Chương 36: Uống say!
"Sau khi ta ra ngoài, ngươi nhớ không được chạy loạn đó". Tần Thiếu Vũ căn dặn. "Trong cốc có nhiều cơ quan, tránh cho bị thương"
"...Hái hoa tặc thì sao?". Thẩm Thiên Lăng luôn nhớ kỹ chuyện này. Hắn một chút cũng không muốn đang ngủ thì bị người ta tới "hái"! Hoa cúc nhất định phải được bảo vệ thật tốt, bởi vì đặc biệt yếu ớt!
Tần Thiếu Vũ xoa đầu hắn. "Dù bản lĩnh lớn thế nào cũng chỉ có thể làm bậy trong thành mà thôi. Cơ quan ở Quỳnh Hoa cốc hao hết năm năm tâm huyết của Diệp Cẩn, dù là cao thủ khinh công như tiểu Ngũ cũng không thể tuỳ tiện xông vào, huống hồ là một hái hoa tặc"
"Ngươi chắc chứ?". Thẩm Thiên Lăng nghi ngờ một chút. Cái xã hội không được giám sát 24 tiếng đồng hồ này thật khiến người ta không có cảm giác an toàn!
"Đương nhiên, huống hồ dù hắn mọc cánh bay vào được thì ngoài phòng còn có ám vệ Truy Ảnh cung và Nhật Nguyệt sơn trang bảo vệ ngươi". Tần Thiếu Vũ giúp hắn lau khô tóc. "Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn trong phòng, đừng chạy lung tung thì nhất định không sao"
"Được rồi". Thẩm Thiên Lăng quay về trong chăn, dùng ánh mắt tràn ngập mong đợi nhìn hắn – ngươi nhất định phải sớm về đó! Vì ta ở một mình hơi chột dạ!
Tần Thiếu Vũ đắp kín chăn bông cho hắn rồi xoay người ra cửa.
Trên trúc lâu, Diệp Cẩn đang nửa nằm nửa ngồi uống rượu. Trăng lên cao, gió mát từng trận, một thân áo lụa xanh biếc nhẹ nhàng như tiên, xung quanh vô số bươm bướm quanh quẩn, không nhiễm một chút bụi, quả thật chính là tiên khí bức người!
Tần Thiếu Vũ bay lên lầu, lời ít mà ý nhiều nói. "Ngươi chừng nào thì mới hết động dục?"
Diệp Cẩn vốn đang chờ hắn khen hai câu, kết quả lại bị tàn nhẫn dội một gáo nước lạnh, vì vậy giận dữ nói. "Ngươi rốt cuộc tới chỗ ta làm gì?"
"Du sơn ngoạn thuỷ". Tần Thiếu Vũ tự rót cho mình một chén Lê Hoa Thiêu.
"Gần đây giang hồ đang đồn ầm lên là ngươi muốn dẫn Thẩm Thiên Lăng đi Nam Hải giải độc!". Diệp Cẩn lành lạnh nói.
"Muốn đi, nhưng không gấp". Tần Thiếu Vũ nói. "Vừa mới vào hạ, hàn độc của hắn tạm thời không phát tác"
"Chữa thương thì càng sớm càng tốt". Diệp Cẩn khó hiểu. "Sao lại có đạo lý ngại sớm chứ?"
"Ta tự có chừng mực". Tần Thiếu Vũ đánh gãy trọng tâm câu chuyện, rõ ràng không muốn nói tiếp chuyện này.
"Nếu Thẩm Thiên Phong biết ngươi có ý định kéo dài, coi chừng bị đánh". Diệp Cẩn nhắc nhở.
Tần Thiếu Vũ không đáp, chỉ lắc lắc chén rượu, ngửa đầu một hơi cạn sạch.
Trong phòng ngủ, Thẩm Thiên Lăng nằm lì trên giường, vất vả đọc quyển sách Lý phu tử cho, ngáp mấy cái liền!
Nỗi khổ xem mà không hiểu ai có thể thấu cho, phiên dịch miễn phí lại không có ở đây, thật là cực kì sốt ruột.
Nửa đêm sao không chịu ngủ mà muốn chạy loạn khắp nơi kia chứ!
Thẩm Thiên Lăng vung chăn ngồi dậy, tâm trạng cáu kỉnh.
"Công tử có việc gì sao?". Ám vệ ngoài phòng nghe được động tĩnh, vì vậy ở bên cửa sổ thấp giọng hỏi.
"Ặc, không có gì". Thẩm Thiên Lăng thật ra rất muốn nắm cổ áo hắn gào lên "mau tìm Tần Thiếu Vũ về đây cho lão tử", nhưng có điều chỉ suy nghĩ một chút mà thôi! Hắn còn chưa ngu đến mức gào lên thật, vì rất mất mặt!
"Thế nhưng công tử đã trăn trở suốt một canh giờ". Ám vệ chọc thẳng vào trọng điểm.
Thẩm Thiên Lăng: ...
Đại ca ngươi nhất định phải nói trắng ra vậy sao!
"Hay là thuộc hạ đi gọi Cung chủ về?". Ám vệ vô cùng hiểu ý người khác.
Thẩm Thiên Lăng bình tĩnh nói. "Không cần!"
Mọi người trong viện lập tức trao đổi ánh mắt, mấy chữ này của Thẩm công tử thật sự nồng nặc khí chất khẩu thị tâm phi (miệng nói một đường tâm nghĩ một nẻo ~)!
Rõ ràng chính là nhớ Cung chủ, còn nói cái gì không cần!
Mới tách ra một chút đã không ngủ được, quả nhiên so với lời đồn lại càng yểu điệu!
Trình độ ân ái quả thật cực kì động trời!
Vì vậy ám vệ bốc thăm chọn người chạy đi Trúc lâu tìm Cung chủ nhà mình.
"Lăng nhi nhớ ta đến mức trăn trở ngủ không được?". Tần Thiếu Vũ đang uống rượu ở Trúc lâu nghe được tin này, đuôi mày không tự chủ nhướn lên.
Diệp Cẩn chán ghét. "Vẻ mặt đắc ý này của ngươi thật khiến ta không nhịn được muốn đánh ngươi một trận"
"Rượu rất ngon". Tần Thiếu Vũ đặt chén rượu xuống, hơi say mà ra khỏi Trúc lâu.
Ám vệ theo sau trở về, hơi nổi da gà.
Tình tiết say rượu mất lý trí này tuy không thể nhìn thấy nhưng nghe một chút cũng tốt a!
Thật sự đặc biệt chờ mong!
Mà cùng lúc đó, Thẩm tiểu thụ còn đang ôm chăn đếm cừu! Để có thể trợ giúp cho việc gây ngủ, thậm chí còn dùng tiếng Anh đếm!
Một con cừu, hai con cừu... bốn mươi lăm con cừu... một trăm ba mươi bảy con cừu... Mơ mơ màng màng, rốt cuộc buồn ngủ kéo tới, Thẩm Thiên Lăng ngáp một cái, đang định chìm vào giấc mộng ngọt ngào, cửa phòng lại bị người mạnh mẽ đẩy ra!
A a a WTF hái hoa tặc! Thẩm Thiên Lăng "soạt" một tiếng ngồi dậy, dùng ánh mắt cực kì cảnh giác nhìn ra cửa!
"Còn chưa ngủ sao?". Tần Thiếu Vũ đóng cửa phòng.
Hô... Thẩm Thiên Lăng thở phào nhẹ nhõm, bọc chân quay về trên giường.
Quả thật hù chết người!
"Sao còn chưa ngủ?". Tần Thiếu Vũ ngồi bên giường.
Thẩm Thiên Lăng nhăn mũi hai cái. "Ngươi uống rượu hả?"
"Ừ". Tần Thiếu Vũ nằm bên cạnh hắn, nét mặt hơi biếng nhác.
Ừ muội ngươi! Cả người đầy mùi rượu đừng ngủ trên giường lão tử a! Thẩm Thiên Lăng nhéo lỗ tai hắn. "Đi tắm trước đi!"
"Không". Tần Thiếu Vũ kéo chăn trùm đầu.
"Không tắm phải ngủ trên sàn". Thẩm Thiên Lăng đẩy hắn xuống dưới.
Không đẩy được!
Không những không đẩy được, ngược lại còn bị hắn ôm vào lòng, hung hăng cọ cọ hai cái.
"Ngươi cái tên cầm thú này!". Thẩm Thiên Lăng căm giận kháng nghị.
"Thế này mà là cầm thú sao?". Tần Thiếu Vũ cười nhẹ, tay phải bóp bóp một bên mông của hắn. "Như vầy mới đúng"
A a a! Thẩm Thiên Lăng kinh sợ giãy ra, một cước đá hắn xuống giường!
Tần Thiếu Vũ: ...
"Lộn xộn nữa thì chặt tay!". Thẩm Thiên Lăng hùng hổ trừng hắn.
"Ưm, muốn tắm". Tần Thiếu Vũ tựa bên ngăn tủ, sắc mặt hơi ửng hồng.
Thẩm Thiên Lăng coi như không nghe thấy, ôm chăn nghiêm túc ngủ!
"Phu nhân, ta muốn tắm". Tần Thiếu Vũ tựa vào bên giường, nhẹ nhàng chọt cái mông của hắn.
"Muội ngươi!". Thẩm Thiên Lăng giơ tay cho hắn một cái tát! Đừng tưởng có thể thừa dịp say rượu mà lợi dụng của lão tử!
"Phu nhân...". Tần Thiếu Vũ dùng ánh mắt bị bỏ rơi nhìn hắn.
WTF lại còn Moe!
Khó thấy được vẻ mặt này của hắn, Thẩm Thiên Lăng "phụt" một cái bật cười.
Tần Thiếu Vũ nắm bắt thời cơ, ôm hắn thành công chạy về giường.
"Lão tử buồn ngủ a!". Thẩm Thiên Lăng gào khóc gọi. "Ngươi đủ chưa!"
Ám vệ hít một hơi lãnh khí, rối rít ở ngoài phòng cắn mu bàn tay, phu nhân thật phóng túng!
"Choáng đầu". Tần Thiếu Vũ cau mày. "Xoa cho ta một chút"
"Không". Thẩm Thiên Lăng giấu tay dưới mông.
Tần Thiếu Vũ cúi đầu, làm ra vẻ mặt sắp hôn lưỡi!
WTF! Thẩm Thiên Lăng nhanh chóng vươn tay che miệng hắn. "Ngươi ngươi ngươi muốn làm gì, bình tĩnh một chút!"
"Đau đầu". Trán Tần Thiếu Vũ chạm vào trán hắn.
"Ta giúp ngươi xoa, không cho lộn xộn nữa, cũng không cho sờ ta!". Thẩm Thiên Lăng cảnh cáo!
"Ừ". Tần Thiếu Vũ gật đầu, ngồi dậy bắt đầu cởi áo, cởi xong lại duỗi tay xuống quần, rõ ràng có xu thế loã thể!
Thẩm Thiên Lăng rơi lệ đè lại tay hắn. "Chừa cái này lại đi! Chúng ta phải làm người văn minh!"
XX không thể tuỳ tiện cho người ta thấy!
Tần Thiếu Vũ ngừng tay, phát ra thở dài sâu sắc từ nội tâm.
Thẩm Thiên Lăng đỡ trán, vẻ mặt tràn đầy tiếc nuối này là sao đây.
Ngươi cũng không phải có sở thích trần truồng!
Trên bàn ánh nến chập chờn, Tần Thiếu Vũ nằm trên giường, bình thản không gì sánh được tiếp nhận xoa bóp, rõ ràng cực kì thoải mái! Thậm chí còn yêu cầu hắn giúp ấn thắt lưng và đấm chân! Thẩm Thiên Lăng chịu nhục đáp ứng toàn bộ, quả thật chính là chuyên viên SPA chuyên nghiệp! Tần Thiếu Vũ lúc tỉnh thì hắn dám chọc, nhưng lúc say rượu tuyệt đối phải chiều theo, bằng không lỡ hầu hạ không thoải mái dẫn đến nổi lên thú tính, kẻ thua thiệt vẫn là mình!
Nỗi thống khổ của quần thể yếu thế ai có thể hiểu!
Làm một nhược thụ hợp cách, mười mấy phút sau cánh tay Thẩm Thiên Lăng bắt đầu mỏi, vì vậy lén lút ngừng tay, cúi đầu muốn xem hắn đã ngủ chưa.
Tần Thiếu Vũ một tay đè hắn dưới thân, mắt say lờ đờ, mê mang nói. "Phu nhân kề sát như vậy, muốn làm gì?"
Lão tử cái gì cũng không muốn làm! Thẩm Thiên Lăng không ngừng kêu khổ, mẹ kiếp ngươi nhất thiết không được hôn một cái đó!
"Thật đẹp". Tần Thiếu Vũ nhìn mặt hắn mà khen ngợi.
Thẩm Thiên Lăng cười gượng. "Ngươi cũng rất anh tuấn, hay là trước hết đứng dậy khỏi người ta cái đã?"
"Không". Tần Thiếu Vũ đè trên người hắn. "Hát một điệu hát dân gian nghe một chút"
Thẩm Thiên Lăng: ...
"Mau hát!". Tần Thiếu Vũ bóp cái mông hắn, mùi rượu nồng nặc nói. "Không thì ta sẽ hôn ngươi!"
Ta ân cần thăm hỏi cả nhà ngươi a! Thẩm Thiên Lăng lệ rơi đầy mặt. "Tại bên kia núi bên kia biển có một đám yêu tinh màu xanh..."
Tần Thiếu Vũ thoả mãn cọ cọ trên cổ hắn, bắt đầu vù vù ngủ.
"Ta không thở nổi!". Thẩm Thiên Lăng đẩy hắn.
Tần Thiếu Vũ không nhúc nhích ngáy ngủ.
"Ngồi dậy một chút a!". Thẩm Thiên Lăng kéo tai hắn gào thét, đổi tư thế rồi ôm cũng được a! Cứ như vậy sáng mai lão tử sẽ liệt nửa người! Hơn nữa ngươi còn nặng như thế!
Tần Thiếu Vũ nắm tay hắn, tiếp tục ngủ say sưa.
"Cháy kìa! Động đất kìa! Có cướp! Hái hoa tặc!". Thẩm Thiên Lăng cất tiếng gào khóc.
Thuộc hạ ngoài cửa sổ chậc chậc, phu nhân rên rỉ thật là có tình thú, quả nhiên không giống người thường, cực kì hoạt bát.
Sau mười mấy phút, Thẩm Thiên Lăng tuyệt vọng nằm trên giường than, xuyên việt không chết cũng sẽ bị đè chết tươi...
"Phu nhân...". Tần Thiếu Vũ còn đang ôm hắn cọ.
"Đồ chết tiệt". Thẩm tiểu thụ giận. "Chờ sau khi ngươi tỉnh rượu, lão tử nhất định tuyệt giao với ngươi!"
"Ưm". Tần Thiếu Vũ cắn lỗ tai hắn một cái.
Thẩm Thiên Lăng quả thật khóc không ra nước mắt, ta tạo nghiệt gì thế này...
"Có người muốn xông vào Quỳnh Hoa cốc!". Ngoài cửa đột nhiên truyền tới tiếng thét kinh hãi, sau đó có tiếng đạn tín hiệu bắn lên! Thẩm Thiên Lăng còn chưa kịp phản ứng thì Tần Thiếu Vũ đã giống như báo săn mà đứng lên, vươn tay cầm bảo kiếm bên đầu giường, ánh mắt còn lợi hại hơn chim ưng.
Thẩm Thiên Lăng: ...
"Xảy ra chuyện gì?". Tần Thiếu Vũ trầm giọng hỏi ngoài cửa sổ.
"Bẩm cung chủ, lối vào Quỳnh Hoa cốc có đạn tín hiệu của thủ vệ, chắc là có người muốn xông vào!". Thuộc hạ nói. "Có cần chúng ta dẫn người qua xem không?"
"Đi xem đi, có việc thì tuỳ thời báo cáo". Tần Thiếu Vũ nói.
Ám vệ nhận lệnh đi, Tần Thiếu Vũ quay đầu nhìn Thẩm Thiên Lăng, vừa mới chuẩn bị kêu hắn mặc quần áo đàng hoàng thì trước mặt đã bay tới một cái gối, theo sau là tiếng gầm giận dữ.
"Ngươi dám giả say với ta!!!!!!!!!"
Mẹ kiếp tuyệt giao a!!!!!!
loading...
Danh sách chương:
- Chương 1: Xuyên việt oanh oanh liệt liệt
- Chương 2: Đừng cử động, coi chừng động thai
- Chương 3: Trong thiên viện có người muốn thắt cổ
- Chương 4: Chuộc về một kẻ rắc rối
- Chương 5:Ta muốn trang điểm
- Chương 6: Chuột rút là chuyện lớn
- Chương 7: Thần thú
- Chương 8: Thẩm thiếu gia chăm chỉ hiếu học !
- Chương 9: Đồ chết tiệt !!!
- Chương 10: Yêu nghiệt to gan !!!
- Chương 11: Nhảy lầu !!!
- Chương 12: Lưu manh
- Chương 13:Ảnh đế tầng tầng lớp lớp
- Chương 14: Trần gian tiên cảnh!
- Chương 15: Tuyết lưu ly
- Chương 16: Không nhất định phải thành thân!
- Chương 17: Xuất phát
- Chương 18: Bầy rắn kéo tới!
- Chương 19: Oan nghiệt!
- Chương 20: Mau quăng tuyết lưu ly đi!
- Chương 21: Núi thiên mộ
- Chương 22: Ám sát
- Chương 23: Mọi người cùng nhau đi cướp người!
- Chương 24: Hành trình tạm hoãn
- Chương 25: Thuốc có vấn đề
- Chương 26: Gặp phải người quen
- Chương 27: Tặng một món quà
- Chương 28: Ngươi cố ý đúng không?
- Chương 29: Cổ trùng
- Chương 30: Thật sự ân ái!
- Chương 31: Một chút thành ý cũng không có !
- Chương 32: "..."
- Chương 33: Trạm dịch mục nát!!!
- Chương 34: Âm thầm hạ độc!
- Chương 35: Quỳnh Hoa cốc
- Chương 36: Uống say!
- Chương 37: Phu nhân thử với ta một chút !!
- Chương 38: Thật là lóa mắt!
- Chương 39: Nhà cao cửa rộng!
- Chương 40: ...
- Chương 41: Hái hoa tặc!
- Chương 42: Lạc mất một người!
- Chương 43: Chúc Thanh Lam!
- Chương 44: Thẩm tiểu thụ moe ngốc nghếch!
- Chương 45: Lý Bạch Hạo!
- Chương 46: Béo ú!
- Chương 47: Rên rỉ
- Chương 48: Giăng bẫy!
- Chương 49: Nửa đêm hành động!
- Chương 50: Ma giáo giáo chủ rất xui xẻo!
- Chương 51: Đời sống tình nhân!
- Chương 52: Chỉ là vô ý thôi!
- Chương 53: Lạc mất người!
- Chương 54: Tự lực cánh sinh mà diễn kịch!
- Chương 55: Bụng mỡ không ai sờ!
- Chương 56: Thật vất vả!
- Chương 57: Ta nói cho ngươi nghe!
- Chương 58: Đụng... đụng... đụng phải ai kia!
- Chương 59: Thiên ổ thuỷ trại!
- Chương 60: Khi hồ ly tinh gặp hồ ly tinh!
- Chương 61: Thư gì chứ!
- Chương 62: Tần cung chủ lãnh khốc!
- Chương 63: Tra án!
- Chương 64: Trúng độc ngoài ý muốn!
- Chương 65: Thật không biết nên nói gì mới tốt!
- Chương 66: Không có gì muốn nói sao?
- Chương 67: XX xong không có cơm ăn!
- Chương 68: Gay và quan hệ theo nhu cầu!
- Chương 69: Phải kéo giãn khoảng cách với hồ ly tinh!
- Chương 70: Ngươi đưa ta cái gì thế!
- Chương 71: Có rất nhiều chuyện quan trọng hơn giang hồ!
- Chương 72: Hắc phong trại!
- Chương 73: Hai cái kia là hai cái gì!
- Chương 74: Ô long!
- Chương 75: Cái thế giới lãnh đạm gì thế này!
- Chương 76: Thẩm đại thiếu gia anh tuấn!
- Chương 77: Sính lễ cũng đã nhận rồi!
- Chương 78: Hoa sen xanh!
- Chương 79: Lạc tuyết công tử là kẻ điên!
- Chương 80: Hoàng kim nhãn xuất hiện!
- Chương 81: Giả bộ bệnh!
- Chương 82: Tần cung chủ đi làm nhiệm vụ!
- Chương 83: Ngươi đến giả trang lăng nhi!
- Chương 84: Kĩ xảo biểu diễn!
- Chương 85: Diệp cốc chủ ngạo kiều!
- Chương 86: Thiếu hiệp ngươi phải rụt rè một chút!
- Chương 87: Thẩm công tử nóng nảy!
- Chương 88: Chim điêu báo tang!
- Chương 89: Xin lỗi!
- Chương 90: Thôn xóm sơn dã!
- Chương 91: Tiểu phượng hoàng!
- Chương 92: Phượng hoàng lớn và phượng hoàng nhỏ!
- Chương 93: Quả nhiên không phải người phàm!
- Chương 94: Cao nhân ẩn cư!
- Chương 95: Thu đồ đệ!
- Chương 96: Mang cục bông rời núi!
- Chương 97: Ma giáo thật xấu xa!
- Chương 98: Thiên ổ thuỷ trại!
- Chương 99: Đại ca và đại tẩu!
- Chương 100: Mọi người cùng tụ tập!
- Chương 101: Rắc rối phức tạp!
- Chương 102: Mật thám này nọ quả thật đáng ghét!
- Chương 103: Lẻn vào thiên ổ thuỷ trại!
- Chương 104: Thật sốt ruột!
- Chương 105: Đoạn ái tình cẩu huyết!
- Chương 106: Tất cả mọi người đều nóng nảy!
- Chương 107: Cà rốt, ớt xanh và đậu nành!
- Chương 108: Chúng ta dù gì cũng là danh môn chính phái!
- Chương 109: Thật là cảm động thấu trời đất!
- Chương 110: Có thể làm mấy chuyện khác hay không!
- Chương 111: Thẩm công tử cực kì moe!
- Chương 112: Đại chiến!
- Chương 113: Kết thúc!
- Chương 114: Tự nhiên chen ngang!
- Chương 115: Tần cung chủ phúc lớn mạng lớn!
- Chương 116: Tỉnh dậy rồi thật tốt!
- Chương 117: Cục bông rất hoang mang!
- Chương 118: Làm rõ!
- Chương 119: Cục bông chỉ muốn ngủ mà thôi!
- Chương 120: Không yên tĩnh được!
- Chương 121: Tần cung chủ là một tiểu công tốt!
- Chương 122: Tần cung chủ không giống trong lời đồn!
- Chương 123: Phu nhân nhà ta cực kì được hoan nghênh!
- Chương 124: Thẩm công tử sinh bệnh thật khiến người ta tan nát cõi lòng!
- Chương 125: Thẩm tiểu thụ rất lo cho gia đình!
- Chương 126: Nhân vật đình đám!
- Chương 127: Thu dọn hành lý!
- Chương 128: Nghe nói đi ăn với ngươi thì được tiền!
- Chương 129: Chuyện quan trọng nhất!
- Chương 130: Ngày càng náo nhiệt!
- Chương 131: Mau trả nam nhân của ta lại đây!
- Chương 132: Miệng lưỡi độc địa thật đáng ghét!
- Chương 133: Cười hay không cười cũng đều xấu như nhau!
- Chương 134: Liên kết!
- Chương 135: Mỗi người đều có tính toán riêng!
- Chương 136: Hơn nữa hắn còn xấu xí như vậy!
- Chương 137: Thẩm tiểu thụ!
- Chương 138: Chuyện lớn bằng trời!
- Chương 139: Đại ca xuất hiện!
- Chương 140: Sao ngươi có thể tuỳ tiện đi ra chứ!
- Chương 141: Mỗi người đều tự đi trước!
- Chương 142: Thuận lợi đến nam hải!
- Chương 143: Tra tấn nho nhỏ!
- Chương 144: Hải tặc không dễ làm!
- Chương 145: Không ai mà không thích ngươi!
- Chương 146: Quả thật đê tiện!
- Chương 147: Đảo nhiễm sương!
- Chương 148: Đánh giặc xong mới thành thân được!
- Chương 149: Thẩm đại hiệp vùng lên!
- Chương 150: Quả thật sốt ruột!
- Chương 151: Do thám!
- Chương 152: Vạn dặm tìm chồng!
- Chương 153: Quý trọng người trước mắt!
- Chương 154: Ngươi có phải uống thứ thuốc kì quái gì rồi không?
- Chương 155: Câu chuyện này thật cảm động!
- Chương 156: Ta ra sa mạc tìm với ngươi!
- Chương 157: Sau này nhớ trả cho ta một thứ đắt tiền!
- Chương 158: Kiểu khoe của cấp thấp này quả thật không có kỹ thuật!
- Chương 159: Cung chủ nhà ta rất biết lý lẽ!
- Chương 160: Khẩu vị quá nặng!
- Chương 161: Ta có một điều kiện!
- Chương 162: Mỹ nam kế thật khiến Thẩm tiểu thụ không vui!
- Chương 163: Đây là nam nhân của ta!
- Chương 164: Ngươi khách sáo đi!
- Chương 165: Ngươi là ngôi sao may mắn của ta!
- Chương 166: Thẩm tiểu thụ rất hên!
- Chương 167: Về nhà!
- Chương 168: Không phải chỉ là thành thân thôi sao?
- Chương 169: Cái quái gì thế này?
- Chương 170: Cùng nhau về nhà!
- Chương 171: Tình về!