103. Tuyết đã rơi rồi nhưng sao Lisa không về?
- Chaeyoung chaeyoung chaeyoung....- Em có sao không Chaeyoung? Jennie hô hấp nhân tạo cho cô nàng, liên tục vỗ vào má mà gọi Chaeyoung tỉnh dậy. Cô nàng khóc rất nhiều vì quá sợ hãi việc vừa xảy ra. Đôi bàn tay vẫn còn run rẫy mà cố gắng cứu lấy mạng sống của em gái mình.Sau khi từ bệnh viện chạy ra ngoài, tâm trạng của Chaeyoung vô cùng tệ nên chị Jennie liền chạy đuổi theo sau. Dù không đuổi kịp cô em nhưng chị ấy không hề bỏ cuộc mà theo sát chân Chaeyoung. Chính vì điều đó mà Jennie may mắn nhìn thấy Chaeyoung tử vẫn kịp lúc mà hô hoán tìm người giúp cứu cô nàng lên bờ.- hụ..hụ..hụ... Chaeyoung ộc ra toàn bộ lượng nước ngấm sâu vào lòng ngực mình, cô nàng đã có thể tự thân thở lại. Đảo mắt nhìn mọi người xung quanh đây vây lấy mình, nước mắt từ hai khóe mắt của em lại bất tri bất giác mà lăn xuống. Vì cô nàng biết mình vẫn còn ở lại thế gian đau khổ này. - Chaeyoung, sao dại dột vậy em. Jennie liền ôm cô nàng vào lòng mà khóc, chị ấy vẫn còn rất sợ việc vừa rồi. Nếu không phát hiện kịp lúc thì có lẽ Chaeyoung sẽ thật sự ra đi mãi mãi. Chaeyoung ngồi yên bất động không nói lời nào mặc cho Jennie đang ôm chặt cô vào lòng, gương mặt Chaeyoung vô cùng mất hồn, cơ thể thì lạnh lẽo chỉ có dòng nước mắt đang rơi xuống là còn giữ được hơi ấm nóng cuối cùng. - Có biết chị đã sợ lắm không? Chị cứ sợ sẽ không cứu được em. - Chị Jennie à, em không muốn sống. - Nói cái gì vậy hả? Jennie liền rời khỏi cái ôm, đẩy cô nàng ra trực tiếp đối diện với ánh mắt của mình. - Em làm sao có thể sống khi không có Lisa bên cạnh hả chị? Cô nàng lại khóc òa lên khi hiện thực lại lần nữa ập vào tinh thần của cô nàng. Chaeyoung vô cùng yếu đuối mà khóc thật to trước mặt của chị Jennie, em ấy thật sự không chịu nổi cú sốc này đến với mình. Nhìn cô em gái của mình ra nông nỗi này Jennie vô cùng thương cảm.- Còn chưa tìm được xác Lisa thì em không được bi quan, Lisa của em nhất định sẽ bình an trở về. - Lisa thật sự sẽ trở về không chị? Nếu như Lisa thật sự đã bỏ lại em thì sao? - Nếu thật sự Lisa đã rời đi thì chị tin chắc ở thế giới bên kia em ấy không muốn nhìn thấy em như thế này? Hãy sống thật tốt vì Lisa của em có được không? Jennie cố gắng động viên tinh thần cho Chaeyoung. Cô nàng bé nhỏ này thật sự không còn một chút lí trí nào. - Em không làm được chị Jennie à.. Chaeyoung òa khóc gục đầu vào vai của chị Jennie. Chỉ cần nghĩ đến cuộc sống sau này của cô nàng chẳng còn có thể nhìn thấy Lisa nữa thì Chaeyoung thật sự không thể nào sống tiếp. Cô nàng làm sao có thể xóa đi hình bóng và sự quen thuộc của người đã sống bên cạnh cô bao nhiêu năm qua.Jennie đưa Chaeyoung về nhà, cô nàng nhất quyết muốn đuổi chị ấy đi, chị ấy còn phải trở về chăm sóc cho Jisoo, chỉ vội hứa cho Jennie yên tâm rằng bản thân sẽ không làm việc nông nổi nữa. Căn nhà này khi sống một mình thì nó thật sự quá to lớn. Màn đêm hôm nay bao trùm cả căn nhà, không một chút ánh sáng nào lột qua đây. Chaeyoung ngồi một mình bó gối, co rút trong một góc tối, mắt vẫn chung tình nhìn ra cửa, cô nàng vẫn đợi, đợi Lisa của mình sẽ trở về. Cánh cửa này Chaeyoung sẽ chẳng bao giờ khóa lại nữa, cô nàng nhất định sẽ đợi Lisa trở về. Nước mắt của cô nàng chẳng còn nghe theo kiểm soát của bản thân nữa. Nó cứ chảy ra mà chiều chuộng con tim đang đau nhói ngự trị trong lòng ngực của cô nàng. Chỉ còn một chút đèn đường hắt vào bên trong căn phòng tăm tối. Nơi đây đã từng là căn nhà hạnh phúc, còn bây giờ chính là nơi giết chết cả con tim và tâm trí của Chaeyoung. Chaeyoung vội lau đi nước mắt mà lao thẳng ra bên ngoài, cô nàng nhìn thấy rồi, nhìn thấy tuyết đã rơi. Không kịp mặc cho mình một chiếc áo ấm, cơ thể gầy guộc và bộ quần áo mỏng manh Chaeyoung chạy ra giữa đêm tuyết rơi. Từng hạt tuyết rơi xuống chạm vào da của cô nàng rồi tan biến. Thứ tiếp xúc lạnh lẽo này nhưng trong Chaeyoung chẳng động lại một chút cảm giác nào. Cô nàng bên tai chỉ nghe văng vẳng lời hứa hôm đó của Lisa.[Chaeyoung ngoan, Lisa sẽ an toàn trở về. Vào lúc tuyết rơi Lisa nhất định sẽ trở về cùng em chơi người tuyết]Cô nàng đứng chết lặng giữa đêm đông giá rét, cô nàng vì lời hứa của một người mà đứng chôn chân ở đây. Chaeyoung muốn đợi Lisa trở về, Lisa sẽ giữ lời hứa với cô. Tuyết một lúc càng dày hơn, cơ thể của cô nàng bắt đầu run lên mất kiểm soát vì lạnh. Nhưng con đường về nhà hôm nay chẳng có ai trở về. Một con đường vắng tanh đang dần bị tuyết bao phủ, ánh đèn đường hiu hắt vô cùng lẽ loi. Lisa có lẽ đã thất hứa với cô nàng rồi. Nội tâm cô nàng vô cùng đau đớn mà bật khóc. Chẳng lẽ Lisa sẽ không trở về nữa sao? Lisa không còn trên cõi đời này nữa sao? Nếu không sao lại thất hứa với Chaeyoung.- LISAAAAAA... - Sao lại thất hứa với em. Cô nàng hét thật lớn giữa màn đêm tuyết trắng. Tiếng hét ai oán vô cùng thê lương trong giữa trời đêm. Người khác nghe thấy cũng sẽ đau lòng thay cô gái nhỏ bị tổn thương này. Lisa đã thất hứa với Chaeyoung, có lẽ cô sẽ không trở về nữa. Trái tim của em như chính bị Lisa bóp nghẹn, cô nàng không thể nào thở được nữa. Chaeyoung quỳ rạp xuống nền tuyết lạnh lẽo mà khóc, đôi vai gầy liên tục run lên vì tiếng khóc bi thương của mình. Cô nàng bắt đầu nắm lấy từng nắm tuyết to, Chaeyoung bắt đầu nặn hình người tuyết. Đây là lời hứa của cả hai, đêm tuyết đầu mùa cả hai đã cùng nhau chơi rất vui, tâm trí cô nàng khắc ghi mãi niềm hạnh phúc của ngày hôm đó. Cả hai đã cùng hứa sẽ cùng nhau sẽ làm người tuyết cùng nhau vào đêm tuyết tiếp theo. Chaeyoung đang thực hiện lời hứa của chính mình với Lisa nhưng chỉ là đối phương không còn nữa. Nhìn đâu đâu xung quanh cũng là hình ảnh cả hai nô đùa cùng nhau ngày hôm đó, Chaeyoung nhìn về góc đường mà mĩm cười khi thấy lại hình ảnh Lisa đuổi bắt lấy cô nàng ngày hôm trước xuất hiện trong ánh mắt của cô nàng. Nụ cười vẫn còn trên gương mặt nhưng nước mắt đã rơi xuống, thứ cảm xúc lộn xộn này thật sự rất bi thương, Chaeyoung lau đi vệt nước mắt rồi tiếp tục nặn hình người tuyết cho mình.Người tuyết do chính tay cô nàng làm cũng đã hoàn thành. Chaeyoung lùi bước về sau mà ngắm nhìn thành quả của mình. Nhưng cô nàng liền vội quay lưng đi về hướng khác mà bật khóc, Chaeyuong là đang tra tấn cảm xúc của bản thân sao? Đây là trò chơi cô nàng muốn chơi nhất nhưng sao hôm nay có thể hoàn thành rồi nhưng lòng cô nàng chẳng cảm thấy vui chút nào. Chaeyoung lại khóc thật to, ánh mắt lại nhìn về phía xa xăm mà chờ đợi. Nỗi đau tinh thần thật sự quá khủng khiếp, cô nàng chính chân đá nát thành quả mình vừa làm ra. Nó còn có ý nghĩa gì chứ khi người cô nàng yêu thương không về.Chaeyoung lê tấm thân mệt mỏi đi vào trong nhà, đêm nay cô nàng lại không thể đợi được Lisa trở về. Căn nhà không cần thắp lên một chút ánh sáng nào nhưng Chaeyoung vẫn có thể đi được lên phòng mình. Vì nơi đây chính là sự quen thuộc của cô nàng, là thói quen của nàng, làm sao Chaeyoung có thể chấp nhận sự thật này đây. Tấm thân mệt nhoài lê từng bước chân nặng nhọc đi trong màn đêm, vô cùng bi ai, thật khiến người khác cảm thấy xót xa mà đau lòng. Chaeyoung không nằm lên chiếc giường mà cả hai đã từng ngủ. Cô nàng ngồi bó gối thu gọn cơ thể mình ở góc cửa sổ. Ánh mắt luôn dõi ra bầu trời đêm đầy tuyết trắng. Cô nàng vẫn muốn đợi Lisa trở về. Người ra đi sao có thể nhẹ nhàng đến thế, nhưng người ở lại như chết mòn trong thân thể còn hơi ấm. Mặt trời dần lên cao chiếu rọi ánh sáng của mình xuống nền tuyết dày bao phủ. Một không khí lạnh lẽo và vô cùng cô đơn, nó tang thương đến chết lặng. Cả Seoul chìm ngập trong nền tuyết trắng, những cánh chim mệt nhoài cũng không còn bay nhảy hót líu lo đón bình mình như thường ngày. Chúng vẫn chui rút trong tổ ấm của mình mà tìm sự ấm áp. Ở trong căn phòng này, cũng bị bao phũ bởi sự cô đơn và lạnh lẽo. Cô nàng với đôi mắt đọng đầy nước mắt vẫn nhìn ra cửa mà chờ đợi, Chaeyoung chưa hề chợp mắt chút nào, cô nàng vẫn đợi. Nhưng Lisa không về, Lisa sẽ không trở về nữa rồi.Một ngày trôi qua thật tệ hại, cô nàng thật sự không thể sống tốt nếu thiếu vắng Lisa. Đâu đâu trong căn nhà này đều là hình bóng của cô ấy. Cô nàng như vứt bỏ đi thần trí của mình, Chaeyoung trở nên điên loạn mà đập phá mọi thứ để vơi đi cơn đau này. Cô nàng liên tục làm đau cơ thể của mình, cơ thể mà Lisa trân quý nhất. Thời gian thật sự quá tàn nhẫn, mọi thứ vì sao lại thay đổi quá nhanh như vậy. Chỉ mới vừa hôm trước, cô cùng nàng đi làm vào buổi sáng, cùng nhau tan làm, Chaeyoung sẽ chuẩn bị bữa tối cho Lisa, cả hai sẽ cùng ăn với nhau, rồi cùng nhau đi vào giấc ngủ. Là một ngày bình thường nhưng vô cùng hạnh phúc, cứ tưởng chừng hạnh phúc đó sẽ kéo dài mãi mãi nhưng giờ đây chỉ còn lại Chaeyoung và màn đêm đáng sợ. Cô nàng đập phá mọi thứ trong tầm tay của mình, Chaeyoung đã trở nên điên loạn. Cô nàng không thể chịu nổi sự cô đơn này, mất mát này quá lớn so với trái tim của Chaeyoung. Cô nàng đập nát mọi thứ khiến căn nhà trở nên như một đống đổ nát. Chaeyoung mệt mỏi mà nằm dài xuống sàn, đôi mắt lơ đểnh nhìn vào màn đêm rộng lớn, vô cùng mong lung. Trong đầu cô nàng chẳng còn chút ý thức nào, cô nàng cũng chẳng còn nhớ nổi bản thân là ai, chỉ biết mà con tim trong lòng ngực mình đang rất đau. Tấm lưng cảm nhận được sự lạnh lẽo của sàn nhà nhưng Chaeyoung vẫn muốn nằm dài ra như thế. Nhìn thấy miếng sành thuỷ tinh từ chiếc bình vừa bị bản thân đập vỡ ngay trước mắt. Đôi mắt vô hồn của Chaeyoung cứ chằm chằm nhìn lấy nó. Cô nàng muốn cầm lấy nó để làm đau mình, cô nàng thật sự chán ghét cái cảm giác này rồi. Giống như ngày hôm đó trên chiếc cầu, cô nàng chỉ muốn nhảy xuống lòng sâu mà chấm dứt sinh mệnh của mình. Và bây giờ cũng vậy, Chaeyoung dấy lên khao khát chấm dứt mạng sống của bản thân. Chaeyoung cầm mảnh thủy tinh trên tay, kề nó vào cổ tay của mình. Cô nàng nhấn mạnh nó vào cổ tay, mảnh sành sắc bén liền cắt đứt làn da ra, từng giọt máu tươi chảy dài xuống, rồi nhỏ từng giọt xuống sàn. Sự im lặng ở đây rất đáng sợ, bản thân Chaeyoung lại có thể nghe rõ từng giọt máu của mình nhỏ giọt xuống, rất rỏ ràng, rất cuốn hút. Đau..cô nàng cảm thấy rất đau nhưng nó không đau bằng vết thương đang ngự trị trên con tim này. - KHÔNGG..không..khônggggg.... Chaeyoung liền ném miếng sành ra xa khỏi bản thân, tiếng hét vô cùng thương tâm. Như một chút lí trí còn xót lại đã cứu lấy mạng sống của Chaeyoung. Cô nàng ôm lấy đầu mình mà khóc, mặc kệ máu từ vết thương vẫn đang chảy ra. Nó loang khắp cơ thể và nhem nhuốc cơ thể cô nàng toàn mùi máu tươi.- Em sẽ đợi Lisa về...Em nhất định phải đợi Lisa về. Chị Jennie nói đúng, em phải đợi Lisa về.. Chaeyoung khóc đến mệt nhoài, xé tạm mảnh vải của khăn trải bàn mà băng bó lại vết thương cho mình. Chaeyoung mặc kệ mùi tanh của máu trên cơ thể mình tỏa ra. Vẫn mặc chiếc đầm trắng lem luốc đầy máu đi vào trong bếp, cô nàng lấy lọ thuốc ngủ rồi uống một ngụm to rồi lửng thửng lê từng bước chân đi ra sofa. Cơ thể mệt mỏi đổ ầm lên đấy, vô cùng mệt mỏi, ánh mắt vô hồn vẫn nhìn ra phía cánh cửa. Đến khi thuốc có hiệu quả thì đôi mắt sưng húp mới có thể dần dần nhắm lại và chìm vào giấc ngủ. Chaeyoung ngày qua ngày càng phụ thuộc vào thuốc an thần, khi uống thuốc cô nàng mới có thể yên ổn đi vào giấc ngủ, khi tỉnh lại sẽ bị thực hiện vả đến điên loạn. Jisoo và Jennie biết tình trạng của cô em nên thường xuyên qua thăm, nhưng đêm về thì họ đâu thể mãi ở bên cạnh cô nàng, màn đêm buông xuống nhìn ảnh của Lisa như bóng ma giết chết lí trí của em. Jisoo cũng cho người đi điều tra về tung tích, cật lực tìm Lisa nhưng Lisa như biến mất khỏi đại Hàn, cô thật sự như bị xóa sổ khỏi thế giới này. Đêm nay Chaeyoung lại như thế, tự hành hạ bản thân mình. Nhìn hình ảnh của cả hai khi còn bên nhau trong chiếc điện thoại làm tim của Chaeyoung thật sự như bị cắt ra từng trăm mảnh. Cô nàng nốc cạn từng chai rượu vào cơ thể mình, thứ mà trước đây Chaeyoung chưa từng động đến. Nó cay xè và đắng nghét, thật sự Chaeyoung chẳng cảm thấy nó ngon chút nào nhưng cô nàng cần nó, chỉ có chất rượu đắng nghét đó mới làm cơ thể cô nàng trên nên tê dại và mất cảm giác. Chaeyoung lê từng bước chân loạng choạng và chai rượu trên tay đi vào nhà tắm. Cô nàng bật nước để dòng nước thỏa thích xối mạnh vào cơ thể cô. Chaeyoung chỉ ngồi im bất động để làn nước chảy qua người mình, thỉnh thoảng lại cần chai rượu lên uống cạn một hơi dài. Cơ thể nồng nặng mùi rượu, ma men chiếm lĩnh lấy cơ thể của cô nàng, chai rượu cũng bị uống sạch, ánh mắt lơ ngơ nhìn mọi thứ xung quanh. Hiện thực vẫn là hiện thực, Lisa đã không còn bên cạnh của cô nàng nữa. Ngày tháng sắp tới sẽ chính là địa ngục trần gian của Park Chaeyoung. Chaeyoung ném chai rượu rỗng trên tay lên bức tường ngay đó. Nó vỡ tan tành rồi mảnh vỡ vương khắp nơi, Chaeyoung điên tiết đập phá mọi thứ trong tầm mắt mình. Rồi bật ngồi thẩn thờ ra phía sau bồn tắm mà khóc. Nỗi đau này thời gian vẫn không thể nào chữa lành. Cô nàng gào thét khóc nghẹn khi nghĩ đến cái tên LaLisa, cái tên mà cô nàng muốn gọi suốt đời. Cái tên của người mà cô nàng ngày đêm mong ngóng sẽ trở về.
____________________________...
____________________________...
loading...
Danh sách chương:
- 1.Cuộc chạm trán
- 2.Phục thù bất thành - kế hoạch thất bại.
- 3.Tình huống bất ngờ, định mệnh thay đổi.
- 4. Phải dùng kế để tiếp cạnh nàng
- 5. Chuyến đi thay đổi của định mệnh
- 6.Nơi tình yêu bắt đầu.
- 7.Là cùng nhau đi khắp muôn nơi
- 8. Lần đầu tiên nói ra rỏ lòng mình.
- 9. Một chữ "Đau" như bị xé mất tâm can.
- 10. Như chưa từng có khoảnh khắc ấy trong đời.
- 11. Làm anh hùng cứu nguy cho mỹ nhân
- 12. Lisa nhất định phải bảo vệ được em.
- 13. Không được phép tổn thương cô ấy.
- 14. Sự trừng trị thích đáng cho kẻ ngông cuồng.
- 15. Chăm sóc người tôi yêu hơn cả bản thân.
- 16. Tại sao biến cố cứ lần lượt kéo đến?.
- 17. Lisa à! Tất cả đều là lỗi do em.
- 18. Ở cùng một nhà, ngủ cùng một giường.
- 19. Phải bắt em về làm Manoban phu nhân.
- 20. (H+)Trăng thanh gió mát- đã đến lúc xác nhận.
- 21. Kế hoạch thất bại- Có thân mật đến đâu thì em cũng chẳng cần tôi.
- 22. Người lớn đã chấp thuận, em chính là do bà chọn
- 23. Màu nước mắt rốt cuộc có mùi vị vậy sao?
- 24. Lần này nhất định Em sẽ là người nói ra.
- 25. Môt tình yêu thầm lặng, chỉ hai ta biết thôi.
- 26. Hạnh phúc có quá mong manh khi chẳng thể lên tiếng.
- 27. Công khai là lựa chọn đúng đắn hay sai lầm ?
- 28. Cuộc sống này tôi không cần em nữa.
- 29. Sự thật đã rõ ràng ,hóa ra em làm thế là vì tôi.
- 30. Jeju- nơi đã hứa hẹn với nhau trước đất trời.
- 31. (H)Đến lúc chúng ta cần phải hòa quyện vào nhau.
- 32. (H+)Tình yêu càng lúc chỉ thêm đong đầy.
- 33. Đã đến lúc tạm biệt JeJu để trở về với Seoul xô bồ.
- 34. Tình yêu của nàng đủ để chứng minh.
- 35. Con tim này giờ đây đã có lối về.
- 36. Chẳng ai có quyền làm tổn thương Park Chaeyoung
- 37. (H+)Cuộc chiến vốn đã nắm chắc phần thắng.
- 38. Cách giải quyết hiệu quả mà Chaeyoung đã chọn.
- 39. Cuộc sống có chăng màu hồng? Lần đầu ra mắt nhà vợ.
- 40. Chinh phục Park gia có dễ dàng? Bao gian nan còn phía trước.
- 41. Sóng gió gia đình và khởi đầu của định mệnh mới.
- 42. Cuộc sống nở hoa hay Cuộc đời bế tắc ?
- 43. Sự nghiệp theo chân minh tinh của Kim phó tổng (JenSoo).
- 44. (H+)Sau bao ngày nhớ thương.
- 45. Bình yên nhất là khi bên cạnh luôn có em kề bên.
- 46. Gặp lại người cũ- Sóng gió có lần nữa nổi lên??
- 47. Bên cạnh chị sao tôi lại thấy bình yên đến lạ?(Jensoo)
- 48. Thân phận của Lisa là gì? Tại sao lại giấu tôi.
- 49. Sự mất tích đầy bí ẩn của Kim Jisoo
- 50. Kim Jisoo là người không biết ngượng.
- 51. Món quà tuyệt vời nhất trên cuộc đời này ( Jensoo).
- 52.(21+)Thứ quý giá cũng cho rồi - Chịu làm người yêu nhau không? ( Jensoo)
- 53. Cuộc sống khi có người yêu sẽ ra sao? ( Jensoo)
- 54. Những ganh ghét đố kị ngầm trong showbiz ( Jensoo).
- 55. Ai cho phép em học những thứ vấn bẩn đó.
- 56. (18+)Hậu quả của việc nghe theo lời xúi giục bậy.
- 57.Rời xa thành thị, chúng ta cùng về quê xây dựng tổ ấm.
- 58. Em ơi đi trốn với anh, mình đi đến nơi có biển bạc núi xanh.
- 59. Thời thế thay đổi, hai cường "công" lại dính nhau như sam.
- 60. Kế hoạch hoàn hảo của hai tổng "công".
- 61. Giữa chị và sự nghiệp, em phải làm sao đây? (Jensoo)
- 62. Nước mắt chảy xuôi, thà lòng buông bỏ (Jensoo)
- 63. Chúng ta đi khỏi nơi đây, tìm một nơi sẽ bình yên nhất. (Jensoo)
- 64.(H)Người tính không bằng trời tính, dẫu sẽ hại người nhưng lại hại mình.
- 65. Vẫn còn những người yêu thương em vô điều kiện. (Jensoo)
- 66. Chị sẽ tìm được em mà "tiểu báo bối" ( Jensoo).
- 67. Giờ phút sinh tử, xin em đừng rời xa ( Jensoo)
- 68. Mau tĩnh lại đi, chị sẽ đưa em về. (Jensoo).
- 69. Tôi không chịu đựng cảnh tượng này nữa.
- 70. Câu chuyện của những chuỗi ngày xa vợ.
- 71.(H) Chạy trời không khỏi nắng
- 72.Họa vô đơn chí, chúng ta sẽ vượt qua.
- 73. Em không sai, là do chúng ta đã sai lầm.
- 74. Trời quang mây tạnh, sau cơn mưa trời lại sáng.
- 75. Sau chuỗi biến cố là ngày đoàn tụ.
- 76. Sau bao ngày có phải em đã hết yêu.
- 77. Tương lai em về sau nhờ chị giữ giúp (Jensoo)
- 78. Cuối cùng đã có thể cùng em vào lễ đường (JenSoo).
- 79. Cuối cùng đã có thể cùng em vào lễ đường (2)(Jensoo)
- 80.(H+) Đêm tân hôn(Jensoo)
- 81. Cuộc sống sau hôn nhân (jensoo)
- 82. Cuộc sống sau hôn nhân 2. (JenSoo).
- 83. Mạnh mẽ đến đâu thì chúng tôi cũng có nước mắt (JenSoo)
- 84. Hai bên gia đình đã lên tiếng.
- 85. Nhớ em từng giây, từng phút, từng giờ (Jensoo)
- 86. Tuần trăng mật nhiều biến cố ( Jensoo)
- 87. Lòng quyết buông bỏ nhưng đời đâu buông tha (Jensoo)
- 88. Ngồi xuống, chúng ta bàn chuyện hôn sự.
- 89. Chị biết sai rồi, trở về đi em(JenSoo).
- 90. Chị mang tôi trở về địa ngục (Jensoo)
- 91. Sóng yên biển lặng, phong ba bên ngoài.
- 92. Lên kế hoạch kết hôn.
- 93. Bước qua rào cản có đến được nơi bình yên.
- 94. Màu của ánh nắng là màu của đôi mắt em.
- 95.( H+) Hạnh phúc ở trong lòng bàn tay. (JenSoo)
- 96. Gió to cũng không đẩy đổ được thuyền.
- 97. Nỗi lo sợ của Park Chaeyoung và sự trả thù trong đêm.
- 98. (H) Suỵt, khẽ thôi em à!
- 99. Trở về nơi ước hẹn- Đất trời làm chứng cho chúng ta.
- 100. Nếu em không đến gặp chị thì hãy gặp nhau ở tòa.
- 101. Vào lúc tuyết rơi Lisa nhất định sẽ trở về.
- 102. Lisa chết rồi, em cũng không thể nào sống nữa.
- 103. Tuyết đã rơi rồi nhưng sao Lisa không về?
- 104. Sự lạnh lẽo của màn đêm tăm tối.
- 105. Kí ức tươi đẹp đánh chết linh hồn cô đơn.
- 106. Ngọn lửa bừng lên thiêu rụi vọng tưởng rồi chợp tắt.
- 107. Người lặng lẽ trong góc tối ôm trái tim cô đơn.
- 108. Giam cầm thân xác, phong ấn linh hồn.
- 109. Phía sau mặt nạ đanh phép là những mảnh vỡ.
- 110. Cơn đau lại dấy lên khi ngày tuyết đến.
- 111. Là cô dâu nhưng em không là cô dâu.
- 112. Trở về cố hương, chốn cũ- người xưa.
- 113. Duyên phận lỡ làng, số kiếp bẽ bàng.
- 114. Trao nhau hẹn ước, đợi nên duyên đời.
- 115. Sự trùng hợp đến đau thắt tâm can.
- 116. Roses_are_Rosie và Chaeyoung Park
- 117. Hóa kẻ xấu trong đôi mắt em.
- 118. Mang trả linh hồn từ đáy vực sâu.
- 119. Như boomerang xoay tròn rồi trở lại.
- 120. Không có chỉ số cho hạnh phúc.
- 121. (H)Sự thật vốn dĩ không thể thay đổi.
- 122. Chua cay mặn đắng, hương vị cuộc đời.
- 123. Bí mật trọng đại
- (END¹) Một lễ đường trong mơ (H+)
- 125. Chuyến tuần trăng mật bên nhau.
- 126. Giỏi việc nước, đảm việc nhà (Jensoo)
- 127. Lâm vào hoàn cảnh ngặt nghèo.
- 128. Ghen
- 129. Dỗi
- 130. Hạnh phúc nhỏ bé của Park Chaeyoung.
- 131. Con ơi!
- 132. Thần trí điên loạn.
- 133. Vũng lầy tâm lí.
- 134. HẠNH PHÚC!
- NGOẠI TRUYỆN 1.
- NGOẠI TRUYỆN 2.
- NGOẠI TRUYỆN 3.
- NGOẠI TRUYỆN 4.