Chương 69

Edit: Thương Thù

Beta: Tịnh Nghiên

------------------------------------------------

Bốn con người ngồi đối diện đã thu hết tất cả vào trong mắt: "..."

Không có việc gì, thức ăn cho chó mà thôi, bọn họ ăn là được.

Lương Quyết Thành lặng lẽ thu đũa lại.

Động tác của anh rất nhanh, đều thừa lúc Tiễn Ý Ý không chú ý mà gắp. Chung quy lại, anh là vì muốn ăn đồ Tiễn Ý Ý gắp cho nên mới lấy lí do là tay đau. Nếu để cho cô bắt gặp anh gắp được đồ ăn thì cũng không thể nói là gắp cho mình bằng tay đau còn gắp cho cô bằng tay không đau được.

Tiễn Ý Ý cũng không phải đứa ngốc, chắc chắn sẽ không tin.

Một lượt vớt đồ ăn lên, Chu Tam chua chua nói: "Tớ cũng phải đi tìm một cô bạn gái."

"Na Na, có muốn làm bạn gái của ca ca không?"

Tô Á Na nghĩ ngợi: "Nếu cậu có thể mang tớ cùng thi đến top 100 của khối, tớ sẽ nói chuyện yêu đương với cậu."

Chu Tam vừa nghe đã nhanh chóng xua tay: "Dẹp dẹp, coi như tớ chưa nói gì đi."

Tìm bạn gái mà còn muốn cùng nhau học tập, vậy khác nào hắn với sách giáo khoa nói chuyện yêu đương đâu?

Tô Á Na bĩu bĩu môi.

"Lương ca, cậu có thời gian đúng không, chúng ta đã lâu không cùng nhau chơi đùa rồi, hơn nữa..."

Chu Tam nói được một nửa liền nhận được ánh mắt của Lương Quyết Thành.

Tuy rằng không hiểu là anh có ý gì, thế nhưng Chu Tam vẫn lập tức dời đề tài đi.

"Lần thi này của chúng ta, có khả năng tớ sẽ tăng thêm mấy chục hạng cũng nên. Mẹ tớ nói là sẽ cho tớ tiền thưởng, chúng ta nghĩ một chút xem nên đi chỗ nào chơi đi?"

Tại Tiếu chậm rãi nói: "Ít nhất thì chờ thêm một đoạn thời gian nữa. Tay Lương ca còn chưa có tốt đâu."

Chu Tam muốn nói là một chút vết thương nhỏ như thế, cần gì phải qua một đoạn thời gian chứ?

Mà ánh mắt của Tiễn Ý Ý dừng ở trên mu bàn tay bị thương của Lương Quyết Thành, mi tâm cau lại, tựa hồ có chút lo lắng.

Chu Tam: ...

Đi, hắn hiện tại đã hiểu rồi.

Mấy ngày nay, vết thương trên mu bàn tay Lương Quyết Thành đều ở chỗ Dương tiên sinh thay thuốc, Tiễn Ý Ý không tận mắt nhìn thấy liền hỏi một câu. Lương Quyết Thành chần chờ một lát, nói là cũng tốt lên rất nhiều rồi.

Điểm chần chờ này dừng ở trong tai Tiễn Ý Ý chính là Lương Quyết Thành lo cô lo lắng cho mình nên mới cố ý nói là tốt.

Sau khi về nhà, Lương Quyết Thành cũng không để cô nhìn thấy vết thương trên tay mình, Tiễn Ý Ý vẫn rất để tâm đến.

Cô tìm hiểu rất nhiều thứ khi tay bị thương, lúc sáng khi anh còn chưa có rời giường, cô đã gọi người ta giao hàng tới một đống đồ bảo dưỡng tránh lưu lại sẹo.

Mà bỏ qua cái chuyện Lương Quyết Thành nhận được một đống thứ gì đó kia, Tiễn Ý Ý vừa trở lại trường học liền bị thầy Trương gọi lên văn phòng.

Các thầy cô chấm bài thi, sửa lỗi đủ kiểu có được tinh thần vô cùng nhiệt tình, vừa thi xong không được hai ngày đã có hết kết quả rồi.

Trên bàn của thầy Trương là một tờ báo điểm.

Ông gọi Tiễn Ý Ý đến, chỉ chỉ phiếu điểm trên bàn.

"Không xem sao?"

Tiễn Ý Ý vững vàng, lật phiếu điểm lên.

Cô bắt đầu nhìn từ trên xuống dưới.

Hạng nhất, Nhâm Kha.

Hạng hai, Tiễn Ý Ý.

Hạng ba...

Khoan đã?

Tiễn Ý Ý vội vàng đem tầm mắt di chuyển trở về, nhìn chằm chằm cái tên thứ hai hồi lâu.

Hạng nhất, Nhâm Kha, tổng điểm 682.

Hạng hai, Tiễn Ý Ý, tổng điểm... 618.

Tiễn Ý Ý liên tục nhìn mấy lần, tổng điểm của cô thực sự là 618.

Trên 600 điểm.

Cái kết quả này ngoài dự kiến của cô rồi.

Tiễn Ý Ý đoán thành tích của mình chắc cũng chỉ tầm 550 đến 580 là cùng, không nghĩ đến lại vượt qua con số 600.

Thành công đứng hạng hai của lớp.

Đấy là dưới tình huống Lương Quyết Thành không tới thi.

"Bạn học Tiễn, tiến bộ lớn a."

Thầy Trương đem phiếu điểm lần trước ra, chỉ vào thành tích của Tiễn Ý Ý, tràn đầy vui mừng: "Một tháng mà có thể làm điểm tăng lên nhiều như vậy, bạn học Tiễn à, chỉ cần em bảo trì được sức học tập này, lên 12 nhất định sẽ lọt top, về sau thầy cũng không cần dạy em thêm cái gì nữa rồi!"

Tiễn Ý Ý cầm phiếu điểm, cong mắt cười.

618.

Thành tích này đối với cô mà nói, quá tốt rồi.

Tiễn bộ rất lớn.

Phản ứng đầu tiên của Tiễn Ý Ý chính là muốn đưa cho Lương Quyết Thành xem.

Nhìn xem nhìn xem! Anh dạy ra một học sinh không kém cạnh tý nào a! Thi được hơn 600 điểm liền đó! Còn có gì mà không làm được sao! Còn có cái gì!

Tiễn Ý Ý đắc ý, đôi mắt nhỏ nhìn thầy Trương giống hệt như một học sinh tiểu học đạt được max điểm, tràn đầy vui sướng.

Thầy Trương cũng không keo kiệt khen cô đủ điều.

Vốn tưởng rằng một tiểu cô nương phú nhị đại không thích học hành, lại thuộc về thành phần học tra của ban 11 thế mà có thể dùng hai tháng ngắn ngủi, từ tổng điểm có 200 lên đến hơn 500, sau đó một bước vượt qua 600 điểm.

Học sinh như vậy, ngoài việc ở bên ngoài được Lương Quyết Thành dạy cho thì phần còn lại tuyệt đối là thiên phú.

Thiên phú như vậy, một ban có thể dạy ra cũng không nhiều.

Là một học sinh rất hiếm lạ.

Chỉ cần hảo hảo dạy, chỉ cần cô chăm chỉ học, nói không chừng về sau chính là hệ liệt vinh quang của trường học a.

Quá kích thích rồi.

Từ một học tra, loảng xoảng thế nào mà có thể biến thành một học sinh vinh dự của toàn trường.

Ánh mắt thầy Trương nhìn Tiễn Ý Ý giống như là đang nhìn thấy một cục tiền.

Sau khi đi ra khỏi văn phòng, nếu không phải cô kiềm chế tốt thì thiếu chút nữa đã bay lên rồi.

Quá đắc ý.

Cơ hồ là ngay lập tức, Tiễn Ý Ý liền đem thành tích của mình chia sẻ cho Lương Quyết Thành.

[Thầy Lương, thầy đoán xem đệ tử của thầy lúc này thi được bao nhiêu điểm a?]

Lương Quyết Thành rất nhanh gửi lại một tin nhắn.

[600 điểm?]

Tiễn Ý Ý hít sâu một hơi.

Làm sao anh có thể đoán đúng đến tám, chín phần mười như vậy? Nếu anh đoán cô chỉ hơn 500 điểm, sau đó Tiễn Ý Ý liền có thể siêu cấp đắc ý nói cho anh biết mình thi được hơn 600 điểm rồi.

A a a, chẳng có cảm giác kinh hỉ gì cả.

Tiễn Ý Ý mặt không đổi gửi đi một tin.

[Chúc mừng, cậu đoán đúng rồi, 618 điểm.]

[Làm sao cậu biết tớ có thể thi được 600 điểm?]

Lương Quyết Thành nhắn lại.

[Bởi vì cậu là Tiễn Ý Ý.]

Tiễn Ý Ý nhìn chằm chằm vào màn hình: ???

Xem không hiểu.

Từ lúc nào lão đại trở nên tối nghĩa khó hiểu như vậy?

Tiễn Ý Ý không hiểu lão đại là có ý gì, thế nhưng cô vẫn tiếp tục chia sẻ sự vui sướng này.

Loại thành tích này, chắc chắn là phải nói cho ông nội với tiểu thúc rồi.

Trước đây ông nội vẫn luôn lo lắng cho thành tích của cô. Bởi vì thành tích của một đứa trẻ tốt hay xấu đều có liên quan tới mặt mũi của người nhà. Một học sinh có thành tích tốt so sánh với một học sinh có thành tích kém, kiểu gì cũng chiếm ưu thế hơn.

Ông lo thành tích của cô không tốt, lo lắng cho tương lai của cô, lo lắng nhiều như vậy, Tiễn Ý Ý lúc này đã có thể đem thành tích của mình nói cho ông biết rồi, để ông không cần lo lắng nữa. Về sau nói không chừng, cô còn có thể trở thành học sinh của Thanh Bắc ấy chứ.

Đây là đứa trẻ có thiên phú lợi hại cỡ nào a.

Tiễn Ý Ý soạn hai tin nhắn WeChat, một cái gửi cho ông, một cái gửi cho Tiễn Thiếu Trầm.

Rất nhanh liền có tin nhắn trở lại của tiểu thúc.

Tiểu thúc: [Chuyển khoản.]

Số tiền được chuyển khoản tới là, 618000.

Tiễn Ý Ý nhìn thoáng qua, lại đếm đếm con số, mộng.

Tiểu thúc vừa vung tay một cái liền cho cô 60 vạn?

Có thể là nhìn thấy Tiễn Ý Ý chậm chạp không xác nhận chuyển khoản, ngay sau đó, Tiễn Thiếu Trầm đã gửi tới một tin nhắn khác.

Tiểu thúc: [Thi rất tốt, phần thưởng cho con. Cầm lấy.]

Tiễn Ý Ý chột dạ nhận tiền.

Không trách cô được, thật sự là cái hành vi tổng tài bá đạo này của tiểu thúc làm cho ai cũng không cưỡng lại được.

Phần thưởng a.

Vung tay liền 60 vạn.

Tiễn Ý Ý nhận 60 vạn, đồng thời vỗ ngực cam đoan.

[Tiểu thúc yên tâm, lần thi tới con sẽ còn thi tốt hơn!]

Tiểu thúc: [Tiền luôn chuẩn bị sẵn cho con, thi tốt!]

Tiễn Ý Ý có một loại cảm giác siêu cấp sướng.

Thi mà còn có thể kiếm tiền, loại chuyện tốt này đốt đèn lồng đều tìm không thấy a! Nhất là vừa quay đầu, lão gia tử đã phát một tin nhắn thoại đến khen ngợi. Khen xong còn cho Tiễn Ý Ý chuyển hết nợ sau, loại tâm tình tốt này đã đạt tới đỉnh cao rồi.

Tiễn Ý Ý mặt mày hớn hở, vui sướng không thể kiềm chế nổi.

Bạn học trong lớp từ đầu còn không biết cô đang đắc ý cái gì, từ tiết một cho tới bây giờ đều ở trong trạng thái như muốn bay lên, cùng cái bộ dáng suốt ngày nằm vật ra bàn ngủ lúc trước chính là hai người hoàn toàn khác nhau.

Chờ giáo viên từng môn phát bài thi ra, mỗi lần tên của Tiễn Ý Ý đều được đọc lên ở cuối cùng, mỗi một môn thành tích được báo ra, tổng điểm cộng lại, hơn nửa lớp đều trợn tròn mắt.

Thành tích của Tiễn Ý Ý tốt hơn trước rất nhiều, từ hơn 500 điểm nhảy đến hơn 600 điểm.

Mọi người đều biết, thành tích càng về sau tăng lên sẽ càng khó, một người đạt hơn 500 điểm mà muốn nhảy đến hơn 600 điểm, khoảng cách ở giữa chắc chắn phải rất gian khổ. Tiễn Ý Ý lại có thể dễ dàng nhảy qua như vậy, mà lại còn chưa đến một tháng nữa.

Nghĩ như vậy, mọi người đều có chút sợ cô.

Hồi tưởng lại lần thi đầu tiên, không ít người còn tưởng rằng cô gian lận, không có người nào nghĩ cô là một học sinh giỏi cả.

Nhưng hiện tại, lần thứ hai thi, Lương Quyết Thành thậm chí còn không có tham gia, cho dù có người muốn lắm mồm hai câu thì cũng không tìm được một lý do hợp lý.

Tiễn Ý Ý thi ở phòng số 7, mà trong phòng số 7, cô lại là học sinh có số điểm cao nhất, có thể chép được bài của ai? Ai cũng chép không được, thậm chí có người hoài nghi là sẽ có ai đó chép bài của cô.

Học sinh ban 11 đều vây xem thành tích của Tiễn Ý Ý, có người còn đang tính xem Tiễn Ý Ý xếp hạng bao nhiêu toàn khối.

Không cần bọn họ phải lén tính, rất nhanh đã có công bố kết quả dán ở trên tường.

Tiễn Ý Ý xếp hạng trước 100.

Thật là không khéo, thành tích của Tiễn Ý Ý với Tiễn Mân Văn, lại là kẻ đứng trước người theo sau.

Tiễn Ý Ý: 618.

Tiễn Mân Văn: 617.

Cái thành tích này vừa ra, lập tức trở thành chủ đề bát quái của không ít người.

Chị em Tiễn gia học cùng một khối, từ đầu học kỳ cho tới bây giờ đều giữ được lưu lượng bát quái của toàn trường.

Trước đây Tiễn Mân Văn bỏ xa em gái Tiễn Ý Ý của mình, hiện tại thành tích của hai người lại có sự thay đổi vị trí, Tiễn Ý Ý lần đầu tiên thi kém Tiễn Mân Văn 200 bậc, lần thứ hai thi liền vượt qua cô ta một bậc.

Cái thành tích này ở trong mắt Tiễn Ý Ý, có chút thú vị.

Tiễn Mân Văn vẫn tự xưng là một học sinh giỏi, ở trên phương diện học tập vẫn luôn coi thường Tiễn Ý Ý.

Cũng không biết cô ta bị người mình chướng mắt nhất vượt mặt sẽ có tâm tình gì.

Tiễn Ý Ý không rõ tâm tình của Tiễn Mân Văn, thế như là của mình thì rất rõ a.

Thực vui sướng.

Một ngày này, mắt Tiễn Ý Ý đều cong cong, hòa khí hơn rất nhiều.

Ở trong cái khí lạnh mùa đông rét buốt này, vẻ ôn nhu cùng nụ cười sáng lạn của Tiễn Ý Ý dừng ở trong mắt người khác đều thập phần thân cận hơn nhiều.

Bất quá là chỉ mới hai ngày, trong ngăn bàn của cô đã có không ít quà vặt. Nghe nói đều là nam sinh ban khác, thậm chí là khối khác đưa tới.

Bên trong còn kèm theo thư tình.

Lúc Tiễn Ý Ý lấy balo ra khỏi ngăn bàn, một phong thư tình cứ như vậy theo đó rớt ra ngoài.

"Ai nha mẹ ơi, đây là có người muốn khiêu khích, đào góc tường của Lương ca nhà chúng ta sao!"

Chu Tam chỉ sợ thiên hạ không loạn, còn hô to gọi nhỏ làm lộ bức thư này ra ngoài.

"Đây chính là khiêu khích! Là trắng trợn khiêu khích a! Ai mà chẳng biết Tiễn Ý Ý là bạn gái của Lương ca! Còn dám đi đưa thư tình nữa chứ, lá gan to quá rồi!"

So với Chu Tam ồn ào ở ngoài miệng, Tại Tiếu càng âm hiểm hơn, lặng lẽ chụp hình bức thư này lại gửi WeChat cho Lương Quyết Thành.

[Lương ca, xem này, đây là có người đục tường nhà cậu a ~ ~ thư tình đó.]

Nếu không phải WeChat không có chức năng đặc biệt phóng to một chữ lên thì hai chữ 'thư tình' kia khẳng định có thể chiếm hết cả cái màn hình.

Tại Tiếu thâm tàng bất lộ gửi mật báo cho Lương Quyết Thành.

Mà Tiễn Ý Ý rất nhanh liền nhận được một tin nhắn từ ai kia.

Lương Quyết Thành gửi tin nhắn WeChat tới cho cô.

L: [Thành tích tốt như vậy, có muốn thưởng gì không?]

Lão đại cũng muốn thưởng cho cô?

Tiễn Ý Ý hứng thú, đương nhiên là đáp ứng.

[Muốn!]

L: [Đợi tới sinh nhật của tôi.]

-----------

Tác giả có lời muốn nói: Ngày mai bồi Lương Lương dấm chua sinh nhật a a a a!!!

loading...

Danh sách chương: