Chương 79: Vì sao lúc nào cũng là ngươi!!!
"Giấu ở ngực?" Sau khi nghe nói chuyện này, Ôn Liễu Niên kìm lòng không được quét mắt nhìn ngực Triệu Việt một chút.
Người còn lại : ...
Cũng là không quá giống nhau.
"Ngược lại là rất thông minh, giấu ở nơi như vậy." Ôn Liễu Niên sờ sờ cằm, "Bất quá cũng không cần sốt ruột lấy bình sứ đó, cứ tiếp tục theo dõi là được." Dù sao cũng là ở trong phủ nha, cũng không gây ra được sóng gió gì lớn.
Đợi sau khi mọi người tán đi, Triệu Việt đặt Hồng giáp lang lên bàn, để cho nó ghé vào ven rìa đĩa uống nước.
"Nàng thật sự hạ cổ ngươi?" Ôn Liễu Niên hỏi.
Triệu Việt gật đầu, "Bằng không màu sắc trên lưng Hồng giáp lang cũng sẽ không sáng như vậy."
Ôn Liễu Niên khẽ nhíu mày.
Triệu Việt nói, "Không cần lo lắng, ta tự có chừng mực."
"Vẫn là phải cẩn thận một chút thì tốt hơn." Ôn Liễu Niên nói, "Không cần thiết đặt mình vào trong nguy hiểm."
Triệu Việt gật đầu, "Ta biết rồi."
Ôn Liễu Niên nói, "Ta bàn bạc với Hướng thống lĩnh, hắn đáp ứng viết một bức thư gửi cho Hoàng Thượng giải thích nguyên do trước, cũng sẽ ở lại đây cùng chúng ta một đường diệt trừ thổ phỉ."
"Về sau đừng làm chuyện như vậy nữa." Triệu Việt kéo hắn ngồi ở ven bàn.
"Chuyện gì?" Ôn Liễu Niên đầu tiên là hỏi, nghĩ nghĩ lại kịp phản ứng, "Là chuyện lừa hắn nói Hổ Đầu bang có ý mưu phản sao?"
Triệu Việt nói, "Tuy ta không quen thuộc quan trường, nhưng cũng biết tội khi quân không phải là nhỏ."
"Nếu ta đã dám nói, thì đã nắm chắc không bị vạch trần." Ôn Liễu Niên, "Lời nói ra khỏi miệng giống như gió thổi qua tai, cũng sẽ không để lại dấu vết, đến lúc đó cho dù Hổ Đầu bang không thừa nhận, ta là quan hắn là giặc, chẳng lẽ bên trên còn có thể nghe hắn mà không nghe ta.
"Lời tuy nói như vậy cũng không sai, Triệu Việt vừa tính toán mở miệng, Ôn Liễu Niên cũng đã nói, "Đừng nói chuyện này nữa."
"Vậy phải nói gì?" Triệu Việt giúp hắn chỉnh lại y phục.
Ôn Liễu Niên nói, "Nói gì đó dễ nghe đi."
Triệu Việt: ...
Dễ nghe?
Ôn Liễu Niên nhìn hắn.
Triệu Việt thầm nghĩ hồi trước chính mình thích nghe nhất là cái gì, lúc sau lại cảm thấy tựa hồ không quá đúng, hẳn là phải nói lời mọt sách thích nghe mới đúng.
Ôn Liễu Niên nói, "Không nói sao?"
"Tất nhiên là nói." Triệu Việt nhanh chóng nói, thế nhưng nhất thời hồi lâu, lại xác thực không nghĩ ra được nên nói cái gì. Cho dù là nhớ lại lời thoại của nam tử trong vài tuồng kịch, cũng chỉ có thể nghĩ ra được một vài câu chúc linh tinh cùng loại 'Tiền đồ như cẩm, một bước lên mây' mà văn nhân thường hay chúc tụng lẫn nhau.
Ôn Liễu Niên nhíu mày.
Triệu Việt vỗ đầu, trong khoảng thời gian ngắn tiến vào sừng trâu, nửa ngày cũng không ra được, thậm chí lần tới còn muốn đi cướp chút thơ văn, cũng hảo để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.
"Ôn đại nhân." Hướng Liệt đẩy cửa phòng ra.
Ám vệ ở trên nóc nhà dùng ánh mắt phi thường sắc bén nhìn hắn.
Nhất định sẽ bị đại nhân đuổi ra ngoài.
"Có phải là tại hạ đến không đúng lúc hay không?" Người bên cạnh Hoàng Thượng, tất nhiên là hiểu ánh mắt, huống chi không khí giữa hai người rõ ràng có chút quái dị.
Ôn Liễu Niên bình tĩnh nói, "Hướng thống lĩnh tìm hạ quan có chuyện gì?"
Hướng Liệt đành phải bước vào trong phòng, "Ta muốn đến Hổ Đầu bang mật thám một chuyến, không biết đại nhân có thể phái một người đi cùng với ta được không?"
"Chuyện này..." Ôn Liễu Niên sờ sờ mũi, liếc mắt nhìn Triệu Việt.
Triệu đại đương gia gật đầu, "Không thành vấn đề."
"Vậy cứ quyết định vậy đi." Hướng Liệt nói, "Không bằng đêm nay thế nào?" Trong núi cất giấu một nhóm phản tặc, nghe qua còn có chút thủ đoạn, trong lòng hắn cũng hơi lo lắng.
Ôn Liễu Niên đáp ứng, "Hướng thống lĩnh cứ quyết định là được."
"Vậy ta trở về chuẩn bị một chút." Hướng Liệt nói, "Sau đó lại đến tìm Triệu đại đương gia."
Ôn Liễu Niên nói, "Bản quan cũng đi chuẩn bị với Hướng thống lĩnh."
Hướng Liệt trong lòng mờ mịt, vì sao?
Thế nhưng Ôn Liễu Niên đã lưu lưu đát đát ra cửa, quả thật đi rất nhanh.
Hướng Liệt nhìn nhìn Triệu Việt -- Ngươi chọc đại nhân tức giận?
Triệu đại đương gia: ...
Tiểu viện bên cạnh, nhìn thấy Triệu Việt tiến vào, Lục Truy bình tĩnh từ bên cạnh bàn đá đứng lên, thả người có ý đồ phóng qua vách tường.
Thế nhưng tốc độ của Triệu Việt so với hắn còn nhanh hơn.
Bị lôi từ trên không trung xuống, Lục nhị đương gia rất muốn hôn mê giả chết.
Triệu Việt nói, "Hỏi một vấn đề."
Cư nhiên lời dạo đầu lại là câu này... Lục Truy nhận mệnh, "Đại nhân lại làm sao?"
Triệu Việt nói, "Nói dễ nghe là nói cái gì?"
Lục Truy một khắc cũng không do dự, "Tất nhiên là tình thoại."
Triệu Việt: ...
Triệu Việt: ...
Triệu Việt: ...
Cư nhiên là cái này !
Chính mình vừa rồi là trúng tà sao !
"Đại đương gia." Thấy hắn nãy giờ không nói gì, Lục Truy trong lòng vô cùng buồn bực, "Ngươi không sao chứ?"
Triệu Việt nói, "Ăn cái gì mới có thể bổ não?"
Lục Truy từ nội tâm phát ra lời nói, "Ngươi rất cần bồi bổ sao."
Triệu Việt nắm chặt tay thành quyền.
Lục Truy nhanh chóng nói, "Vấn đề này phải đi hỏi Tả hộ pháp." Cũng không có liên quan tới ta.
Triệu Việt đứng dậy, đi nhanh tìm mọt sách.
Lục Truy ở phía sau hắn lắc đầu, biết thì nói là đang nói chuyện yêu đương, không biết còn tưởng là muốn đi đòi nợ.
Vẻ mặt cứ như là nhìn thấy quỷ...
Ôn Liễu Niên đang ở trong viện uống trà -- Hắn tất nhiên sẽ không rảnh đến mức không có việc gì, thật sự đi theo Hướng Liệt đến phòng ngủ nhìn hắn thu thập đồ vật.
Triệu Việt ngồi ở trước mặt hắn.
"Làm gì vậy?" Ôn Liễu Niên đá đá hắn.
Triệu Việt nói, "Đời này ta sẽ đối xử tốt với ngươi."
Ám vệ ở trên nóc nhà chậc chậc, tuy rằng không có hàm lượng kỹ thuật gì, bất quá cũng có tiến triển a...Còn nghĩ cả đời cũng sẽ không thông suốt.
Ôn Liễu Niên bĩu môi, "Nga."
Triệu Việt nắm tay hắn, "Còn tức giận không?"
Ôn Liễu Niên nói, "Còn một chút."
Triệu Việt ôm hắn lên, trực tiếp mang về phòng ngủ.
Ám vệ duỗi cổ rất thất vọng, cứ như vậy mà đi sao, chúng ta còn chưa xem đủ.
"Làm gì vậy?" Ôn Liễu Niên hỏi.
Triệu Việt nói, "Bên ngoài đông người quá." Còn chưa thấy qua ám vệ nhà ai giống như ám vệ Truy Ảnh cung, mỗi ngày nằm ở trên nóc nhà phơi nắng huýt sáo, vừa mới nói đến trường hợp yêu đương thì so với người khác cũng chạy nhanh hơn, giống như là sợ người khác sẽ không phát hiện chính mình.
Ôn Liễu Niên nói, "Vậy bây giờ ít người, muốn làm cái gì?"
Vẫn tay trong tay nói tình thoại hiển nhiên có chút xuẩn, vì thế Triệu Việt để sát vào muốn hôn hắn.
Ôn Liễu Niên vốn dĩ muốn quay đầu né tránh, lúc sau lại cảm thấy nếu mình thật sự né, nói không chừng sẽ dọa người chạy mất, vì thế liền nhắm mắt lại, bị hắn ôm hôn một phen.
Người trong lòng vừa ngọt vừa mềm, Triệu Việt có chút không nỡ buông ra.
Ôn Liễu Niên liếm liếm môi, mở to mắt nhìn hắn.
Triệu Việt đời này lần đầu cảm thấy, cái gì mới gọi là khiêu khích người.
Ôn Liễu Niên hỏi, "Ngươi ăn đường à?" Hơi ngọt.
Triệu Việt nói, "Vừa mới uống một ly trà lài ở chỗ Lục Truy."
Ôn Liễu Niên nói, "Còn rất ngon."
Triệu Việt nói, "Ta đi cướp về cho ngươi." Cuối cùng vẫn là có chút bộ dáng thổ phỉ, quả nhiên rất không dễ dàng -- Tuy là giành với người trong nhà, nhưng có một chút còn đỡ hơn không có.
Không khí một lần nữa mềm mại xuống, Ôn Liễu Niên tựa vào ngực hắn, tuy nói đây không phải là lần đầu đến Hổ Đầu bang mật thám, bất quá vẫn là không thể không dặn dò, cần phải cẩn thận.
"Tiểu Ngũ cũng sẽ đi với ngươi." Ôn Liễu Niên nói, "Ba người đi với nhau, cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau."
Triệu Việt nói, "Công phu của Hướng thống lĩnh thế nào?"
"Thị vệ thiếp thân bên cạnh Hoàng Thượng, tất nhiên sẽ không tệ." Ôn Liễu Niên nói, "Có đến qua Nhật Nguyệt sơn trang học khinh công, nghe nói thân hình nhanh như thiểm điện."
Triệu Việt gật đầu, "Vậy thì ngươi yên tâm đi, không có vấn đề."
Ôn Liễu Niên chớp chớp mắt nhìn hắn.
"Sao vậy?" Triệu Việt vỗ vỗ ngực hắn.
Ôn Liễu Niên nói, "Ngươi biết phong tục thành thân ở Giang Nam không?"
"A?" Triệu Việt sửng sốt một chút, rồi sau đó liền phản ứng kịp ý tứ của hắn, "Ta không biết, bất quá ngươi có thể nói, bất kể có yêu cầu gì, ta nhất định cũng sẽ làm được."
Ôn Liễu Niên ở trong lòng hắn cọ ra một tư thế thoải mái, sau đó 'lơ đãng' nói, "Nếu ngươi không có tiền, ta còn có một ít."
"Tiền?" Triệu Việt khó hiểu.
Đúng vậy, tiền. Ôn Liễu Niên tâm nói, sính lễ phải đắt tiền biết không.
May mắn lần này Triệu đại đương gia không tính là quá ngốc, lập tức liền hiểu được ý tứ của hắn, "Tuy ta không phải phú khả địch quốc, gia cảnh cũng không giàu có giống như nhạc phụ, bất quá chuẩn bị việc hôn nhân này lại là dư dã."
Ôn Liễu Niên hỏi, "Có bao nhiêu?"
Triệu Việt nói, "Trong núi có bốn hòm hoàng kim, ngân phiếu cộng lại cũng có một ít."
Ôn Liễu Niên gãi gãi cằm, "Cũng là rất có tiền nha."
"Tương lai ta cũng sẽ cố gắng kiếm tiền." Triệu Việt cúi đầu hôn lên trán hắn.
Ôn Liễu Niên từ trong lòng hắn đứng lên, bước đến bên cạnh giá sách lấy ra một cái hộp, "Cái này cho ngươi, cầm nó một đường đến Giang Nam đưa cho cha ta."
"Là cái gì vậy?" Triệu Việt mở hộp ra.
Ôn Liễu Niên nói, "Hạt đào, chủng loại rất khó tìm, cha ta vẫn luôn muốn."
Ám vệ ở trên nóc nhà chậc chậc, phần mộ tổ tiên của Triệu đại đương gia thật sự là bốc hơi nha, cư nhiên có thể lấy được một người tri kỷ như Ôn đại nhân.
Giúp vị hôn phu mình chuẩn bị lễ vật chỉ để khiến cho nhạc phụ vui vẻ mà thôi, nghe tư thế lúc trước là còn muốn tự mình chuẩn bị sính lễ, quả thực rất đáng được viết vào trong tiểu thoại bản, làm mẫu lưu truyền lại cho thế hệ sau này.
Triệu Việt vươn tay ôm chặt hắn.
"Làm gì vậy." Hiếm khi thấy hắn thô lỗ như thế, Ôn Liễu Niên có chút giật mình.
Triệu Việt giọng nói có chút khàn khàn, "Lúc trước ta vẫn không cảm thấy mệnh của mình tốt."
"Hiện tại thì sao?" Ôn đại nhân nhìn hắn.
"Hiện tại ta cảm thấy, trên đời này không có người nào mệnh tốt hơn so với ta." Triệu Việt nắm tay hắn, ghé vào bên miệng trân trọng hôn.
Đại khái là giọng của hắn quá quyến rũ, Ôn Liễu Niên bên tai đỏ lên.
"Đại đương gia." Hướng Liệt ở bên ngoài viện gọi.
Ám vệ cơ hồ muốn đập người này một trận, vì sao lúc nào cũng là ngươi, bộ không thể để cho Triệu đại đương gia cùng đại nhân triền miên thêm một lúc nữa sao?
Hướng Liệt bình tĩnh lui về phía sau một bước, "Không thì ta trở về phòng trước."
Tập thể ám vệ phất tay, mau đi đi, chẳng lẽ còn muốn chúng ta vui vẻ vỗ tay đưa tiễn?
Hướng Liệt quyết đoán xoay người.
"Hướng thống lĩnh." Ôn Liễu Niên mở cửa phòng ra.
Hướng Liệt đành phải dừng bước, quay đầu nhìn Ôn đại nhân, môi rõ ràng quá phận hồng nhuận, tóc hơi lộn xộn một chút, nội tâm nhất thời rất khổ bức.
Ta thật sự không phải cố ý a...
loading...
Danh sách chương:
- Văn Án + Spoi
- Chương 1: Nghe nói thổ phỉ rất hung tàn!!!
- Chương 2: Ta giúp ngươi diệt trừ thổ phỉ!!!
- Chương 3: Ta thấy sắc mặt ngươi không được tốt!!!
- Chương 4: Lực lượng bức họa!!!
- Chương 5: Tập tranh nhỏ hài hòa vui vẻ!!!
- Chương 6: Mộc sư gia rất hung dữ!!!
- Chương 7: Cảm thấy mê man!!!
- Chương 8: Rõ ràng chính là tổ tông!!!
- Chương 9: Ta muốn đến gặp vị tân tri phủ !!!
- Chương 10: Mọt sách rất đáng sợ!!!
- Chương 11: Vì sao nhất định phải ép Triệu Việt xuống núi!!!
- Chương 12: Có người muốn đến giúp đỡ!!!
- Chương 13: Vô sự lấy lòng!!!
- Chương 14: Đến tột cùng đại nhân muốn giúp ai!!!
- Chương 15: Tha hương gặp cố tri!!!
- Chương 16: Ngươi không xuống núi thì ta lên núi!!!
- Chương 17: Không mời mà tới!!!
- Chương 18: Cùng nhau về nhà ăn tết!!!
- Chương 19: Một nhóm thổ phỉ xuống núi!!!
- Chương 20: Ta là gió, ngươi là cát!!!
- Chương 21: Theo nhu cầu mỗi bên!!!
- Chương 22: Đại đương gia không nên cứ âm mặt!!!
- Chương 23: Đại nhân đi đâu rồi!!!
- Chương 24: Chợ hoa đăng náo nhiệt!!!
- Chương 25: Người Mục gia trang tới!!!
- Chương 26: Tám phần là đang diễn kịch!!!
- Chương 27: Tiện nghi không chiếm thì phí!!!
- Chương 28: Bắt đầu tiêu diệt thổ phỉ!!!
- Chương 29: Chúng ta vẫn là đầu hàng thì hơn!!!
- Chương 30: Người đâu, bồi đại nhân dùng cơm!!!
- Chương 31: Không bằng chuyển nhà đi!!!
- Chương 32: Thăm dò núi Thương Mang!!!
- Chương 33: Diệt trừ thổ phỉ núi Thương Mang!!!
- Chương 34: Mọt sách sẽ ngủ nướng!!!
- Chương 35: Đến tột cùng vì sao phải đóng quân ở núi Thương Mang!!!
- Chương 36: Bún chua cay còn rất ngon!!!
- Chương 37: Nửa đêm muốn làm gì???
- Chương 38: Bí mật Hổ Đầu Cương!!!
- Chương 39: Trong núi có một con thiêu thân!!!
- Chương 40: Triệu đại đương gia không ... được!!!
- Chương 41: Vì sao nhất định phải giải thích với ta?
- Chương 42: Rượu Vong Xuyên!!!
- Chương 43: Thành Hoàng gia hiển linh là chuyện tốt!!!
- Chương 44: Triệu đại đương gia có sở thích kì quái!!!
- Chương 45: Kế hoạch hãm hại của Ôn đại nhân!!!
- Chương 46: Mọt sách bị bệnh!!!
- Chương 47: Cùng đến phía sau núi!!!
- Chương 48: Triệu đại đương gia bối rối!!!
- Chương 49: Đột biến trong núi!!!
- Chương 50: Vu cổ thuật!!!
- Chương 51: Tái ông thất mã, yên tri phi phúc(*)
- Chương 52: Ta vừa mới nói linh tinh, ngươi không cần để ý!!!
- Chương 53: Đại đương gia, ngươi đỏ mặt cái gì???
- Chương 54: Tiếng động ở ngoài vùng hoang vu!!!
- Chương 55: Tác dụng của Hồng giáp lang!!!
- Chương 56: Cùng đến hố sâu!!!
- Chương 57: Ôn đại nhân rất suy yếu!!!
- Chương 58: Quan phủ tất nhiên sẽ không nhúng tay!!!
- Chương 59: Một con cua bị luộc chín!!!
- Chương 60: Chơi trò thổ phỉ cướp bóc!!
- Chương 61: Sau lưng còn có nghĩa phụ!!!
- Chương 62: Rốt cục ngươi có muốn thành thân hay không???
- Chương 63: Vì sao lại mang theo thứ này trên người???
- Chương 64: Rốt cục là có thân phận gì???
- Chương 65: Không nên để cho đại nhân nhìn thấy!!!
- Chương 66: Câu đố về thân thế!!!
- Chương 67: Có vẻ như là bị đùa bỡn!!!
- Chương 68: Triệu đại đương gia rất lo lắng!!!
- Chương 69: Ngày mai ta sẽ bồi thường một cái nồi!!!
- Chương 70: Mỹ nam tử anh tuấn xuất hiện!!!
- Chương 71: Có chút nói không nên lời!!!
- Chương 72: Dáng người không tồi!!!
- Chương 73: Cùng lắm thì bỏ trốn!!!
- Chương 74: Đánh bậy đánh bạ cũng có thu hoạch!!!
- Chương 75: Cứu một cô nương trở về!!!
- Chương 76: Có khi nào là mỹ nhân kế không???
- Chương 77: Khi người ngốc lên thì cũng không có biện pháp!!!
- Chương 78: Người trong triều đến!!!
- Chương 79: Vì sao lúc nào cũng là ngươi!!!
- Chương 80: Phát hiện mới trong Hổ Đầu bang!!!
- Chương 81: Đại Minh Vương vài chục năm trước!!!
- Chương 82: Ta sẽ bảo vệ ngươi!!!
- Chương 83: Tam thiếu gia Khổng Tước môn!!!
- Chương 84: Mọt sách đọc sách rất nhanh!!!
- Chương 85: Đã nói là cô nương chưa thấy qua những chuyện lớn trên đời!!!
- Chương 86: Võ công có chút quen thuộc!!!
- Chương 87: Ta muốn cướp người với triều đình!!!
- Chương 88: Tiền Mãn Thương là ai???
- Chương 89: Lừa gạt mới có thể biết được kết quả!!!
- Chương 90: Đại nhân rất oán niệm!!!
- Chương 91: Hồng giáp lang rất tức giận!!!
- Chương 92: Sẽ thành thân thuộc!!!
- Chương 93: Tiểu Mộc lập gia đình!!!
- Chương 94: Đi đến Vương Thành!!!
- Chương 95: Bóng dáng màu trắng là cái gì???
- Chương 96: Một chuyện đổi một miếng gà nướng!!!
- Chương 97: Ngươi có từng nghe qua cái tên này chưa???
- Chương 98: Mới tới Vương Thành!!!
- Chương 99: Có người bao Phiêu Hương viện!!!
- Chương 100: Chuyện này cứ quyết định như vậy sao???
- Chương 101: Ôn phu nhân quả thật hiền lương thục đức!!!
- Chương 102: Triệu đại đương gia như hoa như ngọc!!!
- Chương 103: Ôn đại nhân tiến cung!!!
- Chương 104: Hoàng Thượng đến nhà cướp người!!!
- Chương 105: Nhạc mẫu muốn đến Vương Thành!!!
- Chương 106: Vì sao người bị đùa giỡn luôn là mình???
- Chương 107: Bàn chuyện làm ăn ánh mắt phải sáng ngời!!!
- Chương 108: Nếu ta không cho ngươi đi!!!
- Chương 109: Khi nào mới có thể ăn chân giò nướng????
- Chương 110: Vì sao vừa gặp mặt liền đánh nhau!!!
- Chương 111: Ôn đại nhân chấn kinh!!!
- Chương 112: Trên đường gặp cướp!!!
- Chương 113: Chính là đám người này!!!
- Chương 114: Vì sao ai cũng muốn tới giúp vui!!!
- Chương 115: Son phấn thơm ngào ngạt!!!
- Chương 116: Gặp nhau ở tửu lâu!!!
- Chương 117: Nửa đêm canh ba đi đâu rồi???
- Chương 118: Tốt nhất là có thể cấm dục!!!
- Chương 119: Hết thảy đều càng lúc càng tốt!!!
- Chương 120: Ôn đại nhân rốt cuộc là người nào???
- Chương 121: Không phá thì không xây được!!!
- Chương 122: Ấn đường của đại nhân gần đây phát đen!!!
- Chương 123: Hồng giáp lang mất tích!!!
- Chương 124: Có người muốn mua bí phương!!!
- Chương 125: Náo loạn nhỏ trên đường!!!
- Chương 126: Nếu đã gặp thì chính là duyên phận!!!
- Chương 127: Phải làm thế nào mới khiến ảnh vệ không đi theo??
- Chương 128: Ai mà có thể nói thắng được Ôn đại nhân!!!
- Chương 129: Chuyện năm xưa!!!
- Chương 130: Tổng cộng có ba manh mối!!!
- Chương 131: Dị động trong bãi tha ma!!!
- Chương 132: Tiểu Vô Ảnh lập công!!!
- Chương 133: Ái khanh không thể ăn cái này!!!
- Chương 134: Vi thần muốn giúp Trương đại nhân!!!
- Chương 135: Nửa đêm rồi vì sao còn chưa về nhà!!!
- Chương 136: Không bằng bắt tiểu nhị về trước đi!!!
- Chương 137: Nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất!!!
- Chương 138: Đem xẻng tới Ngự Hoa viên cho trẫm!!!
- Chương 139: Thiên hạ đệ nhất tài tử!!!
- Chương 140: Là phúc hay là họa!!!
- Chương 141: Phải chọn ngày lành trước!!!
- Chương 142: Mười ngày sau thành thân!!!
- Chương 143: Đại hôn (Thượng)
- Chương 144: Đại hôn (Trung)
- Chương 145: Đại hôn (Hạ)
- Chương 146: Vì sao lại yên tâm như thế???
- Chương 147: Tự mình quyết định!!!
- Chương 148: Ngươi muốn chọn như thế nào???
- Chương 149: Rốt cuộc có đi hay không???
- Chương 150: Gà bay chó sủa vì đi Đông Hải!!!
- Chương 151: Thành Đại Côn rách nát!!!
- Chương 152: Quần lót của Ôn đại nhân bị trộm!!!
- Chương 153: Nghe nói ngươi thành thân rồi???
- Chương 154: Trừ phi điều tra rõ chân tướng trước!!!
- Chương 155: Một đống loạn ma!!!
- Chương 156: Kéo tơ bóc kén!!!
- Chương 157: Thẩm minh chủ thần công cái thế!!!
- Chương 158: Đón năm mới!!!
- Chương 159: Người hữu tình!!!
- Chương 160: Thuận tiện lừa chút tiền!!!
- Chương 161: Vật biểu tượng giang hồ gặp được bà mai thật!!!
- Chương 162: Thiên Nhai Hải Các!!!
- Chương 163: Gọi một tiếng mẹ nghe xem nào!!!
- Chương 164: Chuyện cũ năm xưa!!!
- Chương 165: Thạch bà bà làm điểm tâm!!!
- Chương 166: Tự làm bậy!!!
- Chương 167: Hoa nở giữa ngày đông!!!
- Chương 168: Việc vui trong Bình Lãng bang đúng là không ít!!!
- Chương 169: Có Ôn đại nhân ở đây!!!
- Chương 170: Tháp Bạch Ngư đầy rẫy cơ quan!!!
- Chương 171: Lệ giao nhân!!!
- Chương 172: Cư nhiên còn lấy tay sờ sờ!!!
- Chương 173: Liên hoàn bộ!!!
- Chương 174: Thật sự có binh đoàn giao nhân!!!
- Chương 175: Lấy danh tiết Tây Nam Vương thề!!!
- Chương 176: Gió yên sóng lặng trước cuộc chiến!!!
- Chương 177: Quả nhiên có lệ giao nhân!!!
- Chương 178: Một chiếc thuyền lớn màu đen!!!
- Chương 179: Cũng không có hói hoàn toàn!!!
- Chương 180: Ôn ái khanh đâu rồi???
- Chương 181: Nhặt được tiểu giao nhân!!!
- Chương 182: Sơ chiến báo cáo thắng lợi!!!
- Chương 183: Có khúc phổ cùng nhau thổi!!!
- Chương 184: Ôn đại nhân đi đâu rồi???
- Chương 185: Cuộc chiến ở đảo Bối Sa (Thượng)
- Chương 186: Cuộc chiến ở đảo Bối Sa (Hạ)
- Chương 187: Toàn Sở quân ai cũng biết Tiểu Vương gia ngạo kiều!!!
- Chương 188: Ôn đại nhân thông minh cơ trí!!!
- Chương 189: Nhi tử Đại Minh vương!!!
- Chương 190: Thổi sáo thử xem!!!
- Chương 191: Cuộc chiến cuối cùng (Thượng)
- Chương 192: Cuộc chiến cuối cùng (Trung)
- Chương 193: Cuộc chiến cuối cùng (Hạ)
- Chương 194: Tuế nguyệt khôn cùng, thiên địa tiêu dao!!!
- Phiên Ngoại