Chương 323: Làm cái gì
Chương 323: Làm cái gì Sau bữa tối, Lê Dĩ Quyền và Hà Nhạc Nhạc theo thường lệ dọn dẹp phòng bếp, Quý Tiết nhìn trong chốc lát, bưng ly trà lên lầu. "Gần đây lời đồn trên mạng lại nhiều thêm." Lê Dĩ Quyền nói. Hà Nhạc Nhạc giật mình, đã mấy ngày cô không chú ý đến tin tức trên mạng, phẫn hận trong lòng đối với Tiểu Nhã cũng dần dần tan rã. "Bạn của em Nhiếp Tiểu Thiến, tổ chức một nhóm fans giúp em làm sáng tỏ sự thật, có được hiệu quả nhất định." Cũng có... hiệu quả ngược. "Fans?" Lực chú ý của Hà Nhạc Nhạc lại bị hai chữ này hấp dẫn. Lê Dĩ Quyền cười cười, cầm lấy bàn tay nhỏ bé của cô rửa tay cho cô, lau khô, nắm tay cô lên lầu. Nhìn trên màn hình Lê Dĩ Quyền đang cố ý dọn dẹp lại tin tức trên diễn đàn, trang web, Hà Nhạc Nhạc tựa đầu vào vai Lê Dĩ Quyền, trên khuôn mặt nhỏ nhắn nhu hòa của cô nổi lên vẻ tươi cười động lòng người. Cô vậy mà cũng có fans ủng hộ ──! Ha ha, đây là, đây là do công ty ủng hộ sao? Tuy rằng nhóm fans 'Vui mừng' không nhiều lắm, nhưng có rất nhiều người qua đường đối với tiếng hát và phối âm của cô tỏ vẻ thích thú, thậm chí có sự khen ngợi, làm cô nhìn thấy cũng có chút ngượng ngùng. Cô biết năng lực của bản thân, tự nhiên sẽ không thật sự nghĩ bản thân chính là 'Thế hệ nhân vật lồng tiếng nữ thứ nhất' 'Nữ ca sĩ mới sở hữu giọng hát giết người' cái gì đó, nhưng nhìn thấy giọng hát của mình được mọi người thừa nhận, thưởng thức, cô thật sự rất cảm động vui vẻ! Vui vẻ cũng có chút... tự hào. Vui Mừng Sẽ Vô Địch Cuộc Thi: thật sự rất cảm ơn tiết mục này của cuộc thi 《 Nữ hoàng 》đã làm cho tôi hiểu rõ nhóm diễn viên phối âm lồng tiếng thật sự không dễ dàng gì, hiểu rõ những anh hùng yên lặng cống hiến tài hoa của họ cho mọi người như thế nào! Cảm ơn Hà Nhạc Nhạc đã dự thi, làm cho tôi nghe được giai điệu động lòng người như vậy! Cố lên! Giới lồng tiếng Trung Quốc cố lên! Cố lên! Hà Nhạc Nhạc! Hy vọng ở cuộc thi cuối cùng, tôi có thể chứng kiến cô lên ngôi nữ hoàng! Nhìn qua lại, Hà Nhạc Nhạc nhẹ nhàng cọ đầu lên vai Lê Dĩ Quyền lau đi nước mắt tràn ra từ khóe mắt. "Thật ra em dự thi... chỉ vì muốn trả thù Thôi Nhã Nhiên. Mọi người sẽ không chú ý đến uất ức của một người vô danh tiểu tốt, huống chi em cũng không có nhiều căn cứ chính xác để chứng minh nhiều năm qua là Thôi Nhã Nhiên hãm hại em, em chỉ có thể thông qua trận đấu để nâng cao giá trị tin tức của bản thân, rồi vào khi bản thân có giá trị nhất tung ra tất cả sự thật." "Anh hiểu." Khẽ vuốt mái tóc của cô, Lê Dĩ Quyền biết hành động trả thù nhìn như đơn giản này đối với cô mà nói, cũng không dễ dàng. Chính hắn đã điều tra qua, biết Thôi Nhã Nhiên che giấu rất sâu đậm, cô gái này từ nhỏ đã như rắn độc tiềm tàng ở một nơi bí mật gần đó, bản thân không trực tiếp đả thương người khác, mà lay động bụi cỏ làm vô số con muỗi đi cắn hút da thịt của người ta! Cô ta lợi dụng thói hư tật xấu trong lòng mọi người, châm ngòi thổi gió, lửa cháy đổ thêm dầu, khi tất cả mọi người giơ cao ngọn lửa, chẳng ai có thể chứng minh cô ta là hung thủ phóng hỏa ? Rất ghê tởm đúng không, Thôi Nhã Nhiên làm những chuyện như vậy, ác liệt đến tận cùng, nhưng dưới pháp luật, nhiều nhất chỉ có thể tìm được một vài người không liên quan đau khổ bị pháp luật xử phạt, mà Thôi Nhã Nhiên... không chút tổn hại gì cả. Làm luật sư, so với người bình thường hắn càng hiểu được giới hạn của pháp luật ở đâu. Đương nhiên, nếu như muốn trừng phạt Thôi Nhã Nhiên, gậy ông đập lưng ông thì dễ dàng cho cô ta quá, nhưng .... kết quả như vậy nhất định không phải điều Nhạc Nhạc muốn. "Em thật sự rất cảm ơn..." "Ừ." ... "Mục Duy hình như đã về, có thể còn chưa ăn cơm, em đi xuống xem." "Được." Mỉm cười nhìn Hà Nhạc Nhạc rời khỏi thư phòng, Lê Dĩ Quyền xoay màn hình máy tính qua nhìn chằm chằm một hồi, sau một lát lấy điện thoại ra. "Thân Đồ Mặc, cậu không tính làm cái gì sao?" Vài ngày sau, ngày 1 tháng 2, thành phố S nghênh đón trận tuyết đầu mùa đến trễ nhất trong mười năm nay, mọi người còn tưởng rằng năm nay cũng giống năm trước không có tuyết rơi, không nghĩ tới tuyết lớn lại yên lặng rơi vào đêm khuya làm không ai ngờ tới, sáng sớm kéo rèm cửa sổ ra, thoáng chốc làm lung lay trăm ngàn con mắt. "Muốn ăn kẹo đường." Trên đường đi trung tâm huấn luyện, Hà Nhạc Nhạc cười nói với Lê Dĩ Quyền. "Ngày mai mua cho em." Ngày mai ── ngày 2 tháng 2, trận đấu tiếp theo của tốp 10! Mười người hai nhóm, năm người một phần thi, lăn lộn đổi các nhân vật phối âm. Năm tính cách khác xa hoàn toàn với nhân vật, năm đoạn đối thoại với tình huống khác nhau, một giây một phút không ngừng đánh giáp lá cà! Nắm chắc tình huống, chuyển đổi nhân vật, bày ra tính cách... tiết tấu chặt chẽ buộc các thí sinh tốp 10 phải đem bản thân biến thành máy móc phối âm, không có thời gian để ẩn giấu, không thể dùng kỹ xảo để che giấu chỗ thiếu hụt, tóm lại chính là ai có thể tiến vào trạng thái nhanh hơn, ai có thể nắm chắc được tâm trạng đối thoại của nhân vật hơn, ai có thể biểu hiện phong phú hơn càng bắt được lỗ tai của người xem hơn! Mỗi nhóm có thời gian thi đấu liên tục là một tiếng, Hà Nhạc Nhạc cố gắng chống đỡ đến lượt thứ năm thì giọng nói hoàn toàn không thể khống chế được nữa, một số gần như mất tiếng. "Hà Nhạc Nhạc, cô không sao chứ?" Lưu Hiệt nhìn sắc mặt Hà Nhạc Nhạc nhợt nhạt, có chút lo lắng hỏi. "Không có việc gì, lập tức ổn thôi." Sau khi xuống sân khấu được một chút Hà Nhạc Nhạc thở dốc cố gắng để thân thể bình tĩnh lại. "Đừng quá lo lắng, cô là người có số điểm cao nhất, lần này tuy rằng lượt thứ năm kém một chút, nhưng bảo vệ vị trí thứ 3 vẫn có hy vọng." Lưu Hiệt trấn an nói. Hà Nhạc Nhạc nhếch khóe miệng, nhẹ gật gật đầu. "Kết hợp tổng điểm hai trận đấu, đạt được vị trí thứ 10 trong trận đấu giữa tốp 10 của cuộc thi 《 Nữ hoàng 》 là thí sinh ── Phan Ừ Ly!" MC mang vẻ mặt cổ vũ mỉm cười nhìn về phía Phan Ừ Ly, Phan Ừ Ly miễn cưỡng cười cười, tiến lên phát biểu cảm nghĩ cuối cùng. Kết quả này đối với cô mà nói cũng không ngoài ý muốn, phải nói là, có thể tiến vào tốp 10 mới là ngoài ý muốn. Tâm tình phức tạp nhìn Hà Nhạc Nhạc sắc mặt không tốt, Phan Ừ Ly hơi hơi cười khổ tạm biệt người xem. MC tiếp tục đếm ngược các thứ tự, một đám thí sinh liền miễn cưỡng vui cười đi về phía micro ở giữa sân khấu, khi trên sân khấu chỉ còn 6 thí sinh, tổ biên kịch lại nổi lên một cái nút bấm phát lại video huấn luyện của 5 người từ trận đấu đầu tiên tới nay. "Mỗi người họ đều có thực lực đoạt giải quán quân, mỗi một người đều là nhân tố nổi bật trong giới lồng tiếng hiện nay, nhất thời thắng bại không biểu hiện được toàn bộ thực lực của họ! Họ, cho dù tạm dừng chân tại sân khấu của cuộc thi 《 Nữ hoàng 》này, cũng đáng được chúng ta ủng hộ hết mình! Vị trí thứ 6 ── Kiều Nghi Di!" Kiều Nghi Di vẻ mặt nặng nề trang điểm tinh xảo, trừng mắt nhìn Hà Nhạc Nhạc bên cạnh, đi về phía micro. "Từ nhỏ, mẹ của tôi đã dạy tôi, là con gái nhất định phải tự trọng, tự tôn, tự mạnh, tự lập, dựa vào hai bàn tay của chính mình thắng được tất cả, mới đáng giá được kiêu ngạo! Tôi đã làm được, tôi không thẹn với lương tâm!" "Cảm ơn Tiểu Kiều đã mang đến cảm động và kinh ngạc cho chúng ta, công việc quan trọng kế tiếp của chúng ta là ── không phải vị trí thứ năm, mà là một thí sinh hoàn toàn xứng đáng đứng đầu trong tốp 10 của chúng ta ── Lý Yên Tĩnh!" Lý Yên Tĩnh vẫn trầm ổn giỏi giang trước sau như một, cùng cô ấy phối âm ngược lại bộc lộ ra nhược điểm. Đi đến trước micro, Lý Yên Tĩnh bỗng nhiên cười khẽ một chút, "Cha tôi là một người mê bóng đá, hắn rất thích trích dẫn một câu bình luận bóng đá để giáo dục tôi." "A? Như thế nào vậy? Có thể chia sẻ cùng mọi người một chút không?" MC tiếp lời rất hợp lý. "Hắn nói: Chỉ cần là trận đấu, con sẽ không chiến đấu một mình." Nói xong, Lý Yên Tĩnh cũng trở về vị trí, rất tùy ý nhàn nhã. Vị trí thứ 5: Âu Dương Huyên Huyên. Thứ 2: Mã Càng. "Bây giờ, chỉ còn lại vị trí thứ 3 và thứ 4 chưa công bố. Tin tưởng mọi người cũng đều hiểu được, vị trí hai cái tên này có ý nghĩa như thế nào." Đợi đến khi trên sân khấu chỉ còn hai cô gái, MC lại không nói. Toàn khán phòng im lặng giống như chỉ còn lại tiếng tim đập, tất cả mọi người đang đợi, mấy nhân viên công tác không biết rõ kết quả cũng nhịn không được nín thở nhìn chằm chằm MC. "Hà Nhạc Nhạc!" Không biết là người xem nào đột nhiên gào to một tiếng. Một hòn đá phá vỡ cả một tầng băng. "Hà Nhạc Nhạc! Hà Nhạc Nhạc!" "Thôi Nhã Nhiên! Thôi Nhã Nhiên!" Dưới khán phòng nghiễm nhiên tạo thành tình thế giương cung bạt kiếm để ủng hộ cho thí sinh mình yêu thích, mà trên sân khấu ──
loading...
Danh sách chương:
- Chương 1-10
- Chương 11-20
- Chương 21-30
- Chương 31-40
- Chương 41-50
- Chương 51-55
- Chương 56
- Chương 57-60
- Chương 61-65
- Chương 66-70
- Chương 71-75
- Chương 76-80
- Chương 81-85
- Chương 86-90
- Chương 91-95
- Chương 96-100
- Chương 101-105
- Chương 106-110
- Chương 111-115
- Chương 116-120
- Chương 121-125
- Chương 126-130
- Chương 131-135
- Chương 136-140
- Chương 141: Sinh nhật của hắn
- Chương 142: Thần tượng cố lên
- Chương 143: Hương vị giống nhau
- Chương 144: Động động thử xem
- Chương 145: Mỹ nhân cứu anh hùng
- Chương 146: Vừa mới bắt đầu
- Chương 147: Tiếng mô tơ
- Chương 148: Cảm giác không xấu
- Chương 149: Không cần nhắc nhở
- Chương 150: Ba người đồng hành
- Chương 151: Không đánh đã bại
- Chương 152: Không cách nào tưởng tượng
- Chương 153: Thoải mái phá kén
- Chương 154: Cảnh cấm kỵ trong mơ
- Chương 155: Khát vọng khác thường
- Chương 156: Trời chuyển nhiều mây
- Chương 157: Thế giới mới
- Chương 158: Người thân, tình nhân
- Chương 159: Phát sốt
- Chương 160: Hữu tình
- Chương 161: Thay đổi nhân vật
- Chương 162: Quần hùng nổi lên bốn phía
- Chương 163: Chân tướng vô vị
- Chương 164: Vừa khéo
- Chương 165: Nghe lén góc tường
- Chương 166: Bắt đầu lại một lần nữa được không
- Chương 167: Quan hệ thuần khiết
- Chương 168: Phát triển vững bước
- Chương 169: Cực phẩm phổ nhị
- Chương 170: Đừng thương tổn hắn
- Chương 171: Cô không cần tôi muốn
- Chương 172: Nhanh quá sao
- Chương 173: Hai người
- Chương 174: Chưa chán ngấy
- Chương 175: Tuyệt đối không chia sẻ
- Chương 176: Nhỏ nhoi
- Chương 177: Dục vọng cấm kỵ
- Chương 178: Ngâm cô ngâm cô
- Chương 179: Băng vệ sinh (tampons)
- Chương 180: Không thể buông tha
- Chương 181: Ngành có tai nạn cao
- Chương 182: Còn bảy ngày
- Chương 183: Có anh ở đó
- Chương 184: Điểm đến mới thôi
- Chương 185: Cô không thích hắn
- Chương 186: Ba tháng làm không
- Chương 187: Cũng không giữ lại
- Chương 188: Vật đổi sao dời
- Chương 189: Ngày rời đi
- Chương 190: Bắt đầu một lần nữa
- Chương 191-195
- Chương 196-200
- Chương 201-205
- Chương 206-210
- Chương 211 - 215
- Chương 216-220
- Chương 221-225
- Chương 226-230
- Chương 231-235
- Chương 236-240
- Chương 241: Bưng đá đập chân
- Chương 242: Cảm giác như thế nào
- Chương 243: Thể xác và tinh thần đều thỏa mãn
- Chương 244: Quý Tiết say rượu
- Chương 245: Không bằng bất tỉnh
- Chương 246: Không chỉ hai người
- Chương 247: Cô sẽ tươi cười vui vẻ sao?
- Chương 248: Lúc nào cũng có thể cướp đi
- Chương 249: 'Đầy đủ' anh
- Chương 250: Tổ chức hacker
- Chương 251: Mẹ già xuất chiến
- Chương 252: Không thích hợp
- Chương 253: Lấy lùi để tiến
- Chương 254: Giống như ma rủa
- Chương 255: Yêu và trừng phạt
- Chương 256: Cậu mau buông tay
- Chương 257: Hòa thượng cùng miếu
- Chương 258: Tư tưởng kỳ diệu
- Chương 259: Em đi cùng anh
- Chương 260: Quy tắc trò chơi
- Chương 261: Con mồi mắc câu
- Chương 262: Dê vào miệng hổ
- Chương 263: Mất mát
- Chương 264: Tiến triển cực nhanh
- Chương 265: Để em đợi lâu
- Chương 266: Xin thi lại
- Chương 267: Hắn đều biết
- Chương 268: Đi con đường nào
- Chương 269: Đời người như phim
- Chương 270: Không buông xuống được
- Chương 271: Tạm thời như vậy
- Chương 272: Số lạ
- Chương 273: Một phần ngàn
- Chương 274: Không chủ động không chết
- Chương 275: Không biết dịch tên gì
- Chương 276: Sống ngay lúc này
- Chương 277: Hằng ngày trôi qua
- Chương 278: Hai nam nhân
- Chương 279: Hắn nói...
- Chương 280: Đã lâu không gặp
- Chương 281: Quên mất cái rắm
- Chương 282: Bước trên cầu thang
- Chương 283: Đi không được
- Chương 284: Vận động nhiều
- Chương 285: Mặc dù kinh động nhưng không run
- Chương 286: Hồng trần cuồn cuộn
- Chương 287: Không người có thể sánh bằng
- Chương 288: Đến hoa cũng không bằng
- Chương 289: Độc hoặc chúng sinh
- Chương 290: Rất tinh mắt nha
- Chương 291: Nam nhân của cô
- Chương 292: Là mơ sao
- Chương 293: Lại mơ nữa sao
- Chương 294: Kết thúc như thế nào
- Chương 295: Quý Tiết bá đạo
- Chương 296: Chuyện cũ nhắc lại
- Chương 297: Nam nhân dây dưa làm khó
- Chương 298: Một chén bánh đúc đậu
- Chương 299: Đừng tổn thương tình cảm
- Chương 300: Mặc kệ là ai
- Chương 301: Lần thi tuyển thứ hai
- Chương 302: Chuyện xấu với ý tốt
- Chương 303: Tiết mục tự chuẩn bị
- Chương 304: Dục vọng tham lam vô sỉ
- Chương 305: Vì vậy
- Chương 306: Không còn kịp rồi
- Chương 307: Cô gái duy nhất
- Chương 308: Thú vị như thế nào
- Chương 309: Lỡ như có thể
- Chương 310: Thí sinh 'đoạt lấy' tới
- Chương 311: Không cần nhúng tay
- Chương 312: Vui Vẻ của anh
- Chương 313: Nếu như anh muốn
- Chương 314: Có người chờ tôi
- Chương 315: Còn cầu gì nữa
- Chương 316: Chỗ cao tay
- Chương 317: Vì sao là tôi
- Chương 318: Muốn bắt nạt người
- Chương 319: Nữ thần thực sự
- Chương 320: Không thể buông tay
- Chương 321: Không để ý
- Chương 322: Có em đã đủ rồi
- Chương 323: Làm cái gì
- Chương 324: Ghê tởm đến cực điểm
- Chương 325: Nói xong nghỉ ngơi
- Chương 326: Hạnh phúc hơn so với cô
- Chương 327: Không phải hoàng tử
- Chương 328: Lý do của tội ác
- Chương 329: Truyện cười nhạt nhẽo
- Chương 330: Đời người mới tinh
- Chương 331: Cảm giác như thế nào
- Chương 332: Em đã trở về
- Phiên ngoại 1: Giấc mộng của Tiểu Nhã
- Phiên ngoại 2: Tu đón giao thừa
- Phiên ngoại 3: Điện thoại của Quý Tiết
- Phiên ngoại 4: Lê may mắn
- Phiên ngoại 5: Giáo huấn nhà họ Nguyễn
- Phiên ngoại 6: Mục màn che
- Phiên ngoại 7: Im lặng phi lễ