Chương 112 - Ác Linh Biến Đi (10)
Editor: Dưa Hấu - duahauahihi
Beta : Sa Nhi - Shadowysady
============================== Mộ Dung Dật chạy về đến nhà. "Chồng, sao giờ anh đã về rồi?" Đường Y Nguyệt đang mặc đồ ở nhà, đắp mặt nạ hỏi: "Không phải nói tối nay có việc sao?" Sắc mặt Mộ Dung Dật vẫn còn tái nhợt: "Y Nguyệt, anh nhận được một tin nhắn." "Anh sao vậy?" Đường Y Nguyệt phát hiện Mộ Dung Dật có gì đó không đúng: "Tin nhắn gì?" Chân tay Mộ Dung Dật lạnh buốt, hắn sờ đến mấy lần mới lấy được điện thoại ra. Đường Y Nguyệt ngờ vực nhận lấy. Là một tin nhắn chuyển khoản của ngân hàng, nhưng nội dung trên đó... [Ngân hàng địa phủ] Tài khoản quý khách đuôi số 8907 đã nhận được 1000 tệ, người chuyển khoản: Kiều Sơ Tranh. Ba chữ Kiều Sơ Tranh - đủ để khiến cho Đường Y Nguyệt khiếp sợ. Cô ta lập tức ném điện thoại đi: "Chồng... cái này... Đây không phải trò đùa của ai chứ?" Ả ta đã chết rồi! "Y Nguyệt, Y Nguyệt..." Mộ Dung Dật chỉ vào ti vi, phía trên đó chậm rãi hiện ra hàng chữ. —— Ta đã trở về. "Á á á!" Đường Y Nguyệt hét lên một tiếng chói tai, mặt nạ đang đắp cũng lả tả rơi xuống. Sơ Tranh hù dọa Đường Y Nguyệt cùng Mộ Dung Dật xong, ung dung rời khỏi khu chung cư. Cô vừa bay ra khỏi chung cư đã lại đụng phải con nữ quỷ trong tiệc rượu kia. Sơ Tranh bay sang bên trái nó cũng bay sang bên trái. Sơ Tranh bay qua bên phải nó cũng bay qua bên phải. Sơ Tranh dừng lại: "Làm gì?" Nữ quỷ lúc này nhìn rất bình tĩnh, không còn vẻ dữ tợn nữ mà chỉ như một nữ sinh bình thường, có điều sắc mặt hơi trắng bệch. "Cô là Sơ Tranh?" "Ừ." "Cô có biết Quỷ Vương đang truy sát cô không?" "Quỷ Vương?" Sơ Tranh suy nghĩ một chút: "Ta cũng không biết Quỷ Vương là ai." Truy sát ta làm cái vẹo gì? Nữ quỷ nói: "Cô giết một nữ quỷ yêu thích của Quỷ Vương." Sơ Tranh: "Có sao?" Nữ quỷ: "Kiều Kiều tỷ." Kiều Kiều tỷ? Ký ức của Sơ Tranh kéo về chợ quỷ ngày đó, đúng là cô có giết một con quỷ, nhưng là tại ả ta tìm đến cô gây sự trước mà, cô chẳng qua là tự vệ chính đáng, cũng tiện tay cho cô ta một đường cơ bản mồ yên mả đẹp thôi. Cô gần đây cũng chẳng tiếp xúc với con quỷ nào, đa số thời gian cô đều đi một mình một quỷ. Quỷ Vương có lẽ vì thế nên không tìm thấy cô, nhưng tin tức thì vẫn bị truyền ra ngoài. "Có liên quan gì đến cô?" "Tôi giúp cô đàm phán với Quỷ Vương, cô giúp tôi một chuyện." Nữ quỷ nói. "Cô có thể cùng với Quỷ Vương đàm phán thì đàm phán để hắn giúp cô luôn đi, tìm tôi làm gì." Sơ Tranh lạnh lùng cự tuyệt: "Không thèm." Nghe đã thấy mùi nguy hiểm. Bà đây lại không có ngu! Quỷ mà có thể tin sao? Sơ Tranh bay vèo cái qua. Nữ quỷ không nghĩ rằng Sơ Tranh sẽ cự tuyệt dứt khoát như vậy, không cam lòng nói: "Quỷ Vương không dễ đối phó như vậy đâu, cô sẽ không thoát được khỏi hắn đâu." "Ta có thể." "Cô không biết dưới tay Quỷ Vương có bao nhiêu ác quỷ sao? Cùng hắn cứng đối cứng, cô căn bản không có phần thắng được." "Ừ." Đó là chuyện của bà. Đừng nghĩ sẽ đào hố được ta nhé! Bản cô nương không nhảy hố này! Mặc kệ nữ quỷ có nói gì, Sơ Tranh vẫn nhất quyết không đáp ứng. "Nếu cô hối hận thì hãy đến tìm tôi." Nữ quỷ nói xong câu này liền biến mất trong màn đêm. Sơ Tranh bay trong vô định về phía trước. Ba phút sau. Cô lại đã đứng trong phòng khách của một khách sạn. Hạ Hàn đang nằm trên giường. Sơ Tranh đột nhiên xuất hiện, đôi mắt hắn chợt sáng lên, dụi dụi một cái: "Tiểu mỹ nhân, cô đến tìm tôi sao?" Sơ Tranh: "......." Cái con gà bệnh này có thể ngừng nghĩ đến cô được không? Trên thế giới này có bao nhiêu thứ để nghĩ cơ mà, sao cứ phải nhớ đến cô vậy!! "Tôi vừa nghĩ đến cô thì cô đã xuất hiện." Hạ Hàn nhảy xuống giường, khóe miệng cong lên: "Chúng ta đây có được coi là tâm ý tương thông không." "Không." Sơ Tranh ngồi trên ghế salon, tức chết cô rồi. Sao cô lại đáng thương như thế chứ! Hạ Hàn ngồi xuống theo: "Tiểu mỹ nhân, quen cô lâu vậy rồi mà tôi còn chưa biết tên cô." Sơ Tranh tự ôm mình độc thoại nội tâm, không muốn nói chuyện. Cô muốn làm một thiếu nữ an tĩnh. "Tiểu mỹ nhân?" "Tiểu mỹ nhân, cô mệt sao? Giường của tôi có thể nhường cho cô." Hạ Hàn hào phóng nhường giường của mình. "Sơ Tranh." Sơ Tranh lạnh lùng nói. "Sơ Tranh... Thật dễ nghe." Hạ Hàn cười một cái: "Tôi tên Hạ Hàn, Hạ trong mùa hè còn Hàn trong băng giá." "Ngươi đừng nói chuyện nữa." Sơ Tranh chỉ vào giường: "Đi ngủ đi." "Tôi muốn nói chuyện với cô..." Sơ Tranh đảo mắt qua, Hạ Hàn mím môi rồi ngoan ngoãn bò lên giường. Hạ Hàn nằm trên giường, nghiêng đầu nhìn Sơ Tranh. "Sư huynh của tôi không bắt được nữ quỷ kia, cô ta rất lợi hại." Giọng nói Hạ Hàn khẽ khàng: "Cô có thể đừng đi không?" "Ngươi sợ sao?" "Ừ." Hạ Hàn nói: "Cô ta rất hung dữ." Sơ Tranh: "..." Nam tử hán đại trượng phu, sợ sợ cái quần què! "Nếu như tôi bị cô ta bắt đi rồi, có khả năng sẽ mãi mãi không được gặpcô nữa." Hạ Hàn lại nói: "Mà tôi thì không muốn không gặp được cô." "Ngươi nói nhiều lời thế với một con quỷ không quen biết à?" Thanh âm Sơ Tranh lạnh như băng vang lên trong phòng. "Tôi cũng không biết vì sao lại thế, chỉ cảm thấy cô rất tốt, cũng rất muốn ở gần cô." Hạ Hàn dừng lại một chút: "Tôi sẽ không cùng quỷ lạ nói nhiều lời như vậy đâu, tôi không thích bọn chúng..." Từ nhỏ đến lớn số quỷ hắn nhìn thấy nhiều vô số kể. Nhưng chỉ có cô mới đem lại cảm giác khác thường đến vậy cho hắn. Sơ Tranh không lên tiếng, nguyên nhân này... có khi là do cái khế ước quỷ kia... Sơ Tranh tắt đèn, gian phòng chìm vào trong bóng tối, giường bên cạnh vang lên tiếng sột soạt, hô hấp của Hạ Hàn dần dần bình ổn trở lại. Sơ Tranh nằm trên salon, nhìn qua ngoài cửa sổ ngắm trăng. Không biết đã qua bao lâu, Sơ Tranh đứng dậy, rời khỏi phòng, bay sang căn phòng cách vách. Thanh niên kia bị thương không nhẹ, tên Trường Biện sư huynhcũng đã chăm sóc tốt cho hắn. Sơ Tranh thu lại hơi thở của mình, lặng yên không tiếng động bay tới cạnh giường, cô cúi đầu nhìn gã thanh niên một chút. Một sợi âm khí bay từ đầu ngón tay cô ra, đi vào miệng vết thương của gã thanh niên. Sơ Tranh làm xong thì quay về căn phòng Hạ Hàn. Ngày thứ hai Hạ Hàn liền nghe được tin vết thương của thanh niên chuyển biến xấu, nhất định phải quay về Đào Không Sơn. Hạ Hàn theo bản năng quay lại nhìn Sơ Tranh, hôm qua sư huynh nói vết thương đã ổn định bình thường không còn nguy hiểm nữa, sao hôm nay đã lại chuyển biến xấu rồi. Sơ Tranh bình chân như vại, làm bộ cái gì ta cũng không biết, đừng có hỏi ta. Nhưng mà vẫn còn việc chưa bắt được nữ quỷ kia, Trường Biện sư huynh đành phải báo cho đồng môn ở khu vực gần đó đưa thanh niên kia về núi. "Tiểu mỹ nhân, cô phải đi rồi sao?" Sơ Tranh hờ hững lắc đầu. Đi cái con khỉ! Mà ta có thể đi sao? Ngay lúc Hạ Hàn chuẩn bị mở miệng, Sơ Tranh đã uy hiếp hắn trước: "Ngươi im mồm cho ta nhờ thì ta sẽ không đi." Hạ Hàn che miệng, gật gật đầu, con ngươi thanh tịnh có gợn sóng lăn tăn tràn đầy sự vui vẻ. Buổi chiều, Hạ Hàn đi theo Trường Biện sư huynhtới nhà lão tổng giám đốc. "Tiểu mỹ nhân, sư huynh ta hình như không thấy được cô." "Ừ." Sơ Tranh hờ hững: "Chỉ có ngươi mới thấy được ta." Hạ Hàn sửng sốt. Chỉ có hắn mới nhìn thấy cô... Chỉ có hắn... "Hạ Hàn, cậu lầm bầm cái gì vậy?" Trường Biện sư huynhđột nhiên quay đầu: "Đi nhanh lên." Hạ Hàn đáp lại một tiếng rồi chạy theo sau. Lão tổng giám đốc hôm qua sau khi quay về thì phát bệnh nằm liệt giường, cả người đều hết sức yếu ớt. "Thiên sư, các anh đã bắt được con quỷ kia chưa?" Trường Biện sư huynh nói: "Tương tiên sinh, tôi hi vọng ông có thể nói chi tiết cho chúng tôi biết, rốt cuộc ông đã làm gì khiến ác quỷ kia tức giận." "Anh cứ bắt cô ta lại là được rồi, nhiều chuyện như thế làm gì?" Tương tiên sinh nhíu mày: "Tôi mời các anh đến chính là để bắt cô ta." "Tương tiên sinh, nếu ông không thể nói ra sự thật thì chỉ còn cách mời ông tìm người khác thôi." Tương tiên sinh trừng mắt, hắn đã mời không biết bao nhiêu người rồi đấy? Thiên sư của Đào Không Sơn nổi tiếng lợi hại, muốn tìm bọn họ còn đều phải dựa vào quan hệ quen biết, Tương tiên sinh vất vả lắm mới nhờ được bạn bè mời họ đến, đương nhiên sẽ không thể để đám ngườiTrường Biện sư huynh dễ dàng rời đi.
Beta : Sa Nhi - Shadowysady
============================== Mộ Dung Dật chạy về đến nhà. "Chồng, sao giờ anh đã về rồi?" Đường Y Nguyệt đang mặc đồ ở nhà, đắp mặt nạ hỏi: "Không phải nói tối nay có việc sao?" Sắc mặt Mộ Dung Dật vẫn còn tái nhợt: "Y Nguyệt, anh nhận được một tin nhắn." "Anh sao vậy?" Đường Y Nguyệt phát hiện Mộ Dung Dật có gì đó không đúng: "Tin nhắn gì?" Chân tay Mộ Dung Dật lạnh buốt, hắn sờ đến mấy lần mới lấy được điện thoại ra. Đường Y Nguyệt ngờ vực nhận lấy. Là một tin nhắn chuyển khoản của ngân hàng, nhưng nội dung trên đó... [Ngân hàng địa phủ] Tài khoản quý khách đuôi số 8907 đã nhận được 1000 tệ, người chuyển khoản: Kiều Sơ Tranh. Ba chữ Kiều Sơ Tranh - đủ để khiến cho Đường Y Nguyệt khiếp sợ. Cô ta lập tức ném điện thoại đi: "Chồng... cái này... Đây không phải trò đùa của ai chứ?" Ả ta đã chết rồi! "Y Nguyệt, Y Nguyệt..." Mộ Dung Dật chỉ vào ti vi, phía trên đó chậm rãi hiện ra hàng chữ. —— Ta đã trở về. "Á á á!" Đường Y Nguyệt hét lên một tiếng chói tai, mặt nạ đang đắp cũng lả tả rơi xuống. Sơ Tranh hù dọa Đường Y Nguyệt cùng Mộ Dung Dật xong, ung dung rời khỏi khu chung cư. Cô vừa bay ra khỏi chung cư đã lại đụng phải con nữ quỷ trong tiệc rượu kia. Sơ Tranh bay sang bên trái nó cũng bay sang bên trái. Sơ Tranh bay qua bên phải nó cũng bay qua bên phải. Sơ Tranh dừng lại: "Làm gì?" Nữ quỷ lúc này nhìn rất bình tĩnh, không còn vẻ dữ tợn nữ mà chỉ như một nữ sinh bình thường, có điều sắc mặt hơi trắng bệch. "Cô là Sơ Tranh?" "Ừ." "Cô có biết Quỷ Vương đang truy sát cô không?" "Quỷ Vương?" Sơ Tranh suy nghĩ một chút: "Ta cũng không biết Quỷ Vương là ai." Truy sát ta làm cái vẹo gì? Nữ quỷ nói: "Cô giết một nữ quỷ yêu thích của Quỷ Vương." Sơ Tranh: "Có sao?" Nữ quỷ: "Kiều Kiều tỷ." Kiều Kiều tỷ? Ký ức của Sơ Tranh kéo về chợ quỷ ngày đó, đúng là cô có giết một con quỷ, nhưng là tại ả ta tìm đến cô gây sự trước mà, cô chẳng qua là tự vệ chính đáng, cũng tiện tay cho cô ta một đường cơ bản mồ yên mả đẹp thôi. Cô gần đây cũng chẳng tiếp xúc với con quỷ nào, đa số thời gian cô đều đi một mình một quỷ. Quỷ Vương có lẽ vì thế nên không tìm thấy cô, nhưng tin tức thì vẫn bị truyền ra ngoài. "Có liên quan gì đến cô?" "Tôi giúp cô đàm phán với Quỷ Vương, cô giúp tôi một chuyện." Nữ quỷ nói. "Cô có thể cùng với Quỷ Vương đàm phán thì đàm phán để hắn giúp cô luôn đi, tìm tôi làm gì." Sơ Tranh lạnh lùng cự tuyệt: "Không thèm." Nghe đã thấy mùi nguy hiểm. Bà đây lại không có ngu! Quỷ mà có thể tin sao? Sơ Tranh bay vèo cái qua. Nữ quỷ không nghĩ rằng Sơ Tranh sẽ cự tuyệt dứt khoát như vậy, không cam lòng nói: "Quỷ Vương không dễ đối phó như vậy đâu, cô sẽ không thoát được khỏi hắn đâu." "Ta có thể." "Cô không biết dưới tay Quỷ Vương có bao nhiêu ác quỷ sao? Cùng hắn cứng đối cứng, cô căn bản không có phần thắng được." "Ừ." Đó là chuyện của bà. Đừng nghĩ sẽ đào hố được ta nhé! Bản cô nương không nhảy hố này! Mặc kệ nữ quỷ có nói gì, Sơ Tranh vẫn nhất quyết không đáp ứng. "Nếu cô hối hận thì hãy đến tìm tôi." Nữ quỷ nói xong câu này liền biến mất trong màn đêm. Sơ Tranh bay trong vô định về phía trước. Ba phút sau. Cô lại đã đứng trong phòng khách của một khách sạn. Hạ Hàn đang nằm trên giường. Sơ Tranh đột nhiên xuất hiện, đôi mắt hắn chợt sáng lên, dụi dụi một cái: "Tiểu mỹ nhân, cô đến tìm tôi sao?" Sơ Tranh: "......." Cái con gà bệnh này có thể ngừng nghĩ đến cô được không? Trên thế giới này có bao nhiêu thứ để nghĩ cơ mà, sao cứ phải nhớ đến cô vậy!! "Tôi vừa nghĩ đến cô thì cô đã xuất hiện." Hạ Hàn nhảy xuống giường, khóe miệng cong lên: "Chúng ta đây có được coi là tâm ý tương thông không." "Không." Sơ Tranh ngồi trên ghế salon, tức chết cô rồi. Sao cô lại đáng thương như thế chứ! Hạ Hàn ngồi xuống theo: "Tiểu mỹ nhân, quen cô lâu vậy rồi mà tôi còn chưa biết tên cô." Sơ Tranh tự ôm mình độc thoại nội tâm, không muốn nói chuyện. Cô muốn làm một thiếu nữ an tĩnh. "Tiểu mỹ nhân?" "Tiểu mỹ nhân, cô mệt sao? Giường của tôi có thể nhường cho cô." Hạ Hàn hào phóng nhường giường của mình. "Sơ Tranh." Sơ Tranh lạnh lùng nói. "Sơ Tranh... Thật dễ nghe." Hạ Hàn cười một cái: "Tôi tên Hạ Hàn, Hạ trong mùa hè còn Hàn trong băng giá." "Ngươi đừng nói chuyện nữa." Sơ Tranh chỉ vào giường: "Đi ngủ đi." "Tôi muốn nói chuyện với cô..." Sơ Tranh đảo mắt qua, Hạ Hàn mím môi rồi ngoan ngoãn bò lên giường. Hạ Hàn nằm trên giường, nghiêng đầu nhìn Sơ Tranh. "Sư huynh của tôi không bắt được nữ quỷ kia, cô ta rất lợi hại." Giọng nói Hạ Hàn khẽ khàng: "Cô có thể đừng đi không?" "Ngươi sợ sao?" "Ừ." Hạ Hàn nói: "Cô ta rất hung dữ." Sơ Tranh: "..." Nam tử hán đại trượng phu, sợ sợ cái quần què! "Nếu như tôi bị cô ta bắt đi rồi, có khả năng sẽ mãi mãi không được gặpcô nữa." Hạ Hàn lại nói: "Mà tôi thì không muốn không gặp được cô." "Ngươi nói nhiều lời thế với một con quỷ không quen biết à?" Thanh âm Sơ Tranh lạnh như băng vang lên trong phòng. "Tôi cũng không biết vì sao lại thế, chỉ cảm thấy cô rất tốt, cũng rất muốn ở gần cô." Hạ Hàn dừng lại một chút: "Tôi sẽ không cùng quỷ lạ nói nhiều lời như vậy đâu, tôi không thích bọn chúng..." Từ nhỏ đến lớn số quỷ hắn nhìn thấy nhiều vô số kể. Nhưng chỉ có cô mới đem lại cảm giác khác thường đến vậy cho hắn. Sơ Tranh không lên tiếng, nguyên nhân này... có khi là do cái khế ước quỷ kia... Sơ Tranh tắt đèn, gian phòng chìm vào trong bóng tối, giường bên cạnh vang lên tiếng sột soạt, hô hấp của Hạ Hàn dần dần bình ổn trở lại. Sơ Tranh nằm trên salon, nhìn qua ngoài cửa sổ ngắm trăng. Không biết đã qua bao lâu, Sơ Tranh đứng dậy, rời khỏi phòng, bay sang căn phòng cách vách. Thanh niên kia bị thương không nhẹ, tên Trường Biện sư huynhcũng đã chăm sóc tốt cho hắn. Sơ Tranh thu lại hơi thở của mình, lặng yên không tiếng động bay tới cạnh giường, cô cúi đầu nhìn gã thanh niên một chút. Một sợi âm khí bay từ đầu ngón tay cô ra, đi vào miệng vết thương của gã thanh niên. Sơ Tranh làm xong thì quay về căn phòng Hạ Hàn. Ngày thứ hai Hạ Hàn liền nghe được tin vết thương của thanh niên chuyển biến xấu, nhất định phải quay về Đào Không Sơn. Hạ Hàn theo bản năng quay lại nhìn Sơ Tranh, hôm qua sư huynh nói vết thương đã ổn định bình thường không còn nguy hiểm nữa, sao hôm nay đã lại chuyển biến xấu rồi. Sơ Tranh bình chân như vại, làm bộ cái gì ta cũng không biết, đừng có hỏi ta. Nhưng mà vẫn còn việc chưa bắt được nữ quỷ kia, Trường Biện sư huynh đành phải báo cho đồng môn ở khu vực gần đó đưa thanh niên kia về núi. "Tiểu mỹ nhân, cô phải đi rồi sao?" Sơ Tranh hờ hững lắc đầu. Đi cái con khỉ! Mà ta có thể đi sao? Ngay lúc Hạ Hàn chuẩn bị mở miệng, Sơ Tranh đã uy hiếp hắn trước: "Ngươi im mồm cho ta nhờ thì ta sẽ không đi." Hạ Hàn che miệng, gật gật đầu, con ngươi thanh tịnh có gợn sóng lăn tăn tràn đầy sự vui vẻ. Buổi chiều, Hạ Hàn đi theo Trường Biện sư huynhtới nhà lão tổng giám đốc. "Tiểu mỹ nhân, sư huynh ta hình như không thấy được cô." "Ừ." Sơ Tranh hờ hững: "Chỉ có ngươi mới thấy được ta." Hạ Hàn sửng sốt. Chỉ có hắn mới nhìn thấy cô... Chỉ có hắn... "Hạ Hàn, cậu lầm bầm cái gì vậy?" Trường Biện sư huynhđột nhiên quay đầu: "Đi nhanh lên." Hạ Hàn đáp lại một tiếng rồi chạy theo sau. Lão tổng giám đốc hôm qua sau khi quay về thì phát bệnh nằm liệt giường, cả người đều hết sức yếu ớt. "Thiên sư, các anh đã bắt được con quỷ kia chưa?" Trường Biện sư huynh nói: "Tương tiên sinh, tôi hi vọng ông có thể nói chi tiết cho chúng tôi biết, rốt cuộc ông đã làm gì khiến ác quỷ kia tức giận." "Anh cứ bắt cô ta lại là được rồi, nhiều chuyện như thế làm gì?" Tương tiên sinh nhíu mày: "Tôi mời các anh đến chính là để bắt cô ta." "Tương tiên sinh, nếu ông không thể nói ra sự thật thì chỉ còn cách mời ông tìm người khác thôi." Tương tiên sinh trừng mắt, hắn đã mời không biết bao nhiêu người rồi đấy? Thiên sư của Đào Không Sơn nổi tiếng lợi hại, muốn tìm bọn họ còn đều phải dựa vào quan hệ quen biết, Tương tiên sinh vất vả lắm mới nhờ được bạn bè mời họ đến, đương nhiên sẽ không thể để đám ngườiTrường Biện sư huynh dễ dàng rời đi.
loading...
Danh sách chương:
- 🌸 Lời bán trà đá vỉa hè ~🌸
- Chương 1 - Đại Gia Cưa Trai* (1)
- Chương 2 - Đại Gia Cưa Trai (2)
- Chương 3 - Đại Gia Cưa Trai (3)
- Chương 4 - Đại Gia Cưa Trai (4)
- Chương 5 - Đại Gia Cưa Trai (5)
- Chương 6 - Đại Gia Cưa Trai (6)
- Chương 7 - Đại Gia Cưa Trai (7)
- Chương 8 - Đại Gia Cưa Trai (8)
- Chương 9 - Đại Gia Cưa Trai (9)
- Chương 10 - Đại Gia Cưa Trai (10)
- Chương 11 - Đại Gia Cưa Trai (11)
- Chương 12 - Đại Gia Cưa Trai (12)
- Chương 13 - Đại Gia Cưa Trai (13)
- Chương 14 - Đại Gia Cưa Trai (14)
- Chương 15 - Đại Gia Cưa Trai (15)
- Chương 16 - Đại Gia Cưa Trai (16)
- Chương 17 - Đại Gia Cưa Trai (17)
- Chương 18 - Đại Gia Cưa Trai (18)
- Chương 19 - Đại Gia Cưa Trai (19)
- Chương 20 - Đại Gia Cưa Trai (20)
- Chương 21 - Đại Gia Cưa Trai (21)
- Chương 22 - Đại Gia Cưa Trai (22)
- Chương 23 - Đại Gia Cưa Trai (23)
- Chương 24 - Đại Gia Cưa Trai (24)
- Chương 25 - Đại Gia Cưa Trai (25)
- Chương 26 - Đại Gia Cưa Trai (26)
- Chương 27 - Đại Gia Cưa Trai (27)
- Chương 28 - Đại Gia Cưa Trai (28)
- Chương 29 - Đại Gia Cưa Trai (29)
- Chương 30 - Đại Gia Cưa Trai (30 - Hoàn)
- Chương 31 - Nữ Thần Quốc Dân (1)
- Chương 32 - Nữ Thần Quốc Dân (2)
- Chương 33 - Nữ Thần Quốc Dân (3)
- Chương 34 - Nữ Thần Quốc Dân (4)
- Chương 35 - Nữ Thần Quốc Dân (5)
- Chương 36 - Nữ Thần Quốc Dân (6)
- Chương 37 : Nữ Thần Quốc Dân (7)
- Chương 38 - Nữ Thần Quốc Dân (8)
- Chương 39 - Nữ Thần Quốc Dân (9)
- Chương 40 - Nữ Thần Quốc Dân (10)
- Chương 41 - Nữ Thần Quốc Dân (11)
- Chương 42 - Nữ Thần Quốc Dân (12)
- Chương 43 - Nữ Thần Quốc Dân (13)
- Chương 44 - Nữ Thần Quốc Dân (14)
- Chương 45 - Nữ Thần Quốc Dân (15)
- Chương 46 - Nữ Thần Quốc Dân (16)
- Chương 47 - Nữ Thần Quốc Dân (17)
- Chương 48 - Nữ Thần Quốc Dân (18)
- Chương 49 - Nữ Thần Quốc Dân (19)
- Chương 50 - Nữ Thần Quốc Dân (20)
- Chương 51 - Nữ Thần Quốc Dân (21)
- Chương 52 - Nữ Thần Quốc Dân (22)
- Chương 53 - Nữ Thần Quốc Dân (23)
- Chương 54 - Nữ Thần Quốc Dân (24)
- Chương 55 - Nữ Thần Quốc Dân (25)
- Chương 56 - Nữ Thần Quốc Dân (26)
- Chương 57 - Nữ Thần Quốc Dân (27)
- Chương 58 - Nữ Thần Quốc Dân (28)
- Chương 59 - Nữ Thần Quốc Dân (29)
- Chương 60 - Nữ Thần Quốc Dân (30)
- Chương 61 - Nữ Thần Quốc Dân (31)
- Chương 62 - Nữ Thần Quốc Dân (32)
- Chương 63 - Nữ Thần Quốc Dân (33)
- Chương 64 - Nữ Thần Quốc Dân (34)
- Chương 65 - Nữ Thần Quốc Dân (35) - Hoàn
- Chương 66 - Đỉnh Cao Ma Giới (1)
- Chương 67 - Đỉnh Cao Ma Giới (2)
- Chương 68 - Đỉnh Cao Ma Giới (3)
- Chương 69 - Đỉnh Cao Ma Giới (4)
- Chương 70 - Đỉnh Cao Ma Giới (5)
- Chương 71 - Đỉnh Cao Ma Giới (6)
- Chương 72 - Đỉnh Cao Ma Giới (7)
- Chương 73 - Đỉnh Cao Ma Giới (8)
- Chương 74 - Đỉnh Cao Ma Giới (9)
- Chương 75 - Đỉnh Cao Ma Giới (10)
- Chương 76 - Đỉnh Cao Ma Giới (11)
- Chương 77 - Đỉnh Cao Ma Giới (12)
- Chương 78 - Đỉnh Cao Ma Giới (13)
- Chương 79 - Đỉnh Cao Ma Giới (14)
- Chương 80 - Đỉnh Cao Ma Giới (15)
- Chương 81 - Đỉnh Cao Ma Giới (16)
- Chương 82 - Đỉnh Cao Ma Giới (17)
- Chương 83 - Đỉnh Cao Ma Giới (18)
- Chương 84 - Đỉnh Cao Ma Giới (19)
- Chương 85 - Đỉnh Cao Ma Giới (20)
- Chương 86 - Đỉnh Cao Ma Giới (21)
- Chương 87 - Đỉnh Cao Ma Giới (22)
- Chương 88 - Đỉnh Cao Ma Giới (23)
- Chương 89 - Đỉnh Cao Ma Giới (24)
- Chương 90 - Đỉnh Cao Ma Giới (25)
- Chương 91 - Đỉnh cao Ma Giới (26)
- Chương 92 - Đỉnh Cao Ma Giới (27)
- Chương 93 - Đỉnh Cao Ma Giới (28)
- Chương 94 - Đỉnh Cao Ma Giới (29)
- Chương 95 - Đỉnh Cao Ma Giới (30)
- Chương 96 - Đỉnh Cao Ma Giới (31)
- Chương 97 - Đỉnh Cao Ma Giới (32)
- Chương 98 - Đỉnh Cao Ma Giới (33)
- Chương 99 - Đỉnh Cao Ma Giới (34)
- Chương 100 - Đỉnh Cao Ma Giới (35)
- Chương 101 - Đỉnh Cao Ma Giới (36)
- Chương 102 - Đỉnh Cao Ma Giới (37 - Hoàn)
- Chương 103 - Ác Linh Biến Đi (1)
- Chương 104 - Ác Linh Biến Đi (2)
- Chương 105 - Ác Linh Biến Đi (3)
- Chương 106 - Ác Linh Biến Đi (4)
- Chương 107 - Ác Linh Biến Đi (5)
- Chương 108 - Ác Linh Biến Đi (6)
- Chương 109 - Ác Linh Biến Đi (7)
- Chương 110 - Ác Linh Biến Đi (8)
- Chương 111 - Ác Linh Biến Đi (9)
- Chương 112 - Ác Linh Biến Đi (10)
- Chương 113 - Ác Linh Biến Đi (11)
- Chương 114 - Ác Linh Biến Đi (12)
- Chương 115 - Ác Linh Biến đi (13)
- Chương 116 - Ác Linh Biến Đi (14)
- Chương 117 - Ác Linh Biến Đi (15)
- Chương 118 - Ác Linh Biến Đi (16)
- Chương 119 - Ác Linh Biến Đi (17)
- Chương 120 - Ác Linh Biến Đi (18)
- Chương 121 - Ác Linh Biến Đi (19)
- Chương 122 - Ác Linh Biến Đi (20)
- Chương 123 - Ác Linh Biến Đi (21)
- Chương 124 - Ác Linh Biến Đi (22)
- Chương 125 - Ác Linh Biến Đi (23)
- Chương 126 - Ác Linh Biến Đi (24)
- Chương 127 - Ác Linh Biến Đi (25)
- Chương 128 - Ác Linh Biến Đi (26)
- Chương 129 - Ác Linh Biến Đi (27)
- Chương 130 - Ác Linh Biến Đi (28)
- Chương 131 - Ác Linh Biến Đi (29)
- Chương 132 - Ác Linh Biến Đi (30)
- Chương 133 - Ác Linh Biến Đi (31)
- Chương 134 - Ác Linh Biến Đi (32)
- Chương 135 - Ác Linh Biến Đi (33 - Hoàn)
- Chương 136 - Đại Gia Thời Mạt Thế (1)
- Chương 137 - Đại Gia Thời Mạt Thế (2)
- Chương 138 - Đại Gia Thời Mạt Thế (3)
- Chương 139 - Đại Gia Thời Mạt Thế (4)
- Chương 140 - Đại Gia Thời Mạt Thế (5)
- Chương 141 - Đại Gia Thời Mạt Thế (6)
- Chương 142 - Đại Gia Thời Mạt Thế (7)
- Chương 143 - Đại Gia Thời Mạt Thế (8)
- Chương 144 - Đại Gia Thời Mạt Thế (9)
- Chương 145 - Đại Gia Thời Mạt Thế (10)
- Chương 146 - Đại Gia Thời Mạt Thế (11)
- Chương 147 - Đại Gia Thời Mạt Thế (12)
- Chương 148 - Đại Gia Thời Mạt Thế (13)
- Chương 149 - Đại Gia Thời Mạt Thế (14)
- Chương 150 - Đại Gia Thời Mạt Thế (15)
- Chương 151 - Đại Gia Thời Mạt Thế (16)
- Chương 152 - Đại Gia Thời Mạt Thế (17)
- Chương 153 - Đại Gia Thời Mạt Thế (18)
- Chương 154 - Đại Gia Thời Mạt Thế (19)
- Chương 155 - Đại Gia Thời Mạt Thế (20)
- Chương 156 - Đại Gia Thời Mạt Thế (21)
- Chương 157 - Đại Gia Thời Mạt Thế (22)
- Chương 158 - Đại Gia Thời Mạt Thế (23)
- Chương 159 - Đại Gia Thời Mạt Thế (24)
- Chương 160 - Đại Gia Thời Mạt Thế (25)
- Chương 161 - Đại Gia Thời Mạt Thế (26)
- Chương 162 - Đại Gia Thời Mạt Thế (27)
- Chương 163 - Đại Gia Thời Mạt Thế (28)
- Chương 164 - Đại Gia Thời Mạt Thế (29)
- Chương 165 - Đại Gia Thời Mạt Thế (30)
- Chương 166 - Đại Gia Thời Mạt Thế (31)
- Chương 167 - Đại Gia Thời Mạt Thế (32)
- Chương 168 - Đại Gia Thời Mạt Thế (33)
- Chương 169 - Đại Gia Thời Mạt Thế (34)
- Chương 170 - Đại Gia Thời Mạt Thế (35 - Hoàn)
- Chương 171 - Vương Gia Vạn Phúc (1)
- Chương 172 - Vương Gia Vạn Phúc (2)
- Chương 173 - Vương Gia Vạn Phúc (3)
- Chương 174 - Vương Gia Vạn Phúc (4)
- Chương 175 - Vương Gia Vạn Phúc (5)
- Chương 176 - Vương Gia Vạn Phúc (6)
- Chương 177 - Vương Gia Vạn Phúc (7)
- Chương 178 - Vương Gia Vạn Phúc (8)
- Chương 179 - Vương Gia Vạn Phúc (9)
- Chương 180 - Vương Gia Vạn Phúc (10)
- Chương 181 - Vương Gia Vạn Phúc (11)
- Chương 182 - Vương Gia Vạn Phúc (12)
- Chương 183 - Vương Gia Vạn Phúc (13)
- Chương 184 - Vương Gia Vạn Phúc (14)
- Chương 185 - Vương Gia Vạn Phúc (15)
- Chương 186 - Vương Gia Vạn Phúc (16)
- Chương 187 - Vương Gia Vạn Phúc (17)
- Chương 188 - Vương Gia Vạn Phúc (18)
- Chương 189 - Vương Gia Vạn Phúc (19)
- Chương 190 - Vương Gia Vạn Phúc (20)
- Chương 191 - Vương Gia Vạn Phúc (21)
- Chương 192 - Vương Gia Vạn Phúc (22)
- Chương 193 - Vương Gia Vạn Phúc (23)
- Chương 194 - Vương Gia Vạn Phúc (24)
- Chương 195 - Vương Gia Vạn Phúc (25)
- Chương 196 - Vương Gia Vạn Phúc (26)
- Chương 197 - Vương Gia Vạn Phúc (27)
- Chương 198 - Vương Gia Vạn Phúc (28)
- Chương 199 - Vương Gia Vạn Phúc (29)