Chap 3: Hỏa thiêu sát thi
Nói đến đây, lão đột nhiên thay đổi thái độ nghiêm túc nhìn Diệp Đại Công cười hắc hắc: "Lão già, ta đây nói cho ngươi biết thế gian này người có thể cứu sống tôn tử nhà ngươi không quá năm người may mà ngươi gặp được bần đạo, đây cũng là duyên phận của ta và tôn tử của ngươi, hắc hắc".
Diệp Đại Công không hiểu lắm còn đang phỏng đoán thì Thanh Vân Tử đã chuyển đề tài: "Ta đã tạm thời khắc chế độc thi trong người tôn tử của ngươi hiện giờ quan trọng nhất là tìm ra chủ nhân của Thi Du Cao, oán khí nặng như vậy chủ nhân ắt phải là lệ quỷ không thể giữ nó lại. Ngươi suy nghĩ kỹ đi nửa năm gần đây vùng này có người nào đột tử không?"
Diệp gia thôn chỉ có hơn mười hộ gia đình mọi chuyện lớn nhỏ trong thôn trưởng thôn không thể không biết Diệp Đại Công bèn nói rằng: "Có, một tháng trước trong thôn chúng tôi có một người đàn bà có bầu sinh khó mà chết một người hai mạng, có được coi là đột tử hay không?"
"Nói lời vô ích, cô ta chết vào ngày mấy?".
Diệp Đại Công suy nghĩ một chút: "Không nhớ rõ nữa, hình như... À phải rồi, tôi nhớ cô ta chết vào tháng bảy đúng hơn là vào quỷ tiết, vừa qua mười bốn tháng bảy!".
Thanh Vân Tử trong lòng đánh oang một tiếng vội vàng nói: "Mau đưa ta tới mộ của cô ta!" Diệp Đại Công không dám chậm trễ dẫn Thanh Vân Tử đi dọc theo con đường lên núi một tiếng đồng hồ sau cả hai tới trước phần mộ của Trương quả phụ. Thanh Vân Tử vận khí quan sát một chút thầm nói: "Phần mộ này quả nhiên bất bình thường, làm thế nào bên trong lại có hai mùi quỷ khí một trong đó còn là trẻ con! Hây dà không tốt, không tốt! Mau lên mau quật mộ khai quan, ta muốn xem rốt cuộc là làm sao!"
Diệp Đại Công khó xử: "Cái này... Phu quân của Trương quả phụ đã mất nửa năm trước cô ta sanh thời đã mồ côi từ trong bụng mẹ trong nhà lại không thân nhân, vốn không có ai dám đến quấy rầy. Thế nhưng nếu tự tiện khai quật mộ... Chuyện này nếu để cho người trong thôn biết thì thật khó ăn nói."
Thanh Vân Tử giận dữ quát: "Không khai quan, chờ sát thi thành hình, cả thôn các ngươi đều phải chết!".
Diệp Đại Công ngẩn ra, bấy giờ mới ý thức được sự tình hệ trọng, mời Thanh Vân Tử chờ một chút sau đó chạy như bay xuống núi kêu mấy người thanh niên mỗi người mang theo một cái xẻng cùng nhau đi đến trước mồ. Trên đường mấy người thanh niên nghe Diệp Đại Công lý giải sự tình đại khái, hơn nữa Diệp Đại Công đã hứa sẽ xử lý việc này thật tốt và cam đoan một mình gánh chịu trách nhiệm cho nên họ đã nhanh chóng bắt tay vào đào mộ.
Trong khoảng thời gian đó Thanh Vân Tử lấy ra năm lá cờ nhỏ theo thứ tự là vàng, xanh, xám, trắng, đỏ ứng với ngũ hành, cắm một vòng xung quanh phần mộ của Trương quả phụ, tại càn vị và khôn vị đốt một trụ nhiếp hồn hương. Lúc này phần mộ cũng đã đào xong mấy người thanh niên nhìn thấy quan tài màu đỏ tươi như máu bất giác liền lùi lại phía sau.
"Các ngươi mau tránh ra lùi ra khỏi ngũ hành kỳ ( cờ ngũ hành)nhớ kỹ không được tiến đến gần". Thanh Vân Tử đi tới trước phần mộ, cảm giác được có từng luồng âm khí đập mạnh vào mặt, trong lòng cũng không khỏi giật mình. Cách một bản quan tài dày mà sát khí lại còn mạnh như vậy trong quan tài chắc chắn là có tà môn.
Thanh Vân Tử liếc mắt phát hiện ra nắp quan tài không có đinh lập tức tinh thần phấn chấn cầm bút chấm chu sa viết chữ "Sắc" chính giữa niệm chú sau đó tay phải vỗ vào nắp quan tài quát to một tiếng: "Khởi!".
Nắp quan tài nặng mấy chục cân cư nhiên bị một tay lão nhấc lên, vứt sang một bên.
Diệp Đại Công và mấy người thanh niên tò mò đưa đầu qua nhìn vừa thấy thoáng qua liền hóa đá sửng sốt mười mấy giây có một thanh niên còn sợ hãi kêu lên: "Trời ơi, cô ta mọc răng dài ra kìa!"
Trong miệng nữ thi hiện lên một hàng răng nanh dài - mà không phải chỉ có một, đúng hơn là hai hàng! Dưới ánh mặt trời tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo.
Ánh mắt Thanh Vân Tử như điện đảo qua người nữ thi kia nhìn vào trên bụng của cô ta sắc mặt đại biến quay đầu trừng mắt nhìn Diệp đại công lớn tiếng trách mắng: "Đó là một phụ nữ có thai?"
"Không phải, là khó sinh mà chết!". Diệp Đại Công giật mình nói: "Bởi vì cô ta chết hung, chúng tôi có đi hỏi Hoa đại tiên, đại tiên nói rằng hai mẹ con cô ấy phải chôn cất xa nhau nếu không sẽ phát sinh chuyện ma quái cho nên chúng tôi đem con của cô ấy chôn ở bãi tha ma tại Sơn Tây".
Thanh Vân Tử gật đầu than thở nói: "Người đó thật ra không nói sai, khó sinh mà chết mẹ con không được ở chung với nhau để tránh cho cả hai không muốn xa rời quỷ hồn bất tán, phong bế trong thi thể lâu ngày hấp thu âm khí trở thành mẹ con sát thi. Hơn nữa hai mẹ con này đều vượt qua quỷ tiết tháng bảy, sát khí quá nặng."
Diệp Đại Công nhìn hai hàng răng nanh đáng sợ của nữ thi, run rẩy nói: "Thi thể này...".
"Đã qua cúng thất bảy bảy bốn mươi chín ngày mẹ con sát thi đã thành hình không giống như quỷ vật thông thường". Ngón tay Thanh Vân Tử chỉ vào bụng người nữ: "Anh sát ( quỷ trẻ con) ngay trong bụng cô ta!"
"Á!". Diệp Đại Công và đám người đồng loạt sợ hãi kêu lên: "Sao, sao có thể như vậy được?".
Thanh Vân Tử thở dài: "Dĩ nhiên là có người mang đứa trẻ sơ sinh này tới mẹ con hợp táng cũng chỉ có như vậy mới có thể thuận lợi gỡ Thi Du xuống, đây vốn là cổ thuật tà pháp Miêu Cương thật không ngờ có người dám sử dụng. Lão già, nhà ngươi đắc tội là với người này không đơn giản đâu!". Nói xong bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn trời, quang cảnh đã vào sáu giờ tối, mặt trời sắp lặn, một ngày đã gần hết.
"Hôm nay khai quan kinh động sát thi, phải xử lý trước lúc trời tối nếu không sẽ để lại hậu hoạn, các ngươi nhanh nhanh đi chuẩn bị cho ta xăng và củi gỗ, còn có chu sa ( khoáng vật của thủy ngân có màu đỏ có sẵn trong tự nhiên dùng để trừ tà) nữa. Mau lên, càng nhanh càng tốt!"
Diệp Đại Công chỉ đạo cấp dưới, mấy người thanh niên vội vàng chạy xuống núi đi tìm vật dụng. Diệp Đại Công run lẩy bẩy hỏi Thanh Vân Tử: "Đạo trưởng, người nói mẹ con này đã thành... cái gì mà sát thi, thế vì sao vẫn không nhúc nhích?".
"Sát thi dù mạnh đến đâu cũng có phần e ngại ánh mặt trời, thế nhưng đến tối khi âm thịnh dương suy sẽ vô cùng khó lường, ta cũng khó mà thu phục được".
Thanh Vân Tử đẩy Diệp Đại Công qua một bên, cởi túi vải xuống lấy ra một đống dụng cụ hàng yêu tróc quỷ bắt đầu bố trí linh đàn ( tế đàn làm phép bắt quỷ yêu của đạo sĩ).
Vừa bố trí xong mấy người thanh niên đã trở về mang theo mấy cái giỏ đựng củi gỗ và vài thùng đựng xăng phía sau là những người thôn dân chạy theo đến đây xem náo nhiệt. Vợ chồng Diệp Binh cũng ở trong đó vừa thấy mặt cha Diệp Binh liền thông báo: "Cha, Thiếu Dương nó uống thuốc nước của đạo trưởng xong thì đã tốt hơn nhiều, mẹ cũng trở về chăm sóc nó chúng con mới tới đây xem... có gì giúp được thì giúp cha một tay".
Diệp Đại Công nghe nói Thiếu Dương đã đỡ nhiều thì trong lòng an tâm một chút quay sang khiển trách mấy người thanh niên: "Ai cho các cậu đi tuyên truyền ầm ĩ vậy hả? Kéo một đống người tới đây..." "Không sao, càng nhiều người càng tốt". Ánh mắt Thanh Vân Tử lộ ra một tia giảo hoạt, nhìn lướt qua đám người.
Việc này không nên chậm trễ, lão ra lệnh cho mấy người can đảm tiến lên chất que củi ở bốn phía quan tài sau đó rót xăng lên trên tiếp đó lão trải một lớp chu sa, châm một lá bùa niệm chú rồi ném lá bùa về phía trước. Lửa thoáng chốc bốc lên cao.
Thanh Vân Tử ngồi khoanh chân phía trước linh đàn cao giọng niệm đạo: "Truyền nhân Mao Sơn đời thứ ba mươi tám Thanh Vân Tử phụng sắc lệnh tổ sư thượng khấn Tam Thanh, hạ cáo Âm Minh bích lạc hoàng tuyền, chứng đạo tâm ta, dẹp yên yêu tà, thanh lọc thiên địa, lục đinh lục giáp, trước trận nghe lệnh, huyền đàn hắc hổ, thiên sư cho mời, hôm nay khai đàn, tận sức trừ yêu!".
Vừa làm phép lão vừa dùng lửa gia tăng thuần dương cương khí của đạo gia, hỗ trợ luyện hóa sát thi.
Mười phút trôi qua, quan tài đã cháy thành một đống than củi thế nhưng dung nhan của nữ thi bên trong vẫn không thay đổi y phục cũng không bị đốt cháy. Một luồng khí âm hàn màu trắng từ trên người cô ta không ngừng tràn ra, dập tắt ngọn lửa...
Diệp Đại Công không hiểu lắm còn đang phỏng đoán thì Thanh Vân Tử đã chuyển đề tài: "Ta đã tạm thời khắc chế độc thi trong người tôn tử của ngươi hiện giờ quan trọng nhất là tìm ra chủ nhân của Thi Du Cao, oán khí nặng như vậy chủ nhân ắt phải là lệ quỷ không thể giữ nó lại. Ngươi suy nghĩ kỹ đi nửa năm gần đây vùng này có người nào đột tử không?"
Diệp gia thôn chỉ có hơn mười hộ gia đình mọi chuyện lớn nhỏ trong thôn trưởng thôn không thể không biết Diệp Đại Công bèn nói rằng: "Có, một tháng trước trong thôn chúng tôi có một người đàn bà có bầu sinh khó mà chết một người hai mạng, có được coi là đột tử hay không?"
"Nói lời vô ích, cô ta chết vào ngày mấy?".
Diệp Đại Công suy nghĩ một chút: "Không nhớ rõ nữa, hình như... À phải rồi, tôi nhớ cô ta chết vào tháng bảy đúng hơn là vào quỷ tiết, vừa qua mười bốn tháng bảy!".
Thanh Vân Tử trong lòng đánh oang một tiếng vội vàng nói: "Mau đưa ta tới mộ của cô ta!" Diệp Đại Công không dám chậm trễ dẫn Thanh Vân Tử đi dọc theo con đường lên núi một tiếng đồng hồ sau cả hai tới trước phần mộ của Trương quả phụ. Thanh Vân Tử vận khí quan sát một chút thầm nói: "Phần mộ này quả nhiên bất bình thường, làm thế nào bên trong lại có hai mùi quỷ khí một trong đó còn là trẻ con! Hây dà không tốt, không tốt! Mau lên mau quật mộ khai quan, ta muốn xem rốt cuộc là làm sao!"
Diệp Đại Công khó xử: "Cái này... Phu quân của Trương quả phụ đã mất nửa năm trước cô ta sanh thời đã mồ côi từ trong bụng mẹ trong nhà lại không thân nhân, vốn không có ai dám đến quấy rầy. Thế nhưng nếu tự tiện khai quật mộ... Chuyện này nếu để cho người trong thôn biết thì thật khó ăn nói."
Thanh Vân Tử giận dữ quát: "Không khai quan, chờ sát thi thành hình, cả thôn các ngươi đều phải chết!".
Diệp Đại Công ngẩn ra, bấy giờ mới ý thức được sự tình hệ trọng, mời Thanh Vân Tử chờ một chút sau đó chạy như bay xuống núi kêu mấy người thanh niên mỗi người mang theo một cái xẻng cùng nhau đi đến trước mồ. Trên đường mấy người thanh niên nghe Diệp Đại Công lý giải sự tình đại khái, hơn nữa Diệp Đại Công đã hứa sẽ xử lý việc này thật tốt và cam đoan một mình gánh chịu trách nhiệm cho nên họ đã nhanh chóng bắt tay vào đào mộ.
Trong khoảng thời gian đó Thanh Vân Tử lấy ra năm lá cờ nhỏ theo thứ tự là vàng, xanh, xám, trắng, đỏ ứng với ngũ hành, cắm một vòng xung quanh phần mộ của Trương quả phụ, tại càn vị và khôn vị đốt một trụ nhiếp hồn hương. Lúc này phần mộ cũng đã đào xong mấy người thanh niên nhìn thấy quan tài màu đỏ tươi như máu bất giác liền lùi lại phía sau.
"Các ngươi mau tránh ra lùi ra khỏi ngũ hành kỳ ( cờ ngũ hành)nhớ kỹ không được tiến đến gần". Thanh Vân Tử đi tới trước phần mộ, cảm giác được có từng luồng âm khí đập mạnh vào mặt, trong lòng cũng không khỏi giật mình. Cách một bản quan tài dày mà sát khí lại còn mạnh như vậy trong quan tài chắc chắn là có tà môn.
Thanh Vân Tử liếc mắt phát hiện ra nắp quan tài không có đinh lập tức tinh thần phấn chấn cầm bút chấm chu sa viết chữ "Sắc" chính giữa niệm chú sau đó tay phải vỗ vào nắp quan tài quát to một tiếng: "Khởi!".
Nắp quan tài nặng mấy chục cân cư nhiên bị một tay lão nhấc lên, vứt sang một bên.
Diệp Đại Công và mấy người thanh niên tò mò đưa đầu qua nhìn vừa thấy thoáng qua liền hóa đá sửng sốt mười mấy giây có một thanh niên còn sợ hãi kêu lên: "Trời ơi, cô ta mọc răng dài ra kìa!"
Trong miệng nữ thi hiện lên một hàng răng nanh dài - mà không phải chỉ có một, đúng hơn là hai hàng! Dưới ánh mặt trời tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo.
Ánh mắt Thanh Vân Tử như điện đảo qua người nữ thi kia nhìn vào trên bụng của cô ta sắc mặt đại biến quay đầu trừng mắt nhìn Diệp đại công lớn tiếng trách mắng: "Đó là một phụ nữ có thai?"
"Không phải, là khó sinh mà chết!". Diệp Đại Công giật mình nói: "Bởi vì cô ta chết hung, chúng tôi có đi hỏi Hoa đại tiên, đại tiên nói rằng hai mẹ con cô ấy phải chôn cất xa nhau nếu không sẽ phát sinh chuyện ma quái cho nên chúng tôi đem con của cô ấy chôn ở bãi tha ma tại Sơn Tây".
Thanh Vân Tử gật đầu than thở nói: "Người đó thật ra không nói sai, khó sinh mà chết mẹ con không được ở chung với nhau để tránh cho cả hai không muốn xa rời quỷ hồn bất tán, phong bế trong thi thể lâu ngày hấp thu âm khí trở thành mẹ con sát thi. Hơn nữa hai mẹ con này đều vượt qua quỷ tiết tháng bảy, sát khí quá nặng."
Diệp Đại Công nhìn hai hàng răng nanh đáng sợ của nữ thi, run rẩy nói: "Thi thể này...".
"Đã qua cúng thất bảy bảy bốn mươi chín ngày mẹ con sát thi đã thành hình không giống như quỷ vật thông thường". Ngón tay Thanh Vân Tử chỉ vào bụng người nữ: "Anh sát ( quỷ trẻ con) ngay trong bụng cô ta!"
"Á!". Diệp Đại Công và đám người đồng loạt sợ hãi kêu lên: "Sao, sao có thể như vậy được?".
Thanh Vân Tử thở dài: "Dĩ nhiên là có người mang đứa trẻ sơ sinh này tới mẹ con hợp táng cũng chỉ có như vậy mới có thể thuận lợi gỡ Thi Du xuống, đây vốn là cổ thuật tà pháp Miêu Cương thật không ngờ có người dám sử dụng. Lão già, nhà ngươi đắc tội là với người này không đơn giản đâu!". Nói xong bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn trời, quang cảnh đã vào sáu giờ tối, mặt trời sắp lặn, một ngày đã gần hết.
"Hôm nay khai quan kinh động sát thi, phải xử lý trước lúc trời tối nếu không sẽ để lại hậu hoạn, các ngươi nhanh nhanh đi chuẩn bị cho ta xăng và củi gỗ, còn có chu sa ( khoáng vật của thủy ngân có màu đỏ có sẵn trong tự nhiên dùng để trừ tà) nữa. Mau lên, càng nhanh càng tốt!"
Diệp Đại Công chỉ đạo cấp dưới, mấy người thanh niên vội vàng chạy xuống núi đi tìm vật dụng. Diệp Đại Công run lẩy bẩy hỏi Thanh Vân Tử: "Đạo trưởng, người nói mẹ con này đã thành... cái gì mà sát thi, thế vì sao vẫn không nhúc nhích?".
"Sát thi dù mạnh đến đâu cũng có phần e ngại ánh mặt trời, thế nhưng đến tối khi âm thịnh dương suy sẽ vô cùng khó lường, ta cũng khó mà thu phục được".
Thanh Vân Tử đẩy Diệp Đại Công qua một bên, cởi túi vải xuống lấy ra một đống dụng cụ hàng yêu tróc quỷ bắt đầu bố trí linh đàn ( tế đàn làm phép bắt quỷ yêu của đạo sĩ).
Vừa bố trí xong mấy người thanh niên đã trở về mang theo mấy cái giỏ đựng củi gỗ và vài thùng đựng xăng phía sau là những người thôn dân chạy theo đến đây xem náo nhiệt. Vợ chồng Diệp Binh cũng ở trong đó vừa thấy mặt cha Diệp Binh liền thông báo: "Cha, Thiếu Dương nó uống thuốc nước của đạo trưởng xong thì đã tốt hơn nhiều, mẹ cũng trở về chăm sóc nó chúng con mới tới đây xem... có gì giúp được thì giúp cha một tay".
Diệp Đại Công nghe nói Thiếu Dương đã đỡ nhiều thì trong lòng an tâm một chút quay sang khiển trách mấy người thanh niên: "Ai cho các cậu đi tuyên truyền ầm ĩ vậy hả? Kéo một đống người tới đây..." "Không sao, càng nhiều người càng tốt". Ánh mắt Thanh Vân Tử lộ ra một tia giảo hoạt, nhìn lướt qua đám người.
Việc này không nên chậm trễ, lão ra lệnh cho mấy người can đảm tiến lên chất que củi ở bốn phía quan tài sau đó rót xăng lên trên tiếp đó lão trải một lớp chu sa, châm một lá bùa niệm chú rồi ném lá bùa về phía trước. Lửa thoáng chốc bốc lên cao.
Thanh Vân Tử ngồi khoanh chân phía trước linh đàn cao giọng niệm đạo: "Truyền nhân Mao Sơn đời thứ ba mươi tám Thanh Vân Tử phụng sắc lệnh tổ sư thượng khấn Tam Thanh, hạ cáo Âm Minh bích lạc hoàng tuyền, chứng đạo tâm ta, dẹp yên yêu tà, thanh lọc thiên địa, lục đinh lục giáp, trước trận nghe lệnh, huyền đàn hắc hổ, thiên sư cho mời, hôm nay khai đàn, tận sức trừ yêu!".
Vừa làm phép lão vừa dùng lửa gia tăng thuần dương cương khí của đạo gia, hỗ trợ luyện hóa sát thi.
Mười phút trôi qua, quan tài đã cháy thành một đống than củi thế nhưng dung nhan của nữ thi bên trong vẫn không thay đổi y phục cũng không bị đốt cháy. Một luồng khí âm hàn màu trắng từ trên người cô ta không ngừng tràn ra, dập tắt ngọn lửa...
loading...
Danh sách chương:
- Chap 1 : Mẫu tử sát thi
- Chap 2: Khai quan
- Chap 3: Hỏa thiêu sát thi
- Chap 4 : Cổ sư Miêu Cương
- Chap 5 :Quan môn đệ tử
- Chap 6 : Thành tài, chuẩn bị xuất sơn
- Chap 7 :Cao nhân
- Chap 8 : Quỷ đập tường
- Chap 9 : Quỷ đến phòng
- Chap 10: Chiến Oán Linh
- Chap 11 : Thủy thi
- Chap 12: Mất nụ hôn đầu bởi quỷ
- Chap 13: Thân phận thiếu nữ
- Chap 14 : Làm quen
- Chap 15: Đi vào giấc mộng
- Chap 16: Tà Linh
- Chap 17: Thi ma
- Chap 18: Oán linh thị nữ
- Chap 19: Cổ mộ
- Chap 20: Chiến Bạch mao cương thi
- Chap 21: Truy sát thi ma
- Chap 22: Đồng tử thủ mộ
- Chap 23: Siêu độ oán linh
- Chap 24: Vào mộng lần hai
- Chap 25: Người trong tranh
- Chap 26: Ký túc xá, lầu bốn
- Chap 27: Nạo xương
- Chap 28: Huyết tinh phù
- Chap 29: Thẩm vấn quỷ
- Chap 30: Gặp Chu Tĩnh Như
- Chap 31: Trò hề
- Chap 32: Thăm dò ký túc xá
- Chap 33: Do thám quỷ lâu ban đêm
- Chap 34: Tạ Vũ Tình
- Chap 35: Trá thi
- Chap 36: Bánh bao thịt heo
- Chap 37: Quỷ oa
- Chap 38: Nữ sinh
- Chap 39: Thất Tinh Long Tuyền kiếm
- Chap 40: Hợp tác
- Chap 41: Chiêu hồn
- Chap 42: Nguyên nhân chết
- Chap 43: Pháp sư rởm
- Chap 44: Trục xuất liệt đồ
- Chap 45: Huyền âm huyệt
- Chap 46: Tìm hiểu phong ấn
- Chap 47: Quỷ Nhật Bản
- Chap 48: Minh Minh Tỳ Hưu ấn
- Chap 49: Tiên cảnh bấm huyệt
- Chap 50: Nữ quỷ Phùng Tâm Vũ
- Chap 51: Thi sống
- Chap 52: Rết ba đuôi
- Chap 53: Lục Mao cương thi
- Chap 54: Âm Dương ngũ hành đạo
- Chap 55: Plants vs Zombies
- Chap 56: Quỷ oa xuất hiện
- Chap 57: Mỹ nữ Thông Linh sư
- Chap 58: Tụ hồn
- Chap 59: Mối tình nhân quỷ
- Chap 60: Người trong tranh xuất hiện
- Chap 61: Chân tướng
- Chap 62: Thành ma, báo thù
- Chap 63: Quỷ thủ lĩnh
- Chap 64: Ái tình nghìn năm
- Chap 65: Hợp tác
- Chap 66: Đi tới tháp nước
- Chap 67: Nuôi huyết nhân
- Chap 68: Hút huyết trì
- Chap 69: Quái lông vàng
- Chap 70: Kappa
- Chap 71: Mật đạo
- Chap 72: Đạt Ma thiền trượng
- Chap 73: Cừu nhân gặp mặt
- Chap 74: Phụng Nhãn quyền
- Chap 75: Mỹ nữ kungfu
- Chap 76: Quỷ mua mệnh
- Chap 77: Nữ quỷ đến
- Chap 78: Giải quyết
- Chap 79: Tróc quỷ thế gia
- Chap 80: Tam tiền định mệnh
- Chap 81: Bát môn sinh tử trận
- Chap 82: Thi vương xuất hiện
- Chap 83: Huyết thi
- Chap 84: Mưu hèn kế bẩn
- Chap 85: Nhập hồn
- Chap 86: Tôi phải cứu cô
- Chap 87: Đại chiến kết thúc
- Chap 88: Giấc mộng sau cùng
- Chap 89: Chỉ ước làm uyên ương
- Chap 90: Âm đức và bài vị
- Chap 91: Người giấy
- Chap 92: Thư pháp
- Chap 93: Tỏ tình
- Chap 94: Vụ án nhà xác
- Chap 95: Say rượu đấu nữ quỷ
- Chap 96: Lục nhãn quỷ đồng
- Chap 97: Bánh bao thịt heo
- Chap 98: Điều tra khu biệt thự
- Chap 99: Ngũ hành tiệt âm trận
- Chap 100: Chuyện quỷ dị
- Chap 101: Ai mặc áo liệm, ai muốn lột da
- Chap 102: Sát khí nhà trưởng thôn
- Chap 103: Song thai quỷ anh
- Chap 104: Chuẩn bị sinh
- Chap 105: Diệt anh sát
- Chap 106: Ra nghĩa địa
- Chap 107: Cố sự của quỷ
- Chap 108: Đầu lưỡi quỷ
- Chap 109: Nữ quỷ dưới thụ yêu
- Chap 110: Địa thi
- Chap 111: Trong cây có người
- Chap 112: Uống máu quỷ
- Chap 113: Băng tằm cực bắc
- Chap 114: Bạch vu sư
- Chap 115: Nhân huyết cổ
- Chap 116: Áp chế cổ
- Chap 117: Đánh cho bốc khói
- Chap 118: Tra hỏi
- Chap 119: Quỷ hút khí
- Chap 120: Khai quan
- Chap 121: Yêu linh chiếm thân
- Chap 122: Bím tóc đuôi sam
- Chap 123: Ảo giác tường quỷ
- Chap 124: Thiên địa sinh tử khấu
- Chap 125: Tìm cổ sư
- Chap 126: Thi thể trong chum
- Chap 127: Lục soát
- Chap 128: Vân cấp thiên thư
- Chap 129: Quỷ đồng xuất hiện
- Chap 130: Quỷ đồng sáu mắt
- Chap 131: Diệt quỷ đồng
- Chap 132: Ngũ quỷ địa đồ
- Chap 133: Thi thể bị ăn mất
- Chap 134: Quỷ ăn thi
- Chap 135: Đèn dẫn hồn
- Chap 136: Quá kinh khủng
- Chap 137: Dẫn quỷ xuất động
- Chap 138: Ngũ quỷ bàn sơn trận
- Chap 139: Tiếng khóc trong Wc
- Chap 140: Nguyên nhân
- Chap 141: Diễn viên
- Chap 142: Ước vọng
- Chap 143: Quỷ khí bao phủ bệnh viện
- Chap 144: Đồ tôn
- Chap 145: Tiếp âm sanh bà
- Chap 146: Quái nhân phòng chứa xác
- Chap 147: Quỷ hóa trang
- Chap 148: Ai đưa giấy?
- Chap 149: Đánh anh linh
- Chap 150: Hóa trang cho nữ thi
- Chap 151: Tiếp Âm Sanh bà xuất hiện
- Chap 152: Diệt Huyết Hồ quỷ
- Chap 153: Tìm người bị nhập thân
- Chap 154: Chuẩn bị tác chiến
- Chap 155: Bày binh bố trận
- Chap 156: Bắt giữ Tiếp Âm Sanh bà
- Chap 157: Đả bại quỷ bà
- Chap 158: Chém
- Chap 159: Tặng em bùa hộ mệnh
- Chap 160: Cuộc chiến mới
- Chap 161: Nam nhân trúng tà
- Chap 162: Tươi đẹp
- Chap 163: Cho cô một cơ hội
- Chap 164: Quỷ cô nương
- Chap 165: Thảo khẩu thái
- Chap 166: Cá cương thi
- Chap 167: Trận chiến đầu với Hà Cơ
- Chap 168: Quỷ lên thuyền
- Chap 169: Vào động phủ
- Chap 170: Thiên sư bài
- Chap 171: Nghỉ chân
- Chap 172: Nuôi thi
- Chap 173: Nữ thi
- Chap 174: Mao Nhân cổ
- Chap 175: Lấy máu
- Chap 176: Dụ cổ linh
- Chap 177: Diệt Mao nhân cổ
- Chap 178: Thái tuế
- Chap 179: Dây câu hồn
- Chap 180: Tạ Vũ Tình gặp chuyện
- Chap 181: Truy tìm hồn phách
- Chap 182: Tìm được Tạ Vũ Tình
- Chap 183: Ta nhất định cứu cô
- Chap 184: Cứu Tạ Vũ Tình
- Chap 185: Thất bà bà hiện thân
- Chap 186: Cải tử hoàn sinh
- Chap 187: Băng tằm cứu chủ
- Chap 188: Chân tướng của quỷ sai
- Chap 189: Huyết cổ thi vương
- Chap 190: Thiệt Tâm Cổ
- Chap 191: Chuẩn bị xuất phát
- Chap 192: Nhà có quỷ
- Chap 193: Quỷ trong hố phân
- Chap 194: Trúng kế
- Chap 195: So tài
- Chap 196: Thu đồ đệ
- Chap 197: Quách đại tẩu
- Chap 198: Cố sự Thất Cô
- Chap 199: Tương trợ
- Chap 200: Chuẩn bị đấu Hà Cơ