Chương 75: Gọi anh trai đi
Edit: RyHạ Thanh Hoàn chưa từng gạt người nên Cố Vọng không chút nghi ngờ mở túi ra, trong túi hoàn toàn không có cái gì gọi là đồ ăn vặt.Hạ Thanh Hoàn ngồi xuống, Cố Vọng nghiêng đầu nhìn anh, nhíu mày: "Anh mua thuốc cho em à?"Đối phương không để ý tới cậu.Cố Vọng rũ mắt, đặt tay trái xuống trước mặt Hạ Thanh Hoàn: "Bôi giúp em đi.""..."Thật ra Cố Vọng cũng không biết Hạ Thanh Hoàn làm sao, nhưng hiện giờ cảm xúc của đối phương cũng không thể hiện ra ngoài, vẻ mặt hờ hững khiến cậu cũng không đoán được.Ánh mắt Hạ Thanh Hoàn rơi xuống tay Cố Vọng, có lẽ là để quá lâu nên giờ vết thương trông càng thêm đáng sợ. Lúc đầu chỉ là đỏ lên, bây giờ dưới da đã bắt đầu tụ máu.Cậu con trai vặn nắp tuýp thuốc, im lặng không nói lời nào, bôi thuốc lên tay Cố Vọng, lành lạnh buôn buốt, tạo thành sự tương phản mãnh liệt với làn da nóng bỏng.Cố Vọng không nhịn được rụt tay lại.Hạ Thanh Hoàn trực tiếp nắm chặt lấy cổ tay cậu, ấn lại lên đùi, giương mắt lạnh nhạt nhìn Cố Vọng một cái: "Chạy cái gì?""Có làm việc gì trái với lương tâm đâu?"Cố Vọng: "..."Nếu như Hạ Thanh Hoàn chỉ nói câu đầu thì Cố Vọng sẽ không nghĩ nhiều, nhưng Hạ Thanh Hoàn vừa nói câu thứ hai xong, Cố Vọng lập tức nhận ra có gì đó không đúng.Cái tay Cố Vọng đang đặt lên đùi Hạ Thanh Hoàn gõ gõ: "Anh sao thế?"Hạ Thanh Hoàn chỉ dùng đuôi mắt nhẹ nhàng cho Cố Vọng một cái nhìn, không nói lời nào.Nhóc con này cái gì cũng không biết, vẫn giống như trước kia.Động tác của Hạ Thanh Hoàn rất nhẹ, con thú dữ trong lòng lại đang trăm phương ngàn kế muốn phá lồng xông ra, thậm chí anh còn nghĩ, hay là cứ thả ra đi, chỉ lần này thôi.Không sao đâu.Dù sao thì nhóc con này cũng yêu mình mà, ngoan ngoãn ở bên cạnh mình không tốt hơn sao?"Hạ Thanh Hoàn, anh đang nghĩ gì vậy?" Tiếng Cố Vọng khiến Hạ Thanh Hoàn lấy lại tinh thần, lúc này anh mới nhìn về phía Cố Vọng. Trong mắt là mặt biển yên ả, gió êm sóng lặng, nhưng khi trông về phía xa lại mơ hồ thấy được con sóng dữ đang dâng trào.Ngón tay cái Hạ Thanh Hoàn nhẹ nhàng vuốt ve mặt trong cổ tay Cố Vọng. Cố Vọng vừa gầy vừa trắng, mạch máu tinh tế nằm ở dưới da, dưới ngón tay sinh động nhảy lên."Đang nghĩ."Giam em lại.Hạ Thanh Hoàn nhẹ nhàng nói: "Chuyện thi học sinh giỏi."Hạ Thanh Hoàn không nhìn Cố Vọng, nên cậu không thấy được ham muốn chiếm hữu mịt mờ khiến người khác rùng mình giữa hàng mày của anh. Cố Vọng cử động cổ tay, ra hiệu cho Hạ Thanh Hoàn tiếp tục bôi thuốc, cậu nói: "Thi học sinh giỏi cũng không khó, có gì hay mà nghĩ."Đối với Cố Vọng và Hạ Thanh Hoàn mà nói, đúng thật là không khó."Ừm." Hạ Thanh Hoàn thuận theo Cố Vọng trả lời."Chắc chắn anh không phải đang nghĩ chuyện thi cử." Cố Vọng lườm Hạ Thanh Hoàn một cái, tươi cười: "Anh đang nghĩ gì hả?"Chỉ nghĩ chuyện thi cử thì tại sao Hạ Thanh Hoàn lại không vui?Hạ Thanh Hoàn ngước lên, nhìn thẳng vào mắt Cố Vọng: "Em bị thương, anh không vui."Tiếng anh rất trầm, vừa lạnh vừa nhạt, nhưng hết lần này tới lần khác, giọng điệu ấy ở thời khắc này lại cực kì trêu chọc lòng người.Cố Vọng ngẩn ra, lập tức dùng ngón tay nho nhỏ ngoắc lấy ngón tay Hạ Thanh Hoàn: "Sau này em sẽ chú ý, lần sau..."Lần sau em sẽ không để mình bị thương nữa, được chưa?Phần sau Cố Vọng còn chưa kịp nói ra miệng."Không có lần sau." Hạ Thanh Hoàn ngắt lời cậu.Cố Vọng chịu thua: "Không có thì thôi."Hạ Thanh Hoàn: "..."-Sau khi giờ tự học buổi tối kết thúc, Lý Thư Nhã gọi Cố Vọng đến văn phòng.Một Lý Thư Nhã luôn điềm đạm không lộ nhiều cảm xúc, giờ phút này vẻ mặt lại có phần nghiêm nghị. Cô để Cố Vọng ngồi xuống, một lát sau mới chậm rãi nói: "Có kết quả của Hứa Bình rồi."Hứa Bình thế nào Cố Vọng cũng không có hứng thú, nhưng người nói chuyện là Lý Thư Nhã, Cố Vọng vẫn rất nể mặt cô, ngoan ngoãn ngồi đó, hỏi một câu thế nào rồi ạ.Mặc dù rất qua loa, nhưng Lý Thư Nhã cũng đã hài lòng, đổi thành người khác, chưa chắc đã ra vẻ được như vậy.Cô rất chú ý đến học sinh như Hứa Bình, cũng thường xuyên tìm gã tâm sự, tuổi không lớn lắm nhưng tính cách lại hướng nội, nặng nề, không có bạn bè, còn có ác ý cực kì lớn với những người tốt hơn mình.Về mặt thành tích thì càng thêm kinh khủng, đến mức gần như là một loại chấp niệm.Nhưng dù gã có cố gắng thế nào thì thành tích vẫn luôn nằm trong khoảng ba bốn trăm của khối, mà trong mắt gã, Cố Vọng lại có thể dễ dàng nâng thành tích lên như vậy, nghiễm nhiên trở thành kẻ thù số một của gã.Nguyên nhân vẫn là xuất phát từ gia đình.Lý Thư Nhã cũng có chút đau lòng, dù có thế nào thì cũng đều là học sinh của mình."Mắt phải mù rồi, con ngươi hỏng hẳn, sau này chỉ có thể lắp mắt giả, nhưng em ấy vẫn sẽ quay lại trường học." Lý Thư Nhã do dự một hồi, mới thử thăm dò: "Em ấy quay lại lớp thì em cũng đừng va chạm với em ấy, em nên chuẩn bị kĩ cho việc thi học sinh giỏi sắp tới, cũng sắp lên lớp 12 rồi, đừng để ảnh hưởng đến trạng thái của mình."Cố Vọng gật đầu."Còn chuyện này nữa." Lý Thư Nhã hắng giọng một cái: "Kì thi lần này, lớp chúng ta có tổng cộng hai người đi thi, là lớp nhiều người nhất, các lớp khác đều chỉ có một người, hoặc không có ai."Những điều này trước đó Lý Thư Nhã đã từng nói, hiện giờ cô muốn nói lại, là vì một chuyện khác: "Em và Hạ Thanh Hoàn nên tập trung học cho thật tốt, đừng đi quá giới hạn.""..."Lúc đầu Cố Vọng còn lơ đãng, vừa nghe đến đoạn này, lập tức ngồi nghiêm chỉnh: "Cô à, em và Hạ Thanh Hoàn không có gì hết."Lý Thư Nhã khoát tay chặn lại: "Em nói không có thì thôi, cô tin em, nhưng em vẫn nên nghe lời cô, nhớ hòa thuận với Hạ Thanh Hoàn, đừng để xảy ra mâu thuẫn, có vấn đề thì nên giải quyết ngay.""..."Cố Vọng chịu thua.Lý Thư Nhã miệng nói cô tin em, nhưng giọng điệu lại là kiểu "Bây giờ em có chỉ vào mặt trời nói là mặt trăng cô cũng tin".Thật ra Lý Thư Nhã cũng không xác định được quan hệ hiện giờ của hai người này, nhưng Hạ Thanh Hoàn thích Cố Vọng là điều chắc chắn. Lần trước chỉ giơ thước thôi, nhưng người thông minh lúc nào cũng tự chui đầu vào lưới nhanh nhất.Lý Thư Nhã quan sát Cố Vọng mấy lần, rất tò mò, tại sao lúc đầu Hạ Thanh Hoàn hờ hững lạnh nhạt với người ta, giờ lại thích nhiều như thế nhỉ?Đương nhiên cô biết hiện giờ hai đứa này vẫn khá là hòa thuận với nhau, nhưng là chủ nhiệm lớp của hạng nhất và hạng nhì toàn khối, áp lực của cô cũng rất lớn. Mỗi cuối tuần nhà trường mở họp, cô luôn bị hiệu trưởng gọi ra nói chuyện riêng, việc đầu tiên là muốn cô theo dõi khắt khe Cố Vọng và Hạ Thanh Hoàn, việc thứ hai là muốn cô nhúng tay vào quan hệ của hai đứa.Tóm lại là không cho phép yêu sớm, mời phụ huynh đến làm việc.Đương nhiên Lý Thư Nhã không đồng ý, học sinh của cô tự cô dạy được, cô không muốn để người khác xen vào, có là hiệu trưởng cũng không được.Cố Vọng và Hạ Thanh Hoàn chỉ có thể vuốt lông, chứ càng trói chặt hai đứa nó sẽ càng chống đối.Nhất là Cố Vọng, mặc dù trong khoảng thời gian này đã ngoan hơn rất nhiều, nhưng xương cốt trong người đều làm bằng sắt, thà bị gãy chứ không chịu cong.Mà Hạ Thanh Hoàn... Lý Thư Nhã tin là thằng bé có chừng mực của mình."Em về lớp đi, sau đó gọi Hạ Thanh Hoàn đến cho cô." Lý Thư Nhã lần lượt gọi học sinh đến nói chuyện chứ không chỉ riêng Cố Vọng và Hạ Thanh Hoàn, trong lớp còn có mấy đứa khác cũng bắt đầu ló ra rồi, đều phải gõ một chút.Hạ Thanh Hoàn là người thứ hai bị gọi vào văn phòng.Lý Thư Nhã đặt tay lên bàn làm việc, chậm rãi lật đống đề, nói với Hạ Thanh Hoàn: "Đã tán đổ được người chưa?"Có thể nói là hết sức trực tiếp, khiến Hạ Thanh Hoàn suýt chút nữa không phản ứng kịp.Hạ Thanh Hoàn ngừng một chút: "Chưa ạ."Nếu Lý Thư Nhã đã hỏi, vậy chắc chắn đáp án của Cố Vọng là phủ nhận, Hạ Thanh Hoàn cũng thuận theo ý của cậu.Cùng em ấy nghịch ngợm, để em ấy vui vẻ.Lý Thư Nhã sững sờ một hồi, lập tức cười một tiếng, chớp mắt liên tục nhìn Hạ Thanh Hoàn, nhưng cái gì cũng không nói, ý tứ trong ánh mắt của cô, Hạ Thanh Hoàn dễ dàng hiểu được.- Chuyện gì xảy ra với em thế?- Vẫn chưa tán đổ á?- Kém thế nhỉ.Hạ Thanh Hoàn: "...""Trong khoảng thời gian này Cố Vọng đã tiến bộ rất lớn, cô đang nói không chỉ về mặt thành tích mà bao gồm tất cả các phương diện khác, cũng đã hiểu chuyện hơn nhiều. Lúc đầu cô còn tưởng là nhà em ấy xảy ra chuyện gì mới khiến em ấy thay đổi nhiều như vậy.""Sau đó cô có gọi điện cho ba em ấy, mọi chuyện trong nhà em ấy vẫn ổn, lúc ấy cô mới nghĩ ra, có khi nào em mới là nguyên nhân chủ yếu không?""Trước kia cô vẫn luôn nói với cả lớp, thích một người ưu tú thì mình cũng cần trở nên ưu tú như họ, đắm chìm trong xúc động tình cảm của bản thân là tự hủy, không ngờ em ấy lại nghe vào đầu."Giọng điệu Lý Thư Nhã cực kì vui mừng.Về mặt này, cách nhìn của Hạ Thanh Hoàn và Lý Thư Nhã lại tình cờ giống nhau.Nhưng Hạ Thanh Hoàn không muốn Cố Vọng vì anh mà làm chuyện gì quá khó khăn, không cần phải như vậy, tự anh sẽ cúi đầu, sẽ khom lưng, sẽ ngồi xuống."Học kỳ này thoáng một cái đã qua, kì hai của năm lớp 11 cũng sẽ trôi qua rất nhanh, vèo một cái là lên lớp 12 rồi. Khi đó áp lực sẽ rất lớn, năm nay đã có vài học sinh vì cảm xúc không ổn định mà xin nghỉ học, đến lúc đó em sẽ biết, cũng sẽ hiểu, cô tin ở em. Em cũng để ý Cố Vọng một chút, cô không yêu cầu xa vời là em ấy luôn phải giữ vững hạng nhất... Ý của cô, em hiểu chứ?" Lý Thư Nhã nhẹ nhàng nói.Có rất nhiều học sinh, một tiếng hót khiến người phải sững sờ, nhưng rồi nhanh chóng ngã xuống. Chuyện này yêu cầu tố chất tâm lý cực kì cao để vượt qua, nên Lý Thư Nhã vẫn có chút lo lắng."Em hiểu rồi, em sẽ chăm sóc cho cậu ấy." Lúc nói câu này, giọng Hạ Thanh Hoàn rất nhẹ. Anh rũ mắt, vẻ mặt bình tĩnh lạnh nhạt.Sẽ chăm sóc cho em ấy, không chỉ là chuyện thành tích.Lý Thư Nhã nghe được Hạ Thanh Hoàn đồng ý mới yên lòng, cô để Hạ Thanh Hoàn trở về lớp tiếp tục tự học buổi tối. Lúc chàng trai sắp đi ra khỏi văn phòng, Lý Thư Nhã bỗng nghĩ tới chuyện gì, gọi anh lại: "Đợi đã, em gọi... Gọi Tống Chi Ngôn tới cho cô.""Vâng."Hạ Thanh Hoàn về lớp, lúc đi ngang qua bàn Tống Chi Ngôn vứt xuống một câu "cô tìm cậu" rồi trở về vị trí của mình. Hơn nửa ngày sau Tống Chi Ngôn mới nhận ra Hạ Thanh Hoàn nói cái gì, vừa rồi cậu ta bị sự lạnh lùng của Hạ Thanh Hoàn làm cho đông cứng cả người.Lạnh như thế liệu Vọng Vọng có chịu nổi không? Cậu ta vừa nghi ngờ, vừa thắc mắc đi đến văn phòng của Lý Thư Nhã. Gần đây cậu ta cực kì ngoan mà, người gặp người thích, Nha Nha gọi cậu ta đến là để phát hoa hồng lớn à?Cố Vọng nằm bò ra bàn ngủ, thời tiết lạnh lẽo nên Cố Vọng bắt đầu thích ngủ, từ nhỏ cậu đã vậy. Khi bé cảm thấy trời lạnh ngủ rất ngon, thành ra đến giờ cứ trời trở lạnh là đồng hồ sinh học bắt đầu tự động điều chỉnh.Thiếu niên nghe thấy tiếng động bàn bên cạnh, bèn xoay mặt sang, hướng về phía Hạ Thanh Hoàn, mở nửa mắt, ậm ừ hỏi: "Anh quay lại rồi à?"Hạ Thanh Hoàn vuốt tóc Cố Vọng: "Đừng ngủ, sắp tan học rồi."Giọng điệu của anh quá dịu dàng, lại còn đến sát gần Cố Vọng để nói, Lâm Vũ Chi ngồi đằng trước nghe thấy lập tức nổi da gà, hóa ra lúc lớp trưởng thích ai đó sẽ nguy hiểm chết người đến thế à?Cố Vọng giơ bàn tay đến trước mắt Hạ Thanh Hoàn: "Đau."Sưng lên rồi.Lan can ở hành lang làm bằng sắt, Cố Vọng liên tục đập vào mấy lần, lúc Hứa Bình giãy dụa cũng đánh trúng Cố Vọng hai cái, chẳng qua là lúc ấy không để ý thôi.Diện tích sưng không lớn, chỉ có một khối ở trên mu bàn tay, trông như củ cải đỏ.Hạ Thanh Hoàn lại không cười nổi.Anh hơi nâng cằm Cố Vọng lên, sát lại gần, hơi thở lập tức quấn quít với bé con kia: "Gọi một tiếng anh trai đi, rồi anh bôi thuốc cho em."Cố Vọng mở to mắt, nửa ngày mới tập trung được, Hạ Thanh Hoàn cho rằng đối phương sẽ cười nhạo mấy câu, hoặc là trực tiếp bơ đi, nhưng có lẽ là Cố Vọng vẫn còn đang ngái ngủ, dụ thế nào nghe thế ấy.Giọng cậu như vừa ngâm trong lọ đường: "Anh ơi, bôi cho em đi."So với lần trước uống say còn đòi mạng hơn.
Tác giả có lời muốn nói:Vọng: Tôi thà bị gãy chứ không chịu cong._______________________________________Biết rồi, chỉ có Hạ chó cong thôi chứ em làm gì cong đâu, nhỉ, em là gãy cmnr.Hạ chó muốn Vọng Vọng gọi là ca, Vọng Vọng gọi hẳn ca ca luôn cho ngọt.Đăng trước cho ngày mai vì mai có việc ra ngoài~ Ngày mai là thợ điện đến sửa rồi hihi
Tác giả có lời muốn nói:Vọng: Tôi thà bị gãy chứ không chịu cong._______________________________________Biết rồi, chỉ có Hạ chó cong thôi chứ em làm gì cong đâu, nhỉ, em là gãy cmnr.Hạ chó muốn Vọng Vọng gọi là ca, Vọng Vọng gọi hẳn ca ca luôn cho ngọt.Đăng trước cho ngày mai vì mai có việc ra ngoài~ Ngày mai là thợ điện đến sửa rồi hihi
loading...
Danh sách chương:
- Văn Án
- Chương 1: Xuyên sách
- Chương 2: Chúc mừng Vọng Vọng
- Chương 3: Không làm phế vật
- Chương 4: Tao không thích đánh nhau, trừ khi cần thiết
- Chương 5: Từ chối ánh trăng sáng
- Chương 6: Bị hốt cả ổ
- Chương 7: Ai bảo chúng mày không có anh em giỏi viết kiểm điểm?
- Chương 8: Lớp trưởng đến đón Vọng Vọng
- Chương 9: Cố Vọng là kiểu mà anh thích
- Chương 10: Vọng Vọng không có lông chân
- Chương 11: Làm ánh trăng sáng không dễ như thế
- Chương 12: Muốn cố gắng học hành vì ánh trăng sáng
- Chương 13: Vọng Vọng cực kì thu hút
- Chương 14: Bản thiếu gia chơi chán rồi
- Chương 15: Nhóc lừa đảo
- Chương 16: Phải chết, trốn không thoát đâu
- Chương 17: Chào cậu, bạn cùng bàn mới
- Chương 18: Không ai dám yêu ánh trăng sáng
- Chương 19: Đè Cố Vọng ở dưới người
- Chương 20: Ai đánh em? Hửm?
- Chương 21: Nghe nói cậu ở chung với Hạ Thanh Hoàn
- Chương 22: Không ghét em
- Chương 23: Ham muốn chiếm giữ lặng lẽ ngoi đầu lên
- Chương 24: Nghe lời, đừng nhúc nhích
- Chương 25: Đừng sợ tôi
- Chương 26: Công khai biểu thị chủ quyền
- Chương 27: Vọng Vọng, gọi tôi là A Hoàn
- Chương 28: Vọng Vọng thật ngoan
- Chương 29: Em nghe lời một chút đi
- Chương 30: Đến suối nước nóng...
- Chương 31: Ông mất vợ rồi
- Chương 32: Thích ai thì phải giam người đó lại
- Chương 33: Đến phòng tôi
- Chương 34: Bạn gái cũ của Vọng Vọng
- Chương 35: Tôi sẽ vĩnh viễn trung thành với em
- Chương 36: Vọng Vọng, cho tôi một cơ hội
- Chương 37: Mặc của tôi này, đừng có mặc của người khác
- Chương 38: Em ở trên hay là tôi ở trên
- Chương 39: Em vốn nên thuộc về tôi
- Chương 40: Vọng Vọng, sao em lại chạy?
- Chương 41: Con gả ra ngoài hay là thằng bé đó gả tới nhà mình nhỉ?
- Chương 42: Trời ạ, mình thật sự rất thích A Hoàn
- Chương 43: Em ấy cũng là người nhà của tôi
- Chương 44: Anh đừng nghe lời anh ấy
- Chương 45: Cũng không đau
- Chương 46: Không nỡ
- Chương 47: Em thổi cho tôi đi
- Chương 48: Không biết xấu hổ
- Chương 49: Ôm người thật mà gọi
- Chương 50: Hạ Thanh Hoàn kịp thời đỡ lấy cậu...
- Chương 51: Cố Vọng ngước mắt lên,...
- Chương 52: Người thiếu niên gầy gò,...
- Chương 53: Thôi xong thôi xong! Thôi xong thôi xong thôi xong thôi xong!
- Lảm nhảm
- Chương 54: Đâu chỉ có yêu sớm, thậm chí còn đã ngủ với Hạ Thanh Hoàn rồi
- Chương 55: Một giây sau, anh bóp cằm Cố Vọng, ép cậu phải ngẩng đầu,...
- Chương 56: A Hoàn, anh ôm em một cái đi
- Chương 57: Anh đang chọc ghẹo em
- Chương 58: Đây là con cậu với lớp trưởng à?
- Chương 59: Trong phòng thi mà mắt đi mày lại như vậy là không tốt
- Chương 60: Anh một miếng tôi một miếng
- Chương 61: Đừng có động vào người của A Hoàn
- Chương 62: Hạng nhất là anh, anh là của em, hạng nhất là em, em là của anh
- Chương 63: Ăn giấm
- Chương 64: Anh trai của tôi
- Chương 65: Anh đừng để em bị lạc
- Chương 66: Trông thấy người là tim sẽ đập rộn ràng
- Chương 67: Anh muốn hôn em
- Chương 68: Cố Vọng ép mình phải dời mắt khỏi mặt Hạ Thanh Hoàn...
- Chương 69: Anh muốn hôn em
- Chương 70: Thôi xong thôi xong thôi xong
- Chương 71: Vậy, có thể rồi chứ?
- Chương 72: Hạ Thanh Hoàn không hôn sâu ngay tức khắc...
- Chương 73: Thỉnh thoảng cũng biết bênh vực cho người của mình
- Chương 74: Anh không thích
- Chương 75: Gọi anh trai đi
- Chương 76: Ven đường còn biết bao nhiêu hoa dại nên hái
- Chương 77: "Đến mức đó sao?" Cố Vọng không biết phải làm sao: "Con mới lớp 11."
- Chương 78: Đã lâu không thân thiết rồi
- Chương 79: Hạ Thanh Hoàn là của tôi
- Chương 80: Muốn thấy em khóc
- Chương 81: Hạ Thanh Hoàn, anh đủ chưa hả?
- Chương 82: Anh chào đi
- Chương 83: "Nghe nói khi phát sốt, nhiệt độ của khoang miệng rất cao."
- Chương 84: Người ngồi ngoài kia không phải là bạn, mà là bạn trai của cháu
- Chương 85: Em còn nhỏ
- Chương 86: Tôi là người đã có gia đình
- Chương 87: Kết hôn sớm một chút
- Chương 88: Anh à
- Chương 89: Bài nào không biết, có thể hỏi tôi
- Chương 90: Khiêm tốn một chút
- Chương 91: Hôn một cái
- Chương 92: Giới thiệu một chút
- Chương 93: Thèm muốn mỗi Cố Vọng
- Chương 94: Chủ quyền
- Chương 95: Vớt về nhà trước.
- Chương 96: Chúc mừng
- Chương 97: Muốn gặp em, anh nhớ em quá
- Chương 98: Xin hãy đối xử tốt với tù binh
- Chương 99: Anh không được?
- Chương 100: Thông gia của gã
- Chương 101: Liên quan tới tư thế
- Chương 102: Gọi ba đi
- Chương 103: End chính văn
- Phiên ngoại 1: Đại học
- Phiên ngoại 2: Làm không?
- Phiên ngoại 3: H
- Phiên ngoại 4: Việt Phong x Thẩm Chiếu (1)
- Phiên ngoại 5: Việt Phong x Thẩm Chiếu (2)
- Phiên ngoại 6: Việt Phong x Thẩm Chiếu (3)
- Phiên ngoại 7: Tống Chi Ngôn x Mạnh Âu
- Phiên ngoại 8: Đường Hành Thiên x Lâm Vũ Chi
- Phiên ngoại cuối: Hôn lễ