Chương 189 - Vương Gia Vạn Phúc (19)
Editor: Dưa Hấu - duahauahihi
Beta : Sa Nhi - Shadowysady
========================= "Sẽ không." Sơ Tranh lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai che miệng Trình Tiêu lại, đẩy nàng ta ra cây cột đằng sau, khuỷu tay đè ép lên ngực nàng ta, chỉ tùy tiện cũng đã chế ngự được nàng ta triệt để Sơ Tranh nhìn chằm chằm vào mắt nàng ta, nhướn người qua: "Ngươi mới chết..." 【Chị gái nhỏ, nàng ta là nhân vật chủ chốt, không thể chết a!!!】Vương Giả gào thét. Sơ Tranh: "........" Không thể cái ông nội mi! Cái này không thể xử lý, cái kia không thể xử lý, vậy ta còn có thể xử lý ai! 【...】Xử lý xử lý xử lý, chị gái nhỏ ngoài xử lý ra thì còn biết cái gì hả?! Sơ Tranh phát ngôn không thèm nghĩ —— Giết chết. 【...】Thay đổi từ nhưng vẫn cùng ý nghĩa mà!? Trình Tiêu biến sắc, không thể ngờ Sơ Tranh lại có thể nhanh chóng bịt miệng mình như vậy. "Ô ô ô..." Trình Tiêu giãy dụa, cổ họng phát ra âm thanh ê a, đôi mắt đẹp tràn ngập hận ý. Sơ Tranh đưa tay đập vào gáy Trình Tiêu. Hai mắt Trình Tiêu trợn ngược, thân thể mềm nhũn. Sơ Tranh buông nàng ta ra, Trình Tiêu đập xuống đất, đầu đụng vào bàn, vỡ đầu chảy máu. Định mệnh... Thê thảm quá đi. Sơ Tranh có hơi không đồng tình nhìn một lúc, rốt cuộc vẫn quay người rời khỏi. Bên ngoài còn có cung nhân vừa gọi cô đến nữa. Sơ Tranh: "......" Còn có người chứng kiến nữa à! Dưới tầm mắt hoảng sợ pha lẫn hoảng hốt của cung nhân, Sơ Tranh suy nghĩ một chút. Rồi lấy ra xấp ngân phiếu. Cung nhân: "........." Trình Tiêu muốn hãm hại cô mà hóa ra lại thành bê đá tự đập chân mình, để làm ra được chuyện này thì chắc nàng ta cũng không thể để nhiều người biết được. Sơ Tranh lạnh như băng uy hiếp: "Ngươi khai ta ra cũng không sao, nhưng việc ngươi giả truyền thánh chỉ là tội chết..." Ta thì không giống nha! Ta có kim bài miễn tử! Cung nhân lắp bắp: "Ngươi... ngươi không có chứng cứ." "Nếu ta muốn, thì có cả trăm." Sơ Tranh phẩy phẩy ngân phiếu trong tay. "Hoặc là ngươi chọn một đường, hoặc là ta giết chết ngươi, thế cũng sẽ không ai biết cả..." Cô nương trước mặt hắn mặt không đổi sắc nói những lời này, cung nhân không hề nghi ngờ, cô chắc chắn sẽ dám động thủ. Cung nhân: "......." Cung nhân siết chặt đám ngân phiếu trong tay. Sơ Tranh đút tay vào trong tay áo, chậm rãi rời đi. Cung nhân nhìn bóng lưng Sơ Tranh, rồi nhìn xấp ngân phiếu bỗng chốc như củ khoai lang nóng bỏng. Sơ Tranh vừa rời đi không bao lâu thì cung nhân đã gân cổ lên gào: "Thích khách! Có thích khách! Mau bắt lấy thích khách!" Sơ Tranh còn chưa đi được bao xa thì đã gặp phải thiếu niên đứng ở một ngã rẽ. Thiếu niên một thân huyền y, sau lưng còn có mùi hương của hoa cỏ làm nổi bật phong thái như tiên nhân hạ phàm của hắn. Ánh nắng chiếu qua tán cây rơi lên huyền y của thiếu niên, tạo thành từng bóng hình loang lổ. Sườn mặt thiếu niên trắng nõn mịn màng như bạch ngọc, ôn nhuận như được ngâm trong làn nước ấm. Nơi xa xa là âm thanh hỗn loạn hò hét bắt thích khách. Mọi thanh âm như dừng lại trước mặt thiếu niên, thế giới của hắn vẫn chỉ là một mảnh yên lặng tĩnh mịch. "Nàng giết người?" Giọng nói mềm mại của thiếu niên vang lên. "Không có." Nói hươu nói vượn! Người hẵng còn chưa ngủm đâu! Ánh mắt thiếu niên rơi xuống tay áo và trước ngực Sơ Tranh. Sơ Tranh nhìn một chút, có lẽ do lúc nãy động thủ với Trình Tiêu đã vô tình đụng phải cánh tay nàng ta, thế nên có máu dính lên y phục của cô. Nhìn lúc này có hơi thê thảm. "Còn chưa chết." Sơ Tranh trấn định nói. Con ngươi màu nâu nhạt của Yến Quy nhìn về phía sau, âm thanh bắt thích khách hỗn loạn từ xa đến gần, đang hướng về bên này. "Bắt thích khách." "Bên kia!" "Các ngươi mau qua bên kia! Đừng để thích khách chạy mất!" Đám người này chạy rất nhanh nha! Sơ Tranh ba chân bốn cẳng, đi qua thiếu niên, túm lấy hắn trốn vào chỗ tối phía sau. Thiếu niên bị Sơ Tranh đặt trên tường. Sau lưng là tường lạnh băng. Phía trước ngực lại tràn đầy cảm giác ấm áp mềm mại. Khôi giáp ma sát phát ra tiếng leng keng, cùng với tiếng bước chân hỗn loạn của Ngự lâm quân dần tới gần. Sự chú ý của Sơ Tranh đặt hoàn toàn ở bên ngoài. Còn thiếu niên lại không chớp mắt nhìn cô. Sơ Tranh hơi ngoái đầu nhìn, đối mặt với đôi mắt tĩnh mịch của thiếu niên, bên trong như có ánh sáng âm u lưu chuyển khiến thiếu niên tăng thêm vài phần u ám. Hàng mi dài của hắn khẽ run rẩy, đáy mắt khẽ khàng chuyển động, khóe miệng thuận thế cong xuống, hơi hé mở đôi môi nhưng lại không phát ra âm thanh nào. Sơ Tranh nhìn khẩu hình kia, đại khái là —— Ta sẽ không nói cho người khác biết. Vậy ta còn phải cảm ơn ngươi chắc? Tiếng bước chân bên ngoài đi xa dần, Sơ Tranh buông thiếu niên ra, kéo giãn khoảng cách giữa hai người. Thiếu niên an tĩnh dựa vào tường, hỏi cô: "Nàng đã làm gì?" Đối diện với vết máu trên người Sơ Tranh, hắn cũng chẳng có phản ứng gì lớn. "Không làm gì cả." Sơ Tranh nói: "Ngươi ở đây làm gì?" "Ta ở bên kia." Thiếu niên ngoan ngoãn chỉ vào cung điện cách đó không xa. Sơ Tranh: "......" Được lắm. Cho dù người ta có là một Vương gia không được sủng ái thì cũng là Vương gia đó nha. "Không có việc gì thì đừng chạy lung tung." Bị người ta hãm hại rồi bắt nạt, ta lại phải mất công chạy đến cứu con gà bệnh nhà ngươi đấy! Sơ Tranh kéo kéo y phục dính máu, rất muốn thay quần áo, muốn thay muốn thay muốn thay, muốn thay luôn và ngay bây giờ! Cô nhìn quanh quất bốn phía, chuẩn bị rời đi. Vạt áo đột nhiên trầm xuống, ngón tay thon dài như trúc ngọcgiữ chặt lấy vạt áo của cô, ống tay áo hơi hạ xuống, lộ ra cổ tay trắng nõn của thiếu niên. Yến Quy thấp giọng nói: "Nàng như vậy sẽ bị người ta nhìn thấy đấy." Sơ Tranh ngay thẳng nói: "Sẽ không, ta rất lợi hại." Sơ Tranh kéo vạt áo lại, nhanh chạy về thay quần áo! 【 Chị gái nhỏ chị ném thẻ người tốt ở nơi này thấy có thích hợp không hả?】 Có gì mà không thích hợp, hắn vốn ở đây còn gì. 【........】 Trong tiếng tụng kinh siêu độ của Vương giả, Sơ Tranh vừa mới đi được hai bước đã quay lại: "Ta đưa ngươi về." Hôm nay cũng phải nỗ lực làm một người tốt! Ngũ quan xinh đẹp của thiếu niên hơi giãn ra, càng làm hắn thêm hư ảo. "Được." Hắn kéo tay áo Sơ Tranh, chủ động chỉ vào một con đường: "Đi bên này, không có người." - "Đây chính là đường mà ngươi nói không có người sao?" Sơ Tranh vẻ mặt hờ hững ôm Yến Quy ngồi trên một cây đại thụ, càng lá tươi tốt đã che khuất thân ảnh bọn họ. Phía dưới là cung nhân không ngừng đi qua đi lại, sau đó là Ngự Lâm quân xôn xao đi tìm thích khách. Không có người thì đám này là heo à? "Thật xin lỗi, khi ta tới thì không có..." Thiếu niên yếu ớt xin lỗi. "Được rồi." Thẻ người tốt lại không thể xử lý, nếu tiếp tục thảo luận cũng chẳng có nghĩa lý gì. Sơ Tranh để hắn tựa vào thân cây. Sơ Tranh cởi áo khoác nhuốm máu ra treo ở nhánh cây bên cạnh. Cởi y phục xong, Sơ Tranh vẫn không có ý định ôm Yến Quy trở về. Thiếu niên nhu thuận tựa vào thân cây, ánh mắt liếc trộm cô: "Ta... có thể..." "Có thể cái gì?" Yến Quy không lên tiếng, chỉ lẳng lặng nhìn cô. Ngươi nhìn ta làm gì! Muốn gì thì nói! Thẻ người tốt mà muốn trăng sao trên trời thì cũng phải hái xuống cho hắn! Đời ta còn chưa đối tốt với ai như vậy đâu, ta còn bị chính mình làm cảm động muốn khóc đây này! Nhưng Yến Quy vẫn không nói lời nào. Thiếu niên dựa vào thân cây, mặc dù trên mặt hắn không có cảm xúc gì đặc biệt, nhưng vẫn có chút bộ dáng ủy khuất. "......." Sơ Tranh nghĩ một chút, rồi kéo tay của hắn, để hắn dựa vào người. Yến Quy dựa vào bả vai Sơ Tranh, hô hấp phả vào cổ Sơ Tranh như lông vũ phất qua, có chút ngứa ngáy kì lạ. Sơ Tranh nhẫn nhịn một lúc rồi nói: "Ngươi có thể ngừng thở được không?" "... Ta sẽ chết đấy." "......" Ta nhịn. Ai bảo hắn là thẻ người tốt hả hả hả! Yến Quy định cách Sơ Tranh ra xa một chút, nhưng ai ngờ không khống chế được động tác của mình. Cánh môi hơi lạnh rơi lên cổ Sơ Tranh, Sơ Tranh tròn mắt nhìn, kẻ đầu têu lại vừa vặn ngẩng đầu lên. Trong đôi mắt tĩnh mịch của hắn tràn đầy sự vô tội ngơ ngác.
Beta : Sa Nhi - Shadowysady
========================= "Sẽ không." Sơ Tranh lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai che miệng Trình Tiêu lại, đẩy nàng ta ra cây cột đằng sau, khuỷu tay đè ép lên ngực nàng ta, chỉ tùy tiện cũng đã chế ngự được nàng ta triệt để Sơ Tranh nhìn chằm chằm vào mắt nàng ta, nhướn người qua: "Ngươi mới chết..." 【Chị gái nhỏ, nàng ta là nhân vật chủ chốt, không thể chết a!!!】Vương Giả gào thét. Sơ Tranh: "........" Không thể cái ông nội mi! Cái này không thể xử lý, cái kia không thể xử lý, vậy ta còn có thể xử lý ai! 【...】Xử lý xử lý xử lý, chị gái nhỏ ngoài xử lý ra thì còn biết cái gì hả?! Sơ Tranh phát ngôn không thèm nghĩ —— Giết chết. 【...】Thay đổi từ nhưng vẫn cùng ý nghĩa mà!? Trình Tiêu biến sắc, không thể ngờ Sơ Tranh lại có thể nhanh chóng bịt miệng mình như vậy. "Ô ô ô..." Trình Tiêu giãy dụa, cổ họng phát ra âm thanh ê a, đôi mắt đẹp tràn ngập hận ý. Sơ Tranh đưa tay đập vào gáy Trình Tiêu. Hai mắt Trình Tiêu trợn ngược, thân thể mềm nhũn. Sơ Tranh buông nàng ta ra, Trình Tiêu đập xuống đất, đầu đụng vào bàn, vỡ đầu chảy máu. Định mệnh... Thê thảm quá đi. Sơ Tranh có hơi không đồng tình nhìn một lúc, rốt cuộc vẫn quay người rời khỏi. Bên ngoài còn có cung nhân vừa gọi cô đến nữa. Sơ Tranh: "......" Còn có người chứng kiến nữa à! Dưới tầm mắt hoảng sợ pha lẫn hoảng hốt của cung nhân, Sơ Tranh suy nghĩ một chút. Rồi lấy ra xấp ngân phiếu. Cung nhân: "........." Trình Tiêu muốn hãm hại cô mà hóa ra lại thành bê đá tự đập chân mình, để làm ra được chuyện này thì chắc nàng ta cũng không thể để nhiều người biết được. Sơ Tranh lạnh như băng uy hiếp: "Ngươi khai ta ra cũng không sao, nhưng việc ngươi giả truyền thánh chỉ là tội chết..." Ta thì không giống nha! Ta có kim bài miễn tử! Cung nhân lắp bắp: "Ngươi... ngươi không có chứng cứ." "Nếu ta muốn, thì có cả trăm." Sơ Tranh phẩy phẩy ngân phiếu trong tay. "Hoặc là ngươi chọn một đường, hoặc là ta giết chết ngươi, thế cũng sẽ không ai biết cả..." Cô nương trước mặt hắn mặt không đổi sắc nói những lời này, cung nhân không hề nghi ngờ, cô chắc chắn sẽ dám động thủ. Cung nhân: "......." Cung nhân siết chặt đám ngân phiếu trong tay. Sơ Tranh đút tay vào trong tay áo, chậm rãi rời đi. Cung nhân nhìn bóng lưng Sơ Tranh, rồi nhìn xấp ngân phiếu bỗng chốc như củ khoai lang nóng bỏng. Sơ Tranh vừa rời đi không bao lâu thì cung nhân đã gân cổ lên gào: "Thích khách! Có thích khách! Mau bắt lấy thích khách!" Sơ Tranh còn chưa đi được bao xa thì đã gặp phải thiếu niên đứng ở một ngã rẽ. Thiếu niên một thân huyền y, sau lưng còn có mùi hương của hoa cỏ làm nổi bật phong thái như tiên nhân hạ phàm của hắn. Ánh nắng chiếu qua tán cây rơi lên huyền y của thiếu niên, tạo thành từng bóng hình loang lổ. Sườn mặt thiếu niên trắng nõn mịn màng như bạch ngọc, ôn nhuận như được ngâm trong làn nước ấm. Nơi xa xa là âm thanh hỗn loạn hò hét bắt thích khách. Mọi thanh âm như dừng lại trước mặt thiếu niên, thế giới của hắn vẫn chỉ là một mảnh yên lặng tĩnh mịch. "Nàng giết người?" Giọng nói mềm mại của thiếu niên vang lên. "Không có." Nói hươu nói vượn! Người hẵng còn chưa ngủm đâu! Ánh mắt thiếu niên rơi xuống tay áo và trước ngực Sơ Tranh. Sơ Tranh nhìn một chút, có lẽ do lúc nãy động thủ với Trình Tiêu đã vô tình đụng phải cánh tay nàng ta, thế nên có máu dính lên y phục của cô. Nhìn lúc này có hơi thê thảm. "Còn chưa chết." Sơ Tranh trấn định nói. Con ngươi màu nâu nhạt của Yến Quy nhìn về phía sau, âm thanh bắt thích khách hỗn loạn từ xa đến gần, đang hướng về bên này. "Bắt thích khách." "Bên kia!" "Các ngươi mau qua bên kia! Đừng để thích khách chạy mất!" Đám người này chạy rất nhanh nha! Sơ Tranh ba chân bốn cẳng, đi qua thiếu niên, túm lấy hắn trốn vào chỗ tối phía sau. Thiếu niên bị Sơ Tranh đặt trên tường. Sau lưng là tường lạnh băng. Phía trước ngực lại tràn đầy cảm giác ấm áp mềm mại. Khôi giáp ma sát phát ra tiếng leng keng, cùng với tiếng bước chân hỗn loạn của Ngự lâm quân dần tới gần. Sự chú ý của Sơ Tranh đặt hoàn toàn ở bên ngoài. Còn thiếu niên lại không chớp mắt nhìn cô. Sơ Tranh hơi ngoái đầu nhìn, đối mặt với đôi mắt tĩnh mịch của thiếu niên, bên trong như có ánh sáng âm u lưu chuyển khiến thiếu niên tăng thêm vài phần u ám. Hàng mi dài của hắn khẽ run rẩy, đáy mắt khẽ khàng chuyển động, khóe miệng thuận thế cong xuống, hơi hé mở đôi môi nhưng lại không phát ra âm thanh nào. Sơ Tranh nhìn khẩu hình kia, đại khái là —— Ta sẽ không nói cho người khác biết. Vậy ta còn phải cảm ơn ngươi chắc? Tiếng bước chân bên ngoài đi xa dần, Sơ Tranh buông thiếu niên ra, kéo giãn khoảng cách giữa hai người. Thiếu niên an tĩnh dựa vào tường, hỏi cô: "Nàng đã làm gì?" Đối diện với vết máu trên người Sơ Tranh, hắn cũng chẳng có phản ứng gì lớn. "Không làm gì cả." Sơ Tranh nói: "Ngươi ở đây làm gì?" "Ta ở bên kia." Thiếu niên ngoan ngoãn chỉ vào cung điện cách đó không xa. Sơ Tranh: "......" Được lắm. Cho dù người ta có là một Vương gia không được sủng ái thì cũng là Vương gia đó nha. "Không có việc gì thì đừng chạy lung tung." Bị người ta hãm hại rồi bắt nạt, ta lại phải mất công chạy đến cứu con gà bệnh nhà ngươi đấy! Sơ Tranh kéo kéo y phục dính máu, rất muốn thay quần áo, muốn thay muốn thay muốn thay, muốn thay luôn và ngay bây giờ! Cô nhìn quanh quất bốn phía, chuẩn bị rời đi. Vạt áo đột nhiên trầm xuống, ngón tay thon dài như trúc ngọcgiữ chặt lấy vạt áo của cô, ống tay áo hơi hạ xuống, lộ ra cổ tay trắng nõn của thiếu niên. Yến Quy thấp giọng nói: "Nàng như vậy sẽ bị người ta nhìn thấy đấy." Sơ Tranh ngay thẳng nói: "Sẽ không, ta rất lợi hại." Sơ Tranh kéo vạt áo lại, nhanh chạy về thay quần áo! 【 Chị gái nhỏ chị ném thẻ người tốt ở nơi này thấy có thích hợp không hả?】 Có gì mà không thích hợp, hắn vốn ở đây còn gì. 【........】 Trong tiếng tụng kinh siêu độ của Vương giả, Sơ Tranh vừa mới đi được hai bước đã quay lại: "Ta đưa ngươi về." Hôm nay cũng phải nỗ lực làm một người tốt! Ngũ quan xinh đẹp của thiếu niên hơi giãn ra, càng làm hắn thêm hư ảo. "Được." Hắn kéo tay áo Sơ Tranh, chủ động chỉ vào một con đường: "Đi bên này, không có người." - "Đây chính là đường mà ngươi nói không có người sao?" Sơ Tranh vẻ mặt hờ hững ôm Yến Quy ngồi trên một cây đại thụ, càng lá tươi tốt đã che khuất thân ảnh bọn họ. Phía dưới là cung nhân không ngừng đi qua đi lại, sau đó là Ngự Lâm quân xôn xao đi tìm thích khách. Không có người thì đám này là heo à? "Thật xin lỗi, khi ta tới thì không có..." Thiếu niên yếu ớt xin lỗi. "Được rồi." Thẻ người tốt lại không thể xử lý, nếu tiếp tục thảo luận cũng chẳng có nghĩa lý gì. Sơ Tranh để hắn tựa vào thân cây. Sơ Tranh cởi áo khoác nhuốm máu ra treo ở nhánh cây bên cạnh. Cởi y phục xong, Sơ Tranh vẫn không có ý định ôm Yến Quy trở về. Thiếu niên nhu thuận tựa vào thân cây, ánh mắt liếc trộm cô: "Ta... có thể..." "Có thể cái gì?" Yến Quy không lên tiếng, chỉ lẳng lặng nhìn cô. Ngươi nhìn ta làm gì! Muốn gì thì nói! Thẻ người tốt mà muốn trăng sao trên trời thì cũng phải hái xuống cho hắn! Đời ta còn chưa đối tốt với ai như vậy đâu, ta còn bị chính mình làm cảm động muốn khóc đây này! Nhưng Yến Quy vẫn không nói lời nào. Thiếu niên dựa vào thân cây, mặc dù trên mặt hắn không có cảm xúc gì đặc biệt, nhưng vẫn có chút bộ dáng ủy khuất. "......." Sơ Tranh nghĩ một chút, rồi kéo tay của hắn, để hắn dựa vào người. Yến Quy dựa vào bả vai Sơ Tranh, hô hấp phả vào cổ Sơ Tranh như lông vũ phất qua, có chút ngứa ngáy kì lạ. Sơ Tranh nhẫn nhịn một lúc rồi nói: "Ngươi có thể ngừng thở được không?" "... Ta sẽ chết đấy." "......" Ta nhịn. Ai bảo hắn là thẻ người tốt hả hả hả! Yến Quy định cách Sơ Tranh ra xa một chút, nhưng ai ngờ không khống chế được động tác của mình. Cánh môi hơi lạnh rơi lên cổ Sơ Tranh, Sơ Tranh tròn mắt nhìn, kẻ đầu têu lại vừa vặn ngẩng đầu lên. Trong đôi mắt tĩnh mịch của hắn tràn đầy sự vô tội ngơ ngác.
loading...
Danh sách chương:
- 🌸 Lời bán trà đá vỉa hè ~🌸
- Chương 1 - Đại Gia Cưa Trai* (1)
- Chương 2 - Đại Gia Cưa Trai (2)
- Chương 3 - Đại Gia Cưa Trai (3)
- Chương 4 - Đại Gia Cưa Trai (4)
- Chương 5 - Đại Gia Cưa Trai (5)
- Chương 6 - Đại Gia Cưa Trai (6)
- Chương 7 - Đại Gia Cưa Trai (7)
- Chương 8 - Đại Gia Cưa Trai (8)
- Chương 9 - Đại Gia Cưa Trai (9)
- Chương 10 - Đại Gia Cưa Trai (10)
- Chương 11 - Đại Gia Cưa Trai (11)
- Chương 12 - Đại Gia Cưa Trai (12)
- Chương 13 - Đại Gia Cưa Trai (13)
- Chương 14 - Đại Gia Cưa Trai (14)
- Chương 15 - Đại Gia Cưa Trai (15)
- Chương 16 - Đại Gia Cưa Trai (16)
- Chương 17 - Đại Gia Cưa Trai (17)
- Chương 18 - Đại Gia Cưa Trai (18)
- Chương 19 - Đại Gia Cưa Trai (19)
- Chương 20 - Đại Gia Cưa Trai (20)
- Chương 21 - Đại Gia Cưa Trai (21)
- Chương 22 - Đại Gia Cưa Trai (22)
- Chương 23 - Đại Gia Cưa Trai (23)
- Chương 24 - Đại Gia Cưa Trai (24)
- Chương 25 - Đại Gia Cưa Trai (25)
- Chương 26 - Đại Gia Cưa Trai (26)
- Chương 27 - Đại Gia Cưa Trai (27)
- Chương 28 - Đại Gia Cưa Trai (28)
- Chương 29 - Đại Gia Cưa Trai (29)
- Chương 30 - Đại Gia Cưa Trai (30 - Hoàn)
- Chương 31 - Nữ Thần Quốc Dân (1)
- Chương 32 - Nữ Thần Quốc Dân (2)
- Chương 33 - Nữ Thần Quốc Dân (3)
- Chương 34 - Nữ Thần Quốc Dân (4)
- Chương 35 - Nữ Thần Quốc Dân (5)
- Chương 36 - Nữ Thần Quốc Dân (6)
- Chương 37 : Nữ Thần Quốc Dân (7)
- Chương 38 - Nữ Thần Quốc Dân (8)
- Chương 39 - Nữ Thần Quốc Dân (9)
- Chương 40 - Nữ Thần Quốc Dân (10)
- Chương 41 - Nữ Thần Quốc Dân (11)
- Chương 42 - Nữ Thần Quốc Dân (12)
- Chương 43 - Nữ Thần Quốc Dân (13)
- Chương 44 - Nữ Thần Quốc Dân (14)
- Chương 45 - Nữ Thần Quốc Dân (15)
- Chương 46 - Nữ Thần Quốc Dân (16)
- Chương 47 - Nữ Thần Quốc Dân (17)
- Chương 48 - Nữ Thần Quốc Dân (18)
- Chương 49 - Nữ Thần Quốc Dân (19)
- Chương 50 - Nữ Thần Quốc Dân (20)
- Chương 51 - Nữ Thần Quốc Dân (21)
- Chương 52 - Nữ Thần Quốc Dân (22)
- Chương 53 - Nữ Thần Quốc Dân (23)
- Chương 54 - Nữ Thần Quốc Dân (24)
- Chương 55 - Nữ Thần Quốc Dân (25)
- Chương 56 - Nữ Thần Quốc Dân (26)
- Chương 57 - Nữ Thần Quốc Dân (27)
- Chương 58 - Nữ Thần Quốc Dân (28)
- Chương 59 - Nữ Thần Quốc Dân (29)
- Chương 60 - Nữ Thần Quốc Dân (30)
- Chương 61 - Nữ Thần Quốc Dân (31)
- Chương 62 - Nữ Thần Quốc Dân (32)
- Chương 63 - Nữ Thần Quốc Dân (33)
- Chương 64 - Nữ Thần Quốc Dân (34)
- Chương 65 - Nữ Thần Quốc Dân (35) - Hoàn
- Chương 66 - Đỉnh Cao Ma Giới (1)
- Chương 67 - Đỉnh Cao Ma Giới (2)
- Chương 68 - Đỉnh Cao Ma Giới (3)
- Chương 69 - Đỉnh Cao Ma Giới (4)
- Chương 70 - Đỉnh Cao Ma Giới (5)
- Chương 71 - Đỉnh Cao Ma Giới (6)
- Chương 72 - Đỉnh Cao Ma Giới (7)
- Chương 73 - Đỉnh Cao Ma Giới (8)
- Chương 74 - Đỉnh Cao Ma Giới (9)
- Chương 75 - Đỉnh Cao Ma Giới (10)
- Chương 76 - Đỉnh Cao Ma Giới (11)
- Chương 77 - Đỉnh Cao Ma Giới (12)
- Chương 78 - Đỉnh Cao Ma Giới (13)
- Chương 79 - Đỉnh Cao Ma Giới (14)
- Chương 80 - Đỉnh Cao Ma Giới (15)
- Chương 81 - Đỉnh Cao Ma Giới (16)
- Chương 82 - Đỉnh Cao Ma Giới (17)
- Chương 83 - Đỉnh Cao Ma Giới (18)
- Chương 84 - Đỉnh Cao Ma Giới (19)
- Chương 85 - Đỉnh Cao Ma Giới (20)
- Chương 86 - Đỉnh Cao Ma Giới (21)
- Chương 87 - Đỉnh Cao Ma Giới (22)
- Chương 88 - Đỉnh Cao Ma Giới (23)
- Chương 89 - Đỉnh Cao Ma Giới (24)
- Chương 90 - Đỉnh Cao Ma Giới (25)
- Chương 91 - Đỉnh cao Ma Giới (26)
- Chương 92 - Đỉnh Cao Ma Giới (27)
- Chương 93 - Đỉnh Cao Ma Giới (28)
- Chương 94 - Đỉnh Cao Ma Giới (29)
- Chương 95 - Đỉnh Cao Ma Giới (30)
- Chương 96 - Đỉnh Cao Ma Giới (31)
- Chương 97 - Đỉnh Cao Ma Giới (32)
- Chương 98 - Đỉnh Cao Ma Giới (33)
- Chương 99 - Đỉnh Cao Ma Giới (34)
- Chương 100 - Đỉnh Cao Ma Giới (35)
- Chương 101 - Đỉnh Cao Ma Giới (36)
- Chương 102 - Đỉnh Cao Ma Giới (37 - Hoàn)
- Chương 103 - Ác Linh Biến Đi (1)
- Chương 104 - Ác Linh Biến Đi (2)
- Chương 105 - Ác Linh Biến Đi (3)
- Chương 106 - Ác Linh Biến Đi (4)
- Chương 107 - Ác Linh Biến Đi (5)
- Chương 108 - Ác Linh Biến Đi (6)
- Chương 109 - Ác Linh Biến Đi (7)
- Chương 110 - Ác Linh Biến Đi (8)
- Chương 111 - Ác Linh Biến Đi (9)
- Chương 112 - Ác Linh Biến Đi (10)
- Chương 113 - Ác Linh Biến Đi (11)
- Chương 114 - Ác Linh Biến Đi (12)
- Chương 115 - Ác Linh Biến đi (13)
- Chương 116 - Ác Linh Biến Đi (14)
- Chương 117 - Ác Linh Biến Đi (15)
- Chương 118 - Ác Linh Biến Đi (16)
- Chương 119 - Ác Linh Biến Đi (17)
- Chương 120 - Ác Linh Biến Đi (18)
- Chương 121 - Ác Linh Biến Đi (19)
- Chương 122 - Ác Linh Biến Đi (20)
- Chương 123 - Ác Linh Biến Đi (21)
- Chương 124 - Ác Linh Biến Đi (22)
- Chương 125 - Ác Linh Biến Đi (23)
- Chương 126 - Ác Linh Biến Đi (24)
- Chương 127 - Ác Linh Biến Đi (25)
- Chương 128 - Ác Linh Biến Đi (26)
- Chương 129 - Ác Linh Biến Đi (27)
- Chương 130 - Ác Linh Biến Đi (28)
- Chương 131 - Ác Linh Biến Đi (29)
- Chương 132 - Ác Linh Biến Đi (30)
- Chương 133 - Ác Linh Biến Đi (31)
- Chương 134 - Ác Linh Biến Đi (32)
- Chương 135 - Ác Linh Biến Đi (33 - Hoàn)
- Chương 136 - Đại Gia Thời Mạt Thế (1)
- Chương 137 - Đại Gia Thời Mạt Thế (2)
- Chương 138 - Đại Gia Thời Mạt Thế (3)
- Chương 139 - Đại Gia Thời Mạt Thế (4)
- Chương 140 - Đại Gia Thời Mạt Thế (5)
- Chương 141 - Đại Gia Thời Mạt Thế (6)
- Chương 142 - Đại Gia Thời Mạt Thế (7)
- Chương 143 - Đại Gia Thời Mạt Thế (8)
- Chương 144 - Đại Gia Thời Mạt Thế (9)
- Chương 145 - Đại Gia Thời Mạt Thế (10)
- Chương 146 - Đại Gia Thời Mạt Thế (11)
- Chương 147 - Đại Gia Thời Mạt Thế (12)
- Chương 148 - Đại Gia Thời Mạt Thế (13)
- Chương 149 - Đại Gia Thời Mạt Thế (14)
- Chương 150 - Đại Gia Thời Mạt Thế (15)
- Chương 151 - Đại Gia Thời Mạt Thế (16)
- Chương 152 - Đại Gia Thời Mạt Thế (17)
- Chương 153 - Đại Gia Thời Mạt Thế (18)
- Chương 154 - Đại Gia Thời Mạt Thế (19)
- Chương 155 - Đại Gia Thời Mạt Thế (20)
- Chương 156 - Đại Gia Thời Mạt Thế (21)
- Chương 157 - Đại Gia Thời Mạt Thế (22)
- Chương 158 - Đại Gia Thời Mạt Thế (23)
- Chương 159 - Đại Gia Thời Mạt Thế (24)
- Chương 160 - Đại Gia Thời Mạt Thế (25)
- Chương 161 - Đại Gia Thời Mạt Thế (26)
- Chương 162 - Đại Gia Thời Mạt Thế (27)
- Chương 163 - Đại Gia Thời Mạt Thế (28)
- Chương 164 - Đại Gia Thời Mạt Thế (29)
- Chương 165 - Đại Gia Thời Mạt Thế (30)
- Chương 166 - Đại Gia Thời Mạt Thế (31)
- Chương 167 - Đại Gia Thời Mạt Thế (32)
- Chương 168 - Đại Gia Thời Mạt Thế (33)
- Chương 169 - Đại Gia Thời Mạt Thế (34)
- Chương 170 - Đại Gia Thời Mạt Thế (35 - Hoàn)
- Chương 171 - Vương Gia Vạn Phúc (1)
- Chương 172 - Vương Gia Vạn Phúc (2)
- Chương 173 - Vương Gia Vạn Phúc (3)
- Chương 174 - Vương Gia Vạn Phúc (4)
- Chương 175 - Vương Gia Vạn Phúc (5)
- Chương 176 - Vương Gia Vạn Phúc (6)
- Chương 177 - Vương Gia Vạn Phúc (7)
- Chương 178 - Vương Gia Vạn Phúc (8)
- Chương 179 - Vương Gia Vạn Phúc (9)
- Chương 180 - Vương Gia Vạn Phúc (10)
- Chương 181 - Vương Gia Vạn Phúc (11)
- Chương 182 - Vương Gia Vạn Phúc (12)
- Chương 183 - Vương Gia Vạn Phúc (13)
- Chương 184 - Vương Gia Vạn Phúc (14)
- Chương 185 - Vương Gia Vạn Phúc (15)
- Chương 186 - Vương Gia Vạn Phúc (16)
- Chương 187 - Vương Gia Vạn Phúc (17)
- Chương 188 - Vương Gia Vạn Phúc (18)
- Chương 189 - Vương Gia Vạn Phúc (19)
- Chương 190 - Vương Gia Vạn Phúc (20)
- Chương 191 - Vương Gia Vạn Phúc (21)
- Chương 192 - Vương Gia Vạn Phúc (22)
- Chương 193 - Vương Gia Vạn Phúc (23)
- Chương 194 - Vương Gia Vạn Phúc (24)
- Chương 195 - Vương Gia Vạn Phúc (25)
- Chương 196 - Vương Gia Vạn Phúc (26)
- Chương 197 - Vương Gia Vạn Phúc (27)
- Chương 198 - Vương Gia Vạn Phúc (28)
- Chương 199 - Vương Gia Vạn Phúc (29)