Chương 11: Lời đồn nhảm
Lời nói của Vân Nhiễm như sấm động bên tai, thiên lôi đánh lên đỉnh đầu mọi người, mọi người tràn đây nghi hoặc nhìn nhau, đây là có ý gì? Quận chúa ngày càng lạ, nàng không phải ghét nhất bà tử Triệu sao, hiện tai sao lại ôn nhu dịu dàng, còn gọi nàng là Triệu ma ma.
Bà tử Triệu ngây người như mộng, không biết nói gì, nhìn quận chúa không chớp mắt. Đây là đứa nhỏ mình nuôi lớn, tuy nàng thân phận cao quý, nhưng vẫn tinh khiết như mây, lương thiện, thế nhưng trước đây bà bị người vu khống trộm đồ của quận chúa, bị nàng đuổi đi nơi xa, mấy năm nay nàng chịu bao nhiêu khổ, trong lòng không phải không có oán hận, nhất là đứa con duy nhất của nàng cũng bị đuổi đến thôn trang bị người khi dễ, bà sao có thể không oán, nhưng chỉ cần nhớ tới tiểu quận chúa xinh đẹp đáng yêu dịu dàng trước đây, bà không hận được.
Chinh là hôm nay quận chúa lại muốn làm gì đây, Triệu ma ma cảm thấy chân tay lạnh toát không nhúc nhích được.
Vân Nhiễm nhẹ nhàng kéo tay nàng vỗ vỗ: "Triệu ma ma, có phải vì quá lâu không nhìn thấy ta, cho nên mới kích động vội vàng như vậy?"
Vân Nhiễm vừa nói xong, Triệu ma ma lập tức thanh tỉnh, nhanh chóng gật đầu.
"Nô tỳ ba năm không có gặp quận chúa, cho nên mới vôi vàng thất lễ, thỉnh quận chúa trách phạt."
Vân Nhiễm lôi kéo nàng nhẹ cười nói: "Người là nhũ mẫu của ta luôn luôn yêu thương ta, nhất thời không để ý đến lễ nghĩa có thì có sao đâu."
Nàng nói xong nâng mắt nhìn lại phía sau, mẫu tử Vân vương phi đang hóa đá, đây là có chuyện gì? Ba người có chút ngốc rồi, không biết trước mắt là tình huống gì, Vân Nhiễm đây là Vân Nhiễm sao? Tại sao nàng không tức giận, không xúc động đánh người, nàng không phải rất ghét Triệu ma ma sao, đến cùng là xảy ra chuyện gì.
Giọng nói êm tai của Vân Nhiễm lại vang lên: "Vân vương phim có thể để Triệu ma ma đến chỗ ta không?"
Hiện tại Triệu ma ma chỉ là hạ đẳng nô bộc ở vương phủ, chuyên làm việc nặng nhọc, rất ít khi xuất hiện trước mặt mọi người, hôm nay sở dĩ nàng tới là vi Vân vương phi có lệnh, Vương gia hồi phủ, trừ bỏ lão phu nhân không cần đi ra, những người khác đều phải tới.
Mẫu tử Vân vương phi đã hồi phục lại tinh thần, Vân Vãn Tuyết xúc động mở miệng: "Đại tỷ tỷ, tỷ cần nô tài làm cái gì, nếu muốn đánh muốn mắng thì động thủ ngay tại đây là được rồi, sao phải mang về làm bẩn sân viện."
Vân Vãn Tuyết vừa nói xong mọi người giật mình, nguyên lai là quận chúa muốn mang Triệu ma ma về viện để trừng phạt, như vậy có thể che mát ngừi khác, không nghĩ tới ba năm ở Phượng Thai Huyền, quận chúa lại thôn minh lên.
Vân Nhiễm ánh mắt trầm xuống, khóe môi nén nụ cươi, Vân Vãn Tuyết tuy rằng dễ xúc động nhưng cũng không phải loại ngu ngốc, quả nhiên là do Vân vương phi dạy, một câu liền làm người khác hiểu sai ý của nàng, được, thật sự là rất được.
"Tứ muội cứ như đi guốc trong bụng ta. Vì cái gì sao không nghĩ ta nhớ Triệu ma ma muốn cùng bà ôn chuyện cũ, lại nghĩ ta muốn trừng phạt bà?"
Văn Vãn Tuyết lập tức á khẩu không trả lời được, trong lòng có lửa mà không có chỗ phát tác, tiểu tiện nhân Vân Nhiễm này thật khó chơi hơn so với lúc trước.
Hạ nhân vương phủ cũng nghi nghi hoặc hoặc, không đoán được nàng muốn làm gì.
Vân vương phi ánh mắt lóe lên, trong lòng vẫn nhận định Vân Nhiễm sẽ trừng phạt Triệu bà tử, chẳng qua hiện tại nàng thông minh hơn trước kia,không có lỗ mãng, vốn là làm cho nàng trừng phạt bà ta trước mặt mọi người, cứ như ậy sáng sớm mai mọi người Lương Thành đều biết nàng trở về cũng không có gì thay đổi so với lúc trước.
Bất quá tính toán hiện tại thất bại, nhưng chỉ cần nàng trừng trị Triệu bà tử, nàng sẽ có biện pháp làm cho những chuyện đó truyền ra bên ngoài.
Vân vương phi cười âm hiểm, hòa ái mở miệng: "Nếu Nhiễm Nhi đã muốn Triệu ma ma, vậy để cho bà đến hầu hạ Nhiễm Nhi đi."
Nói xong nhìn về phía Triệu ma ma: "Tốt rồi, nếu quận chúa đã đồng ý cho ngươi đến bên hầu hạ, về sau nhớ tận tâm, đừng làm ra chuyện gì xấu xa, đã nghe rõ chưa?"
Triệu ma ma trong lòng chua xót lại bất an, không biết ý quận chúa muốn thế nào, nhưng vẫn nhận mệnh.
"Ân, vương phi."
Mọi người một đường tiến vào phủ, hạ nhân đều giải tán đi làm việc, rất nhều người đều bán tán quận chúa hiện tại thật khó nắm bắt, vẫn là nên cẩn thận đừng đi trêu chọc nàng, cảm giác nàng bây giờ còn đáng sợ hơn so với lúc trước. Bởi không ai biết nàng đang nghĩ gì muốn làm gì.
Mẹ con Vân vương phi cực kỳ căm tức trong lòng, cố gắng trưng ra vẻ mặt tươi cười, cùng Vân Nhiễm nói vài câu quan tâm, phân phó Triệu ma ma dẫn Vân Nhiễm về sân viện trước kia, sau đó rời khỏi.
Đợi Vân Nhiễm rời đi, Vân Vãn Tuyết nổi giận: "Mẫu phi, tiểu tiện nhân này có ý gì? Vì sao không có đánh Triệu ma ma."
Nếu nàng hành động, thanh danh của nàng chỉ sợ càng xấu hơn so với lúc trước vì hiện tại nàng đã trưởng thành, nếu vẫn giống như tiểu hài tử, Yến vương phủ còn muốn cưới nàng sao, mà Yên vương phủ từ nàng, nhà nào còn dám cưới nàng, cuối cùng nàng chỉ có thể gả thấp, đến lúc đó có thể tùy tiện cưỡi trên đầu nàng, không nghĩ tới hiện tại lại không xảy ra như dự tính.
Ánh mắt Vân vương phi u ám, hơi nhíu mày, lúc này ngay cả nàng cũng cảm thấy Vân Nhiễm rất khó điều khiển, ba năm ở Phượng Thai Huyền đã xảy ra chuyện gì? Như thế nào lại có thay đổi lớn như vậy, từ một nha đầu lỗ mãng, xúc động thô bạo trở nên cẩn trong, sắc xảo, làm cho người khác không nắm bắt được.
Bất quá Vân vương phi tin tưởng, tâm tính của một người sao có thể hthay đổi trong một sáng một chiều, mặc dù có chút thông minh, Vân Nhiễm vẫn là Vân Nhiễm, tuy rằng hôm nay không có trực tiếp đánh Triệu ma ma, không có nghĩa là nàng sẽ không trừng phạt bà, cho nên các nàng chỉ chờ cơ hội để hành động.
"Được rồi, về sau con cẩn thận một chút, nha đầu này giờ thông minh hơn so với lúc trước, nên đừng có đứng trước mặt nàng hô to gọi nhỏ."
Vân vương phi nhìn về phía Vân Vãn Tuyết bất mãn nói, nữ nhi nyaf tuy thông minh, nhưng lại manh động, người như vậy dễ làm hỏng chuyện, so với nàng bà thấy hài lòng với Vãn Sương hơn.
Vân Vãn Sương nhìn về phía vương phi: "Mẫu phi, nàng lần này trở về thay đổi quá lớn, trước tiên chúng ta không nên có bất cứ hành động gì."
"Chuyện này sao có thể? Giờ nàng ta đã mười bảy, dựa theo ý chỉ, nên gả đến phủ Yến vương, chẳng lẽ chúng ta trơ mắt nhìn nàng thành Yến vương phi."
Phủ Yến vương so ra cũng không kém phủ Vân vương, nếu nữ nhân này tiến đến phủ Yến vương, về không phải nàng sẽ diễu võ dương oai đè đầu các nàng sao, Vân Vãn Tuyết càng nghĩ càng không cam lòng.
Vân vương phi dĩ nhiên cũng không cam tâm, nha đầu kia chính là vết nhơ trong lòng nàng, nàng khiến bà nhớ tới mình chỉ là bình thê, nữ nhi của nàng cũng không có phong hào quận chúa, vậy mà nha đầu kia lại được tiên hoàng sắc phong hào Trường bình quận chúa.
Nhất là vương gia còn rất yêu thương nàng, che chở nàng, làm cho bà cang thêm hận, bất quá biết bọn họ sủng nha đầu này, nàng liền đưa nàng lên cao để nàng tự tung tự tác, tự làm hỏng thanh danh của chính mình.
Vân vương phi lạnh lùng lên tiếng: "Yên tâm đi, ta sẽ không để cho nàng thuận lợi tiến vào phủ Yến vương."
loading...
Danh sách chương:
- Quyển 1 - Chương 1: Sóng gió hội hoa đăng
- Chương 2: Bệnh thích sạch sẽ
- Chương 3: Kinh biến
- Chương 4: Xảo trá
- Chương 5: Thần chú Chương Thiên Phách
- Chương 6: Người tới từ kinh thành
- Chương 7: Vân Tử Khiếu
- Chương 8: Ma nữ hồi kinh
- Chương 9: Vân vương phi, ta đã trở lại
- Chương 10. Vô đề
- Chương 11: Lời đồn nhảm
- Chương 12: Trung thành
- Chương 13: Từ hôn
- Chương 14: Tuyệt giao
- Chương 15: Quy củ
- Chương 16: Loạn côn đánh chết
- Chương 17: Kinh sợ
- Chương 18: Thích khách
- Chương 19: Cự hôn
- Chương 20: Thưởng hoa yến.
- Chương 21: Tức giận mắng người
- Chương 22: Cảnh cáo
- Chương 23: Giết hại quận chúa
- Chương 24: Yến Kỳ, ngươi là đổ tiểu nhân vong ân phụ nghĩa
- Chương 25: Hộ hoa sứ giả
- Chương 26: Cảnh cáo
- Chương 27: Thoát y tú
- Chương 28: Tự trách
- Chương 29: Người tới ngoài ý muốn
- Chương 30: Tự giải quyết cho tốt
- Chương 31: Phụ trách
- Chương 32: Rượu mời không uống, thích uống rượu phạt
- Chương 33: Trò hay
- Chương 34: Tâm tư của Định vương
- Chương 35: Trao đổi
- Chương 36: Một vạn năm trăm ngàn lượng
- Chương 37: Ghen tị
- Chương 38: Muội muội nhà ngươi! Yến Kỳ
- Chương 39: Ban hôn
- Chương 40: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 41: Xuân cung đồ
- Chương 42: Cân bằng
- Chương 43: Công chúa Chiêu Dương
- Chương 44: Bồi dưỡng tình cảm
- Chương 45: Quỷ kế của Nhiễm Nhi
- Chương 46: Bạch Liên hoa, Lục trà nữ
- Chương 47: Đồ cưới
- Chương 48: Thu hồi đồ cưới, quận vương kinh ngạc
- Chương 49: Đua ngựa, anh hùng cứu mỹ nhân
- Chương 50: Đối đầu gay gắt, Yến Kỳ trúng chiêu
- Chương 51: Anh Đào bị đánh, Yến Kỳ ngâm nước lạnh
- Chương 52: Gây sự ở tửu lâu, sơ lộ dung nhan
- Chương 53: Anh hùng cứu mỹ nhân, Yến Kỳ khó chịu
- Chương 54: Cứu một mạng người, thái tử Đông Viêm
- Chương 55: Tự biên tự diễn, nhận quả đắng
- Chương 56: Trừng trị Vân vương phi, tỷ thí giành vương miện
- Chương 57: Giá trên trời cho ngày hoa yến
- Chương 58: Hoa vương đại tài, thiên địa biến sắc
- Chương 59: Vân Nhiễm đạt quán quân, trăm vạn lượng tiền thưởng
- Chương 60: Thông báo chọn rể, giai ngẫu thiên thành.
- Chương 61: Nửa đêm tới cửa, nhận tội chịu đòn
- Chương 62: Chuyển Bại Thành Thắng, Vương Gia Hưu Thê
- Chương 63: Nửa Đêm Hẹn Hò
- Chương 64: Có khách tới chơi, gặp nhau ở thanh lâu
- Chương 65: Hai Nam Nhân Đánh Nhau, Hạ Cao Giết Người
- Chương 66: Định Vương Kinh Ngạc, Ngươi Là Ca Ca Của Ta.
- Chương 67: Đại Hôn, Công Chúa Bị Hại
- Chương 68: Dụ Dỗ Yến Quận Vương
- Chương 69: Yến Kỳ Cứu Vân Nhiễm
- Chương 70: Vân Tử Khiếu từ hôn
- Chương 71: Trong cung tuyển phi
- Chương 72: Tuyển Tú Ngoài Ý Muốn
- Chương 73: Hai Nam Xin Cưới Vân Nhiễm
- Chương 74: Gièm Pha
- Chương 75: Vân Nhiễm Mất Tích
- Chương 76: Yến Kỳ Truy Bắt
- Chương 77: Vân Nhiễm Tiến Cung Cự Hôn
- Chương 78: Yến Kỳ, Vân Nhiễm Liên Thủ
- Chương 79: Mưu đồ bí mật hạn Vân Nhiếm
- Chương 80: Phượng tinh hiện minh quân xuất hiện
- Chương 81: Sự sắp đặt của Vân Nhiễm
- Chương 82: Lão vương phi giận trúng gió
- Chương 83: Ngu ngốc tưởng ai cũng giống ngươi sao
- Chương 84: 36 kế truy thê
- Chương 85: Anh hùng cứu mỹ nhân
- Chương 86: Quận chúa Minh Tuệ trúng kế
- Chương 87: Yến Kỳ Dùng Mạng Hộ Vân Nhiễm
- Chương 88: Làm Phẫu Thuật
- Chương 89: Đau Lòng Yến Kỳ
- Chương 90: Trúng Độc
- Chương 91: Tử tù quận chúa Minh Tuệ
- Chương 92: Quận chúa Minh Tuệ chết, Quận vương ghen
- Chương 93: Quận vương thô lỗ, mẫu tử thành thù
- Chương 94: Liên hoàn kế
- Chương 95: Đạo Cao Một Thước, Ma Cao Một Trượng.
- Chương 96: Thân Bại Danh Liệt, Tự Nhận Quả Đắng.
- Chương 97: Thiên Độc Trận, Thân Thế Vân Nhiễm.
- Chương 98: Cãi nhau, mâu thuẫn.
- Chương 99: Thái Tử Tây Tuyết
- Chương 100: Tiểu Nương Tử Của Ta
- Chương 101: Cứu Thê
- Chương 102: Người đàn bà đanh đá xuất hiện, cứu người.
- Chương 103: Sinh Non
- Chương 104: Cha con giành nữ nhân
- Chương 105: Kiểm Tra
- Chương 106: Nguy Hiểm Trùng Trùng
- Chương 107: Tuyệt Nhai Mất Hồn
- Chương 108: Vân Nhiễm Động Tình
- Chương 109: Yến Kỳ Xin Chỉ Ban Hôn
- Chương 110: Không phải Khanh không cưới, không phải Quân không lấy chồng.
- Chương 111: Người Ác Có Ác Báo
- Chương 112: Nhị Nữ Tranh Nhất Phu
- Chương 113: Phản Đồ.
- Chương 114: Hoàng Đế Âm Hiểm, Thích Khách Giết Người
- Chương 115: Yến Quận Vương Ghen
- Chương 116: Nhược Uyển rời kinh, hai người liên thủ
- Chương 117: Trong cung gièm pha
- Chương 118: Bảo Tàng
- Chương 119: Yến Kỳ Khổ Tâm, Bạn Tốt Thành Thù.
- Chương 120: Gần Quan Được Ban Lộc
- Chương 121: Huynh Muội Liên Thủ Thiên Hạ Vô Địch
- Chương 122: Cố Ý Phá Cửa
- Chương 123: Vân Nhiễm Ghen
- Chương 124: Đùa Giỡn Khỉ, Bị Khỉ Đùa Giỡn
- Chương 125: Công Chúa An Nhạc Xuất Cung, Mật Đạo.
- Chương 126: Roi Đánh Vương, Đánh Công Chúa
- Chương 127: Tức Giận Mắng Hoàng Đế, Thái Hậu Vô Sỉ.
- Chương 128: Hộ Quốc Công Chúa, Ai Là Phản Đồ.
- Chương 129: Hạ Tuyết Dĩnh Tử Hôn, Bảo Tàng Bị Lộ
- Chương 130: Đến Quận Hoài Nam, Bày Trận Bắt Người.
- Chương 131: Truy Sát Tống Tuyển, Thầy Trò Gặp Lại
- Chương 132: Cường Hào Tranh Đoạt
- Chương 133: Chỉ Hôn Vân Nhiễm cùng Yến Kỳ.
- Chương 134: Chỉ Hôn Thành Công, Gài Bẫy Bắt Người
- Chương 135: Hủy Cung Thân Vương Tiêu Chiến.
- Chương 136: Chuyển Bại Thành Thắng Tình Thương Bao La Của Mẹ.
- Chương 137: Ai Dám Cản, Ta Giết kẻ đó.
- Chương 138: Cấm Thuật Câu Hồn
- Chương 139: Gọi Hồn, Yến Quận Vương Tức Giận.
- Chương 140: Sự Trừng Phạt Của Ma Quỷ
- Chương 141: Cung Hình
- Chương 142: Ngày Đại Hôn
- Chương 143: Động Phòng Hoa Chúc
- Quyển 2 - Chương 1: Tiêu Ngọc Đình Bị Đánh
- Chương 2: Độc Khói Báo Động, Toàn Quân Bị Diệt.
- Chương 3: Đánh Gãy Mũi Của Ngươi.
- Chương 4: Nghĩa Nữ, Loạn Côn.
- Chương 5: Dạy Vân Nhiễm Quy Củ
- Chương 6: Quần Ma Loạn Vũ Tiêu Ngọc Đình Phát Điên
- Chương 7: Bức Cung Đoạt Vị
- Chương 8: Định Vương Mưu Phản, Giáo Huấn Lão Yến Vương Phi
- Chương 9: Vân Nhiễm Tới Sòng Bạc, Yến Kỳ Thành Chim Cảnh.
- Chương 10: Giỏi đánh bạc, giỏi nam phong
- Chương 11: Trừng Trị Nô Tài, Châm Mười Đầu Ngón Tay
- Chương 12: Chăm Người Ốm
- Chương 13: Giam Lỏng
- Chương 14: Vân Nhiễm Trừng Trị Yến Vương Phi
- Chương 15: Soát Người
- Chương 16: Ác Hơn Hổ Dữ.
- Chương 17: Hôn Quân Yêu Cơ
- Chương 18: Lam Gia Bị Diệt.
- Chương 19: Thân Thế Yến Kỳ Bị Lộ
- Chương 20: Hai Đạo Thánh Chỉ.
- Chương 21: Yến Kỳ Lập Mưu Cứu Hoàng Hậu.
- Chương 22: Tự Gây Nghiệt Không Thể Sống
- Chương 23: Sở Dật Kỳ Băng Hà.
- Chương 24: Bắt Định Vương Sở Dật Lâm.
- Chương 25: Định Vương Chết, Yến Trăn Sám Hối.
- Chương 26: Vân Nhiễm Mang Thai Sắc Phong Hoàng Hậu.
- Chương 27: Chỉ Cưới Nhất Phi, Biểu Huynh Muội.
- Chương 28: Chỉnh Dung, Cáo Ngự Trạng.
- Chương 29: Hoàng Hậu Quyên Bạc
- Chương 30: Hoàng Hậu Tham Chính.
- Chương 31: Âm Mưu Giết Người.
- Chương 32: Đánh Chết Tần Chiêu Vân
- Chương 33: Bản Đồ Bảo Tàng, Công Chúa Cự Hôn.
- Chương 34: Đại Quân Tây Tuyết Áp Sát
- Chương 35: Yến Kỳ Ngự Giá Thân Chinh
- Chương 36: Treo Đầu Dê Bán Thịt Chó.
- Chương 37: Mật Thất Giết Người
- Chương 38: Quân Tây Tuyết Đại Bại
- Chương 39: Kết Cục Tử Chiến
- Chương 40: Vân Nhiễm Cứu Yến Kỳ
- Chương 41: Yến Kỳ gặp lại Vân Nhiễm.
- Chương 42: Yến Kỳ Ghen
- Chương 43: Toàn Thắng
- Chương 44: Vân Nhiễm Mang Song Thai
- Chương 45: Kiếp nạn của Tần gia.
- Chương 46: Trưởng công chúa tỉnh lại.
- Chương 47: Nguy Hiểm Tìm Bảo Tàng
- Chương 48
- Chương 49: Ngốc Ưng Minh
- Chương 50: Vân Nhiễm sinh.
- Chương 51: Chuyện xấu, lễ đầy tháng của Yến tiểu công chúa.
- Chương 52: Trộm long tráo phụng
- Chương 53: Thánh nữ Nam Ly
- Chương 54: Kế trong kế, ập đến
- Chương 55: Đại Tuyên nội loạn.
- Chương 56 - 59
- Chương 60: Đại kết cục hoàn mỹ