Chương 2: Trước khi xuất giá bị phụ thân thân sinh đùa bỡn

Ngay sau đó, không đợi Diêu Nhụy hiểu ra, phụ thân đã đưa tay cởi y phục của nàng ra.

"A....Phụ thân, phụ thân làm gì vậy?" Diêu Nhụy bất ngờ không kịp đề phòng bị lột mở y phục, ngay cả miệng huyệt cũng bị lộ ra ngoài một chút, nàng vội vàng vươn tay che lại miệng huyệt, vẻ mặt phòng bị nhìn phụ thân.
Diêu Thế Tông có chút không kiên nhẫn, mày nhíu chặt lại, "Không phải bất mãn với vi phụ sao?"

Diêu Nhụy ngây ngốc đáp lại, "Con, con chỉ không muốn gả cho Nhị hoàng tử kia."

Diêu Thế Tông hạ khóe miệng, cười lạnh một tiếng: "Không muốn gả qua là vì ngươi khinh thường Nhị hoàng tử đi. Nếu ngươi đã ghét bỏ Nhị hoàng tử ăn chơi trác táng vậy không bằng để vi phụ giúp ngươi, để ngươi có thể cùng Nhị hoàng tử càng xứng đôi hơn."Nói xong, ông liền cưỡng ép kéo mở bàn tay đang che miệng huyệt của Diêu Nhụy rồi xé mở y phục của nàng một cách thô bạo.

Diêu Nhụy còn chưa kịp định thần lại, y phục của nàng đã bị xé rách rộng ra, nàng thúc thủ hoàn toàn không giấu được lộ ra rõ ràng trước mặt phụ thân.

"Chậc chậc....cái vυ" này bị quấn thật chặt." Diêu Thế Tông nhìn đôi mắt đẹp ướt sũng của Diêu Nhụy, du͙© vọиɠ dưới bụng từng đợt dâng lên, đôi môi hồng nhuận cũng làm cho ông muốn nhấm nháp một chút:"Cởi bỏ cái đống này cho vi phụ nhìn xem . " Diêu Nhụy ngây ngẩn cả người, nàng không hiểu sao sự tình lại trở nên như thế này. Nàng chỉ đến cầu xin phụ thân đừng để nàng gả cho Nhị hoàng tử hư hỏng kia, nhưng nàng không nghĩ tới phụ thân lại sẽ yêu cầu nàng làm điều này.
Nhưng sau khi nhìn thấy thần sắc không được phép nghi ngờ trên khuôn mặt của phụ thân, Diêu Nhụy chỉ có thể ngoan ngoãn cởi bỏ cái bọc chữ x của mình với đôi mắt ngấn lệ.

Hai bầu vυ" không còn bị cái bọc che lấp, trong nháy mắt nó gần như bật ra ngoài, vừa căng tròn vừa lớn như hai quả bóng hơi, màu sắc cũng trắng nõn như gốm sứ, nước da lộ ra vẻ nhẵn mịn, vừa thấy thì đã biết vừa đàn hồi lại vừa mềm mại, cảm giác sờ vào nhất định sẽ vô cùng thích.

Diêu Thế Tông nhìn chằm chằm nó một hồi lâu mới định thần lại, ánh mắt thay đổi, mang theo cỗ du͙© vọиɠ nồng đậm, như có hai ngọn lửa đang thiêu đốt, ông nhếch khóe miệng, "A ... mẫu thân ngươi đi ra từ thanh lâu thế nhưng cũng là một chuyện tốt, lại để lại cho ta một vưu vật như vậy. Thân thể này của ngươi nếu trực tiếp giao thân cho Nhị hoàng tử thì có chút lãng phí chi bằng trước đó để vi phụ nếm thử tư vi trước. "
Ở trong ánh mắt hoảng sợ của Diêu Nhụy, phụ thân nâng một đôi bàn tay lớn đi lên, gần như hoàn toàn nắm lấy hai cái vυ" bự của nàng, xoa nắn có chút mạnh mẽ.

"Ô ... đừng ..." Diêu Nhụy thở một cách nặng nề, giọng nói nhỏ như muỗi kêu vo ve, trong đôi mắt càng ngày càng tích tụ nhiều nước mắt. Bầu vυ" của nàng bị phụ thân vuốt ve có chút đau, nhưng ẩn ẩn lại cảm giác được sự thoải mái. Thân thể chưa bao giờ trải qua tình ái cơ hồ ngay lập tức có phản ứng. Hai núʍ ѵú hoàn toàn dựng thẳng đứng dưới sự xoa bóp của phụ thân, chúng đỏ au treo ở đó như hai viên hồng ngọc tinh khiết quý báu, cực kỳ mê người.

Diêu Thế Tông sáp lại gần, hơi thở nóng rực phun lên cánh môi nàng, lẫn một mùi trà thơm mát, khiến Diêu Nhụy không biết làm sao: "Nhụy nhi quả nhiên là một vưu vật, còn mê người như vậy, nào, vươn đầu lưỡi ra để cho vi phụ nếm thử chút"
"Ô....." Phụ thân sai khiến như vậy là điều mà Diêu Nhụy chưa bao giờ nghĩ đến, dù thế nào thì bản thân nàng cũng là nữ nhi thân sinh của phụ thân. Tuy rằng không được sủng ái nhưng huyết mạch tương liên là điều không thể phủ nhận, phụ thân làm sao có thể........? Khoé mắt nàng lập tức ngày càng chảy xuống nhiều nước mắt hơn, khuôn mặt Diêu Nhụy cũng đỏ bừng vì xấu hổ, "Đừng ... Ô ..."

Nàng còn định vùng vẫy, nhưng phụ thân nàng không thể chờ đợi được mà ngậm lấy môi nàng, vừa kịch kiệt lại vừa thô bạo mà hôn mυ"ŧ lên cánh môi của nàng.

"Ưʍ...." Khi hai môi cùng dán vào nhau, cỗ hương trà kia càng lúc càng nồng, hòa cùng hơi thở thuộc về phụ thân, chiếm trọn khoang miệng nàng.

Diêu Nhụy luôn luôn biết lễ pháp lại khắc sâu đạo hiếu, không dám làm ra chuyện ngỗ nghịch với phụ thân, nửa điểm cũng không dám cắn vào đầu lưỡi của phụ thân. Cuối cùng cũng chỉ có thể mở lớn miệng, mặc cho đầu lưỡi của phụ thân trượt vào khoang miệng nàng, liếʍ vòm miệng và hàm răng của mình, sau cùng là cuốn lấy chơi đùa với cái lưỡi mềm mại của nàng.
"Ưm ..." Hai người dần dần hôn ra tiếng nước, nụ hôn của phụ thân quá điêu luyện và mạnh mẽ, Diêu Nhụy cũng chuyển từ hơi hơi vùng vẫy lúc đầu thành hơi hơi đáp lại, chủ động vươn đầu lưỡi để phụ thân ngậm mυ"ŧ liếʍ láp, thậm chí khi đối phương đút nước miếng qua cũng nhu thuận nuốt vào trong bụng.

Diêu Thế Tông vốn dĩ chỉ muốn nếm thử, nhưng không nghĩ tới cái miệng chết tiệt của thứ nữ này lại ngọt ngào đến vậy, làm cho ông căn bản luyến tiếc rút ra. Đầu lưỡi kia giống như một một cái lược nhỏ nhẹ nhàng cào lên trái tim ông. Chỉ ngậm mυ"ŧ đã cảm thấy được thoải mái vô cùng, khiến ông nhịn không được một lần lại một lần nếm thử.

Cuối cùng khi tách ra, cả hai người đã hôn nhau gần như non nửa tách trà thời gian, đây là lần đầu tiên Diêu Nhụy hôn môi, cũng là lần đầu tiên hôn nhau trong khoảng thời gian dài như vậy.
"Aha ..." Cuối cùng cũng được hít thở không khí trong lành, Diêu Nhụy thở gấp, đôi mắt đã sớm đỏ hoe, khóe mắt và lông mày đều mang theo một cổ xuân tình, đôi môi hơi đỏ mọng sưng lên vì bị mυ"ŧ khiến nàng càng có vẻ mê người.

Diêu Thế Tông nhìn dung mạo của nàng, kiềm chế không được lại hôn nàng lần nữa, lần này dịu dàng hơn nhiều. Mà Diêu Nhụy đã biết ngoan ngoãn đưa lưỡi của mình cho phụ thân nàng ngậm hút. Đầu lưỡi phụ thân bắt chước theo động tác lúc làʍ t̠ìиɦ thọc vào rút ra trong khoang miệng nàng, nàng cũng gắt gao ngậm chặt lấy cái đầu lưỡi kia.

"Quả nhiên là nữ nhi của kỹ nữ, trời sinh đã thành thạo trong việc tính ái." Diêu Thế Tông giễu cợt nhếch khóe miệng, dù sao thì ông cũng có rất nhiều nữ nhân, vốn dĩ với mẫu thân nàng cũng chỉ là đoạn tình ái mong manh ngắn ngủi, nhưng chỉ có một lần đó, mẫu thân nàng liền hoài thai.
Lúc đầu Diêu Thế Tông cỏn nghĩ rằng mẫu thân của Diêu Nhụy có thể sinh cho ông một bé trai, nhưng mà không nghĩ tới lại sinh ra một nữ nhi.

Đến bây giờ ông vẫn chưa có con trai, có thể nói là tâm bệnh của Diêu Thế Tông, ông có bốn người con, tất cả đều là con gái, hai đứa con do thϊếp thất sinh ra, hai người con của chính thê.

Diêu Nhụy đỏ mặt, vội vàng nhỏ giọng nói: "Ô ... phụ thân, con không có ..."

Diêu Thế Tông hơi mỉm cười không rõ ý tứ, nhìn chằm chằm vào cặρ √υ" của nàng, dùng ngón tay kéo núʍ ѵú của nàng, "Độ mẫn cảm của bộ vυ" này xem ra không tồi, cũng khó trách tất cả mọi người đều thích nữ nhân trẻ tuổi. "

"Ưm ... phụ thân, làm ơn đừng làm như vậy với con ... Con là con gái ruột của ngài ..." Diêu Nhụy nức nở mở miệng, phụ thân đã tiến sát gần, há miệng cắn một bên núʍ ѵú tròn của nàng, nặng nề mà ngậm hút một chút.
"A ..." Bởi vì được thoải mái, Diêu Nhụy phát ra một tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào, ngược lại dẫn tới tiếng cười nhạo của phụ thân, dường như xác minh cho những điều ông vừa nói.

Diêu Nhụy nghe tiếng cười nhạo của ông càng cảm thấy thẹn mà đỏ mặt hơn. Sau đó, ở những lần đánh úp tiếp theo của phụ thân nàng liền liều mạng cắn môi không để cho mình lại phát ra thanh âm xấu hổ.

Ưm, nhưng nó thực sự rất thoải mái ...

Nàng cũng không biết cơ thể mình lại nhạy cảm như vậy, gần như chỉ bị người khác chạm nhẹ cũng sẽ vừa mềm nhũn vừa ẩm ướt. Nơi mà phụ thân đang an ủi đều khiến nàng thoải mái muốn chết. Nàng cố gắng hết sức để nhẫn nại, nhưng vẫn nhịn không được tiếng rêи ɾỉ thoát ra.

Diêu Thế Tông nghe được tiếng kêu dâʍ đãиɠ của nàng, cong khóe miệng, thấp giọng ra lệnh: "Kêu ra tiếng cho ta."
" Ô.. hức...không muốn......." Diêu Nhụy còn muốn chịu đựng, nhưng sau khi bị phụ thân ngậm mυ"ŧ một cái thật mạnh lên cái vυ" của nàng thì nàng đã không kiềm chế được mà hét ra một tiếng chói tai.

Diêu Thế Tông thấy nàng la hét, càng tùy ý đùa bỡn cặρ √υ" của nàng. Khiến cho đôi vυ" của nữ nhi thân sinh của ông vì bị chơi đùa mà vừa hồng vừa sưng lên, phía trên rải đầy dấu hôn và nước miếng thì mới dừng lại.

Diêu Nhụy bị đùa bỡn đến nước mắt lưng tròng, đôi môi cũng hồng nhuận hẳn lên, cả người trông quyến rũ cực lừa gạt.

loading...

Danh sách chương: