Chương 112: Bạn cũ

Chương 112: Bạn cũ.

Chuyện của Miêu đại gia và Lý Nhạc giải quyết xong vài ngày, Cố Niệm Bắc và Giang Nam Ảnh liền đi quay bổ sung《 Cầu hoàng 》.

Cố Niệm Bắc bị yêu cầu lại lần nữa mặc vào bộ cầu hoàng kia, mà Giang Nam Ảnh thì tại phòng hóa trang cách vách chuẩn bị lần nữa biến thành Hoàng Hậu lớn tuổi.

Tựa như bước lên bậc thang khởi đầu mọi chuyện, tim Cố Niệm Bắc đập có chút hơi nhanh, mà hiện tại, trong nháy mắt khi nàng một lần nữa khoác lên kiện váy cầu hoàng, lập tức hô hấp có chút không thoải mái, cực kỳ giống cảm giác lần đầu tiên ăn bơ lạc.

"Đây là làm sao vậy?" Cố Niệm Bắc tự mình lẩm bẩm.

Cảm giác kỳ lạ ấy chỉ giằng co vài giây, hô hấp của nàng thực mau liền hồi phục. Cố Niệm Bắc cũng không để ý, tiếp tục ở bên ngoài nhìn kịch bản đạo diễn đưa cho nàng.

Mà ở phòng hóa trang cách vách, Giang Nam Ảnh hôn mê vài giây, khi lần nữa mở to mắt ra, trong ánh mắt hiện lên một tia kinh ngạc.

Khung cảnh quay chụp bổ sung là ở một sân đình nhỏ. Trong và trước sân được bố trí hoa cải dầu mà trước kia Ngọc Quý Phi cùng Hoàng Hậu nói qua. Lúc ấy các nàng còn chưa tiến cung, hai người vẫn là khuê mật không có gì giấu giếm nhau.

Khi bắt đầu quay chụp, Ngọc Quý Phi mặc cầu hoàng vừa đi vừa hái một bó hoa cải dầu lớn, còn Hoàng Hậu đứng ở cửa sân hô: "Đánh ngươi bây giờ."

"Vậy tới đánh ta nha." Ngọc Quý Phi ném hoa cải dầu lên không trung, nhưng lại hướng về trong sân chạy đi.

"Tới đánh ngươi." Hoàng Hậu nói như vậy, nhưng chân lại không tự chủ được lui về phía sau. Cuối cùng Ngọc Quý Phi trong mắt Hoàng Hậu dần dần biến mất, mà nơi sân có những khóm hoa cải dầu cũng dần dần mờ đi, lộ ra khung cảnh bố trí hoành tráng trong hoàng cung.

Những màn ảnh này, từ đầu tới cuối Ngọc Quý Phi đều là bộ dáng thời trẻ tuổi, còn Hoàng Hậu lại là bộ dáng tuổi già, thực rõ ràng đây là ảo giác của ai.

Cố Niệm Bắc xem xong kịch bản, liền chờ Giang Nam Ảnh ra tới, đợi gần nửa giờ sau, "Giang Nam Ảnh" mới hóa trang xong đi ra.

Cố Niệm Bắc vốn định cùng Giang Nam Ảnh nói nói mấy câu, nhưng đạo diễn bên kia quá thúc giục, liền trực tiếp chuẩn bị bắt đầu quay chụp.

Cố Niệm Bắc không chú ý tới là, ánh mắt "Giang Nam Ảnh" đi theo ngay phía sau nhìn nàng tràn đầy quyến luyến và bất đắc dĩ.

Dựa theo yêu cầu chụp bổ sung, hai người thuận lợi chụp xong cảnh trong sân đình, ngay lúc đạo diễn chuẩn bị kết thúc, "Giang Nam Ảnh" đột nhiên lại liên tiếp lui về sau, ngã ngồi trên mặt đất.

Diễn viên lâm thời thêm diễn là chuyện thực bình thường, Cố Niệm Bắc cũng lại lần nữa trở về trạng thái của Ngọc Quý Phi.

"Ta tới gặp ngươi, này sợ là lần cuối cùng ta có thể gặp ngươi...........", Hoàng Hậu bưng kín hai mắt mình, chỉ là đoạn lời nói này cũng không chỉ dùng thân phận của Hoàng Hậu mà nói. "Ta rốt cuộc minh bạch, ngươi vẫn là ngươi, ngươi trước nay chưa từng thay đổi." Hoàng Hậu buông lỏng tay ra, nhìn thẳng người trước mắt, đôi mắt đến chớp cũng không dám chớp.

Sau khi Hoàng Hậu nói xong, Ngọc Quý Phi chậm rãi đến gần, đỡ nàng lên, nhưng cái gì cũng không nói, hai người liền đứng yên như vậy một hồi lâu.

Sau một màn này,《 cầu hoàng 》cuối cùng cũng kết thúc quay chụp. Trong lúc các nhân viên công tác thu dọn đạo cụ, Cố Niệm Bắc muốn giúp "Giang Nam Ảnh" phủi bụi đất trên người, chỉ là nàng vừa mới duỗi tay qua, cánh tay của nàng đã bị "Giang Nam Ảnh" nắm lại.

"Để tôi tự làm." Cho dù hiện tại nàng đã biết Cố Niệm Bắc chính là Cố Niệm Bắc, nhưng hết thảy đã quá muộn màng, nàng cần phải thừa nhận mặc dù nàng cạnh tranh với một bản thân khác, nàng cũng không có cơ hội. Đây hẳn là lần cuối cùng nàng có thể nhìn thấy Cố Niệm Bắc.

Cố Niệm Bắc sửng sốt một chút, qua vài giây mới buông lỏng tay ra, mà "Giang Nam Ảnh" lập tức đi trở về phòng hóa trang. Sau khi bóng dáng "Giang Nam Ảnh" biến mất, Cố Niệm Bắc mới phản ứng lại, lập tức đuổi theo.

Chuyên viên trang điểm giúp "Giang Nam Ảnh" tẩy trang vẫn là cô nàng chuyên viên lúc trước trải qua một trận "cục diện khó khăn", cho nên khi nàng lần nữa nhìn thấy Cố Niệm Bắc theo sát tiến vào, cảm giác khẩn trương xấu hổ làm người ta hít thở không thông lúc trước lập tức lại thổi quét trong lòng nàng. Trải qua lần trước, bất luận là mấy tháng qua Cố Niệm Bắc và Giang Nam Ảnh làm marketing quan hệ bạn tốt ra sao, nàng tuyệt đối không tin. Cũng may trong mấy tháng này, kỹ thuật và tốc độ của nàng đã tăng lên rồi, lần này so với lần trước ước chừng nhanh hơn mười lăm phút.

Giống như lần trước, tẩy trang xong, tất cả mọi người nắm chặt thời cơ rời đi. Hơn nữa bởi vì Tân Nhạc và Trần Nhu lúc này đều có việc nên không có ở đây, hiện tại Tân Nhạc xem như hoàn toàn giao Cố Niệm Bắc cho Giang Nam Ảnh, cho nên phòng hóa trang thật sự chỉ còn lại Cố Niệm Bắc và "Giang Nam Ảnh".

"Làm sao vậy? Em lại chọc chị tức giận sao?" Cố Niệm Bắc khó hiểu hỏi.

"Lúc ở bên ngoài, chú ý một chút." "Giang Nam Ảnh" không biết một bản thân khác là nghĩ như thế nào, nếu là nàng, nhất định sẽ thời thời khắc khắc vì Cố Niệm Bắc mà suy xét, tuyệt đối không thể mặc kệ Cố Niệm Bắc ở bên ngoài lại thân mật với bản thân như vậy.

"Như vậy a." Cố Niệm Bắc đáp lại, cúi đầu, cũng không biết suy nghĩ cái gì, khi nàng ngẩng đầu lên, đột nhiên mở miệng hỏi một câu: "Gần đây Qua Qua có khỏe không?"

"Giang Nam Ảnh" tất nhiên không biết Qua Qua là ai, trong lúc nhất thời cũng chưa kịp trả lời.

Cố Niệm Bắc cũng không có chờ "Giang Nam Ảnh" trả lời, mà là tiếp tục hỏi: "Trong khoảng thời gian này, thân thể có khỏe không?"

"Vẫn ổn."

Sau khi "Giang Nam Ảnh" trả lời câu này, lập tức phòng hóa trang lại rơi vào yên tĩnh, cuối cùng vẫn là "Giang Nam Ảnh" mở miệng: "Vậy em có khỏe không? Chú ý một chút, đừng để bị cảm."

"Tôi sẽ chú ý." Sau khi nói xong, Cố Niệm Bắc do dự vài giây, vẫn là mở miệng nói: "《 Ám phương 》chị diễn rất tốt."

"Giang Nam Ảnh" kinh ngạc nhìn Cố Niệm Bắc, cười khổ mà nói: "Vậy sao, nàng cũng sắp diễn rồi."

"Giang Nam Ảnh" cũng không hỏi Cố Niệm Bắc phát hiện từ khi nào. Sau khi nàng biết Cố Niệm Bắc chính là Cố Niệm Bắc, nàng liền biết sớm muộn gì Cố Niệm Bắc cũng có thể phân biệt hai nàng, huống chi đây đã là lần cuối cùng nàng tới thế giới này, có biết rồi cũng không còn ý nghĩa gì nữa.

Đại khái bởi vì là lần cuối cùng, cho nên thời gian "Giang Nam Ảnh" ở lại đây so với bất cứ lần nào phía trước đặc biệt lâu, nhưng mà, có lâu đến mấy thì kết cục nàng cũng phải trở về. Sau khi ý thức được điểm này, "Giang Nam Ảnh" lộ ra một nụ cười, mấy năm nay nàng cười quá ít, đã sắp không biết cười như thế nào, nói: "Tôi phải về rồi, vậy nên... Tạm biệt."

"Tạm biệt, tôi vẫn luôn muốn nói với chị, chị là bằng hữu cũng như đối thủ tôi vô cùng thưởng thức." Từ cảnh chụp bổ sung vừa rồi, Cố Niệm Bắc liền hiểu đây có lẽ là lần cuối cùng nàng nhìn thấy người bạn cũ này. Sau khi ý thức được người trước mặt là vị bằng hữu cũ kia, trong đầu lập tức hiện lên rất nhiều hình ảnh, nàng cuối cùng cũng hiểu ra, rất nhiều lần phía trước nàng hẳn là đã gặp người bạn cũ này.

Lúc trước Cố Niệm Bắc vẫn luôn tự hỏi một vấn đề, nếu bản thân mình tới thế giới này, vậy một bản thân khác của thế giới này đã đi đâu. Hiện tại nghĩ lại, bản thân mình ở thế giới này hẳn là đã đến thế giới cũ của nàng rồi.

"Giang Nam Ảnh" nhìn Cố Niệm Bắc lần cuối, trước khi không gian trở nên vặn vẹo, nàng đột nhiên rõ ràng mà nghe thấy một tiếng "Em gái", lúc sau, không gian bắt đầu vặn vẹo không ngừng........

"Làm sao vậy?" Giang Nam Ảnh còn nhớ bản thân rõ ràng là đang hoá trang, tại sao lập tức đã tẩy trang xong luôn rồi, Cố Niệm Bắc còn đứng ở bên cạnh mình, nhìn dáng vẻ giống như đã quay chụp bổ sung xong. Giang Nam Ảnh bất động thanh sắc liếc mắt nhìn thời gian trên điện thoại, phát hiện bản thân vậy mà đã mất đi kí ức trong một giờ, nàng lập tức phản ứng lại đây hẳn là bởi vì một bản thân khác đã tới.

"Không có gì, vừa rồi gặp được một người bạn cũ." Cố Niệm Bắc từ chuyện "Qua Qua" xem như đã rõ, bản thân Giang Nam Ảnh cũng đã biết một ít tình huống.

"Là người bạn cũ như thế nào?" Giang Nam Ảnh rất bình tĩnh hỏi.

"Vừa địch vừa bạn đi."

"Chị đây có phải cũng coi như là vừa địch vừa bạn không?" Giang Nam Ảnh rất muốn biết đáp án trong lòng Cố Niệm Bắc.

"Chị không tính, chị với nàng không giống nhau, em và em cũng không giống nhau." Cố Niệm Bắc rất rõ ràng, nếu nàng lấy lại được những ký ức đó sớm một chút, hết thảy đều sẽ không giống hiện tại. Năm tháng khiến người ta trưởng thành, nhưng sau khi trưởng thành nàng lại quá thông minh, người thông minh thì sẽ không đi làm việc ngốc. Nếu cả hai đều là người thông minh, càng không thể.

"Không giống chỗ nào nha?" Giang Nam Ảnh có một cảm giác, rằng một bản thân khác về sau sẽ không bao giờ xuất hiện nữa.

"Bởi vì em yêu chị."

------------Hết Chương------------

loading...

Danh sách chương: