn chết người thì hắn đã sớm đem bọn họ đi giết chết.
Đỗ Lâm nhìn thấy kết cục của Tả Long thì đã sớm kinh hồn táng đảm, giờ này nhìn thấy Nhạc Thành nhắm vào người thì nhanh chóng bỏ chạy giữa không trung.

- A.

Trên không trung truyền ra một tiếng hét thê thảm, thân hình của Đỗ Lâm ngã xuống từ trên không trung, một chân đã chia làm hai nửa, một lượng lớn uyết dịch chảy ra, bàn chân bị kiếm Âm Dương chém đứt cũng hơi run rẩy.

- A.

Đỗ Lâm không ngừng thảm thiết phát ra tiếng kêu, khuôn mặt trở nên trắng bệch, tuy nhiên hắn cũng không muốn ngất xuống, cố gắng nén đau, ánh mắt sợ hãi nhìn Nhạc Thành.

- A.

Nhìn thấy Nhạc Thành chặt đứt chân người kia, bốn cô gái cũng hoảng sợ.

- Tên Nhạc Thành này thật là độc ác, ngay cả Đỗ Lâm cũng chém đứt cả chân, nửa đời sau của hắn xem như đax bị hủy rồi.

- Ngươi thì biết cái gì, Đỗ Lâm và Tả Long bình thường thích khi dễ người khác, đây chính là báo ứng.

- Đây mới là thực lực, hai người ngũ tinh đấu vương không phải là đối thủ của Nhạc Thành, nếu như là ta, ta cũng sẽ chém đứt chân của hai người bọn họ.

Một số người nhìn thấy Nhạc Thành ra tay hung ác như vậy thì không kìm được mà giật mình, ở trong Đấu khí học viện không ngờ lại có học viên hung ác như thế.

- Kế tiếp chính là các ngươi.

Giải quyết xong hai người, Nhạc Thành liền nhìn xung quanh.

- Chạy mau, giết người.

Không biết là ai hô lớn, nguyên một đám tứ tán chạy đi, nhìn thấy thảm trạng của Đỗ Lâm và Tả Long ai cũng không muốn bị đứt chân nữa, trong lòng mọi người đều hối hận, vì trước kia cướp bóc mà ra hậu quả này.

- Chạy à, nằm mơ.

Nhạc Thành biến đổi sắc mặt, thanh quang lóe lên, năm cối Kim Tiên Khôi Lỗi bay ra, Kim Tiên Khôi Lỗi chính là vật Nhạc Thành luyện chế ở Tả Tinh đảo trong phòng của Lương gia, không ngờ hôm nay lại phát huy tác dụng.
Năm khối Kim Tiên Khôi Lỗi đã luyện chế ra tới cảnh giới nhân khôi, đối phương có thực lực tam tinh tứ tinh đấu linh, tuy nhiên đã hơn một năm nay, Nhạc Thành phát hiện ra Tử Điện Mãng có thể phun điện cho nên đã nhờ nó trợ giúp để năm khối Kim Tiên Khôi lỗi có biến hóa.
Dựa theo phỏng đoán của Nhạc Thành, thực lực của Kim Tiên khôi lỗi đã tới bát tinh đấu vương, như vậy đủ để đối phó với những người trước mắt.

- Xoẹt.

Năm khối kim tiên khôi lỗi trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người nhanh chóng tấn công về phía những người chạy trốn, sau đó Nhạc Thành liền cười một tiếng, năm khối Kim Tiên Khôi lỗi liền đánh về phía người của Thanh Long Bang.

- Các ngươi không nên chọc vào Nhạc Thành ta.

Nhạc Thành lạnh nhạt nói, sau đó thân ảnh như điện, nhanh chóng lao tới người của Thanh Long bang.

- Dừng tay, các ngươi dừng tay cho ta.

Ở giữa không trung, hai thân ảnh nhanh chóng lao tới, chính là hai trưởng lão học viện, một người có thực lực thất tinh đấu vương, một người có thực lực bát tinh đấu vương, hai vị trưởng lão này nhanh chóng lao tới.
Nhìn thấy trên mặt đất đầy máu, hai trưởng lão hoảng sợ, bọn họ không hiểu đã xảy ra chuyện gì.

- Trưởng lão, mau cứu ta, Nhạc Thành muốn giết người.

Nhìn thấy hai trưởng lão ở trên không trung, Tả Long liền vội vàng kêu cứu.

- Đỗ Lâm, Tả Long tại sao lại là bọn hắn.

Nhìn thấy hai người ở dưới mặt đất hai vị trưởng lão liền ngạc nhiên, hai người này cũng xếp hàng mười ba và mười bốn tại sao lại trở nên như vậy.

- Dừng tay hãy dừng tay.

Nhìn thấy một học viên áo đen muốn công kích hai vị trưởng lão liền la lớn.

- Các ngươi tốt nhất cút ngay cho ta, nếu không ta giết các ngươi cùng một lượt.

Nhạc Thành quay đầu nhìn hai vị trưởng lão ở trên không trung.

- Nhạc Thành.

Hai vị trưởng lão cũng nhận ra hắc y thanh niên chính là học viên mới Nhạc Thành, bọn họ nhìn Đỗ Lâm và Tả Long thì suy ngẫm tại sao hai người này lại chọc giận Nhạc Thành.

- Khôi Lỗi.

Hai người nhìn năm khối hình màu xanh thì vừa sợ hãi và ngạc nhiên, khỗi lỗi thuật ở Huyền thiên đại lục cũng đã từng có qua nhưng đã thất truyền từ lâu, chỉ sợ Khôi Lỗi thuật này cũng che giấu một số thế lực bên trong.

- Xuy.

Một tiếng kêu vang lên, một chiêu của Nhạc thành đã đánh xuống, huyết dịch bắn tung tóe, khuôn mặt của Nhất Tinh Đấu vương kia liền trở nên trắng bệch mà ngất đi.

- Nhạc Thành, ngươi dừng tay.

Nhìn thấy thảm trạng này, hai vị trưởng lão nhanh chóng chụp xuống, đấu khí trong tay ngưng tụ, muốn ngăn cản Nhạc Thành.

- Hừ, các ngươi tự tìm tới.

Nhạc Thành quát lạnh, thủ ấn trong tay biến đổi, mi tâm mang theo một thanh mang, một luồng linh lung nhanh chóng vọt ra, ngay lập tức bảo tháp biến đổi.

- Ngươi cho rằng bọn họ cứu các ngươi.

Nhạc Thành chẳng thèm để ý tới hai trưởng lão đó, đánh về phía nhóm người của Thanh long bang, những đối thủ này gặp Nhạc Thành đã bị dọa co lại, một lát sau đã bị Nhạc Thành chặt bỏ cánh tay.

- A, a.

Từng tiếng kêu thê thảm vang lên, người của Thanh Long bang giống như sống trong ác mộng, tất cả kinh hoàng chạy thục mạng, tuy nhiên một lát sau thì ba mươi thân ảnh thì có tới một nửa nằm trong vũng máu, người nào cũng đứt một tay hoặc một chân.
Những người vây quanh bị rung động thật sâu, giờ khắc này Nhạc Thành trong mắt bọn hắn giống như là ma vương ở địa ngục vậy.

- Nhạc Thành, ngươi dừng tay, ở học viện không thể giết người.

Hai người bị Khốn Tiên Pháp ngăn lại cơ bản không làm gì được, chỉ có thể lớn tiếng gọi.

- Nhạc Thành, ngươi dừng tay.

Ở giữa không trung, một kiều ảnh đi tới, chính là Hàn Nguyệt, Hàn Nguyệt chính là muốn tìm Nhạc Thành có chuyện không ngờ hiện tại lại nhìn thấy hắn độc ác như thế.

- Không liên quan tới ngươi.

Nhạc Thành nghe thấy thanh âm của Hàn Nguyệt thì trả lời, sau đó thuận tay chặt một cánh tay.

- Hân Nhi, Yên Nhiên hai người mau ngăn Nhạc Thành lại.

Hàn Nguyệt nhìn thấy Tô Hân Nhi và Tư Mã Yên Nhiên cũng ở bên cạnh thì lập tức nói với hai cô gái, Hàn Nguyệt cũng biết quan hệ giữa họ và Nhạc Thành.

- Hàn Nguyệt đạo sư.

Tô Hân Nhi và Tư Mã Yên Nhiên cũng không phải là không nhìn thấy Nhạc Thành làm gì mà bốn cô gái bị màn đẫm máu kia làm cho rung động, tay chân trở nên luống cuống không biết phải làm sao.

- Nhạc Thành, Nhạc Thành.

- Biểu ca, biểu ca.

Nghe thấy lời nói của Hàn Nguyệt, Tô Hân Nhi và Tư Mã Yên Nhiên liền nhanh chóng vây quanh Nhạc Thành.

- Các ngươi tránh ra.

Nhạc Thành muốn thoát khỏi các nàng nhưng đã bị giữ chặt.

- Biểu ca, huynh đừng tức giận nữa.

Tô Hân Nhi cũng biết Nhạc Thành rất tức giận mà mới làm ra vậy, không kìm được mà muốn khóc.

- Nhạc Thành quên nó đi, đã đủ rồi.

Tư Mã Yên Nhiên giữ chặt tay Nhạc Thành, nhìn thấy vết máu trên mặt đất thì nàng cũng không tin rằng là do Nhạc Thành làm.

loading...