Chương 168: Nhân ngư hoàng kim
TSCPTĐK - Chương 168
(dreamhouse2255)
Chương 168: Nhân ngư hoàng kim
Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh rời khỏi chỗ tam đầu long không lâu liền gặp được Tắc Lặc.
Lần trước Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo gặp được Tắc Lặc, Tắc Lặc đang bị một con tôm hùm đuổi bắt, lần này gặp được Tắc Lặc, Tắc Lặc lại bị một con cua giương nanh múa vuốt truy đuổi chạy loạn khắp nơi.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn bộ dáng kinh hoảng thất thố của Tắc Lặc, khóe miệng hơi cong lên.
"Hai người các ngươi, mau tới hỗ trợ a!" Sống chết trước mắt, Tắc Lặc cũng không còn quan tâm đến chuyện mặt mũi nữa.
Trang Hạo vung kiếm chém lui càng cua, Tắc Lặc cuối cùng cũng tìm được cơ hội thở dốc.
"Ngươi không sao chứ?" Kỳ Thiếu Vinh nhìn Tắc Lặc hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh phát hiện trên người Tắc Lặc thương thế chồng chất, hiển nhiên là trong khoảng thời gian này gặp được không ít phiền toái.
"Khá tốt." Tắc Lặc thở hổn hển đáp.
Kỳ Thiếu Vinh ôm hai tay, vui sướng khi người gặp họa nhìn Tắc Lặc: "Tiền bối, mỗi lần nhìn thấy ngươi, ngươi đều đang hăng say tắm máu cùng hải thú, ta biết hải tộc các ngươi yêu thích chiến đấu, nhưng ngươi cũng không cần liều mạng như vậy a!" (dreamhouse2255)
Sắc mặt Tắc Lặc nhăn nhó lại một chút, hắn căn bản không có yêu thích cái này a, đều là đám hải thú theo đuổi hắn không bỏ.
"Uy áp ở nơi này không hiểu sao lại biến mất, sau đó, rất nhiều hải thú bắt đầu xuất hiện." Tắc Lặc rầu rĩ nói.
Kỳ Thiếu Vinh lấy đi hai viên tinh thạch của tam đầu long, kết giới do tam đầu long xây dựng đương nhiên tự động sụp đổ, uy áp ban đầu cũng theo đó biến mất.
"Hai người các ngươi không gặp được chuyện gì đi?" Tắc Lặc nhìn Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu: "Không có!"
Tắc Lặc tuy rằng hoài nghi uy áp biến mất có liên quan đến Kỳ Thiếu Vinh Trang Hạo, nhưng chuyện này là riêng tư của mỗi người, hơn nữa, xem bộ dáng của Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo hiển nhiên là không muốn nói nhiều, vậy nên Tắc Lạc cũng không hỏi nữa.
"Tiền bối, ngươi vẫn luôn ở chỗ này sao?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
Tắc Lặc gật đầu: "Đúng vậy, lúc trước phía tây phát ra một trận sóng năng lượng khổng lồ, cỗ năng lượng kia có chút giống năng lượng của nhân ngư hoàng kim, có lẽ lĩnh chủ đại nhân sẽ có hứng thú."
Kỳ Thiếu Vinh trong lòng khẽ run lên, nhìn về phía Trang Hạo: "Chúng ta đi qua đi."
Trang Hạo gật đầu, không cần nghĩ ngợi liền đáp: "Được."
"Tắc Lặc tiền bối, làm phiền chỉ đường." (dreamhouse2255)
Tắc Lặc hào phóng nói: "Ta đi cùng các ngươi đi."
Trang Hạo triệu hoán bò cạp thái cổ khổng lồ tới, Tắc Lặc nhìn đến bò cạp, sắc mặt khẽ nhăn lại.
"Tiền bối, ngươi làm sao vậy?" Trang Hạo hỏi.
Tắc Lặc hừ hừ hai tiếng, quay mặt qua nói: "Không có gì, chỉ là sau khi ngươi cùng lĩnh chủ rời đi, ta gặp được nó, vừa trở mặt liền không biết người!"
Tắc Lặc nắm chặt nắm tay, nghĩ lại cũng quá mất mặt a! Hắn đối mặt với bò cạp thái cổ khổng lồ chỉ có đường chạy trốn, tên khủng bố này lại bị Trang Hạo thu phục một cách dễ dàng! Bò cạp thái cổ khổng lồ dưới sự chỉ huy của Trang Hạo, mang theo Kỳ Thiếu Vinh cùng Tắc Lặc đuổi về phía tây.
"Nơi này có dấu hiệu từng chiến đấu." Trang Hạo nói.
"Ta cũng cảm giác được hơi thở của Lưu Vân."
"Tìm thử đi, bọn họ hẳn là đang ở gần đây." Tắc Lặc nói.
Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh cuối cùng cũng tìm thấy Hải Lăng cùng Bích Lưu Vân trong một huyệt động đá ngầm.
Hải Lăng đang ôm Bích Lưu Vân, nhìn thấy Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo đến, âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, "Các ngươi tới rồi!" (dreamhouse2255)
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Bích Lưu Vân cuộn tròn trong lòng ngực Hải Lăng, tràn đầy lo lắng hỏi: "Lưu Vân làm sao vậy?"
"Kiệt lực, thân thể hư nhược, lâm vào trạng thái ngủ đông." Hải Lăng đáp.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn đuôi cá ở nửa người dưới của Bích Lưu Vân chói vàng rực rỡ, khẽ nhíu mày lại.
Tắc Lặc nhìn đuôi cá của Bích Lưu Vân, tràn đầy kinh ngạc cảm thán: "Cư nhiên là nhân ngư hoàng kim, lại còn là nhân ngư hoàng kim thuần khiết! Đã bao nhiêu năm rồi, ta còn tưởng rằng nhân ngư hoàng kim của nhân ngư tộc đã sớm diệt sạch. Nếu để đám xương cốt của nhân ngư tộc biết được, bọn hắn chắc chắn sẽ điên cuồng!"
Bích Lưu Vân: "......"
Kỳ Thiếu Vinh trong lòng thở dài, thầm nghĩ: Sau này Bích Lưu Vân có muốn nói hắn không phải hải sản chỉ sợ là không còn đúng lý hợp tình như lúc trước nữa rồi."
Tắc Lặc nhớ tới đàn tôm biển chết la liệt lúc trước, tràn đầy khâm phục nói: "Tiểu long vương, ngươi vừa gặp được đàn tôm biển đi, ngươi thật lợi hại, cư nhiên diệt sạch được chúng nó!"
"Không phải công lao của ta." Hải Lăng nói.
Tắc Lặc sửng sốt một chút: "Không phải ngươi?"
"Đàn tôm biển đó hầu hết là chết vì Hải Vương Tam Xoa Kích." (dreamhouse2255)
Hải Lăng ôm Bích Lưu Vân khẽ mỉm cười, vận khí của hắn cùng Bích Lưu Vân không tốt cũng không xấu, sau khi bị phân tách khỏi mọi người không lâu, Bích Lưu Vân dưới tác động của huyết mạch nhân ngư hoàng kim tìm được Hải Vương Tam Xoa Kích, nhưng rất bất hạnh, ngay sau đó bọn họ liền bị đàn tôm biển vây công.
Vốn dĩ Hải Lăng còn cho rằng chạy trời không khỏi nắng, Bích Lưu Vân lại nhờ Nhân Ngư Chi Tâm đánh thức được Hải Vương Tam Xoa Kích, toàn diệt đàn tôm.
Bất quá, thực lực bản thân của Bích Lưu Vân quá kém, vừa sử dụng Hải Vương Tam Xoa Kích liền tiêu hao linh lực quá độ, hiện tại vẫn lâm vào hôn mê.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn về phía vũ khí trong tay Bích Lưu Vân một chút, Bích Lưu Vân nắm một trong tay một cây tam xoa kích rỉ sắt, tam xoa kích rất ngắn, nhìn qua ảm đạm không chút ánh sáng, ngược lại có vài phần giống đồ chơi của tiểu hài tử, Kỳ Thiếu Vinh không khỏi thầm nghĩ: Hải Vương Tam Xoa Kích này cũng quá không lên được mặt bàn đi.
Tắc Lặc nhìn tam xoa kích trong tay Bích Lưu Vân, nhăn mày lại.
Nhân ngư tộc có hai kiện chí bảo, một là Nhân Ngư Chi Tâm, có liên quan đến truyền thừa của nhân ngư tộc, hai là Hải Vương Tam Xoa Kích, tam xoa kích là vũ khí lịch đại của nhân ngư hoàng, nhân ngư hoàng đại nhân thứ bảy mươi hai sau khi mang theo tam xoa kích ra ngoài không bao lâu liền mất tăm mất tích, vậy nên Hải Vương Tam Xoa Kích từ đó rời khỏi tầm mắt của thế nhân.
Nghe nói Hải Vương Tam Xoa Kích là một vũ khí thập phần thần kỳ, ở thời điểm không gặp được chủ nhân hợp ý, nó chính là một khối sắt vụn, nhưng khi gặp được người nó muốn, nó liền triển lộ ra uy lực kinh người, lấy năng lực của Bích Lưu Vân hẳn là không đủ để phát động Hải Vương Tam Xoa Kích mới đúng.
Kỳ Thiếu Vinh nắm lấy tay Bích Lưu Vân, từng đạo thánh quang từ trên người Kỳ Thiếu Vinh tán dật ra, chui vào trong cơ thể của Bích Lưu Vân.
Dưới thánh quang chiếu rọi, quanh người Kỳ Thiếu Vinh lộ ra vài phần hơi thở thánh khiết. (dreamhouse2255)
Bích Lưu Vân tuy rằng còn chưa tỉnh, nhưng sắc mặt lại chuyển biến tốt hơn nhiều.
"Cảm ơn." Hải Lăng nói.
Kỳ Thiếu Vinh cười đáp: "Phải là ta cảm tạ ngươi mới đúng, đa tạ ngươi đã chiếu cố Lưu Vân."
Mấy người nghỉ ngơi chỉnh đốn lại một chút, sau đó liền leo lên người bò cạp thái cổ khổng lồ tìm kiếm cửa ra.
Đám người Kỳ Thiếu Vinh chạy loạn trong vùng cấm mấy ngày, không có chút tiến triển nào, lại dưới sự hướng dẫn của Hải Lăng tìm ra được một thanh đại đao dùng hải sa bí bạc chế tác thánh, đại đao hẳn là của dũng sĩ hải tộc nào đó hi sinh để lại.
Đại đao rỉ sét loang lổ, nhưng bên trong lại trộn lẫn không ít hải sa bí bạc, nếu có thể tinh luyện ra, hẳn là cũng tới được ba cân.
Trong khoảng thời gian này, Kỳ Thiếu Vinh rảnh rỗi lại dùng ma pháp quang hệ chữa trị cho Bích Lưu Vân, dưới sự hỗ trợ của Kỳ Thiếu Vinh, Bích Lưu Vân rất nhanh liền thanh tỉnh lại.
Bích Lưu Vân nhìn đuôi cá của mình, buồn bực lắc lắc.
Bích Lưu Vân trầm mặt xuống, không cao hứng nói: "Không biến trở lại được."
Hải Lăng nhìn bộ dáng rối rắm của Bích Lưu Vân, vội vàng an ủi: "Ngươi đừng gấp, hiện tại ngươi quá hư nhược, chờ đến khi thực lực của ngươi khôi phục lại là có thể biến trở về!" (dreamhouse2255)
Bích Lưu Vân nhíu mày, bất mãn nói: "Suy nhược, sao ta có thể suy nhược được, ta rõ ràng lợi hại như vậy, ngươi cũng thấy rồi đi, ta quả thực giống như thần tiên tái thế! Ha ha ha......"
Hải Lăng gật đầu, ngoan ngoãn hát đệm: "Đúng vậy! Đúng vậy! Ngươi lợi hại nhất."
Bích Lưu Vân tràn đầy bất mãn hừ một tiếng, thầm cảm thấy đáng tiếc, sau khi hắn đại sát tứ phương được ba phút liền bị đánh về nguyên hình.
Bích Lưu Vân ghé vào trên lưng Hải Lăng, nhìn về phía Kỳ Thiếu Vinh: "Thiếu gia, hiện tại chúng ta đi nơi nào?"
"Tìm đường ra!" Kỳ Thiếu Vinh đáp.
"Có thể tìm được sao?"
Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu: "Chỉ có thể chậm rãi tìm."
............
Mấy người Kỳ Thiếu Vinh xoay sở trong nơi vẫn thần hơn mười ngày, không có tìm được đường ra, ngược lại mấy lần gặp phải hải thú tới công kích.
May mắn, sau khi có được tinh thạch của tam đầu long, thực lực của Kỳ Thiếu Vinh tiến triển hơn nhiều, Bích Lưu Vân cũng khôi phục lại, mấy người đồng tâm hiệp lực, không xảy ra vấn đề gì quá lớn.
Thực lực bản thân của Bích Lưu Vân không quá tốt, nhưng hắn có thể mượn năng lượng của Hải Vương Tam Xoa Kích, thực lực phát huy ra thập phần cường hãn. (dreamhouse2255)
Bất quá, sau mỗi lần sử dụng Hải Vương Tam Xoa Kích, Bích Lưu Vân đều sẽ suy yếu một đoạn thời gian.
Đám người Kỳ Thiếu Vinh dạo chơi trong nơi vẫn thần mấy ngày tuy không tìm được đường ra, nhưng lại gặp được Vưu Đạt.
"Lĩnh chủ đại nhân không có việc gì là tốt rồi." Vưu Đạt thở dài nhẹ nhõm ra một hơi.
Vừa tiến vào nơi vẫn thần liền gặp phải bão không gian hoàn toàn là nằm trật ra khỏi dự kiến của Vưu Đạt.
Vưu Đạt vốn định nương nhờ cơ hội tiến vào nơi vẫn thần lần này trả lại ân tình cho Kỳ Thiếu Vinh, đáng tiếc, vừa tiến vào không bao lâu, mọi người liền bị phân tán.
Bên người Vưu Đạt đã có hai hải tộc tụ tập, hai người liên tục tò mò nhìn về phía đuôi cá của Bích Lưu Vân.
Bích Lưu Vân bực bội lắc lắc đuôi, trên mặt có vài không kiên nhẫn.
Kỳ Thiếu Vinh cười nói: "Cũng nhờ phúc của tiền bối, tiền bối biết làm sao để ra ngoài không?"
Vưu Đạt lắc đầu: "Không rõ ràng lắm, bất quá, có thể thử tìm xem, chắc sẽ nhanh chóng có manh mối."
Vưu Đạt cười cười nhìn về phía Bích Lưu Vân: "Ngươi tìm được Hải Vương Tam Xoa Kích a, xem ra nhân ngư tộc có thể phục hưng được hay không liền phải nhờ cậy vào ngươi rồi."
Bích Lưu Vân miễn cưỡng cười đáp: "Ta không có hứng thú gì với chuyện phục hưng nhân ngư tộc!"
"Ngươi không có hứng thú gì với chuyện phục hưng nhân ngư tộc, vậy ngươi có hứng thú với cái gì?" Hải xà Mai Lệ hỏi.
"Ta có hứng thú với chuyện ngủ mỹ dung dưỡng nhan." Bích Lưu Vân ôm mặt, say mê nói.
"Không biết tiến tới, nhân ngư tộc cư nhiên lại sinh ra một tên lười như ngươi!" Hải xà Mai Lệ khinh thường hừ một tiếng.
Bích Lưu Vân câu tóc, duỗi eo lười: "Ta từ nhỏ đã lười, đây cũng là chuyện không có biện pháp a!"
Biết được công tích vĩ đại của Mai Lệ, Kỳ Thiếu Vinh không khỏi thay Bích Lưu Vân trộm đổ mồ hôi, quả nhiên là người không biết thì không sợ!
"Nhân ngư tộc muốn dựa vào ngươi để níu kéo vinh quang năm xưa, quả thực là hão huyền!" Hải xà Mai Lệ cao cao tại thượng nói.
Bích Lưu Vân: "......"
Kỳ Thiếu Vinh xoa xoa mũi, Bích Lưu Vân hiện nguyên hình trước mặt nhiều người như vậy, cho dù hắn cảm thấy Lưu Vân không có hứng thú gì với chuyện chịu trách nhiệm để phục hưng nhân ngư tộc, nhưng nếu tin tức truyền ra, đám trưởng lão nhân ngư chưa chắc đã chịu ngồi yên. (dreamhouse2255)
Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh rời khỏi chỗ tam đầu long không lâu liền gặp được Tắc Lặc.
Lần trước Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo gặp được Tắc Lặc, Tắc Lặc đang bị một con tôm hùm đuổi bắt, lần này gặp được Tắc Lặc, Tắc Lặc lại bị một con cua giương nanh múa vuốt truy đuổi chạy loạn khắp nơi.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn bộ dáng kinh hoảng thất thố của Tắc Lặc, khóe miệng hơi cong lên.
"Hai người các ngươi, mau tới hỗ trợ a!" Sống chết trước mắt, Tắc Lặc cũng không còn quan tâm đến chuyện mặt mũi nữa.
Trang Hạo vung kiếm chém lui càng cua, Tắc Lặc cuối cùng cũng tìm được cơ hội thở dốc.
"Ngươi không sao chứ?" Kỳ Thiếu Vinh nhìn Tắc Lặc hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh phát hiện trên người Tắc Lặc thương thế chồng chất, hiển nhiên là trong khoảng thời gian này gặp được không ít phiền toái.
"Khá tốt." Tắc Lặc thở hổn hển đáp.
Kỳ Thiếu Vinh ôm hai tay, vui sướng khi người gặp họa nhìn Tắc Lặc: "Tiền bối, mỗi lần nhìn thấy ngươi, ngươi đều đang hăng say tắm máu cùng hải thú, ta biết hải tộc các ngươi yêu thích chiến đấu, nhưng ngươi cũng không cần liều mạng như vậy a!" (dreamhouse2255)
Sắc mặt Tắc Lặc nhăn nhó lại một chút, hắn căn bản không có yêu thích cái này a, đều là đám hải thú theo đuổi hắn không bỏ.
"Uy áp ở nơi này không hiểu sao lại biến mất, sau đó, rất nhiều hải thú bắt đầu xuất hiện." Tắc Lặc rầu rĩ nói.
Kỳ Thiếu Vinh lấy đi hai viên tinh thạch của tam đầu long, kết giới do tam đầu long xây dựng đương nhiên tự động sụp đổ, uy áp ban đầu cũng theo đó biến mất.
"Hai người các ngươi không gặp được chuyện gì đi?" Tắc Lặc nhìn Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu: "Không có!"
Tắc Lặc tuy rằng hoài nghi uy áp biến mất có liên quan đến Kỳ Thiếu Vinh Trang Hạo, nhưng chuyện này là riêng tư của mỗi người, hơn nữa, xem bộ dáng của Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo hiển nhiên là không muốn nói nhiều, vậy nên Tắc Lạc cũng không hỏi nữa.
"Tiền bối, ngươi vẫn luôn ở chỗ này sao?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
Tắc Lặc gật đầu: "Đúng vậy, lúc trước phía tây phát ra một trận sóng năng lượng khổng lồ, cỗ năng lượng kia có chút giống năng lượng của nhân ngư hoàng kim, có lẽ lĩnh chủ đại nhân sẽ có hứng thú."
Kỳ Thiếu Vinh trong lòng khẽ run lên, nhìn về phía Trang Hạo: "Chúng ta đi qua đi."
Trang Hạo gật đầu, không cần nghĩ ngợi liền đáp: "Được."
"Tắc Lặc tiền bối, làm phiền chỉ đường." (dreamhouse2255)
Tắc Lặc hào phóng nói: "Ta đi cùng các ngươi đi."
Trang Hạo triệu hoán bò cạp thái cổ khổng lồ tới, Tắc Lặc nhìn đến bò cạp, sắc mặt khẽ nhăn lại.
"Tiền bối, ngươi làm sao vậy?" Trang Hạo hỏi.
Tắc Lặc hừ hừ hai tiếng, quay mặt qua nói: "Không có gì, chỉ là sau khi ngươi cùng lĩnh chủ rời đi, ta gặp được nó, vừa trở mặt liền không biết người!"
Tắc Lặc nắm chặt nắm tay, nghĩ lại cũng quá mất mặt a! Hắn đối mặt với bò cạp thái cổ khổng lồ chỉ có đường chạy trốn, tên khủng bố này lại bị Trang Hạo thu phục một cách dễ dàng! Bò cạp thái cổ khổng lồ dưới sự chỉ huy của Trang Hạo, mang theo Kỳ Thiếu Vinh cùng Tắc Lặc đuổi về phía tây.
"Nơi này có dấu hiệu từng chiến đấu." Trang Hạo nói.
"Ta cũng cảm giác được hơi thở của Lưu Vân."
"Tìm thử đi, bọn họ hẳn là đang ở gần đây." Tắc Lặc nói.
Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh cuối cùng cũng tìm thấy Hải Lăng cùng Bích Lưu Vân trong một huyệt động đá ngầm.
Hải Lăng đang ôm Bích Lưu Vân, nhìn thấy Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo đến, âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, "Các ngươi tới rồi!" (dreamhouse2255)
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Bích Lưu Vân cuộn tròn trong lòng ngực Hải Lăng, tràn đầy lo lắng hỏi: "Lưu Vân làm sao vậy?"
"Kiệt lực, thân thể hư nhược, lâm vào trạng thái ngủ đông." Hải Lăng đáp.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn đuôi cá ở nửa người dưới của Bích Lưu Vân chói vàng rực rỡ, khẽ nhíu mày lại.
Tắc Lặc nhìn đuôi cá của Bích Lưu Vân, tràn đầy kinh ngạc cảm thán: "Cư nhiên là nhân ngư hoàng kim, lại còn là nhân ngư hoàng kim thuần khiết! Đã bao nhiêu năm rồi, ta còn tưởng rằng nhân ngư hoàng kim của nhân ngư tộc đã sớm diệt sạch. Nếu để đám xương cốt của nhân ngư tộc biết được, bọn hắn chắc chắn sẽ điên cuồng!"
Bích Lưu Vân: "......"
Kỳ Thiếu Vinh trong lòng thở dài, thầm nghĩ: Sau này Bích Lưu Vân có muốn nói hắn không phải hải sản chỉ sợ là không còn đúng lý hợp tình như lúc trước nữa rồi."
Tắc Lặc nhớ tới đàn tôm biển chết la liệt lúc trước, tràn đầy khâm phục nói: "Tiểu long vương, ngươi vừa gặp được đàn tôm biển đi, ngươi thật lợi hại, cư nhiên diệt sạch được chúng nó!"
"Không phải công lao của ta." Hải Lăng nói.
Tắc Lặc sửng sốt một chút: "Không phải ngươi?"
"Đàn tôm biển đó hầu hết là chết vì Hải Vương Tam Xoa Kích." (dreamhouse2255)
Hải Lăng ôm Bích Lưu Vân khẽ mỉm cười, vận khí của hắn cùng Bích Lưu Vân không tốt cũng không xấu, sau khi bị phân tách khỏi mọi người không lâu, Bích Lưu Vân dưới tác động của huyết mạch nhân ngư hoàng kim tìm được Hải Vương Tam Xoa Kích, nhưng rất bất hạnh, ngay sau đó bọn họ liền bị đàn tôm biển vây công.
Vốn dĩ Hải Lăng còn cho rằng chạy trời không khỏi nắng, Bích Lưu Vân lại nhờ Nhân Ngư Chi Tâm đánh thức được Hải Vương Tam Xoa Kích, toàn diệt đàn tôm.
Bất quá, thực lực bản thân của Bích Lưu Vân quá kém, vừa sử dụng Hải Vương Tam Xoa Kích liền tiêu hao linh lực quá độ, hiện tại vẫn lâm vào hôn mê.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn về phía vũ khí trong tay Bích Lưu Vân một chút, Bích Lưu Vân nắm một trong tay một cây tam xoa kích rỉ sắt, tam xoa kích rất ngắn, nhìn qua ảm đạm không chút ánh sáng, ngược lại có vài phần giống đồ chơi của tiểu hài tử, Kỳ Thiếu Vinh không khỏi thầm nghĩ: Hải Vương Tam Xoa Kích này cũng quá không lên được mặt bàn đi.
Tắc Lặc nhìn tam xoa kích trong tay Bích Lưu Vân, nhăn mày lại.
Nhân ngư tộc có hai kiện chí bảo, một là Nhân Ngư Chi Tâm, có liên quan đến truyền thừa của nhân ngư tộc, hai là Hải Vương Tam Xoa Kích, tam xoa kích là vũ khí lịch đại của nhân ngư hoàng, nhân ngư hoàng đại nhân thứ bảy mươi hai sau khi mang theo tam xoa kích ra ngoài không bao lâu liền mất tăm mất tích, vậy nên Hải Vương Tam Xoa Kích từ đó rời khỏi tầm mắt của thế nhân.
Nghe nói Hải Vương Tam Xoa Kích là một vũ khí thập phần thần kỳ, ở thời điểm không gặp được chủ nhân hợp ý, nó chính là một khối sắt vụn, nhưng khi gặp được người nó muốn, nó liền triển lộ ra uy lực kinh người, lấy năng lực của Bích Lưu Vân hẳn là không đủ để phát động Hải Vương Tam Xoa Kích mới đúng.
Kỳ Thiếu Vinh nắm lấy tay Bích Lưu Vân, từng đạo thánh quang từ trên người Kỳ Thiếu Vinh tán dật ra, chui vào trong cơ thể của Bích Lưu Vân.
Dưới thánh quang chiếu rọi, quanh người Kỳ Thiếu Vinh lộ ra vài phần hơi thở thánh khiết. (dreamhouse2255)
Bích Lưu Vân tuy rằng còn chưa tỉnh, nhưng sắc mặt lại chuyển biến tốt hơn nhiều.
"Cảm ơn." Hải Lăng nói.
Kỳ Thiếu Vinh cười đáp: "Phải là ta cảm tạ ngươi mới đúng, đa tạ ngươi đã chiếu cố Lưu Vân."
Mấy người nghỉ ngơi chỉnh đốn lại một chút, sau đó liền leo lên người bò cạp thái cổ khổng lồ tìm kiếm cửa ra.
Đám người Kỳ Thiếu Vinh chạy loạn trong vùng cấm mấy ngày, không có chút tiến triển nào, lại dưới sự hướng dẫn của Hải Lăng tìm ra được một thanh đại đao dùng hải sa bí bạc chế tác thánh, đại đao hẳn là của dũng sĩ hải tộc nào đó hi sinh để lại.
Đại đao rỉ sét loang lổ, nhưng bên trong lại trộn lẫn không ít hải sa bí bạc, nếu có thể tinh luyện ra, hẳn là cũng tới được ba cân.
Trong khoảng thời gian này, Kỳ Thiếu Vinh rảnh rỗi lại dùng ma pháp quang hệ chữa trị cho Bích Lưu Vân, dưới sự hỗ trợ của Kỳ Thiếu Vinh, Bích Lưu Vân rất nhanh liền thanh tỉnh lại.
Bích Lưu Vân nhìn đuôi cá của mình, buồn bực lắc lắc.
Bích Lưu Vân trầm mặt xuống, không cao hứng nói: "Không biến trở lại được."
Hải Lăng nhìn bộ dáng rối rắm của Bích Lưu Vân, vội vàng an ủi: "Ngươi đừng gấp, hiện tại ngươi quá hư nhược, chờ đến khi thực lực của ngươi khôi phục lại là có thể biến trở về!" (dreamhouse2255)
Bích Lưu Vân nhíu mày, bất mãn nói: "Suy nhược, sao ta có thể suy nhược được, ta rõ ràng lợi hại như vậy, ngươi cũng thấy rồi đi, ta quả thực giống như thần tiên tái thế! Ha ha ha......"
Hải Lăng gật đầu, ngoan ngoãn hát đệm: "Đúng vậy! Đúng vậy! Ngươi lợi hại nhất."
Bích Lưu Vân tràn đầy bất mãn hừ một tiếng, thầm cảm thấy đáng tiếc, sau khi hắn đại sát tứ phương được ba phút liền bị đánh về nguyên hình.
Bích Lưu Vân ghé vào trên lưng Hải Lăng, nhìn về phía Kỳ Thiếu Vinh: "Thiếu gia, hiện tại chúng ta đi nơi nào?"
"Tìm đường ra!" Kỳ Thiếu Vinh đáp.
"Có thể tìm được sao?"
Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu: "Chỉ có thể chậm rãi tìm."
............
Mấy người Kỳ Thiếu Vinh xoay sở trong nơi vẫn thần hơn mười ngày, không có tìm được đường ra, ngược lại mấy lần gặp phải hải thú tới công kích.
May mắn, sau khi có được tinh thạch của tam đầu long, thực lực của Kỳ Thiếu Vinh tiến triển hơn nhiều, Bích Lưu Vân cũng khôi phục lại, mấy người đồng tâm hiệp lực, không xảy ra vấn đề gì quá lớn.
Thực lực bản thân của Bích Lưu Vân không quá tốt, nhưng hắn có thể mượn năng lượng của Hải Vương Tam Xoa Kích, thực lực phát huy ra thập phần cường hãn. (dreamhouse2255)
Bất quá, sau mỗi lần sử dụng Hải Vương Tam Xoa Kích, Bích Lưu Vân đều sẽ suy yếu một đoạn thời gian.
Đám người Kỳ Thiếu Vinh dạo chơi trong nơi vẫn thần mấy ngày tuy không tìm được đường ra, nhưng lại gặp được Vưu Đạt.
"Lĩnh chủ đại nhân không có việc gì là tốt rồi." Vưu Đạt thở dài nhẹ nhõm ra một hơi.
Vừa tiến vào nơi vẫn thần liền gặp phải bão không gian hoàn toàn là nằm trật ra khỏi dự kiến của Vưu Đạt.
Vưu Đạt vốn định nương nhờ cơ hội tiến vào nơi vẫn thần lần này trả lại ân tình cho Kỳ Thiếu Vinh, đáng tiếc, vừa tiến vào không bao lâu, mọi người liền bị phân tán.
Bên người Vưu Đạt đã có hai hải tộc tụ tập, hai người liên tục tò mò nhìn về phía đuôi cá của Bích Lưu Vân.
Bích Lưu Vân bực bội lắc lắc đuôi, trên mặt có vài không kiên nhẫn.
Kỳ Thiếu Vinh cười nói: "Cũng nhờ phúc của tiền bối, tiền bối biết làm sao để ra ngoài không?"
Vưu Đạt lắc đầu: "Không rõ ràng lắm, bất quá, có thể thử tìm xem, chắc sẽ nhanh chóng có manh mối."
Vưu Đạt cười cười nhìn về phía Bích Lưu Vân: "Ngươi tìm được Hải Vương Tam Xoa Kích a, xem ra nhân ngư tộc có thể phục hưng được hay không liền phải nhờ cậy vào ngươi rồi."
Bích Lưu Vân miễn cưỡng cười đáp: "Ta không có hứng thú gì với chuyện phục hưng nhân ngư tộc!"
"Ngươi không có hứng thú gì với chuyện phục hưng nhân ngư tộc, vậy ngươi có hứng thú với cái gì?" Hải xà Mai Lệ hỏi.
"Ta có hứng thú với chuyện ngủ mỹ dung dưỡng nhan." Bích Lưu Vân ôm mặt, say mê nói.
"Không biết tiến tới, nhân ngư tộc cư nhiên lại sinh ra một tên lười như ngươi!" Hải xà Mai Lệ khinh thường hừ một tiếng.
Bích Lưu Vân câu tóc, duỗi eo lười: "Ta từ nhỏ đã lười, đây cũng là chuyện không có biện pháp a!"
Biết được công tích vĩ đại của Mai Lệ, Kỳ Thiếu Vinh không khỏi thay Bích Lưu Vân trộm đổ mồ hôi, quả nhiên là người không biết thì không sợ!
"Nhân ngư tộc muốn dựa vào ngươi để níu kéo vinh quang năm xưa, quả thực là hão huyền!" Hải xà Mai Lệ cao cao tại thượng nói.
Bích Lưu Vân: "......"
Kỳ Thiếu Vinh xoa xoa mũi, Bích Lưu Vân hiện nguyên hình trước mặt nhiều người như vậy, cho dù hắn cảm thấy Lưu Vân không có hứng thú gì với chuyện chịu trách nhiệm để phục hưng nhân ngư tộc, nhưng nếu tin tức truyền ra, đám trưởng lão nhân ngư chưa chắc đã chịu ngồi yên. (dreamhouse2255)
loading...
Danh sách chương:
- Chương 1: Sung quân
- Chương 2: Sung quân
- Chương 3: Lót đế
- Chương 4: Thiệp mời từ Trang gia
- Chương 5: Ung thư não
- Chương 6: Xem trên phần lớn lên soái
- Chương 7: Thẩm Nguyên bi thôi
- Chương 8: Cái gọi là quan hệ thân mật
- Chương 9: Nơi có nhiều mỹ nữ thứ hai ở hoàng đô
- Chương 10: Tứ đệ không được Ngũ muội lên
- Chương 11: Bích Lưu Vân
- Chương 12: Bích Lưu Vân mời
- Chương 13: Nhàn thoại
- Chương 14: Dịch gia Dịch Hỏa
- Chương 15: Dịch gia Dịch Phàm
- Chương 16: Cái gọi là phu thê
- Chương 17: Cùng nhau làm nhiệm vụ
- Chương 18: Ôm thật chặt
- Chương 19: Lạc đường
- Chương 20: Trên đường đi gặp người Dịch gia
- Chương 21: Li hôn
- Chương 22: Trang gia Trang Linh
- Chương 23: Huyết Linh Cổ
- Chương 24: Lễ tang
- Chương 25: Ma pháp sư quang hệ
- Chương 26: Trang Lâm Viễn xin giúp đỡ
- Chương 27: Cái gọi là nói giỡn
- Chương 28: Ngươi sẽ hối hận
- Chương 29: Trang Linh khỏi hẳn
- Chương 30: Kỳ Thiếu Vinh đến Hoàng Đô
- Chương 31: Giao hữu khắp thiên hạ
- Chương 32: Trang Hạo thích Tà Y?
- Chương 33: Lòng ta như sắt đá, tuyệt không hối hận!
- Chương 34: Cái gọi là tình địch
- Chương 35: Chiếm tiện nghi
- Chương 36: Yêu nhị đại
- Chương 37: Khách thăm
- Chương 38: Kết cục đi gây chuyện
- Chương 39: Tẩy răng
- Chương 40: Mai danh ẩn tích
- Chương 41: Tà Y đi đâu vậy
- Chương 42: Kỳ Thiếu Như dò hỏi
- Chương 43: Trang Hạo đến Thiên Lan học viện
- Chương 44: Trang Linh hoài nghi
- Chương 45: Kỳ Hà gây sự
- Chương 46: Rộng rãi
- Chương 47: Khu đặc thù trong học viện
- Chương 48: Bị bao dưỡng?
- Chương 49: Một ngày hành thiện
- Chương 50: Trục xuất khỏi gia môn
- Chương 51: Trang Hạo vs Kỳ Thiếu Vinh
- Chương 52: Tà Y đang ở đâu
- Chương 53: Một vị trí
- Chương 54: Thiên phẩm tinh thần lực
- Chương 55: Vô tình gặp gỡ
- Chương 56: Mua quyển trục ma pháp
- Chương 57: Cùng hiệu trưởng so chiêu
- Chương 58:Trước đại chiến
- Chương 59: Giáo huấn Thẩm Nguyên
- Chương 60: Thiên Diện đồng học
- Chương 61: Liên tiếp bị loại trừ
- Chương 62: Kỳ Thiếu Khang bị loại trừ
- Chương 63: Oan gia chung tương ngộ
- Chương 64: Thi đấu kết thúc
- Chương 65: Tiền đánh cược kếch xù
- Chương 66: Dịch Băng xảy ra chuyện
- Chương 67: Sau khi kết thúc thi đấu
- Chương 68: Trang Linh nghi hoặc
- Chương 69: Kỳ Thiếu Vinh ra mặt
- Chương 70: Thẩm Nguyên xin giúp đỡ
- Chương 71: Dịch Hỏa hoài nghi
- Chương 72: Tà Y tái hiện
- Chương 73: Cái gọi là nhất kiến chung tình
- Chương 74: Cái gọi là tâm hữu linh tê nhất điểm thông*
- Chương 75: Giết hại lẫn nhau
- Chương 76: Ấn ký đặc thù
- Chương 77: Bị khế ước?
- Chương 78: Ám sát Dịch Phàm
- Chương 79: Ta không tin được ngươi
- Chương 80: Người Kỳ gia tới
- Chương 81: Quang minh Độc Giác thú lên sân khấu
- Chương 82: Chân thân của Tà Y
- Chương 83: Khắp các nơi phản ứng
- Chương 84: Cái gọi là nhìn rõ mọi việc
- Chương 85: Thẩm Nguyên xui xẻo
- Chương 86: Mộ Đình Hiên xảy ra chuyện
- Chương 87: Dong binh đoàn toàn diệt
- Chương 88: Đi nhà đấu giá
- Chương 89: Vợ trước cùng muội muội
- Chương 90: Tranh chấp đấu giá
- Chương 91: Đồng tu thủy hỏa
- Chương 92: Lộ Danh dò hỏi
- Chương 93: Gặp lại vợ trước
- Chương 94: Phản ứng của Dịch gia
- Chương 95: Sau khi Dịch Phàm bại lộ
- Chương 96: Mộ Tuyết Lam hối hận
- Chương 97: Động tĩnh lớn của cửa hàng mỹ phẩm
- Chương 98: Bán đấu giá 'Nước mắt nữ thần'
- Chương 99: Đính hôn
- Chương 100: Chúc các ngươi bách niên hảo hợp
- Chương 101: Hiệp nghị trước khi đính hôn
- Chương 102: Người đưa thân
- Chương 103: Yến hội đính hôn
- Chương 104: Quân thượng đến
- Chương 105: Xuất phát đi Lê Quốc
- Chương 106: Tâm sự lúc nửa đêm
- Chương 107: Mặt nạ da người
- Chương 108: Tỷ đệ sơn tặc
- Chương 109: Tới Lê Quốc
- Chương 110: Khúc mắc của Mộ Đình Hiên
- Chương 111: Ra tay trị liệu
- Chương 112: Yêu cầu của Kỳ Thiếu Vinh
- Chương 113: Thương Minh ra tay
- Chương 114: Mộ Hòe vs Mộ Đình Hiên
- Chương 115: Mộ Nhạc Sơn tới cửa
- Chương 116: Tướng thuật sư năm đó
- Chương 117: Trời xui đất khiến
- Chương 118: Tình hình ở Hoàng Đô
- Chương 119: Mộ Hành Chi
- Chương 120: Nghe góc tường
- Chương 121: Người quen dẫn đường
- Chương 122: Quẫn cảnh của Mộ gia
- Chương 123: Thương Minh phân tranh
- Chương 124: Cấm Thần Hoàn
- Chương 125: Lần đầu tiên làm trộm
- Chương 126: Hổ lạc bình dương
- Chương 127: Cái gọi là người sùng bái
- Chương 128: Sinh hoạt bình dân
- Chương 129: Tao ngộ dong binh đoàn
- Chương 130: Trang Khiêm tìm tới
- Chương 131: Tiền công hộ vệ
- Chương 132: Vân Hổ ồn ào
- Chương 133: Dịch Phàm đã đến
- Chương 134: Trở lại hoàng đô
- Chương 135: Dịch Phàm sắp thành thân
- Chương 136: Dịch Phàm vui sướng
- Chương 137: Chuẩn bị trước hôn lễ
- Chương 138: Hôn lễ tiến hành
- Chương 139: Lĩnh chủ chi vị
- Chương 140: Tới Bích Hải Bình Nguyên
- Chương 141: Cửa hàng Thiên Long
- Chương 142: Bị nhìn thấu thân phận
- Chương 143: Thổ hào hải tộc
- Chương 144: Hải Vương Châu
- Chương 145: Hành trình dưới đáy biển
- Chương 146: Nữ chiến thần hải long tộc
- Chương 147: Phương pháp bắt cá
- Chương 148: Tri âm của Bích Lưu Vân
- Chương 149: Thân thế Bích Lưu Vân
- Chương 150: Lật thuyền
- Chương 151: Khách thăm hải tộc
- Chương 152: Sa ngư tộc
- Chương 153: Đưa ra Hải Vương Châu
- Chương 154: Công chúa tới chơi
- Chương 155: Hải Lăng tới chơi
- Chương 156: Học tập kinh nghiệm
- Chương 157: Giao dịch ba ngàn vạn
- Chương 158: Vì vinh dự của công chúa mà chiến
- Chương 159: Nhân ngư hoàng kim
- Chương 160: Nhân loại ti tiện?
- Chương 161: Thánh chỉ của quân thượng
- Chương 162: Dạ hành giả hải tộc
- Chương 163: Nơi vẫn thần
- Chương 164: Hàng cấm hải tộc
- Chương 165: Nơi vẫn thần
- Chương 166: Âm binh quá cảnh
- Chương 167: Truyền thừa của tu luyện giả
- Chương 168: Nhân ngư hoàng kim
- Chương 169: Khiến cho các ngươi thất vọng rồi
- Chương 170: Ai thèm quản tiểu tử kia!
- Chương 171: Tín vật đính ước
- Chương 172: Đại sứ hoàng đô
- Chương 173: Hải Lăng vs Trang Hạo
- Chương 174: Xúc động là ma quỷ
- Chương 175: Công chúa chiêu thân
- Chương 176: Mặc Linh Kim
- Chương 177: Người quen cũ
- Chương 178: Là ân? Là oán?
- Chương 179: Từng là người Giang gia
- Chương 180: Tả Vân Phi cung cấp tin tức
- Chương 181: Gian lận
- Chương 182: Trùng hợp gặp được Tả Vân Phi
- Chương 183: Ra tay cứu giúp
- Chương 184: Bôi dược
- Chương 185: Cái gọi là ghen
- Chương 186: Di chứng?
- Chương 187: Xem ai đắc thủ trước
- Chương 188: Tả Vân Phi đưa hoa
- Chương 189: Tả thiếu rất để ý ngươi
- Chương 190: Vì sao họ Kỳ
- Chương 191: Phó thác chiếu cố
- Chương 192: Xuất phát đi Tấn Quốc
- Chương 193: Tới Tả gia
- Chương 194: Vị hôn thê tiền nhiệm
- Chương 195: Cái gọi là ương ngạnh
- Chương 196: Lai khách Thương Minh, hải tộc
- Chương 197: Cái chết của Giang Hằng
- Chương 198: Thích ngươi
- Chương 199: Phản ứng của Giang gia
- Chương 200: Lão bản tinh linh tộc