Chap 4 : Cổ sư Miêu Cương
Mấy người dân vây quanh xem không khỏi há mồm trợn mắt, nếu không phải tận mắt nhìn thấy ai cũng không tin ban ngày ban mặt lại có chuyện kỳ quái như thế.
"Nghiệp chướng!". Thanh Vân Tử bỗng nhiên đứng dậy nổi giận quát nữ thi: "Ta hảo tâm siêu độ cho mẹ con các ngươi vậy mà chẳng biết hối cải kiến càng hám cây còn dám chống lại thần uy tiên gia, ta sẽ cho các ngươi nguyên thần câu diệt!"
Lập tức lão kẹp chặt ngón tay, cấp tốc vẽ vài nét bút lên tờ linh phù vung tay, lá bùa bay vào ngọn lửa nhưng không bị thiêu đốt trực tiếp dán lên trên trán nữ thi hai tay Thanh Vân Tử kết ấn bắt đầu làm phép.
Nữ thi không thải ra khí màu trắng nữa ngọn lửa bắt đầu đốt được người đầu tiên là y phục bị cháy sau đó tới làn da bị đốt chảy cả mỡ phát ra tiếng lách tách. Làn da nhanh chóng cháy hết, từ trắng chuyển thành đen, gân xanh biến đổi bị ngọn lửa hút vào như những con giun quằn quại giữa đống lửa bừng bừng, trông rất kinh dị.
Toàn thân nữ thi run lên, dường như đang cố gắng giãy dụa sắc mặt cũng biến hóa nghiến răng nghiến lợi hai mí mắt bị thiêu hủy để lộ hai con mắt lòi ra ngoài, nhìn cực kỳ đáng sợ và dữ tợn còn hơn cả nữ quỷ trong phim kinh dị.
"Má ơi...". Có người nhát gan sợ đến mức ngồi bệt xuống đất, thiếu chút nữa tè ra quần. Đoàn người không hẹn mà cùng lui về phía sau, rất nhiều người cùng chen vào một chỗ run như cầy sấy.
Mắt thấy nữ thi sắp bị hoả táng, đúng lúc này, có chuyện ngoài ý muốn xảy ra...
Một đám mây đen từ đằng xa bay tới che ánh mặt trời toàn bộ bầu trời đột ngột tối lại gió núi gào thét, biểu hiện sắp có một trận mưa lớn.
Thanh Vân Tử thầm nghĩ không xong, ngẩng đầu nhìn bầu trời giữa hè tháng chín đột nhiên mưa lớn như vậy cũng là chuyện bình thường, đương nhiên không thể do nữ thi tác quái nó còn không có yêu lực lớn như vậy. Bất quá bây giờ không phải là lúc mưa, không có ánh mặt trời chấn nhiếp chỉ dựa vào ngọn lửa thì sẽ không đè được sát thi.
Quả nhiên, nữ thi kia bỗng ré lên một tiếng thảm thiết dựng thẳng người lên định nhảy ra hố lửa ngay lúc này cờ ngũ hành được Thanh Vân Tử cắm ở bốn phía mộ đột nhiên lay động bắn ra từng đạo kim quang đan vào nhau, nhanh chóng tạo thành một cái lưới trùm lên trên mộ.
Nữ thi chạm vào tấm lưới thì rơi xuống nhưng rất nhanh lại nhảy lên, tiếp tục xông tới, miệng gầm gừ gào thét như dã thú mỗi một tiếng kêu đều kích thích dây thần kinh của mọi người.
Lúc này không ai lui về phía sau, tất cả mọi người đều sợ choáng váng đứng sững sờ ngay tại chỗ nhìn nữ thi điên cuồng biểu diễn.
Thanh Vân Tử cũng không hề nhúc nhích hai tay kết ấn không ngừng niệm chú gia tăng thần lực cho cờ ngũ hành. Lão nhìn thấy nữ thi tuy điên cuồng nhưng cũng chỉ còn có thể dùng chút sức yếu giãy giụa , cố được một lát nữa thôi rồi cũng sẽ bị ngọn lửa đốt thành tro bụi, chỉ là, anh sát trong bụng cô ta sao đến giờ vẫn chưa có động tĩnh...
"Grào..." Một tiếng kêu ma quái vang lên, người nữ thi không còn xông tới tấm lưới kim sắc mà dùng hai tay nắm chặt lấy khe lưới, cố sức xé rách nó ra. Sát thi sức lực lớn vô cùng, rất nhanh đã xé toạc thành một lỗ hổng vươn đầu ra bên ngoài.
"Yêu nghiệt dám làm càn!". Thanh Vân Tử hét lớn một tiếng, rút ra Đào Mộc Kiếm đây chính là kiếm gỗ đào tróc quỷ hàng yêu đối phó với sát thi cũng dùng loại này. Thanh Vân Tử đã tôi luyện Đào Mộc Kiếm từ gỗ đào được sét đánh qua trăm năm linh lực mạnh vô cùng.
Thanh Vân Tử chém vào ngón giữa, lấy máu bôi lên Đào Mộc Kiếm rồi nhanh chóng vẽ một đạo chú văn, phi thân lên dùng kiếm đâm vào con mắt trái của nữ thi tròng mắt nứt toác một chất lỏng màu xanh chảy ra ngoài rơi lên cỏ cây hệt như axit làm cỏ cây đen lại khô héo.
Đào Mộc Kiếm mạnh mẽ đâm xuyên qua ót ( sau gáy) nữ thi chỉ nghe thấy một tiếng rống như tiếng tỳ bà bạo phát không ngừng có chất lỏng màu đen như bọt nước từ vị trí thanh kiếm chảy ra nhờn nhợt. Cả người nữ thi run lên không ngừng kêu gào thảm thiết hai tay nắm chặt lấy thân kiếm khiến cho Thanh Vân Tử không thể rút kiếm ra được.
Lúc này chợt có biến, trên chiếc bụng tròn của nữ thi đột ngột có một tiếng "Xoẹt", một bàn tay nhỏ bé tái nhợt từ bên trong chìa ra sau đó là một bàn tay khác nắm da thịt xé toạc ra hai bên một đôi mắt đỏ bừng cùng đôi răng nanh dài từ từ hiện lên bên trong. Tức khắc, một cái đầu trẻ con từ cơ thể mẹ ló dạng, nhanh chóng bò theo lỗ hổng của lưới kim sắc ra bên ngoài.
Anh sát cuối cùng đã xuất hiện! Khi hỏa hoạn, bởi vì được cơ thể người mẹ che chở nên nó không bị tổn thương, bất quá nó vẫn e ngại Thanh Vân Tử chỉ hung hăng trợn mắt nhìn lão, sau đó dùng cả tay lẫn chân bò vô cùng nhanh trốn thoát.
Không nhổ được Đào Mộc Kiếm ra Thanh Vân Tử cũng không dám buông tay để tránh nữ thi không chết,thế nhưng vẫn không có cách nào giải quyết. Thôn dân ở đây đang bị nguy hiểm lão bèn rút tay phải về từ trong tay áo lấy ra một hạt đậu bằng đồng cố hết sức ném vào anh sát, hạt đậu phần lớn đánh trúng anh sát, "Bộp" một tiếng toát ra hắc khí anh sát hú lên quái dị chân vẫn bò liên tục chui vào trong đám cỏ.
Tay phải Thanh Vân Tử nặn một pháp quyết, một chưởng vỗ vào người nữ thi đánh bay cô ả rút được Tảo Mộc Kiếm sau đó mạnh mẽ đâm vào yết hầu miệng không ngừng niệm chú.
Nữ thi nức nở thê thảm, mười giây sau thân thể liền cứng đờ Đào Mộc Kiếm cắm thẳng trong họng thi thể ngã về phía sau rơi vào đống lửa.
Thanh Vân Tử vội vàng đuổi theo anh sát đang đào tẩu lão gạt cỏ dại ra đối diện là một sườn núi, mắt thấy anh sát đã xuống đến chân núi, không còn đuổi kịp lão cắt nhẹ ngón cái tay trái đặt lên trên thân kiếm miệng cao giọng thì thầm: "Nhật lạc sa minh, thiên địa đảo khai, càn khôn vô cực, đạo pháp vô biên!".
Sau đó dùng sức ném Đào Mộc Kiếm xuống.
Đào Mộc Kiếm giống như một mũi tên nhắm chuẩn xác vào lưng anh sát, anh sát run run một chút, nhanh chóng dơ tay rút kiếm rồi tiếp tục bỏ chạy, chui vào rừng cây dưới chân núi.
Thanh Vân Tử không ngừng đuổi theo xuống núi, dựa vào sát khí của anh sát để lại trên cỏ cây mà lần theo, thế nhưng lúc này trời bắt đầu đổ mưa phút chốc gột rửa sạch sẽ dấu vết của anh sát.
"Trời không giúp ta!". Thanh Vân Tử giậm chân thở dài dừng bước mắt thấy sắc trời tối đen sát thi tuy rằng bị thương nhưng vẫn có thể hấp thu âm khí phụ cận, có đầy đủ sức lực để chống chọi đào tẩu, có đuổi tiếp cũng không còn ý nghĩa.
Thanh Vân Tử thất vọng trở lại trên núi, đi tới trước phần mộ nhìn nữ thi đã bị đốt thành đống tro trong lòng an ủi một chút, chỉ huy người vùi lấp thi thể lại tránh cho độc thi khuếch tán hình thành ôn dịch trong làng.
"Đạo trưởng, còn quỷ hài tử kia...". Diệp Đại Công sợ hãi hỏi.
Thanh Vân Tử thở dài, than thở: "Tại ta sơ suất nữ thi từ lúc bắt đầu đã xác định mình phải chết cho nên cô ta đem phần lớn sát khí truyền cho anh sát. Vì vậy Đào Mộc Kiếm của ta cũng không thể giết chết nó, để cho nó chạy thoát".
"Aaa!". Đoàn người hoảng sợ nhìn nhau.
"... Nó có trở về hại người hay không?". Diệp Đại Công run giọng.
"Nó trúng một kiếm của ta, chắc là đã trọng thương vì vậy có thể sẽ tìm một chỗ trốn tĩnh dưỡng tu luyện, trong vòng ba năm rưỡi sẽ không đến hại người".
"Dưỡng một vết thương mà lại tới ba năm rưỡi?".
Thanh Vân Tử đảo mí mắt: "Nó không phải người, không thể lấy cơ thể người để so sánh với nó. Sát thi không có thọ mệnh, ba năm rưỡi đối với nó chẳng qua chỉ là cái chớp mắt".
"Sau ba năm rưỡi thì sao?""Đến lúc đó nếu nó xuất hiện, các ngươi cứ liên lạc với ta". Thanh Vân Tử thở dài, cũng không còn cách nào tốt hơn, lập tức bước đến trước mặt các thôn dân.
Tuy rằng mưa xối xả như trút nước nhưng những người này cũng không dám xuống núi, mỗi một người đều đang chờ mệnh lệnh của Thanh Vân Tử.
Thanh Vân Tử đi qua đám người, cuối cùng dừng lại trước một nam tử hơn ba mươi tuổi ánh mắt như điện quan sát trên dưới y, đột nhiên bắt lấy cánh tay phải của y mở bàn tay ra chỉ thấy ngón cái và ngón giữa của y đặt lên trên bụng có một vết màu đỏ nhàn nhạt ... Dịch bởi: Tũn Vô Danh
"Nghiệp chướng!". Thanh Vân Tử bỗng nhiên đứng dậy nổi giận quát nữ thi: "Ta hảo tâm siêu độ cho mẹ con các ngươi vậy mà chẳng biết hối cải kiến càng hám cây còn dám chống lại thần uy tiên gia, ta sẽ cho các ngươi nguyên thần câu diệt!"
Lập tức lão kẹp chặt ngón tay, cấp tốc vẽ vài nét bút lên tờ linh phù vung tay, lá bùa bay vào ngọn lửa nhưng không bị thiêu đốt trực tiếp dán lên trên trán nữ thi hai tay Thanh Vân Tử kết ấn bắt đầu làm phép.
Nữ thi không thải ra khí màu trắng nữa ngọn lửa bắt đầu đốt được người đầu tiên là y phục bị cháy sau đó tới làn da bị đốt chảy cả mỡ phát ra tiếng lách tách. Làn da nhanh chóng cháy hết, từ trắng chuyển thành đen, gân xanh biến đổi bị ngọn lửa hút vào như những con giun quằn quại giữa đống lửa bừng bừng, trông rất kinh dị.
Toàn thân nữ thi run lên, dường như đang cố gắng giãy dụa sắc mặt cũng biến hóa nghiến răng nghiến lợi hai mí mắt bị thiêu hủy để lộ hai con mắt lòi ra ngoài, nhìn cực kỳ đáng sợ và dữ tợn còn hơn cả nữ quỷ trong phim kinh dị.
"Má ơi...". Có người nhát gan sợ đến mức ngồi bệt xuống đất, thiếu chút nữa tè ra quần. Đoàn người không hẹn mà cùng lui về phía sau, rất nhiều người cùng chen vào một chỗ run như cầy sấy.
Mắt thấy nữ thi sắp bị hoả táng, đúng lúc này, có chuyện ngoài ý muốn xảy ra...
Một đám mây đen từ đằng xa bay tới che ánh mặt trời toàn bộ bầu trời đột ngột tối lại gió núi gào thét, biểu hiện sắp có một trận mưa lớn.
Thanh Vân Tử thầm nghĩ không xong, ngẩng đầu nhìn bầu trời giữa hè tháng chín đột nhiên mưa lớn như vậy cũng là chuyện bình thường, đương nhiên không thể do nữ thi tác quái nó còn không có yêu lực lớn như vậy. Bất quá bây giờ không phải là lúc mưa, không có ánh mặt trời chấn nhiếp chỉ dựa vào ngọn lửa thì sẽ không đè được sát thi.
Quả nhiên, nữ thi kia bỗng ré lên một tiếng thảm thiết dựng thẳng người lên định nhảy ra hố lửa ngay lúc này cờ ngũ hành được Thanh Vân Tử cắm ở bốn phía mộ đột nhiên lay động bắn ra từng đạo kim quang đan vào nhau, nhanh chóng tạo thành một cái lưới trùm lên trên mộ.
Nữ thi chạm vào tấm lưới thì rơi xuống nhưng rất nhanh lại nhảy lên, tiếp tục xông tới, miệng gầm gừ gào thét như dã thú mỗi một tiếng kêu đều kích thích dây thần kinh của mọi người.
Lúc này không ai lui về phía sau, tất cả mọi người đều sợ choáng váng đứng sững sờ ngay tại chỗ nhìn nữ thi điên cuồng biểu diễn.
Thanh Vân Tử cũng không hề nhúc nhích hai tay kết ấn không ngừng niệm chú gia tăng thần lực cho cờ ngũ hành. Lão nhìn thấy nữ thi tuy điên cuồng nhưng cũng chỉ còn có thể dùng chút sức yếu giãy giụa , cố được một lát nữa thôi rồi cũng sẽ bị ngọn lửa đốt thành tro bụi, chỉ là, anh sát trong bụng cô ta sao đến giờ vẫn chưa có động tĩnh...
"Grào..." Một tiếng kêu ma quái vang lên, người nữ thi không còn xông tới tấm lưới kim sắc mà dùng hai tay nắm chặt lấy khe lưới, cố sức xé rách nó ra. Sát thi sức lực lớn vô cùng, rất nhanh đã xé toạc thành một lỗ hổng vươn đầu ra bên ngoài.
"Yêu nghiệt dám làm càn!". Thanh Vân Tử hét lớn một tiếng, rút ra Đào Mộc Kiếm đây chính là kiếm gỗ đào tróc quỷ hàng yêu đối phó với sát thi cũng dùng loại này. Thanh Vân Tử đã tôi luyện Đào Mộc Kiếm từ gỗ đào được sét đánh qua trăm năm linh lực mạnh vô cùng.
Thanh Vân Tử chém vào ngón giữa, lấy máu bôi lên Đào Mộc Kiếm rồi nhanh chóng vẽ một đạo chú văn, phi thân lên dùng kiếm đâm vào con mắt trái của nữ thi tròng mắt nứt toác một chất lỏng màu xanh chảy ra ngoài rơi lên cỏ cây hệt như axit làm cỏ cây đen lại khô héo.
Đào Mộc Kiếm mạnh mẽ đâm xuyên qua ót ( sau gáy) nữ thi chỉ nghe thấy một tiếng rống như tiếng tỳ bà bạo phát không ngừng có chất lỏng màu đen như bọt nước từ vị trí thanh kiếm chảy ra nhờn nhợt. Cả người nữ thi run lên không ngừng kêu gào thảm thiết hai tay nắm chặt lấy thân kiếm khiến cho Thanh Vân Tử không thể rút kiếm ra được.
Lúc này chợt có biến, trên chiếc bụng tròn của nữ thi đột ngột có một tiếng "Xoẹt", một bàn tay nhỏ bé tái nhợt từ bên trong chìa ra sau đó là một bàn tay khác nắm da thịt xé toạc ra hai bên một đôi mắt đỏ bừng cùng đôi răng nanh dài từ từ hiện lên bên trong. Tức khắc, một cái đầu trẻ con từ cơ thể mẹ ló dạng, nhanh chóng bò theo lỗ hổng của lưới kim sắc ra bên ngoài.
Anh sát cuối cùng đã xuất hiện! Khi hỏa hoạn, bởi vì được cơ thể người mẹ che chở nên nó không bị tổn thương, bất quá nó vẫn e ngại Thanh Vân Tử chỉ hung hăng trợn mắt nhìn lão, sau đó dùng cả tay lẫn chân bò vô cùng nhanh trốn thoát.
Không nhổ được Đào Mộc Kiếm ra Thanh Vân Tử cũng không dám buông tay để tránh nữ thi không chết,thế nhưng vẫn không có cách nào giải quyết. Thôn dân ở đây đang bị nguy hiểm lão bèn rút tay phải về từ trong tay áo lấy ra một hạt đậu bằng đồng cố hết sức ném vào anh sát, hạt đậu phần lớn đánh trúng anh sát, "Bộp" một tiếng toát ra hắc khí anh sát hú lên quái dị chân vẫn bò liên tục chui vào trong đám cỏ.
Tay phải Thanh Vân Tử nặn một pháp quyết, một chưởng vỗ vào người nữ thi đánh bay cô ả rút được Tảo Mộc Kiếm sau đó mạnh mẽ đâm vào yết hầu miệng không ngừng niệm chú.
Nữ thi nức nở thê thảm, mười giây sau thân thể liền cứng đờ Đào Mộc Kiếm cắm thẳng trong họng thi thể ngã về phía sau rơi vào đống lửa.
Thanh Vân Tử vội vàng đuổi theo anh sát đang đào tẩu lão gạt cỏ dại ra đối diện là một sườn núi, mắt thấy anh sát đã xuống đến chân núi, không còn đuổi kịp lão cắt nhẹ ngón cái tay trái đặt lên trên thân kiếm miệng cao giọng thì thầm: "Nhật lạc sa minh, thiên địa đảo khai, càn khôn vô cực, đạo pháp vô biên!".
Sau đó dùng sức ném Đào Mộc Kiếm xuống.
Đào Mộc Kiếm giống như một mũi tên nhắm chuẩn xác vào lưng anh sát, anh sát run run một chút, nhanh chóng dơ tay rút kiếm rồi tiếp tục bỏ chạy, chui vào rừng cây dưới chân núi.
Thanh Vân Tử không ngừng đuổi theo xuống núi, dựa vào sát khí của anh sát để lại trên cỏ cây mà lần theo, thế nhưng lúc này trời bắt đầu đổ mưa phút chốc gột rửa sạch sẽ dấu vết của anh sát.
"Trời không giúp ta!". Thanh Vân Tử giậm chân thở dài dừng bước mắt thấy sắc trời tối đen sát thi tuy rằng bị thương nhưng vẫn có thể hấp thu âm khí phụ cận, có đầy đủ sức lực để chống chọi đào tẩu, có đuổi tiếp cũng không còn ý nghĩa.
Thanh Vân Tử thất vọng trở lại trên núi, đi tới trước phần mộ nhìn nữ thi đã bị đốt thành đống tro trong lòng an ủi một chút, chỉ huy người vùi lấp thi thể lại tránh cho độc thi khuếch tán hình thành ôn dịch trong làng.
"Đạo trưởng, còn quỷ hài tử kia...". Diệp Đại Công sợ hãi hỏi.
Thanh Vân Tử thở dài, than thở: "Tại ta sơ suất nữ thi từ lúc bắt đầu đã xác định mình phải chết cho nên cô ta đem phần lớn sát khí truyền cho anh sát. Vì vậy Đào Mộc Kiếm của ta cũng không thể giết chết nó, để cho nó chạy thoát".
"Aaa!". Đoàn người hoảng sợ nhìn nhau.
"... Nó có trở về hại người hay không?". Diệp Đại Công run giọng.
"Nó trúng một kiếm của ta, chắc là đã trọng thương vì vậy có thể sẽ tìm một chỗ trốn tĩnh dưỡng tu luyện, trong vòng ba năm rưỡi sẽ không đến hại người".
"Dưỡng một vết thương mà lại tới ba năm rưỡi?".
Thanh Vân Tử đảo mí mắt: "Nó không phải người, không thể lấy cơ thể người để so sánh với nó. Sát thi không có thọ mệnh, ba năm rưỡi đối với nó chẳng qua chỉ là cái chớp mắt".
"Sau ba năm rưỡi thì sao?""Đến lúc đó nếu nó xuất hiện, các ngươi cứ liên lạc với ta". Thanh Vân Tử thở dài, cũng không còn cách nào tốt hơn, lập tức bước đến trước mặt các thôn dân.
Tuy rằng mưa xối xả như trút nước nhưng những người này cũng không dám xuống núi, mỗi một người đều đang chờ mệnh lệnh của Thanh Vân Tử.
Thanh Vân Tử đi qua đám người, cuối cùng dừng lại trước một nam tử hơn ba mươi tuổi ánh mắt như điện quan sát trên dưới y, đột nhiên bắt lấy cánh tay phải của y mở bàn tay ra chỉ thấy ngón cái và ngón giữa của y đặt lên trên bụng có một vết màu đỏ nhàn nhạt ... Dịch bởi: Tũn Vô Danh
loading...
Danh sách chương:
- Chap 1 : Mẫu tử sát thi
- Chap 2: Khai quan
- Chap 3: Hỏa thiêu sát thi
- Chap 4 : Cổ sư Miêu Cương
- Chap 5 :Quan môn đệ tử
- Chap 6 : Thành tài, chuẩn bị xuất sơn
- Chap 7 :Cao nhân
- Chap 8 : Quỷ đập tường
- Chap 9 : Quỷ đến phòng
- Chap 10: Chiến Oán Linh
- Chap 11 : Thủy thi
- Chap 12: Mất nụ hôn đầu bởi quỷ
- Chap 13: Thân phận thiếu nữ
- Chap 14 : Làm quen
- Chap 15: Đi vào giấc mộng
- Chap 16: Tà Linh
- Chap 17: Thi ma
- Chap 18: Oán linh thị nữ
- Chap 19: Cổ mộ
- Chap 20: Chiến Bạch mao cương thi
- Chap 21: Truy sát thi ma
- Chap 22: Đồng tử thủ mộ
- Chap 23: Siêu độ oán linh
- Chap 24: Vào mộng lần hai
- Chap 25: Người trong tranh
- Chap 26: Ký túc xá, lầu bốn
- Chap 27: Nạo xương
- Chap 28: Huyết tinh phù
- Chap 29: Thẩm vấn quỷ
- Chap 30: Gặp Chu Tĩnh Như
- Chap 31: Trò hề
- Chap 32: Thăm dò ký túc xá
- Chap 33: Do thám quỷ lâu ban đêm
- Chap 34: Tạ Vũ Tình
- Chap 35: Trá thi
- Chap 36: Bánh bao thịt heo
- Chap 37: Quỷ oa
- Chap 38: Nữ sinh
- Chap 39: Thất Tinh Long Tuyền kiếm
- Chap 40: Hợp tác
- Chap 41: Chiêu hồn
- Chap 42: Nguyên nhân chết
- Chap 43: Pháp sư rởm
- Chap 44: Trục xuất liệt đồ
- Chap 45: Huyền âm huyệt
- Chap 46: Tìm hiểu phong ấn
- Chap 47: Quỷ Nhật Bản
- Chap 48: Minh Minh Tỳ Hưu ấn
- Chap 49: Tiên cảnh bấm huyệt
- Chap 50: Nữ quỷ Phùng Tâm Vũ
- Chap 51: Thi sống
- Chap 52: Rết ba đuôi
- Chap 53: Lục Mao cương thi
- Chap 54: Âm Dương ngũ hành đạo
- Chap 55: Plants vs Zombies
- Chap 56: Quỷ oa xuất hiện
- Chap 57: Mỹ nữ Thông Linh sư
- Chap 58: Tụ hồn
- Chap 59: Mối tình nhân quỷ
- Chap 60: Người trong tranh xuất hiện
- Chap 61: Chân tướng
- Chap 62: Thành ma, báo thù
- Chap 63: Quỷ thủ lĩnh
- Chap 64: Ái tình nghìn năm
- Chap 65: Hợp tác
- Chap 66: Đi tới tháp nước
- Chap 67: Nuôi huyết nhân
- Chap 68: Hút huyết trì
- Chap 69: Quái lông vàng
- Chap 70: Kappa
- Chap 71: Mật đạo
- Chap 72: Đạt Ma thiền trượng
- Chap 73: Cừu nhân gặp mặt
- Chap 74: Phụng Nhãn quyền
- Chap 75: Mỹ nữ kungfu
- Chap 76: Quỷ mua mệnh
- Chap 77: Nữ quỷ đến
- Chap 78: Giải quyết
- Chap 79: Tróc quỷ thế gia
- Chap 80: Tam tiền định mệnh
- Chap 81: Bát môn sinh tử trận
- Chap 82: Thi vương xuất hiện
- Chap 83: Huyết thi
- Chap 84: Mưu hèn kế bẩn
- Chap 85: Nhập hồn
- Chap 86: Tôi phải cứu cô
- Chap 87: Đại chiến kết thúc
- Chap 88: Giấc mộng sau cùng
- Chap 89: Chỉ ước làm uyên ương
- Chap 90: Âm đức và bài vị
- Chap 91: Người giấy
- Chap 92: Thư pháp
- Chap 93: Tỏ tình
- Chap 94: Vụ án nhà xác
- Chap 95: Say rượu đấu nữ quỷ
- Chap 96: Lục nhãn quỷ đồng
- Chap 97: Bánh bao thịt heo
- Chap 98: Điều tra khu biệt thự
- Chap 99: Ngũ hành tiệt âm trận
- Chap 100: Chuyện quỷ dị
- Chap 101: Ai mặc áo liệm, ai muốn lột da
- Chap 102: Sát khí nhà trưởng thôn
- Chap 103: Song thai quỷ anh
- Chap 104: Chuẩn bị sinh
- Chap 105: Diệt anh sát
- Chap 106: Ra nghĩa địa
- Chap 107: Cố sự của quỷ
- Chap 108: Đầu lưỡi quỷ
- Chap 109: Nữ quỷ dưới thụ yêu
- Chap 110: Địa thi
- Chap 111: Trong cây có người
- Chap 112: Uống máu quỷ
- Chap 113: Băng tằm cực bắc
- Chap 114: Bạch vu sư
- Chap 115: Nhân huyết cổ
- Chap 116: Áp chế cổ
- Chap 117: Đánh cho bốc khói
- Chap 118: Tra hỏi
- Chap 119: Quỷ hút khí
- Chap 120: Khai quan
- Chap 121: Yêu linh chiếm thân
- Chap 122: Bím tóc đuôi sam
- Chap 123: Ảo giác tường quỷ
- Chap 124: Thiên địa sinh tử khấu
- Chap 125: Tìm cổ sư
- Chap 126: Thi thể trong chum
- Chap 127: Lục soát
- Chap 128: Vân cấp thiên thư
- Chap 129: Quỷ đồng xuất hiện
- Chap 130: Quỷ đồng sáu mắt
- Chap 131: Diệt quỷ đồng
- Chap 132: Ngũ quỷ địa đồ
- Chap 133: Thi thể bị ăn mất
- Chap 134: Quỷ ăn thi
- Chap 135: Đèn dẫn hồn
- Chap 136: Quá kinh khủng
- Chap 137: Dẫn quỷ xuất động
- Chap 138: Ngũ quỷ bàn sơn trận
- Chap 139: Tiếng khóc trong Wc
- Chap 140: Nguyên nhân
- Chap 141: Diễn viên
- Chap 142: Ước vọng
- Chap 143: Quỷ khí bao phủ bệnh viện
- Chap 144: Đồ tôn
- Chap 145: Tiếp âm sanh bà
- Chap 146: Quái nhân phòng chứa xác
- Chap 147: Quỷ hóa trang
- Chap 148: Ai đưa giấy?
- Chap 149: Đánh anh linh
- Chap 150: Hóa trang cho nữ thi
- Chap 151: Tiếp Âm Sanh bà xuất hiện
- Chap 152: Diệt Huyết Hồ quỷ
- Chap 153: Tìm người bị nhập thân
- Chap 154: Chuẩn bị tác chiến
- Chap 155: Bày binh bố trận
- Chap 156: Bắt giữ Tiếp Âm Sanh bà
- Chap 157: Đả bại quỷ bà
- Chap 158: Chém
- Chap 159: Tặng em bùa hộ mệnh
- Chap 160: Cuộc chiến mới
- Chap 161: Nam nhân trúng tà
- Chap 162: Tươi đẹp
- Chap 163: Cho cô một cơ hội
- Chap 164: Quỷ cô nương
- Chap 165: Thảo khẩu thái
- Chap 166: Cá cương thi
- Chap 167: Trận chiến đầu với Hà Cơ
- Chap 168: Quỷ lên thuyền
- Chap 169: Vào động phủ
- Chap 170: Thiên sư bài
- Chap 171: Nghỉ chân
- Chap 172: Nuôi thi
- Chap 173: Nữ thi
- Chap 174: Mao Nhân cổ
- Chap 175: Lấy máu
- Chap 176: Dụ cổ linh
- Chap 177: Diệt Mao nhân cổ
- Chap 178: Thái tuế
- Chap 179: Dây câu hồn
- Chap 180: Tạ Vũ Tình gặp chuyện
- Chap 181: Truy tìm hồn phách
- Chap 182: Tìm được Tạ Vũ Tình
- Chap 183: Ta nhất định cứu cô
- Chap 184: Cứu Tạ Vũ Tình
- Chap 185: Thất bà bà hiện thân
- Chap 186: Cải tử hoàn sinh
- Chap 187: Băng tằm cứu chủ
- Chap 188: Chân tướng của quỷ sai
- Chap 189: Huyết cổ thi vương
- Chap 190: Thiệt Tâm Cổ
- Chap 191: Chuẩn bị xuất phát
- Chap 192: Nhà có quỷ
- Chap 193: Quỷ trong hố phân
- Chap 194: Trúng kế
- Chap 195: So tài
- Chap 196: Thu đồ đệ
- Chap 197: Quách đại tẩu
- Chap 198: Cố sự Thất Cô
- Chap 199: Tương trợ
- Chap 200: Chuẩn bị đấu Hà Cơ