Chương 43: Tiểu Bảo mất khống chế
Edit : GameSo_BBB
Sau khi mọi người ăn xong bữa tối, Tần Dĩ Duyệt lên lầu giúp Tiểu Bảo tắm rửa.
Nhìn xem thân thể trắng non nõn của nhóc ngồi trong bồn tắm riêng thiết kế cho trẻ, lòng cô không nhịn được thắt chặt lại.
Cô cuối cùng vẫn không rõ đến tột cùng là vì chuyện gì có thể khiến cho một đứ trẻ ba tuổi không muốn mở miệng nói chuyện.
Tiểu Bảo thấy Tần Dĩ Duyệt không nói lời nào, nghi hoặc mà ngẩng đầu nhìn cô.
Tần Dĩ Duyệt cầm khăn tắm rộng thùng thình, đem tiểu gia hỏa ướt sũng quấn lại, đặt trên đầu gối.
Sau đó lại dùng một cái khăn lông khác nhẹ nhàng làm khô tóc nhóc.
Lúc gần khô, Tần Dĩ Duyệt dùng tay thoáng cót két một phát.
Tiểu Bảo thân thể run rẩy, bắt đầu vặn vẹo.
Tần Dĩ Duyệt một tay giữ nhóc, một tay nhẹ nhàng mà ở dưới nách của nhóc, ở trên bàn chân nhỏ gãi nhẹ.
Tiểu Bảo mới đầu vặn vẹo vài cái, sau đó thân thể của nhóc đột nhiên bất động rồi, vẻ mặt sợ hãi mà nhìn Tần Dĩ Duyệt, biểu cảm vô cùng sợ hãi.
Tần Dĩ Duyệt cảm thấy được tình trạng của nhóc, động tác trên tay dừng lại.
Vừa muốn an ủi, chợt nghe đến tiếng thét thảm thiết chói tai của Tiểu Bảo.
Dưới lầu Hạ Kiều Yến cùng Lưu Tử Xuyên đang tại thảo luận để chút nữa kiểm tra.
Công việc ra sao, như thế nào khai triển,mở rộng. Chợt nghe đến tiếng thét chói tai của Tiểu Bảo.
Hạ Kiều Yến bước nhanh lên lầu.
Khuôn mặt nhỏ nhắn phát tím mà thét chói tai. Bộ dáng hết sức đau đớn.
"Cô đã làm gì với nó?" Hạ Kiều Yến âm thanh lạnh lùng nói, đem Tiểu Bảo từ trong tay Tần Dĩ Duyệt ôm lấy.
Tần Dĩ Duyệt bị ngữ khí lạnh lùng của anh đâm vào trong lòng, đau xót, nhưng nhìn thấy Tiểu Bảo như vậy, lại rất lo lắng."Tôi cũng không biết là tình huống như thế nào. Thằng bé đột nhiên cứ như vậy rồi."
Hạ Kiều Yến nhìn cô một cái, ôm Tiểu Bảo trở lại phòng.
"Không có việc gì rồi. Ba ba ở chỗ này, nghe lời. Không có người có thể gây tổn thương cho con. Biết không?" Hạ Kiều Yến ôm thân thể nho nhỏ, bên cạnh nhẹ giọng dỗ dành.
Bình thường từ thanh âm lười biếng, lúc này càng thêm trầm thấp, dịu dàng vô cùng.
Tần Dĩ Duyệt nhìn bóng lưng của Hạ Kiều Yến, đem chút đau lòng nuốt xuống, rất nhanh thu dọn đồ vật trong phòng tắm.
Tiểu Bảo được Hạ Kiều Yến dỗ dành, tiếng thét chói tai dần dần biến mất, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng chầm chậm từ tím tái trở nên hồng hào như cũ, thân thể cũng không hề run rẩy, ngoan ngoãn mà để Hạ Kiều Yến ôm mình.
Đem khuôn mặt nhỏ dụi vào cổ Hạ Kiều Yến, đôi cánh tay mập mạp ôm lấy cổ Hạ Kiều Yến thật chặt.
Hạ Kiều Yến bàn tay lớn vỗ nhẹ lưng nhỏ, "Ngoan, đừng sợ. Baba sẽ ở cùng con, sẽ không lại để cho con ở một mình."
Hạ Kiều Yến cứ như vậy thấp giọng dỗ dành Tiểu Bảo gần một giờ, Tiểu Bảo mới ngủ.
Hạ Kiều Yến lúc này mới nhẹ chân nhẹ tay mà cho thay bộ quần áo ngủ cho nhóc, đem nhóc đặt trên giường nhỏ của mình.
Lưu Tử Xuyên thừa dịp đúng lúc này làm kiểm tra toàn thân cho Tiểu Bảo, "Tâm lý kiểm tra các thứ, đợi lúc cảm xúc Tiểu Bảo ổn định làm tiếp, khi có báo cáo, tôi sẽ tới sau."
"Vất vả rồi."
"Hạ tiên sinh quá khách khí, thời gian không còn sớm, sẽ không quấy rầy mọi người nghỉ ngơi, gặp lại sau."
Quản gia tiễn Lưu Tử Xuyên rời đi.
Tần Dĩ Duyệt nhìn về phía Tiểu Bảo đang ngủ cùng Hạ Kiều Yến ngồi ở bên giường ánh mắt không rời Tiểu Bảo, nói: "Thật xin lỗi, tôi không biết sẽ trở thành như vậy."
Hạ Kiều Yến tay chậm rãi vuốt tay thịt của Tiểu Bảo, "Lời nói vừa rồi của anh làm em khó chịu?"
Tần Dĩ Duyệt không nghĩ tới anh sẽ hỏi cái này, chậm chạp nói: "Không có."
"Sau khi gặp được em, thằng bé cũng rất ít khi xuất hiện tình trạng đột nhiên thét lên, anh cho rằng thằng bé đã có thể hoàn toàn tiếp nhận em rồi. Không nghĩ tới, vẫn chưa được."
"Có phải là do tôi vừa rồi làm một vài động tác không nên làm với nhóc, khiến cho nhóc nhớ ra cái gì đó?"
"Em đã làm cái gì?" Hạ Kiều Yến sắc mặt trở nên nghiêm túc.
"Tôi vừa rồi chỉ thoáng cót két một phát, vừa mới bắt đầu nhóc trốn tránh, trong chốc lát, đã bắt đầu thét lên. Đây là do nhóc nhớ tới chuyện trước kia, hay là vì trong tình huống chống cự không được, chỉ có thể thét lên để diễn tả?" Tần Dĩ Duyệt nghiêm túc nói.
"Lúc Tiểu Bảo gặp chuyện không may, mọi người đều không ở bên người nó, sau khi anh gấp gáp đến bệnh viện, thằng bé chỉ ôm anh khóc. Từ lúc đó, nó không thể tiếp nhận đụng chạm của ai khác, cũng không mở miệng nói chuyện nữa."
"Vậy rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?" Tần Dĩ Duyệt có chút tò mò.
Cô muốn, biết được rõ ràng chuyện Tiểu Bảo trải qua chuyện không may, sẽ biết đến cùng đã xảy ra chuyện gì.
"Hôm nay quá muộn, em nghỉ ngơi trước, lúc sau anh sẽ nói cho em biết." Hạ Kiều Yến giọng nhàn nhạt nói.
Tần Dĩ Duyệt nhìn thấy Hạ Kiều Yến không có ý muốn tiếp tục nói chuyện với nhau, nói: "Tôi đi ngủ, có chuyện gì cần giúp đỡ thì kêu tôi."
"Được."
Tần Dĩ Duyệt mở cửa đi ra ngoài, nghĩ đến bộ dạng Tiểu Bảo khi nãy, trong lòng vẫn còn sợ hãi.
**
Hôm sau.
Tần Dĩ Duyệt dậy thật sớm, Lưu thẩm đã ở phòng bếp làm điểm tâm rồi.
Tần Dĩ Duyệt gõ cửa phòng Tiểu Bảo.
Sau đó có chút thấp thỏm không yên, bất an mà đứng ở trước cửa chờ.
Chỉ chốc lát sau bên trong có tiếng bước chân, ngay sau đó cửa phòng liền được mở ra, là Hạ Kiều Yến, mặt anh có chút mệt mỏi.
Hiển nhiên tối hôm qua cũng không có nghỉ ngơi thật tốt.
"Anh tối hôm qua không ngủ?"
"Ngủ một chút rồi."
"Tiểu Bảo có khỏe không?"
"Trước mắt cảm xúc vẫn chưa ổn định, em ăn điểm tâm trước, không cần chờ."
"Không cần đi bệnh viện xem thử sao?"
"Đúng lúc này đi sẽ chỉ làm tâm tình của nó lần nữa sụp đổ, tự ổn định mới có thể làm tâm lý khai thông."
Tần Dĩ Duyệt gật đầu, đi xuống lầu ăn sáng trước.
**
Hạ Kiều Yến đi trở về bên giường Tiểu Bảo, Tiểu Bảo mơ mơ màng màng tỉnh lại.
Hai giây sau phút chốc liền ngồi bật dậy, cái đầu nhỏ bốn phía chuyển động, đến khi thấy được Hạ Kiều Yến, khuôn mặt khẩn trương mới buông xuống.
Hạ Kiều Yến ngồi vào bên cạnh nhóc, giọng ấm áp hỏi: "Còn khó chịu hơn sao?"
Tiểu Bảo không có trả lời, bò vào trong ngực Hạ Kiều Yến, ôm lấy anh thật chặt.
Hạ Kiều Yến sờ lên mái tóc mềm mại của nhóc, không có đẩy ra.
Tiểu gia hỏa này mỗi lần bị hù dọa sẽ cực kỳ dính người anh, căn bản không có rời khỏi anh nửa bước.
Hạ Kiều Yến trấn an Tiểu Bảo sau một lúc mới lên tiếng: "Hôm nay trụ sở chính sẽ mở cuộc họp tổng kết hằng năm, baba không thể vắng họp. Con nguyện ý đi cùng baba sao?"
Tiểu Bảo thân thể nhỏ run rẩy, do dự mà nhẹ gật đầu.
"Vậy thì bắt đầu rửa mặt đánh răng, ăn hết bữa sáng rồi đi. Mẹ còn ở dưới lầu chờ đây này."
Tiểu Bảo nghe vậy ôm Hạ Kiều Yến, cọ xát anh, không biết muốn biểu thị cái gì.
...
Tần Dĩ Duyệt đang theo Lưu thẩm thương lượng có nên đem bữa sáng mang lên lầu, thì đã thấy Hạ Kiều Yến ôm Tiểu Bảo mặc bộ đồ hình con vịt nhỏ đi xuống lầu.
Tần Dĩ Duyệt vội vàng giúp Hạ Kiều Yến kéo cái ghế, hỏi: "Anh cùng Tiểu Bảo muốn ăn chút gì không?"
"Anh ăn cháo, cho Tiểu Bảo một phần sữa chua."
Tần Dĩ Duyệt đứng dậy đi phòng bếp cầm phần sữa chua Lưu thẩm vừa hâm nóng.
Hạ Kiều Yến đem thìa đặt tới trong tay Tiểu Bảo.
Tiểu Bảo chậm rì rì mà bắt đầu ăn, trước sau đều không có muốn từ trên người Hạ Kiều Yến xuống, tự mình ngồi.
Tần Dĩ Duyệt nhìn bên ngoài, phát hiện đã đến thời gian đi làm, "Nếu không hôm nay tôi xin phép nghỉ một ngày? Anh tối hôm qua đã không có nghỉ ngơi rồi."
"Em cứ đi làm đi. Tiểu Bảo hiện tại dính lấy anh, em ở nhà hiệu quả cũng không lớn."
Tần Dĩ Duyệt ngẫm lại cũng thấy thế, nói: "Vậy thì có chuyện gì thì gọi điện thoại cho tôi."
Nói xong, Tần Dĩ Duyệt lấy túi đựng đồ rời đi.
________
#Mạc_Hy
#Mạc_Hy
loading...
Danh sách chương:
- Chương 1 : Bệnh nhân nhỏ đặc biệt
- Chương 2 : Cậu bạn nhỏ cùng người bố đẹp trai
- Chương 3 : Nhặt được đứa trẻ
- Chương 4 : Ai bảo con nói chuyện, con dùng tiền đập chết hắn!
- Chương 5 : Kết hôn với tôi
- Chương 6 : Cậu ta ly hôn chưa ?
- Chương 7 : Ngoại trừ tôi, còn ai dám lấy cô!
- Chương 8 : Dám ăn hiếp vợ tôi
- Chương 9 : Ông bố đẹp trai với bạn trai cũ
- Chương 10 : Tiểu Bảo bị bệnh
- Chương 11 : Yêu tôi rồi, Ân?
- Chương 12 : Đừng ở trước mặt cẩu độc thân show ân ái
- Chương 13 : Gả cho tôi, khó khăn đến thế sao?
- Chương 14 : Anh đem tôi trở thành loại người nào?
- Chương 15 : Tôi ở ngay chỗ này hôn cô
- Chương 16 : Bị kết hôn
- Chương 17 : Nhìn trúng ngoại hình của nó hay tiền của nó ?
- Chương 18 : Bố mẹ Hạ Kiều Yến đến cầu hôn
- Chương 19 : Hạ tổng, anh thật có tiền
- Chương 20 : Đến nhà Hạ gia làm khách
- Chương 21 : Biệt thự Hạ gia
- Chương 22 : Gặp lại Chu Tử Dương
- Chương 23 : Người không biết xấu hổ, vô địch thiên hạ
- Chương 24 : Thử váy cưới
- Chương 25 : Dẫn theo Tiểu Bảo đi làm
- Chương 26 : Người nhà nháo sự
- Chương 27 : Anh đã từng ghét một người phụ nữ
- Chương 28 : Em không tin rằng tôi thích em?
- Chương 29 : Ngoan ngoãn chờ làm vợ tôi đi
- Chương 30 : Bác sĩ Tần, làm phiền em suy nghĩ về tình trạng vết thương của em
- Chương 31 : Đàn ông quá đẹp trai, cũng không phải là chuyện tốt
- Chương 32 : Tiểu tam trong truyền thuyết
- TÂM SỰ MỎNG
- Chương 33 : Hôn lễ
- Chương 34 : Cổ áo có dấu hôn
- Chương 35 : Anh cho tôi cổ phâgn tập đoàn Hạ thị làm cái gì?
- Chương 36 : Cùng con rễ của mẹ lăn giường sao?
- Chương 37 : Trong tài khoản có 200 triệu
- Chương 38 Chị Tần, chị giống như bị người ta bôi đen rồi
- Chương 39: Một nhà ba người hạnh phúc sinh hoạt
- Chương 40 : Lễ vật về nhà thăm bố mẹ
- Chương 41 : Thổ hào, anh đây là muốn dùng sắc dụ em sao ?
- Chương 42: Con đã nói rằng con sẽ là thiên thần bé nhỏ của mẹ!
- Chương 43: Tiểu Bảo mất khống chế
- Chương 44 : Hạ Tổng Cùng Tiểu Hạ Tổng
- Chương 45: Làm ơn không đả kích của trái tim thủy tinh của em
- Chương 46: Nguyên nhân gây ra bệnh tự kỷ của Tiểu Bảo
- Chương 47 : Tần Thu Dương Gặp Chuyện
- Chương 48 : Con Đêm Nay Ở Cùng Mẹ
- Chương 49 : Em Ở Cạnh Bên Con Là Được
- Chương 50 : Người chịu thiệt nhất vẫn là cô
- Chương 51 :Chúng Ta Không Phải Đã Làm Rồi Sao?
- Chương 52 : Ngài Hạ, Ngài Quản Vợ Ngài Đi
- Chương 53 : Dồn Ép Chuyên Nghiệp
- Chương 54 : Cùng Chung Chăn Gối
- Chương 55 : Hạ Kiều Yến, Anh Dám Cười Em!
- Chương 56: Chị có phải ghét bỏ em rồi không?
- Chương 57: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 58: Cô dựa vào cái gì tranh giành cùng tôi?
- Chương 59 : Ôn Hân Mạc Khiêu Khích
- Chương 60: Ôn Hân Mạt khiêu khích (2)
- Chương 61: Đau chết là đáng đời em
- Chương 62: Thế giới của thổ hào, người nghèo em đây thật là hâm mộ!
- Chương 63: Bác sĩ Tần, cô không phải là bị bạo hành gia đình đó chứ?
- Chương 64: Không phù hợp thân phận thổ hào của anh
- Chương 65: Bớt chiếm tiện nghi của chồng chị
- Chương 66: Tình yêu ăn khuya
- Chương 67: Nhớ mẹ không ?
- Chương 68: Trên người cô ấy có mà chúng ta không có
- Chương 69: Một người có thể giải quyết đau khổ của cô
- Chương 70: Anh đang an ủi em sao
- Chương 71: Hình như em có thai rồi
- Chương 72: Tiểu Bảo mở miệng
- Chương 73: Hạ Duy Phi, con gọi baba lần nữa
- Chương 74: Tâng bốc quá giả
- Chương 75: Cô không có tư cách cùng tôi nói chuyện
- Chương 76: Tin chị, rồi em sẽ gặp được người rất tốt
- Chương 77: Thổ hào, em giống như có chút thích anh
- Chương 78: Nhìn lén dáng người khiêu gợi của em
- Chương 79: Bị bắt cóc
- Chương 80: Gã chỉ yêu bản thân gã
- Chương 81: Phản bắt cóc
- Chương 82: Em không phải thánh mẫu
- CHIA SẺ RIÊNG
- Chương 83: Nửa đêm cấp cứu
- Chương 84: Hẹn hò bên bờ biển
- Chương 85: Đừng khiêu chiến giới hạn của anh
- Chương 86: Baba, baba ăn không?
- Chương 87: Thi thể chết trên đường ray
- Chương 88: Phụ nữ chỉ là người trong tay
- Chương 89: Miệng nói không cần, thân thể lại rất thành thật
- Chương 90: Chúng ta tốt xấu gì cũng là vợ chồng
- Chương 91: Tiểu Bảo muốn đi học
- Chương 92: Lật mặt
- Chương 93: Người đàn ông của Hạ Vân Sách
- Chương 94: Bồi Tiểu Bảo đi học
- Chương 95: Ngày Đầu Tiên Đi Học Liền Đánh Nhau
- Chương 96: Tôi Biết Chồng Tôi Là Ai
- Chương 97: Hôn lễ Hạ Vân Sách
- Chương 98: Anh có thể ngừng dụ hoặc em như thế không?
- Chương 99: Đời này anh chỉ có một mình em là vợ
- Chương 100: Em cứ như vậy sau này anh muốn nhớ lại cũng có chút khó khăn
- Chương 101: Một nhà ba người bước trên thảm đỏ
- Chương 102: Nụ hôn đầu tiên của Tiểu Bảo
- Chương 103: Say rượu nháo ra chê cười
- Chương 104: Baba với mẹ cùng lăn giường
- Chương 105: Người bệnh ngoài ý muốn tử vong
- Chương 106: Nhiều người nguyền rủa tôi, cũng không kém bà mấy
- Chương 107 : Ai Bảo Lúc Ấy Mắt Thầy Mù
- Chương 108: Pháp y cùng cảnh sát tham gia án tử
- Chương 109: Người phụ nữ thời đại muốn đi bồi tiểu Hạ tổng
- Chương 110: Hoan nghênh chồng con con không nào
- Chương 111: Nguyên chủ của bộ xương người
- Chương 112: Thổ hào, bên kia có người bị thương!
- Chương 113: Em ăn nhưng em không làm, có thích hợp sao?
- Chương 114: Người đàn ông bị thương mất tích
- Chương 115: Người đứng sau đang quan sát cô
- Chương 116: Trước theo đuổi em bằng cách của anh
- Chương 117: Ninh Duy còn sống
- Chương 118: Có việc nói thẳng, đừng táy máy tay chân
- Chương 119: Dấu vết trên cổ
- Chương 120: Người Anh Ta Yêu Còn Sống
- Chương 121: Mọi Ngày Đều Khó Sống
- Chương 122: Con Muốn Tiếp Tục Nhận Bệnh Nhân
- Chương 123: Chị Không Yêu Em Nữa Rồi
- Chương 124: Thổ Hào, Em Cảm Thấy Mình Thật Hạnh Phúc
- Chương 125: Thiếu vay nặng lãi
- Chương 126: Hảo tâm trở thành lòng lang dạ thú