Tập 16: Thì ra là nàng (3)
Cho dù tỷ tỷ có võ công, nhưng chỉ mới nhập học thôi, làm sao có thể là đối thủ với học tỷ đã học ở đây 3 năm.
Cho nên, Lạc Lê lập tức lên tiếng đánh trống lảng, rồi kéo tay Lạc Vũ dẫn đi. Mặc dù hắn chỉ mới vào học trong Học viện đế quốc được một tháng, nhưng hắn hiểu được phải nhẫn nại.
Lạc Vũ thấy vậy, khóe miệng giương lên mỉm cười, vươn tay sờ sờ đầu Lạc Lê, thuận tay vuốt mái tóc đen của hắn, nhưng lại không hề nhích chân đi theo sự lôi kéo của thằng bé.
"Sao vậy? Không dám? Ngươi không phải kiêu ngạo lắm sao? Không phải cái gì cũng khinh thường, cái gì cũng dám nói sao? Tại sao hôm nay lại sợ? Được, nếu ngươi đã không dám tiếp nhận sự khiêu chiến của ta, như vậy thì... ngươi hãy chui qua háng hắn ta đi, như thế thì ta sẽ bỏ qua việc này." Vẻ châm chọc trên gương mặt Bích Vân quá nặng, tiện tay chỉ vào một gã nam tử đứng phía sau ả.
Tên nam tử có thân hình nhỏ bé phía sau thấy vậy, lập tức "hắc hắc" cười lạnh, mở ra hai chân, nhướng mày thị uy với Lạc Vũ.
"Ngươi đừng khinh người quá đáng..." Tiểu Lạc Lê lập tức chịu không nổi người ta vũ nhục tỷ tỷ mình, nhảy dựng lên.
Lạc Vũ vung tay lên, ngăn lại Lạc Lê đang phẫn nộ.
Gương mặt lạnh băng nhìn vẻ kiêu căng đến cực điểm của Bích Vân, lạnh lùng nói: "Ta cho ngươi cơ hội suy nghĩ cẩn thận thêm một lần nữa."
Lời này vừa nói ra, Bích Vân làm như thấy được một chuyện buồn cười đến cực điểm, ngửa đầu lên, không ngừng cười ha ha.
Ả ta cười đến run rẩy cả người, khiến cho mọi người chung quanh cũng nhất tề nở nụ cười giễu cợt.
"Cho ta cơ hội suy nghĩ lại? Người như ngươi mà cũng xứng nói ra những lời này, ha...ha..., cũng không biết xem lại năng lực của chính mình, dám ở trước mặt bổn tiểu thư nói ra những lời không biết xấu hổ như thế."
Bích Vân vừa cười to, vừa lớn tiếng châm chọc.
Ả ta vừa nói xong, những tiếng cười chế nhạo xung quanh càng thêm lớn tiếng.
Lạc Lê thấy vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận đến đỏ bừng, giống như một con báo nhỏ muốn lao ra cắn xé cho tụi kia một trận, lại bị Lạc Vũ đè lên bả vai, thằng bé làm thế nào cũng động đậy không được.
Ánh mắt băng lãnh đảo qua nhìn Bích Vân đang cười to, trong mắt Lạc Vũ hiện lên một tia lãnh khốc cực kỳ: "Nếu đã như vậy, ngươi đừng hối hận."
Lạnh lùng phun ra tám chữ này, Lạc Vũ nắm tay Lạc Lê đi về hướng lôi đài.
Những người chung quanh thấy Lạc Vũ cư nhiên có dũng khí đáp ứng lời khiêu chiến thượng đài với Bích Vân, người có thực lực cao hơn nàng hai cấp, nhất thời cực kỳ hưng phấn, kéo bè kéo bạn chạy về hướng lôi đài xem trò hay.
Bọn họ rất muốn nhìn, hôm nay xấu nữ này sẽ bị làm xấu mặt đến cỡ nào.
Chỉ trong chốc lát, tất cả mọi người trong học viện đều biết được tin tức này.
Lúc Lạc Vũ cùng Bích Vân đi lên lôi đài. Phía dưới đã vây chật kín người, biểu tình trên mặt đám người đó tràn ngập chờ mong xem kịch vui.
"Yên tâm, không có việc gì."
Lạc Vũ mỉm cười trấn an tiểu Lạc Lê, nàng đứng ở một góc trên lôi đài, nhàn nhã giật giật năm ngón tay.
Mà Bích Vân đứng đối diện với nàng, thì lại mím môi, kêu lên một tiếng.
Trong chốc lát, một con tê tê màu đen có hình thể lớn gần bằng cái bàn nhỏ xuất hiện, đi xuyên qua đám người phía dưới đài, mạnh mẽ nhảy lên lôi đài, đứng bên chân Bích Vân.
Những chiếc vảy màu đen trên lưng giống như những bụi gai sắc nhọn găm đầy trên thân nó.
Móng vuốt nó cào cào trên lôi đài, sàn lôi đài bằng đá granit lập tức bị đào ra một dấu vết thật sâu.
Lấy chiếc răng sắc nhọn làm vũ khí toàn thân.
Dựa theo năng lực chiến đấu thì đây là một con ma thú cấp 4, nó có lực công kích tương đương với Bích Vân, người đã đạt tới đỉnh đấu khí màu vàng. (*cấp 3)
Chiến đấu với người vừa mới vào nhập học như Lạc Vũ, lại đem ra ma thú cấp 4 cùng chiến đấu, Bích Vân làm vậy là có ý gì? Thấy tình cảnh này, những người chung quanh hứng thú huýt sáo lên.
Đứng trên lôi đài, vẻ mặt Bích Vân khinh miệt nhìn vào gương mặt không chút biểu tình của Lạc Vũ, hung hăng nói: "Quy tắc lôi đài hôm nay là sinh tử chiến, không chết thì không ngừng." (*con bà nó, không chửi chịu không nổi)
Lời vừa nói ra, những người xem náo nhiệt chung quanh nhất thời cười rộ lên.
Cư nhiên lại là sinh tử chiến?
Học viện cũng không cấm sinh tử chiến, chỉ cần hai bên đương sự đồng ý, viết thư ký cam kết. Như vậy là có thể rồi.
Nhưng là, ít có ai là người ngu, đấu bằng tay chân thì nhiều, mà sinh tử chiến là ít có.
Lúc này nghe Bích Vân nói như vậy, sau một phút tĩnh lặng ngắn ngủi, chung quanh lôi đài, có người lắc đầu, có người cười vang, có người nói "tốt", có... Thật là vô cùng náo nhiệt a.
Đây không phải rõ ràng là muốn khi dễ người mới sao.
Cao thủ cấp ba, lại đấu sinh tử chiến với một đối thủ không có cấp bậc nào, cái này...
Tất cả mọi người cứ nghĩ rằng Lạc Vũ sẽ từ chối.
Lại không ngờ rằng, Lạc Vũ vung tay lên một cái, đặt bút xuống, ký lên văn thư mà Bích Vân vừa đưa ra.
Lần này, mọi người xung quanh ngược lại có điểm chần chờ.
Không có viên kim cương nào mà không phá vỡ được đồ sứ. Hành động khẳng khái như vậy, có phải hay không nàng ta thật sự có chút tài năng...
Mà lúc này, trên một tòa tháp ở xa xa cao cao, nam tử mặc một thân áo trắng, hai tay ôm ngực, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lạc Vũ trên lôi đài, kinh ngạc thốt lên: "Là nàng, cư nhiên lại là nàng."
Nam tử áo tím đứng bên cạnh, thấy nam tử áo trắng ngày thường luôn trầm ổn, hôm nay cư nhiên lại kinh hô ra tiếng, tò mò hỏi: "Là ai?"
Nam tử áo trắng nhìn Lạc Vũ mặc một thân nam trang trên lôi đài, dung mạo như vậy, vết bớt xấu xí như vậy, không phải nữ nhân vừa xinh đẹp đến mức tận cùng pha lẫn xấu xí đến mức tận cùng mà 3 người bọn họ đã gặp trong một đêm trước kia thì còn có thể là ai nữa chứ.
Nhớ tới đêm hôm đó gặp nhau, đêm hôm đó xung đột, nam tử áo trắng nghiêng đầu nhìn vào mắt nam tử bên người một thân lạnh như băng, nhưng trong nháy mắt lại cơ hồ áp chế không được lửa giận bốc lên Giá Hiên Mặc Viêm.
Tốt nhất là không nên mở miệng nói tiếp a.
Chỉ là khóe miệng lại nhịn không được giương lên mỉm cười, đúng là không phải oan gia không tụ đầu, hai người này cư nhiên lại có quan hệ như thế này a.
Lần đầu tiên Giá Hiên Mặc Viêm động tâm, nhưng lại là đối với nửa gương mặt thiên sứ của xấu nữ, nhưng xấu nữ này lại là vị hôn thê mà hắn chán ghét đến tận xương tùy.
Thế sự thật là kỳ diệu, lần này có trò hay để xem rồi.
Mà một thân hỏa hồng Giá Hiên Mặc Viêm đứng bên cạnh hai nam tử áo trắng và áo tím lại không nói gì. (*mặc áo màu lửa đỏ)
Chỉ lạnh lùng nhìn Lạc Vũ đang đứng ở chính giữa lôi đài, tay hắn nắm chặt lại, cơ hồ có thể nghe thấy thanh âm "răng rắc" của đầu khớp xương.
Nửa mặt như ma quỷ, nửa mặt như thiên sứ.
Thật đáng chết, ả ta cư nhiên lại là vị hôn thê xấu nữ của hắn, chính là người mà đêm hôm đó hắn vừa thấy đã yêu, lần đầu tiên mở miệng cầu hôn lại là một nữ tử xấu xí như vậy.
Cư nhiên lại là nàng, cư nhiên lại là nàng.
Nhìn Lạc Vũ lưu loát quấn lên búi tóc, lộ ra cái bớt xấu xí màu đỏ, không một chút nào để ý làm như vậy sẽ càng thêm không có mặt mũi gặp người.
Thấy vậy, không biết tại sao lửa giận trong lòng Giá Hiên Mặc Viêm càng thêm bốc lên.
Tốt, tốt, tốt lắm, nguyên lai hại hắn tiếng xấu truyền xa đều là do nàng mà ra, đều là cùng một người.
Hắn đang lo tìm không được nàng, không ngờ rằng nàng hôm nay lại tự mình đưa lên cửa, thù mới hận cũ, phải tính một lần cho thật đáng rồi.
Lửa giận hừng hực, như có chất xúc tác bốc cháy đến tận trời.
Nam tử áo tím không nghe ai trả lời câu hỏi của hắn, như nghĩ tới cái gì lại nhìn sang Giá Hiên Mặc Viêm đang lửa giận tận trời, gắt gao nhìn chằm chằm vào Lạc Vũ trên lôi đài.
Hắn quay đầu nhìn một chút dung mạo xấu xí, nhưng lại nhất phái lãnh đạm trầm ổn của Lạc Vũ.
Đột nhiên hiểu ý, hai mắt chậm rãi nâng lên, ánh mắt lộ ra một tia sáng tỏ tươi cười.
Thì ra là... chính chủ đã tới rồi.
Ánh mặt trời chiếu sáng, Học viện đế quốc, trên lôi đài, trên đỉnh tháp cao, đồng thời mang sát khí điên cuồng như cuồng phong bão tố.
Trong lúc mọi người chung quanh bắt đầu có chút chần chờ, thì trên lôi đài, Bích Vân vẫn biểu hiện ra vẻ mặt dữ tợn, mỉm cười như ý đồ sắp đạt được.
Lạc Vũ nhấn lên ngón tay, tiếng nói bén nhọn, lãnh đạm như nước lại lạnh như băng: "Xem ra... người của Luyện Thành quốc công phủ của ngươi, không có nói cho ngươi biết, ta, chưa bao giờ vốn là ngồi không." (*ăn và ở không, không có chút tác dụng nào => người vô dụng)
Trong thanh âm băng lãnh, Lạc Vũ di chuyển thân mình.
Mà cùng khắc, Bích Vân khẽ kêu lên một tiếng, trên người liền bốc lên đấu khí màu vàng.
Đấu khí ngưng tụ lại, hóa thành hình dạng hai thanh lợi kiếm, nhắm vào đầu Lạc Vũ bổ tới.
Đồng thời, con tê tê đang nằm bên chân Bích Vân cũng giương đầu lên, mạnh mẽ nhảy phốc lên, nhe ra hàm răng sắc nhọn, phóng về hướng Lạc Vũ như tia chớp.
Thế đi cực nhanh, lực lượng cực dũng mãnh có thể so sánh với một đầu xe lửa.
Lạc Vũ thấy vậy, trong mắt tràn ra một tia cười lạnh.
Tay giương lên, dùng năm ngón tay như vũ khí, một trảo hướng đấu khí màu vàng chộp tới.
Chung quanh đang xem cuộc chiến đương nhiên có cao thủ cấp năm, vừa thấy Lạc Vũ không chỉ không tránh né, ngược lại dùng năm ngón tay đối đầu trực tiếp với kiếm phong của đấu khí màu vàng tạo thành, bọn họ không khỏi nhất tề lắc đâu.
Nhưng cái lắc đầu còn chưa xong, chỉ nghe trên lôi đài phát ra "bịch" một tiếng, một bàn tay của Lạc Vũ trực tiếp xé rách đấu khí mày vàng của Bích Vân, giống như là vừa mới dùng kéo cắt đứt đi sợi chỉ vậy.
Phía dưới mọi người nhất thời nhất tề khiếp sợ.
Trên lôi đài, Lạc Vũ vừa xé rách công kích của đấu khí màu vàng, trong mắt vung lên một tia cười lạnh, từng bước tới gần, cổ tay giương lên nhân tiện chộp tới con tê tê đang xông lên.
Mà ngay lúc Lạc Vũ đưa tay chộp về hướng con tê tê, trong nháy mắt, Tiểu Ngân vẫn một mực nằm trong lòng Lạc Vũ ăn no rồi vẫn ngủ, lại đột nhiên giật giật một chút, chui ra từ trong lòng nàng.
Con ngươi trong đôi mắt nhỏ hưng phấn nhìn con tê tê, kêu "chi...chi..." một tiếng định xông tới.
Tuy nhiên, nó nhanh, Lạc Vũ lại nhanh hơn.
Tay nàng giương lên ngăn cản động tác của Tiểu Ngân, đồng thời thấp giọng nói: "Trở về, nếu không, không cho ngươi ăn thịt."
Uy hiếp, tuyệt đối uy hiếp.
Tiểu Ngân vừa nghe, thân hình đang lơ lửng tại không trung lập tức quay trở về, làm ra bộ dạng lấy lòng, nhảy lên trên vai Lạc Vũ, không động đậy.
Cùng khắc, tay Lạc Vũ cùng đã chạm đến hàm răng sắc nhọn của con tê tê.
Năm ngón tay giương lên, một chiêu hung hăng đánh lên trên đầu con tê tê.
60 năm công lực, làm sao có thể là bình thường.
Tứ cấp ma thú tê tê bị nhấn trực tiếp lên đầu, cái đầu lệch sang một bên trượt người xuống.
loading...
Danh sách chương:
- Tập1: Xuyên không (1)
- Tập2 : Xuyên không (2)
- Tập 3 : Xuyên không (3)
- Tập 4 : Xuyên không (4)
- Tập 5: Xuyên Không (5)
- Tập 6 : Xuyên không (6)
- Tập 7 : Tam hoàng tử nổi giận (1)
- Tập 8 : Tam hoàng tử nổi giận (2)
- Tập 9 : Đến Đế Đô (1)
- Tập 10: Đến Đế Đô (2)
- Tập 11: Đến Đế Đô (3)
- Tâp 12: Đối chọi cân bằng (1)
- Tập 13 : Đối chọi cân bằng (2)
- Tập 14 : Thì ra là nàng (1)
- Tập 15 : Thì ra là nàng (2)
- Tập 16: Thì ra là nàng (3)
- Tập 17 : Giết gà doạ khỉ (1)
- Tập 18 : Giết gà doạ khỉ (2)
- Tập 19 : Có gian tình?
- Tập 20 : Cởi đồ loả chạy?
- Tập 21: Dọn vào ở chung
- Tập 22 : Ban đầu sơ ngộ
- Tập 23 : Tím tôn vương giả
- Tập 24 : Nụ hôn bất ngờ
- Tập 25 : Nhè nhẹ mập mờ
- Tập 26 : Chuẩn ngươi thích
- Tập 27 : Vu oan hãm hại (1)
- Tập 28 : Vu oan hãm hại (2)
- Tập 29 : Tụ chúng dâm loạn
- Tập 30 : Đi Hạo Tàng Quốc
- Tập 31 : Ngươi là của ta (1)
- Tập 32 : Ngươi là của ta (2)
- Tập 33 : Đùa giỡn Kim Sư
- Tập 34 : Lộ ra dung mạo? (1)
- Tập 35 : Lộ ra dung mạo? (2)
- Tập 36 : Người có tương tự
- Tập 37 : Ta là hôn phu của nàng
- Tập 38 : Đại hội các học viện
- Tập 39 : Bóng đen thần bí
- Tập 40 : Đấu với Tân Thần Tinh
- Tập 41: Tâm tư xảo trá
- Tập 42 : Ta bảo vệ ngươi
- Tập 43 : Phật Tiên Nhất Thủy
- Tập 44 : Không nên tự trọng
- Tập 45 : Đánh bại đối thủ
- Tập 46 : Ta muốn hồi hôn
- Tập 47 : Chúng ta đính ước
- Tập 48 : Nướng thịt người
- Tập 49 : Chủ mưu
- Tập 50 : Giết tới cửa
- Tập 51 : Định tình trong ảo cảnh
- Tập 52 : Đại náo Phi Vũ Quốc
- Tập 53 : Đệ nhất mỹ nhân
- Tập 54 : Đa tạ tỷ phu
- Tập 55 : Hạ Mã Uy
- Tập 56 : Không đánh mà thắng
- Tập 57 : Mũi nhọn lộ
- Tập 58 : Thủ Đoạn Hông Thiên
- Tập 59 : Tưc chết người đi được.
- Tập 60 : Tuyển phi đại điển
- Tập 61 : Định liệu trước
- Tập 62 : Nan Giải
- Tập 63 : Lão tử mạnh đoạt
- Tập 64 : Ngọc Thạch Câu Phần
- Tập 65 : Đồng Sinh Cộng Tử
- Tập 66 : Lão tử đánh chết ngươi
- Tập 67 : Đại Triển Thú Uy
- Tập 68 : Đại hôn sắp đến
- Tập 69 : Tuyệt Thế Đại Lễ
- Tập 70 : Kinh Thiên Bẫy
- Tập 71 : Thí Thiên gặp nguy hiểm
- Tập 72 : Tháng chín tuyết rơi
- Tập 73 : Tình là vật gì?
- Tập 74 : Khai Sơn Lập Phái
- Tập 75 : Hoả Hồng Thạch Thú
- Tập 76 : Thu phục Tiểu Hồng
- Tập 77 : Huyết Tẩy Lập Uy
- Tập 78 : Uống nước tắm
- Tập 79 : Bị Vây Quanh
- Tập 80 : Mục tiêu mới
- Tập 81 : Tam thú liên thủ
- Tập 82 : " Mỹ Nhân " ra dục
- Tập 83 : Nhìn trúng ngươi rồi
- Tập 84 : Bị đùa giỡn
- Tập 85 : Hoàng Kim Chi Thành
- Tập 86 : Đường Lang Bộ Thiền
- Tập 87 : Hoàng Tước Phía Sau
- Tập 88 : Trai cò tranh chấp
- Tập 89 : Đóng cửa đả cẩu
- Tập 90 : Hắc Ma rừng rậm
- Tập 91 : Vạn Thú Tề Tập
- Tập 92 : Vua của vạn thú
- Tập 93 : Vọng Thiên Gặp Nạn
- Tập 94 : Liên Quân Vây Công
- Tập 95 : Tập kích trong đêm
- Tập 96 : Vương không gặp Vương
- Tập 97 : Xâm nhập địch doanh
- Tập 98 : Tuyệt Sát Chi Chiêu
- Tập 99 : Thí Thiên gặp nguy hiểm
- Tập 100 : Liếc Mắt Thiên Nhai
- Tập 101 : Ngọc Thạch Câu Phần
- Tập 102 : Tiểu Ngân tới
- Tập 103 : Ai cùng tranh phong
- Tập 104 : Phản kích toàn diện
- Tập 105 : Công tiến vào đế đô
- Tập 106 : Tam vương hội tụ
- Tập 107 : Lạc Vũ bị thương
- Tập 108 : Thiên hạ mỹ nhân
- Tập 109 : Thù đồ đồng về
- Tập 110 : Bị trói lại
- Tập 111 : Vào lầm động phòng
- Tập 112 : Thí Thiên đến rồi
- Tập 113 : Rốt cuộc gặp lại
- Tập 114 : Sát vọng thiên nhai
- Tập 115 : Thiên hạ đại hội
- Tập 116 : Ta muốn hưu phu
- Tập 117 : Phiêu Miểu bảo tàng
- Tập 118 : Tình?
- Tập 119 : Giá Hiên Mặc Viêm
- Tập 120 : Yêu ma quỷ quái
- Tập 121 : Mưa gió sắp đến
- Tập 122 : Toàn bộ đã chết
- Tập 123 : Phòng tắm triền miên
- Tập 124 : Đập già diệp tháp
- Tập 125 : Đốt băng thánh cung
- Tập 126 : Tạc Song Diệp thành
- Tập 127 : Lục tông quyết liệt
- Tập 128 : Tình địch
- Tập 129 : Thiên hạ trong tay
- Tập 130 : Tình một trong chữ
- Tập 131 : Khí thế hung tàn
- Tập 132 : Đại loạn bắt đầu
- Tập 133 : Tranh giành thiên hạ
- Tập 134 : Sinh nhật Lạc Vũ
- Tập 135 : Di bĩ chi đạo
- Tập 136 : Địa bàn của ta
- Tập 137 : Thí Thiên - Lạc Vũ
- Tập 138 : Tình địch gặp mặt
- Tập 139 : Tái ông mất ngựa
- Tập 140 : Hắc thủ phía sau màn
- Tập 141 : Đầu sỏ tụ tập
- Tập 142 : Ta là lão đại
- Tập 143 : Kinh thế hào đánh cuộc
- Tập 144 : Cuộc chiến bất động
- Tập 145 : Đệ nhất đại lục
- Tập 146 : Vũ Thiên đại hôn
- Tập 147 : Cái gọi là tuần trăng mật
- Tập 148 : Lạc Vũ mưu sát
- Tập 149 : Khó bề phân biệt
- Tập 150 : Thân thế có bí mật
- Tập 151 : Biến động tứ phương
- Tập 152 : Lạc Vũ kỳ lạ
- Tập 153 : Tận diệt
- Tập 154 : To gan lớn mật
- Tập 155 : Đại quân khô lâu
- Tập 156 : Có gì bí mật
- Tập 157 : Gây ra đại hoạ
- Tập 158 : Sinh thế chi mê
- Tập 159 : Mẹ của Vân Thí Thiên
- Tập 160 : Thì ra là thế.
- Tập 161 : Thần Minh Vực Phá
- Tập 162 : Phiêu Miểu thần thông
- Tập 163 : Nguy hiểm không hết
- Tập 164 : Mệnh treo một đường
- Tập 165 : Nổi đoá đánh đập
- Tập 166 : Thần công đại thành
- Tập 167 : Đại triển thần uy
- Tập 168 : Toàn diện phản công
- Tập 169 : Vương giả tỷ thí
- Tập 170 : Tịnh Thế Song Hùng
- Tập 171 : Đại kết cục