C46: Nam Kiều Kiều quả nhiên coi trọng hắn
Đến ngày lên đường tới Thiên Thu Tuyết.
Nam Bảo Y ngồi trong xe ngựa, bên người mang theo hai nha hoàn Hà Diệp cùng Dư Vị.
Nàng nâng cằm nhỏ, ngẩn người nhìn ra cửa sổ.
Tiêu Dịch muốn nàng tặng quà, thế nhưng căn bản nàng không biết nên đưa cho hắn cái gì.
Quyền thần đại nhân không thiếu vàng bạc tài bảo, vật bình thường lại không lọt nổi vào mắt xanh của hắn, khó a!
Dư Vị thấy nàng rầu rĩ không dễ chịu, vì thế từ trong tay áo lấy ra một xấp bài , " Còn phải đi thêm một canh giờ nữa mới tới Tây Lĩnh Tuyết Sơn, tiểu thư nếu cảm thấy không thú vị, không bằng chúng ta chơi lật bài?"
Nam Bảo Y ánh mắt di chuyển từ tập bài chuyển qua khuôn mặt Dư Vị.
Nàng bỗng nhiên hai mắt tỏa sáng.
Dư Vị thế nhàng là nha hoàn thông phòng của Tiêu Dịch, theo hắn lâu như vậy nên nhất định sẽ biết hắn thích gì.
Nàng nhiệt tình chơi lật bài cùng Dư Vị, thuận miệng nói:" Dư Vị, ngươi cũng là hiểu rõ nam nhân, ngươi cảm thấy bọn hắn thích nhất là nhận được lễ vật gì?"
Dư Vị trầm ngâm," Nếu nói đến chủ tử, hắn bình thường thích trồng hoa nuôi cá, nếu như muốn nhận lễ vật, khả năng sẽ thích các loại kỳ hoa dị thảo. Chỉ là nam nhân với nam nhân là khác biệt, nếu tiểu thư muốn đưa lễ vật cho tam lão gia, có lẽ đưa bạc càng khiến hắn vui vẻ."
Kỳ hoa dị thảo.....
Nam Bảo Y gật gật đầu, đại khái trong lòng đã có ý nghĩ .
Rốt cục xe ngựa cũng dừng lại ở chân núi Tây Lĩnh Tuyết Sơn.
Nam Bảo Y vịn tay Hà Diệp xuống xe, đưa mắt nhìn bốn phía, dãy núi phía xa phủ trắng ngần là tuyết, thác nước chảy trên vách núi băng , thật là kỳ quan dị cảnh.
Biển trúc dưới chân núi mênh mông, gió xuân thổi qua, nổi lên lá trúc rả rích sóng xanh , có một cảm giác như một thế ngoại đào viên .
Các nàng đứng trên đường lót gạch xanh, hai bên đường trồng đủ loại cổ tùng, con đường thông u, một toà ngói đen tường trắng, đình đài lầu các đan xen, sơn trang cổ xưa tọa lạc ở cuối con đường.
" Kiều Kiều!"
Nam Bảo Châu chạy tới, thân thiết dắt tay nàng," Đi, chúng ta đi tìm đại tỷ tỷ chơi!"
Tân khách phía trước náo nhiệt, tốp năm tốp ba hành lễ với nhau.
Nam Bảo Y cùng Nam Bảo Châu còn nhỏ, linh hoạt xuyên qua đam người, nhìn thấy một thiếu nữ đang được tỳ nữ cẩn thận đỡ xuống xe.
Thiếu nữ da thịt trắng muốt dáng người nhỏ yếu cử chỉ nhẹ nhàng ôn nhu đáng thương.
Thân thể nàng không tốt, cho dù ngày xuân nắng ấm áp, cũng vẫn phải mặc áo choàng dày màu tím nhạt thêu hoa như cũ.
Chính là đại tỷ của các nàng Nam Bảo Dung.
Nam Bảo Châu còn muốn xông tới, bỗng nhiên bị Nam Bảo Y níu lại.
Nàng nhẹ giọng nhắc nhở:" Ngươi nhìn người kia là ai."
Nam Bảo Châu cẩn thận nhìn lại.
Công tử đứng trước mặt đại tỷ tỷ nói chuyện, mặc cẩm y xanh ngọc, ngọc thụ lâm phong, chính là công tử nhà Trương đô uý .
Nàng không khỏi cười trộm:" Chúng ta không nên tới , đại tỷ tỷ đây là cùng đại tỷ phu gặp mắt!"
Đại tỷ phu.....
Nam Bảo Y híp híp mắt.
Cách đó không xa, Tiêu Dịch áo choàng màu mực phần phật tung bay trong gió .
Hắn đứng cạnh tuấn mã, đem dây cương ném cho Thập Khổ, mắt lạnh liếc nhìn về hướng Nam Bảo Y.
Tiểu cô nương góc nghiêng kiều mỹ, đang xuất thần nhìn theo Trương Viễn Vọng .
Dư Vị thấp giọng bẩm báo:" Tiểu thư rất ngoan, toàn bộ hành trình đều không có náo. Nô tì sợ nàng buồn bực, liền cùng nàng chơi lật bài. Bất quá, trong lúc nói đùa tiểu thư đột nhiên hỏi nô tì, bình thường nam nhân thích nhận lễ vật gì."
Tiêu Dịch mắt híp lại.
Nam Kiều Kiều muốn đưa lễ vật cho Trương Viễn Vọng?
Nàng quả nhiên là coi trọng hắn.
Trong ngực ngập tràn đau xót cùng tức giận không hiểu rõ, hắn mặt lạnh lùng sải bước đi vào sơn trang.
......
Phong cảnh sơn trang tú mỹ, kỳ thạch núi giả cầu nhỏ nước chảy, đình đài lầu các, vườn toàn là kỳ hoa dị thảo , khiến người vui vẻ thoải mái.
Còn chưa tới thời gian dùng bữa tối, mấy gã sai vặt vội vàng đem hành lý bỏ vào nhã thất, khách quý tốp năm tốp ba tản bộ nói chuyện, tỷ muội Nam gia cầm tay nhau bước vào mái hiên đình nghỉ thưởng ngoạn cảnh trí trong núi.
" Đại tỷ tỷ hiếm khi ra ngoài , hôm nay thật sự là hiếm lạ!" Nam Bảo Y ranh mãnh chớp mắt," Không phải là hướng về phía đại tỷ phu đi ?"
Nam Bảo Dung đỡ bàn đá ngồi xuống.
Hai má nàng đỏ ửng, ôn thanh nói:" Châu nha đầu càng lúc càng kỳ cục, lời này nếu để người khác nghe thấy, lại chê cười cô nương Nam gia chúng ta không tuân thủ phụ đạo... Ta lần này tới đây tất cả đều là vì nhị ca ca, hắn có thể làm quan, ta cũng có vinh yên. Bất luận thân thể như thế nào, cũng nên tới uống một chén rượu mừng."
Nam Bảo Châu hướng nàng làm mặt quỷ, bỗng nhiên chỉ hướng hồ nước bên kia," Mau nhìn!"
Nam Bảo y quay đầu nhìn theo.
Bờ bên kia hoa đào nở đỏ như ráng mây, Trương Viễn Vọng đang ngâm thơ làm đối cùng mấy vị công tử trẻ tuổi. Có lẽ làm ra câu đối gì hay, người xung quanh nhao nhao tán thưởng lấy lòng.
Nàng lặng lẽ nhìn lại Nam Bảo Dung.
Thiếu nữ đôi mắt sáng như gương, ẩn chứa vui vẻ, nghiễm nhiên là dáng vẻ vui vẻ ưu thích.
Cũng phải ! Bao nhiêu thiếu nữ khuê các chưa bao giờ chân chính thấy qua nam nhân đỉnh thiên lập địa, gặp được tài tử biết ngâm thơ đối đáp liền cho rằng gặp được chân mệnh thiên tử, tuỳ tiện liền giao ra chân tình.
Thật tình không biết, trượng nghĩa thường là bối phận giết chó, phụ lòng người nhất là kẻ đọc sách!
Nàng có ý muốn áp chế hình tượng Trương Viễn Vọng một chút, ra đề nghị:" Đại tỷ tỷ, chỗ ta có hai câu vế trên, chúng ta mời Trương công tử bọn hắn, xem ai có bản lĩnh đối ra vế dưới đi!"
Thị nữ lập tức đi mời.
Lại có thêm mấy thị nữ đưa tới trái cây điểm tâm, mái hiên lập tức náo nhiệt lên.
Nam Bảo Y khẽ lay động quạt tròn, cười như không cười nhìn chằm chằm Trương Viễn Vọng cùng tỳ nữ của hắn.
Tỳ nữ kia mặt phấn má đào, ăn mặc trang điểm như tiểu thư nhà giàu, chính là cái nha hoàn thông phòng được Trương Viễn Vọng thương yêu.
Nàng đem quạt tròn che mặt, kề tại Nam Bảo Châu nói nhỏ:" Làm gì có nam nhân nào đem theo nha hoàn bên người, Trương công tử cùng nha hoàn này khẳng định là có mờ ám."
" Kiều Kiều!" Nam Bảo Dung bất đắc dĩ," Trương lang gần đây nhiễm phong hàn, Tiêm Tiêm là tới chăm sóc cho hắn, ngươi đừng nghĩ xấu cho hắn.... Huống chi nữ nhi phải tuân thủ " Nữ tắc "luôn luôn muốn vì phu quân nạp thiếp, nha hoàn thông phòng lại càng không thể thiếu..."
Đằng sau là nàng miên miên nói về " Nữ tắc "thao thao bất tuyệt, Nam Bảo Y cũng lười nghe.
Kiếp trước , vụng trộm sinh hạ nhi tử trước khi đại tỷ được gả qua đó, chính là Tôn Tiêm Tiêm.
Về sau đại tỷ bị hưu, Tôn Tiêm Tiêm mẫu bằng tử quý được nâng đỡ lên thành quý thiếp.
Đại tỷ tái giá gả cho biểu ca, Trương Viễn Vọng lại vẫn ngả ngớn trêu chọc nàng.
Tôn Tiêm Tiêm lại nhận định là đại tỷ câu dẫn Trương Viễn Vọng, khắp nơi vũ nhục đại tỷ tỷ không biết liêm sỉ thông đồng chồng cũ, thậm chí còn đem theo nha hoàn đánh đại tỷ trọng thương, khiến đại tỷ cũng không còn khả năng mang thai...
Đại tỷ hậm hực mà chết, không thể bỏ qua công lao của đôi cẩu nam nữ này.
Nam Bảo Y nhẹ lay động quạt tròn, lẳng lặng nhìn Trương Viễn Vọng cùng Tôn Tiêm Tiêm.
Hai người kia phát giác nhìn lại, Nam Bảo Y chậm rãi cong lên mắt phượng, thần thái tiểu hài tử hồn nhiên .
Nàng mỉm cười:" Nghe nói Trương công tử tài học cao một không hai ở Thục quận. Ta có một bộ đối trên, không biết Trương công tử có thể ra được vế dưới?"
Trương Viễn Vọng khách khí đứng lên.
Hắn dung mạo tuấn tú, lúc ôm quyền phi thường khiêm tốn ôn hoà," Nam ngũ tiểu thư cứ nói, đừng ngại."
Lúc nói chuyện, khoé miệng khẽ câu lên đường cong đắc ý.
Một cái tiểu nha đầu mười hai tuổi có thể ra được câu đối gì tốt?
Bất quá là giúp hắn trước mặt mọi người thể hiện tài học thôi!
Nam Bảo Y ngồi trong xe ngựa, bên người mang theo hai nha hoàn Hà Diệp cùng Dư Vị.
Nàng nâng cằm nhỏ, ngẩn người nhìn ra cửa sổ.
Tiêu Dịch muốn nàng tặng quà, thế nhưng căn bản nàng không biết nên đưa cho hắn cái gì.
Quyền thần đại nhân không thiếu vàng bạc tài bảo, vật bình thường lại không lọt nổi vào mắt xanh của hắn, khó a!
Dư Vị thấy nàng rầu rĩ không dễ chịu, vì thế từ trong tay áo lấy ra một xấp bài , " Còn phải đi thêm một canh giờ nữa mới tới Tây Lĩnh Tuyết Sơn, tiểu thư nếu cảm thấy không thú vị, không bằng chúng ta chơi lật bài?"
Nam Bảo Y ánh mắt di chuyển từ tập bài chuyển qua khuôn mặt Dư Vị.
Nàng bỗng nhiên hai mắt tỏa sáng.
Dư Vị thế nhàng là nha hoàn thông phòng của Tiêu Dịch, theo hắn lâu như vậy nên nhất định sẽ biết hắn thích gì.
Nàng nhiệt tình chơi lật bài cùng Dư Vị, thuận miệng nói:" Dư Vị, ngươi cũng là hiểu rõ nam nhân, ngươi cảm thấy bọn hắn thích nhất là nhận được lễ vật gì?"
Dư Vị trầm ngâm," Nếu nói đến chủ tử, hắn bình thường thích trồng hoa nuôi cá, nếu như muốn nhận lễ vật, khả năng sẽ thích các loại kỳ hoa dị thảo. Chỉ là nam nhân với nam nhân là khác biệt, nếu tiểu thư muốn đưa lễ vật cho tam lão gia, có lẽ đưa bạc càng khiến hắn vui vẻ."
Kỳ hoa dị thảo.....
Nam Bảo Y gật gật đầu, đại khái trong lòng đã có ý nghĩ .
Rốt cục xe ngựa cũng dừng lại ở chân núi Tây Lĩnh Tuyết Sơn.
Nam Bảo Y vịn tay Hà Diệp xuống xe, đưa mắt nhìn bốn phía, dãy núi phía xa phủ trắng ngần là tuyết, thác nước chảy trên vách núi băng , thật là kỳ quan dị cảnh.
Biển trúc dưới chân núi mênh mông, gió xuân thổi qua, nổi lên lá trúc rả rích sóng xanh , có một cảm giác như một thế ngoại đào viên .
Các nàng đứng trên đường lót gạch xanh, hai bên đường trồng đủ loại cổ tùng, con đường thông u, một toà ngói đen tường trắng, đình đài lầu các đan xen, sơn trang cổ xưa tọa lạc ở cuối con đường.
" Kiều Kiều!"
Nam Bảo Châu chạy tới, thân thiết dắt tay nàng," Đi, chúng ta đi tìm đại tỷ tỷ chơi!"
Tân khách phía trước náo nhiệt, tốp năm tốp ba hành lễ với nhau.
Nam Bảo Y cùng Nam Bảo Châu còn nhỏ, linh hoạt xuyên qua đam người, nhìn thấy một thiếu nữ đang được tỳ nữ cẩn thận đỡ xuống xe.
Thiếu nữ da thịt trắng muốt dáng người nhỏ yếu cử chỉ nhẹ nhàng ôn nhu đáng thương.
Thân thể nàng không tốt, cho dù ngày xuân nắng ấm áp, cũng vẫn phải mặc áo choàng dày màu tím nhạt thêu hoa như cũ.
Chính là đại tỷ của các nàng Nam Bảo Dung.
Nam Bảo Châu còn muốn xông tới, bỗng nhiên bị Nam Bảo Y níu lại.
Nàng nhẹ giọng nhắc nhở:" Ngươi nhìn người kia là ai."
Nam Bảo Châu cẩn thận nhìn lại.
Công tử đứng trước mặt đại tỷ tỷ nói chuyện, mặc cẩm y xanh ngọc, ngọc thụ lâm phong, chính là công tử nhà Trương đô uý .
Nàng không khỏi cười trộm:" Chúng ta không nên tới , đại tỷ tỷ đây là cùng đại tỷ phu gặp mắt!"
Đại tỷ phu.....
Nam Bảo Y híp híp mắt.
Cách đó không xa, Tiêu Dịch áo choàng màu mực phần phật tung bay trong gió .
Hắn đứng cạnh tuấn mã, đem dây cương ném cho Thập Khổ, mắt lạnh liếc nhìn về hướng Nam Bảo Y.
Tiểu cô nương góc nghiêng kiều mỹ, đang xuất thần nhìn theo Trương Viễn Vọng .
Dư Vị thấp giọng bẩm báo:" Tiểu thư rất ngoan, toàn bộ hành trình đều không có náo. Nô tì sợ nàng buồn bực, liền cùng nàng chơi lật bài. Bất quá, trong lúc nói đùa tiểu thư đột nhiên hỏi nô tì, bình thường nam nhân thích nhận lễ vật gì."
Tiêu Dịch mắt híp lại.
Nam Kiều Kiều muốn đưa lễ vật cho Trương Viễn Vọng?
Nàng quả nhiên là coi trọng hắn.
Trong ngực ngập tràn đau xót cùng tức giận không hiểu rõ, hắn mặt lạnh lùng sải bước đi vào sơn trang.
......
Phong cảnh sơn trang tú mỹ, kỳ thạch núi giả cầu nhỏ nước chảy, đình đài lầu các, vườn toàn là kỳ hoa dị thảo , khiến người vui vẻ thoải mái.
Còn chưa tới thời gian dùng bữa tối, mấy gã sai vặt vội vàng đem hành lý bỏ vào nhã thất, khách quý tốp năm tốp ba tản bộ nói chuyện, tỷ muội Nam gia cầm tay nhau bước vào mái hiên đình nghỉ thưởng ngoạn cảnh trí trong núi.
" Đại tỷ tỷ hiếm khi ra ngoài , hôm nay thật sự là hiếm lạ!" Nam Bảo Y ranh mãnh chớp mắt," Không phải là hướng về phía đại tỷ phu đi ?"
Nam Bảo Dung đỡ bàn đá ngồi xuống.
Hai má nàng đỏ ửng, ôn thanh nói:" Châu nha đầu càng lúc càng kỳ cục, lời này nếu để người khác nghe thấy, lại chê cười cô nương Nam gia chúng ta không tuân thủ phụ đạo... Ta lần này tới đây tất cả đều là vì nhị ca ca, hắn có thể làm quan, ta cũng có vinh yên. Bất luận thân thể như thế nào, cũng nên tới uống một chén rượu mừng."
Nam Bảo Châu hướng nàng làm mặt quỷ, bỗng nhiên chỉ hướng hồ nước bên kia," Mau nhìn!"
Nam Bảo y quay đầu nhìn theo.
Bờ bên kia hoa đào nở đỏ như ráng mây, Trương Viễn Vọng đang ngâm thơ làm đối cùng mấy vị công tử trẻ tuổi. Có lẽ làm ra câu đối gì hay, người xung quanh nhao nhao tán thưởng lấy lòng.
Nàng lặng lẽ nhìn lại Nam Bảo Dung.
Thiếu nữ đôi mắt sáng như gương, ẩn chứa vui vẻ, nghiễm nhiên là dáng vẻ vui vẻ ưu thích.
Cũng phải ! Bao nhiêu thiếu nữ khuê các chưa bao giờ chân chính thấy qua nam nhân đỉnh thiên lập địa, gặp được tài tử biết ngâm thơ đối đáp liền cho rằng gặp được chân mệnh thiên tử, tuỳ tiện liền giao ra chân tình.
Thật tình không biết, trượng nghĩa thường là bối phận giết chó, phụ lòng người nhất là kẻ đọc sách!
Nàng có ý muốn áp chế hình tượng Trương Viễn Vọng một chút, ra đề nghị:" Đại tỷ tỷ, chỗ ta có hai câu vế trên, chúng ta mời Trương công tử bọn hắn, xem ai có bản lĩnh đối ra vế dưới đi!"
Thị nữ lập tức đi mời.
Lại có thêm mấy thị nữ đưa tới trái cây điểm tâm, mái hiên lập tức náo nhiệt lên.
Nam Bảo Y khẽ lay động quạt tròn, cười như không cười nhìn chằm chằm Trương Viễn Vọng cùng tỳ nữ của hắn.
Tỳ nữ kia mặt phấn má đào, ăn mặc trang điểm như tiểu thư nhà giàu, chính là cái nha hoàn thông phòng được Trương Viễn Vọng thương yêu.
Nàng đem quạt tròn che mặt, kề tại Nam Bảo Châu nói nhỏ:" Làm gì có nam nhân nào đem theo nha hoàn bên người, Trương công tử cùng nha hoàn này khẳng định là có mờ ám."
" Kiều Kiều!" Nam Bảo Dung bất đắc dĩ," Trương lang gần đây nhiễm phong hàn, Tiêm Tiêm là tới chăm sóc cho hắn, ngươi đừng nghĩ xấu cho hắn.... Huống chi nữ nhi phải tuân thủ " Nữ tắc "luôn luôn muốn vì phu quân nạp thiếp, nha hoàn thông phòng lại càng không thể thiếu..."
Đằng sau là nàng miên miên nói về " Nữ tắc "thao thao bất tuyệt, Nam Bảo Y cũng lười nghe.
Kiếp trước , vụng trộm sinh hạ nhi tử trước khi đại tỷ được gả qua đó, chính là Tôn Tiêm Tiêm.
Về sau đại tỷ bị hưu, Tôn Tiêm Tiêm mẫu bằng tử quý được nâng đỡ lên thành quý thiếp.
Đại tỷ tái giá gả cho biểu ca, Trương Viễn Vọng lại vẫn ngả ngớn trêu chọc nàng.
Tôn Tiêm Tiêm lại nhận định là đại tỷ câu dẫn Trương Viễn Vọng, khắp nơi vũ nhục đại tỷ tỷ không biết liêm sỉ thông đồng chồng cũ, thậm chí còn đem theo nha hoàn đánh đại tỷ trọng thương, khiến đại tỷ cũng không còn khả năng mang thai...
Đại tỷ hậm hực mà chết, không thể bỏ qua công lao của đôi cẩu nam nữ này.
Nam Bảo Y nhẹ lay động quạt tròn, lẳng lặng nhìn Trương Viễn Vọng cùng Tôn Tiêm Tiêm.
Hai người kia phát giác nhìn lại, Nam Bảo Y chậm rãi cong lên mắt phượng, thần thái tiểu hài tử hồn nhiên .
Nàng mỉm cười:" Nghe nói Trương công tử tài học cao một không hai ở Thục quận. Ta có một bộ đối trên, không biết Trương công tử có thể ra được vế dưới?"
Trương Viễn Vọng khách khí đứng lên.
Hắn dung mạo tuấn tú, lúc ôm quyền phi thường khiêm tốn ôn hoà," Nam ngũ tiểu thư cứ nói, đừng ngại."
Lúc nói chuyện, khoé miệng khẽ câu lên đường cong đắc ý.
Một cái tiểu nha đầu mười hai tuổi có thể ra được câu đối gì tốt?
Bất quá là giúp hắn trước mặt mọi người thể hiện tài học thôi!
loading...
Danh sách chương:
- C1: Hoa nặng Cẩm Quan Thành
- C2: Quyền thần tương lai
- C3: Làm đau ngươi sao
- C4: Vì hắn lấy hạt dẻ trong lò lửa
- C5: Lại khóc, liền cắn ngươi
- C6:Chữ nhị ca ca nhìn thật đẹp.
- C7: Ta thật là có tiền
- C8: Cáo hắc trạng
- C9: Ta là người rất dung tục
- C10: Tiểu thư sẽ có phúc báo
- C11: Nàng phạm vào sai lầm lớn ngập trời
- C12: Người đọc sách không nói chuyện ma quỷ
- C13: Nhị ca ca, ngươi không cần chê ta phiền
- C14: Làm như thế nào hồi báo hắn
- C15: Tiểu khóc bao dễ thương hay không
- C16: Mua kẹo cho tiểu cô nương ăn
- C17: Quyền Thần đại nhân tương lai thật là xa xỉ
- C18: Bị Tiêu Dịch nhấn đầu viết chữ
- C19: Phụ thân đại hôn, mất hết mặt mũi(1)
- C20: Phụ thân đại hôn, mất hết mặt mũi(2)
- C21: Phụ thân đại hôn, mất hết mặt mũi(3)
- C22:Quyền thần đại nhân thật sự là lắm chuyện
- C23: Ghét nhất nhị ca ca
- C24:Ngươi là đi đọc sách hay đi tuyển tú
- C25: Nàng lại thích chưng diện lại thích khoe khoang
- C26: Xem ra tiểu cô nương không chịu thiệt
- C27:Quyền Thần đại nhân, làm sao lại sủng ái nàng đâu?
- C28: Nhị ca ca mau dừng tay
- C29: Tiểu cô nương quá bận rộn
- C30: Ta khi dễ ngươi rồi?
- C31: Quyền thần đại nhân tức giận
- C32: Tiêu Dịch dần dần tâm viên ý mãn
- C33:Học không hết không cho phép ăn cơm.
- C34: Đau lòng
- C35:Vì ta tạo một con đường danh lợi
- C36:Vận hạnh lớn nhất của nàng
- C37: Nữ nhi Nam gia, đương thời có một không hai(1)
- C38: nữ nhi Nam gia, đương thời có một không hai(2)
- C39: Nữ nhi Nam gia, đương thời có một không hai(3)
- C40: Nữ nhi Nam gia, đương thời có một không hai. (4)
- C41:Nữ nhi Nam gia, đương thời có một không hai(5)
- C42: Ngươi ở bên người, an tâm
- C43:Phá trận!
- C44: Hôn khuôn mặt của nàng một chút
- C45: Quyền hần đại nhân cũng quá hỉ nộ vô thường đi
- C46: Nam Kiều Kiều quả nhiên coi trọng hắn
- C47: Tiêu Dịch hơi say
- C48: Hắn là thứ gì, cũng xứng?
- C49:Thỉnh nhị ca ca vì ta tìm kiếm vị hôn phu
- C50:Hắn hướng Nam Bảo Y hung hăng vung một cái tát
- C51: Nam Kiều Kiều như vậy, khiến Tiêu Dịch tức giận.
- C52: vuốt lông cũng đòi hỏi chuyên môn
- C53: Ta cùng Kiều Kiều, cảm tình cũng rất tốt.
- C54:Nhị ca ca, ngươi tương đối đẹp
- C55: Có hắn bên cạnh, nàng có thể không cần hiểu chuyện như thế
- C56:Tiêu Dịnh bỗng nhiên hôn lên môi nàng.
- C57: Xúc động hôn nàng
- C58: Nhị ca ca, ta muốn nuôi Thực Thiết thú.
- C59: Ai biết nhị ca ca có kim ốc tàng kiều hay không
- C60:Trình gia, nuôi không nổi Nam Kiều Kiều
- C61: Cự tuyệt hôn sự.
- C62: Hương vị Nam Kiều Kiều.
- C63: Hắn thích Nam Bảo Y
- C64:Có cách trị Tiêu gia ca ca
- C65: Ta cùng nàng, sẽ chỉ là huynh muội.
- C66: Nhà tích thiện, tất có Dư Khánh
- C67:Quyền thần đại nhân, là một ca ca tốt nha.
- C68:Quyền thần đại nhân quá không thảo hỉ.
- C69:Nam Kiều Kiều thực giống trộm.
- C70: Quẻ nhân duyên của nàng.
- C71: Hôn tạm biệt.
- C72: Bá đạo quyền thần yêu ta.
- C73: Mang thai
- C74: Cái tiểu tiện nhân này, không giữ lại được.
- C75: Mắng ngươi, thì thế nào?
- C76: Dắt tơ hồng.
- C77: Ta là tiểu thư khuê các.
- C78: Nhị ca ca ta thành người thọt rồi.
- C79: Còn có chuyện đọc sách luyện chữ sao.
- C80:Lẽ ra nàng được nuông chiều trong lòng bàn tay.
- C81: Ta thích ngươi.
- C82: quyền thần đại nhân quả thực không cần quá vô sỉ.
- C83: Tiêu gia ca ca trọng sắc khinh bạn.
- C84:Đến nhà cầu hôn.
- C85: Tiêu Dịch phong hầu(1)
- C86: Tiêu Dịch phong hầu(2)
- C87: Hầu gia vạn phúc.
- C88:Nam Kiều Kiều lừa đảo.
- C89: Hai người này... chẳng lẽ xảy ra chuyện gì?
- C90:Nhất thiết phải tạo mối quan hệ với hầu gia.
- C91: Tiêu Dịnh cũng quá khó dỗ đi.
- C92: Kiều Kiều thêu phong cách trừu tượng.
- C93: Tam thúc cho rằng, bản hầu nên yêu thương muội muội như thế nào?
- C94:Làm sao lại có huynh trưởng cay nghiệt như vậy.
- C95: Tát tai Nam Yên.
- C96:Kiều Kiều nhà ta thích ăn kẹo.
- C97: Biện pháp gả cho Tiêu Dịch
- C98: Như là tân nương mới gả lại mặt.
- C99:Nam Kiều Kiều, không phải là tiểu cô nương không ai thương.
- C100: Tam thúc, ngươi lạnh?
- C101: Nàng là hoa phú quý nhân gian.
- C102: Không cho phép ngươi gặp lại Kiều Kiều.
- C103:Thư từ Kiều Kiều.
- C104:Trời cao chứng giám, ta đối nhị ca ca tuyệt không có tình yêu nam nữ.
- C105: Một lời tình ý này, chỉ coi cho chó ăn.
- C106: Khiến Hạ gia.... nhà tan cửa nát!
- C107: Thỉnh nhị ca ca giúp ta giải thích nghi hoặc.
- C108: Nàng dần bị khi dễ đến đỏ cả vành mắt.
- C109: Ban thưởng hai mươi roi.
- C110: Mùi vị bị coi khinh.
- C111: Cái chết của Hạ Tình Tình.
- C112: Mỹ thiếp rất nhiều, muội muội lại chỉ có một.
- C113: Ngọc mền hoa nhu tiểu kiều nương.
- C114:Để bản hầu hôn một chút, hử?
- C115: Ta không nỡ để nam nhân khác khi dễ ngươi.
- C116:Bản hầu sẽ giúp Kiều Kiều chọn một cửa hôn sự tốt.
- C117: kết cục của Vân Nương.
- C118:Đại hôn.
- C119: Tiêu Dịch đem nàng bảo hộ sau lưng.
- C120: Trình Ngữ Đức trở về.
- C121: Quyền thần đại nhân thật ngoan.
- C112: Tuyết xuân thấm vườn.
- C123: Tiểu công gia.
- C124: Tiêu Dịch kinh diễm.
- C125: Nữ nhân của bản hầu, tất nhiên ngàn vạn sủng ái.
- C126: Dẫn dắt phong tao toàn trường.
- C127: Đối Tiêu Dịch, hắn không phục.
- C128: Nam Kiều Kiều,mượn trâm vàng dùng một lát.
- C129: Tỷ muội liên thủ, ác chỉnh Trình gia.(1)
- C130: Tỷ muội liên thủ, ác chỉnh Trình gia(2)
- C131: Tỷ muội liên thủ, ác chỉnh Trình gia(3)
- C132: Tỷ muội liên thủ, ác chỉnh Trình gia(4).
- C133: Ta muốn các vạn kiếp bất phục.
- C134: Không, hắn cũng không muốn trở thành đại cô nương.
- C135: Nhị ca ca, ta mời ngươi ngắm tuyết nha.
- C136:Nam Bảo Y sùng kính hôn xuống mu bàn tay hắn.
- C137: Chính thức từ hôn(1)
- C138: Chính thức từ hôn(2)
- C139: Thư tình của Kiều Kiều.
- C140: Nhị ca ca, ngươi nhẹ chút.
- C141: Hướng ca ca làm nũng.
- C142:Khương thần y cảm thấy Kiều Kiều nhà ta như thế nào?
- C143: Ta lớn lên đẹp, luôn có thể gả đi.
- C144: Ta muốn chiếm lấy tâm của ngươi.
- C145: Có quyền thần đại nhân phù hộ, nàng chắc chắn vô bệnh vô tai.
- C146: Nàng ghép ra thư của hắn.
- C147: Bởi vì tay ngươi tiện.
- C148:Tâm của ca ca, thuộc về ngươi.
- C149:Hỏi mượn y phục quyền thần đại nhân.
- C150:Dỗ tốt nhị ca ca, năm nay tiền càng nhiều hơn.
- C151: Nam Kiều Kiều, ngươi có thể giữ mình trong sạch chút được không.
- C152:Ngày tết ông táo Kiều Kiều bị thúc hôn.
- C153: Vậy mà nàng lại tìm nữ nhân cho cha ruột.
- C154: Tiêu Dịch không sợ hãi.
- C155:Nhị ca ca, ta rất sợ hãi a.
- C156:Phủng cái tiền trận cho tiểu cô nương.
- C157: Liễu thị sinh non.
- C158: Nam Kiều Kiều, ngươi đỏ mặt.
- C159: Một cước đá bay nàng.
- C160: Ngươi không được khi dễ tiểu đường tỷ.
- C161:Lần đầu hẹn Nam Kiều Kiều.
- C162: Thân thể lại rất thành thật.
- C163: Bị ghét bỏ trước mặt mọi người, Nam Yên vừa thẹn vừa giận.
- C164: Là cái mệnh khắc phu.
- C165:Muốn tới ôm nàng.
- C166:Ngươi thật biến thái.
- C167:Tiêu Dịch, vĩnh viễn là đường lui sau cùng.
- C168: Nhị ca ca thật là lợi hại.
- C169:Nguyện kim ốc tàng A Kiều.
- C170:Ca ca cho ngươi khi dễ, hử?
- C171: Hầu gia thật phong nhã.
- C172: Đánh vỡ âm mưu.
- C173: Ngồi trên vai quyền thần đại nhân.
- C174: Dấu răng tiểu cô nương.
- C175:Hậu trường của Nam Kiều Kiều, là bản hầu.
- C176: Ta muốn gả cho ca ca ngươi.
- C177: Kiếp trước Tiêu Dịch có người trong lòng hay không.
- C178: Không bằng, Kiều Kiều tự mình thử chút?
- C179: Ca ca thay ngươi thực hiện nguyện vọng.
- C180: Lấy người bồi nợ, cũng là có thể.
- C181: Len lén hôn nàng.
- C182: Kiều Kiều rất đẹp.
- C183: Nam Bảo Y, đừng ép ta động thủ.
- C184: Quần ẩu Nam Cảnh.
- C185: Người khác nhìn nhiều hai lần, bản hầu liền rất hoảng a.
- C186: Ta không dễ chịu, ngươi cũng đừng nghĩ sống tốt.
- C187:Tuyệt đối đừng bị hắn khi dễ.
- C188: Sao lại run?
- C189: Ca ca giúp ngươi dẹp loạn thiên hạ.
- C190:Quyền thần đại nhân cũng không chú ý mỹ mạo của nàng.
- C191: Vừa nghĩ tới gặp ngươi, trong lòng ta liền vui vẻ.
- C192: Nhị ca ca hung ác, cảm giác an toàn bạo tạc.
- C193: Muốn khi dễ nàng, khi dễ đến loại phát khóc kia.
- C194:Nguyên lai trong chăn Nam Kiều Kiều, cất giấu ngân phiếu.
- C195:Tuyệt không để bất luận người Nam phủ nào xảy ra chuyện.
- C196: Hắn thành kính cúi đầu hôn xuống.
- C197: Đêm nay ta có thể ở lại ngủ cùng ngươi?
- C198: Đã gặp quân tử, mây hồ không thích.
- C199: Ca ca giúp ngươi bảo quản.
- C200: Sẽ bị đá xuống giường.