Q.2 - Chương 43 +44: Chương 40: Bán Rượu Lừa Đảo
Từ sau núi giả cách đó không xa có một người đi ra. Hắn đi đến bên ngoài lương đình, nhưng không vào.
"Như thế nào, còn muốn báo thù cho đệ đệ ngươi ?" Độc Cô Thiên Diệp không quay đầu lại, lại ném một cỗ huyễn lực lên mặt nước, mặt hồ vừa mới tĩnh lại bị đánh nát lần nữa. Nàng ra khỏi lễ đường không lâu thì đã cảm thẩy có người đi theo mình, không có thấy sát ý, nàng cũng lười quản. "Ngươi quả nhiên biết ta đi theo ngươi." Người tới nói chuyện, mang theo một cỗ hương vị âm ngoan. "Đương nhiên." Độc Cô Thiên Diệp xoay người, tựa vào lan can, vỗ vỗ tay, nói: "Nếu không sao ta đi lâu như vậy mới nghỉ ngơi." Người tới có rút khóe mắt. Thì ra nàng là cố ý để mình đi theo lâu như vậy ? Hắn nhấc chân đi vào lương đình, đi đến lan can đối diện Độc Cô Thiên Diệp ngồi xuống, nhìn Độc Cô Thiên Diệp nhưng không nói lời nào. Độc Cô Thiên Diệp thấy hắn không nói lời nào, xoay người tiếp tục chơi đùa mặt hồ. Thương Cẩn nhìn mặt hồ gợn rồi yên, yên lại gợn, lại nhìn người đang chơi đùa tới bất diệc nhạc hồ kia, trong ánh mắt âm ngoan có dần dần nhiễm sự mê ly. "Vì sao ?" Cuối cùng vẫn là Thương Cẩn phá vỡ sự trầm mặc của hai người. "Cái gì ?" "Lúc tỷ thí, rõ ràng ngươi muốn giết ta, vì sao cuối cùng lại...." "Chuyện này hả, ta vui." Thương Cẩn bị câu trả lời của Độc Cô Thiên Diệp làm nghẹn họng, còn chưa nghĩ ra nên trả lời thế nào, lại nghe nàng nói: "Kỳ thật đối thủ giống như ngươi vậy, một người muốn giết ta, giết ngươi mới có thể vĩnh tuyệt hậu hoạn, ừ, trước kia ta vẫn làm như vậy, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của ngươi lại làm cho ta thay đổi ý định. Ngươi giống như một con sói, đúng, là ánh mắt của sói. Ai, ta thật là thiện lương mà!" Lúc Độc Cô Thiên Diệp nói xong lời cuối cùng không nhịn được khoe khoang một chút. Thương Cẩn bị lời của nàng làm cho ngây người. Người dùng một cước đã phế nguồn suối huyễn lực của Lưu Tinh sao lại không biết xấu hổ nói mình thiện lương ? ! "Thực lực của ngươi trên ta, ít nhất là huyễn tông , đúng không ?" Tuy rằng là câu nghi vấn, nhưng phần khẳng định chiếm đa số. "Kỳ thật chúng ta cũng không có nhiều cừu hận lắm. Ta mời ngươi uống rượu." Độc Cô Thiên Diệp cũng không trả lời hắn câu hỏi của hắn, mà là lấy ra một vò rượu đưa cho hắn. Sau đó lấy ra một vò rượu cho mình, xé vỏ, hung hăng uống một ngụm. Thương Cẩn xé vỏ vò rượu, nhất thời hương thơm của rượu tràn ngập trong mũi. Hắn uống một ngụm, nhịn không được nói: "Rượu ngon !" Đương nhiên là rượu ngon, đó nhưng mình dạy đô đô dùng kỹ thuật nhưỡng rượu hiện đại, dùng linh quả vạn năm của Luyện Yêu Hồ để ủ, vị và hương tất nhiên rượu nơi này không thể so sánh được, uống vào còn có thể gia tăng huyễn lực, nhưng hiệu quả không phải rõ ràng lắm. Nếu có thể ủ thêm một thời gian nữa thì sẽ rất tốt . Hai người uống rượu, lâm vào trầm mặc. Độc Cô Thiên Diệp suy nghĩ về ngoại công, suy nghĩ về Hữu Vô gia gia, còn có mẫu thân của mình, có phải nàng đang ở Thánh Hải thành hay không ? "Ngày tốt cảnh đẹp như thế, còn có rượu ngon làm bạn, quả thật là một chuyện tốt trong nhân sinh. Không biết Vân Vẩm có may mắn được gia nhập hay không?" Thanh âm ôn nhuận ở vang lên, không biết Vân Cẩm đi tới ngoài lương đình khi nào. Thương Cẩn nhìn thấy Vân Cẩm, đứng dậy mời hắn vào. Độc Cô Thiên Diệp nhìn hắn một cái, tiếp tục uống rượu. Giả trang lấy từ nhẫn không gian nhưng thật ra là từ trong Luyện Yêu Hồ, lấy một vò rượu ra ném cho hắn. Vân Cẩm xẻ vỏ vò rượu, bị hương rượu đập vào mặt hấp dẫn . "Không nghĩ ra Bách Lý công tử còn có rượu tốt như vậy." Vân Cẩm uống một ngụm, nhịn không được khen. "Đúng dịp có thôi." Độc Cô Thiên Diệp nói. "Đúng dịp ? Vậy ngươi còn có nhiều sao ?" Vân Cẩm cười hỏi. "Có, 1000 kim tệ một vò, ngươi muốn mua không?" Độc Cô Thiên Diệp nói. Nghe thấy lời nói của Độc Cô Thiên Diệp, Vân Cẩm vẫn cười ôn hòa như trước, biểu tình âm lãnh của Thương Cẩn đã có dấu hiệu bị công phá. Một vò rượu quý hơn cả đan dược tam phẩm ! Hơn nữa đối tượng còn là thánh tử điện hạ tôn quý. Người bình thường nghe câu nói như thế, hẳn là đã thuận thế ân cần đưa cho thánh tử điện hạ rồi ?! Nàng chẳng những không tặng, cư nhiên còn kêu giá cao như vậy! "Đương nhiên là mua. Không biết ngươi có bao nhiêu ?" Vân Cẩm cười nói, ánh mắt nhìn Độc Cô Thiên Diệp có sủng nịch, nhưng Độc Cô Thiên Diệp và Thương Cẩn không biết. Độc Cô Thiên Diệp cười đến hề hề , hỏi: "Ngươi muốn bao nhiêu ?" "Có bao nhiêu muốn bao nhiêu." "Không được, ta còn muốn lưu trữ cho mình nữa." "Vậy ta đây mua một nửa." "Có thể. Một tay giao tiền một tay giao hàng." "Được" Thương Cẩn nghe hai người đối thoại, hết chỗ nói. Nhìn thấy hai người đều nói thật, nhanh chóng nói: "Ta cũng muốn mua." Độc Cô Thiên Diệp nhìn hắn một cái, nói: "Có thể. 1200 kim tệ một vò." "Vì sao giá bán cho ta cao hơn ?" Thương Cẩn hỏi. "Thánh tử điện hạ thân phận tôn quý, bán cho hắn có chiết khấu. Còn ngươi là giá gốc, đương nhiên phải cao hơn ." "Được rồi." Thương Cẩn có chút bất đắc dĩ. Độc Cô Thiên Diệp vung tay lên, 200 vò rượu xuất hiện, Vân Cẩm giao cho nàng 20 vạn kim tệ, sau đó cất 200 vò rượu ngon vào. Độc Cô Thiên Diệp lại vung tay lên, 100 vò rượu xuất hiện. Thương Cẩn giao cho Độc Cô Thiên Diệp 120000 kim tệ, sau đó thu vào nhẫn không gian. Nhìn thấy trong nhẫn không gian của mình tràn đầy các vò rượu, Vân Cẩm và Thương Cẩn đều không nói nên lời. Số lượng một nủa của nàng cũng thật nhiều. "Đầu cơ trục lợi, ngươi có nhiều vậy mà còn bán mắc !" Vân Cẩm nói. "Toàn bộ đại lục chỉ có nhiêu đây, chẳng lẽ còn không tính ít sao ?" Độc Cô Thiên Diệp một bên nhìn vẻ mặt đau lòng của hai người, một bên vui rạo rực nhìn thẻ trong tay, một bên trấn an Đô Đô đang chu cái miệng nhỏ nhắn trong Luyện Yêu Hồ. "Chủ nhân thật xấu, bán hết rượu người ta nhưỡng rồi." "Đô Đô, rượu không có ta còn có thể nhưỡng lại, dù sao trong Luyện Yêu Hồ có có nhiều linh quả đến không đếm được, nhưng ta sẽ không tạo ra tiền. Ngươi nhìn xem, chúng ta cần phải dưỡng nhiều người như vậy, phải cần rất nhiều tiền, đúng không ?" "Hình như đúng vậy. Ta lại đi nhưỡng nhiều rượu chút, chờ ta lúc không có tiền thì lại đi bán." Độc Cô Thiên Diệp nhìn đến nhìn thấy Đô Đô chạy như điên đi hái linh quả, không nói gì một lát. Nàng rất muốn nói cho hắn biết, không phải mỗi lần đều có dê béo để mổ xẻ. Ngày hôm sau, Tạ Bình mang theo lão sư và các học viên về Bồ thành, tứ hoàng tử và các sứ thần phải ở lại đế quốc Thương Khung thương nghị chuyện tiến cống với 3 nước khác. Tin tức đế quốc Mạc Nhĩ Tư đạt được hạng nhất đã được truyền về quốc nội từ sớm, mỗi khi đội ngũ phi ưng của Học viện Đế Quốc bay qua trên không thành thị, đều nghe thấy tiếng hoan hô nhiệt liệt bên dưới. Bởi vì không vội, mọi người đều là ngày đi đêm nghỉ, cuối cùng nửa tháng sau cũng về tới Bồ thành. Đến Bồ thành, đội ngũ phi ưng trực tiếp bay đến Học viện Đế Quốc, đáp xuống trên quảng trường. Lúc này trên quảng trường đứng đầy các lão sư và học viên của học viện. Tạ Phàm đứng ở giữa quảng trường, nhìn các học viên lục tục đi dưới, khuôn mặt than lộ ra mỉm cười vừa lòng. Thiên Diệp quả nhiên không khiến mình thất vọng, nàng huấn luyện nhóm người này rất khá. Các học viên còn lại đều có vẻ mặt hối hận, vì sao lúc trước mình không đi tham gia chọn lựa chứ! Những người đó lúc trước chỉ là cấp bậc huyễn sư kiếm sư, ngắn ngủn nửa năm đã thành đại huyễn sư, huyễn vương. Một thân tự tin và khí thế sát phạt quyết đoán của bọn họ, đã khiến cho mình phải nhìn lên. "Chủ nhiệm, bọn ta đã trở lại." Độc Cô Thiên Diệp mang theo hơn một trăm học viên đi đến trước mặt Tạ Phàm. Lúc đội ngũ vừa đáp xuống xong, Tạ Bình đã phi thân nhảy xuống, mang đội lão sư lui đến một bên, Độc Cô Thiên Diệp đành phải tự mình ra trận . Tạ phàm gật gật đầu, nói: "Mọi người vất vả. Các ngươi lấy được vinh dự cao nhất vì đế quốc, học viện lấy làm kiêu ngạo vì các ngươi. Sau này mọi người phải tiếp tục cố gắng, biết không ?" "Dạ, chủ nhiệm !" Trả lời đều nhịp, rung động lòng của rất nhiều người. "Hoàng thất chuẩn bị cho các ngươi một 'Khánh Công Yến', vào tối ngày mai. Hôm nay cho các ngươi nghỉ ngơi, không cần đi học. Bây giờ, các ngươi có thể về ký túc xá nghỉ ngơi . Bách Lý Tà, ngươi đi theo ta." Độc Cô Thiên Diệp đi theo Tạ Phàm vào văn phòng viên trưởng, đi vào quả nhiên nhìn thấy Tạ Bình nằm trên ghế dựa. Nhìn thấy Tạ Phàm và Độc Cô Thiên Diệp đi vào cũng không có phản ứng gì, giống như hắn chưa từng rời khỏi nơi này vậy. Tạ Phàm kêu Độc Cô Thiên Diệp ngồi xuống, rót cho nàng ly nước, nói: "Thiên Diệp, con huấn luyện bọn họ rất khá. Lần này chúng ta có thể lấy hạng nhất, công của con không nhỏ." Độc Cô Thiên Diệp cười cười, xem như nhận lời khen. "Chọn người đại biểu đi Thánh Hải thành, con có đề nghị gì không ?" "Chúng ta đi có khả năng sẽ phải đánh một trận ác liệt, con cảm thấy nên tuyển thực lực tương đối cao đi." Độc Cô Thiên Diệp nghĩ nghĩ nói. "Ừ, tình huống Thánh Hải thành thế nào chúng ta ai cũng không biết. Thực lực thấp, chỉ sợ đến lúc đó sẽ có nguy hiểm." "Bọn họ một người một con thần thú, có năng lực tự bảo vệ mình." thanh âm sâu kín của Tạ Bình vang lên. Tạ Phàm bị lời nói của Tạ Bình làm nghẹn một chút, sau đó cười cười, nói với Độc Cô Thiên Diệp: "Thần thú với con đúng là thành rau cải trắng rồi." Độc Cô Thiên Diệp không nói gì. "Ta sẽ thương lượng với Tạ gia gia của con về việc chọn người. Con về nghỉ ngơi đi." "Tạ bà bà, 'Khánh Công Yến' ngày mai người không thể đẩy đi giúp chúng ta sao, hoàng thất muốn thưởng cái gì trực tiếp cho chúng ta là được rồi." trước khi đi Độc Cô Thiên Diệp nói, yến hội cái gì chứ, nghĩ đến lập tức thấy phiền ! "Quỷ nha đầu ngươi, đi đi. Lát nữa ta nói với bên hoàng thất kia." "Cảm ơn Tạ bà bà." Nhìn Độc Cô Thiên Diệp rời đi, Tạ Phàm không nhịn được nói: "Nha đầu kia !" Sau đó lấy thông tấn khí ra liên hệ với hoàng thất. Độc Cô Thiên Diệp trở lại viện, mấy người Tôn Khuê đã thu thập phòng xong rồi, đang nói chuyện phiếm ở lương đình. Độc Cô Thiên Diệp tiến vào thì nhìn đến bốn người tụ lại một chỗ nói gì đó. "Sao các ngươi không về phòng nghỉ ngơi, ở chỗ này làm gì ?" Độc Cô Thiên Diệp đi qua nói. "Hắc hắc, lão đại, chúng ta đang nói hoàng thất sẽ thưởng cho chúng ta cái gì!" Tôn Khuê cười nói. "Nghĩ cái gì nghĩ, ngày mai sẽ biết. Ừ, nói không chừng không cần ngày mai mới biết." Độc Cô Thiên Diệp đi qua đi, đánh một cái lên đầu hắn. "Chẳng lẽ hôm nay sẽ thưởng cho chúng ta luôn ?" Lôi Tiểu Hổ hỏi. "Ta nhờ chủ nhiệm Tạ đẩy yến hội rồi, không có yến hội, tự nhiên phải trực tiếp đưa phần thưởng đến đây ." Độc Cô Thiên Diệp nói. "Thật sao ? Vậy thì tốt quá ! Tham gia loại này yến hội này rất không thú vị." Tang Vũ vỗ hai tay, cao hứng nói. "Lão đại, đêm nay chúng ta ăn thịt nướng nha ? Lâu lắm rồi chúng ta chưa ăn thịt do ngươi nướng !" Tang Vũ nói. Nghe thấy lời nói của Tang Vũ, ba người khác cùng nhau nhìn Độc Cô Thiên Diệp. "Đêm nay không được, đêm nay ta phải về Mạc phủ một chuyến." Độc Cô Thiên Diệp nói. Nhìn thấy ánh mắt thất vọng của bốn người, trong lòng nàng cười thầm, nói: "Nhưng, nếu các ngươi giúp ta thu thập phòng ở, các ngươi có thể theo ta đi Mạc phủ. Nói không chừng ta cao hứng sẽ nướng thịt tại nhà." "Nha! Lão đại, chúng ta lập tức đi." Bốn người lập tức chạy đến phòng Độc Cô Thiên Diệp, bắt đầu thu thập. Độc Cô Thiên Diệp nhìn thấy thì buồn cười không thôi. -- "Cậu." "Phụ thân." "Gia chủ." Độc Cô Thiên Diệp, Mạc Tử Khanh, Mạc Phong và Cao Lương tới đại sảnh. "Ha ha, Thiên Diệp, các ngươi về rồi !" Mạc Cúc nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp đi vào, chạy tới giữ chặt tay nàng nói, "Tỷ tỷ nói các ngươi sẽ về, ta còn không tin đâu." "Mạc Cúc, thật là lỗ mãng, đang nói gì vậy!" Mạc Kiếm nói, "Còn không trở lại." Mạc cúc hướng Mạc Kiếm thè lưỡi, về tới chính mình chỗ ngồi thượng. "Cậu, đây là Cao Lương, Tôn Khuê, Tang Vũ, Lôi Tiểu Hổ. Bọn họ đều là ở chung một viện với con." Độc Cô Thiên Diệp giới thiệu. "Ha ha, hoan nghênh hoan nghênh. Các ngươi còn chưa ăn cơm đúng không ? Người tới, nói với phòng bếp nói tiểu thư thiếu gia đã trở lại, buổi tối làm làm nhiều món ăn." Mạc Trì nói với người hầu. "Cậu, không cần." Độc Cô Thiên Diệp ngăn cản. "Sao vậy ?" "Để phòng bếp làm như trước là được rồi. Chuyện khác bọn con tự mình làm." Độc Cô Thiên Diệp dẫn mọi người về viện mình, để phòng bếp xuyến thịt xong, sau đó lấy ra bếp lò và công cụ nướng thịt. Tiểu Hỏa và các huyễn thú khác đã đi ra từ sớm , vây quanh Độc Cô Thiên Diệp chơi đùa bất diệc nhạc hồ. Bàn ăn cũng được an bài trong viện, Độc Cô Thiên Diệp nướng thịt xong thì để cùng một chỗ đồ ăn khác. Người Mạc phủ biết Độc Cô Thiên Diệp đã trở lại, đều đến viện nàng chào hỏi. Độc Cô Thiên Diệp cũng nhất nhất cười đáp lại. Mọi người nướng 10 bàn tràn đầy thịt nướng, lại nương cho chúng thú hai bàn. "Được rồi, mọi người có thể bắt đầu ăn." Độc Cô Thiên Diệp bưng mâm thịt nướng cuối cùng lên bàn, nói, "Đúng rồi, sao có thể thiếu cái này." Độc Cô Thiên Diệp lấy vài hũ linh rượu từ Luyện Yêu Hồ ra, rót cho mọi người. Mọi người bắt đầu ăn trong sân. Có rượu có thịt, ngươi tranh ta đoạt, ăn ngon vô cùng. Mọi người Mạc gia lần đầu tiên ăn thịt do Độc Cô Thiên Diệp nướng, ăn đến muốn nuốt mất đầu lưỡi. "Ôi chao, đó là của ta, của ta !" " Thịt nướng của ta !" "Ngươi uống trộm rượu của ta !" "Ai u uy, không được khi dễ lão nhân gia !" "Đại bá, vì ăn cư nhiên giả mạo lão nhân gia, ngươi vui không ?" ... Tang Vũ nhìn mọi người tranh đoạt vui vẻ, tươi cười chậm rãi biến thành chua sót. Cao Lương một bên cũng hâm mộ nhìn bọn họ, khóe miệng mang theo chút cô đơn. Ăn xong cơm chiều, Độc Cô Thiên Diệp mang theo bốn người Cao Lương tản bộ trong Mạc phủ. "Là đoàn đội đứng hạng nhất, các ngươi phải đi Thánh Hải thành. Phó hiệu trưởng nói trung tuần tháng 9 sẽ xuất phát từ Bồ thành. Bây giờ còn một tháng nữa, các ngươi muốn về nhà một chuyến không ?" "Về chứ." Tôn Khuê và Lôi Tiểu Hổ nói, "Dù sao đã lấy được phần thưởng rồi." Tạ Phàm liên hệ với bên hoàng thất một chút, lấy lý do các học viên vì điệu thấp mà thoái thác 'Khánh Công Yến' ngày mai. Tuy rằng nàng không đề cập chuyện phần thưởng, nhưng hoàng thất vẫn đưa phần thưởng cho mỗi người đến học viện lúc giữa trưa. Đạt được thứ hạng thì có phần thưởng phong phú, nhất là top 3, mỗi người 500 vạn kim tệ, so với bên tổ chức 100 vạn thì nhiều hơn. Học viên không nổi danh cũng có phần thưởng tượng trưng. "Ta phải đi về thăm mẫu thân của ta." Tang Vũ nói. "Các ngươi ai cũng về, vậy ta cũng sẽ về." Cao Lương nhún nhún vai nói. "Khi nào thì các ngươi đi ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi. Bốn người nhìn nhau, nói: "Ngày mai đi." "Được. Vậy bây giờ các ngươi trở về nghỉ ngơi đi. Ta để bọn họ thu thập phòng trong viện của ta cho các ngươi." Độc Cô Thiên Diệp nói. Độc Cô Thiên Diệp trở lại phòng của mình, tiến vào Luyện Yêu Hồ. "Tỷ tỷ." "Chủ nhân." Chúng thú nháy mắt đã biết Độc Cô Thiên Diệp vào, tất cả đều đi đến bên người nàng. "Đô đô đâu ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi. "Đang nhưỡng rượu kìa." Tiểu Hỏa chỉ vào phòng mà Đô Đô mới tạo ra. "Các ngươi đi tu luyện đi, ta phải tìm chút đồ." Độc Cô Thiên Diệp nói. "Dạ, chủ nhân." Độc Cô Thiên Diệp đi vào phòng của chủ nhân trước, bắt đầu tìm kiếm bên trong. "Chủ nhân, ngươi đang tìm cái gì vậy ? Đô Đô giúp ngươi tìm." Đô Đô đột nhiên xuất hiện trong phòng, nhìn Độc Cô Thiên Diệp loạn tìm nơi nơi, nhịn không được nói. "Rượu nhưỡng xong rồi?" Độc Cô Thiên Diệp đi tới ôm Đô Đô vào lòng, nói, "Ta muốn tìm xem có biện pháp nào để kiếm sư và huyễn thú khế ước không." "Chủ nhân ngốc quá. Trong gian phòng này đều là Đan Phương, ngươi muốn tìm sách thì qua phòng kia." Đô Đô liếc Độc Cô Thiên Diệp một cái, nói. Độc Cô Thiên Diệp không so đo, ôm Đô Đô đi đến phòng bên cạnh. Đi hai bước đột nhiên nhớ tới hình như nơi này chỉ có một gian phòng? Vừa hỏi Đô Đô, Đô Đô vỗ trán một cái, nói: "Thật ra nơi này có rất nhiều phòng, nhưng bị chủ nhân trước kia hạ cấm chế, bị phong ấn lại. Bởi vì thời gian phong ấn quá lắm, nên không hiện ra được. Cấm chế cũng sẽ chậm rãi mất đi hiệu lực theo thực lực tăng trưởng của người." "Còn có chuyện như vậy." Độc Cô Thiên Diệp nói. "Hơn nữa bây giờ năng lực của ta đã chậm rãi khôi phục. Ta có thể khống chế tốc độ thời gian trôi qua ở nơi này. Hiện ở bên ngoài một ngày, Luyện Yêu Hồ một tháng. Nhưng là sự sinh trưởng vẫn nhất trí với thời gian bên ngoài." "Chuyện khi nào vậy ? Sao ta lại không biết ?" Đô Đô chôn đầu trong lòng Độc Cô Thiên Diệp, nói: " Là lúc chủ nhân khế ước quả trứng kỳ lạ kia. Ta vội vàng nhưỡng rượu, đã quên nói với chủ nhân." Độc Cô Thiên Diệp làm bộ đánh lên mông Đô Đô, nói: "Lần này bỏ qua, sau này có chuyện quan trọng không nói cho ta, coi chừng ta đập nát mông của ngươi." "Ha ha, sẽ không . Chủ nhân, chúng ta đi tìm sách thôi."
loading...
Danh sách chương:
- Tác giả: Bồ Đề Khổ Tâm
- Q1-chương 1 : phản bội
- Q.1 - Chương 2: Huyền Nguyệt Đại Lục
- Q.1 - Chương 3: Phế Vật A Cửu
- Q.1 - Chương 4: Đây Là Cái Gì?
- Q.1 - Chương 5: Bắt Đầu Tu Luyện
- Q.1 - Chương 6: Tìm Ta? Muốn Chết!
- Q.1 - Chương 7: Trận Chiến Mở Màn
- Q.1 - Chương 8: Hư Ảo Giả Dối
- Q.1 - Chương 9: Trái Tim Mạnh Mẽ
- Q.1 - Chương 10: Khế Ước Sinh Tử
- Q.1 - Chương 11: Thêm Một Thành Viên
- Q.1 - Chương 12: Không Muốn Chết Thì Cút Đi!
- Q.1 - Chương 13: Học Luyện Đan
- Q.1 - Chương 14: Chuyện Cũ
- Q.1 - Chương 15: Giải Phong Ấn Luyện Yêu Hồ
- Q.1 - Chương 16: Kinh Ngạc Trong Tỷ Thí
- Q.1 - Chương 17: Mở To Mắt Của Các Ngươi Ra
- Q.1 - Chương 18: Tẩy Tủy Đan
- Q.1 - Chương 19: Sang Năm Mới
- Q.1 - Chương 20: Không Ngừng Kinh
- Q.1 - Chương 21: Khởi Hành
- Q.1 - Chương 22: Tiền Các
- Q.1 - Chương 23: Hội Đấu Giá
- Q.1 - Chương 24: Vật Phẩm Giá Trên Trời
- Q.1 - Chương 25: Nhiệm Vụ Lính Đánh Thuê
- Q.1 - Chương 26: Lão Nhân Gia Ăn Chực
- Q.1 - Chương 27: Đàn Thú Động Dục
- Q.1 - Chương 28: Sự Kỳ Diệu Của Duyên Phận
- Q.1 - Chương 29: Vạn Nguyên Hỏa Chủng
- Q.1 - Chương 30: Lời Mời Từ Phủ Thành Chủ
- Q.1-Chương 31: Bị Buộc Hôn
- Q.1 - Chương 32: Thú Triều Đột Kích
- Q.1 - Chương 33: Ta Đốt Cả Nhà Ngươi
- Q.1 - Chương 34: Thức Tỉnh - Nghi Vấn
- Q.1 - Chương 35: Thân Thế Của Tiểu Hỏa
- Q.1 - Chương 36: Khế Ước Lam Mân, Xuất Phát Đến Đế Đô
- Q.2 - Chương 1: Tới Đế Đô
- Q.2 - Chương 2: Kết Bạn Với Người Của Long Gia
- Q.2 - Chương 3: Lúc Báo Danh Gặp Chó Chặn Đường
- Q.2 - Chương 4: Mới Vào Trường Học
- Q.2 - Chương 5: Gặp Lại Cố Nhân
- Q.2 - Chương 6: Thiên Tài Tập Kết
- Q.2 - Chương 7: Có Người Tới Khiêu Khích
- Q.2 - Chương 8: Ta Chỉ Cần Kết Quả
- Q.2 - Chương 9: Ngưu Hò Hét Đản Đản
- Q.2 - Chương 10: Gặp Nhau
- Q.2 - Chương 11: Kết Bạn Làm Nhiệm Vụ
- Q.2 - Chương 12: Chiến Hữu Lưng Tựa Lưng
- Q.2 - Chương 13: Trả Đũa
- Q.2 - Chương 14: Lại Thêm Một Gia Gia
- Q.2 - Chương 15: Thiên Diệp Giận Dữ
- Q.2 - Chương 16: Ta Đến Tiếp Đón Ngươi
- Q.2 - Chương 17: Đốt Cháy Y Phục Của Nàng Ta
- Q.2 - Chương 18: Mưu Đồ Bí Mật
- Q.2 - Chương 19: Có Cần Huyễn Thú Không?
- Q.2 - Chương 20: Thu Phục Đàn Thú
- Q.2 - Chương 21: Gặp Lại
- Q.2 - Chương 22: Tẩy Kinh Phạt Tủy
- Q.2 - Chương 23: Trang Bị Huyễn Thú
- Q.2 - Chương 24: Nụ Hôn Đầu Tiên
- Q.2 - Chương 25: Bắt Đầu Luyện Khí
- Q.2 - Chương 26: Đêm Trước Bão Táp
- Q.2 - Chương 27: Thế Lực Khắp Nơi Hội Tụ
- Q.2 - Chương 27: Thế Lực Khắp Nơi Hội Tụ
- Q.2 - Chương 28: Phong Ba Trên Yến Hội
- Q.2 - Chương 29: Đánh Tới Cửa
- Q.2 - Chương 30: Diệt Ngươi Không Thương Lượng
- Q.2-Chương 31: Tỷ Thí Giữa Tứ Đại Đế Quốc
- Q.2 - Chương 32: Huấn Luyện P1
- Q.2 - Chương 33: Huấn Luyện P2
- Q.2 - Chương 34: Thiên Hoa, Băng Tâm
- Q.2 - Chương 35: Ta Đá Ngươi Đó.
- Q.2 - Chương 36: Chương 36.1: Bồi Chúng Chơi Đùa
- Q.2 - Chương 37: Chương 37 (1) : Thần Điện Thánh Tử
- Q.2 - Chương 39 =>42: Thực Lực Thật Sự
- Q.2 - Chương 43 +44: Chương 40: Bán Rượu Lừa Đảo
- Q.2 - Chương 45: Chương 41 : Tinh Thần Lực Thuần Thú Sư
- Q.2 - Chương 47: Chương 42: Cắt Tóc Đoạn Tình
- Q.2 - Chương 49 _50: Chương 43: Định Quốc Hầu
- Q.2 - Chương 51: Chương 44 (1) : Ta Là Người Có Bối Cảnh
- Q.2 - Chương 52: Chương 44 (2): Trúng Độc
- Q.2 - Chương 53: Chương 45: Cứu Người
- Q.3 - Chương 1: Châu Thành Thất Nguyệt
- Q.3 - Chương 2: Thần Điện, Ta Đến Đây
- Q.3 - Chương 3: Lần Đầu Giao Đấu
- Q.3 - Chương 4: Đoạt Huy Chương Vàng Về Miệng Quạ Đen
- Q.3 - Chương 5: Hải Chiến
- Q.3 - Chương 6: Ảo Ảnh (1)
- Q.3 - Chương 8: Chương 7: Giáng Vực
- Q.3 - Chương 10: Chương 8: Che Giấu Nguy Cơ
- Q.3 - Chương 12: Chương 9: Trí Nhớ Bị Mất
- Q.3 - Chương 14: Chương 10: Diệt Sát Ngưu Viêm
- Q.3 - Chương 17: Chương 11: Hội Thẩm
- Q.3 - Chương 18: Chương 12 : Vô Ưu Đảo
- Q.3 - Chương 20: Chương 13 : Linh Vị
- Q.3 - Chương 22: Chương 14: Tiểu Bạch Cầu Đáng Yêu
- Q.3 - Chương 24: Chương 15: Dị Tượng
- Q.3 - Chương 25: Chương 16: Giết
- Q.3 - Chương 26: Chương 17: Mắt Của Ngươi Mờ Rồi Hả?
- Q.3 - Chương 27: Chương 18: Lựa Chọn
- Q.3 - Chương 28: Chương 19: Vũ Phách Thiên Chết
- Q.3 - Chương 29: Chương 20: Thụy Thú Trần Câu
- Q.3 - Chương 30: Chương 21.Phá hủy Vô Ưu đảo
- Q.3 - Chương 32: CHƯƠNG 22: NGƯƠI KHÔNG ĐƯỢC
- Q.3 - Chương 33: Chương 23: Đại tế tự
- Q.3 - Chương 34: Chương 24: Chuyện xấu
- Q.3 - Chương 35: Chương 25: Uy lực của Tiểu Bạch Cầu
- Q.3 - Chương 36: Chương 26: Thực lực bạo tăng
- Q.3 - Chương 38: Chương 27: nhũ oa nhi, tao hồ ly
- Q.3 - Chương 39: Chương 28: Mạc gia gặp chuyện
- Q.3 - Chương 40: Chương 29: lôi kiếp biến hóa
- Q.3 - Chương 41: Chương 30: Thiên Diệp qua lôi kiếp
- Q.4 - Chương 1: Đè chết người
- Q.4 - Chương 2: Ta có thể cứu hắn
- Q.4 - Chương 3: băng tâm vừa ra, ai dám tranh phong
- Q.4 - Chương 4: đi theo ca ca có thịt ăn
- Q.4 - Chương 5: Thăng cấp thần cấp
- Q.4 - Chương 6: Thiệt nhiều bái sư lễ
- Q.4 - Chương 7: Đản gia ra ngoài
- Q.4 - Chương 8: Tiền Các - thành Phượng Hoàng
- Q.4 - Chương 9: Lão yêu quái và cô gái xinh đẹp
- Q.4 - Chương 10: Bí cảnh Không Linh
- Q.4 - Chương 11: Cục cưng Lam Nguyệt
- Q.4 - Chương 12: Thần khí phi vũ
- Q.4 - Chương 13 : phản chặn giết
- Q.4 - Chương 14 : hội trưởng vô lại
- Q.4 - Chương 15 : ta khiêu chiến ngươi
- Q.4 - Chương 20: Chương 16 : vô sỉ dụ dỗ
- Q.4 - Chương 22: Chương 17: Quá suất
- Q.4 - Chương 18 : tình huống có biến
- Q.4 - Chương 25: Chương 19: bí cảnh quỷ dị
- Q.4 - Chương 26: Chương 20: thời khắc nguy cơ
- Q.4 - Chương 27: Chương 21: Sẽ không bỏ nàng lại một mình
- Q.4 - Chương 28: Chương 22: Báo thù
- Q.4 - Chương 29: Chương 23: Vây chặn giết
- Q.4 - Chương 30: Chương 24: Hắc ám song tuyệt
- Q.4 - Chương 31: Chương 25: Cứu một đám người
- Q.4 - Chương 32: Chương 26: OANH TRA CŨNG KHÔNG CHỪA
- Q.4 - Chương 33: HÔN TRỘM
- Q.4 - Chương 35: CHƯƠNG 28: HẮC ÁM THÀNH
- Q.4 - Chương 37: TỨC CHẾT NGƯỜI KHÔNG ĐỀN MẠNG
- Q.4 - Chương 38: SAY RƯỢU - THIẾU CHÚT NỮA ĐÃ LOẠN TÍNH
- Q.5 - Chương 1: Tử Tiêu bá khí
- Q.5 - Chương 3: Chương 2 (1): Mạng như đường chỉ
- Q.5 - Chương 4: Chương 2 (2)
- Q.5 - Chương 5: Chương 3 (1): ta vô lại ta quang vinh
- Q.5 - Chương 6: Chương 3 (2)
- Q.5 - Chương 8: Chương 4: Đằng hoàng
- Q.5 - Chương 10: Chương 4 (2)
- Q.5 - Chương 11: Chương 5: Hạ Hầu Thanh Đế
- Q.5 - Chương 12: Chương 6 (1): đặt cược một lần
- Q.5 - Chương 13: Chương 6 (2)
- Q.5 - Chương 14: Chương 7: Bách Lý Tà kia không đứng đắn?
- Q.5 - Chương 15: Chương 8 : thử, bị thương
- Q.5 - Chương 19: Chương 11: khiếp sợ tuyệt đối
- Q.5 - Chương 20: Chương 12 : Về Đến Gia Tộc
- Q.5 - Chương 22: Chương 13 (1): Minh mục trương đảm đục khoét nền tảng
- Q.5 - Chương 23: Chương 13 (2)
- Q.5 - Chương 25 => 31
- Q.5 - Chương 31 => 34
- Q.5- chương 35
- Q.5 : chương 36 người nhà đoàn tụ
- Quyển 5 . chương 37 (2)
- Quyển 5 . chương 38 : lĩnh vực thứ 2
- Quyển 5 . chương 39: Bão Táp Sắp Đến
- Q.5 - Chương 46: Tương Kế Tựu Kế + Chương 47: Lĩnh Vực Va Chạm
- Q.5 -Chương 48: Diệt Phân Gia + Chương 49: Ba Bên Quyết Đấu
- Q.5 -Chương 50 _51: Chiến Sự Thăng Cấp. Trên Chiến Trường Không Triền Miên
- Q.6 -Chương 52.Chương 1: Bù Lại Hôn Lễ + Mộc Khí, Thăng Cấp Thần Hoàng!
- Q.6 - Chương 2_3: Tiểu Bạch Cầu Tỉnh Lại +Niệm Vân
- Q.6 - Chương 4: Thân Tử Hồn Lưu, Trùng Tu Khí Lực*
- Q.6 -Chương 5+6: Nhị Tôn Gặp Lại + Kim Loan
- Q.6.Chương 7+8: Dạ Lạc Tộc Tử Ưng _Tám Mươi Mốt Lần Niết Bàn, Dục Hỏa Trùng Sinh
- Q.6 -Chương 9_10: Không Động Ấn +Ta Là Đi Ngang Qua
- Q.6 - Chương 11+12: Cầm Phục Hy Hiện Thế+Chặt Đứt Đường Lui
- Q.6 -Chương 13+14: Hác Bằng Du Rời Đi + Sắc Cầu Cầu?!
- Q.6 - Chương 15: Gặp Nhau
- Q.6 - Chương 16+17: Hỏa Diệm Sơn Lạp Mã+Thương Tích Đầy Mình
- Q.6-Chương18+19:Chân Tướng Vừa Lộ Ra +Thế Giới Nhị Tôn Nhất Vương
- Q.6 - Chương 20+21: Hỏa Linh Châu Nhận Chủ, Thăng Cấp Tôn Cấp! + Thản Ngôn
- Q.6 - Chương 22+23 :Luyện Đan Sư Học Xào Rau+Băng Lửa Giao Chiến
- Q.6 - Chương 24 +25 : Dung Hợp Lĩnh Vực+Tin Tức Của Kim Linh Châu
- Q.6 - Chương 26: Xuất Phát, Ngộ Chặn Giết + Chương 27: Tiêu Diệt Cái Đuôi
- Q.6 -Chương 28 +29: Thiếu Tông Chủ Ngốc Manh- Thầy Trò Gặp Lại
- Q.6 - Chương 30+31: Răn Dạy Hạ Hầu Thanh Đế _ Có một chút mùi vị âm mưu
- Q.6 - Chương 32-33-34-35: Thật Giả Thần Nông Đỉnh+Khí Chủ Chia Lìa
- Q.6 -Chương 36+37 :Tông Môn Cấm Địa-Chân Tướng Năm Đó
- Q.6 - Chương 38+39: Tiến Vào Cấm Địa+ Linh Thú Bị Nhốt
- Q.6 - Chương40.41: Thu Tất Cả .Được Đến Kim Linh Châu
- Q.6 - Chương 42.43: Cấm Địa Bị Hủy.Thuận Lợi Thoát Thân
- Q.6 - Chương 44.45 : Ngũ Hành Tề Tụ Chương .Trí Nhớ
- Q.6 - Chương 46.47: Chân Tướng Tử Vong.Luyện Đan Sư Tông Môn Chuyển Chỗ
- Q.6 - Chương 48:Huyền Nữ
- Q.6 - Chương 49: Đại Kết Cục (Thượng)
- Q.6 - Chương 49.2
- Q.6 - Chương 49.3
- Q.6 - Chương 49.4
- Q.6 -Chương 50: Đại Kết Cục ( Hạ )
- PHIÊN NGOẠI