Review 306 - Lạc Trì
306. Lạc Trì
Có lẽ từ khi ấy, anh đã để ý mặt trời con đi đến đâu cũng khiến người ta chú ý kia. Lảm nhảm: Đã hốt ẻm về lâu rồi nhưng bây giờ mới có thời gian để đọc đây 🥰 Bộ này bìa xinh xỉu luôn á mọi người ơi, nhìn bìa sách thôi là muốn mua rồiiiii (~‾▿‾)~ "Lạc Trì" kể về câu chuyện của hai người tưởng chừng như không hề có điểm chung là Diệp Khâm và Trình Phi Trì vì một hiểu lầm mà từ đó dây dưa không dứt, trở thành bất diệt trong lòng đối phương. Quyển 1: bối cảnh Trường Trung học số Sáu. Diệp Khâm - một tiểu thiếu gia nhà giàu có, tính tình kiêu ngạo, khó chiều, ưa sĩ diện. Cậu đẹp theo kiểu thanh tú, trông rất đáng yêu nhưng tính cách thì chả giống gì với khuôn mặt của cậu. Học thì dở, lại hay trốn học, ham ngủ, thích đồ ngọt, ăn chơi cùng đám bạn xấu. Ưu điểm duy nhất của Diệp Khâm chắc là rất thương mẹ. Một tiểu thiếu gia Diệp Khâm bỗng gặp được Trình Phi Trì, người làm cho cậu nếm trải đủ mọi ngọt ngào, cay đắng, khiến mọi thứ của cậu chỉ xoay quanh Trình Phi Trì. Trình Phi Trì - chàng trai nhà nghèo nhưng chịu thương chịu khó. Anh sống cùng mẹ, từ nhỏ đã bị bạn cùng lứa bắt nạt vì không có ba, sau này lớn lên mới biết mẹ mình bị nuôi như vợ bé, không thể chính thức bước vào nhà chồng. Trình Phi Trì rất lạnh lùng, ít nói, rất ít nhận lòng tốt từ ai đó, cuộc sống của anh như một cỗ máy đã được lên lịch sẵn. Bỗng một ngày, một mặt trời con Diệp Khâm xông vào làm xáo trộn tất cả mọi khuôn khổ của anh. Vì một hiểu lầm mà Diệp Khâm cho rằng Trình Phi Trì là con riêng của ba cậu, nên cậu rất ghét anh, do đó mới dùng cách thức ngu xuẩn nhất để trả thù Trình Phi Trì là tiếp cận hòng chiếm được tình cảm của anh rồi đá anh đi. Đối với sự theo đuổi của Diệp Khâm, Trình Phi Trì ngó lơ, sau đó nhiều lần từ chối cậu để cậu biết khó mà lui. Anh biết giữa anh và Diệp Khâm không thể đến với nhau, một kẻ nghèo như anh làm sao xứng với thiếu gia nhà giàu như Diệp Khâm. Thế nhưng, mọi hành động của Diệp Khâm đều từng bước từng bước khiến anh động lòng. Mặt trời con Diệp Khâm từng bước làm tan chảy trái tim giá lạnh của anh. Trình Phi Trì tưởng rằng Diệp Khâm là mặt trời con mà Thượng đế ban tặng cho cuộc sống đầy u tối của anh, thế nhưng mặt trời còn có thể thiêu cháy cả chính anh. Trình Phi Trì rất yêu Diệp Khâm, cưng chiều cậu, thương yêu cậu, bao dung cả tính tùy hứng của cậu. Trình Phi Trì sẽ vì Diệp Khâm không biết buộc dây giày mà khụy gối xuống buộc dây giày cho cậu; sẽ dịu dàng cầm khăn lông lau sạch sẽ từng kẽ chân của cậu; sẽ vì Diệp Khâm đi mua thức ăn bị rám nắng mà không cho cậu đi mua nữa. Anh sẽ vì Diệp Khâm mà đợi suốt 2 tiếng đồng hồ trong mưa mà không than trách; dù bị cậu mắng chửi nặng lời cũng không bỏ đi mà đợi cậu trước cửa nhà. Diệp Khâm xếp tặng anh một lọ sao giấy mà thích đến không nỡ buông tay, đi đâu cũng mang theo. Trình Phi Trì sẽ vì Diệp Khâm mà không tiếc từ bỏ cơ hội học trường đại học tốt mà muốn học cùng trường đại học tầm thường với cậu. vì muốn kiếm tiền mua nhẫn cho Diệp Khâm mà ngày đêm làm thêm cực khổ. Vì Diệp Khâm mà bỏ đi hết thảy nguyên tắc, khuôn khổ của bản thân. Để rồi khi biết tất cả mọi chuyện đều vì mục đích trả thù anh của Diệp Khâm thì thế giới của anh như sụp đổ. Còn Diệp Khâm - một cậu nhóc kinh nghiệm yêu đương bằng 0, vì hiểu lầm, vì sợ hãi không dám đối mặt chất vấn ba mình mà hiểu lầm Trình Phi Trì là con riêng của cha. Vì sợ hãi một người "anh trai" ưu tú về mọi mặt đó sẽ phá vỡ gia đình mình, cậu thương người mẹ khốn khổ của mình, mà lựa chọn trả thù một cách ngu xuẩn nhất. Diệp Khâm chẳng hề hay biết, khi cậu nghĩ đủ mọi cách làm lay động trái tim Trình Phi Trì thì cậu cũng đã vô tình đặt cược luôn trái tim của chính mình. Diệp Khâm ghét Trình Phi Trì nhưng không cho người khác mắng chửi anh; cậu sẽ tự hào về một người bạn trai ưu tú như Trình Phi Trì; sẽ vì anh thi đậu kì thi lớn mà khao cả hai lớp ăn gà rán để chúc mừng; sợ người khác biết quan hệ của hai người không phải vì sợ mình bị chê cười mà là lo Trình Phi Trì sẽ bị đuổi học, bị mất giải thưởng. Diệp Khâm vì trả thù mà bắt Trình Phi Trì đợi cậu suốt mấy tiếng liền, để rồi sau đó đau lòng vì anh. Diệp Khâm mắng chửi đuổi anh đi, nhưng sau đó lại khóc lóc chạy đi tìm anh về. Diệp Khâm im lặng nhìn bạn bè mình đùa giỡn anh, nhưng sau đó lại tức giận vì anh không tránh đi rồi lại tức giận bọn kia đùa quá đáng. Diệp Khâm đen mặt ném nhẫn anh tặng đi, nhưng sau đó lại luống cuống đi tìm lại rửa thật sạch. Diệp Khâm lo sợ Trình Phi Trì biết cậu lừa anh mà trao cho anh lầm đầu tiên của cậu. Vì lòng tự tôn, sĩ diện của chính mình mà không dám thừa nhận yêu Trình Phi Trì, để rồi khi Trình Phi Trì dứt khoát rời khỏi, cậu mới luống cuống muốn níu lấy tay anh. Diệp Khâm vốn tưởng rằng Trình Phi Trì sẽ bao dung mình mãi, cậu quên mất rằng anh cũng sẽ đau lòng, sẽ có tự tôn của mình. Trình Phi Trì đi du học, để lại cho Diệp Khâm một hồi ức, một bài học, một nỗi đau mà cả đời cậu cũng không thể nào quên được. Một tiểu thiếu gia Diệp Khâm mà mặc kệ sĩ diện ngồi lặng lẽ khóc ở sân bay, sẽ đi lục tung thùng rác chỉ vì muốn tìm lại chiếc điện thoại cũ có hình của anh, những dòng tin nhắn của anh rồi bật khóc. Diệp Khâm cũng không còn là tiểu thiếu gia ngày nào, gia đình phá sản, nợ nần chồng chất, cha đi tù, mẹ mất vì tai nạn giao thông, không có tiền học đại học còn phải gánh trên lưng món nợ khổng lồ. Diệp Khâm gia nhập vào giới giải trí để kiếm tiền, từ một thiếu gia kiêu ngạo, nóng nảy, bốc đồng đã bị cuộc sống, xã hội bào mòn đi gai nhọn, chỉ còn là một người bình thường biết nhẫn nhịn, cam chịu, đâm đầu vào kiếm tiền. Thứ mà Diệp Khâm luôn mang theo bên người là cặp nhẫn năm xưa, lọ sao giấy bin Trình Phi Trì bỏ lại, chiếc điện thoại cũ năm đó và bộ lego chính tay Trình Phi Trì thiết kế cho cậu. Mỗi ngày Diệp Khâm sẽ xếp vài ngôi sao giấy, viết vài dòng chữ mỗi khi nhớ tới anh. Diệp Khâm luôn mơ thấy Trình Phi Trì, mơ thấy anh bỏ cậu mà đi, thấy anh oán hận cậu, để rồi bật dậy trong đêm khuya mồ hôi lạnh đầy người. Từng là thiếu gia thích ăn chơi, tụ tập, xe cộ, bạn bè, mọi thứ xung quanh Diệp Khâm chỉ còn lại duy nhất một Trình Phi Trì. Quyển 2: 5 năm sau, giới giải trí. 5 năm sau, khi hai người gặp lại, Trình Phi Trì đã là người thừa kế của gia tộc lớn, còn Diệp Khâm chỉ là một nghệ sĩ nghèo mưu sinh kiếm tiền trả nợ. Trình Phi Trì không muốn gặp lại Diệp Khâm, không muốn dính dáng gì đến cậu nữa, không muốn lại sa vào lưới tình mà cậu đã giăng. Còn Diệp Khâm, dùng hết thảy sự can đảm của bản thân để theo đuổi lại Trình Phi Trì. Cậu biết mình hiện tại không xứng với anh, nhưng cậu muốn bù đắp lỗi lầm của mình năm ấy, muốn yêu thương anh, muốn dành những gì tốt đẹp nhất cho anh. Diệp Khâm kiêu ngạo năm xưa thay bằng Diệp Khâm nhút nhát, mít ướt trước mặt Trình Phi Trì. Năm đó Trình Phi Trì chăm sóc cậu, bây giờ đổi lại cậu chăm sóc Trình Phi Trì từ giặt giũ, quét dọn, lau chùi cho tới nấu ăn, đi chợ. Diệp Khâm tiêu tiền như rác năm đó thay thế bằng một Diệp Khâm đi siêu thị phải ao giá từng món một, nào rẻ, nào tốt, nào khuyến mãi. Diệp Khâm 5 năm trước có thể tiến vào trái tim Trình Phi Trì thì 5 năm sau vẫn có thể khiến anh rung động. Diệp Khâm là sự tồn tại đặc biệt trong lòng anh. Người ta nói hận càng nhiều thì yêu lại càng nhiều. Anh hận Diệp Khâm, hận cậu tàn nhẫn đem tình cảm của anh ra đùa giỡn. Anh yêu Diệp Khâm, yêu mặt trời con năm đó, yêu sự kiêu ngạo của cậu, giờ đây yêu một Diệp Khâm một lòng một dạ yêu anh, Diệp Khâm cẩn thận từng li từng tí lấy lòng anh. Không muốn dính dáng tới cậu, nhưng không nhịn được khi thấy cậu bị ức hiếp, đau lòng khi thấy cậu rơi nước mắt, trái tim thắt lại khi biết cậu trải qua những gì. Không kiềm chế được mà muốn tới gần cậu hơn. Hai người yêu nhau, cuối cùng cũng sẽ tìm về bên nhau. Người có tình rồi sẽ thành quyến thuộc... Diệp Khâm làm sai, cậu ấy sai khi đã đùa giỡn với tình cảm của Trình Phi Trì, và cậu ấy cũng đã chịu trừng phạt vì sai lầm của chính mình rồi, thế nên tui nghĩ rằng nếu Trình Phi Trì vẫn còn yêu thì Diệp Khâm sẽ có được một cơ hội để can đảm bước đến bên anh. Tui yêu cái cách Trình Phi Trì dịu dàng gọi "bé Diệp Mềm"; yêu Diệp Khâm nức nở, làm nũng gọi "anh ơi"... Trích dẫn hay "Anh ơi..." Diệp Khâm gọi một tiếng với không khí, sợ Trình Phi Trì không nghe thấy, cậu nâng giọng gọi thêm một lần: "Anh đang ở đâu, anh ơi." Giọng cậu khàn đi, đứt quãng và khản đặc, nghẹn ngào nói không nên lời.
Anh ở đâu, em sẽ đặt chân đến đó.
Tác giả: Dư Trình Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Gương vỡ lại lành, Thanh xuân vườn trường đến giới giải trí, Trước ngược công sau ngược thụ, Trầm ổn ôn nhu học bá nhà nghèo công x Ngạo kiều ngây thơ phú nhị đại gây chuyện thụ (về sau đổi lại), 1x1 - HE Trạng thái: Hoàn - 85 chương + PN - Đã xuất bản Couple chính: Trình Phi Trì x Diệp Khâm Văn án: (trích từ sách xuất bản) Bắt đầu từ một hiểu lầm tai hại, cậu chủ Diệp Khâm ở tuổi thiếu niên bốc đồng dùng trăm phương ngàn kế, bất chấp tất cả chỉ để kéo Trình Phi Trì vào thế giới của mình. Cậu ngây ngô cho rằng, chỉ cần mình muốn là có thể giữ chặt người ấy cả đời. Khi đó Diệp Châm chưa từng nghĩ rằng, sẽ có một ngày Trình Phi Trì sải cánh tung bay, chẳng hề ngoảnh đầu, bỏ lại một mình cậu quẩn quanh trôi dạt trong hồ nước nhỏ hẹp, chẳng thể thoát ra.. ----- Trình Phi Trì mới là ánh sáng của cậu, cậu đã bước vào những lối rẽ ngoằn ngoèo, mất khoảng thời gian rất dài mới học được cách bắt lấy anh, trân trọng anh, đáp lại anh bằng lòng nhiệt thành như anh đã làm với cậu. Khi ấy Diệp Khâm đang theo đuổi anh, theo đuổi không màng bất kỳ điều gì, chẳng có kế hoạch, chỉ có mỗi tinh thần bất khuất mà thôi. Nhưng anh lại chẳng hề ghét, thậm chí còn hơi mong chờ, đêm nào trước khi ngủ cũng suy đoán, không biết ngày mai Diệp Khâm sẽ lại ra chiêu mới gì.
Có lẽ từ khi ấy, anh đã để ý mặt trời con đi đến đâu cũng khiến người ta chú ý kia. Lảm nhảm: Đã hốt ẻm về lâu rồi nhưng bây giờ mới có thời gian để đọc đây 🥰 Bộ này bìa xinh xỉu luôn á mọi người ơi, nhìn bìa sách thôi là muốn mua rồiiiii (~‾▿‾)~ "Lạc Trì" kể về câu chuyện của hai người tưởng chừng như không hề có điểm chung là Diệp Khâm và Trình Phi Trì vì một hiểu lầm mà từ đó dây dưa không dứt, trở thành bất diệt trong lòng đối phương. Quyển 1: bối cảnh Trường Trung học số Sáu. Diệp Khâm - một tiểu thiếu gia nhà giàu có, tính tình kiêu ngạo, khó chiều, ưa sĩ diện. Cậu đẹp theo kiểu thanh tú, trông rất đáng yêu nhưng tính cách thì chả giống gì với khuôn mặt của cậu. Học thì dở, lại hay trốn học, ham ngủ, thích đồ ngọt, ăn chơi cùng đám bạn xấu. Ưu điểm duy nhất của Diệp Khâm chắc là rất thương mẹ. Một tiểu thiếu gia Diệp Khâm bỗng gặp được Trình Phi Trì, người làm cho cậu nếm trải đủ mọi ngọt ngào, cay đắng, khiến mọi thứ của cậu chỉ xoay quanh Trình Phi Trì. Trình Phi Trì - chàng trai nhà nghèo nhưng chịu thương chịu khó. Anh sống cùng mẹ, từ nhỏ đã bị bạn cùng lứa bắt nạt vì không có ba, sau này lớn lên mới biết mẹ mình bị nuôi như vợ bé, không thể chính thức bước vào nhà chồng. Trình Phi Trì rất lạnh lùng, ít nói, rất ít nhận lòng tốt từ ai đó, cuộc sống của anh như một cỗ máy đã được lên lịch sẵn. Bỗng một ngày, một mặt trời con Diệp Khâm xông vào làm xáo trộn tất cả mọi khuôn khổ của anh. Vì một hiểu lầm mà Diệp Khâm cho rằng Trình Phi Trì là con riêng của ba cậu, nên cậu rất ghét anh, do đó mới dùng cách thức ngu xuẩn nhất để trả thù Trình Phi Trì là tiếp cận hòng chiếm được tình cảm của anh rồi đá anh đi. Đối với sự theo đuổi của Diệp Khâm, Trình Phi Trì ngó lơ, sau đó nhiều lần từ chối cậu để cậu biết khó mà lui. Anh biết giữa anh và Diệp Khâm không thể đến với nhau, một kẻ nghèo như anh làm sao xứng với thiếu gia nhà giàu như Diệp Khâm. Thế nhưng, mọi hành động của Diệp Khâm đều từng bước từng bước khiến anh động lòng. Mặt trời con Diệp Khâm từng bước làm tan chảy trái tim giá lạnh của anh. Trình Phi Trì tưởng rằng Diệp Khâm là mặt trời con mà Thượng đế ban tặng cho cuộc sống đầy u tối của anh, thế nhưng mặt trời còn có thể thiêu cháy cả chính anh. Trình Phi Trì rất yêu Diệp Khâm, cưng chiều cậu, thương yêu cậu, bao dung cả tính tùy hứng của cậu. Trình Phi Trì sẽ vì Diệp Khâm không biết buộc dây giày mà khụy gối xuống buộc dây giày cho cậu; sẽ dịu dàng cầm khăn lông lau sạch sẽ từng kẽ chân của cậu; sẽ vì Diệp Khâm đi mua thức ăn bị rám nắng mà không cho cậu đi mua nữa. Anh sẽ vì Diệp Khâm mà đợi suốt 2 tiếng đồng hồ trong mưa mà không than trách; dù bị cậu mắng chửi nặng lời cũng không bỏ đi mà đợi cậu trước cửa nhà. Diệp Khâm xếp tặng anh một lọ sao giấy mà thích đến không nỡ buông tay, đi đâu cũng mang theo. Trình Phi Trì sẽ vì Diệp Khâm mà không tiếc từ bỏ cơ hội học trường đại học tốt mà muốn học cùng trường đại học tầm thường với cậu. vì muốn kiếm tiền mua nhẫn cho Diệp Khâm mà ngày đêm làm thêm cực khổ. Vì Diệp Khâm mà bỏ đi hết thảy nguyên tắc, khuôn khổ của bản thân. Để rồi khi biết tất cả mọi chuyện đều vì mục đích trả thù anh của Diệp Khâm thì thế giới của anh như sụp đổ. Còn Diệp Khâm - một cậu nhóc kinh nghiệm yêu đương bằng 0, vì hiểu lầm, vì sợ hãi không dám đối mặt chất vấn ba mình mà hiểu lầm Trình Phi Trì là con riêng của cha. Vì sợ hãi một người "anh trai" ưu tú về mọi mặt đó sẽ phá vỡ gia đình mình, cậu thương người mẹ khốn khổ của mình, mà lựa chọn trả thù một cách ngu xuẩn nhất. Diệp Khâm chẳng hề hay biết, khi cậu nghĩ đủ mọi cách làm lay động trái tim Trình Phi Trì thì cậu cũng đã vô tình đặt cược luôn trái tim của chính mình. Diệp Khâm ghét Trình Phi Trì nhưng không cho người khác mắng chửi anh; cậu sẽ tự hào về một người bạn trai ưu tú như Trình Phi Trì; sẽ vì anh thi đậu kì thi lớn mà khao cả hai lớp ăn gà rán để chúc mừng; sợ người khác biết quan hệ của hai người không phải vì sợ mình bị chê cười mà là lo Trình Phi Trì sẽ bị đuổi học, bị mất giải thưởng. Diệp Khâm vì trả thù mà bắt Trình Phi Trì đợi cậu suốt mấy tiếng liền, để rồi sau đó đau lòng vì anh. Diệp Khâm mắng chửi đuổi anh đi, nhưng sau đó lại khóc lóc chạy đi tìm anh về. Diệp Khâm im lặng nhìn bạn bè mình đùa giỡn anh, nhưng sau đó lại tức giận vì anh không tránh đi rồi lại tức giận bọn kia đùa quá đáng. Diệp Khâm đen mặt ném nhẫn anh tặng đi, nhưng sau đó lại luống cuống đi tìm lại rửa thật sạch. Diệp Khâm lo sợ Trình Phi Trì biết cậu lừa anh mà trao cho anh lầm đầu tiên của cậu. Vì lòng tự tôn, sĩ diện của chính mình mà không dám thừa nhận yêu Trình Phi Trì, để rồi khi Trình Phi Trì dứt khoát rời khỏi, cậu mới luống cuống muốn níu lấy tay anh. Diệp Khâm vốn tưởng rằng Trình Phi Trì sẽ bao dung mình mãi, cậu quên mất rằng anh cũng sẽ đau lòng, sẽ có tự tôn của mình. Trình Phi Trì đi du học, để lại cho Diệp Khâm một hồi ức, một bài học, một nỗi đau mà cả đời cậu cũng không thể nào quên được. Một tiểu thiếu gia Diệp Khâm mà mặc kệ sĩ diện ngồi lặng lẽ khóc ở sân bay, sẽ đi lục tung thùng rác chỉ vì muốn tìm lại chiếc điện thoại cũ có hình của anh, những dòng tin nhắn của anh rồi bật khóc. Diệp Khâm cũng không còn là tiểu thiếu gia ngày nào, gia đình phá sản, nợ nần chồng chất, cha đi tù, mẹ mất vì tai nạn giao thông, không có tiền học đại học còn phải gánh trên lưng món nợ khổng lồ. Diệp Khâm gia nhập vào giới giải trí để kiếm tiền, từ một thiếu gia kiêu ngạo, nóng nảy, bốc đồng đã bị cuộc sống, xã hội bào mòn đi gai nhọn, chỉ còn là một người bình thường biết nhẫn nhịn, cam chịu, đâm đầu vào kiếm tiền. Thứ mà Diệp Khâm luôn mang theo bên người là cặp nhẫn năm xưa, lọ sao giấy bin Trình Phi Trì bỏ lại, chiếc điện thoại cũ năm đó và bộ lego chính tay Trình Phi Trì thiết kế cho cậu. Mỗi ngày Diệp Khâm sẽ xếp vài ngôi sao giấy, viết vài dòng chữ mỗi khi nhớ tới anh. Diệp Khâm luôn mơ thấy Trình Phi Trì, mơ thấy anh bỏ cậu mà đi, thấy anh oán hận cậu, để rồi bật dậy trong đêm khuya mồ hôi lạnh đầy người. Từng là thiếu gia thích ăn chơi, tụ tập, xe cộ, bạn bè, mọi thứ xung quanh Diệp Khâm chỉ còn lại duy nhất một Trình Phi Trì. Quyển 2: 5 năm sau, giới giải trí. 5 năm sau, khi hai người gặp lại, Trình Phi Trì đã là người thừa kế của gia tộc lớn, còn Diệp Khâm chỉ là một nghệ sĩ nghèo mưu sinh kiếm tiền trả nợ. Trình Phi Trì không muốn gặp lại Diệp Khâm, không muốn dính dáng gì đến cậu nữa, không muốn lại sa vào lưới tình mà cậu đã giăng. Còn Diệp Khâm, dùng hết thảy sự can đảm của bản thân để theo đuổi lại Trình Phi Trì. Cậu biết mình hiện tại không xứng với anh, nhưng cậu muốn bù đắp lỗi lầm của mình năm ấy, muốn yêu thương anh, muốn dành những gì tốt đẹp nhất cho anh. Diệp Khâm kiêu ngạo năm xưa thay bằng Diệp Khâm nhút nhát, mít ướt trước mặt Trình Phi Trì. Năm đó Trình Phi Trì chăm sóc cậu, bây giờ đổi lại cậu chăm sóc Trình Phi Trì từ giặt giũ, quét dọn, lau chùi cho tới nấu ăn, đi chợ. Diệp Khâm tiêu tiền như rác năm đó thay thế bằng một Diệp Khâm đi siêu thị phải ao giá từng món một, nào rẻ, nào tốt, nào khuyến mãi. Diệp Khâm 5 năm trước có thể tiến vào trái tim Trình Phi Trì thì 5 năm sau vẫn có thể khiến anh rung động. Diệp Khâm là sự tồn tại đặc biệt trong lòng anh. Người ta nói hận càng nhiều thì yêu lại càng nhiều. Anh hận Diệp Khâm, hận cậu tàn nhẫn đem tình cảm của anh ra đùa giỡn. Anh yêu Diệp Khâm, yêu mặt trời con năm đó, yêu sự kiêu ngạo của cậu, giờ đây yêu một Diệp Khâm một lòng một dạ yêu anh, Diệp Khâm cẩn thận từng li từng tí lấy lòng anh. Không muốn dính dáng tới cậu, nhưng không nhịn được khi thấy cậu bị ức hiếp, đau lòng khi thấy cậu rơi nước mắt, trái tim thắt lại khi biết cậu trải qua những gì. Không kiềm chế được mà muốn tới gần cậu hơn. Hai người yêu nhau, cuối cùng cũng sẽ tìm về bên nhau. Người có tình rồi sẽ thành quyến thuộc... Diệp Khâm làm sai, cậu ấy sai khi đã đùa giỡn với tình cảm của Trình Phi Trì, và cậu ấy cũng đã chịu trừng phạt vì sai lầm của chính mình rồi, thế nên tui nghĩ rằng nếu Trình Phi Trì vẫn còn yêu thì Diệp Khâm sẽ có được một cơ hội để can đảm bước đến bên anh. Tui yêu cái cách Trình Phi Trì dịu dàng gọi "bé Diệp Mềm"; yêu Diệp Khâm nức nở, làm nũng gọi "anh ơi"... Trích dẫn hay "Anh ơi..." Diệp Khâm gọi một tiếng với không khí, sợ Trình Phi Trì không nghe thấy, cậu nâng giọng gọi thêm một lần: "Anh đang ở đâu, anh ơi." Giọng cậu khàn đi, đứt quãng và khản đặc, nghẹn ngào nói không nên lời.
✽✽✽
Bàn tay lạnh lẽo run rẩy nhấn dãy số nọ, trước khi nghe thấy tiếng báo bận dồn dập chói tai, hòa cùng với giọt nước mắt men theo khóe môi chảy vào miệng là tiếng nói nghẹn ngào của Diệp Khâm: "Em... em nhớ anh lắm... anh ơi."✽✽✽
Cậu từng ngồi máy bay rất nhiều lần, từng đến rất nhiều nơi, trong mỗi chặng hành trình, càng nhìn thấy nhiều cảnh tượng đất trời bao la thì lại càng nhận rõ sự nhỏ bé của mình. Nhỏ bé như cậu, một làn gió vừa thổi qua đã bay đi khắp nơi, nhưng đây là lần đầu tiên cậu tin chắc về phương hướng mà mình muốn đến. Nơi có anh chính là đích đến của em.Anh ở đâu, em sẽ đặt chân đến đó.
✽✽✽
"Anh ơi..." Trình Phi Trì nghiêng đầu nhìn cậu: "Hửm?" Diệp Khâm liếm môi, lấy hết can đảm: "Không có thứ tự trước sau là vì anh luôn ở trong tim em, chưa, chưa từng rời khỏi."✽✽✽
"Em ở cạnh anh, có thể mãi mãi làm một cậu chủ được nuông chiều."✽✽✽
Diệp Khâm thấy hơi nhột, bèn chớp mắt, chưa kịp hồi đã nghe Trình Phi Trì bổ sung một cách trịnh trọng, rằng: "Không phải đối xử với ai cũng tốt như vậy, chỉ với em thôi."✽✽✽
Yêu một người, cả hít thở cũng trở nên dũng cảm. SÁCH XUẤT BẢN
loading...
Danh sách chương:
- Review 01 - Ma Đạo Tổ Sư
- Review 02 - SCI Mê Án Tập
- Review 03 - Trọng Sinh Chi Lãnh Quân Noãn Tâm
- Review 04 - Công Tử Biến Bại Gia Tử
- Review 05 - Mạch Lộ Quy Đồ
- Review 06 - Tôi Đã Chết Rồi
- Review 07 - Phúc Trạch Hữu Dư
- Review 08 - Trọng Sinh Chi Sủng Nịch Thành Nghiện
- Review 09 - Tháng Năm Qua
- Review 10 - Mục Nhiên
- Review 11 - Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Phản Diện
- Review 12 - Mùa Hè Của Diệp Xuyên
- Review 13 - Diễm Quỷ
- Review 14 - Thay Thế Phẩm
- Review 15 - 20
- Review 21 - Nếu Như Em Không Giống Cậu Ấy
- Review 22 - 30
- Review 31 - Trùng Sinh Chi Sủng Nhĩ Nhập Hoài
- Review 32 - 40
- Review 41 - 50
- Review 51 - 60
- Review 61 - 70
- Review 71 - 80
- Review 81 - Bất Nhất Dạng Đích Nhân Sinh
- Review 82 - Thiếu Tướng! Vợ Ngài Có Thai Rồi!
- Review 83 - Tuyệt Đối Khế Hợp
- Review 84 - 90
- Review 91 - 100
- Review 101 - 110
- Review 111 - 119
- Review 120 - Tân Hôn
- Review 121 - Trọng Sinh Về Lại Trước Khi Ly Hôn
- Review 122 - 130
- Review 131 - Sau Khi Giết Ông Xã Trong Game 5 Lần
- Review 132 - 140
- Review 141 - Trùng Sinh Không Cưng Chiều Em Thì Cưng Chiều Ai
- Review 142 - Trúc Mã Rồi Sẽ Thành Đôi
- Review 143 - Mạt Thế Phản Phái Hệ Thống
- Review 144 - 150
- Review 151 - Sủng Hôn Hào Môn
- Review 152 - Gả Cho Lão Đàn Ông Nhà Giàu
- Review 153 - Mất Trí Nhớ Đừng Quậy
- Review 154 - Ai Là Ai Đích Thương
- Review 155 - Mạt Thế Chi Trọng Sinh
- Review 156 - 160
- Review 161 - 170
- Review 171 - Sau Khi Trọng Sinh Bạn Trai Cho Rằng Tôi Là Đồ Lẳng Lơ Đê Tiện
- Review 172 - Khiếp Vô Tình
- Review 173 - 180
- Review 181 - Hình Bóng
- Review 182 - Đặc Chủng Dong Binh
- Review 183 - Phối Giác
- Review 184 - Xiềng Xích Yêu Thương
- Review 185 - Bình Hoa
- Review 186 - Sau Khi Tử Vong Thời Gian Quay Trở Lại
- Thông Báo
- Review 187 - 190
- Review 191 - Trọng Sinh Chi Thị Ái Hành Hung
- Review 192 - Ve Mười Bảy Năm
- Review 193 - Lâu Rồi Không Gặp
- Review 194 - Mạo Hợp Thần Ly
- Review 195 - Liệt Tâm
- Review 196 - Hình Xăm
- Review 197 - Chó Săn
- Review 198 - 199
- Review 200 - Có Phải Cậu Thích Tôi Không?
- Review 201 - Nhật Ký Sau Khi Kết Hôn Của Chuột Manh
- Review 202 - Viên Tiên Sinh Luôn Không Vui
- Review 203 - Tiểu Lão Bản
- Review 204 - Ảnh Đế
- Review 205 - Tra Công Biến Trung Khuyển
- Review 206 - Dân Quốc Yêu Đạo
- Review 207 - Độc Giả Và Nhân Vật Chính Đích Thị Là Chân Tình
- Review 208 - 211
- Review 212 - Không Yêu Thì Đi Chết Đi
- Review 213 - Vãn Hồi
- Góc Lảm Nhảm
- Review 214 - Mạc Hậu
- Review 215 - Minh Như Thần Tư
- Review 216 - Hạng Gia Đại Thiếu
- Review 217 - Mạt Thế Trọng Sinh Chi Song Sinh Tử
- Review 218 - Làm Giai Cong Trong Truyện BG
- Review 219 - Người Đại Diện Xuất Sắc Nhất
- Review 220 - Hoàng Hôn Đứng Tựa Khóm Trúc Dài
- Review 221 - Ân Hữu Trọng Báo
- Review 222 - Con Đường Nghịch Tập Của Vật Hi Sinh
- Review 223 - Cự Tinh Vấn Đỉnh
- Review 224 - Trùng Sinh Thành Hệ Thống
- Review 225 - Khoái Xuyên Chi Nhiệm Vụ Kỳ Quái
- Review 226 - Làm Nhân Vật Phản Diện Cũng Phải Nổi Tiếng Khắp Tu Chân Giới
- Review 227 - 229
- Review 230 - Cao Thủ Đổi Đen Thay Trắng
- Review 231 - Luôn Có Vai Chính Vọng Tưởng Mở Hậu Cung
- Review 232 - Lòng Tra Công Mỗi Ngày Hoảng Hốt
- Review 233 - Khoái Xuyên Chi Tra Thụ Không Tra
- Review 234 - Chàng Quỷ Của Bác Sĩ
- Review 235 - Nghe Nói Mỗi Ngày Đều Phát Kẹo
- Review 236 - Bí Mật Của Ảnh Đế
- Review 237 - Nghe Nói Tôi Rất Nghèo
- Review 238 - Trọng Sinh Chi Nguyên Soái Phu Nhân Là Tang Thi
- Review 239 - Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hi Sinh Phản Kích
- Review 240 - Sếp Chúng Tôi Lại Khoe Vợ
- Review 241 - Mạt Thế Trọng Sinh Chi Tạc Băng
- Review 242 - Bất Báo
- Review 243 - Luận Kết Cục Của Việc Trông Mặt Mà Bắt Hình Dong
- Review 244 - Anh Đừng Có Quyến Rũ Tôi
- Review 245 - Tinh Tinh
- Review 246 - Sách Đạn Tinh Anh
- Review 247 - Cạnh Kiếm Chi Phong
- Review 248 - Dạ Sắc Biên Duyên
- Review 249 - Trọng Lai Nhất Thứ
- Review 250 - Cắn Lên Đầu Ngón Tay Anh
- Review 251 - Học Tra Ngồi Cùng Bàn Không Cần An Ủi
- Review 252 - Quả Nhiên Bài Tập Vẫn Quá Ít
- Review 253 - Hân Hoan
- Review 254 - Làm Nũng
- Review 255 - Không Ngọt Bằng Em
- Review 256 - Mè Xửng
- Review 257 - Chú, Mượn Đùi Ôm Một Chút
- Review 258 - Nhiệt Độ Xã Giao
- Review 259 - Âm Dương Nhãn
- Review 260 - Làm Một Vị Vạn Nhân Mê Hợp Lệ
- Review 261 - Xuyên Thành Vai Ác Phải Sống Làm Sao
- Review 262 - Tôi Muốn Có Một Mái Nhà
- Review 263 - Nam Phụ Mới Thật Là Tuyệt Sắc
- Review 264 - Tôi Thích Tin Tức Tố Của Cậu
- Review 265 - Sổ Tay Sinh Tồn Của Tra Thụ
- Review 266 - Xông Vào Ngõ Âm Dương
- Review 267 - Những Năm Tháng Tôi Bồi Dưỡng Bá Tổng
- Review 268 - Tui Bảo Bạn Cùng Bàn Đánh Cậu
- Review 269 - Liệu Nguyên
- Review 270 - Thằng Nhỏ Ngốc
- Review 271 - Mỗi Ngày Nhất Định Phải Hôn Một Cái
- Review 272 - Kẻ Thù Vừa Ngọt Ngào Vừa Bám Người
- Review 273 - Tâm Tự Diệu Ngôn
- Review 274 - Bạn Cùng Bàn Làm Tôi Vô Tâm Học Tập
- Review 275 - Đừng Kiếm Bạn Trai Trong Thùng Rác
- Review 276 - Wrong Impression
- Review 277 - Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Của Tôi Cuối Cùng Cũng Phá Sản
- Review 278 - Tất Cả Mọi Người Đều Cho Rằng Tôi Thích Cậu Ta
- Review 279 - Nhân Vật Phản Diện Cùng Nhân Vật Phản Diện Kết Hôn Rồi
- Review 280 - Tôi Thích Bạn Trai Cậu Từ Rất Lâu Rồi
- Review 281 - Niên Hoa
- Review 282 - Tiểu Mỹ Nhân Tôi Từng Chọc Ghẹo Dậy Thì Thành Công Rồi
- Review 283 - Rất Thật
- Review 284 - Gửi Cây Sồi
- Review 285 - UAAG - Đội Điều Tra Tai Nạn Hàng Không
- Review 286 - Sư Đệ Vẫn Chưa Diệt Khẩu Ta
- Review 287 - Xuyên Việt Thành Trúc Mã Pháo Hôi Của Vạn Nhân Mê
- Review 288 - Thư Đến Từ Một Người Đàn Ông Xa Lạ
- Review 289 - Thoát Khỏi Trò Chơi Chết Chóc
- Review 290 - Tay Chơi
- Review 291 - Dài Lâu
- Review 292 - Kiệt Xuất Trong Giới Ăn Vạ
- Review 293 - Công Lược Tra Công Kia
- Review 294 - Toàn Thế Giới Đều Là Thần Trợ Công
- Review 295 - Lư Cục Cưng Quá Kiêu Ngạo
- Review 296 - Ảnh Đế Gặm Cỏ Gần Hang
- Review 297 - Giả Kết Hôn Xong Tôi Đem Con Chuồn Lẹ
- Review 298 - Tui Ship Đối Thủ X Tui
- Review 299 - Thiên Quan Tứ Phúc
- Review 300 - Chiết Chi
- Review 301 - Trà Sữa Vị Em
- Review 302 - Sau Khi Làm Vô Thường Bán Thời Gian Thì Tui "Hot"
- Review 303 - Chủ Động Trêu Chọc
- Review 304 - Thù Đồ
- Review 305 - Sau Khi Tôi Cặp Kè Với Thế Thân Tra Công Thì Crush Trở Về
- Review 306 - Lạc Trì
- Review 307 - Góc Phố
- GÓC KHOE SÁCH - HÌNH XĂM ❣️
- Review 308 - Chước Lộc
- GÓC KHOE QUÀ MINI GAME ❣️
- Review 309 - Tin Tức Tố Nói Chúng Ta Không Có Khả Năng
- Review 310 - Cầu Xin Các Người Cho Con Đường Sống
- Review 311 - Anh Chỉ Thích Hình Tượng Của Em
- Review 312 - Sao Tôi Có Thể Thích Cậu Ta Được Cơ Chứ?
- Review 313 - Kết Cục Của Việc Cứu Nhầm Vai Ác
- Review 314 - Đánh Dấu Ngoài Ý Muốn
- Review 315 - Sau Khi Viết Nam Thần Vào Trong Tiểu Thuyết Tôi Có Được Người Thật
- Review 316 - Giả Chết Cũng Không Cứu Nổi Thế Giới
- Review 317 - Ký Sự Sinh Tồn Ở Cung Đình
- Review 318 - Bạc Vụ
- Review 319 - Ánh Trăng Vì Tôi Mà Đến
- Review 320 - Thử Ghẹo Lần Nữa Xem
- Review 321 - Nghe Nói Cậu Chỉ Xem Tôi Là Bạn
- Review 322 - Quán Cơm Tỳ Hưu, Chỉ Có Vào Không Có Ra
- GÓC KHOE SÁCH - Phần 1
- GÓC KHOE SÁCH - Phần 2
- Review 323 - Một Tên Bệnh Thần Kinh Nói Yêu Tôi
- Review 324 - Doanh Doanh
- Review 325 - Hướng Tử Nhi Sinh
- Review 326 - Tiếng Vọng Ngày Hoa Nở
- Review 327 - Xuyên Thành Cẩm Lý Tiểu Phu Lang
- Review 328 - Có Con Chim Sơn Ca
- Review 329 - Tháng Ngày Bảo Mệnh Ở Bên Cạnh Husky
- ✨ GÓC TỰ PR
- Review 330 - Đến Cả Người Què Cũng Bị Tôi Lừa Đứng Dậy
- Review 331 - Si Tình Nhàm Chán Nhất
- Review 332 - Trốn Thoát Khỏi Thư Viện
- Review 333 - Hàn Viễn