C79: Còn có chuyện đọc sách luyện chữ sao.
" Ngô..."
Nam Bảo Y thẹn thùng mà vuốt vuốt chóp mũi," ta cũng là vì nghĩ cho nhị ca ca , đỡ phải để Hạ Tình Tình luôn quấn lấy ngươi..."
Nàng chột dạ liếc nhìn Tiêu Dịch một cái, bỗng nhiên lo lắng nắm chặt tay của hắn," Nhị ca ca, đánh trận có phải là rất đáng sợ? Ngươi có bị thương hay không, có bị ngã từ trên lưng ngựa xuống hay không? Ta nghe người ta nói, lúc đánh trận rất dễ bị té gãy chân!"
Tiểu cô nương hồn nhiên ngây thơ, ánh mắt thanh tịnh sáng tỏ, tràn đầy lo lắng.
Tiêu Dịch tâm tình không tệ, cầm ngược lại bàn tay nhỏ của nàng," Đương nhiên ta sẽ không bị thương."
Nam Bảo Y cong đôi mắt lên ," Nhị ca ca là anh hùng rất lợi hại!"
Được tán thưởng như này, Tiêu Dịch tâm tình càng tốt hơn.
Hai huynh muội hướng giàn trồng hoa đi ra ngoài.
Tiêu Dịch nghe Nam Bảo Y thao thao bất tuyệt nói những chuyện xảy ra mấy tháng nay.
Một hồi nói nàng viết sách rất được hoan nghênh, một hồi lại nói thân thể tổ mẫu ngày càng khoẻ mạnh cứng rắn, một hồi lại nói cây hồng trong Triều Văn viện...
Đây đều là những chuyện lông gà vỏ tỏi, thế nhưng trải qua lời kể của tiểu cô nương lại đều trở thành một chuyện lớn khó lường.
'"Nhị ca ca , Hạ gia có một gốc sen quý, ta dẫn ngươi đi xem nha? Cái thời tiết này nên thưởng thức hoa sen."
Nàng cao hứng líu lo không ngừng như một con chim sơn tước nhỏ.
Tiêu Dịch tự nhiên không có dị nghị.(ahr)
Đi đến hậu hoa viên, Hạ Tình Tình đang tản bộ cùng Vương khâm sai.
Tiêu Dịch nhìn Thượng Phương bảo kiếm treo bên hông Vương khâm sai , thản nhiên nói:" Hắn là người của ngươi?"
Nam Bảo Y hơi ngạc nhiên.
Quyền thần đại nhân nhãn lực quả thật quá tốt, vừa nhìn liền biết Vương Lăng là cái khâm sai giải rồi?
Nàng cười nói: " Đúng là người của ta."
Nàng kiếp trước từng sống trong cung, biết dáng dấp ngọc tỷ ra sao, bởi vậy trông bầu vẽ gáo, nhờ Hàn lão bản giúp nàng ngụy tạo thánh chỉ cùng quan văn cho Vương Lăng.
Nàng lại đem chuyện Hạ Bác nói một lần, chân thành nói:" Ta không phải người lấy oán báo ơn, Hạ Tình Tình cùng Nam Yên hại ta, đương nhiên ta phải ăn miếng trả miếng. Vương Lăng là người Hàn lão bản tìm giúp ta, thân nhiễm bệnh hiểm nghèo nguy kịch, đồng thời còn nhiễm một thân hoa liễu, vì đó hắn không sợ giả mạo quan viên bị chém đầu. Ta trả cho hắn ba ngàn lượng bạc, đảm bảo vợ con hắn ăn uống quần áo không lo, bởi vậy hắn nguyện ý liều mình giúp ta làm chuyện này."
Nàng không có ý tốt trừng mắt:" Còn cái thanh Thượng Phương bảo kiếm kia là lấy từ trên sân khấu kịch của Ngọc Lâu Xuân, vậy mà Hạ gia cũng tin!"
Nàng thưởng thức bộ dáng xum xoe của Hạ Tình Tình ," Hạ Tình là một lòng muốn làm phu nhân quan gia, ta đương nhiên phải thỏa mãn tâm nguyện của nàng. Nhị ca ca, lúc trước ta chỉ dám khóc lóc om sòm tuỳ hứng trong phủ, nhưng bây giờ ta có năng lực bảo hộ người nhà, cũng không hề bị người khác khi dễ... Ta sau này , còn có thể càng trở lên tốt hơn đúng không?"
Tiêu Dịch chắp tay, vân vê đồng áp thắng tiền kia.
Lá gan của tiểu cô nương càng lúc càng lớn, lại dám tìm người giả mạo khâm sai.
Còn quang minh chính đại vào ở Hạ phủ.
Hắn rủ mắt nhìn nàng, dưới ánh mặt trời mùa thu, tiểu cô nương cười đến hồn nhiên ngây thơ.
Hắn sờ lên đầu nàng.
Thôi, nàng lớn mật làm bậy cũng không sao, từ nay về sau hắn che chở nhiều thêm chút là được rồi.
Trong nội tâm nghĩ như vậy, trên mặt hắn lại rất lãnh đạm," Ta rời đi mấy tháng, có bỏ bê công khoá hay không ? Mỗi ngày có đúng hạn đọc sách luyện chữ ?"
Nam Bảo Y chột dạ quay khôn mặt nhỏ qua.
Tiêu Dịch trầm giọng:" Nam Bảo Y."
Thiếu nữ dừng một chút, khoa trương mặt lộ kinh ngạc:" Nhị ca ca, trên đời còn có loại chuyện đọc sách luyện chữ này sao?"
Quả nhiên không có đi học cho giỏi....
Tiêu Dịch giống như cười mà không phải cười," Sau khi hồi phủ, chép Tứ Thư Ngũ Kinh mười lần."
Nam Bảo Y:"....."
Nàng không khỏi nũng nịu:" Nhị ca ca, ta sai rồi. Ngươi xem ta thái độ nhận sai làm tốt, cũng đừng có phạt ta."
Tiêu Dịch nhíu mày:" Trên đời còn có chuyện không chịu phạt này hay sao?"
Nam Bảo Y uất ức.
Nàng nghĩ, ước chừng đời này nàng đều không thể đánh nổi với quyền thần đại nhân.
Nhưng nếu tương lai nàng có thể gả cho một phu quân tốt quyền cao đức trọng, có phu quân chống lưng, quyền thần đại nhân cũng không dám tuỳ tiện phạt nàng.
Nghĩ như vậy, nàng không nhịn được cười.
Rơi vào trong mắt Tiêu Dịch, liền bộ dáng ngang bướng ba ngày không đánh liền muốn lên lóc nhà bóc ngói.
Trong hoa viên tụ tập không ít tân khách, đều là đến thưởng thức danh hoa.
Nam Bảo Y nắm tay áo Tiêu Dịch,"Nhị ca ca nhìn, đó chính là hoa sen tơ bạc, nghe Hạ Tình Tình nói năm ngàn lượng bạc một gốc."
Tiêu Dịch không để vào mắt.
Hắn thản nhiên nói:" Ngươi thích?"
" Nàng thích thì thế nào, cả toà Cẩm Quan thành chỉ có Hạ gia chúng ta mới có!"Hạ Tình Tình từ đâu nhảy ra, ngữ điệu cay nghiệt," Đây chính là vô số thợ hoa tốn tâm tư mới có thể bồi dưỡng ra được, chỉ có bạc cũng không mua được! Nam phủ các ngươi đều là người không đọc sách, đoán chừng cũng không biết chuyện phong nhã ngắm hoa thưởng nguyệt này ."
Nam Bảo Y rất ghét bỏ nàng ta.
Cũng là một gốc hoa thôi, cỗ đắc ý nhiệt tình kia, giống như cả toà Cẩm Quan thành đều là sản nghiệp của Hạ gia.
Huống chi về khoe khoang , ai còn không có thời điểm kiêu ngạo cao hứng, nhưng là làm sao có thể đem người khác giẫm dưới lòng bàn chân?
Đang lúc phiền muộn, xung quanh đột nhiên vang lên tiếng kinh hô.
Nàng nhìn lại, quyền thần đại nhân vuốt vuốt đóa hoa sen tơ bạc, hái xuống bông nở đẹp nhất.
Hạ Tình Tình tức giận đến mũi bốc khói.(ahr)
Nàng thấy người hái hoa là Tiêu Dịch, lại là sửng sốt.
Không phải Nam Bảo Y nói Tiêu Dịch mắt bị mù, chân què sao, vì cái gì hắn lại êm đẹp đứng ở chỗ này?!
Nàng một bên ảo não hoa của nàng bị Tiêu Dịch hái, một bên tức giận Nam Bảo Y lừa nàng.
Dưới tình thế cấp bách, nàng buột miệng nói:" Tiêu Dịch, ai cho ngươi hái Nam Bảo Y của ta?"( đoạn này k phải sai chính tả mà do Hạ Tình Tình giận quá nên nói nhịu)
Mọi người sửng sốt.
Nàng vội vàng sửa miệng:" Ta là nói, Nam Bảo Y , ai cho ngươi lừa gạt hoa sen của ta?"
Khách khứa nhịn không được, cười trộm.
Hạ Tình Tình mặt đỏ như máu, dùng sức dậm chân.
Nam Bảo Y đưa mắt ra hiệu cho Vương Lăng.
Vương Lăng hiểu ý, lập tức đem Hạ Tình Tình bảo hộ sau lưng, ôn nhu nói:" Vị công tử này có hiểu đạo làm khách sao? Ngươi tuỳ hủy đi hoa, chỉ sợ không hợp quy củ."
Hạ Tình Tình thấy hắn vậy mà ra mặt cho mình, lập tức thẹn thùng khó nhịn.
Quả nhiên nàng vẫn rất có mị lực, ngay là khâm sai nhị phẩm cũng khuynh đảo trước nàng.
Nam Việt quốc trọng văn kinh võ, Vương đại nhân tuổi còn trẻ liền là quan văn nhị phẩm, xác thực so với Tiêu Dịch càng có tiền đồ hơn.
Nàng hạ quyết tâm, nhất định phải bắt được vị khâm sai đại nhân này!
Tiêu Dịch cong môi cười một tiếng.
Hắn hững hờ chuyển động đóa sen tơ bạc kia," Nhục mạ khách nhân, chính là đạo đãi khách của Hạ phủ? Hoa này , ta nhổ tận gốc thì sao? Dù sao cũng là một cây hoa sen bình thường , cũng đáng được gọi là bảo bối?"
Vương Lăng mỉm cười," Nghe công tử nói, tựa hồ có thể lấy ra hoa sen quý báu hơn?"
Hạ Tình Tình đắc ý:" Đó là chuyện không có khả năng! Nhìn khắp thiên hạ, hoa sen tơ bạc không quá mười cây! Nhà ta độc chiếm một gốc, lại càng là quý báu! Tiêu công tử hôm nay hái hoa của ta, nhất định phải bồi thường thật tốt mới được!"
Nam Bảo Y có chút chột dạ.
Trong tay quyền thần đại nhân, thật sự có hoa càng quý hơn sao?
Truyện chỉ được đăng tải tại Wattpad bởi Anhheri.
Nam Bảo Y thẹn thùng mà vuốt vuốt chóp mũi," ta cũng là vì nghĩ cho nhị ca ca , đỡ phải để Hạ Tình Tình luôn quấn lấy ngươi..."
Nàng chột dạ liếc nhìn Tiêu Dịch một cái, bỗng nhiên lo lắng nắm chặt tay của hắn," Nhị ca ca, đánh trận có phải là rất đáng sợ? Ngươi có bị thương hay không, có bị ngã từ trên lưng ngựa xuống hay không? Ta nghe người ta nói, lúc đánh trận rất dễ bị té gãy chân!"
Tiểu cô nương hồn nhiên ngây thơ, ánh mắt thanh tịnh sáng tỏ, tràn đầy lo lắng.
Tiêu Dịch tâm tình không tệ, cầm ngược lại bàn tay nhỏ của nàng," Đương nhiên ta sẽ không bị thương."
Nam Bảo Y cong đôi mắt lên ," Nhị ca ca là anh hùng rất lợi hại!"
Được tán thưởng như này, Tiêu Dịch tâm tình càng tốt hơn.
Hai huynh muội hướng giàn trồng hoa đi ra ngoài.
Tiêu Dịch nghe Nam Bảo Y thao thao bất tuyệt nói những chuyện xảy ra mấy tháng nay.
Một hồi nói nàng viết sách rất được hoan nghênh, một hồi lại nói thân thể tổ mẫu ngày càng khoẻ mạnh cứng rắn, một hồi lại nói cây hồng trong Triều Văn viện...
Đây đều là những chuyện lông gà vỏ tỏi, thế nhưng trải qua lời kể của tiểu cô nương lại đều trở thành một chuyện lớn khó lường.
'"Nhị ca ca , Hạ gia có một gốc sen quý, ta dẫn ngươi đi xem nha? Cái thời tiết này nên thưởng thức hoa sen."
Nàng cao hứng líu lo không ngừng như một con chim sơn tước nhỏ.
Tiêu Dịch tự nhiên không có dị nghị.(ahr)
Đi đến hậu hoa viên, Hạ Tình Tình đang tản bộ cùng Vương khâm sai.
Tiêu Dịch nhìn Thượng Phương bảo kiếm treo bên hông Vương khâm sai , thản nhiên nói:" Hắn là người của ngươi?"
Nam Bảo Y hơi ngạc nhiên.
Quyền thần đại nhân nhãn lực quả thật quá tốt, vừa nhìn liền biết Vương Lăng là cái khâm sai giải rồi?
Nàng cười nói: " Đúng là người của ta."
Nàng kiếp trước từng sống trong cung, biết dáng dấp ngọc tỷ ra sao, bởi vậy trông bầu vẽ gáo, nhờ Hàn lão bản giúp nàng ngụy tạo thánh chỉ cùng quan văn cho Vương Lăng.
Nàng lại đem chuyện Hạ Bác nói một lần, chân thành nói:" Ta không phải người lấy oán báo ơn, Hạ Tình Tình cùng Nam Yên hại ta, đương nhiên ta phải ăn miếng trả miếng. Vương Lăng là người Hàn lão bản tìm giúp ta, thân nhiễm bệnh hiểm nghèo nguy kịch, đồng thời còn nhiễm một thân hoa liễu, vì đó hắn không sợ giả mạo quan viên bị chém đầu. Ta trả cho hắn ba ngàn lượng bạc, đảm bảo vợ con hắn ăn uống quần áo không lo, bởi vậy hắn nguyện ý liều mình giúp ta làm chuyện này."
Nàng không có ý tốt trừng mắt:" Còn cái thanh Thượng Phương bảo kiếm kia là lấy từ trên sân khấu kịch của Ngọc Lâu Xuân, vậy mà Hạ gia cũng tin!"
Nàng thưởng thức bộ dáng xum xoe của Hạ Tình Tình ," Hạ Tình là một lòng muốn làm phu nhân quan gia, ta đương nhiên phải thỏa mãn tâm nguyện của nàng. Nhị ca ca, lúc trước ta chỉ dám khóc lóc om sòm tuỳ hứng trong phủ, nhưng bây giờ ta có năng lực bảo hộ người nhà, cũng không hề bị người khác khi dễ... Ta sau này , còn có thể càng trở lên tốt hơn đúng không?"
Tiêu Dịch chắp tay, vân vê đồng áp thắng tiền kia.
Lá gan của tiểu cô nương càng lúc càng lớn, lại dám tìm người giả mạo khâm sai.
Còn quang minh chính đại vào ở Hạ phủ.
Hắn rủ mắt nhìn nàng, dưới ánh mặt trời mùa thu, tiểu cô nương cười đến hồn nhiên ngây thơ.
Hắn sờ lên đầu nàng.
Thôi, nàng lớn mật làm bậy cũng không sao, từ nay về sau hắn che chở nhiều thêm chút là được rồi.
Trong nội tâm nghĩ như vậy, trên mặt hắn lại rất lãnh đạm," Ta rời đi mấy tháng, có bỏ bê công khoá hay không ? Mỗi ngày có đúng hạn đọc sách luyện chữ ?"
Nam Bảo Y chột dạ quay khôn mặt nhỏ qua.
Tiêu Dịch trầm giọng:" Nam Bảo Y."
Thiếu nữ dừng một chút, khoa trương mặt lộ kinh ngạc:" Nhị ca ca, trên đời còn có loại chuyện đọc sách luyện chữ này sao?"
Quả nhiên không có đi học cho giỏi....
Tiêu Dịch giống như cười mà không phải cười," Sau khi hồi phủ, chép Tứ Thư Ngũ Kinh mười lần."
Nam Bảo Y:"....."
Nàng không khỏi nũng nịu:" Nhị ca ca, ta sai rồi. Ngươi xem ta thái độ nhận sai làm tốt, cũng đừng có phạt ta."
Tiêu Dịch nhíu mày:" Trên đời còn có chuyện không chịu phạt này hay sao?"
Nam Bảo Y uất ức.
Nàng nghĩ, ước chừng đời này nàng đều không thể đánh nổi với quyền thần đại nhân.
Nhưng nếu tương lai nàng có thể gả cho một phu quân tốt quyền cao đức trọng, có phu quân chống lưng, quyền thần đại nhân cũng không dám tuỳ tiện phạt nàng.
Nghĩ như vậy, nàng không nhịn được cười.
Rơi vào trong mắt Tiêu Dịch, liền bộ dáng ngang bướng ba ngày không đánh liền muốn lên lóc nhà bóc ngói.
Trong hoa viên tụ tập không ít tân khách, đều là đến thưởng thức danh hoa.
Nam Bảo Y nắm tay áo Tiêu Dịch,"Nhị ca ca nhìn, đó chính là hoa sen tơ bạc, nghe Hạ Tình Tình nói năm ngàn lượng bạc một gốc."
Tiêu Dịch không để vào mắt.
Hắn thản nhiên nói:" Ngươi thích?"
" Nàng thích thì thế nào, cả toà Cẩm Quan thành chỉ có Hạ gia chúng ta mới có!"Hạ Tình Tình từ đâu nhảy ra, ngữ điệu cay nghiệt," Đây chính là vô số thợ hoa tốn tâm tư mới có thể bồi dưỡng ra được, chỉ có bạc cũng không mua được! Nam phủ các ngươi đều là người không đọc sách, đoán chừng cũng không biết chuyện phong nhã ngắm hoa thưởng nguyệt này ."
Nam Bảo Y rất ghét bỏ nàng ta.
Cũng là một gốc hoa thôi, cỗ đắc ý nhiệt tình kia, giống như cả toà Cẩm Quan thành đều là sản nghiệp của Hạ gia.
Huống chi về khoe khoang , ai còn không có thời điểm kiêu ngạo cao hứng, nhưng là làm sao có thể đem người khác giẫm dưới lòng bàn chân?
Đang lúc phiền muộn, xung quanh đột nhiên vang lên tiếng kinh hô.
Nàng nhìn lại, quyền thần đại nhân vuốt vuốt đóa hoa sen tơ bạc, hái xuống bông nở đẹp nhất.
Hạ Tình Tình tức giận đến mũi bốc khói.(ahr)
Nàng thấy người hái hoa là Tiêu Dịch, lại là sửng sốt.
Không phải Nam Bảo Y nói Tiêu Dịch mắt bị mù, chân què sao, vì cái gì hắn lại êm đẹp đứng ở chỗ này?!
Nàng một bên ảo não hoa của nàng bị Tiêu Dịch hái, một bên tức giận Nam Bảo Y lừa nàng.
Dưới tình thế cấp bách, nàng buột miệng nói:" Tiêu Dịch, ai cho ngươi hái Nam Bảo Y của ta?"( đoạn này k phải sai chính tả mà do Hạ Tình Tình giận quá nên nói nhịu)
Mọi người sửng sốt.
Nàng vội vàng sửa miệng:" Ta là nói, Nam Bảo Y , ai cho ngươi lừa gạt hoa sen của ta?"
Khách khứa nhịn không được, cười trộm.
Hạ Tình Tình mặt đỏ như máu, dùng sức dậm chân.
Nam Bảo Y đưa mắt ra hiệu cho Vương Lăng.
Vương Lăng hiểu ý, lập tức đem Hạ Tình Tình bảo hộ sau lưng, ôn nhu nói:" Vị công tử này có hiểu đạo làm khách sao? Ngươi tuỳ hủy đi hoa, chỉ sợ không hợp quy củ."
Hạ Tình Tình thấy hắn vậy mà ra mặt cho mình, lập tức thẹn thùng khó nhịn.
Quả nhiên nàng vẫn rất có mị lực, ngay là khâm sai nhị phẩm cũng khuynh đảo trước nàng.
Nam Việt quốc trọng văn kinh võ, Vương đại nhân tuổi còn trẻ liền là quan văn nhị phẩm, xác thực so với Tiêu Dịch càng có tiền đồ hơn.
Nàng hạ quyết tâm, nhất định phải bắt được vị khâm sai đại nhân này!
Tiêu Dịch cong môi cười một tiếng.
Hắn hững hờ chuyển động đóa sen tơ bạc kia," Nhục mạ khách nhân, chính là đạo đãi khách của Hạ phủ? Hoa này , ta nhổ tận gốc thì sao? Dù sao cũng là một cây hoa sen bình thường , cũng đáng được gọi là bảo bối?"
Vương Lăng mỉm cười," Nghe công tử nói, tựa hồ có thể lấy ra hoa sen quý báu hơn?"
Hạ Tình Tình đắc ý:" Đó là chuyện không có khả năng! Nhìn khắp thiên hạ, hoa sen tơ bạc không quá mười cây! Nhà ta độc chiếm một gốc, lại càng là quý báu! Tiêu công tử hôm nay hái hoa của ta, nhất định phải bồi thường thật tốt mới được!"
Nam Bảo Y có chút chột dạ.
Trong tay quyền thần đại nhân, thật sự có hoa càng quý hơn sao?
Truyện chỉ được đăng tải tại Wattpad bởi Anhheri.
loading...
Danh sách chương:
- C1: Hoa nặng Cẩm Quan Thành
- C2: Quyền thần tương lai
- C3: Làm đau ngươi sao
- C4: Vì hắn lấy hạt dẻ trong lò lửa
- C5: Lại khóc, liền cắn ngươi
- C6:Chữ nhị ca ca nhìn thật đẹp.
- C7: Ta thật là có tiền
- C8: Cáo hắc trạng
- C9: Ta là người rất dung tục
- C10: Tiểu thư sẽ có phúc báo
- C11: Nàng phạm vào sai lầm lớn ngập trời
- C12: Người đọc sách không nói chuyện ma quỷ
- C13: Nhị ca ca, ngươi không cần chê ta phiền
- C14: Làm như thế nào hồi báo hắn
- C15: Tiểu khóc bao dễ thương hay không
- C16: Mua kẹo cho tiểu cô nương ăn
- C17: Quyền Thần đại nhân tương lai thật là xa xỉ
- C18: Bị Tiêu Dịch nhấn đầu viết chữ
- C19: Phụ thân đại hôn, mất hết mặt mũi(1)
- C20: Phụ thân đại hôn, mất hết mặt mũi(2)
- C21: Phụ thân đại hôn, mất hết mặt mũi(3)
- C22:Quyền thần đại nhân thật sự là lắm chuyện
- C23: Ghét nhất nhị ca ca
- C24:Ngươi là đi đọc sách hay đi tuyển tú
- C25: Nàng lại thích chưng diện lại thích khoe khoang
- C26: Xem ra tiểu cô nương không chịu thiệt
- C27:Quyền Thần đại nhân, làm sao lại sủng ái nàng đâu?
- C28: Nhị ca ca mau dừng tay
- C29: Tiểu cô nương quá bận rộn
- C30: Ta khi dễ ngươi rồi?
- C31: Quyền thần đại nhân tức giận
- C32: Tiêu Dịch dần dần tâm viên ý mãn
- C33:Học không hết không cho phép ăn cơm.
- C34: Đau lòng
- C35:Vì ta tạo một con đường danh lợi
- C36:Vận hạnh lớn nhất của nàng
- C37: Nữ nhi Nam gia, đương thời có một không hai(1)
- C38: nữ nhi Nam gia, đương thời có một không hai(2)
- C39: Nữ nhi Nam gia, đương thời có một không hai(3)
- C40: Nữ nhi Nam gia, đương thời có một không hai. (4)
- C41:Nữ nhi Nam gia, đương thời có một không hai(5)
- C42: Ngươi ở bên người, an tâm
- C43:Phá trận!
- C44: Hôn khuôn mặt của nàng một chút
- C45: Quyền hần đại nhân cũng quá hỉ nộ vô thường đi
- C46: Nam Kiều Kiều quả nhiên coi trọng hắn
- C47: Tiêu Dịch hơi say
- C48: Hắn là thứ gì, cũng xứng?
- C49:Thỉnh nhị ca ca vì ta tìm kiếm vị hôn phu
- C50:Hắn hướng Nam Bảo Y hung hăng vung một cái tát
- C51: Nam Kiều Kiều như vậy, khiến Tiêu Dịch tức giận.
- C52: vuốt lông cũng đòi hỏi chuyên môn
- C53: Ta cùng Kiều Kiều, cảm tình cũng rất tốt.
- C54:Nhị ca ca, ngươi tương đối đẹp
- C55: Có hắn bên cạnh, nàng có thể không cần hiểu chuyện như thế
- C56:Tiêu Dịnh bỗng nhiên hôn lên môi nàng.
- C57: Xúc động hôn nàng
- C58: Nhị ca ca, ta muốn nuôi Thực Thiết thú.
- C59: Ai biết nhị ca ca có kim ốc tàng kiều hay không
- C60:Trình gia, nuôi không nổi Nam Kiều Kiều
- C61: Cự tuyệt hôn sự.
- C62: Hương vị Nam Kiều Kiều.
- C63: Hắn thích Nam Bảo Y
- C64:Có cách trị Tiêu gia ca ca
- C65: Ta cùng nàng, sẽ chỉ là huynh muội.
- C66: Nhà tích thiện, tất có Dư Khánh
- C67:Quyền thần đại nhân, là một ca ca tốt nha.
- C68:Quyền thần đại nhân quá không thảo hỉ.
- C69:Nam Kiều Kiều thực giống trộm.
- C70: Quẻ nhân duyên của nàng.
- C71: Hôn tạm biệt.
- C72: Bá đạo quyền thần yêu ta.
- C73: Mang thai
- C74: Cái tiểu tiện nhân này, không giữ lại được.
- C75: Mắng ngươi, thì thế nào?
- C76: Dắt tơ hồng.
- C77: Ta là tiểu thư khuê các.
- C78: Nhị ca ca ta thành người thọt rồi.
- C79: Còn có chuyện đọc sách luyện chữ sao.
- C80:Lẽ ra nàng được nuông chiều trong lòng bàn tay.
- C81: Ta thích ngươi.
- C82: quyền thần đại nhân quả thực không cần quá vô sỉ.
- C83: Tiêu gia ca ca trọng sắc khinh bạn.
- C84:Đến nhà cầu hôn.
- C85: Tiêu Dịch phong hầu(1)
- C86: Tiêu Dịch phong hầu(2)
- C87: Hầu gia vạn phúc.
- C88:Nam Kiều Kiều lừa đảo.
- C89: Hai người này... chẳng lẽ xảy ra chuyện gì?
- C90:Nhất thiết phải tạo mối quan hệ với hầu gia.
- C91: Tiêu Dịnh cũng quá khó dỗ đi.
- C92: Kiều Kiều thêu phong cách trừu tượng.
- C93: Tam thúc cho rằng, bản hầu nên yêu thương muội muội như thế nào?
- C94:Làm sao lại có huynh trưởng cay nghiệt như vậy.
- C95: Tát tai Nam Yên.
- C96:Kiều Kiều nhà ta thích ăn kẹo.
- C97: Biện pháp gả cho Tiêu Dịch
- C98: Như là tân nương mới gả lại mặt.
- C99:Nam Kiều Kiều, không phải là tiểu cô nương không ai thương.
- C100: Tam thúc, ngươi lạnh?
- C101: Nàng là hoa phú quý nhân gian.
- C102: Không cho phép ngươi gặp lại Kiều Kiều.
- C103:Thư từ Kiều Kiều.
- C104:Trời cao chứng giám, ta đối nhị ca ca tuyệt không có tình yêu nam nữ.
- C105: Một lời tình ý này, chỉ coi cho chó ăn.
- C106: Khiến Hạ gia.... nhà tan cửa nát!
- C107: Thỉnh nhị ca ca giúp ta giải thích nghi hoặc.
- C108: Nàng dần bị khi dễ đến đỏ cả vành mắt.
- C109: Ban thưởng hai mươi roi.
- C110: Mùi vị bị coi khinh.
- C111: Cái chết của Hạ Tình Tình.
- C112: Mỹ thiếp rất nhiều, muội muội lại chỉ có một.
- C113: Ngọc mền hoa nhu tiểu kiều nương.
- C114:Để bản hầu hôn một chút, hử?
- C115: Ta không nỡ để nam nhân khác khi dễ ngươi.
- C116:Bản hầu sẽ giúp Kiều Kiều chọn một cửa hôn sự tốt.
- C117: kết cục của Vân Nương.
- C118:Đại hôn.
- C119: Tiêu Dịch đem nàng bảo hộ sau lưng.
- C120: Trình Ngữ Đức trở về.
- C121: Quyền thần đại nhân thật ngoan.
- C112: Tuyết xuân thấm vườn.
- C123: Tiểu công gia.
- C124: Tiêu Dịch kinh diễm.
- C125: Nữ nhân của bản hầu, tất nhiên ngàn vạn sủng ái.
- C126: Dẫn dắt phong tao toàn trường.
- C127: Đối Tiêu Dịch, hắn không phục.
- C128: Nam Kiều Kiều,mượn trâm vàng dùng một lát.
- C129: Tỷ muội liên thủ, ác chỉnh Trình gia.(1)
- C130: Tỷ muội liên thủ, ác chỉnh Trình gia(2)
- C131: Tỷ muội liên thủ, ác chỉnh Trình gia(3)
- C132: Tỷ muội liên thủ, ác chỉnh Trình gia(4).
- C133: Ta muốn các vạn kiếp bất phục.
- C134: Không, hắn cũng không muốn trở thành đại cô nương.
- C135: Nhị ca ca, ta mời ngươi ngắm tuyết nha.
- C136:Nam Bảo Y sùng kính hôn xuống mu bàn tay hắn.
- C137: Chính thức từ hôn(1)
- C138: Chính thức từ hôn(2)
- C139: Thư tình của Kiều Kiều.
- C140: Nhị ca ca, ngươi nhẹ chút.
- C141: Hướng ca ca làm nũng.
- C142:Khương thần y cảm thấy Kiều Kiều nhà ta như thế nào?
- C143: Ta lớn lên đẹp, luôn có thể gả đi.
- C144: Ta muốn chiếm lấy tâm của ngươi.
- C145: Có quyền thần đại nhân phù hộ, nàng chắc chắn vô bệnh vô tai.
- C146: Nàng ghép ra thư của hắn.
- C147: Bởi vì tay ngươi tiện.
- C148:Tâm của ca ca, thuộc về ngươi.
- C149:Hỏi mượn y phục quyền thần đại nhân.
- C150:Dỗ tốt nhị ca ca, năm nay tiền càng nhiều hơn.
- C151: Nam Kiều Kiều, ngươi có thể giữ mình trong sạch chút được không.
- C152:Ngày tết ông táo Kiều Kiều bị thúc hôn.
- C153: Vậy mà nàng lại tìm nữ nhân cho cha ruột.
- C154: Tiêu Dịch không sợ hãi.
- C155:Nhị ca ca, ta rất sợ hãi a.
- C156:Phủng cái tiền trận cho tiểu cô nương.
- C157: Liễu thị sinh non.
- C158: Nam Kiều Kiều, ngươi đỏ mặt.
- C159: Một cước đá bay nàng.
- C160: Ngươi không được khi dễ tiểu đường tỷ.
- C161:Lần đầu hẹn Nam Kiều Kiều.
- C162: Thân thể lại rất thành thật.
- C163: Bị ghét bỏ trước mặt mọi người, Nam Yên vừa thẹn vừa giận.
- C164: Là cái mệnh khắc phu.
- C165:Muốn tới ôm nàng.
- C166:Ngươi thật biến thái.
- C167:Tiêu Dịch, vĩnh viễn là đường lui sau cùng.
- C168: Nhị ca ca thật là lợi hại.
- C169:Nguyện kim ốc tàng A Kiều.
- C170:Ca ca cho ngươi khi dễ, hử?
- C171: Hầu gia thật phong nhã.
- C172: Đánh vỡ âm mưu.
- C173: Ngồi trên vai quyền thần đại nhân.
- C174: Dấu răng tiểu cô nương.
- C175:Hậu trường của Nam Kiều Kiều, là bản hầu.
- C176: Ta muốn gả cho ca ca ngươi.
- C177: Kiếp trước Tiêu Dịch có người trong lòng hay không.
- C178: Không bằng, Kiều Kiều tự mình thử chút?
- C179: Ca ca thay ngươi thực hiện nguyện vọng.
- C180: Lấy người bồi nợ, cũng là có thể.
- C181: Len lén hôn nàng.
- C182: Kiều Kiều rất đẹp.
- C183: Nam Bảo Y, đừng ép ta động thủ.
- C184: Quần ẩu Nam Cảnh.
- C185: Người khác nhìn nhiều hai lần, bản hầu liền rất hoảng a.
- C186: Ta không dễ chịu, ngươi cũng đừng nghĩ sống tốt.
- C187:Tuyệt đối đừng bị hắn khi dễ.
- C188: Sao lại run?
- C189: Ca ca giúp ngươi dẹp loạn thiên hạ.
- C190:Quyền thần đại nhân cũng không chú ý mỹ mạo của nàng.
- C191: Vừa nghĩ tới gặp ngươi, trong lòng ta liền vui vẻ.
- C192: Nhị ca ca hung ác, cảm giác an toàn bạo tạc.
- C193: Muốn khi dễ nàng, khi dễ đến loại phát khóc kia.
- C194:Nguyên lai trong chăn Nam Kiều Kiều, cất giấu ngân phiếu.
- C195:Tuyệt không để bất luận người Nam phủ nào xảy ra chuyện.
- C196: Hắn thành kính cúi đầu hôn xuống.
- C197: Đêm nay ta có thể ở lại ngủ cùng ngươi?
- C198: Đã gặp quân tử, mây hồ không thích.
- C199: Ca ca giúp ngươi bảo quản.
- C200: Sẽ bị đá xuống giường.