CHƯƠNG 3 : Ngủ chung
Ở vào khoảng giữa cổ trên người Minh Thành Hữu có hương vị dễ ngửi cùng mùi vị thuốc lá khêu gợi. Mà trong lúc đó tí nữa thì Phó Nhiễm hết thảy xem nhẹ.
Cô có cảm giác không thở được, hai tay không có chỗ để đành phải đưa về phía trước. Ít nhất, cô có thể cảm giác được làn da Minh Thành Hữu rất đẹp, không bằng trong tưởng tượng của cô về đàn ông như vậy sẽ có cảm giác thô ráp.
Phó Nhiễm thấy khó chịu không chịu nổi, chợt cảm thấy trong lồng ngực tựa như sắp nổ tung, bình thường lại không nghĩ cách nào tránh ra, cô chỉ sợ cái đầu mình sẽ bị bụng hắn kẹp cho chết.
Phó Nhiễm há mồm.
Theo tiếng hắn kêu rên lên, người cô đã bị ném ra giường.
Minh Thành Hữu cúi đầu, hắn vẫn kiêu ngạo, bụng hắn thình lình hiện ra rõ ràng dấu răng, bốn phía có lưu nước bọt trong suốt. Hắn ngạc nhiên ngẩng đầu, như đang ngó chừng bên trong vườn thú một con mãnh thú.
"Cô thuộc giống gì?"
"Con thỏ."
Minh Thành Hữu khịt mũi coi thường.
"Con thỏ? Tôi xem là con cọp đi?"
Tay Phó Nhiễm để trên mặt giường, đứng dậy như phải đi. Bên cạnh Minh Thành Hữu lại đè vai trái cô xuống.
"Đi đâu?"
"Nhà anh lớn như vậy, tôi sang luôn phòng khách đi?"
Cánh môi mỏng của hắn xem ra không có ý cười.
"Cô ra đi thử một chút? Tôi dám cam đoan, Tiêu quản gia giờ này sẽ đang canh giữ ở cửa, cô muốn bước ra một bước, trong vòng nửa giờ, mẹ tôi tất nhiên sẽ chạy đến, áp giải cô cùng tôi ngủ trên một cái giường, cô tin hay không?"
Nhắc tới mới nhớ bộ dạng Tiêu quản gia vừa rồi ghé đầu xem chừng, Phó Nhiễm không muốn tin cũng khó khăn.
"Cô gái xuất hiện ở bữa tiệc đính hôn kia là người trong lòng anh chứ?"
Ánh mắt Minh Thành Hữu ma mị, tựa như châm chọc, sau khi thấy thần sắc Phó Nhiễm, hắn như vô tâm.
"Nếu không muốn làm con dâu Minh gia, tại sao đáp ứng đính hôn?"
"Vậy còn anh?"
Phó Nhiễm ngẩng đầu, muốn từ đó nhìn ra ý trả lời.
"Cô đừng mơ tưởng moi ra chút lời nói từ trong miệng tôi, cùng tôi chơi, cũng không áng chừng tự lượng sức mình bao nhiêu, tôi cho cô biết, tôi rất nguyện ý, cô trông nom cô gái trong bữa tiệc đính hôn kia làm cái gì, sau này cùng tôi sống qua ngày chính là cô."
Phó Nhiễm thiếu chút nữa nổi đóa.
Minh Thành Hữu thuận thế đẩy cô ngã, áo sườn xám xẻ tà lộ tới bắp đùi, hai cánh tay hắn đè lại bả vai Phó Nhiễm, người nghiêng xuống dưới.
"Tối nay là đêm động phòng của chúng ta, đến đây đi."
Hắn lộ ra bộ dáng này, Phó Nhiễm chuyển mắt, Minh Thành Hữu vẻ bề ngoài như tỉ mỉ ngũ quan tiến tới gần cô, bàn tay hắn lần nữa không chút khách khí để trên mặt cô.
"Ở trên giường hãy chuyên tâm một chút."
"Anh thật muốn?" Phó Nhiễm định không tránh.
" Có thật cô không muốn?"
Phó Nhiễm chỉ nghe lời đồn đại bên ngoài Minh Tam Thiếu phong lưu thành tính, cô cho là sẽ đối phó được vị công tử này, không nghĩ thủ đoạn của hắn hẳn là hạng nhất. Ngón tay Phó Nhiễm bắt đầu cởi cúc áo.
"Được, bắt đầu đi."
Vạt áo sườn xám phượng hoàng đã hé mở, mơ hồ lộ ra áo quấn ngực màu đen, tay Phó Nhiễm khẽ run, cô đang đánh cuộc, nếu như thua cuộc . . . . . .
Ánh mắt của cô nhìn chăm chú về phía trước ngực hắn, cùng lắm thì chính là một đêm. Nếu cô đã đáp ứng đính hôn, cũng nghĩ đến tính toán xấu nhất.
Thân thể Minh Thành Hữu nơi nào đó, lại có phản ứng.
Trong mắt của hắn thoáng qua một tia ảo não, nhanh chóng rời đi, bước đi tới phòng tắm. Bên trong phòng tắm tiếng nước chảy róc rách, âm thanh kia lọt vào tai Phó Nhiễm, giống như bị ném vào chảo dầu nóng bỏng, cô đứng dậy, hai tay vội vàng cài nút áo.
Lúc Minh Thành Hữu đi ra, cô đã lần nữa ngồi ngay ngắn ở mép giường. Hắn mở ra tủ treo quần áo, ngay trước mặt Phó Nhiễm mặc vào áo ngủ.
Trong tủ quần áo treo đầy quần áo nữ style mới, vừa mắt, tất cả đều là Lý Vận Linh sai người chuẩn bị. Quả nhiên, Phó Nhiễm chỉ cần mang cái vỏ rỗng tới là xong.
Minh Thành Hữu mở ti vi, nơi này là nhà của hắn, hắn tự nhiên không cố kỵ điều gì, hai cái chân dài vén, cánh tay gối sau đầu, tư thái nhàn nhã nhìn lên báo cáo kinh tế.
Phó Nhiễm trong tủ quần áo tìm ra áo lót, chọn món kiểu dáng áo ngủ hiện đại, cô đi vào phòng tắm, động tác máy móc đem cửa khóa trái.
Hai chân cứng nhắc trở nên vô lực, Phó Nhiễm dựa khẽ hướng cánh cửa, giờ này, cô một mình. Một nơi xa lạ , không thuộc về cô .
Trong mắt cô chua xót khó nhịn, khóc cũng không muốn. Phạm Nhàn nói cô tính tình lãnh đạm, không giống cô gái bình thường như vậy là thân thiết với mẹ. Phó Nhiễm nhẹ lau khóe mắt, bọn họ chỉ là đều nhìn không thấy suy nghĩ trong lòng cô, cũng không còn người có thể cho cô yêu.
Bồn tắm mát xa của Minh gia có thể sử dụng mô hình hồ bơi nhỏ để hình dung, toàn bộ tự động hiệu ứng, gạch men sứ nhập khẩu lát nền, nghe nói loại này gạch men sứ mỗi khối đều có yêu cầu nghiêm khắc, một phân một ly cũng sẽ không kém. Phó Nhiễm tắm rửa xong đi ra ngoài, mới vừa mở cửa ra, liền nghe được Minh Thành Hữu đang gọi điện thoại.
"Làm cái gì? Anh còn có thể làm gì?"
Nghe được động tĩnh, hắn nâng tầm mắt lên liếc Phó Nhiễm.
"Sẽ không cùng cô ta lên giường... Còn có thể bởi vì ai? Em tự mình nói sao?"
Minh Thành Hữu khóe miệng nhếch lên nhạt nhẽo vui vẻ.
"Là, khuôn mặt cô ta khó coi, vóc người không tốt so với em, anh sợ đối với cô ta là cơn ác mộng, tốt... Ngày mai anh cùng em."
Phó Nhiễm đi đến bên giường, tầm mắt Minh Thành Hữu từ đầu đến cuối như lái đi không được đám sương bao phủ lên cô, hắn nâng chân trái, cúp điện thoại.
"Tôi ngủ ghế sô pha."
Phó Nhiễm nói ra. Minh Thành Hữu tựa như cảm thấy đương nhiên, con mắt dừng ở hướng cửa, hắn lông mày cau lại, thần sắc lộ ra tia tức giận.
"Hay là ngủ trên giường đi, nói không chừng mẹ tôi ở cái góc nào làm ký hiệu, muốn phát hiện chúng ta chia giường ngủ, không phải là đem tôi nháo chết."
Đúng thật là mẹ nào con nấy.
Sợ có chuyện, Phó Nhiễm nghĩ hay là ngủ bên cạnh Minh Thành Hữu. Hắn xem ti vi đến rất khuya, Phó Nhiễm lúc đầu trong lòng có đề phòng, nhưng nhịn không được mỏi mệt kéo đến, lúc chợt tỉnh dậy, phát hiện màn hình TV vẫn còn đang lóe lên, bên cạnh cũng không có động tĩnh, cũng thấy Minh Thành Hữu đang ngủ, Phó Nhiễm đưa lưng về phía hắn, dứt khoát một lần nữa nhắm mắt lại, yên tâm ngủ.
Cả đêm bình an vô sự.
Ngày mới bắt đầu, Phó Nhiễm sau khi ăn mặc chỉnh tề, dựa vào ý tứ của Minh Thành Hữu, khoác cánh tay của hắn xuống dưới lầu, Lý Vận Linh quả nhiên không ngờ sẽ tới sớm ngồi ở phòng khách.
"Tiểu Nhiễm, Thành Hữu, tối hôm qua ngủ có ngon không?"
"Rất tốt."
Minh Thành Hữu không ngừng gật đầu, hắn liếc về hướng Phó Nhiễm, khóe mắt ẩn chứa mập mờ.
Hai người đi theo Lý Vận Linh vào phòng ăn, bà hướng Tiêu quản gia bên cạnh nháy mắt, sau đó thì Tiêu quản gia vòng qua bàn ăn gỗ lim đi thẳng lên lầu.
Phó Nhiễm nâng chiếc đũa, khẽ thở dài, có lẽ tối hôm qua Minh Thành Hữu nói rất đúng, lúc này Tiêu quản gia sẽ liền đi nghiệm thu kết quả. Trong miệng Minh Thành Hữu ăn cháo, ánh mắt lóe ra ý vui vẻ lúc sáng lúc tối, hắn biết rõ, Phó Nhiễm có phiền muộn.
Một hồi sau, liền nghe tiếng bước chân Tiêu quản gia đi xuống lầu, trong ngực ôm ga giường, Phó Nhiễm nhìn cảm thấy hết sức quen mắt, đây không phải là ga giường tối hôm qua cô cùng Minh Thành Hữu ngủ hay sao?
Sắc mặt Tiêu quản gia khó coi, khẽ lay Lý Vận Linh, ánh mắt nhìn về phía Phó Nhiễm hàm chứa sự khinh bỉ.
Lý Vận Linh ném đũa xuống, thân mật vừa rồi đã tan thành mây khói.
"Phó Nhiễm, cô không phải là xử nữ ư?"
Phó Nhiễm nuốt cháo vào trong miệng nửa miệng, cô nhìn Minh Thành Hữu bên cạnh, chỉ thấy hắn thần thái tự nhiên chỉ lo ăn bữa sáng, mà môi mỏng lại nhấp nhẹ, tướng ăn ưu nhã, hoàn toàn tựa như không có ý định tham gia chuyện này.
Minh Thành Hữu múc thìa, tay trái để trước mặt, chiếc nhẫn đính hôn kia trong mắt Phó Nhiễm chợt lạnh.
loading...
Danh sách chương:
- CHƯƠNG 1 : Hữu Nhiễm
- CHƯƠNG 2 : Trừng phạt
- CHƯƠNG 3 : Ngủ chung
- CHƯƠNG 4 : Bồi bổ
- CHƯƠNG 5 : Chờ đợi
- CHƯƠNG 6 : Cô thật khác
- CHƯƠNG 7 : Nghĩ tôi muốn em sao?
- CHƯƠNG 8 : Không như mong muốn
- CHƯƠNG 9 : Làm hỏng chuyện tốt của anh
- CHƯƠNG 10 : Gây chuyện
- CHƯƠNG 11 : Đẹp nhất lúc cao trào
- CHƯƠNG 12 : Tam Thiếu bị đánh
- CHƯƠNG 13 : Tác phong đàn ông
- CHƯƠNG 14 : Hai người cùng sinh nhật
- CHƯƠNG 15 : Hôn môi
- CHƯƠNG 16 : Anh trai
- CHƯƠNG 17 : Người thứ ba
- CHƯƠNG 18 : Cần
- CHƯƠNG 19 : Chỉ là ôm
- CHƯƠNG 20 : Say rượu làm loạn (1)
- CHƯƠNG 21 : Say rượu làm loạn (2)
- CHƯƠNG 22 : Sự thật đau lòng
- CHƯƠNG 23 : Trở về
- CHƯƠNG 24 : Phá
- CHƯƠNG 25 : Xấu hổ trước mặt mọi người
- CHƯƠNG 26 : Tai nạn
- CHƯƠNG 27 : Diễn như vợ hiền
- CHƯƠNG 28 : Khổ nhục kế
- CHƯƠNG 29 : Say rượu hư thân
- CHƯƠNG 30 : Bị đuổi ra cửa
- CHƯƠNG 31 : Dục vọng uyên ương
- CHƯƠNG 32 : Cam lòng buông tha
- CHƯƠNG 33 : Quy tắc trò chơi
- CHƯƠNG 34 : Điệu nhảy tuyệt vời
- CHƯƠNG 35 : Bảo vệ em
- CHƯƠNG 36 : Phân rõ quan hệ
- CHƯƠNG 37 : Ảnh chụp
- CHƯƠNG 38 : Giam giữ thật sâu
- CHƯƠNG 39 : Sát muối vào miệng vết thương
- CHƯƠNG 40 : Đau lòng
- CHƯƠNG 41 : Nhìn lén
- CHƯƠNG 42 : Khổ sở cùng cô
- CHƯƠNG 43 : Tâm địa mờ ám
- CHƯƠNG 44 : Vị hôn thê không thể khinh thường
- CHƯƠNG 45 : Hạnh phúc bị tráo đổi
- CHƯƠNG 46 : Món quà đầu tiên
- CHƯƠNG 47 : Những phụ nữ khác
- CHƯƠNG 48 : Lời thề
- CHƯƠNG 49 : Quần lót gây tai hoạ
- CHƯƠNG 50 : Quan tâm đến cô
- CHƯƠNG 51 : Ngôi nhà bị phá huỷ
- CHƯƠNG 52 : Tai nạn
- CHƯƠNG 53 : Tội ác biến mất
- CHƯƠNG 54 : Kiên trì cùng thoả hiệp
- CHƯƠNG 55 : Theo đuổi tâm tư của mình
- CHƯƠNG 56 : Hạ mình để lấy lòng
- CHƯƠNG 57 : Thay đổi lớn
- CHƯƠNG 58 : Tranh cãi
- CHƯƠNG 59 : Cho rằng cô làm
- CHƯƠNG 60 : Vô tội thả ra
- CHƯƠNG 61 : Chúng ta kết hôn đi
- CHƯƠNG 62 : Bất ngờ đoạt quyền
- CHƯƠNG 63 : Phó Nhiễm rời đi, Tam Thiếu thất thế
- CHƯƠNG 64 : Đừng hạ thấp mình trước mặt tôi
- CHƯƠNG 65 : Rơi xuống địa ngục, mất đi
- CHƯƠNG 66 : Niết Bàn trở về (Cao trào)
- CHƯƠNG 67 : Cùng nếm nỗi đau
- CHƯƠNG 68
- CHƯƠNG 69
- CHƯƠNG 70 : Gây áp lực
- CHƯƠNG 71 : Làm cô nhục nhã - Một trả một
- CHƯƠNG 72 : Chúng ta làm lại từ đầu đi
- CHƯƠNG 73 : Một đêm cùng nhau
- CHƯƠNG 74 : Sóng gió xuất hiện
- CHƯƠNG 75 : Nghi ngờ bản thân có làm hay không
- CHƯƠNG 76 : Ôm hôn trong thang máy
- CHƯƠNG 77 : Chờ em ngủ cùng
- CHƯƠNG 78 : Bí mật giữa hai gia đình
- CHƯƠNG 79 : Minh Tam Thiếu bản tính vô lại
- CHƯƠNG 80 : Hồi ức tốt đẹp mà giờ mỏng manh
- CHƯƠNG 81 : Muốn ở cùng em nên mới nhân nhượng
- CHƯƠNG 82 : Tam Thiếu đùa giỡn phong lưu
- CHƯƠNG 83 : Ghen
- CHƯƠNG 84 : Đừng nói hắn là con riêng
- CHƯƠNG 85 : Phá vỡ thân thiết
- CHƯƠNG 86 : Muốn một tờ đăng ký kết hôn
- CHƯƠNG 88 : Tình mời tình cũ gặp nhau
- CHƯƠNG 88 : Đau đớn đoạn tuyệt tình thân
- CHƯƠNG 89 : Bắt đầu một lần nữa
- CHƯƠNG 90 : Cho dù biết rõ là vực sâu, tình yêu chỉ có một lần
- CHƯƠNG 91 : Lần đầu tiên yêu đương
- CHƯƠNG 92 : Nói với cô ba chữ
- CHƯƠNG 93 : Thiếu chút nữa là bị vạch trần
- CHƯƠNG 94 : Căn phòng thần bí
- CHƯƠNG 95 : Cố ý tặng quà sinh nhật giống nhau
- CHƯƠNG 96 : Giấu anh đi nghĩa trang
- CHƯƠNG 97 : Hung hăng đánh một cái
- CHƯƠNG 98 : Ý nghĩa của tình yêu
- CHƯƠNG 99 : Thế giới của cô tràn đầy phản bội
- CHƯƠNG 100 : Tháo dây lưng trước mặt mọi người
- CHƯƠNG 101 : Biết rõ lòng dạ Vưu Ứng Nhuỵ
- CHƯƠNG 102 : Minh Thành Hữu mất tích
- CHƯƠNG 103 : Cuối cùng, hạnh phúc ở lại trong trí nhớ
- CHƯƠNG 104 : Thu lưới
- CHƯƠNG 105 : Ném giấy đăng ký kết hôn
- CHƯƠNG 106 : Một nâng lên thiên đường, một rơi xuống địa ngục
- CHƯƠNG 107 : Bức cô tới đường cùng
- CHƯƠNG 108 : Phó Nhiễm, cô sẽ tới hôn lễ của chúng tôi sao?
- CHƯƠNG 109 : Mang thai, đau đớn ở hôn lễ ( Đại cao trào )
- CHƯƠNG 110 : Sẽ không cho cô có đứa bé
- CHƯƠNG 111 : Tận mắt thấy sự thay đổi
- CHƯƠNG 112 : Hai người phụ nữ cùng mang thai
- CHƯƠNG 113 : Hung hăng đánh Minh Thành Hữu
- CHƯƠNG 114 : Không cần đứa bé? Đừng hòng!
- CHƯƠNG 115 : Bị nhốt
- CHƯƠNG 116 : Ép cô ký thoả thuận
- CHƯƠNG 118 : Giở trò "Ly Miêu Hoán Thái Tử"
- CHƯƠNG 119 : Để mọi người biết cô mang thai giả
- CHƯƠNG 120 : Bỏ thuốc, xảy ra rắc rối
- CHƯƠNG 121 : Ghê tởm
- CHƯƠNG 122 : Kết hôn đồng thời ly hôn
- CHƯƠNG 123 : Sự thật bệnh tình
- CHƯƠNG 124 : Muốn chết ở trên người em
- CHƯƠNG 125 : Gặp lại nhau, người tôi yêu duy nhất là em
- CHƯƠNG 126 : Đây chính là cuộc hôn nhân tôi cho cô
- CHƯƠNG 127 : Giết chồng, đứa bé vẫn còn
- CHƯƠNG 128 : Hạnh phúc đời sau - Đổi lấy sinh mạng của Minh Thành Hữu
- CHƯƠNG 129 : Đưa áo cưới cho cô, để cô gả cho người khác
- CHƯƠNG 130 : Không nên lấy chồng
- CHƯƠNG 131 : Tai nạn xe có chủ ý
- CHƯƠNG 132 : Người phụ nữ xui xẻo
- CHƯƠNG 133 : Bệnh tình nguy kịch lần nữa
- CHƯƠNG 134 : Minh Thành Hữu, chúng ta ở chung đi
- CHƯƠNG 135 : Kết hôn
- CHƯƠNG 136 : Đêm tân hôn khó nhịn
- CHƯƠNG 137 : Bắt cóc Vưu Dữu
- CHƯƠNG 138 : Cô là Minh Phu Nhân duy nhất
- CHƯƠNG 139 : Hy vọng sống sót
- CHƯƠNG 140 : Chính mắt nhìn thấy hy vọng bị phá huỷ
- CHƯƠNG 141 : Tự sát, tình thương của người mẹ
- CHƯƠNG 142 : Con mau ra đợi một chút, đợi ba
- CHƯƠNG 143 : Bệnh nặng vẫn có thể bảo vệ em
- CHƯƠNG 144 : Con riêng của Thẩm Ninh
- CHƯƠNG 145 : Đổi lấy quan hệ nguy hiểm
- CHƯƠNG 146 : Vật hy sinh vô tội
- CHƯƠNG 147 : Sự tạm biệt cuối cùng
- CHƯƠNG 148 : Người chết, cơ hội sống
- CHƯƠNG 149 : Minh Thành Hữu bị bệnh qua đời
- CHƯƠNG 150 : Đón anh về nhà
- CHƯƠNG 151 : Tranh đoạt, bí mật đằng sau cái chết
- CHƯƠNG 152 : Anh có được hay không
- CHƯƠNG 153 : Tin tức người chết bị vạch trần
- CHƯƠNG 154 : Vưu Ứng Nhuỵ
- CHƯƠNG 155 : Giống như ngoại tình
- CHƯƠNG 156 : Bơi khoả thân
- CHƯƠNG 157 : Quy tắc ngầm
- CHƯƠNG 158 : Phó Nhiễm mang thai lần nữa?
- CHƯƠNG 159 : Đấu trí với tiểu tam
- CHƯƠNG 160 : Tờ kết quả kiểm tra
- CHƯƠNG 161 : Giám định ADN
- CHƯƠNG 162 : Bí mật ra tay
- CHƯƠNG 163 : Đoạt lại con
- CHƯƠNG 164 : Hoan nghênh trở về, Minh tiên sinh của em
- CHƯƠNG 165 : Vợ con của tôi, ai dám coi thường?
- CHƯƠNG 166 : Hạnh phúc ngọt ngào
- CHƯƠNG 167 : Trở lại lúc gặp chuyện không may
- CHƯƠNG 168 : Chữa bệnh - Tìm kẻ trả thù
- CHƯƠNB 169 : Tự mình mạo hiểm
- CHƯƠNG 170 : Vị hôn thê bí ẩn của Nhị Thiếu
- CHƯƠNG 171 : Minh Thành Hữu, da mặt anh thật dày
- CHƯƠNG 172 : Món quà đặc biệt
- CHƯƠNG 173 : Thử dò xét
- CHƯƠNG 174 : Chuẩn bị ngả bài
- CHƯƠNG 175 : Hào môn đấu tranh - Giá hoạ
- CHƯƠNG 176 : Nâng vợ trong lòng
- CHƯƠNG 177 : Sự nổi giận của Tam Thiếu
- CHƯƠNG 178 : Vưu Ứng Nhuỵ chết thảm
- CHƯƠNG 179 : Điều chỉnh tình cảm
- CHƯƠNG 180 : Kẻ đứng sau lộ ra
- CHƯƠNG 181 : Tranh đấu gay gắt
- CHƯƠNG 182 : Tương kế tự kế, ân oán hai mươi mấy năm trước
- CHƯƠNG 183 : Trước đêm mưa sa
- CHƯƠNG 184 : Đắm chìm trong sắc máu
- CHƯƠNG 185 : Đắm chìm trong sắc máu (2)
- CHƯƠNG 186 : Đại kết cục
- CHƯƠNG 187: Đại kết cục ( Hạ )
- CHƯƠNG 188: Trong hàng vạn người, chọn đúng một người
- CHƯƠNG 189 : Ngoại truyện: Cảnh tượng trong mơ
- CHƯƠNG 190 : Bị phỏng
- CHƯƠNG 191 : Tôi và anh, chúng ta hãy cho nhau một lối thoát
- CHƯƠNG 192 : Cố ý lấy lòng
- CHƯƠNG 193 : Ghen
- CHƯƠNG 194 : Cưỡng hôn
- CHƯƠNG 195 : Mặt dày đến cùng
- CHƯƠNG 196 : Gây khó dễ
- CHƯƠNG 197 : Vạch trần nỗi đau một lần nữa
- CHƯƠNG 198 : Sẽ không đợi anh nữa
- CHƯƠNG 199 : Quan hệ thân mật
- CHƯƠNG 200 : Thiết lập quan hệ với người khác