Chap 6 : Thành tài, chuẩn bị xuất sơn
Nhoáng cái mười lăm năm trôi qua, trên Mao Sơn. Một thanh niên chừng hai mươi tuổi nhẹ nhàng tiêu sái bước lên sơn đạo. Hắn chính là Diệp Thiếu Dương năm xưa, hôm nay đã trổ mã thành một chàng trai mi thanh mục tú, phong thần tuấn dật, khí chất hiên ngang, có một đôi mắt to ngời sáng lóe lên quang mang thông tuệ.
Mười lăm năm qua, hắn vẫn theo sư phụ Thanh Vân Tử học tập đạo pháp, ba năm trước đã trải qua khảo hạch trong môn trở thành đệ tử nội môn Mao Sơn Tông cũng là đệ tử nội môn trẻ tuổi nhất trong lịch sử Mao Sơn phái, kỳ tài hiếm thấy.
Dưới Mao Sơn không xa có một huyện thành, trong thành có trường tiểu học và trung học nhiều năm qua Diệp Thiếu Dương ban ngày thì đến trường buổi tối thì trở về núi học tập đạo pháp với sư phụ. Có đôi khi cũng ham chơi trốn suốt đêm trong huyện thành chơi net, bởi vậy xét nhiều khía cạnh hắn cũng chẳng khác đám thanh niên hiện giờ là bao nhiêu vẫn có tinh thần bồng bột phấn chấn, thỉnh thoảng "phạm tội" một chút.
Bất quá, do hay đi theo Thanh Vân Tử ra ngoài hàng yêu tróc quỷ chứng kiến qua nhiều việc sinh tử luân hồi, bên cạnh tính trẻ con vẻ bề ngoài hắn còn có một lòng kiên nghị hơn hẳn người bình thường."Lão nhân, con về rồi!".
Diệp Thiếu Dương cao giọng kêu lên. Hắn đi qua đại điện Mao Sơn, trực tiếp bước vào thiền điện của Thanh Vân Tử một hỗn hợp mùi kỳ quái xông vào mũi Diệp Thiếu Dương lập tức giơ tay lên che mũi, dùng ba giây hoàn thành phân tích thành phần mùi thúi này chủ yếu có bốn loại: Tất thúi, rượu đế, thuốc lá và gia vị mì ăn liền.Thanh Vân Tử chỉ mặc độc một cái quần cộc lão đang nghiêng người dựa vào đầu giường trong tay cầm một quyển sách, bên người là một đống củ lạc rang giòn thỉnh thoảng lão bóc một viên bỏ vào miệng, nhai nhồm nhoàm vẻ mặt say sưa trông thật là thảnh thơi.
Diệp Thiếu Dương khom người liếc mắt nhìn qua bìa quyền sách bĩu môi quả nhiên là tiểu thuyết huyền ảo.
"Sách này viết sai bét, hệ thống Đạo giáo liệt kê bậy bạ Lão Tử làm sao có thể là cha nuôi của Tây Vương Mẫu, Dương Nhị Lang sao có thể có gì gì đó á á với Hằng Nga, toàn là viết ba xàm bá láp"."Không phục thì người đi viết đi!".
"Ta mà viết thì chắc chắn sẽ viết tốt hơn bọn chúng". Thanh Vân Tử hừ một tiếng để sách xuống đứng lên lúc này mới quan sát trên dưới Diệp Thiếu Dương, liếc mắt hỏi: "Nhiệm vụ hoàn thành xong chưa?""Một bữa ăn sáng". Diệp Thiếu Dương móc từ trong túi ra một lá bùa đắc ý huơ huơ.
Thanh Vân Tử tiếp nhận lá bùa, cảm nhận được chân khí tổng cộng có mười đạo mỗi một đạo đều phong ấn ba oán linh trăm năm trở lên chỉ trong mười ngày. Diệp Thiếu Dương dù còn nhỏ tuổi nhưng đã thu phục được nhiều oán linh như vậy có thể nói là kỳ tài đạo môn."Miễn cưỡng cho ngươi hoàn thành nhiệm vụ. Lần này hạ sơn có thu được gì không?"
"Bội thu a.". Diệp Thiếu Dương gãi đầu một cái cười nói: "Quen được mấy mỹ nữ xin số điện thoại hôm nào mời các cô ấy lên núi chơi"."Cái thằng này, có tiền đồ lắm!". Thanh Vân Tử trừng mắt liếc hắn sau đó trầm mặc một lát, nói rằng: "Tiểu tử, tuy rằng bản lĩnh của ngươi không khá lắm thế nhưng tuổi đã không còn nhỏ nữa muốn thành tài thì phải đi vào thiên hạ bình yêu trừ ma, tế thế cứu nhân dựa theo quy củ của Mao Sơn tông chúng ta đối với một người mà nói cũng cần phải tích lũy đủ âm đức mới tấn thăng thành tiên cho nên ngươi hạ sơn đi".
Diệp Thiếu Dương nghe vậy kích động vạn phần, bên ngoài là chốn phồn hoa hắn sớm đã muốn xông vào đó rồi lập tức giả bộ lả lướt, luyến tiếc không muốn rời: "Sư phụ đừng có đuổi con đi mà, con luyến tiếc người lắm!".Thanh Vân Tử đảo mí mắt: "Đã như vậy thì chờ ba năm nữa.""Không không, sư phụ tuy rằng con luyến tiếc người thế nhưng chả phải người đã nói tiến vào nhân gian, tế thế cứu nhân là truyền thống của Mao Sơn tông ta sao? không thể phá bỏ quy củ nha, đồ nhi sẽ vì trọng trách của mình, vì thiên hạ thái bình mà nén đau ra đi".
Thanh Vân Tử lé mắt nhìn hắn, thật không ngờ sao mình lại có thể dạy dỗ ra một thằng đệ tử da mặt dày láu cá như thế chứ? Chẳng lẽ là do ảnh hưởng của mình?
Lão ho khan một cái, nói: "Sau khi xuống núi cố gắng tích lũy nhiều âm đức sớm ngày tấn thăng thành tiên. Bất quá mọi việc phải cẩn thận, phải hiểu đạo cao một thước, ma cao mười trượng mấy con quỷ yêu kia cũng không phải dễ đối phó đâu".
"Ta đã từng cứu một người, sau đó ông ta trở thành hiệu trưởng một trường đại học ta sẽ đi tìm ông ấy. Tài liệu cho ngươi đem theo đều đã chuẩn bị xong hết làm một cuộc trao đổi cho ngươi đi học. Tuy rằng ngươi là đạo sĩ thế nhưng muốn hành tẩu xã hội cũng cần phải có văn bằng đại học dù gì cũng là vật ngụy trang. Còn nữa, bên đó còn có một sư huynh ngoại môn về phương diện tróc quỷ có gì cần ngươi có thể tìm nó."Diệp Thiếu Dương vừa nghe phải đến trường đã đau đầu,: "Sư phụ, con đã hơn hai mươi tuổi rồi, còn đi học đại học được nữa sao?"
Thanh Vân Tử liếc hắn một cái: "Ngươi không phải sinh viên chính thức, chỉ là sinh viên trên danh nghĩa, lúc vào sẽ trực tiếp lên năm thứ tư đại học rất tự do, nếu ngươi không thích thì thôi, chẳng qua... Trong đại học có rất nhiều cô nương xinh đẹp.".Diệp Thiếu Dương bỗng đổi thái độ nhất thời tươi cười rạng rỡ: "Con đi con đi, tạ sư phụ thành toàn đệ tử nhất định sẽ nắm chặt thời gian tán gái tranh thủ sớm ngày đưa một cô vợ trở về hầu hạ lão nhân gia người".
"Nói năng bậy bạ". Thanh Vân Tử lắc đầu lão cũng hết nói nổi thằng đồ đệ này thở dài bảo: "Nghe đồn năm đó nó hạ sơn có đi qua trạm thứ nhất là Thạch Thành sau khi ngươi xuống núi tiện thể điều tra nghe ngóng tung tích của nó, khi nào phát hiện nó, phải nghĩ cách bắt nó trở về cho ta, lão tử phải nhốt nó cả đời!".
Diệp Thiếu Dương ngơ ngẩn, người đó là đại sư huynh, hơn hắn hai mươi tuổi Thanh Vân Tử thu nhận đồ đệ nghiêm cẩn, suốt đời chỉ nhận hai người bọn họ là đệ tử nội môn. Lúc Diệp Thiếu Dương mới lên núi đại sư huynh còn đang trên núi là người vô cùng yêu thương tiểu sư đệ duy nhất là hắn. Một thời gian sau y bảo vâng mệnh hạ sơn hàng yêu, một đi không trở lại cũng mang theo một trong tam đại pháp khí của Mao Sơn, Thái Ất phất trần.
Thanh Vân Tử tính cách nóng nảy tìm y không được dưới cơn nóng giận tuyên bố trục xuất y ra khỏi sư môn, sau đó dùng Diệp Thiếu Dương để khoác lác là "Truyền nhân duy nhất của Mao Sơn tông" danh tiếng chính là như thế.
"Sư phụ, nhiệm vụ này người tự mình đi đi, đại sư huynh đạo pháp cao cường con đánh không lại. Huống hồ trên tay huynh ấy còn có Thái Ất phất trần con không có gì cả...". Diệp Thiếu Dương gãi gãi đầu, thầm nói.Thanh Vân Tử quả nhiên trúng kế trừng hắn một cái nói: "Thái Ất phất trần có gì đặc biệt hơn người ta ban thưởng cho ngươi Thất Tinh Long Tuyền Kiếm trong vòng năm năm ngươi bắt nó trở về cho ta, không thì ngay cả ngươi ta cũng trục xuất ra khỏi sư môn!".
Diệp Thiếu Dương trong lòng mừng như điên Thất Tinh Long Tuyền Kiếm là đệ nhất chí bảo không chỉ ở phái Mao Sơn mà thậm chí là toàn bộ đạo phái khác có nó chính là như cá gặp nước có thể đi đến đâu chém gió đến đó về phần năm năm ước hẹn... Đến lúc đó rồi hãy tính.
"Được rồi, cái gì cần nói ta đã nói xong ngươi thay vi sư hành tẩu thiên hạ không có việc gì thì đừng nên tìm ta, có việc thì lại càng đừng nên tìm ta để vi sư hưởng thụ hạnh phúc đi". Thanh Vân Tử híp mắt lại khóe miệng hiện lên một nụ cười thần bí: "Khụ khụ, còn một chuyện cuối cùng."Diệp Thiếu Dương vừa nghe nhất thời tim đập rộn lên nghĩ thầm chuyện cuối cùng chắc chắn là chuyện quan trọng nhất, kết hợp với biểu hiện lần trước khi sư phụ thoái ẩn giang hồ chẳng lẽ là đem chức chưởng môn truyền cho mình? Lập tức vẻ mặt hắn vô cùng nghiêm chỉnh.
"Cái này, đưa số điện thoại của mấy tiểu cô nương cho ta hắc hắc, ngươi không có ở đây ta dẫn mấy cô ấy đi chơi".Diệp Thiếu Dương lau mồ hôi trên trán: "Sư phụ, vậy cũng được nữa hả?".
Dịch bởi: Tũn Vô Danh
Mười lăm năm qua, hắn vẫn theo sư phụ Thanh Vân Tử học tập đạo pháp, ba năm trước đã trải qua khảo hạch trong môn trở thành đệ tử nội môn Mao Sơn Tông cũng là đệ tử nội môn trẻ tuổi nhất trong lịch sử Mao Sơn phái, kỳ tài hiếm thấy.
Dưới Mao Sơn không xa có một huyện thành, trong thành có trường tiểu học và trung học nhiều năm qua Diệp Thiếu Dương ban ngày thì đến trường buổi tối thì trở về núi học tập đạo pháp với sư phụ. Có đôi khi cũng ham chơi trốn suốt đêm trong huyện thành chơi net, bởi vậy xét nhiều khía cạnh hắn cũng chẳng khác đám thanh niên hiện giờ là bao nhiêu vẫn có tinh thần bồng bột phấn chấn, thỉnh thoảng "phạm tội" một chút.
Bất quá, do hay đi theo Thanh Vân Tử ra ngoài hàng yêu tróc quỷ chứng kiến qua nhiều việc sinh tử luân hồi, bên cạnh tính trẻ con vẻ bề ngoài hắn còn có một lòng kiên nghị hơn hẳn người bình thường."Lão nhân, con về rồi!".
Diệp Thiếu Dương cao giọng kêu lên. Hắn đi qua đại điện Mao Sơn, trực tiếp bước vào thiền điện của Thanh Vân Tử một hỗn hợp mùi kỳ quái xông vào mũi Diệp Thiếu Dương lập tức giơ tay lên che mũi, dùng ba giây hoàn thành phân tích thành phần mùi thúi này chủ yếu có bốn loại: Tất thúi, rượu đế, thuốc lá và gia vị mì ăn liền.Thanh Vân Tử chỉ mặc độc một cái quần cộc lão đang nghiêng người dựa vào đầu giường trong tay cầm một quyển sách, bên người là một đống củ lạc rang giòn thỉnh thoảng lão bóc một viên bỏ vào miệng, nhai nhồm nhoàm vẻ mặt say sưa trông thật là thảnh thơi.
Diệp Thiếu Dương khom người liếc mắt nhìn qua bìa quyền sách bĩu môi quả nhiên là tiểu thuyết huyền ảo.
"Sách này viết sai bét, hệ thống Đạo giáo liệt kê bậy bạ Lão Tử làm sao có thể là cha nuôi của Tây Vương Mẫu, Dương Nhị Lang sao có thể có gì gì đó á á với Hằng Nga, toàn là viết ba xàm bá láp"."Không phục thì người đi viết đi!".
"Ta mà viết thì chắc chắn sẽ viết tốt hơn bọn chúng". Thanh Vân Tử hừ một tiếng để sách xuống đứng lên lúc này mới quan sát trên dưới Diệp Thiếu Dương, liếc mắt hỏi: "Nhiệm vụ hoàn thành xong chưa?""Một bữa ăn sáng". Diệp Thiếu Dương móc từ trong túi ra một lá bùa đắc ý huơ huơ.
Thanh Vân Tử tiếp nhận lá bùa, cảm nhận được chân khí tổng cộng có mười đạo mỗi một đạo đều phong ấn ba oán linh trăm năm trở lên chỉ trong mười ngày. Diệp Thiếu Dương dù còn nhỏ tuổi nhưng đã thu phục được nhiều oán linh như vậy có thể nói là kỳ tài đạo môn."Miễn cưỡng cho ngươi hoàn thành nhiệm vụ. Lần này hạ sơn có thu được gì không?"
"Bội thu a.". Diệp Thiếu Dương gãi đầu một cái cười nói: "Quen được mấy mỹ nữ xin số điện thoại hôm nào mời các cô ấy lên núi chơi"."Cái thằng này, có tiền đồ lắm!". Thanh Vân Tử trừng mắt liếc hắn sau đó trầm mặc một lát, nói rằng: "Tiểu tử, tuy rằng bản lĩnh của ngươi không khá lắm thế nhưng tuổi đã không còn nhỏ nữa muốn thành tài thì phải đi vào thiên hạ bình yêu trừ ma, tế thế cứu nhân dựa theo quy củ của Mao Sơn tông chúng ta đối với một người mà nói cũng cần phải tích lũy đủ âm đức mới tấn thăng thành tiên cho nên ngươi hạ sơn đi".
Diệp Thiếu Dương nghe vậy kích động vạn phần, bên ngoài là chốn phồn hoa hắn sớm đã muốn xông vào đó rồi lập tức giả bộ lả lướt, luyến tiếc không muốn rời: "Sư phụ đừng có đuổi con đi mà, con luyến tiếc người lắm!".Thanh Vân Tử đảo mí mắt: "Đã như vậy thì chờ ba năm nữa.""Không không, sư phụ tuy rằng con luyến tiếc người thế nhưng chả phải người đã nói tiến vào nhân gian, tế thế cứu nhân là truyền thống của Mao Sơn tông ta sao? không thể phá bỏ quy củ nha, đồ nhi sẽ vì trọng trách của mình, vì thiên hạ thái bình mà nén đau ra đi".
Thanh Vân Tử lé mắt nhìn hắn, thật không ngờ sao mình lại có thể dạy dỗ ra một thằng đệ tử da mặt dày láu cá như thế chứ? Chẳng lẽ là do ảnh hưởng của mình?
Lão ho khan một cái, nói: "Sau khi xuống núi cố gắng tích lũy nhiều âm đức sớm ngày tấn thăng thành tiên. Bất quá mọi việc phải cẩn thận, phải hiểu đạo cao một thước, ma cao mười trượng mấy con quỷ yêu kia cũng không phải dễ đối phó đâu".
"Ta đã từng cứu một người, sau đó ông ta trở thành hiệu trưởng một trường đại học ta sẽ đi tìm ông ấy. Tài liệu cho ngươi đem theo đều đã chuẩn bị xong hết làm một cuộc trao đổi cho ngươi đi học. Tuy rằng ngươi là đạo sĩ thế nhưng muốn hành tẩu xã hội cũng cần phải có văn bằng đại học dù gì cũng là vật ngụy trang. Còn nữa, bên đó còn có một sư huynh ngoại môn về phương diện tróc quỷ có gì cần ngươi có thể tìm nó."Diệp Thiếu Dương vừa nghe phải đến trường đã đau đầu,: "Sư phụ, con đã hơn hai mươi tuổi rồi, còn đi học đại học được nữa sao?"
Thanh Vân Tử liếc hắn một cái: "Ngươi không phải sinh viên chính thức, chỉ là sinh viên trên danh nghĩa, lúc vào sẽ trực tiếp lên năm thứ tư đại học rất tự do, nếu ngươi không thích thì thôi, chẳng qua... Trong đại học có rất nhiều cô nương xinh đẹp.".Diệp Thiếu Dương bỗng đổi thái độ nhất thời tươi cười rạng rỡ: "Con đi con đi, tạ sư phụ thành toàn đệ tử nhất định sẽ nắm chặt thời gian tán gái tranh thủ sớm ngày đưa một cô vợ trở về hầu hạ lão nhân gia người".
"Nói năng bậy bạ". Thanh Vân Tử lắc đầu lão cũng hết nói nổi thằng đồ đệ này thở dài bảo: "Nghe đồn năm đó nó hạ sơn có đi qua trạm thứ nhất là Thạch Thành sau khi ngươi xuống núi tiện thể điều tra nghe ngóng tung tích của nó, khi nào phát hiện nó, phải nghĩ cách bắt nó trở về cho ta, lão tử phải nhốt nó cả đời!".
Diệp Thiếu Dương ngơ ngẩn, người đó là đại sư huynh, hơn hắn hai mươi tuổi Thanh Vân Tử thu nhận đồ đệ nghiêm cẩn, suốt đời chỉ nhận hai người bọn họ là đệ tử nội môn. Lúc Diệp Thiếu Dương mới lên núi đại sư huynh còn đang trên núi là người vô cùng yêu thương tiểu sư đệ duy nhất là hắn. Một thời gian sau y bảo vâng mệnh hạ sơn hàng yêu, một đi không trở lại cũng mang theo một trong tam đại pháp khí của Mao Sơn, Thái Ất phất trần.
Thanh Vân Tử tính cách nóng nảy tìm y không được dưới cơn nóng giận tuyên bố trục xuất y ra khỏi sư môn, sau đó dùng Diệp Thiếu Dương để khoác lác là "Truyền nhân duy nhất của Mao Sơn tông" danh tiếng chính là như thế.
"Sư phụ, nhiệm vụ này người tự mình đi đi, đại sư huynh đạo pháp cao cường con đánh không lại. Huống hồ trên tay huynh ấy còn có Thái Ất phất trần con không có gì cả...". Diệp Thiếu Dương gãi gãi đầu, thầm nói.Thanh Vân Tử quả nhiên trúng kế trừng hắn một cái nói: "Thái Ất phất trần có gì đặc biệt hơn người ta ban thưởng cho ngươi Thất Tinh Long Tuyền Kiếm trong vòng năm năm ngươi bắt nó trở về cho ta, không thì ngay cả ngươi ta cũng trục xuất ra khỏi sư môn!".
Diệp Thiếu Dương trong lòng mừng như điên Thất Tinh Long Tuyền Kiếm là đệ nhất chí bảo không chỉ ở phái Mao Sơn mà thậm chí là toàn bộ đạo phái khác có nó chính là như cá gặp nước có thể đi đến đâu chém gió đến đó về phần năm năm ước hẹn... Đến lúc đó rồi hãy tính.
"Được rồi, cái gì cần nói ta đã nói xong ngươi thay vi sư hành tẩu thiên hạ không có việc gì thì đừng nên tìm ta, có việc thì lại càng đừng nên tìm ta để vi sư hưởng thụ hạnh phúc đi". Thanh Vân Tử híp mắt lại khóe miệng hiện lên một nụ cười thần bí: "Khụ khụ, còn một chuyện cuối cùng."Diệp Thiếu Dương vừa nghe nhất thời tim đập rộn lên nghĩ thầm chuyện cuối cùng chắc chắn là chuyện quan trọng nhất, kết hợp với biểu hiện lần trước khi sư phụ thoái ẩn giang hồ chẳng lẽ là đem chức chưởng môn truyền cho mình? Lập tức vẻ mặt hắn vô cùng nghiêm chỉnh.
"Cái này, đưa số điện thoại của mấy tiểu cô nương cho ta hắc hắc, ngươi không có ở đây ta dẫn mấy cô ấy đi chơi".Diệp Thiếu Dương lau mồ hôi trên trán: "Sư phụ, vậy cũng được nữa hả?".
Dịch bởi: Tũn Vô Danh
loading...
Danh sách chương:
- Chap 1 : Mẫu tử sát thi
- Chap 2: Khai quan
- Chap 3: Hỏa thiêu sát thi
- Chap 4 : Cổ sư Miêu Cương
- Chap 5 :Quan môn đệ tử
- Chap 6 : Thành tài, chuẩn bị xuất sơn
- Chap 7 :Cao nhân
- Chap 8 : Quỷ đập tường
- Chap 9 : Quỷ đến phòng
- Chap 10: Chiến Oán Linh
- Chap 11 : Thủy thi
- Chap 12: Mất nụ hôn đầu bởi quỷ
- Chap 13: Thân phận thiếu nữ
- Chap 14 : Làm quen
- Chap 15: Đi vào giấc mộng
- Chap 16: Tà Linh
- Chap 17: Thi ma
- Chap 18: Oán linh thị nữ
- Chap 19: Cổ mộ
- Chap 20: Chiến Bạch mao cương thi
- Chap 21: Truy sát thi ma
- Chap 22: Đồng tử thủ mộ
- Chap 23: Siêu độ oán linh
- Chap 24: Vào mộng lần hai
- Chap 25: Người trong tranh
- Chap 26: Ký túc xá, lầu bốn
- Chap 27: Nạo xương
- Chap 28: Huyết tinh phù
- Chap 29: Thẩm vấn quỷ
- Chap 30: Gặp Chu Tĩnh Như
- Chap 31: Trò hề
- Chap 32: Thăm dò ký túc xá
- Chap 33: Do thám quỷ lâu ban đêm
- Chap 34: Tạ Vũ Tình
- Chap 35: Trá thi
- Chap 36: Bánh bao thịt heo
- Chap 37: Quỷ oa
- Chap 38: Nữ sinh
- Chap 39: Thất Tinh Long Tuyền kiếm
- Chap 40: Hợp tác
- Chap 41: Chiêu hồn
- Chap 42: Nguyên nhân chết
- Chap 43: Pháp sư rởm
- Chap 44: Trục xuất liệt đồ
- Chap 45: Huyền âm huyệt
- Chap 46: Tìm hiểu phong ấn
- Chap 47: Quỷ Nhật Bản
- Chap 48: Minh Minh Tỳ Hưu ấn
- Chap 49: Tiên cảnh bấm huyệt
- Chap 50: Nữ quỷ Phùng Tâm Vũ
- Chap 51: Thi sống
- Chap 52: Rết ba đuôi
- Chap 53: Lục Mao cương thi
- Chap 54: Âm Dương ngũ hành đạo
- Chap 55: Plants vs Zombies
- Chap 56: Quỷ oa xuất hiện
- Chap 57: Mỹ nữ Thông Linh sư
- Chap 58: Tụ hồn
- Chap 59: Mối tình nhân quỷ
- Chap 60: Người trong tranh xuất hiện
- Chap 61: Chân tướng
- Chap 62: Thành ma, báo thù
- Chap 63: Quỷ thủ lĩnh
- Chap 64: Ái tình nghìn năm
- Chap 65: Hợp tác
- Chap 66: Đi tới tháp nước
- Chap 67: Nuôi huyết nhân
- Chap 68: Hút huyết trì
- Chap 69: Quái lông vàng
- Chap 70: Kappa
- Chap 71: Mật đạo
- Chap 72: Đạt Ma thiền trượng
- Chap 73: Cừu nhân gặp mặt
- Chap 74: Phụng Nhãn quyền
- Chap 75: Mỹ nữ kungfu
- Chap 76: Quỷ mua mệnh
- Chap 77: Nữ quỷ đến
- Chap 78: Giải quyết
- Chap 79: Tróc quỷ thế gia
- Chap 80: Tam tiền định mệnh
- Chap 81: Bát môn sinh tử trận
- Chap 82: Thi vương xuất hiện
- Chap 83: Huyết thi
- Chap 84: Mưu hèn kế bẩn
- Chap 85: Nhập hồn
- Chap 86: Tôi phải cứu cô
- Chap 87: Đại chiến kết thúc
- Chap 88: Giấc mộng sau cùng
- Chap 89: Chỉ ước làm uyên ương
- Chap 90: Âm đức và bài vị
- Chap 91: Người giấy
- Chap 92: Thư pháp
- Chap 93: Tỏ tình
- Chap 94: Vụ án nhà xác
- Chap 95: Say rượu đấu nữ quỷ
- Chap 96: Lục nhãn quỷ đồng
- Chap 97: Bánh bao thịt heo
- Chap 98: Điều tra khu biệt thự
- Chap 99: Ngũ hành tiệt âm trận
- Chap 100: Chuyện quỷ dị
- Chap 101: Ai mặc áo liệm, ai muốn lột da
- Chap 102: Sát khí nhà trưởng thôn
- Chap 103: Song thai quỷ anh
- Chap 104: Chuẩn bị sinh
- Chap 105: Diệt anh sát
- Chap 106: Ra nghĩa địa
- Chap 107: Cố sự của quỷ
- Chap 108: Đầu lưỡi quỷ
- Chap 109: Nữ quỷ dưới thụ yêu
- Chap 110: Địa thi
- Chap 111: Trong cây có người
- Chap 112: Uống máu quỷ
- Chap 113: Băng tằm cực bắc
- Chap 114: Bạch vu sư
- Chap 115: Nhân huyết cổ
- Chap 116: Áp chế cổ
- Chap 117: Đánh cho bốc khói
- Chap 118: Tra hỏi
- Chap 119: Quỷ hút khí
- Chap 120: Khai quan
- Chap 121: Yêu linh chiếm thân
- Chap 122: Bím tóc đuôi sam
- Chap 123: Ảo giác tường quỷ
- Chap 124: Thiên địa sinh tử khấu
- Chap 125: Tìm cổ sư
- Chap 126: Thi thể trong chum
- Chap 127: Lục soát
- Chap 128: Vân cấp thiên thư
- Chap 129: Quỷ đồng xuất hiện
- Chap 130: Quỷ đồng sáu mắt
- Chap 131: Diệt quỷ đồng
- Chap 132: Ngũ quỷ địa đồ
- Chap 133: Thi thể bị ăn mất
- Chap 134: Quỷ ăn thi
- Chap 135: Đèn dẫn hồn
- Chap 136: Quá kinh khủng
- Chap 137: Dẫn quỷ xuất động
- Chap 138: Ngũ quỷ bàn sơn trận
- Chap 139: Tiếng khóc trong Wc
- Chap 140: Nguyên nhân
- Chap 141: Diễn viên
- Chap 142: Ước vọng
- Chap 143: Quỷ khí bao phủ bệnh viện
- Chap 144: Đồ tôn
- Chap 145: Tiếp âm sanh bà
- Chap 146: Quái nhân phòng chứa xác
- Chap 147: Quỷ hóa trang
- Chap 148: Ai đưa giấy?
- Chap 149: Đánh anh linh
- Chap 150: Hóa trang cho nữ thi
- Chap 151: Tiếp Âm Sanh bà xuất hiện
- Chap 152: Diệt Huyết Hồ quỷ
- Chap 153: Tìm người bị nhập thân
- Chap 154: Chuẩn bị tác chiến
- Chap 155: Bày binh bố trận
- Chap 156: Bắt giữ Tiếp Âm Sanh bà
- Chap 157: Đả bại quỷ bà
- Chap 158: Chém
- Chap 159: Tặng em bùa hộ mệnh
- Chap 160: Cuộc chiến mới
- Chap 161: Nam nhân trúng tà
- Chap 162: Tươi đẹp
- Chap 163: Cho cô một cơ hội
- Chap 164: Quỷ cô nương
- Chap 165: Thảo khẩu thái
- Chap 166: Cá cương thi
- Chap 167: Trận chiến đầu với Hà Cơ
- Chap 168: Quỷ lên thuyền
- Chap 169: Vào động phủ
- Chap 170: Thiên sư bài
- Chap 171: Nghỉ chân
- Chap 172: Nuôi thi
- Chap 173: Nữ thi
- Chap 174: Mao Nhân cổ
- Chap 175: Lấy máu
- Chap 176: Dụ cổ linh
- Chap 177: Diệt Mao nhân cổ
- Chap 178: Thái tuế
- Chap 179: Dây câu hồn
- Chap 180: Tạ Vũ Tình gặp chuyện
- Chap 181: Truy tìm hồn phách
- Chap 182: Tìm được Tạ Vũ Tình
- Chap 183: Ta nhất định cứu cô
- Chap 184: Cứu Tạ Vũ Tình
- Chap 185: Thất bà bà hiện thân
- Chap 186: Cải tử hoàn sinh
- Chap 187: Băng tằm cứu chủ
- Chap 188: Chân tướng của quỷ sai
- Chap 189: Huyết cổ thi vương
- Chap 190: Thiệt Tâm Cổ
- Chap 191: Chuẩn bị xuất phát
- Chap 192: Nhà có quỷ
- Chap 193: Quỷ trong hố phân
- Chap 194: Trúng kế
- Chap 195: So tài
- Chap 196: Thu đồ đệ
- Chap 197: Quách đại tẩu
- Chap 198: Cố sự Thất Cô
- Chap 199: Tương trợ
- Chap 200: Chuẩn bị đấu Hà Cơ