Q1.Chương 33: Tiền tài vạn năng
"Tra trên mạng sao?" Phương Viên tò mò hỏi. Rõ ràng cô và Lâm Phi Ca đã vắt hết óc thử nhiều con đường vẫn không được, mà Đới Húc cư nhiên có thể tra ra, chỉ là vừa nghĩ như vậy, cô liền tới nhớ lại hiểu lầm của bọn Mã Khải đối với anh, lập tức sửa miệng, "Vừa rồi anh ở trên mạng tìm được bạn học của Bào Hồng Quang, hỏi thăm người ta sao? Tin tức có đáng tin cậy không?"
"Hỏi một người có thể không đáng tin, nhưng hỏi nhiều người độ tin cậy chắc chắn sẽ tăng thêm, nếu hỏi những người khác nhau trong một cộng đồng, độ chính xác lại càng cao." Đới Húc trả lời, "Tôi vẫn còn nhớ thành phố Bào Hồng Quang học tập mà ba mẹ hắn nói, cho nên liền dựa vào diễn đàn du học sinh tìm được group chat của khu vực này, làm thêm vài thao tác, bọn họ liền cho tôi vào, từ đó có thể tìm được người hỏi thăm."
"Người trong group chat đó cũng biết Bào Hồng Quang? Bào Hồng Quang ở cộng đồng du học sinh bọn họ nổi tiếng vậy sao?" Phương Viên tưởng chính mình có mắt mà không thấy Thái Sơn, không nhìn ra Bào Hồng Quang lại là nhân vật nổi tiếng, vì thế không khỏi kinh ngạc mà hỏi.
"Không phải, du học sinh một hai năm đầu trong nhóm không biết hắn, nhưng có vài người sống lâu bên đó xác thật có quen biết Bào Hồng Quang. Tôi còn sợ tìm nhầm đối tượng nên xác nhận cả nửa ngày, ban đầu họ không quá để ý tới tôi, nhưng sau nói rõ thân phận và mục đích của mình, bọn họ liền trở nên nhiệt tình, vui vẻ nói chuyện phiếm." Đới Húc trả lời.
"Dùng thân phận cảnh sát lúc giao tiếp với người ngoài có lợi vậy sao?"
"Cái này thì không phải, chủ yếu là mọi người đều hiếu kỳ. Tôi muốn từ chỗ bọn họ tìm hiểu chút sự tình, bọn họ cũng muốn từ tôi hỏi thăm việc họ cảm thấy hứng thú, ví dụ như nguyên nhân Bào Hồng Quang chết."
"Vậy anh nói cho họ biết sao? Như vậy hình như không tốt cho lắm." Phương Viên lo lắng.
"Nói ít hay nhiều là quyền của mình, em giữ kín như bưng thì dựa vào cái gì mà yêu cầu người ta trao đổi tin tức? Tôi đương nhiên sẽ chọn tin tức đã được các đơn vị truyền thông phát mà nói. Đối với du học sinh, bọn họ không cần quá nhiều chi tiết, tất cả chẳng qua là thỏa mãn sự hiếu kỳ mà thôi. Có điều tin tức bọn họ cung cấp đều là khách quan, điều này cho dù chỉnh sửa thế nào, tính chất cũng không có sự thay đổi." Đới Húc giải thích, "Bằng cấp là Bào Hồng Quang làm giả, sau khi ra nước ngoài hắn căn bản chưa từng học đại học. Năm đầu hắn có trà trộn vào trường ngôn ngữ, nhưng vì cuối cùng không đạt thành tích tốt, không lấy được tin trúng tuyển, hắn liền tiêu tiền mua một suất vào trường đại học gà rừng để che mắt, lại chưa từng lên lớp. Tôi thấy trường học như vậy cũng chưa chắc có bố trí lịch học thật sự, có điều đây không phải trọng điểm, cùng lắm chỉ dùng để tán gẫu mà thôi."
Anh vẫy tay, giống như thật sự muốn lật đi lật lại câu chuyện tán gẫu này: "Tóm lại, Bào Hồng Quang vì không có ngoại ngữ nên không thể vào đại học, hắn cầm tiền ba mẹ ở ngoài lăn lộn mấy năm, nghe đồn là rất tiêu sái. Phí sinh hoạt ba mẹ hắn gửi một chút cũng không keo kiệt, học phí đều dùng để ăn nhậu chơi bời, vì thế bên cạnh không thiếu bạn bè đi theo a dua nịnh nọt, đương nhiên cũng có người không thích hắn, nói hắn quá hoang đường, nông cạn mà cuồng vọng. Tổng thể mà nói, quan hệ giữa người với người không thật sự tốt, chẳng qua là có bạn nhậu nhiều mà thôi. Năm cuối trước khi về nước, hắn dùng tiền làm giả bằng, thậm chí còn mượn áo tốt nghiệp của người khác mặc vào rồi chụp hình lại. Sau mắt thấy sắp phải về nước, không biết đã nghĩ gì, hắn lại muốn có thêm giấy chứng nhận sinh viên tốt nghiệp ưu tú, nhưng cái bằng này bình thường rất ít người làm giả, trong thời gian ngắn không thể có được, hắn không chờ kịp, vì vậy liền mượn tờ chứng nhận của người khác đem đi sửa tên và hình bên trên. Nhưng điều không khéo chính là năm đó chỉ có một sinh viên quốc tế tốt nghiệp ưu tú, hơn nữa còn là hệ kiến trúc. Trình độ người hắn tìm để làm bằng giả phỏng chừng cũng chẳng ra gì, ngay cả tên chuyên ngành cũng không thèm sửa. Chuyện này tôi thông qua các con đường khác nhau để hỏi nhiều người, trong đó có mấy kẻ đã về nước, cách nói chuyện đều không có sự khác biệt. Haizz, ai nói thức đêm không tốt chứ? Nếu không phải mấy người ở nước ngoài kia đều là cú đêm, có lẽ tôi đã không thuận lợi nghe được chuyện này."
Phương Viên đối với câu cảm khái cuối cùng của Đới Húc không biết nên có phản ứng thế nào, xác thật chuyện Bào Hồng Quang mua bằng cô không quá kinh ngạc, giấy chứng nhận có nhiều sơ hở như vậy cũng chỉ có thể lừa gạt phụ huynh hoàn toàn tin tưởng con mình mà thôi, hơn nữa bọn họ căn bản không biết tiếng Anh, từ thái độ của trưởng khoa giáo vụ, lý lịch của Bào Hồng Quang ở trường chắc chắn cũng là giả.
"Nói cách khác, Bào Hồng Quang ở bên ngoài tiêu sái là nhờ tiền, kết giao bạn bè cũng nhờ tiền, cuối cùng mua bằng giả về lừa gạt ba mẹ vẫn dựa vào tiền, ngay cả công việc hiện tại, tám phần cũng không thoát khỏi đồng tiền. Bào Hồng Quang này đúng là cho rằng tiền tài vạn năng." Phương Viên nghe xong cũng chỉ có thể cảm tưởng như vậy.
Nói tới vấn đề Bào Hồng Quang ở bên ngoài tiêu tiền mấy năm nay, sau đó mua bằng tốt nghiệp giả về lừa gạt ba mẹ, trong khoảng thời gian ngắn Phương Viên liền quên mất cuộc tranh luận có trách nhiệm hay không có trách nhiệm kia. Chờ cô nói ra cảm tưởng với trước việc này, bọn họ đã tới nhà Bào Hồng Quang.
Ba mẹ Bào Hồng Quang thấy bọn họ lại tới liền tỏ vẻ không vui. Chưa nói tới vấn đề nhiệt tình hay không, sau khi nghe mục đích bọn họ tới, ba của Bào Hồng Quang nhíu mày, thoạt nhìn bọn họ đặc biệt không thích những người sau khi con trai mình mất tỏ ý nghi ngờ, chỉ cần không chạm tới phương diện này, bọn họ sẽ không bài xích quá trình hợp tác điều tra.
Đới Húc vào phòng sách của Bào Hồng Quang, mang bao tay rồi sử dụng máy tính để bàn, hi vọng từ đó có thể tìm ra manh mối có giá trị, nhưng rất nhanh anh liền phát hiện, hiệu suất sử dụng máy tính này không cao, phần mềm bên trong đều yêu cầu cập nhật, phiên bản cũng đã lỗi thời, hơn nữa thời gian cuối cùng lên mạng xã hội là nửa năm trước. Vốn có giả thiết máy tính tự động đăng nhập nhưng vì mật mã đã thay đổi mà bọn họ không thể thực hiện, Đới Húc thử mấy con số như ngày sinh của Bào Hồng Quang vẫn không vào được, mà trước mắt anh cũng không có thời gian suy nghĩ làm thế nào phá giải vấn đề này, vì thế liền tạm thời gạt bỏ.
"Ngày thường Bào Hồng Quang không dùng máy tính sao?" Đới Húc hỏi ba của Bào Hồng Quang đang đứng cạnh giám sát.
Ông ta nghĩ nghĩ, nói: "Ban đầu nó bảo mua để dùng, kết quả lại nói hối hận rồi đòi chúng tôi mua một cái laptop, ngày thường nó ở nhà có dùng thứ này hay không tôi không rõ, tôi chỉ biết mỗi Tết về quê nó đều mang theo laptop, có nhiều lúc tôi thấy nó rảnh rỗi liền ôm laptop, có lẽ là dùng laptop thường xuyên hơn máy tính để bàn."
"Vậy có thể để chúng tôi xem laptop đó không?" Phương Viên thay Đới Húc hỏi.
Ba của Bào Hồng Quang sửng sốt một lúc, quay đầu nhìn vợ đứng cách đó không xa: "Laptop của con trai đâu? Bà có thấy nó để đâu không?"
Mẹ của Bào Hồng Quang lắc đầu: "Không có, tôi nhớ trước kia nó để trong phòng, nhưng hiện tại không thấy, tôi không biết có phải con trai cho ai đó mượn dùng hay ném ở đâu rồi không, chuyện như vậy hiện tại nếu mọi người không hỏi, tôi căn bản không hề nghĩ tới."
"Không thấy? Tôi biết nhà ông bà có điều kiện, hiện tại mấu chốt không phải vì một cái laptop mà nhọc lòng, chỉ là laptop kia có khả năng chứa đựng thông tin quan trọng, nói không chừng còn có thể cung cấp manh mối phá án." Đới Húc gãi đầu, tỏ vẻ khó xử, "Không bằng phiền ông bà tìm lại xem?"
Ba của Bào Hồng Quang nhìn vợ mình, hai người do dự một hồi rồi gật đầu, bắt đầu phân công tìm kiếm khắp nhà. Đới Húc và Phương Viên không tiện hỗ trợ, chỉ đành đứng một bên nhìn. Hai người lăn lộn một hồi, lục tung cả căn nhà nửa ngày, cuối cùng vẫn hai tay trống trơn trở về phòng khách.
"Trong nhà những nơi có thể tìm chúng tôi đều đã tìm, ngay cả bếp cũng bị lục tung, không có, di động không có, laptop cũng không có. Đúng rồi, trước đây lúc cô cậu tới tôi còn tưởng rằng di động ở nhà, sau mới phát hiện đó chỉ là di động cũ, di động mới không thấy đâu nữa, khẳng định là vứt đi rồi, trong nhà chỉ còn cái điện thoại cũ hết pin k ia." Ba của Bào Hồng Quang lắc đầu, tựa hồ có chút sốt ruột, "Cậu nói laptop kia quan trọng như vậy, hiện tại không tìm thấy thì phải làm sao? Manh mối phá án cứ thế mà mất sao? Cô cậu rốt cuộc muốn thế nào mới có thể phá vụ án của con trai tôi đây?"
"Ông yên tâm, chúng tôi khẳng định sẽ tìm được manh mối khác, nhất định không chậm trễ việc phá án." Đới Húc bảo đảm.
Ba của Bào Hồng Quang vẫn không yên tâm, dặn đi dặn lại mấy lần mới cho Đới Húc và Phương Viên rời đi. Thời điểm xuống lầu, di động của Đới Húc vang lên chuông báo tin nhắn, anh lấy ra xem, bỗng nhiên bật cười, nghiêng đầu nhìn Phương Viên bên cạnh, hỏi: "Biết hát không?"
"Có thể, nhưng sao lại hỏi việc này?" Phương Viên không khỏi mờ mịt.
"Nếu thích hát, lát nữa phỏng chừng em có thể đã ghiền." Đới Húc nhìn đồng hồ, "Em nhắn tin cho Lâm Phi Ca và Mã Khải, chúng ta hẹn gặp ở KTV!"
loading...
Danh sách chương:
- Quyển 1: Ác mộng - Chương 1: "Lễ gặp mặt"
- Q1.Chương 2: Thịt tươi
- Q1.Chương 3: Cơ hội khó có được
- Q1.Chương 4: Tìm xương
- Q1.Chương 5: Đá bóng
- Q1.Chương 6: Không quen thuộc
- Q1.Chương 7: Ai là kẻ xấu?
- Q1.Chương 8: Phát hiện thi cốt
- Q1.Chương 9: Phương thức tư duy
- Q1.Chương 10: Không biết người có lòng tốt
- Q1.Chương 11: Gương mặt biến dạng
- Q1.Chương 12: "Hại người"
- Q1.Chương 13: Trộm
- Q1.Chương 14: Giáo viên tiếng Anh
- Q1.Chương 15: Phong cách hip hop
- Q1.Chương 16: Liên lạc với người nhà
- Q1.Chương 17: Không phối hợp
- Q1.Chương 18: Bắt đầu thể hiện
- Q1.Chương 19: Chết rồi thì đút cho chó ăn
- Q1.Chương 20: Ủ rũ
- Q1.Chương 21: "Biệt thự cao cấp"
- Q1.Chương 22: Thanh niên ưu tú
- Q1.Chương 23: Tiêm phòng
- Q1.Chương 24: Quá phiền phức
- Q1.Chương 25: Xác định thân phận
- Q1.Chương 26: Quan hệ tốt
- Q1.Chương 27: Bằng giả
- Q1.Chương 28: Tiểu Bốc
- Q1.Chương 29: Xu lợi tị hại
- Q1.Chương 30: Bắt cá
- Q1.Chương 31: Kể khổ
- Q1.Chương 32: Không chịu trách nhiệm
- Q1.Chương 33: Tiền tài vạn năng
- Q1.Chương 34: Thần thần bí bí
- Q1.Chương 35: Báo mộng
- Q1.Chương 36: Hoàn cảnh gia đình khác xa
- Q1.Chương 37: Chút cọ xát
- Q1.Chương 38: Giấu tài
- Q1.Chương 39: Theo đuôi
- Q1.Chương 40: Giải vây
- Q1.Chương 41: Đi công tác
- Q1.Chương 42: Ngộ nhận
- Q1.Chương 43: Sách lược
- Q1.Chương 44: Căng da đầu
- Q1.Chương 45: Tìm hiểu
- Q1.Chương 46: Không nói thẳng
- Q1.Chương 47: Ở lại
- Q1.Chương 48: Tin đồn
- Q1.Chương 49: Bị chặn lại
- Q1.Chương 50: Đàn em
- Q1.Chương 51: Liệu cơm gắp mắm
- Q1.Chương 52: Không nói thật giả
- Q1.Chương 53: Chống đỡ
- Q1.Chương 54: Hỏi thăm đêm khuya
- Q1.Chương 55: Bụi về bụi , đất về đất
- Q1.Chương 56: Phùng trứng thối
- Q1.Chương 57: Giả mạo
- Q1.Chương 58: Chủ nghĩa duy vật
- Q1.Chương 59: Ngọn nguồn
- Q1.Chương 60: Tình yêu một thời
- Q1.Chương 61: Thuận nước đẩy thuyền
- Q1.Chương 62: Chủ nhiệm khoa
- Q1.Chương 63: Không lựa lời
- Q1.Chương 64: Giấu diếm
- Q1.Chương 65: Nghi điểm
- Q1.Chương 66 - 72
- Quyển 2: Kẻ mô phỏng _ Chương 1-5
- Q2.Chương 6 - 10
- Q2.Chương 11 - 15
- Q2.Chương 16 - 20
- Q2.Chương 21 - 25
- Q2.Chương 26 - 30
- Q2.Chương 31 - 35
- Q2.Chương 36 - 40
- Q2.Chương 41 - 45
- Q2.Chương 46 - 50
- Q2.Chương 51 - 55
- Q2.Chương 56 - 60
- Q2.Chương 61 - 65
- Q2.Chương 66 - 70
- Q2.Chương 71 - 75
- Q2.Chương 76 - 81
- Quyển 3: Nhà ma - Chương 1 - 5
- Q3.Chương 6 - 10
- Q3.Chương 11 - 15
- Q3.Chương 16 - 20
- Q3.Chương 21 - 25
- Q3.Chương 26 - 30
- Q3.Chương 31 - 35
- Q3.Chương 36 - 40
- Q3.Chương 41 - 45
- Q3.Chương 46 - 50
- Q3.Chương 51 - 55
- Q3.Chương 56 - 60
- Q3.Chương 61 - 65
- Q3.Chương 66 - 73
- Quyển 4: Người gỗ - Chương 1: Ngụy tạo tự sát trên đường ray
- Q4.Chương 2: Áo ba lỗ màu trắng
- Q4.Chương 3: Cái chết của học bá
- Q4.Chương 4: Ý thức cạnh tranh
- Q4.Chương 5: Giáo viên họ Đặng
- Q4.Chương 6: Đứa con ngoan
- Q4.Chương 7: Cọng cỏ
- Q4.Chương 8: Xung đột
- Q4.Chương 9: Khiêu khích
- Q4.Chương 10: Mầm tai họa
- Q4.Chương 11: Phân biệt đối xử
- Q4.Chương 12: Lời mời
- Q4.Chương 13: Vườn trường
- Q4.Chương 14: Đường hóa học
- Q4.Chương 15: Người gỗ
- Q4.Chương 16: Gặp dịp thì chơi
- Q4.Chương 17: Ân nhân
- Q4.Chương 18: Nhật ký
- Q4.Chương 19: Bắt nạt
- Q4.Chương 20: Tiểu bá vương
- Q4.Chương 21: Hai thái cực
- Q4.Chương 22: Vào trước là chủ
- Q4.Chương 23: Món quà phiền lòng
- Q4.Chương 24: Biết vậy chẳng làm
- Q4.Chương 25: Lên án
- Q4.Chương 26: Ăn cướp
- Q4.Chương 27: Ngồi xem hổ đấu
- Q4.Chương 28: Nhịp cầu
- Q4.Chương 29: Lợi thế và tiền cược
- Q4.Chương 30: Thuốc lợi tiểu
- Q4.Chương 31: Nguyền rủa
- Q4.Chương 32: Kẻ phản bội
- Q4.Chương 33: Lo chuyện bao đồng
- Q4.Chương 34: Xin lỗi
- Q4.Chương 35: Bù đắp
- Q4.Chương 36: Chiến thuật
- Q4.Chương 37: Sâu xa
- Q4.Chương 38: Hai nỗi lo
- Q4.Chương 39: Thay đổi
- Q4.Chương 40: Nhà nghèo
- Q4.Chương 41: Thăm hỏi gia đình
- Q4.Chương 42: Dao điêu khắc gỗ
- Q4.Chương 43: Không dạy dỗ được
- Q4.Chương 44: Tự hại mình
- Q4.Chương 45: Can thiệp của tâm lý
- Q4.Chương 46: Tuyển thủ hạt giống
- Q4.Chương 47: Thư bỏ nhà đi
- Q4.Chương 48: Gặp lại người gỗ
- Q4.Chương 49: Người khởi xướng
- Q4.Chương 50: Vết thương trên tay
- Q4.Chương 51: Ứng nghiệm
- Q4.Chương 52: Thứ tự tham khảo
- Q4.Chương 53: Hỗn chiến
- Q4.Chương 54: Càn quấy
- Q4.Chương 55: Có chuyện phía sau
- Q4.Chương 56: Cặp sách
- Q4.Chương 57: Người vớt cặp sách
- Q4.Chương 58: Tìm kiếm
- Q4.Chương 59: Vấp phải trắc trở
- Q4.Chương 60: Thêm phiền
- Q4.Chương 61: Gặp đại vận
- Q4.Chương 62: Thi thể nam dưới nước
- Q4.Chương 63: Yêu cầu
- Q4.Chương 64: Nhượng bộ
- Q4.Chương 65: Bị giết
- Q4.Chương 66: Xem mắt
- Q4.Chương 67: Một tin nhắn
- Q4.Chương 68: Không ngồi yên được
- Q4.Chương 69: Tự quyết định
- Q4.Chương 70: Chất chống đông
- Q4.Chương 71: Án mạng trong nhà
- Q4.Chương 72: Lời khai của ba mẹ
- Q4.Chương 73: Tinh thần không yên
- Q4.Chương 74: Đầu độc
- Q4.Chương 75: Liên hệ giữa ba người
- Q4.Chương 76: Manh mối
- Q4.Chương 77: Trò hề
- Q4.Chương 78: Chọc chỗ đau
- Q4.Chương 79: Nhược điểm
- Q4.Chương 80: Hung thủ
- Quyển 5: Căn phòng màu đỏ - Chương 1: Căn phòng màu đỏ
- Q5.Chương 2: Loạn đao
- Q5.Chương 3: Tinh thần không ổn định
- Q5.Chương 4: Viên chức nhỏ
- Q5.Chương 5: Thuốc an thần
- Q5.Chương 6: Mối quan hệ kỳ lạ giữa người với người
- Q5.Chương 7: Đào hoa
- Q5.Chương 8: Ông chủ
- Q5.Chương 9: Kẻ làm biếng
- Q5.Chương 10: Một cái hộp
- Q5.Chương 11: Đổi phương pháp
- Q5.Chương 12: Lôi kéo làm thân
- Q5.Chương 13: Thanh danh
- Q5.Chương 14: Người chửi rủa
- Q5.Chương 15: Phẩm vị
- Q5.Chương 16: Bạn học cũ
- Q5.Chương 17: Bạn trai