Chương 35: Chắc anh không đánh lại anh ba tôi
Ở gian bên cạnh, sau khi Lê Tiếu ra ngoài thì Thu Hoàn với Âu Bạch lần lượt đến cạnh Thương Úc.Ba người đàn ông với thân phận ưu việt và mặt mày xuất sắc ngồi chung với nhau tạo ra cảnh tượng khá chói mắt.Lúc này, Thu Hoàn tùy tiện nghiêng người trên ghế, khẽ hất cằm, thanh thản nhìn Thương Úc: "Cô ấy chính là đối tượng mà Thương Lục muốn từ hôn sao?" Thương Úc khá lạnh nhạt, cụp mắt, nhả một vòng khói: "Phải, muốn nói gì?" Thu Hoàn nghẹn họng cười mỉm: "Tồi có thể nói gì được sao? Anh cũng đưa người đến trước mặt bọn này rồi, Thương lão đại à, đừng nói đây chỉ là hứng thú bất chợt." Lúc này, Âu Bạch giật mình gõ bàn: "Nói thế thì cô ấy chính là con dâu nuôi từ bé của Thương Lục à?" Mặc dù vừa rồi có nghe tên Lê Tiếu, nhưng Âu Bạch vốn không nghĩ đến Thương Lục.Anh ta cẩn thận ngẫm lại, hình như tên thổ phỉ Lê Thùa kia chỉ có một cô em gái.Thu Hoàn liếm răng cấm, khinh bỉ nhìn Âu Bạch: "Như thế này gọi là con dâu nuôi từ bé sao?" Âu Bạch liếc xéo Thư Hoàn, cầm gói thuốc trên bàn, rúi một điếu đặt trước mũi ngửi: "Thiếu Diễn, anh đang làm gì thế? Người mà em trai anh không cần, anh lại muốn mang giàu cũ à?" Tuy lời nói hơi chối tai, nhưng Âu Bạch tự nhận anh ta đã khách sáo lắm rồi.Nhới đến chuyện tên thổ phỉ Lê Thừa đã làm với anh ta lúc đó, thật sự không phải là người mà! Âu Bạch dứt lời, trong sảnh lặng thinh một lúc lâu.Thương Úc không nói gì, nhưng trong ánh mắt sắc bén dường như xuất hiện cơn lốc vô hình, từng cơn gió lạnh len lỏi vào da thịt khiến Âu Bạch rùng mình.Thu Hoàn đỡ trán than thở, liếc nhìn Âu Bạch méo mặt, dùng mũi chân đụng phải đối phương: "Có phải quăng não cho chó gặm rồi không?" Người mang Thương lão đại dẫn đến, dù không đáng giá một đồng cũng không cho người khác phê bình.Nhưng cái tên Âu Bạch này, mặt đẹp trai, gia thế tốt, chỉ có cái tật...lắm miệng!Chẳng trách lúc đầu Lê Thừa ở biên giới treo người lên cây làm cho muỗi cả đêm , là anh ta đáng đời! Bầu không khí tối tăm quanh Thương Úc xoay chuyển, sảnh lớn như vậy như đắm chìm trong tuyết trắng màu Đông.Âu Bạch hơi hốt hoảng, biết mình đã phạm vào cấm kị, chột dạ nhìn Thương Úc, cố vắt hết óc ra nghĩ cách đền bù lỗi lầm của mình.Anh ta quả thật quá kích động! Trong giới ai cũng biết, Thương Thiếu Diễn của Nam Dương không giận thì thôi, đã giận ắt sẽ thấy máu đổ.Âu Bạch đang ngẫm có nên rạch một ngón tay để làm dịu lửa giận của lão đại hay không thì sát khí rợn tóc gáy trên người Thương Úc tiêu tan.Sau đó, Âu Bạch nghe từ phía sau truyền đến giọng nói lạnh nhạt và ngông cuồng: "Anh Âu, câu mang giày cũng không phải dùng như vậy." Lê Tiếu đã quay lại, hơn nữa còn rất không khéo khi cô nghe được câu nói kia của Âu Bạch.Anh ta lại dám hình dung Thương Úc là người mang giày cũ? Âu Bạch sợ hãi quay đầu nhìn thấy Lê Tiếu, cặp mắt hoa đào xinh đẹp lập tức lộ ra vẻ kiêu ngạo, vênh váo nói: "Cô còn xen vào chuyện tôi dùng thế nào à?" Lê Tiếu chậm rãi quay lại chỗ cạnh Thương Úc, ngồi xuống bắt tréo chân, nghiêng người về trước chống đầu gối, lạnh nhạt liếc Âu Bạch, cười như không cười: "Có phải anh Âu có ý kiến với tôi không?" "Không được à?" Âu Bạch sợ Thương Úc nhưng không đồng nghĩa với việc anh ta sợ Lê Tiếu.Nhất là cô còn là em gái của Lê Thừa, thế nên Âu Bạch ghét lây luôn! "Được, đương nhiên là được!" Lê Tiếu nhàn nhạt nắm chặt tay, tầm mắt nhìn về gương mặt Âu Bạch, đáy mắt hiện vẻ gian tà: "Nhưng có ý kiến gì thì cứ giữ riêng. Dù gì...tôi cũng đoán được chắc anh không đánh lại anh ba tôi.Mà anh tôi thì...không đánh lại tôi."
loading...
Danh sách chương:
- Chương 1: Từ hôn
- Chương 2: Họ thương, tên úc, tự thiếu diễn
- Chương 3: Gương mặt ấy khá đẹp!
- Chương 4: Tên Thương Lục này chưa xong với nhà họ Lê chúng ta đâu
- Chương 5: Quá Ngầu
- Chương 6: Thẩm mỹ của cậu bị chó tha đi rồi
- Chương 7: Cô Lê Diễn gia cho mời
- Chương 8: Sao không phải là anh đính hôn với tôi
- Chương 9: Để trống lịch ngày mốt ra
- Chương 10: Trái cây này đắt lắm nhỉ
- Chương 11: Có tiền thì em chính là DADDY
- Chương 12: Năng lực làm tán gia bại sản của nữ chủ nhân
- Chương 13: Quả thật em hơi ấm ức
- Chương 14: Anh biết Thương Thiếu Diễn không
- Chương 15: Thì ra Thương Lục có bệnh
- Chương 16: Thương Lục bị chơi
- Chương 17: Thương Úc đích thân đến từ hôn
- Chương 18: Cuộc hôn nhân được hứa hẹn từ bé này quan trọng lắm sao?
- Chương 19: Anh và ba tôi nói chuyện gì
- Chương 20: Chỉ cần cô muốn
- Chương 21: Khẩu Desert Eagle Hoàng kim
- Chương 22: Ba mình không cho khoe của
- Chương 23: Mình đi tìm việc
- Chương 24: Lê Tam anh về hưu cho rồi
- Chương 25: Babygirl
- Chương 26: Tĩnh lặng tùy duyên
- Chương 27: Phải theo đuổi cô gái này!
- Chương 28: Anh ta là người của Thương Úc
- Chương 29: Tấm danh thiếp ngu xuẩn
- Chương 30: Lê Nhị kết hôn lúc nào thế
- Chương 31: Thủ đoạn này khôn khéo quá!
- Chương 32: Lời đồn không đáng tin
- Chương 33: Không quen Âu Bạch à?
- Chương 34: Diễn gia mời tôi dùng bữa?
- Chương 35: Chắc anh không đánh lại anh ba tôi
- Chương 36: Tôi không có quặng ở Châu Phi
- Chương 37: Ai lại đi thích một tên thiểu năng
- Chương 38: Tra được số điện thoại của bố già
- Chương 39: Babygirl gửi tin nhắn
- Chương 40: Tuesday phải chịu cái chết xã hội* thế nào
- Chương 41: Sao phải khách sáo
- Chương 42: Có người gây chuyện
- Chương 43: Lê Tiếu là ba tôi cũng là cụ tổ của bạn
- Chương 44: Giang Ức cô giữ thể diện chút đi
- Chương 45: Hoa hồng tàn úa
- Chương 46: Muốn đánh nhau với ai
- Chương 47: Không có lần sau
- Chương 48: Cung kính xin lỗi
- Chương 49: Đội xe sang trọng trước lầu giáo vụ
- Chương 50: Hẹn dùng bữa bị từ chối
- Chương 51: Những món phụ nữ không thích ăn đều không thấy
- Chương 52: Xuất phát đến Thành phố Lâm
- Chương 53: Muốn đền bù cho tôi
- Chương 54: Con gái chạy xe đường dài không an toàn
- Chương 55: Đây không phải là một bàn thờ sống!
- Chương 56: Rốt cuộc cô ấy đã trải qua những gì
- Chương 57: Không tự lượng sức
- Chương 58: Anh có thù với Thương Thiếu Diễn à?
- Chương 59: Chuyện cũ năm ấy
- Chương 60: Cô là học trò duy nhất của Trọng Cửa Công
- Chương 61: Trò ấy khác con
- Chương 62: Diễn gia tôi còn độc thân
- Chương 63: Lái xe chú ý an toàn
- Chương 64: Còn cần đến cơ hội thực tập không
- Chương 65: Đến trụ sở chính của tập đoàn Diễn Hoàng
- Chương 66: Nên chôn anh ta ở đâu nhỉ
- Chương 67: Diễn gia có phải tôi trọc giận anh
- Chương 68: Tôi đến vì Diễn Hoàng
- Chương 69: Em và cậu ta sẽ không tiếp xúc qua công việc
- Chương 70: Đó là nghĩa trang tư nhân của anh ta
- Chương 71: Thương Úc đội mưa mà đến
- Chương 72: Xuống lầu
- Chương 73: Biệt thự Nam Dương
- Chương 74: Chỗ tôi không có quần áo phụ nữ
- Chương 75: Làm chậm trễ chuyện tôi hẹn hò
- Chương 76: Đường Dực Đình độc diễn
- Chương 77: Có thấy qua bắt cóc đòi hộ khẩu chưa
- Chương 78: Yêu đương qua mạng ba tháng
- Chương 79: Dạo chơi một ngày ở cục cảnh sát
- Chương 80: Vụ này không đơn giản đâu!
- Chương 81: Quan lớn đè chết người
- Chương 82: Ba chúng tôi là công nhân cùng công trường