Chương 43: Mua Hạt Giống
Chương 43: Mua Hạt Giống
Liên Kỳ Quang cùng Khả Dĩnh ước chiến gây ra một trận sóng to gió lớn trong học viện, kinh ngạc rất nhiều người, nhưng phần lớn đều ôm tâm tình xem kịch vui, đối với Liên Kỳ Quang song phế dị năng thể năng, không ai xem trọng cậu, tất cả đều hiểu hành động này của Liên Kỳ Quang tuyệt đối là tự tìm đường chết. Khả Dĩnh là ai, là học viên bậc sĩ cấp sáu của hệ tác chiến năm hai, nói thế nào cũng có thể coi là thiên tài, mà Liên Kỳ Quang, được rồi, kia cũng có thể xem là 'nhân vật' nổi danh trong học viện, chẳng qua là nổi vì một chữ 'phế'. Mà Liên Kỳ Quang làm đương sự, đối với chuyện mình gây ra ầm ĩ hoàn toàn không hay biết, bởi vì, người nào đó tự xưng 'thiên tài' lúc này lại một lần nữa bị lạc đường. Liên Kỳ Quang đứng trên đường, mặt lãnh tĩnh nhìn xe huyền phù cùng phi hành khí lui tới, cậu đã đứng đây suốt một giờ, thành công làm nhóm người máy tuần tra cảnh giác, ba 'người' vây quanh, chậm rãi bao Liên Kỳ Quang ở giữa. "Xin hỏi, ngài có cần gì không?" Một người máy tiến tới gần Liên Kỳ Quang, đôi mắt đỏ cảnh giác quét hình, tìm kiếm nguy hiểm." "Tôi muốn tới quảng trường." Liên Kỳ Quang đứng gần một giờ, rốt cuộc cũng thấy được 'người', trong ánh mắt ngây ngô xẹt qua tia sáng, thẳng tắp nhìn chằm chằm người máy, mặt không chút biến sắc mở miệng. "Chính là thưa ngài, ngài đã đứng ở đây rất lâu rồi." Quét hình hoàn tất, không phát hiện nguy hiểm, người máy hủy bỏ mệnh lệnh khống chế. "...lạc đường." Trầm mặc hồi lâu, Liên Kỳ Quang cúi đầu, ngây ngô nhìn chằm chằm mặt đất. "..." Này là nhóm người máy rối rắm vì cái gì thời này mà vẫn còn người lạc đường, đến nỗi suýt chút nữa đã đơ máy vì hỗn loạn thông tin. ※※※ cảnh tượng phân cách tuyến ※※※ Được người mày 'hộ tống' lên xe huyền phù, Liên Kỳ Quang ngây ngô vẫy vẫy tay tạm biệt người máy, trong ánh mắt khác thường của tài xế đi tới quảng trường đã tới cùng Liên Tiêu Thù lần trước. Không quên trả tiền, Liên Kỳ Quang xuống xe, không nhìn tới người tới lui đông đúc trên quảng trường, một đường quen thuộc thẳng tiến tới tiệm hạt giống của Viên lão. "Tùy ý xem đi, chọn được cái nào thì lại đây tính tiền." Liên Kỳ Quang vào cửa, nghênh đón vẫn là Trọng Cảnh nằm soài trên quầy như trước. Liên Kỳ Quang đứng ngay cửa, trầm mặc bước tới, lãnh tĩnh đá đá quầy. "Thực xin lỗi, loại hạt giống này đang thiếu hàng, phiền ngài lần sau lại tới đi." Đầu cũng không nâng lên một chút, Trọng Cãnh gãi gãi đầu, thay đổi tư thế, tiếp tục ngủ. "..." Nhìn cái đầu bù xù trước mặt, Liên Kỳ Quang chép miệng, lui về sau, nhấc chân, hướng tới đầu người nào đó đá một cú. 'Bốp! !' một tiếng, ngay sau đó là một tiếng tru thật to. "A a a a! ! ! ! Đau quá! Là tên chết tiệt nào..." Trọng Cảnh ôm đầu, vẻ mặt phẫn nộ ngẩng đầu. Câu kia còn chưa nói xong đã trực tiếp nghẹn lại khi thấy rõ gương mặt lãnh tĩnh không chút biểu tình của bạn Quang nào đó. "Ây yo! Là cậu à." Trọng Cảnh xoa đầu đứng dậy, ngày đó tận mắt chứng kiến mức độ bạo lực của người nào đó, Trọng Cảnh nghẹn một ngụm khí ở ngực nhưng chỉ có thể yên lặng ngậm bồ ngọt làm ngọt. Này là người hung ác a, không thể trêu vào. "Tôi nói cậu có gì cứ hảo hảo nói chuyện, đừng hở ra là động tay động chân a, tổn thương tình cảm đó có biết không?" Không để tâm tới Trọng Cảnh lải nhải, Liên Kỳ Quanh lạnh nhạt liếc nhìn đối phương một cái rồi đi thẳng tới cánh cửa vào phòng trong. "Này này này! Cậu làm gì vậy?" Trọng Cảnh lắc mình chắn trước mặt Liên Kỳ Quang. Nhìn gương mặt gần sát của Trọng Cảnh, Liên Kỳ Quang dừng lại, lạnh lùng rút ra Thiên Minh trong không gian, mặt không biến sắc đặt đặt ngang trên cổ. "Anh... anh hùng." Cảm giác lạnh băng từ cổ truyền tới làm Trọng Cảnh nhịn không được sợ run cả người, lẩy bẩy nhìn Liên Kỳ Quang, cười cười nịnh nọt: "Có gì từ từ nói, từ từ nói mà, thanh đao này thực sắc bén đi? Nếu cậu không cẩn thận trượt tay một cái thì tôi..." "Sâu lười, kêu la cái gì vậy hả?" Theo một tiếng tức giận đầy uy nghiêm, Viên lão từ trong phòng bước ra. "Thầy a! Thầy mau cứu học trò bảo bối của thấy đi! Bằng không sẽ là người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh đó a." Thấy Viên lão đi ra, ánh mắt Trọng Cảnh sáng lên, giống như nhìn thấy cha mẹ ruột mà gào thảm một tiếng. "Khô Mộc bạn nhỏ." Thấy người tới, Viên lão có chút kinh ngạc. "Viên lão." Thu hồi Thiên Minh, Liên Kỳ Quang lãnh tĩnh chào một tiếng. "Khô Mộc bạn nhỏ, thật là cậu." Ánh mắt Viên lão sáng lên, bước nhanh tới, từ trên xuống dưới đánh giá Liên Kỳ Quang: "Mấy ngày này cậu chạy đi đâu vậy? Ngày đó cậu bị cảnh sát mang đi, tôi vốn định tới bảo lãnh cậu ta, không ngờ chờ tôi tới thì cậu đã đi mất rồi." "Về nhà." Liên Kỳ Quang không biết nên trả lời thế nào, khô khan phun ra hai chữ. "Lần này cậu tới là..." "Mua hạt giống." Mặt không chút biến sắc nhìn màn hình giả định đang chiếu các hình thực vật, Liên Kỳ Quang nói thẳng ý đồ mình tới lần này. "Tới, tới đây ngồi." Viên lão dẫn Liên Kỳ Quang tới bàn trà tiếp khách ngồi xuống: "Sâu lười, châm trà cho thầy." "Thầy à, con vừa mới thoát chết xong, tâm linh nhỏ bé bị thương tổn nặng nề. Làm ông chủ, thầy hẳn phải để con nghỉ ngơi vài ngày, cộng thêm tăng lương." Trọng Cảnh ở bên kia bất mãn oán giận. "Còn nhiều lời nữa thì năm nay đừng nghĩ tới chuyện bước ra khỏi phòng một bước." Viên Lão xụ mặt tức giận. "Đừng a! Con đi ngay." Trọng Cảnh biến sắc, khổ hề hề chạy đi châm trà. "Lần này muốn mua hạt giống gì, tôi sẽ giảm giá cho cậu." Viên lão tươi cười nhìn Liên Kỳ Quang. "Tôi phải quyết đấu, cho nên muốn mấy loại thực vật có lực công kích lớn một chút." "Cậu là, dị năng giả hệ mộc?" Viên lão nghi vấn. "Ân." Thản nhiên gật gật đầu. "Cấp bậc bao nhiêu?" "...bậc sĩ cấp bảy, gần đây cứ đứng im, vẫn không đột phá." Vốn muốn nói là cấp mười bảy, bất quá nghĩ tới quy cách phân chia dị năng ở tinh cầu này, Liên Kỳ Quang kịp sửa miệng. "Bậc sĩ cấp bảy, thoạt nhìn cậu bất quá chỉ mới mười sáu, mười bảy tuổi, độ tuổi này mà đạt được thành tựu như vậy cũng coi như không tồi." Viên lão gật gật đầu, biểu tình trên mặt không rõ là hài lòng hay không hài lòng: "Nếu là thực vật có tính công kích, tôi quả thực có vài loại đề cử cho cậu." Viên lão nói xong, liền cầm lấy máy tính trí năng ở bên cạnh, ngón tay lướt trên màn hình chọn ra vài loại. "Số này phần lớn đều là thực vật bình thường, sinh trưởng ở biên giới rừng rậm, giá cũng không tính là đắt." "Sâu lười, chuẩn bị mỗi loại này năm mươi hạt." "Biết rồi." Âm thanh thực uể oải. "Ba trăm hạt." Liên Kỳ Quang vẫn trầm mặc đánh gảy Viên lão. Viên lão giật mình: "Khô Mộc bạn nhỏ, tôi chọn cho cậu hơn mười loại đó." "Tôi có tiền." Mặt không chút biến sắc lấy ra thẻ lương, vật sính lễ của Hạ Hầu Thiệu Huyền. Đây là... nhìn tinh tạp trong suốt trong tay Liên Kỳ Quang, ánh mắt Viên lão hiện ra chút kinh ngạc: "Đây là, thẻ kim cương." "Mỗi loại ba trăm hạt." Lạnh nhạt đưa thẻ qua. "Tốt." Vẻ kinh ngạc mắt biến mất, Viên lão lại khôi phục ý cười như cũ, xoay người bảo Trọng Cảnh đi tính tiền. Lúc quay lại, ánh mắt nhìn về phía Liên Kỳ Quang rõ ràng có chút gì đó khang khác. "Khô Mộc bạn nhỏ, trước đó không lâu tôi ngẫu nhiên có được một ít hạt giống, tôi tra xét rất nhiều tư liệu, lật tung cả mớ sách cổ, nhưng cũng không biết nguồn gốc của nó, không biết Khô Mộc bạn nhỏ có thể giúp tôi tham khảo chút không." Viên lão rót cho Liên Kỳ Quang ly trà, cười hỏi. "Được." Uống trà, không biến sắc gật gật đầu. "Vậy thực cám ơn Khô Mộc bạn nhỏ, mời qua bên này." Viên lão đứng dậy. "Ông gọi tôi Khô Mộc là được." Cậu đã không còn nhỏ. "Tốt, Khô Mộc." "..."loading...
Danh sách chương:
- Văn Án
- Chương 1: Thế Giới Xa Lạ
- Chương 2: Sống Lại
- Chương 3: Tôi Tưởng Địch Tập Kích
- Chương 4: Không Gian
- Chương 5: Tôi Là Thiên Tài
- Chương 6: Cải Trắng
- Chương 7: Vào Cục Cảnh Sát
- Chương 8: Hạ Hầu Gia
- Chương 9: Tôi Rất Có Kinh Nghiệm Chém Người
- Chương 10: Khu Một
- Chương 11: Tôi Chỉ Phòng Vệ Thôi
- Chương 12: Là Chia Tay Hay Li Hôn?
- Chương 13: Lông Vàng Thiếu Đánh
- Chương 14: Đường Thi Tam Bách Thủ
- Chương 15: Trùm Đầu Mà Đánh
- Chương 16: Tôi Từ Trước Tới Nay Luôn Mang Thù
- Chương 17: Tôi Gọi Là Hạ Hầu Thiệu Huyền
- Chương 18: Em Ấy Là Vợ Tôi
- Chương 19: Mạng Của Cậu, Tôi Nhận
- Chương 20: Tam Hệ Dị Năng
- Chương 21: Từ Hôn
- Chương 22: Anh Sẽ Dùng Cả Đời Để Thương Em
- Chương 23: Ép Mua Ép Bán
- Chương 24: Điều Tra
- Chương 25: Một Mình Tôi Đấu Với Cả Trường Cậu
- Chương 26: Tạm Biệt
- Chương 27: Vợ, Cứ Vậy Qua Cả Đời Đi
- Chương 28: Đi Ngủ Vì Sao Còn Phải Mang Súng
- Chương 29: Tôi Sẽ Không Ghét Bỏ Anh
- Chương 30: Tiếu Ngạo Giang Hồ
- Chương 31: Hoài Nghi
- Chương 32: Mễ Tiểu Bảo
- Chương 33: Hối Hận Thì Không Phải Thiên Tài
- Chương 34: Cắn Nó
- Chương 35: Có Người Dụ Dỗ Vợ Tôi
- Chương 36: Nói Em Yêu Anh Đi Vợ
- Chương 37: Tôi Là Cố Ý
- Chương 38: Bị Phạt
- Chương 39: Người Không Có Tim
- Chương 40: Một Người Cũng Trốn Không Thoát
- Chương 41: Khiêu Chiến
- Chương 42: Đơn Đấu Quần Ẩu Xa Luân Chiến
- Chương 43: Mua Hạt Giống
- Chương 44: Hoa Hồng
- Chương 45: Thăng Cấp
- Chương 46: Tập Chiến
- Chương 47: Giết Gà Dọa Khỉ
- Chương 48: Ký Ức Đã Qua
- Chương 49: Viện Trưởng, Có Thời Gian Uống Chút Thuốc Đi
- Chương 50: Nổi Danh
- Chương 51: Cừu Ly Mạch
- Chương 52: Vợ, Anh Sai Rồi
- Chương 53: Nhà Tưởng Niệm
- Chương 54: Bức Tranh
- Chương 55: Tiêu Tiêu Xảy Ra Chuyện
- Chương 56: Giáo Huấn
- Chương 57: Tôi Sẽ Cứu Nhóc
- Chương 58: Tổ Đội Với Tôi
- Chương 59: Vợ à, Chúng ta Có Đứa Nhỏ Đi
- Chương 60: Quan Trạch
- Chương 61: Có Kẻ Thù không?
- Chương 62: Bị Tập Kích
- Chương 63: Thiên Minh Xuất
- Chương 64: Không Gian Vô Dụng
- Chương 65: Anh Tin Em
- Chương 66: Chào Chị Dâu
- Chương 67: Đừng Trách Sao Ngoan Độc
- Chương 68: Tranh Cãi Căng Thẳng
- Chương 69: Giết Không Tha
- Chương 70: Cuộc Săn Bắt Đầu
- Chương 71: Dây Leo Quỷ
- Chương 72: Hạt Giống
- Chương 73: Nguyên Thể
- Chương 74: Mâu Thuẫn
- Chương 75: Đất Lở
- Chương 76: Thức Tỉnh Khỏi Cơn Mơ
- Chương 77: Lấy Mày Khai Đao
- Chương 78: Sinh Cho Anh Mười Cục Nắm
- Chương 79: Thiệu Huyền, Tôi Làm Chuyện Xấu
- Chương 80: Kí Ức Đã Quên
- Chương 81: Thẩm Vấn
- Chương 82: Trở Lại Trường
- Chương 83: Cô Út Tới
- Chương 84: Thiệu Huyền, Moah Moah!
- Chương 85: Kỳ Nghỉ
- Chương 86: Đánh Là Thương Mắng Là Yêu
- Chương 87: Gặp Lại Người Quen
- Chương 88: Trị Liệu Cho Liên Tiêu Thù
- Chương 89: Quá Ngốc
- Chương 90: Tiểu Quang Ngồi Phi Thuyền
- Chương 91: Thiệu Huyền, Chúng Ta Hẹn Hò Đi!
- Chương 92: Anh Hẳn Nên Cho Tôi Một Cái Ôm
- Chương 93: Hoan Nghênh Chị Dâu Đến Thị Sát Bất Lạc Tinh
- Chương 94: Thiệu Huyền, Đánh Một Trận Đi
- Chương 95: Thiệu Huyền Mất Khống Chế
- Chương 96: Uy Hiếp
- Chương 97: Là Cậu Ta Sao?
- Chương 98: Gặp Phải Kẻ Lừa Đảo
- Chương 99: Anh Sẽ Tự Ra Tay
- Chương 100: Hết Thảy Là Của Tôi
- Chương 101: Phu Phu Giao Thủ
- Chương 102: Chạy Tới Khu Cách Ly
- Chương 103: Thẳng Thắn
- Chương 104: Bên Nhau
- Chương 105: Nhẫn Kết Hôn
- Chương 106: Anh Phạm Tội Rồi
- Chương 107: Trúng Kế
- Chương 108: Là Ám Quang Đại Nhân Tặng
- Chương 109: Lê Ngọc Chết
- Chương 110: Vu Mã Viêm
- Chương 111: Tôi Là Lão Tổ Tông Của Ông Ta
- Chương 112: Về Nhà
- Chương 113: Long Ảnh Trở Lại
- Chương 114: Khai Giảng
- Chương 115: Ngược Chết Tụi Bây
- Chương 116: Bá Khí Trắc Lậu
- Chương 117: Chá Lang
- Chương 118: Thỉnh Cầu Của Cừu Ly Mạch
- Chương 119: Thông Báo
- Chương 120: Tang Thi Đột Kích
- Chương 121: Một Trăm Linh Ba Cổ Thi Thể Biến Mất
- Chương 122: Huấn Luyện Sinh Tồn
- Chương 123: Xuất Phát
- Chương 124: Thi Đấu Bắt Đầu
- Chương 125: KO
- Chương 126: Liên Kỳ Quang Không Bình Thường
- Chương 127: Tôi Tới Tìm Cậu
- Chương 128: Bão Cát
- Chương 129: Hạ Hầu Trọng Tức Giận
- Chương 130: Ngục Giam
- Chương 131: Ông Mặc Kệ
- Chương 132: Tiền Mừng
- Chương 133: Quỷ Linh
- Chương 134: Vì Tôi Mà Chết Đi
- Chương 135: Kẹo Cưới
- Chương 136: Quà Sinh Nhật
- Chương 137: Đây Là Thế Giới Của Tôi
- Chương 138: Bị Nhốt Trong Cửa Hàng
- Chương 139: Chá Lang Bị Nhiễm
- Chương 140: Hạ Hầu Lạc Vũ Quyết Tuyệt
- Chương 141: Vận Mệnh Trêu Đùa
- Chương 142: Kí Ức Không Thể Quên
- Chương 143: Trở Lại Căn Cứ
- Chương 144: Vây Thành
- Chương 145: Đứa Nhỏ Chào Đời
- Chương 146: Rời Đi
- Chương 147: Khu Bảy
- Chương 148: Tự Bạch Của Vu Mã Viêm
- Chương 149: Vũ Khí Mới
- Chương 150: Người Yêu Của Cậu Đâu?
- Chương 151: Hạ Hầu Thiệu Huyền Đã Đến
- Chương 152: Vì Tôi Mà Sống
- Chương 153: Phim Thần Tượng
- Chương 154: Bánh Bao Gặp Cha Mẹ
- Chương 155: Tôi Tiếp Nhận Tình Yêu Của Cậu
- Chương 156: Mưu Kế
- Chương 157: Nhượng Bộ
- Chương 158: Bị Nhốt
- Chương 159: Đại Kết Cục Thượng
- Chương 160: Đại Kết Cục Trung
- Chương 161: Đại Kết Cục Hạ
- Chương 162: Kết Thúc
- Phiên Ngoại 1
- Phiên Ngoại 2
- Phiên Ngoại 3