Chương 45: Tinh cầu du lịch
Lúc họ lên xe là tám giờ sáng, lúc đến đã là tám giờ tối. Nhưng tám giờ tối ở đây là tính theo thời gian của tinh cầu đế quốc, còn tinh cầu này thì mặt trời vẫn còn treo trên đỉnh đầu, trông như phải một lúc lâu nữa mới chịu lặn.
Sau khi xe đến trạm cuối, khoang khách chỉ còn lại hai người, cả hai đi vào nhà ga, số người có mặt ở đây lại không nhiều lắm nên làm Trình Cẩn có chút nghi hoặc, "Ông xã, có phải ở tinh cầu này dân cư rất ít không?"
Lục Đào đang kiểm tra lại hành lý, nghe vợ hỏi vậy liền nói: "Tổng dân cư của tinh cầu Nhật Chiếu xếp thứ mười chín, có một trăm triệu ba ngàn vạn người, không thiếu."
“A?” Trình Cẩn nhìn thêm một vòng nhà ga trống rỗng, “Thật sự có nhiều người như vậy sao?" Nhưng đi thêm một lúc, Trình Cẩn không rảnh lo chuyện này nữa, vì mông cậu đang dần ướt rồi!
Là thứ chồng bắn vào đang chảy ra.
Hai người làm hai lần, mỗi một lần làm rất lâu, Lục Đào như cố ý không cho cậu rửa, cho nên cậu đành xuống xe với hậu huyệt đầy tinh dịch. Trình Cẩn rất cẩn thận, nhưng lúc nãy vì lơ là mới để tinh dịch chảy ra.
Mặt liền đỏ lên, cậu không dám nhìn đông nhìn tây nữa, bước chân cũng chậm lại, chỉ hi vọng tinh dịch sẽ ngừng chảy, nếu như để ướt một mảnh quần, bị người khác nhìn thấy thì sẽ rất nhục nhã.
Lúc sắp đi ra khỏi nhà ga, Trình Cẩn bị mật trận gió nóng đánh úp, đến khi đi ra khỏi thật, cậu lập tức há hốc mồm.
Nóng quá!
Hơn nữa trước mắt là một màn… không giống như cậu tưởng tượng.
Trình Cẩn tưởng tượng tinh cầu Nhật Chiếu có đủ loại trái cây, vừa đến sẽ thấy, còn có nho mật xinh đẹp mê người nhưng thực tế, cái gì cũng không có.
Đúng vậy, cái gì cũng không có, không có cây ăn quả, không có kiến trúc cao lớn, nho mật cũng không, chỉ có một mảnh đất đá cằn cỗi, ở giữa có một mặt đường nhựa uốn lượn, cách đó không xa có một bãi đỗ xe, bên trong chỉ đậu vài chiếc. Nhưng cũng khác với bãi đỗ cậu hay thấy, thoạt nhìn khá giống với thiết kế ngày xưa.
Trình Cẩn tự động ôm tay chồng, có chút hoảng loạn, "Ông xã, nơi này... Sao lại như vậy?" cậu hoang mang nhìn Lục Đào, "Có phải chúng ta đến nhầm trạm rồi không?"
“Không đến nhầm đâu, tinh cầu Nhật Chiếu có một phần đất đai cằn cỗi, không thích hợp để gieo trồng nên được dùng để xây dựng sân ga công cộng, mà tiền xe đi đến tinh cầu đế quốc rất đắt nên số người ở đây đến đó quá ít, vì vậy nhà ga được đặt ở nơi tương đối hẻo lánh. Lục Đào nhéo nhéo mu bàn tay cậu nhẹ nhàng cười cười, “Sợ sao?”
Trình Cẩn vội vàng lắc đầu, “Có ông xã ở đây rồi nên em không sợ.”
Đứng được hai phút thì có một người tiến đến. Người dân ở đây đều có làn da ngăm đen, dáng người cũng gầy, phong cách ăn mặc chỉ có thể dùng từ rẻ tiền để hình dung. Trình Cẩn nhận ra những người xung quanh đây đều là trung niên, mặc dù nhìn rất nghèo nhưng trông cũng không phải vậy, cho nên cậu có chút sợ hãi.
Chờ nghe được bọn họ nói chuyện, Trình Cẩn mới biết những người này là tài xế taxi đến hỏi họ có đi không, lúc này Trình Cẩn mới nhẹ nhàng thở phào.
Lục Đào cũng không có muốn mặc cả, anh chọn một chiếc xe trong đó, tài xế xe đó liền vui vẻ tươi cười, còn nhiệt tình giúp bọn họ xách hành lí. Đi theo tài xế một lúc liền thấy một chiếc xe màu vàng. Nhìn rất giống xe ngày xưa, Trình Cẩn nuốt xuống tâm tình ghét bỏ, ngồi vào ghế sau với Lục Đào.
Nhìn thấy tài xế tự khởi động xe, Trình Cẩn tò mò, nhỏ giọng hỏi: "Xe này... Không tự điều khiển sao?"
Tài xế lập tức nói: “Hai vị là từ đâu tới? Có phải từ tinh cầu đế quốc tới không?”
Trình Cẩn có chút kinh ngạc, “Sao ngài lại biết?”
Tài xế nở nụ cười, lộ ra hàm răng trắng tinh, “Bởi vì chỉ có tinh cầu đế quốc mới có xe tự điều khiển, những nơi khác đều không có. Xe ở đây phải do con người điều khiển, nguyên liệu quan trọng là xăng dầu chứ không năng lượng tương lai."
Trình Cẩn lại kinh ngạc lại tò mò, “Vì sao nó không cần năng lượng tương lai?”
Tài xế không có cười nhạo cậu ngốc nghếch, chỉ nói: "Vì không thể dùng được." lại hỏi: "Hai vị lần đầu tới sao? Là đi du lịch phải không?"
Trình Cẩn nói: “Đúng vậy.”
“Vậy hai vị lựa chọn đúng rồi đấy, trên tinh cầu này có trái cây ngon ngọt nhất, hai vị nên ăn thử nho mật, là loại hái từ trên cây xuống rồi ăn trực tiếp ấy, so với nho mật được vận chuyển xa còn ngon hơn gấp trăm lần! Còn có nhiều loại trái cây khác, như dưa ngọt, xoài thơm..." Tài xế rất am hiểu , luyên thuyên suốt một quãng đường, làm Trình Cẩn thèm thuồng nuốt nước miếng ừng ực.
Xe chạy gần nửa tiếng đồng hồ, mặt trời đã lặn, bên trong xe có điều hòa nên Trình Cẩn cũng không thấy nóng nữa. Cậu vẫn luôn nhìn ngoài cửa sổ, phong cảnh bên ngoài thay đổi làm cậu rất háo hức.
Lại đi thêm mười phút, mặt đất chuyển thành màu xanh cỏ, xanh cả một vùng. Trình Cẩn mở to hai mắt, nơi này và nơi lúc nãy hoàn toàn khác nhau, rất mau cậu liền hoan hô, "Là nho mật kìa!"
Đây là lần đầu tiên cậu thấy cây nho mật, không phải chỉ là một chùm mà là một hàng cây chỉnh tề, mỗi chùm đều có rất nhiều nho màu đen tím mê người, còn thoang thoảng mùi hương thơm ngọt.
Tài xế nhìn cậu háo hức như vậy, liền dừng xe lại, cười nói: "Tiểu thiếu gia, cậu có muốn hái xuống một chùm không?"
Trình Cẩn bắn ra ánh mắt lấp lánh ánh sao, "Có thể hái sao?!"
“Đương nhiên, trái cây trên tinh cầu này có thể được người khác hái, chủ trồng cũng không nói gì, nhưng phải hái vừa phải thôi." Tài xe mở cửa xe ra, dắt Trình Cẩn đến trước cây nho, lại nhón chân lên hái xuống một chùm nho đưa vào lòng bàn tay cậu, hỏi: "Như vậy đủ không?"
Trình Cẩn liên tục gật đầu, “Cảm ơn ngài!” Lúc sắp đi tiếp, cậu lại do dư, "Không cần phải trả tiền sao?"
Tài xế cười nói: “Không cần, một chùm nho không tính là gì."
Chùm nho có khoảng hai mươi đến ba mươi quả, một chùm như vậy ở tinh cầu đế quốc bán rất mắc, giá có thể lên tới một vạn tệ. Trình Cẩn kích động không thôi, cũng không muốn tự tiện lấy, cậu cầm một bao đồ ăn vặt, đặt dưới gốc cây nho, rồi mới chui lên xe.
Đến lúc ăn quả đầu tiên vào miệng, hương vị thơm ngọt, Trình Cẩn liền thấy thích tinh cầu này hơn rồi đó.
Xe chạy xuyên qua vườn cây trái sum xuê tiến đến thành thị. Thành thị ở đây cũng không giống như thành thị Trình Cẩn đã thấy, không có cao ốc, mỗi một toàn nhà không cao, hơn nữa tòa nào cũng có một cục đá phía trên, còn có lớp dây thảo dày trên nóc nhà.
Trình Cẩn như dán mắt lên cửa xe, cậu nói: “Nhà ở nơi này thật lạ a."
Tài xế nói: “Nguồn năng lượng trên tinh cầu chúng tôi không nhiều lắm, trừ bỏ sản xuất trái cây, cũng không có tài nguyên gì khác, nhiều món đồ ở đây đều mua từ nơi khác về, hơn nữa khí hậu rất nóng nực. Nhưng mà chúng tôi có đá thạch băng và dây thủy thảo, hai thứ này đặt trên nóc nhà sẽ giúp người sống bên trong thấy mát mẻ. Nhưng vì thạch băng quá nặng, nên cũng không hợp với kiến trúc cao tầng."
“Ra là vậy.” Trình Cẩn cười cười, “Nhưng tôi thấy băng thạch rất đẹp, để ở đó làm căn phòng hay nhà trông đẹp hơn." cậu lại nhìn Lục Đào, "Ông xã, chúng ta sẽ ở nhà có thạch băng sao?"
Lục Đào tựa hồ có điểm ảo não, anh nói: “Không phải.”
Tài xế hâm mộ, “Hai vị ở khách sạn xa hoa nhất trên tinh cầu này, cũng là một trong hai toàn nhà có hơn năm mươi tầng, bên trong sử dụng năng lượng tương lai, còn có điều hòa, nhưng giá phòng rất đắt, tôi phải mất hơn nửa năm tiền lương mới có thể ngủ ở đó một đêm nên tôi nào dám vào đó."
“Ồ…” Trình Cẩn cũng không có thất vọng, chỉ là phụ họa nói: “Đúng là rất đắt.”
Chốc lát sau cậu liền biết mình ở tòa nào, bởi vì có chỉ một tòa cao tầng nằm đơn độc giữa mấy tòa nhà thấp hơn, rất dễ chú ý.
Lúc đến khách sạn, trời đã tối đen, cũng gần chín giờ rưỡi rồi.
Xuống xe, Trình Cẩn thấy Lục Đào không chuyển khoản mà là cầm một xấp tiền giấy màu sắc khác nhau, cậu mới nhận ra mình đúng là quá vô tư, nói đi thì chỉ đi, không chuẩn bị cái gì hết. May là có ông xã bên cạnh, nếu không cậu cũng không vui tươi được như này.
Nói cảm ơn tài xế mấy câu, lại chờ taxi đi xa, xong xuôi Trình Cẩn mới cùng chồng đi vào khách sạn, cậu chú ý tới biển khách sạn là "Sunny", khóe miệng có chút run, nói: "Ông xã, đây chắc không phải là sản nghiệp của Ngạn Tiểu Thất đâu nhỉ?"
Lục Đào có chút kinh ngạc, “Ngạn Thất lấy bản quyền nhãn hiệu Sunny này, có một chuỗi cửa hàng khắp toàn cầu, trong đó có khách sạn, nhà hàng, cửa hàng quần áo, tiếng tăm lừng lẫy, vậy mà em không biết sao?"
Trình Cẩn đáp: "Em không biết a, vậy là cậu ta là chủ sở hữu của Sunny sao?" Lại nhịn không được nhỏ giọng mỉa mai, "Cậu ta có nhiều hào quang thiệt nha."
Lục Đào cười cười, vì chuyện Trình Cẩn không có hiểu biết về Ngạn Thất làm anh rất cao hứng.
Trang trí bên trong khách sạn thua ở tinh cầu đế quốc một ít, nhưng cũng chỉ một ít thôi, Trình Cẩn thì thấy không có gì mới lạ, hứng thú giảm đi một ít. Nhưng cậu phát hiện tinh dịch đã đông thành một khối, cho nên phải nhanh chóng lấy phòng, rồi tắm rửa sạch sẽ.
Lục Đào xử lý thủ tục, lấy chìa khóa phòng, cùng Trình Cẩn vào thang máy. Thanh máy được làm bằng pha lê, có thể nhìn phong cảnh bên ngoài, vì vậy Trình Cẩn cũng ngắm được toàn cảnh xung quanh.
Hình như không có núi, trừ một mảnh lớn màu xanh lục, còn có những khối đất màu trắng cằn cỗi, tựa như một mái tóc rậm rạp nhưng chính giữa lại là một cái đầu trọc bóng, Trình Cẩn không khỏi rầu rĩ.
Nhưng nhớ đến ở đây có trồng những loại trái cây ngon nhất, Trình Cẩn lại vui vẻ.
Lúc tiến vào phòng, Trình Cẩn xem xét một lượt, lại đi đến trước mặt Lục Đào, phát hiện ông xã không vui.
Nhìn anh hơi nhíu mày, vui mừng của Trình Cẩn tan hơn phân nửa, hỏi: “Ông xã, làm sao vậy?”
Lục Đào dừng một chút, mới nói: “Chúng ta tới không đúng lúc.”
“A?” Trình Cẩn có chút bị dọa rồi.
Lục Đào nói: “Vừa nãy tiếp tân khách sạn nói với anh, tinh cầu Nhật Chiếu vào một giờ trước xảy ra bạo động."
loading...
Danh sách chương:
- Văn án - Lưu ý nhớ đọc nhé
- Chương 1: Nguyên nhân ly hôn là vì anh ấy không yêu tôi...
- Chương 2: Di chứng
- Chương 3: Em thật xinh đẹp.
- Chương 4: Nuông chiều tiểu thiếu gia
- Chương 5: Nụ hôn tạm biệt
- Chương 6: Hắc công
- Chương 7: Phu nhân Reila
- Chương 8: Vị rất ngon
- Chương 9: Anh muốn ngủ cùng em
- Chương 10: Khẩu giao H+
- Chương 11: Áo mưa (Bao cao su) H+
- Chương 12: Làm tình H+
- Chương 13: Tiến vào khoang sinh sản H+
- Chương 14: Thuốc tránh thai
- Chương 15: Quà thăm bệnh
- Chương 16: Ba vợ
- Chương 17: Càng làm càng thấy ngọt H+
- Chương 18: Người từng bị bắt nạt
- Chương 19: Hạt châu màu lam
- Chương 20: Tôn nghiêm của anh hai
- Chương 21: Dạ Minh châu
- Chương 22: Sở thích của anh trai H+
- Chương 23: Tiểu người máy
- Chương 24: Kết hôn với ai?
- Chương 25: Đã từng đính hôn
- Chương 26: Đối tượng bày tỏ
- Chương 27: Bé cún nhỏ dâm đãng SEXTOY H+
- Chương 28: Phải nhìn vào em H+
- Chương 29: Liên kết tài khoản
- Chương 30: Cùng nhau dự yến hội
- Chương 31: Yến hội Hoa Cam
- Chương 32: Trang phục hầu gái
- Chương 33: Phần thưởng
- Chương 34: Thượng tướng phu nhân
- Chương 35: Thi đua xe trượt
- Chương 36: Bị làm trong bộ đồ hầu gái H+
- Chương 37: Cửa tiệm đồ ngọt Sunny
- Chương 38: Nhân Cách Thứ Hai
- Chương 39: Quá khứ và hiện tại
- Chương 40: Túng dục H+
- Chương 41: Tìm kiếm sự cảm thông
- Chương 42: Thân cận
- Chương 43: Đi du lịch
- Chương 44: Tình tứ trên chỗ ngồi H+
- Chương 45: Tinh cầu du lịch
- Chương 46: Ấn ký H+
- Chương 47: Bạo loạn H nhẹ
- Chương 48: Thượng tướng lạnh nhạt
- Chương 49: Tìm kiếm sự ấm áp từ chồng, khẩu giao nuốt tinh H+
- Chương 50: Làm tình và hình xăm H+
- Chương 51: Ghen ghét và phiền não
- Chương 52: Quá khứ
- Chương 53: Đi tìm anh trai
- Chương 54: Phim khiêu dâm - Anh trai H+
- Chương 55: Phim khiêu dâm - Anh trai
- Chương 56: Quay phim khiêu dâm - Anh trai
- Chương 57: Lời tỏ tình - Anh trai
- Chương 58: Hạ thuốc - Anh trai H nhẹ
- Chương 59: Đổi nam diễn viên, Những lời nhục mạ - Anh Trai H+
- Chương 60: Lần đầu tiên - Anh trai H+
- Chương 61: Hợp đồng mới - Anh trai H+
- Chương 62: Ái tình kịch liệt - Anh trai H+
- Chương 63: Kế hoạch bị bại lộ - Anh trai
- Chương 64: Cưỡng chế yêu - Anh trai
- Chương 65: Dục vọng - Anh trai
- Chương 66: Huyệt nuốt lấy lam châu - Anh trai H+
- Chương 67: Xin chào, Trình Trình
- Chương 68: Có Địch!
- Chương 69: Có phải anh khôi phục trí nhớ rồi hay không?
- Chương 70: Biết đến sự tồn tại của nhân cách thứ hai
- Chương 71: Xóa bỏ nhân cách đang tồn tại
- Chương 72: Vì vậy cho nên em thấy thích cậu ta? H+
- Chương 73: Nhìn xem có giống đang ngoại tình không? H+
- Chương 74: Kế hoạch rời đi
- Chương 75: Tôi mới là chồng em
- Chương 76: Nghĩa vụ làm vợ
- Chương 77: Mang bao hay không H+
- Chương 78: Mô hình tinh cầu
- Chương 79: Quà tặng từ bà nội
- Chương 80: Lời từ biệt, ly hôn
- Chương 81: Làm con tin
- Chương 82: Được cứu rồi!
- Chương 83: Thí nghiệm trên cơ thể con người
- Chương 84: Tinh cầu Băng giá - Địa nhiệt
- Chương 85: Danh sách tử vong
- Chương 86: Tuyến đường thứ sáu
- Chương 87: Phát hiện mang thai!!!
- Chương 88: Đăng kí kết hôn
- Chương 89: Đón em về nhà
- Chương 90: Thông báo tìm người
- Chương 91: Còn yêu anh
- Chương 92: Không dùng đứa bé để áp chế
- Chương 93: Không nghĩ tới việc ly hôn với em
- À Á Nhon
- Chương 94: Chồng thật sự
- Chương 95: Thích
- Chương 96: Tiểu thiên sứ
- Chương 97: Không có tình nhân ở bên ngoài
- Chương 98: Em rất đáng giá với anh
- Chương 99: Đồng hành
- Chương 100: Gọi ông xã - H nhẹ nhàng tình củm
- Chương 101: Không mang bao H+
- Chương 102: Thương tích
- Chương 103: Ngày thụ thai
- Chương 104: Dung hợp
- Phiên ngoại 1: Tung tích của anh (Quỳ gối)
- Phiên ngoại 2: Nhánh đường phát triển của tinh cầu Địa Nhiệt (Anh trai)
- Phiên ngoại 3: Nhà đầu tư (Anh trai)
- *Noteeeeeeeeeeee
- Phiên ngoại 4: Chờ anh mềm lòng (Anh trai)
- Phiên ngoại 5: Đồng hành trên phi thuyền (Anh trai)
- Phiên ngoại 6: Bộ Lạc Sear (Anh trai)
- Phiên ngoại 7: Gặp nguy (Anh trai)
- Phiên ngoại 8: Em muốn ăn anh (Anh trai) H
- Phiên ngoại 9: Làm tình (Anh trai) H+
- Phiên ngoại 10: Tai nạn (Anh trai)
- Phiên ngoại 11: Gặp lại anh trai
- Phiên ngoại 12: Chiến thắng của Ngạn Thất
- Phiên ngoại 13: Hút sữa non (Có thể là H?)
- Phiên ngoại 14: Ngủ lại
- Phiên ngoại 15: Kỵ Thừa (Anh Trai) H
- Phiên ngoại 16: Kỵ Thừa H
- Phiên ngoại 17: Vĩnh viễn vẫn sẽ là anh ấy