9 ~ 10

Chương 9: Quyển sách

Lý Chính ở thôn Bình Sơn từ trước đến giờ đều rất có uy tín, nếu nói hiện tại Triệu gia là hộ thượng đẳng, thì nhà Lý Chính chính là đứng trên mọi người. Bản thân Lý Chính làm việc công chính, cũng không dựa dẫm vào Lý đại gia tộc cậy thế ức hiếp người, tuy nói một chén nước khó tránh khỏi có chỗ không công bằng, nhưng hầu hết thời điểm mọi ngươi vẫn cảm thấy rất tin cậy.

Tuy nói hai tiểu tử nhà Lý Chính vẫn chưa thi được công danh, không bằng danh hiệu đồng sinh của Triệu bình Xuyên, nhưng người nào lại không biết,, hai tiểu tử nhà hắn đều đọc sách ở trên thị trấn, quy cách của học đường ở thị trấn đương nhiên cao hơn một bậc so với trấn trên.

Hai tiểu tử nhà Lý Chính còn được lòng người hơn Triệu Bình Xuyên, người ta đối với người khác đều là khách khách khí khí, nào giống như Triệu lão tam nhà người ta hận không thể đẻ cho tất cả mọi người đều biết hắn là người đọc sách nhất định phải bày ra thư thái.

Trong nhà Lý Chính còn có một ca nhi gả lên trấn trên, hán tử đương gia chính là bộ khoái ăn lương ở trong nha môn, ai nhìn thấy cũng đều phải khách khí.

Từ xa Lý Chính liền nghe được cái gì bán với không bán người, lang phu mấy ngày nay cũng ghé tai hắn nói chuyện mà Triệu a ma làm ra, Lý Chính nghe thấy một bụng hỏa, hiện tại mọi người trải qua càng ngày càng tốt, thôn Bình Sơn cũng càng thêm thịnh vượng, hiện tại lại có chuyện muốn bán người đi, Triệu gia cũng không phải là không sống được, thực sự mất mặt, Triệu tam thúc công đi cùng trên mặt cũng đầy khó nhìn, cùng nhìn chằm chằm Triệu a ma cùng Triệu Bình Xuyên, đương nhiên Đường Xuân Minh gặp phải chuyện này cũng nhận đến ánh mắt không tốt.

Triệu lão ma vốn cảm thấy con trai nhỏ không thấy được lòng tốt, hắn nhọc lòng kiếm bạc ra còn không phải là vì hắn, lại nói tên tiện nhân kia, tiện nhân kia quả nhiên là sao chổi, tuyệt đối không thể ở lại Triệu gia, hắn hiện tại cũng không hiểu được tại sao Triệu lão tam lại ngăn cản hắn. Hiện tại vừa nhìn thấy Lý Chính người liền rụt lại, hắn có thể bắt bí con trai của chính mình, hắn có thể giở trò ngang ngược với ca nhi trong thôn, chỉ là không dám tùy ý chửi bậy với những hán tử, dù sao hán tử mới là chủ nhà.

"Cầu Lý Chính đại thúc cùng các vị trưởng lão làm chủ cho ta." Trong lòng Đường Xuân Minh không cảm thấy sợ hãi, hắn chờ chính là cơ hội này, nói xong liền quỳ xuống, trong lòng âm thầm mắng, đời trước hắn chỉ quỳ cha, ngay hôm nay bút này chỉ có thể ghi trên người Triệu gia, trừ phi Triệu lão tam thi được công danh, bằng không bút này nhất định phải đòi lại.

Đường Xuân Minh căn bản không cho người khác có cơ hội mở miệng, há miệng liền đem mọi chuyện kể lại một lần, nói nguyên nhân Đại Hổ chết không rõ ràng, chuyện Triệu Bình Xuyên đi thi cần bạc nên bán ca sao chất tử, mặc dù biết những chuyện này tuyệt đối không thiếu bàn tay sau lưng của Vương Xuân Hoa, nhưng hiện tại Đường Xuân Minh không muốn truy cứu trách nhiệm thuộc về ai, hắn chỉ đẩy toàn bộ lên đầy Triệu Bình Xuyên, ai bảo ở Triệu gia cũng chỉ có hắn mới có thể quản chế được Triệu lão ma.

Trương Tú cũng không lạc hậu, thẳng thắn sảng khoái đem chuyện hai nhà kia nói ra, ngoại trừ cái hán tử chân thọt kia, gia đình Triệu lão ma muốn đem Lâm ca nhi đem tặng cũng bị hắn tìm tới, ai bảo Vương Xuân Hoa suốt ngày lảm nhảm trong thôn, cho là Triệu lão ma ra tay không chuyện gì không thành, liền đắc ý liền khoe khoang, lúc này mới để cho Trương Tú tóm được nhược điểm. Gia đình kia chính là muốn tìm đồng phu lang cho hán tử ngu si nhà mình, tên tiểu hán tử kia không chỉ si ngốc ngơ ngác , lại còn nổi điên, điên lên sẽ đánh người, cũng chỉ có người mất đi nhân tính tâm địa đen tối mới đem tiểu ca nhi đưa đến nhà như vậy.

Đường Xuân Minh ô ô khóc, sắc mặt trắng đến kinh người, thân thể gầy yếu không thể tả, thật giống như sẽ ngất ngay lập tức: "Lý Chính đại thúc, ta cùng A Lâm không cầu được hưởng phúc của tiểu thúc, chỉ cầu tiểu thúc thả ta cùng A Lâm một con đường sống, nếu như thật sự bị bán tới nhà như vậy, ta cùng A Lâm còn có đường sống sao? Còn không bằng nắm lấy mấy sợi dây thừng lớn treo trước cửa, sớm muộn cũng là một chữ "chết", không bằng chết sớm sớm sạch sẽ, ta cùng A Lâm xuống dưới đất đoàn tụ với Đại Hổ đi."

"Hồ đồ! Hồ đồ!" Triệu tam thúc công tức giận đến râu mép đều vểnh lên, liên tiếp mắng mấy tiếng hồ đồ, "Triệu Bình Xuyên, ca sao ngươi nói có phải thật hay không? Các ngươi thực sự là tính toán như vậy ?" Nói cho cùng hắn cũng là họ Triệu , nếu như thật sự để cho Đường Xuân Minh cùng tiểu ca nhi cùng nhau treo cổ trước cửa nhà, không chỉ có Triệu gia đen đủi, Triệu gia bọn họ cũng vô cùng mất thể diện, bức tử ca nhi sau này làm gì còn ai dám tiến vào Triệu gia?

"Tam thúc công, " Triệu Bình Xuyên đau buồn kêu một tiếng, "Ngài cũng biết sắp có viện thí, Bình Xuyên ôn tập cả ngày còn sợ không đủ thời gian, làm gì còn có thời gian làm ra chuyện này... Chuyện ô danh."

"Vậy chuyện a mẫu ngươi làm ngươi đều không biết? Triệu gia bây giờ cần nhờ bán người mới có thể đủ bạc cho ngươi thi?" Lý Chính chen miệng nói, ý tứ của Triệu lão tam chính là muốn đẩy chuyện này lên người người khác?

"A Mẫu..." Triệu Bình Xuyên quay đầu nhìn về phía Triệu lão ma, trong mắt có bi thương, lần thứ hai nói, "Đều là Bình Xuyên bất hiếu, có thể là do a mẫu làm cũng không được tốt, một mảnh từ mẫu tâm Bình Xuyên cũng không đành lòng chỉ trích."

Chà chà, nhìn xem trình độ nói chyện của người đọc sách này , một cái từ mẫu một cái không đành lòng liền có thể đem tất cả mọi chuyện đều biến mất? Hơn nữa trong lời này từ trong ra ngoài đều có ý tứ là chuyện này đều do a mẫu làm ra , hắn là vô lực ngăn cản, lập tức đem trách nhiệm đều bỏ xuống hết.

Triệu lão ma cũng nhân cơ hội ôm ngực kêu khóc: "Đương gia, tại sao ngươi lại chết sớm như vậy, tại sao ngươi không dẫn ta đi cùng a a, đương gia, ngươi để lại cho ta một gia đình thế này ta biết làm sao a a? Một chyện không chu toàn đều đổ hết tội lên người lão ma này , đương gia..."

Mấy lão nhân này đều lộ ra vẻ không đành lòng, mấy năm nay Triệu lão ma không có công lao cũng có khổ lao, huống hồ còn nuôi ra được một học trò.

Đường Xuân Minh cười gằn trong lòng, một đại gia đình kia còn không phải là dựa vào Triệu Đại Hổ nuôi , động một chút là nói với Triệu Đại Hổ a mẫu không dễ dàng thế nào, trong nhà vừa không có mỡ , đệ đệ lại gầy , trong lòng lại đau , mỗi lần cũng làm cho Triệu Đại Hổ ngoan ngoãn chịu thua, trong nhà có gì đều muốn hiếu kính lão mẫu trước tiên.

Đường Xuân Minh móc ra một cuốn sổ ghi chép từ trong túi áo ra, nói: "Tiểu thúc, ngươi dám nói Đại Hổ bất hiếu a mẫu sao? Tiểu thúc, ngươi dám nói Triệu gia bây giờ thật khó khăn đến mức cần bán hai mẹ con chúng ta mới có thể sống được sao? Lý Chính đại thúc, tam thúc công, các ngươi cũng biết cha ta từ nhỏ đã dạy ta biết chữ, trong nhà làm gì không ghi lại liền không được, chỗ nào cần tiêu chỗ nào không cần tiêu đều ghi lại rõ rõ ràng ràng, tháng ngày rõ ràng cẩn thận, vì lẽ đó ta đều ghi lại những khoản chi tiêu trong nhà, hiện tại liền để Lý Chính đại thúc cùng tam thúc công một mảnh hiểu tâm của Đại Hổ nhà ta đi, đỡ phải cho Đại Hổ chết rồi còn gánh lấy tội danh bất hiếu, ô ô ô...Không thể để Đại Hổ chết cũng không nhắm mắt."

Rất nhiều người đều sửng sốt , liền Triệu Bình Xuyên cũng vậy, nhất thời tê cả da đầu.

Trương Tú cũng không nghĩ tới, nhưng mà hắn phản ứng nhanh nhất, ngay lúc Triệu lão ma còn không khi phản ứng tiến lên một bước tiến lên đoạt lấy trước rồi đưa đến tay Lý Chính, có bản ghi chép này liền không thể tốt hơn , hắn hiểu được một nhà Triệu Đại Hổ hiếu kính Triệu lão ma chỉ nhiều hơn chứ không có ít hơn so với những gì hắn biết, hiện tại để cho mọi người nhìn xem một đại gia đình Triệu gia là nhờ ai nuôi sống.

Vương Anh cũng chậm nửa nhịp mới đem miệng đóng lại, chiêu này của con riêng đủ độc , nhưng hắn thật đúng là không tưởng tượng ra được con riêng sẽ nghĩ như vậy.

Vương Anh đoán đúng , Minh ca nhi nguyên bản không có phần tâm tư này, nhưng Đường Xuân Minh là ai, muốn ra chiến trường đương nhiên phải có chuẩn bị tốt. Cũng may lúc hắn vừa mới xuyên qua đã tiếp nhận toàn bộ kí ức của Minh ca nhi, từng hình ảnh như một cuộn phim chiếu qua trước mắt hắn, đặc biệt là ký ức mấy năm qua, vô cùng sống động, ngay cả những chuyện Minh ca nhi trước kia cũng không nhớ rõ được Đường Xuân Minh cũng nhìn ra rõ rõ ràng ràng, bởi vì những thứ kia đối với Đường Xuân Minh cũng chỉ là những chuyện xảy ra từ mấy ngày trước, vì vậy, mấy ngày nay hắn vắt óc tìm mưu kế làm ra những quyển sách này, lại cố ý đem quyển sách này làm cho cũ đi một chút, khiến người ta lầm tưởng quyển sách này đã có từ trước kia.

Không gian là vạn năng , hắn còn có lực lượng tinh thần làm máy nói dối.

Lý Chính cũng không khỏi đánh giá cao Đường Xuân Minh một chút, không nghĩ tới Minh ca nhi tính tình luôn luôn thành thật cũng có tâm tư đến mức này, lòng cảnh giác cao hơn, những việc Minh ca nhi làm hôm nay khiến hắn không thể tiếp tục coi thường ca nhi này. Nhưng mà nghĩ lại, nếu như không bị bức bách đến không còn đường thoát, chỉ sợ cũng không có lấy ra, trong lòng ai thán một tiếng, lật quyển sách trong tay lên, càng xem sức mặt càng khó coi.

Từng chuyện từng chuyện này, nếu như nói Đại hổ không hiếu kính a mẫu, trên đời còn có ai là hiếu tử?

"Tam thúc, ngươi cũng xem một chút đi." Lý Chính xem xong quyển sách liền giao cho Triệu tam thúc công, đối với chuyện của Triệu gia, tam thúc công có quyền lên tiếng . Tam thúc công không biết chữ, nhưng mà tiểu bối Triệu gia đỡ hắn ở bên cạnh lại biết một vài mặt chữ, liền nhỏ giọng đọc cho tam thúc công nghe, mỗi người đều dựng thẳng lỗ tai lên nghe, xem bên trong quyển sách này đến cùng là ghi chép cái gì.

Lý Chính cũng không quan tâm những chuyện đó, nhưng ánh mắt phức tạp liếc qua Đường Xuân Minh đang thương tâm, hắn không biết Đường Xuân Minh đánh chủ ý gì, nhưng nếu hắn muốn làm, hắn là Lý Chính liền giúp hắn một tay đi, bằng không thật sự có thể đem người bức chết. Nhưng qua ngày hôm nay, Đường Xuân Minh muốn tái giá sẽ càng khó khăn, danh tiếng khôn khéo tính toán này lan truyền nhanh chóng, nhìn những ma ma trong thôn nay, ai sẽ đồng ý cho con trai mình cưới một phu lang như vậy trở về, chỉ lo một ngày nào đó khắc nghiệt với hắn hắn lại đem những thứ này ra.

Triệu gia có ô danh này, danh tiếng của Đường Xuân Minh này cũng không coi là tốt được, thậm chí cũng có ảnh hưởng với tiểu ca nhi của hắn. Nhưng mà suy nghĩ kĩ một chút, nếu như hôm nay hắn không lấy ra, chỉ sợ không thoát khỏi Triệu a ma bức bách, sau ngày hôm nay, khẳng định Triệu a ma càng hận Đường Xuân Minh, vì vậy hắn cũng chỉ có thể dứt khoát ra ngoài đi.

Lại nhìn tiểu hán tử ôm Triệu Lâm tiểu ca nhi, rõ ràng không phải người trong thôn, trong lòng Lý Chính khẽ xoay chuyển vài vòng, lộ ra vẻ bừng tỉnh, lần này Triệu a ma tính toán nhất định phải thất bại, tiểu hán tử này nhất định là người họ Đường đi, từ trước Triệu lão ma ỷ vào Đường Xuân Minh không có chỗ dựa là nhà mẹ đẻ mới dám làm càn như vậy. Giờ thì hay rồi, cũng nên để hắn nhận chút giao huấn, đỡ cho suốt ngày quấy nhiễu an bình của thôn Bình Sơn, có người nhà họ Đường đứng ra, tam thúc công xử lý mọi chuyện cũng không thể chỉ bận tâm Triệu gia.

Từng khoản từng khoản, những người xung quanh nghe được kinh ngạc không thôi, có chút khoản, ngay cả Triệu lão ma cùng Vương Xuân Hoa đều không nhớ rõ, từ trước đến giờ bọn họ đều là đưa tay ra lấy không quan tâm, làm gì nhớ đã cầm bao nhiêu tiền từ chỗ Triệu Đại Hổ, xưa nay đều ngại ít.

"Hóa ra Triệu a ma thực sự là giỏi tính toán, đã đem con thứ hai phân ra rồi mà vẫn còn muốn nó phải nuôi cả một đại gia đình Triệu gia đi."

"Hóa ra nhìn ba gian nhà lớn của Minh ca nhi tưởng rằng những ngày tháng trải qua rất tốt, làm sao biết được chỉ là bề ngoài đẹp đẽ, nói thêm lúc trước Triệu gia tách ra ở riêng cũng chỉ cho hai mẫu ruộng không còn thứ gì khác, ta nhớ ba gian nhà lớn này đều là dùng của hồi môn của Minh ca nhi để làm lên, chà chà, cả nhà Triệu gia thật là thông minh."

Triệu Bình Xuyên hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào, bởi vì rất nhiều chỗ Đường Xuân Minh đều viết cả cớ mà Triệu lão ma dùng để muốn bạc , cái gì mà thân thể tam đệ không tốt, cái gì mà tam đệ không mua được giấy bút và mực, cái gì mà tam đệ muốn tạo dựng quan hệ với đồng học... Chẳng trách thấy Triệu Đại Hổ ngoại trừ ngày mùa còn những lúc rảnh đều chạy vào trong núi, hầu như không có thời gian nghỉ ngơi, hóa ra là vội vàng kiếm tiền nuôi sống cả nhà hấp huyết trùng kia.

Từ khi ở riêng, những khoản này cộng vào, sơ sơ cũng phải hơn năm mươi lượng bạc, nếu là những gia đình bình thường thì có thể sống được cuộc sống rất tốt, nhưng nhìn hai mẹ con Đường Xuân Minh, còn có thể nói cái gì đây.

"Hồ đồ! Lão ma hồ đồ!" Tam thúc công tức giận ngón tay run run chỉ về phía Triệu lão ma cùng Triệu Bình Xuyên, "Đây chính là con bất hiếu cùng không hiếu kính lão nhân đúng không? Nếu như Minh ca nhi không hiếu thuận lão nhân thì sao lại không ngừng đem đồ chuyển tới nhà các ngươi? Còn nói Đại Hổ là bị Minh ca nhi bức tử , đây rõ ràng... Rõ ràng..." Tam thúc công tức giận đến lời cũng không nói hết được, cũng không thể nói a, nếu nói chuyện Triệu lão ma bức tử con trai của chính mình là sự thật, cái này cũng có thể khiến cho Triệu lão ma bị trục xuất khỏi thôn Bình Sơn.

Tiểu bối bên cạnh liền vội vàng đem sách trả lại Lý Chính, cẩn thận mà thuận khí cho tam thúc công, khuyên bảo.

Triệu lão ma hắng giọng chuẩn bị muốn khóc, tam thúc công quát một tiếng liền đem tiếng nói của hắn nghẹn lại cổ họng: "Làm sao? Ngươi còn có oan ức nào có thể nói ? Hay là đứa nhỏ này nói lầm? Coi chúng ta là người hồ đồ không nhớ được, trên này còn ghi rõ cả ngày tháng, làm sao, thấy những lão nhân chúng ta không dám đem ngươi trục xuất khỏi thôn?"

Triệu lão ma sợ đến run cầm cập, gấp đến mức không ngừng vỗ ngực, lần này thực sự là đau trong lòng.

"Ngươi thực sự là hồ đồ a, Triệu Đại Hổ không phải con trai của ngươi ? Ngươi chỉ có một người con trai là Triệu Bình Xuyên hay sao? Ngươi cũng thật là càng già càng hồ đồ, ngươi cho rằng làm như vậy là tốt cho lão tam ? Ngươi có biết hay không làm như vậy chỉ có thể làm lỡ tiền đồ của lão tam, ngươi đi ra ngoài nghe một chút, làm gì có người đọc sách nào không cần danh tiếng, ngươi phá huỷ Đại Hổ không đủ, còn muốn phá huỷ lão tam?" Làm người nhà họ Triệu, hắn cũng hi vọng Triệu Bình Xuyên có thể thi được công danh, như vậy Triệu gia không chỉ càng thêm vững chắc ở thôn Bình Sơn, mà những thôn khác nhắc đến Triệu gia ở thôn Bình Sơn cũng phải nể mặt, có nhưng lão ma vô tri này đã làm gì a.

Đường Xuân Minh cúi đầu khinh thường liếc nhìn, nếu như hắn không nắm lấy Triệu lão tam đem mọi chuyện đều đẩy về phía hắn, ngày hôm nay bị nói hồ đồ chắc chắn không phải là Triệu lão ma, mà Đường Xuân Minh hắn chắc chắn sẽ trở thành đối tượng bị khiển trách, bại hoại danh tiếng của Triệu gia. Nghe giọng điệu này, chính là coi trọng Triệu lão tam a.

"Cái này không thể nào!" Triệu lão ma rốt cục thở ra một hơi, sợ sệt hét ầm lêm, vội vã quay đầu hướng về con trai nhỏ tìm chứng cớ, hoảng loạn nói: "Bình Xuyên, a mẫu không nghĩ tới , đúng, đều là tiện nhân Đường Xuân Minh kia nói sai, bằng không những chuyện này ai lại biết, phu lang nhà ai lại đem chuyện trong nhà nói ra ngoài? Bình Xuyên, sẽ không có ảnh hưởng với ngươi đúng hay không?"

"A Mẫu, " Triệu Bình Xuyên vô lực cúi đầu, "Ta đều nói ngươi phân một nhà nhị ca ra liền để hắn có cuộc sống của chính mình , nhưng mà ngươi..." Hắn quay đầu đi, hành động này rơi vào trong mắt người khác đều là tất cả những hành động này đều là do một mình Triệu lão ma tự mình làm, Triệu Bình Xuyên xưa nay không nghĩ tới chuyện cầm một đồng của Triệu Đại Hổ.

Quả nhiên là người đọc sách, bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu đều muốn khoác một tấm da cho mình, trong mắt Đường Xuân Minh, Triệu lão ma là vô tri, nhưng Triệu Bình Xuyên chính là bỏ mặc Triệu lão ma làm như vậy, bởi vì được lợi ích thực sự chính là Triệu Bình Xuyên hắn, nhưng đứng ở đằng trước chính là Triệu lão ma, nếu không phải Đường Xuân Minh nháo trò, ai sẽ chuyển hướng về phía Triệu Bình Xuyên hắn, đến lúc đó hắn chỉ cần nói thêm vài câu thì Triệu Bình Xuyên hắn chính là một người vô cùng tốt , lợi ích thực tế có danh tiếng cũng có.

Hết chương 9.


.

Chương 10: Lập hộ

"Minh ca nhi, ngươi nói đi, ngươi muốn giải quyết việc này như thế nào, tuy rằng Đại Hổ không còn, nhưng người dân trong thôn sẽ làm chủ cho ngươi, chỉ cần không phải quá phận quá đáng." Lý Chính lên tiếng nói, nhìn thấy Đường Xuân Minh hắn lại nhớ đến tình cảnh năm trước Đường Xuân Minh hốt hoảng chạy tới nhà hắn cầu cứu hắn, nói Đại Hổ đi thâm sơn muộn như vậy mà vẫn chưa về nhà, lúc đó hắn liền tổ chức một nhóm hán tử trẻ tuổi khỏe mạnh trong thôn vào núi tìm người, kết quả lại chỉ tìm được một bộ quần áo rách nát dính máu rõ ràng thuộc về Đại Hổ cùng mấy cái đầu lâu rải rác, sau khi trở lại hắn liền nói cho Đường Xuân Minh hắn liền ngất ngay tại chỗ.

"Còn có đây là con trai nhỏ Đường Xuân Vanh nhà Đường Thăng đúng không, đến thôn Bình Sơn thăm ca ngươi phải không, lớn lên thật giống cha ngươi, tương lai cũng phải thi được công danh giống như cha ngươi đấy." Lý Chính trực tiếp đem thân phận Đừng Xuân Vanh công bố ra ngoài, chính là nói cho người Triệu gia, làm việc phải lưu lại một đường, Đường gia cũng không phải là mặc kệ Minh ca nhi, nếu như tương lai Đường Xuân Vanh có thân phận tú tài, đến lúc đó người chịu thiệt chính là Triệu gia cùng thôn Bình Sơn.

Nếu hôm nay hắn xử trí không công bằng, tin tức này chuyển tới thôn Trấn Sơn, người thôn Trấn Sơn cũng sẽ không giảng hòa, tuy rằng là Minh ca nhi gả đi, nhưng dù sao cũng là khí hậu thôn Trấn Sơn nuôi lớn hắn. Nơi này cũng sẽ thành chỗ cân nhắc khi gả ca nhi đi, nếu như rơi vào tay người bám chặt lấy điểm này, sau này bên thôn bọn họ có chuyện gì cũng không có lập trường đến các thôn khác đòi công bằng cho ca nhi trong thôn. Dù chỉ là một Lý Chính trong một thôn nhỏ, nhưng xử lý mọi chuyện cũng không chỉ đơn giản như mấy người hai miệng một lời nói với nhau.

Hai mắt Đường Xuân Vanh hồng hồng, đem tiểu chất nhi trong ngực thả xuống, thi lễ với Lý Chính cùng các tộc trưởng trong thôn, "Học trò chính là Đường Xuân Vanh, hôm qua đến thăm ca ta mới biết được mấy năm nay ca ta sống cũng không được như ý, Đường Xuân Vanh ở đây cũng là hi vọng Lý Chính cùng các tộc trưởng trong thôn có thể giữ gìn lẽ phải cho ca ta. Ca, ngươi có chuyện gì thì nói đi, mấy năm nay ngươi cùng ca phu làm được đủ nhiều, nếu như không có cách nào tiếp tục sống tiếp ở nơi này, ca hãy cùng ta quay trở về thôn Trấn Sơn."

Khóe miệng Vương Anh giật giật, hỗn tiểu tử, ai bảo hắn tự chủ trương ? Nhưng mà hắn không muốn cũng không thể không thừa nhận vở kịch hôm nay con riêng hắn làm rất tốt.

Đường Xuân Minh đứng dậy, con mắt sưng đỏ, gừng xoa quá nhiều rồi, nói: "Từ xưa, Đại Hổ muốn hiếu kính a mẫu ta sẽ không phản đối, đó là ta cùng Đại Hổ phải làm, " không chỉ có Triệu Bình Xuyên biết diễn trò, hắn cũng biết , "Chỉ là vì sau này ta cùng Lâm ca nhi không cần sống mà suốt ngày nơm nớp lo sợ, ngay cả ngủ cũng không yên ổn, sợ bị người trói không có cách nào kêu cứu được, ta muốn Lý Chính để ta cùng Lâm ca nhi lập hộ một mình đi, dù cho khó khăn đói khổ nhưng chỉ cần hai mẹ con ta không xa nhau là được."

"A Mẫu, Lý Chính gia gia van cầu người, A Lâm không muốn rời khỏi a mẫu." Triệu Lâm tiểu ca nhi nhào tới bên người Đường Xuân Minh ôm chặt lấy chân hắn, sợ bị người tách ra, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đều là biểu hiện sợ hãi.

Đường Xuân Minh vội vã ôm lấy động viên hắn: "Sẽ không , A Mẫu sẽ bảo vệ A Lâm ." Việc này qua đi, hắn cần phải cố gắng động viên con trai, bằng không chuyện này sẽ trở thành bóng tối trong lòng nó

"Lập hộ? Ca nhi lập hộ?" Ai cũng không ngờ tới Đường Xuân Minh sẽ có lựa chọn này, hoặc là Lý Chính đã có chút ý thức được , nhưng mà chờ đến khi Đường Xuân Minh nói ra khỏi miệng hắn vẫn là cảm thấy khó mà tin nổi.

"Minh ca nhi ngươi suy nghĩ kỹ càng chưa ? Ca nhi lập hộ không phải là một chuyện đơn giản, thuế hàng năm ngươi có giao được không?" Tam thúc công đối với Đường Xuân Minh cảm thấy vô cùng phức tạp, lần nháo trò này sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của Triệu lão tam, đây là điều hắn không muốn nhìn thấy, hắn phải nghĩ biện pháp thay đổi danh tiếng của Triệu lão tam, khoa thi lần này hắn nhất định phải tham gia, đây là toàn bộ hi vọng của Triệu gia. Vì lẽ đó hắn cảm thấy hành động này của Minh ca nhi vô cùng không thích hợp, rõ ràng có thể âm thầm tìm hắn cùng Lý Chính thương lượng giải quyết chuyện này, nhất định phải huyên náo khiến cho mọi người ở thôn Bình Sơn đều biết, nói là đòi lẽ phải, này không phải buộc bọn họ đứng ra xử trí sao?

Nhưng mà dù nói thế nào nào, danh tiếng địa vị của ca nhi cũng không quan trọng bằng hán tử, theo như cách nói của cổ nhân, lúc cần thiết lựa chọn hi sinh đương nhiên là ca nhi.

Chiêu này của Minh ca nhi mà muốn triệt để cùng Triệu gia xé rách quan hệ sao? Bằng vào một ca nhi yếu nhược như hắn có thể chống đỡ được gia đình? Tam thúc công biểu thị hoài nghi, thường ngày hoạt động trong ruộng phần lớn cũng là Triệu Đại Hổ làm ra, thêm vào hiện tại lại đang mang thai, hắn lấy cái gì để nuôi sống chính mình cùng tiểu ca nhi? Chẳng lẽ là muốn nhờ cậy Đường gia?

Người chung quanh cũng nghị luận sôi nổi, hôm nay Đường Xuân Minh lớn mật đã vượt qua ấn tượng của bọn họ đối với Đường Xuân Minh ngày xưa, nhưng mà nhìn thấy sắc mặt trắng bệch cùng thân thể yếu ớt của Đường Xuân Minh, lại nhìn tới Triệu Lâm tiểu ca nhi gầy gò đến mức da bọc xương không ra hình dạng, đều nảy sinh lòng thương hại, có thể thực sự là bị Triệu gia bức đến tuyệt cảnh không thể không làm ra chọn lựa như vậy đi, nếu như nói về ấn tượng của bọn họ với Triệu lão ma cùng Vương Xuân Hoa, thật đúng là bọn họ có thể làm ra được những chuyện như nửa đêm trói Minh ca nhi, đến lúc đó gạo đã nấu thành cơm, Minh ca nhi chính là có khổ cũng không nói ra được.

Ngoại trừ một số ca nhi ích kỉ độc mồm lại ham sống, phần lớn mọi người vẫn đồng tình với Đường Xuân Minh, đối với những lời nói chua ngoa đều bị mắng trở lại.

Nhưng lại có người lại không chịu nổi mọi người đều nói chuyện cho Minh ca nhi, rất thích bỏ đá xuống giếng, thấy người khác trải qua càng thê thảm hơn mới có thể làm nổi bật lên những ngày tháng đắc ý của mình.

Phu lang nhà Lý Hạ Căn lúc trước vừa giúp Vương Xuân Hoa nói chuyện vừa cắn hạt dưa vừa nhàn nhạt nói chuyện, "Ta thấy, chỉ sợ mấy năm nay không chỉ kiếm được chút bạc này, chỉ lo sợ mình không chiếm được số bạc này liền muốn nhanh chóng phân ra, ai yêu, đến lúc thực sự cầm được chỗ bạc này còn không phải lại câu dẫn hán tử đến với hắn, nhà Đại Hổ chính là có chủ ý nào sao?"

"Phi! Ngươi cho rằng ai cũng có lòng tham giống như người vậy sao, chuyện mấy năm trước ngươi làm mấy năm sau liền thật sự cho rằng mọi người đều đã quên , a công a ma cùng đệ đệ nhà ngươi sẽ ở trên trời nhìn ngươi đối xử với cháu trai của ngươi cũng là nhi tử của bọn họ như thế nào, cả nhà các ngươi chiếm đất cùng nhà của cháu trai mình cũng không cảm thấy hoảng sợ sao!" Có người không chút lưu tình mắng.

"Ai tham của? Năm đó chính là cháu trai của ta tự mình đồng ý, các ngươi thật sự là lo chuyện bao đồng quản đến cả chuyện nhà ta, thật sự là coi nhà họ Lý chúng ta dễ bắt nạt sao? Chúng ta cũng là giúp cháu lớn bảo vệ chỗ đất cùng nhà đó, chẳng lẽ để cho nhà các ngươi nhìn? Xì!" Nhà Lý Hạ Căn hô to gọi lớn hướng về phía người nói chuyện kia đáp trả.

Đúng lúc này, một người chạy tới từ bên ngoài, giống như chạy trốn thở không ra hơi , trong tháng giêng mà vẫn chảy mồ hôi, người kia hướng về phía đoàn người hô to,: "Nhà Lý Hạ Căn có ở đây không? Cháu trai nhà người trở về từ chiến trường , nhanh chóng về nhà đi, cháu trai nhà người thực sự đã trở về từ chiến trường ."

"Cái gì?! Cái này không thể nào? !" Nhà Lý Hạ Căn nhất thời rít gào.

"Không thể nào, không phải nói chết ở trên chiến trường sao?" Cũng có người hoài nghi nói, bao nhiêu năm trôi qua vẫn không có tin tức truyền tới, mọi người đều cho rằng sẽ không trở lại a.

"Ha ha, " người bị nhà Lý Hạ Căn chỉ vào mũi mắng lập tức vui vẻ, "Nhà Lý Hạ Căn, không phải ngươi nói là bảo vệ cho cháu trai sao? Bây giờ cháu trai đã trở về, còn không mau mau trả lại đất cùng nhà."

Không ít người nghe nói như thế liền cười lên.

Sắc mặt của Lý Chính rất khó nhìn, đây chính là chuyện của Lý gia, trên mặt Lý Chính như hắn cũng không được vẻ vang gì, Lý Chính nhìn nhà Lý Hạ Căn một chút, nhà Lý Hạ Căn thực sự hoảng sợ, chuyện là thật sao, tên tiểu tạp chủng kia sao có thể sống sót trở về, "Sẽ không phải là giả mạo đi, không được, ta phải trở về xem." Lòng bàn chân hắn như có lửa đốt, chớp mắt liền chuồn ra ngoài, bình thường làm việc cũng không được tốc độ nhanh như vậy .

Lý Chính cũng nghĩ mau mau đi xem xem tình huống thế nào, vì vậy nhất định phải xử lý xong chuyện trước mắt đã : "Minh ca nhi, ngươi xác định phải làm như vậy? Phải biết rằng một khi lập hộ liền không thể đổi ý , đến lúc đó quan phủ truy cứu ngay cả Lý Chính ta cũng không thể che chở được ngươi ."

Đường Xuân Minh từ khi nghe được tin tức lúc nãy liền vô cùng vui vẻ, phu lang nhà Lý Hạ Căn này từ trước đến giờ đều cấu kết cùng Vương Xuân Hoa làm chuyện xấu, trong thôn truyền đến không ít lời đồn xấu liên quan đến hắn đều là do Vương Xuân Hoa thông qua người này truyền đi , nhìn thấy liền làm cho người ta chán ghét.

"Đương nhiên, đến lúc đó còn muốn thỉnh cầu Lý Chính đi giúp ta một chuyến, ta nghĩ căn nhà này quy dưới tên ta liền không thành vấn đề đúng không." Đường Xuân Minh muốn đem tài sản riêng làm rõ .

"Đương nhiên..."

Lý Chính còn chưa dứt lời, Triệu lão ma bên kia vừa nghe thấy, nhà Triệu gia liền của Triệu gia dựa vào cái gì lại để cho tiện nhân này lấy đi: "Phi! Ngươi nghĩ hay lắm, dựa vào cái gì nhà của Triệu gia chúng ta lại để cho ngươi ? Đó là của Triệu Đại Hổ lưu lại thì chính là của Triệu gia, ngươi là cái thá gì, ngay cả cái rễ cũng không lưu lại cho Đại Hổ, lấy căn nhà liền cấp dã hán tử đúng không?"

"Dã hán tử?" Đường Xuân Minh phát hỏa, "Là a ma nhìn thấy dã hán tử sao? A ma nói như thế với ta, lẽ nào muốn dùng phòng của Triệu gia làm gì ..."

"Câm miệng!" Tam thúc công nổi giận gầm lên một tiếng, ma sao này không biết ăn nói, lời này cũng là có thể tùy tiện nói đi ra ? Có còn muốn danh tiếng ? Tam thúc công trừng ca nhi không chịu an phận Đường Xuân Minh này một chút, hướng Triệu a ma quát, "Triệu gia, năm đó thời điểm ngươi phân ra ở riêng cũng không phân được cho hắn bao nhiêu, mấy năm nay nhà Triệu Đại Hổ hiếu kính ngươi vẫn chưa đủ hay sao?"

"Tam thúc công, Lý Chính đại thúc, ta cũng không phải vô duyên vô cớ muốn những thứ này , " Ấn tượng của Đường Xuân Minh đối với vị tam thúc công này cũng không tốt bằng Lý Chính, hắn nhìn ra được, trong lòng tam thúc công chỉ sợ là ghi nhớ chuyện của Triệu gia lại bắt hắn coi như người ngoài, hiện tại làm chỉ là cho người khác xem, sẽ không phải là thật sự nghĩ cho hắn , "Năm đó sau khi ở riêng, ngoại trừ hai mẫu chẳng có cái gì cả, nhà là dùng của hồi môn của ta xây, chứng nhận của hiệu cầm đồ ta vẫn còn bảo quản tốt lắm, vì vậy căn nhà này là của hồi môn của ta, không thể coi là của Triệu gia.Còn hai mẫu, đó là dùng để nuôi Lâm ca nhi cùng đứa nhỏ trong bụng ta, đương nhiên, như a ma không coi bọn họ là người của Triệu gia liền là chuyện khác."

Bây giờ suy nghĩ một chút, hắn ước gì Triệu lão ma đem hai mẫu ruộng thu hồi lại, sau đó hắn là có thể quang minh chính đại không hiếu kính Triệu lão ma, Triệu gia hắn cũng có thể triệt để không quan tâm đến, bằng không nếu để cho bọn họ đến làm phiền còn không phải là khiến cho hắn lo chết.

Triệu a ma con mắt đỏ lên, là tức giận, đã mất một lượng bạc lớn, căn nhà này hắn đã xem là của chính mình, dù thế nào cũng không thể mắt thấy liền bay ra ngoài: "Hàng lỗ vốn trong bụng của ngươi, làm sao lại được coi là họ Triệu, muốn chiếm nhà của ta , muốn cũng đừng nghĩ, trừ phi ta chết ở chỗ này."

"A Mẫu, ngươi ít nói vài câu." Triệu Bình Xuyên biết a mẫu không muốn, nhưng chuyện hôm nay nếu như không muốn kết thúc bằng danh tiếng hắn bức bách ca sao cùng cháu trai truyền ra ngoài nhất định phải để cho Đường Xuân Minh toại nguyện. Như vậy hắn mới có cơ hội nói cho người ngoài, người Triệu gia bọn họ chính là nhân hậu, phải để cho người ngoài nhìn thấy hắn chủ động nhường nhà cho bọn họ, hắn cũng không thể để cho a mẫu có ánh mắt thiển cận hại.

"Lý Chính, tam thúc công, bất kể nói thế nào ca sao vẫn là nhị ca sao của ta, Lâm ca nhi vẫn là cháu trai của ta, Triệu gia ta sẽ không bạc đãi bọn họ ."

Vương Xuân Hoa ở phía sau cũng hận đến mức không ngừng véo lấy Triệu Mai tiểu ca nhi không biết trở về từ lúc nào, tiểu ca nhi yên tĩnh đứng ở một bên xem người lớn làm ầm ĩ đau đến con mắt đều đỏ, nhưng hắn không dám kêu cũng không dám giãy dụa, bằng không a mẫu sẽ làm cho hắn càng đau hơn.

Phải nói Vương Xuân Hoa cùng Triệu lão ma thực sự là trời sinh một cặp,ở phương diện tham tiền này thực sự là giống nhau, bàn tính trong lòng Vương Xuân Hoa không ngừng đánh vang, đã sớm đem nhà lớn của Triệu gia coi như là của nhà mình, hiện tại trái tim của hắn cũng nhỏ máu giống như Triệu lão ma, Triệu lão ma không lấy được nhà của Triệu Đại Hổ, hắn liền không lấy được nhà hiện tại của Triệu gia, trong lòng đau đến trên mặt cũng trở nên vặn vẹo.

Đường Xuân Minh mới mặc kệ Triệu lão ma gầm rú thế nào, cũng mặc kệ Triệu Bình Xuyên cũng mặc cho hắn bày ra bộ dáng hào phóng nhân hậu như thế nào, chỉ để ý nhìn Lý Chính cùng tam thúc công. Lý Chính đang cùng tam thúc công và mấy vị bô lão khác thương lượng chuyện này, do tam thúc công đứng ra nói: "Nếu cầm của Đại Hổ, sau này Đại Hổ nên hiếu kính ngươi cũng phải gánh chịu." Vấn đề hiếu kính lão nhân, cũng mặc kệ lão nhân có làm đúng hay không, nếu như không hiếu kính lão nhân cũng sẽ là tội lớn.

"Phi, ai muốn hắn hiếu kính , ta còn sợ không biết ngày nào hắn cầm bao thuốc độc hại chết ta a." Triệu a ma đau đến mức trong lòng không ngừng nhỏ máu, tuy nhiên nhìn thấy ánh mắt của Triệu Bình Xuyên hướng ra hiệu về phía hắn, ngày hôm nay hắn thực sự triệt để hận Đường Xuân Minh, hận không thể ăn thịt uống máu hắn.

"Hai mẫu kia trả lại Triệu gia đi, sau này Minh ca nhi cùng hai đứa bé kia không có quan hệ với Triệu gia, Triệu a ma cũng không thể lại ỷ vào thân phận trưởng bối bức bách Minh ca nhi , bằng không a mẫu như ta thật sự không yên lòng để Minh ca nhi ở lại thôn Bình Sơn, Triệu a ma là người như thế nào đã truyền khắp thôn xóm bên cạnh,huống hồ Đường gia ta cũng không phải là không nuôi được ca nhi như thế này." Bỗng nhiên một thanh âm xa lạ vang lên, trong lòng Đường Xuân Minh kinh ngạc kinh ngạc, Đường Xuân Vanh thì lại kinh hỉ vạn phần, nói chuyện chính là Vương Anh, kế mẫu của Đường Xuân Minh.

Những người đứng trước Vương Anh tránh ra một chút, không ít người chưa từng thấy mà nếu có thấy cũng không ấn tượng, nhưng mà có vài ca nhi gả từ thôn Trấn Sơn tới lại nhớ được hắn, trước đó Vương Anh đướng sau mọi người không ai chú ý đến, hiện tại lại kinh ngạc kêu lên, "A sao Đường gia? A mẫu Minh ca nhi."

Tay của tam thúc công hơi dừng một chút, vốn cho là Minh ca nhi không có nhà mẹ làm chỗ dựa, không ngờ người mẹ kế này lại ra mặt cho hắn, vì vậy hắn làm trưởng bối cũng không thể ép Minh ca nhi được. Quên đi, nếu như hắn muốn hoàn toàn xé rách quan hệ với Triệu gia vậy để cho hắn như ý đi, hắn cũng không tin một ca nhi có thể làm được chuyện gì, đến thời điểm đó không có mặt mũi chính là Minh ca nhi, không thể trách nhà họ Triệu bọn họ.

Vương Xuân Hoa cũng hơi cau mày lại, công lực của hắn nếu so với Vương Anh chỉ là cặn bã, Vương Anh lợi hại chính là có tiếng trong thôn , bọn họ đều cùng đi ra từ nhà Vương gia.

Vương Anh đi thẳng đến trước mặt Đường Xuân Minh cùng Đường Xuân Vanh, chào hỏi với mấy vị tộc trưởng trong thôn một chút. Đường Xuân Minh cơ trí đứng phía sau Vương Anh, một bộ dáng dấp thuận theo, khóe miệng Vương Anh giật giật, đứa con riêng này trước đây thật nhu thuận, hiện tại chỉ là làm cho người khác xem, bên trong chính là thay đổi hoàn toàn. Kỳ thực chỉ cần không phải là đỡ cũng không đứng dậy được, hắn thật sự cũng muốn để cho đứa con riêng này thay đổi, trước đây con riêng này thực sự không lọt nổi mắt xanh của hắn, sau này hắn thật sự không cần phải liên lụy đến A Vanh.

Giúp người giúp đến cùng, Vương Anh sau khi chào hỏi xong liền nói: "Trước đây có Đại Hổ ta cũng không muốn làm kẻ ác, hiện tại Đại Hổ không còn ta cũng không muốn lại bám vào chuyện trước kia không tha, nhưng sau này Minh ca nhi làm sao kiếm sống làm a mẫu như ta cũng không thể không hỏi, nếu như thôn Bình Sơn này không lưu được Đường Xuân Minh , ta ở trong thôn Trấn Sơn vẫn có thể xen mồm được ."

Đây chính là mạnh mẽ làm mất mặt , nếu như thực sự muốn thu hồi nhà lại đuổi Đường Xuân Minh ra khỏi thôn Bình Sơn, ca nhi cùng hán tử thôn Bình Sơn thực sự không còn mặt mũi ra ngoài nói chuyện với những người ở thôn khác , còn ai dám đem ca nhi gả vào thôn Bình Sơn? Ngay cả tam thúc công mặt cũng đỏ lên .

Mấy tộc trưởng trong thôn cũng nhìn nhau, đều thể hiện không thể tiếp tục chờ đợi, liền ra hiệu Lý Chính nhanh chóng xử lý, cứ theo như Minh ca nhi cùng a mẫu của hắn mà làm. Da mặt Lý Chính không ngừng giật giật, hắn vốn muốn để hai mẫu kia cho Minh ca nhi , trong ruộng có cái sản xuất dù sao cũng coi như được chút ít, ngay cả tam thúc công không muốn nhất cũng phải kéo lên đạo hiếu khiến cho Minh ca nhi không dược như ý, giờ thì hay không, sau này ngay cả hai đứa bé cũng không có liên quan đến Triệu gia .

"Vậy cứ dựa theo ý của Triệu gia, Minh ca nhi cùng với a sao Đường gia, nhà cùng năm mẫu đất núi quy về dưới tên Đường Xuân Minh, Triệu Lâm tiểu ca nhi cùng hài tử trong bụng Minh ca nhi không có quan hệ với Triệu gia, Triệu gia không cần Minh ca cùng hài tử hiếu kính, Minh ca cùng hài tử sau này có khó khăn cũng không thể tìm đến xin Triệu gia giúp đỡ, dù cho không sống được cũng không được, Triệu lão tam, Triệu gia , các ngươi nói đúng hay không?"

Vốn dĩ Triệu lão ma còn có ý kiến, năm mẫu đất núi kia là do Đại Hổ nhà hắn khai phá ra thì dựa vào cái gì mà lại để cho tên tiện nhân kia, nhưng sau khi vừa nghe tiện nhân kia cùng tiểu tiện chủng dù có chết cũng không thể tìm tới Triệu gia, chợt cảm thấy sảng khoái. Tuy nói hiện tại Vương Anh đứng ra vì đứa con riêng , nhưng dưới cái nhìn của hắn cũng chỉ lo con riêng trở lại Đường gia dựa vào Đường gia nuôi sống, cho nên mới thế hắn tranh thủ căn nhà này, nếu như Đường Xuân Minh sống tiếp thế nào Vương Anh sẽ không đi quản, thật sự muốn nhìn xem đến lúc đó tên tiện nhân kia sẽ quỳ xuống cầu xin hắn cho ăn cơm như thế nào, hắn phải cố gắng đem cơn giận ngày hôm nay kìm nén lại!

Lý Chính cũng là một người thông minh, tuy rằng những lời này không được êm tai, nhưng lại chạm đến tận đáy lòng của Triệu a ma, hắn không phản đối vỗ đùi nói: "Được, Triệu gia ta xem thường miếng cơm ăn này của hắn, sau này hắn cũng đừng muốn ăn cơm nhà Triệu gia ta, ta thà rằng đổ cho heo cho chó ăn!"

"Ta cũng đồng ý, ta cùng con trai dù cho chết đói cũng sẽ không tìm đến cửa Triệu gia, người Đường gia ta vẫn có cốt cách này." Đường Xuân Minh cũng nói.

"Tốt lắm, mọi chuyện đều đã thương lượng xong, Triệu lão đại cũng có thể đi ra, cùng Triệu lão tam đồng thời đem lập văn bản, ta cũng sẽ giúp Minh ca nhi lập hộ , sau này Minh ca nhi vẫn là người thôn Bình Sơn, thôn Bình Sơn ta không làm được chuyện đem ca nhi gả vào đuổi ra khỏi thôn." Lý Chính nghiêm mặt nói.

Từ Triệu gia một hán tử đi ra, ngượng ngùng nở một nụ cười với Lý Chính, ca nhi hán tử thôn Bình Sơn đều lộ ra một ánh mắt khinh thường, hán tử như vậy thực sự khiến cho người ta coi thường, a mẫu cùng phu lang của mình đang nháo bên ngoài, không nghĩ tới hắn lại rúc ở trong nhà không động một chút nào, hán tử như vậy Triệu lão ma sau này sau có thể dựa vào được? Triệu Đại Hổ không ở , sau này chỉ có thể thực sự dựa vào Triệu lão tam , không biết Triệu lão tam sau này sẽ là cái dạng gì.

Hết chương 10.

loading...

Danh sách chương: