Q1.Chương 36: Thì ra là thế
Cho Thừa tướng và Hàn Thanh lui xuống, thời điểm hoàng đế ngước mắt đã thấy Đồng Dần tiến vào. Hắn chỉ bước nhanh tiến lên, đè thấp thanh âm mở miệng: "Hoàng Thượng, Thất vương gia tới Tường Bình cung, còn phô trương thanh thế ôm một cung nữ qua, nói là, muốn hỏi Ánh phi nương nương xin cung nữ kia."
"Hả?" Hoàng đế nhíu mày, Tấn Huyền vương từ chối ý của hắn, chính mình lại chủ động mở miệng xin Ánh phi một cung nữ sao? Cái gì mà lần này hồi kinh là về tẫn hiếu, quả nhiên chỉ là lấy cớ.
Như vậy, hắn nên hiểu là Tấn Huyền Vương là kẻ khắc chế không được, phong lưu thành tính sao?
"Hoàng Thượng." Thấy hắn không nói lời nào, Đồng Dần thấp giọng gọi một tiếng.
Hoàn hồn lại, hắn chỉ hỏi: "Cung nữ nào?"
"Hồi Hoàng Thượng, chính là Toàn Cơ cô nương tỳ nữ bên người Ánh phi nương nương. Chỉ là Ánh phi nương nương đã cự tuyệt, Thất Vương gia cũng thật kỳ quái, y không lưu lại, trực tiếp quay về."
Gác tấu chương trong tay xuống, Bạc Hề Hành bắtđầu hồi tưởng lại khuôn mặt kia. Lần đầu tiên gặp ở trên hành lang gấp khúc, hắn thậm chí còn cảm thấy trên người cung nữ kia có bóng dáng của Vân Nhi. Như vậy Tấn Huyền Vương, có phải cũng vì chuyện này hay không?
Chỉ là đáng tiếc, rốt cuộc vẫn không phải nàng ấy.
Hoàng đế gật đầu mở miệng: "Trẫm biết rồi, lui xuống đi."
Đồng Dần chần chờ một chút, rốt cuộc vẫn mở miệng: "Hoàng Thượng, nô tài còn có một chuyện muốn bẩm báo. Chiều nay, Huệ phi nương nương...... Cùng Thất vương gia gặp mặt." Huệ phi là sủng phi của hoàng đế, có lẽ chuyện này hắn không thể lắm miệng. Chẳng qua Bạc Hề Hành phân phó, tất cả hành tung của Tấn Huyền Vương đều phải bẩm báo, việc này Đồng Dần cũng không dám chậm trễ.
Sắc mặt Bạc Hề Hành có chút biến hóa, khẽ trầm tư một lát, cuối cùng mở miệng: "Đêm nay, trẫm đến Tuệ Ngọc cung."
.......................
Thái y xem xét thương thế cho Toàn Cơ, chỉ để lại một hộp thuốc mỡ rồi rời đi. Ánh Phi cho mọi người lui ra, phất váy áo ngồi trước giường Toàn Cơ, việc hôm nay, nàng nhất định phải hỏi rõ.
Toàn Cơ chỉ nói chuyện nàng không cẩn thận hái lan hồ điệp bị Tấn Huyền Vương nhìn thấy, từ đầu chí cuối chỉ nói một lần. Ánh phi trầm mặc thật lâu sau, lại hỏi: "Hoàng Thượng thật sự đồng ý cho Thất vương gia đem lan hồ điệp mà thích Tiên hoàng hậu di dời về đất phong sao?"
Toàn Cơ gật đầu, Ánh phi nói: "Hoàng Thượng đối với Thất vương gia rất để ý, lần này y hồi kinh, thật đúng là long ân mênh mông cuồn cuộn."
Đáy lòng Toàn Cơ cười lạnh, giờ phút này cũng không nói nhiều.
Ánh Phi cũng chỉ dặn dò nàng nghỉ ngơi cho tốt rồi đứng dậy rời đi.
Toàn Cơ ngồi dậy, cởi vớ ra, chỗ máu bầm ở mắt cá chân đã thật rõ ràng. Mạnh Trường Dạ xuống tay với nàng quả thật không chút lưu tình, nhưng nàng lại không có trách cứ, chỉ là có chút cảm thán sự ăn ý của chủ tớ bọn họ.
Nàng duỗi tay, bịt kín chỗ vết thương, đáy lòng lại đột nhiên rõ ràng lên.
Tấn Huyền Vương vì chuyện hái hoa mới có lý do tiến vào Tường Bình cung, chỉ là y rời đi quá nhanh, nhanh đến nỗi, làm nàng cảm thấy không thể tưởng tượng được.
Y rõ ràng cho rằng nàng là người của Bạc Hề Hành, như vậy, vì cái gì y lại đi nhanh như vậy?
Việc này, từ nãy đến giờ, nàng vẫn luôn suy nghĩ ở trong lòng. Chỉ là, rồi lại phảng phất như có thứ gì thoáng qua ở trước mặt nàng, làm nàng có nghĩ thế nào cũng nghĩ không ra.
Ngoài trời mưa đã bắt đầu nặng hạt, cửa sổ còn chưa đóng, gió thổi vào, tạo nên âm thanh run bần bật. Nàng bước xuống giường đóng cửa, lại thấy lan hồ điệp giấu trong tay áo rơi xuống đất, không khỏi giật mình.
Trong nháy mắt, nàng đột nhiên nhớ tới một chuyện. Đúng rồi, Ngưng Hương tề!
Thì ra Tấn Huyền Vương tới Tường Bình cung là vì chuyện này!
Y là tới thử nàng có biết y dùng Ngưng Hương tề làm gì hay không. Nói thật ra lại thật buồn cười, nàng căn bản hoàn toàn không biết. Chỉ là cứ như vậy, nàng lại biết.
Thì ra là thế, mùi phấn son trên người y.
Chỉ là, đắc ý đi qua, trái tim Toàn Cơ lại đột nhiên trầm xuống. Đổi lại mà nói, chắc y cũng đã đoán được chân tướng Ánh phi trời sinh kỳ hương.
Toàn Cơ khẽ cắn môi, như vậy, y sẽ nói ra sao?
"Hả?" Hoàng đế nhíu mày, Tấn Huyền vương từ chối ý của hắn, chính mình lại chủ động mở miệng xin Ánh phi một cung nữ sao? Cái gì mà lần này hồi kinh là về tẫn hiếu, quả nhiên chỉ là lấy cớ.
Như vậy, hắn nên hiểu là Tấn Huyền Vương là kẻ khắc chế không được, phong lưu thành tính sao?
"Hoàng Thượng." Thấy hắn không nói lời nào, Đồng Dần thấp giọng gọi một tiếng.
Hoàn hồn lại, hắn chỉ hỏi: "Cung nữ nào?"
"Hồi Hoàng Thượng, chính là Toàn Cơ cô nương tỳ nữ bên người Ánh phi nương nương. Chỉ là Ánh phi nương nương đã cự tuyệt, Thất Vương gia cũng thật kỳ quái, y không lưu lại, trực tiếp quay về."
Gác tấu chương trong tay xuống, Bạc Hề Hành bắtđầu hồi tưởng lại khuôn mặt kia. Lần đầu tiên gặp ở trên hành lang gấp khúc, hắn thậm chí còn cảm thấy trên người cung nữ kia có bóng dáng của Vân Nhi. Như vậy Tấn Huyền Vương, có phải cũng vì chuyện này hay không?
Chỉ là đáng tiếc, rốt cuộc vẫn không phải nàng ấy.
Hoàng đế gật đầu mở miệng: "Trẫm biết rồi, lui xuống đi."
Đồng Dần chần chờ một chút, rốt cuộc vẫn mở miệng: "Hoàng Thượng, nô tài còn có một chuyện muốn bẩm báo. Chiều nay, Huệ phi nương nương...... Cùng Thất vương gia gặp mặt." Huệ phi là sủng phi của hoàng đế, có lẽ chuyện này hắn không thể lắm miệng. Chẳng qua Bạc Hề Hành phân phó, tất cả hành tung của Tấn Huyền Vương đều phải bẩm báo, việc này Đồng Dần cũng không dám chậm trễ.
Sắc mặt Bạc Hề Hành có chút biến hóa, khẽ trầm tư một lát, cuối cùng mở miệng: "Đêm nay, trẫm đến Tuệ Ngọc cung."
.......................
Thái y xem xét thương thế cho Toàn Cơ, chỉ để lại một hộp thuốc mỡ rồi rời đi. Ánh Phi cho mọi người lui ra, phất váy áo ngồi trước giường Toàn Cơ, việc hôm nay, nàng nhất định phải hỏi rõ.
Toàn Cơ chỉ nói chuyện nàng không cẩn thận hái lan hồ điệp bị Tấn Huyền Vương nhìn thấy, từ đầu chí cuối chỉ nói một lần. Ánh phi trầm mặc thật lâu sau, lại hỏi: "Hoàng Thượng thật sự đồng ý cho Thất vương gia đem lan hồ điệp mà thích Tiên hoàng hậu di dời về đất phong sao?"
Toàn Cơ gật đầu, Ánh phi nói: "Hoàng Thượng đối với Thất vương gia rất để ý, lần này y hồi kinh, thật đúng là long ân mênh mông cuồn cuộn."
Đáy lòng Toàn Cơ cười lạnh, giờ phút này cũng không nói nhiều.
Ánh Phi cũng chỉ dặn dò nàng nghỉ ngơi cho tốt rồi đứng dậy rời đi.
Toàn Cơ ngồi dậy, cởi vớ ra, chỗ máu bầm ở mắt cá chân đã thật rõ ràng. Mạnh Trường Dạ xuống tay với nàng quả thật không chút lưu tình, nhưng nàng lại không có trách cứ, chỉ là có chút cảm thán sự ăn ý của chủ tớ bọn họ.
Nàng duỗi tay, bịt kín chỗ vết thương, đáy lòng lại đột nhiên rõ ràng lên.
Tấn Huyền Vương vì chuyện hái hoa mới có lý do tiến vào Tường Bình cung, chỉ là y rời đi quá nhanh, nhanh đến nỗi, làm nàng cảm thấy không thể tưởng tượng được.
Y rõ ràng cho rằng nàng là người của Bạc Hề Hành, như vậy, vì cái gì y lại đi nhanh như vậy?
Việc này, từ nãy đến giờ, nàng vẫn luôn suy nghĩ ở trong lòng. Chỉ là, rồi lại phảng phất như có thứ gì thoáng qua ở trước mặt nàng, làm nàng có nghĩ thế nào cũng nghĩ không ra.
Ngoài trời mưa đã bắt đầu nặng hạt, cửa sổ còn chưa đóng, gió thổi vào, tạo nên âm thanh run bần bật. Nàng bước xuống giường đóng cửa, lại thấy lan hồ điệp giấu trong tay áo rơi xuống đất, không khỏi giật mình.
Trong nháy mắt, nàng đột nhiên nhớ tới một chuyện. Đúng rồi, Ngưng Hương tề!
Thì ra Tấn Huyền Vương tới Tường Bình cung là vì chuyện này!
Y là tới thử nàng có biết y dùng Ngưng Hương tề làm gì hay không. Nói thật ra lại thật buồn cười, nàng căn bản hoàn toàn không biết. Chỉ là cứ như vậy, nàng lại biết.
Thì ra là thế, mùi phấn son trên người y.
Chỉ là, đắc ý đi qua, trái tim Toàn Cơ lại đột nhiên trầm xuống. Đổi lại mà nói, chắc y cũng đã đoán được chân tướng Ánh phi trời sinh kỳ hương.
Toàn Cơ khẽ cắn môi, như vậy, y sẽ nói ra sao?
loading...
Danh sách chương:
- Văn án
- Tiền duyên (1)
- Tiền duyên (2)
- Q1.Chương 1: Chuyện xưa tựa như mây khói
- Q1.Chương 2: Cung nữ Mục Chước
- Q1.Chương 3: Thừa huy Phó thị
- Q1.Chương 4: Dung nhan của nàng
- Q1.Chương 5: Phế phi ở lãnh cung
- Q1.Chương 6: Nàng tên Toàn Cơ
- Q1.Chương 7: Tấu chương hồi kinh
- Q1.Chương 8: Tình yêu khắc cốt
- Q1.Chương 9: Đóa lan hồ điệp
- Q1.Chương 10: Hành lang gấp khúc tương ngộ
- Q1.Chương 11: Nàng không phải người đó
- Q1.Chương 12: Thay nàng cầu tình
- Q1.Chương 13: Người hiểu hắn nhất
- Q1.Chương 14: Thân phụ kỳ hương
- Q1.Chương 15: Càng trần càng hương*
- Q1.Chương 16: Hộ vệ của y
- Q1.Chương 17: Đích tử của tiên đế
- Q1.Chương 18: Ý nghĩ không an phận
- Q1.Chương 19: Tình cảm tỷ muội
- Q1.Chương 20: Sơ triển thân thủ
- Q1.Chương 21: Cùng nhau phẩm trà
- Q1.Chương 22: Ban cho nàng tơ lụa
- Q1.Chương 23: Cả người thủ đoạn
- Q1.Chương 24: Gặp lại Mục Chước
- Q1.Chương 25: Sương mù xem hoa
- Q1.Chương 26: Y hôn nàng
- Q1.Chương 27: Huynh đệ ôn chuyện
- Q1.Chương 28: Ban nữ nhân cho y
- Q1.Chương 29: Tín nhiệm hắn
- Q1.Chương 30: Không hề thoái nhượng
- Q1.Chương 31: Đây là tử tội
- Q1.Chương 32: Giấu đầu hở đuôi
- Q1.Chương 33: Thử lại lần nữa
- Q1.Chương 34: Tới Tường Bình cung
- Q1.Chương 35: Không rời nàng được
- Q1.Chương 36: Thì ra là thế
- Q1.Chương 37: Y và Huệ phi
- Q1.Chương 38: Ngồi chung một kiệu
- Q1.Chương 39: Khống chế không được
- Q1.Chương 40: Tận lực thử một lần
- Q1.Chương 41: Không phụ gửi gắm
- Q1.Chương 42: Suy nghĩ khác nhau
- Q1.Chương 43: Trong lòng hiểu rõ
- Q1.Chương 44: Trở tay không kịp
- Q1.Chương 45: Chút ảo tưởng
- Q1.Chương 46: Vì hắn mà bị thương
- Q1.Chương 47: Để nàng ở lại
- Q1.Chương 48: Bọn họ đều giống nhau
- Q1.Chương 49: Tồn tại dị tâm
- Q1.Chương 50: Thử lẫn nhau
- Q1.Chương 51: Không thể không cứu
- Q1.Chương 52: Một đáp án
- Q1.Chương 53: Vừa là thầy vừa là bạn
- Q1.Chương 54: Mỗi người đều có bí mật
- Q1.Chương 55: Cho y nhược điểm
- Q1.Chương 56: Không bằng hành thích vua
- Q1.Chương 57: Sống không bằng chết
- Q1.Chương 58: Vẫn rất giống
- Q1.Chương 59: Đuổi theo nàng
- Q1.Chương 60: Gọi nàng là Toàn Nhi
- Q2.Chương 1: Trẫm không quen biết
- Q2.Chương 2: Gặp lại Huệ phi
- Q2.Chương 3: Thư tín kịch liệt
- Q2.Chương 4: Dùng người tại đây
- Q2.Chương 5: Hai phi gặp nhau
- Q2.Chương 6: Người đó rốt cuộc là ai?
- Q2.Chương 7: Vết bớt hình hoa mai
- Q2.Chương 8: Cảm giác quen thuộc
- Q2.Chương 9: An tĩnh mà chờ tin lành
- Q2.Chương 10: Thị phi khắp nơi
- Q2.Chương 11: Không hề sợ hãi
- Q2.Chương 12: Từ diễn thành thật
- Q2.Chương 13: Hắn muốn liên hôn
- Q2.Chương 14: Chủ ý hay
- Q2.Chương 15: Muội muội của nàng
- Q2.Chương 16: Thiên ý
- Q2.Chương 17: Lễ vật chúc mừng
- Q2.Chương 18: Dựa theo người mà làm
- Q2.Chương 19: Danh chính ngôn thuận
- Q2.Chương 20: Một tấm vương bài
- Q2.Chương 21: Thỉnh chỉ xuất cung
- Q2.Chương 22: Thay nàng chịu tội
- Q2.Chương 23: Lo lắng cho nàng
- Q2.Chương 24: Đương nhiên là thích
- Q2.Chương 25: Bôi thuốc giúp nàng
- Q2.Chương 26: Ngậm miệng không nói
- Q2.Chương 27: Không dám nói bậy
- Q2.Chương 28: Cho y xuất cung
- Q2.Chương 29: Đều là người của hắn
- Q2.Chương 30: Không yêu giang sơn
- Q2.Chương 31: Ai đã cứu nàng?
- Q2.Chương 32: Ở cạnh bổn vương
- Q2.Chương 33: Bồi dưỡng tình cảm
- Q2.Chương 34: Xa hoa lộng lẫy
- Q2.Chương 35: Quyết định quan trọng
- Q2.Chương 36: Vẫn luôn đúng mực
- Q2.Chương 37: Tỷ muội tình thâm
- Q2.Chương 38: Những hoài tâm sự
- Q2.Chương 39: Đâm ngang giữa đường
- Q2.Chương 40: Thu hết vào mắt
- Q2.Chương 41: Trái tim vẫn còn ở đây
- Q2.Chương 42: Cảm xúc lẫn lộn, nửa vui nửa buồn
- Q2.Chương 43: Cô gia quả nhân*
- Q2.Chương 44: Không biết quý trọng
- Q2.Chương 45: Tô phi nhận sai
- Q2.Chương 46: Không cam lòng ở dưới
- Q2.Chương 47: Vương gia rời kinh
- Q2.Chương 48: Y phục không thể che giấu hết cơ thể
- Q2.Chương 49: Ánh phi có thai
- Q2.Chương 50: Hắn nổi giận
- Q2.Chương 51: Gọi hắn, Vân Khanh
- Q3.P1.Chương 1-10
- Q3.P2.Chương 11-19
- Q3.P3.Chương 20-24
- Giải thích
- Q3.P3.Chương 25: Không có thuốc giải
- Q3.P3.Chương 26: Phong vân quỷ dị
- Q3.P3.Chương 27: Hoa phi sảy thai
- Q3.P3.Chương 28: Giang Ánh Dung điên rồi
- Q3.P4.Chương 29: Thật sự không cam tâm
- Q3.P4.Chương 30: Tự mình dụng hình
- Q3.P4.Chương 31: Quá dễ dàng cho nàng ta
- Q3.P4.Chương 32: Phụ nhân u bế*
- Q3.P4.Chương 33: Tới thăm Trác Niên
- Q3.P4.Chương 34: Chỉ có hận hắn
- Q3.P4.Chương 35: Thưởng đoạt hoàng tử
- Q3.P4.Chương 36: Khôi phục phân vị
- Q3.P4.Chương 37: Thiết yến trên Hành đài
- Q3.P4.Chương 38: Hưng Bình công chúa
- Q3.P5.Chương 39: Không câu nệ tiểu tiết
- Q3.P5.Chương 40: Sư phụ của nàng
- Q3.P5.Chương 41: Không phải kẻ thù
- Q3.P5.Chương 42: Cả đêm không ngủ
- Q3.P5.Chương 43: Phòng họa tương lai
- Q3.P5.Chương 44: Gặp lại Trác Niên
- Q3.P5.Chương 45: Không hãm sâu vào
- Q3.P5.Chương 46: Khởi hành về nước
- Q3.P5.Chương 47: Yên Khương xảy ra chuyện
- Q3.P5.Chương 48: Vương gia, cẩn thận
- Q3.P6.Chương 50-56
- Q3.P7.Chương 57-63
- Q3.P8.Chương 64-70
- Q3.P9.Chương 71-76
- Q3.P10.Chương 77-81
- Q3.P11.Chương 82-88
- Q3.P12.Chương 89-93
- Q3.P13.Chương 94-98
- Q3.P14.Chương 99-103
- Q3.P15.Chương 104-106
- Q3.P16.Chương 107-113
- Q3.P17.Chương 114-122
- Q3.P18.Chương 123-128
- Q3.P19.Chương 129-134
- Q3.P20.Chương 135-140
- Q3.P21.Chương 141-146
- Q3.P22.Chương 147-151
- Q3.P23.Chương 152-156
- Q3.P24.Chương 157-161
- Q3.P25.Chương 162-167
- Q3.P26.Chương 168-174
- Q3.P27.Chương 175-179
- Q3.P28.Chương 180-184
- Q3.P29.Chương 185-190
- Q3.P30.Chương 191: Không màng nhân tình
- Q3.P30.Chương 192: Y rất đau lòng (16+)
- Q3.P30.Chương 193: Không đáng kể
- Q3.P30.Chương 194: Huynh muội tình thâm
- Q3.P30.Chương 195: Chuyện đã đồng ý tuyệt không nuốt lời
- Q3.P31.Chương 196: Bến bờ của nàng
- Q3.P31.Chương 197: Hắn không cam tâm
- Q3.P31.Chương 198: Sẽ không buông tay
- Q3.P31.Chương 199: Không thành vấn đề
- Q3.P31.Chương 200: Không giúp được gì
- Q3.P31.Chương 201: Điều duy nhất sót lại (18+)
- Q3.Phần 32
- Q3.Phần 33 (18+)
- Q3.Phần 34 (18+)
- Q3.Phần 35
- Q3.Phần 36: Hài tử
- Q3.Phần 37
- Q3.Phần 38
- Q3.Phần 39
- Q3.Phần 40
- Q3.Phần 41
- Q3.Phần 42
- Q3.Phần 43
- Q3.Phần 44
- Q3.Phần 45: Vân Tâm bại lộ (Cao trào)
- Q3.Phần 46
- Q3.Phần 47
- Đại kết cục (Thượng)
- Đại kết cục (Hạ)
- Kết thúc
- Đôi lời cuối cùng