Chương 175: Quá ảo rồi
Edit: anh Dờ"Quý, Quý tổng...""Được rồi." Quý Hoài bất đắc dĩ ngắt lời Phan Dư An, "Gọi tên em là được.""Ai lại làm thế, Quý tổng đúng là đại bàng giấu vuốt nhé. Nào, mời." Phan Dư An mời Quý Hoài ra xe.Quý Hoài bắt đắc dĩ ngồi lên xe, Giang Tử Mặc cười cũng đi lên ngồi cùng. Từ lúc gặp Quý Hoài, Đỗ Doanh Doanh vẫn không nói năng gì, Phan Dư An thì vẫn chưa hết tò mò và khiếp sợ, dọc đường đi cứ đùa cợt với Quý Hoài. Ánh mắt Đỗ Doanh Doanh tối lại, cảm xúc có chút phức tạp, thỉnh thoảng lại liếc nhìn kính chiếu hậu.Xe đi vào trường học, hội học sinh và các giáo sư cùng đi ra đón tiếp, bọn họ cũng giống Phan Dư An, tưởng là mình sẽ nghênh đón Giang Tử Mặc, nào ngờ Giang Tử Mặc lại cố ý tỏ vẻ cung kính dẫn Quý Hoài bước xuống xe."Đây mới là ông chủ A Uyển, Quý tổng."Sắc mặt mấy vị giáo sư đổi màu liên tục, cuối cùng tán thưởng: "Đúng là tuổi trẻ tài cao..."Quý Hoài khiêm tốn chào các giáo sư, đây đều là giáo viên của cậu, bởi vì hội học sinh thường xuyên phải giao lưu cùng mấy vị thầy giáo này nên cậu đều quen mặt cả. Những vị giáo sư ấy cũng không ngờ một sinh viên mình coi trọng, thậm chí đã đề cử công việc tốt cho cậu, thế nhưng đã là sếp tổng của một công ty lớn.Lại còn là ông chủ của A Uyển!Ba giờ chiều buổi tọa đàm sẽ bắt đầu. Đầu thu thời tiết mát mẻ, khắp sân trường là nam thanh nữ tú, ngay cả quyển sách trên tay đám sinh viên cũng như nhuộm thêm một màu vàng của lá rụng.Tin tức ông chủ của A Uyển sẽ đến tọa giảng ở Kinh Đại đã truyền đi khắp nơi, mà trong thời gian này Quý Hoài chỉ quan tâm tới Giang Tử Mặc nên cậu không hề biết tin này đã lan khắp trường.Một tiếng trước khi bắt đầu, hội trường tổ chức bên hồ nước lớn ở Kinh Đại đã chật kín người.Những người này đều nghe danh A Uyển mà tới, hai năm trước A Uyển vẫn còn là một công ty là cung cấp dịch vụ internet cho các công ty khác, dù nhận các dự án rất lớn nhưng tiếng tăm vẫn không được đại chúng biết đến. Nhưng chỉ trong hai năm, đặc biệt là sau khi Quý Hoài tiếp quản, giá trị vốn hóa thị trường của A Uyển tăng lên gấp ba lần, các mảng kinh doanh đầu tư cũng mở rộng hơn, quy mô nghiệp vụ ngày càng lớn, các chi nhánh phát triển rất thành công, hoàn toàn làm cho danh tiếng A Uyển bùng nổ.Hai năm nay, sức mạnh của A Uyển như mặt trời ban trưa, nghiễm nhiên trở thành công ty internet lớn nhất quốc nội. Nhưng tổng tài của A Uyển là người nào thì không ai biết, chỉ có một người đại diện phát ngôn là Lục Thất, ngoài ra không hề phỏng vấn được bất cứ nhân viên nào ở trong công ty, đặc biệt là người phụ trách đứng đằng sau A Uyển.Vì vậy, lần này tin tức trường học có thể mời được nhân vật thần bí ấy tới đã gây chấn động. Không chỉ là sinh viên, truyền thông và dư luận cũng rất hiếu kỳ, ai cũng muốn tới tham gia buổi tọa đàm ngày hôm nay.May mà Kinh Đại sớm chuẩn bị trước, tất cả sinh viên sẽ được phát vé, một vé một chỗ ngồi, nhà trường sẽ phát cho các giáo sư rồi phân về các lớp. Cứ như vậy sẽ ngăn chặn tình trạng vé lọt ra ngoài.Huống chi một vé khó cầu, ai cầm được tới tay cũng vô cùng trân quý, sao có thể tặng lại cho người ngoài.Cán bộ hội học sinh và nhân viên tổ chức đều tới hỗ trợ, bởi vì là nhân viên hội trường nên không cần vé.Vừa kiểm vé vừa hướng dẫn sinh viên đi vào, lại còn rảnh miệng nói chuyện phiếm."Bà vừa nhắn tin cho hội trưởng đấy hả?" Một cô gái nói với một cô gái khác."Đúng rồi." Cô gái kia đáp."Hỏi gì thế? Có hỏi được sếp tổng A Uyển trông như thế nào không?"Đương nhiên có hỏi.""Đừng úp mở nữa bà ơi, có phúc cùng hưởng."Cô gái kia mím môi cười: "Tui hỏi sếp tổng A Uyển có đẹp trai không, có đẹp trai bằng hội trưởng hay Quý nam thần không."Cô gái còn lại nghe vậy thì thúc giục: "Hội trưởng nói sao?""Hội trưởng bảo, ngang với Quý nam thần.""Ủ uôi ngang Quý nam thầnnnn a a a a a a, không được, tui kích động quá, bây giờ muốn nhìn thấy người ngay lập tức."Mấy cô gái kích động hú hét. Đám sinh viên ngồi vào chỗ đều xúm lại ghế tai nhau thăm dò tin tức. Bọn họ biết được hội trưởng Phan Dư An và hoa khôi Đỗ Doanh Doanh đi đón người, nhưng hỏi thế nào thì bọn họ vẫn câm như hến không chịu tiết lộ thêm điều gì.Tôn Dịch đã sớm nhận được vé, dù đang bị thương nhưng vẫn cố lết xác đến tham dự. Bạn cùng lớp thấy trán cậu ta đổ mồ hôi lạnh thì hỏi han mấy câu, Tôn Dịch lắc đầu không nói.Hai mắt cậu ta sáng lên nhìn lên sân khấu, cậu ta cũng giống bao người khác, rất chờ mong sự xuất hiện của tổng tài A Uyển. Cậu ta luôn lấy người có sự nghiệp thành công và năng lực xuất chúng như vậy làm gương học tập. Tuy cậu ta chưa bao giờ nói ra, nhưng đã sớm lấy đó làm mục tiêu phấn đấu.Cậu ta hy vọng mình cũng có thể giống như vậy, gây dựng một sự nghiệp lớn lao, tiền đồ xán lạn. Cậu ta sùng bái tổng tài A Uyển, cho nên vô cùng khinh thường Quý Hoài.Cho dù hàng năm Quý Hoài đều đứng thứ nhất nhưng Tôn Dịch vẫn khinh cậu. Quý Hoài dựa vào bán đứng thân thể mới đạt được những thứ đó, người đáng khinh như cậu sẽ không thể nào làm ra được thành tích đáng ngưỡng mộ như sếp tổng của A Uyển.Đến lúc đó, Tôn Dịch sẽ hung hăng tát vào mặt Quý Hoài, người như Quý Hoài không đáng để cậu ta đặt vào trong mắt.Ba giờ kém mười phút, cửa bên phải hội trường được mở ra.Quý Hoài đi phía trước, Tôn Dịch nhíu mày nhìn cậu, nhưng kinh ngạc hơn là bạn trai của Quý Hoài đi đằng sau cùng mấy giáo sư của hội học sinh. Chẳng lẽ bạn trai của Quý Hoài là sếp tổng A Uyển?Bảo sao, bảo sao. Quý Hoài có hậu đài lớn như vậy nên mới có được ngày hôm nay. Nhất thời Tôn Dịch cảm thấy hơi thất vọng với thần tượng của mình.Toàn hội trường đều náo động cả lên."Là người kia đúng không, cái người đi phía sau Quý nam thần đó, trời đất ơi đẹp trai thế a a a a a! Tui muốn quỳ liếm!""Đẹp trai quá! Lại vẫn còn trẻ nữa chứ! Má ơi con yêu rồi!"Quý Hoài cùng Giang Tử Mặc ngồi xuống hàng thứ nhất, Phan Dư An đi lên cướp mic của MC, anh giới thiệu các vị giáo sư xong thì nói: "Hôm nay chúng ta may mắn mời được sếp tổng của A Uyển tới tham gia, giờ phút này người đó đang ngồi trước mắt tôi, các bạn có phấn khích không?""Cóoooo!!!" Toàn hội trường trăm miệng một lời.Sắc mặt Quý Hoài không tốt lắm, cậu nhìn Phan Dư An đi lên cướp mic MC là đã đoán được rồi, quả nhiên Phan Dư An không làm cậu thất vọng.Mấy vị giáo sư nghe thế thì cũng đoán được mục đích của Phan Dư An, ngồi cười không nói, dáng vẻ quần chúng ăn dưa.Quý Hoài bỗng nhiên thấy hơi nhụt chí, hay là... không đi lên nữa được không?Giang Tử Mặc dường như biết cậu đang nghĩ gì, dùng khẩu hình nói: "Không được đâu."Quý Hoài vô cùng bực bội, cứ cảm thấy hình như đã mắc mưu chú Mặc mất rồi."Các bạn rất chờ mong nhìn thấy sếp tổng A Uyển, liệu có đẹp trai giống Quý nam thần hay không, đúng chứ?""Đúngggg!!!!" Hội trường đồng thanh đáp lời, vươn cổ nhìn Giang Tử Mặc ngồi ở hàng thứ nhất, lại còn cầm điện thoại chụp liên hồi.Phan Dư An cười xấu xa, cố ý để tất cả mọi người hiểu lầm, anh ta vui vẻ nhìn đám nữ sinh phấn khích ngắm nhìn Giang Tử Mặc.Quý Hoài trừng mắt nhìn Phan Dư An, anh ta cười xấu xa nhìn cậu, sau đó ngẩng lên nói tiếp: "Các bạn có muốn mời người đó lên sân khấu bây giờ không?""Muốnnnnn!!!" "Đúng là thanh niên..." Vị thư ký hiệu trưởng ngồi bên cạnh Quý Hoài cảm thán, "Các thầy già rồi, về sau là thiên hạ của thanh niên tụi em."Quý Hoài nói: "Nhưng bọn em vẫn cần các thầy dạy dỗ mà."Vị thư ký lắc đầu: "Thầy không dạy nổi học sinh như em đâu, cho dù giáo sư toàn bộ Kinh Đại cũng không có khả năng."Trên sân khấu, Phan Dư An biến buổi tọa đàm thành concert, anh kích động vẫy tay: "Tiếp theo xin mời sếp tổng của A Uyển lên sân khấu - Quý Hoài!""Hả?""Cái gì cơ?""Hội trưởng nói gì vậy?!" Đám sinh viên sửng sốt, nhất thời không phản ứng kịp, hội trưởng nói nhầm rồi chăng?Quý Hoài ngồi thở dài thườn thượt, cảm giác như bị Phan Dư An hãm hại, hoặc là bị chú Mặc hãm hại. Lúc Quý Hoài đi qua Giang Tử Mặc, Giang Tử Mặc nhéo nhéo ngón tay cậu, cười vui vẻ.Quý Hoài đi lên sân khấu, lấy mic trong tay Phan Dư An, quắc mắt nhìn anh một cái. Phan Dư An nháy mắt với cậu rồi lủi nhanh xuống."Chào các bạn." Quý Hoài cầm mic nhìn toàn hội trường đang ngây người, lại thầm thở dài một hơi. Cậu bình tĩnh cười, nói: "Chào các bạn, tôi là Quý Hoài.""Hả? Bọn em biết anh là Quý Hoài, anh là Quý nam thần, nhưng... nhưng Quý học trưởng, anh có nhầm không vậy?" Một nữ sinh quen biết cậu lên tiếng hỏi.Quý Hoài nhìn thoáng qua Giang Tử Mặc đang cười phía dưới sân khấu, cậu cắn răng bình tĩnh đáp: "Không nhầm, tôi chính là tổng tài của A Uyển.""Không phải chứ?!" Hội trường xôn xao hỗn loạn, tất cả đều không tin. Làm gì có chuyện ảo lòi như kiểu bạn học của mình lại là tổng tài của công ty internet lớn nhất cả nước?"A A A, cũng quá ảo rồi đi..."Tôn Dịch không thể tin được, sắc mặt trắng bệch như vừa bị đả kích nặng nề.Tôn Dịch đứng lên, lớn tiếng chất vấn: "Không thể nào, các thầy nhầm rồi đúng không? Tổng tài của A Uyển là người có năng lực xuất chúng, chỉ trong thời gian ngắn đã đưa A Uyển phát triển thành công ty internet lớn nhất nước. Quý Hoài sao có thể làm được, cậu ta vẫn còn là sinh viên, không cha không mẹ lấy đâu ra tiền?"Vị thư ký hiệu trưởng đứng lên, cười nói: "Thầy biết các em rất kinh ngạc, nhưng các thầy đã xác nhận rồi, Quý Hoài thật sự là tổng tài của A Uyển. Lúc trước em ấy đã tạm nghỉ học nửa năm không phải sao? Khi ấy Quý Hoài bận chuyện của công ty. Không chỉ các em không tin nổi, các thầy cũng thấy thật khó tin. Nhưng bạn học Quý Hoài của chúng ta rất xuất sắc, hôm nay có vấn đề gì cứ hỏi đi, em ấy cũng là bạn học của các em mà, không phải càng tiện hay sao?"Tôn Dịch mặt xám mày tro, nháy mắt không đứng nổi nữa, ngồi phịch xuống ghế.---------------
Tuổi 21, Xẻo Hoài làm tổng tài. Tuổi 21, Dờ có lẽ cũng là tổng tài, của công ty ăn hại xã hội lớn nhất cả nước.
Tuổi 21, Xẻo Hoài làm tổng tài. Tuổi 21, Dờ có lẽ cũng là tổng tài, của công ty ăn hại xã hội lớn nhất cả nước.
loading...
Danh sách chương:
- Chương 1: Sống lại
- Chương 2: Hoa gia
- Chương 3: Giang Tử Mặc
- Chương 4: Trước khi chết
- Chương 5: Gia pháp Hoa gia
- Chương 6: Chú Mặc
- Chương 7: Ý định rời đi
- Chương 8: Rời đi
- Chương 9: Tìm đường sống trong chỗ chết
- Chương 10: Sói con
- Chương 11: Bị bắt về
- Chương 12: Vở kịch của đám nữ sinh
- Chương 13: Chân chú Mặc thật là dài
- Chương 14: Bị cắn một miếng
- Chương 15: Đến nhà xin lỗi
- Chương 16: Quý Tiểu Hoài
- Chương 17: Cháu không hề lương thiện
- Chương 18: Chú cho cháu chỗ dựa
- Chương 19: Hoa Duẫn Hòa hẳn là muốn chết
- Chương 20: Tề Nguyệt
- Chương 21: Chân nhũn rồi
- Chương 22: Đừng để chú phát hiện ra bí mật của cháu nhé
- Chương 23: Cừu Vui Vẻ và hôn môi
- Chương 24: Chúng ta tới công viên trò chơi đi
- Chương 25: Cháu mời chú ăn kẹo
- Chương 26: Hồi ức
- Chương 27: Tôi họ Quý
- Chương 28: Hoa Cẩm Lăng
- Chương 29: Cứng đầu
- Chương 30: Tiệc mừng thọ
- Chương 31: Lời mời khiêu vũ
- Chương 32: Ly rượu này không ổn
- Chương 33: Hóa ra biết cả rồi
- Chương 34: Hoa Chính Diệu, ông đáng bị như vậy!
- Chương 35: Chú muốn hôn
- Chương 36: Cháu suy nghĩ kỹ rồi
- Chương 37: Chẳng lẽ bọn họ không nên xin lỗi cháu sao?
- Chương 38: Hoa Cẩm Tú xin lỗi
- Chương 39: Hung dữ
- Chương 40: Cháu sai rồi
- Chương 41: Tôi có thể dạy nó
- Chương 42: Đưa cháu tới trường
- Chương 43: Em muốn nhảy lớp
- Chương 44: Chìm đắm
- Chương 45: Em sẽ đạt hạng nhất
- Chương 46: Kỳ thi
- Chương 47: Sửa sinh nhật
- Chương 48: Thành tích
- Chương 49: Đạt hạng nhất không cần nói nhiều
- Chương 50: Chưa từng thấy ai ngu ngốc đến vậy
- Chương 51: Phần thưởng
- Chương 52: Tôi chống mắt lên xem kết cục của cậu
- Chương 53: Hoa Cẩm Tú xảy ra chuyện
- Chương 54: Tôi thay em báo thù
- Chương 55: Mau lớn đi, thiếu niên của chú
- Chương 56: Tình địch
- Chương 57: Nổi giận
- Chương 58: Giang Tử Mặc cũng biết đau lòng
- Chương 59: Sự ấm áp của thiết bị định vị
- Chương 60: Hôm nay lá gan của em lớn lắm
- Chương 61: Anh ấy không phải là hung thủ giết người
- Chương 62: Bị bắt giữ
- Chương 63: Các cậu bắt nhầm người rồi
- Chương 64: Chờ tôi trở về
- Chương 65: Trở về
- Chương 66: Sau này đừng như thế nữa được không?
- Chương 67: Là tôi nợ cậu ta
- Chương 68: Em đừng có chơi quá đà
- Chương 69: Coi như là nghe kể chuyện đi
- Chương 70: Kết thù
- Chương 71: Tòng phạm
- Chương 72: Món quà tặng Hoa Duẫn Giang
- Chương 73: Kịch hay bắt đầu
- Chương 74: Mày nên kêu ba mới đúng
- Chương 75: Anh muốn đến thăm em một lát
- Chương 76: Tôi chỉ gây họa cho mình em mà thôi
- Chương 77: Giang Tử Mặc thù dai
- Chương 78: Chị bị ép buộc
- Chương 79: Bao dưỡng con dâu nuôi từ bé
- Chương 80: Ai mới là người không nên tồn tại
- Chương 81: Mãi mãi không rời xa
- Chương 82: Sóng gió ngày đi học lại
- Chương 83: Của tôi cũng chính là của em
- Chương 84: Chứng cứ
- Chương 85: Phản kích
- Chương 86: Phần thưởng muộn
- Chương 87: Ngày quan trọng
- Chương 88: Đếm ngược
- Chương 89: Lục Thất số con rệp
- Chương 90: Rốt cuộc là ai ở dưới?
- Chương: 91: Vì Lục Thất, tôi tạm nuốt cục tức này
- Chương 92: Hạ Dật
- Chương 93: Vương Văn Bân trở lại
- Chương 94: Tôi sẽ không mềm lòng nữa
- Chương 95: Cơ hội cuối cùng
- Chương 96: Cơ bụng chocolate
- Chương 97: Tin nhắn kỳ quái
- Chương 98: Lo lắng gầy cả người
- Chương 99: Quyết định của Tiêu Trình
- Chương 100: Lựa chọn đầu tiên
- Chương 101: Mời đấu bóng rổ
- Chương 102: Đứa nhỏ lợi hại nhà tôi
- Chương 103: Cậu mang người đi luôn đi
- Chương 104: Công ty gặp chuyện
- Chương 105: Mảnh ghép hoa hồng
- Chương 106: Đe dọa
- Chương 107: Tụ tập
- Chương 108: Say rượu
- Chương 109: Coi như tôi nhìn lầm em
- Chương 110: Hối hận không kịp
- Chương 111: Bị nhốt
- Chương 112: Con mắt còn lại
- Chương 113: Em muốn ôm anh
- Chương 114: Không làm trọn gói được thì làm một nửa
- Chương 115: Nguyện cho đôi ta dũng cảm hơn
- Chương 116: Chuẩn bị thi đại học
- Chương 117: Chỉ cần chú Mặc thấy vui
- Chương 118: Tiêu Đồng điên rồi
- Chương 119: Hồi ức của Vương Văn Bân
- Chương 120: Vẫn ngốc như trước kia
- Chương 121: Đêm trước thi
- Chương 122: Nhẫn
- Chương 123: Tạ Chi
- Chương 124: Con đang trách ta?
- Chương 125: Đánh cuộc
- Chương 126: Lục Thất đang trốn tránh
- Chương 127: Phát sốt
- Chương 128: Nó không nhận người anh trai này
- Chương 129: Sự thay đổi trong hai năm của Quý Hoài
- Chương 130: Đánh nhau thua mất rồi
- Chương 131: Sự thật
- Chương 132: Không bắt được người
- Chương 133: Đừng giận em được không :"<<<
- Chương 134: Bảo bối của tôi
- Chương 135: Vì sao không thể cho cậu thứ tình cảm mà cậu muốn
- Chương 136: Hoa Duẫn Quan trở về
- Chương 137: Hoa Duẫn Quan không hiểu được
- Chương 138: Ai là cha?
- Chương 139: Bạn trai khó dỗ dành
- Chương 140: Tránh xa tao ra
- Chương 141: Tôi thua rồi
- Chương 142: Bị cướp
- Chương 143: Tiết lộ bí mật
- Chương 144: Hoa thị bị điều tra
- Chương 145: Tại sao anh vẫn còn quan tâm tôi?
- Chương 146: Chìa khóa nhà mới
- Chương 147: Sinh nhật
- Chương 148: Sợ hãi
- Chương 149: Lời chúc
- Chương 150: Cháy lớn
- Chương 151: Hoa Cẩm Tú chết rồi
- Chương 152: Ép bản thân trưởng thành
- Chương 153: Em không tới trường nữa
- Chương 154: Sự thật năm ấy
- Chương 155: Đừng nói với Quý Hoài rằng tôi ở đây
- Chương 156: Trừng trị Hạ Dật
- Chương 157: Hai năm sau
- Chương 158: Hội trưởng yêu nghiệt của hội học sinh
- Chương 159: Tôi trở về rồi
- Chương 160: Em khóc khiến lòng tôi đau đớn
- Chương 161: Tôi là người nhà của Tiểu Hoài
- Chương 162: Hôn tôi một cái
- Chương 163: Ai là sinh viên nghèo?
- Chương 164: Anh trai à tới thương em đi
- Chương 165: Tôi đi tìm cậu ấy
- Chương 166: Diệp Gia
- Chương 167: Anh muốn đến tìm cậu
- Chương 168: Anh phát hiện ra anh thích cậu
- Chương 169: Anh có biết anh đang làm gì không?
- Chương 170: Anh không hối hận
- Chương 171: Kiếm lời to
- Chương 172: Bài đăng bịa đặt
- Chương 173: Người đăng bài
- Chương 174: Sếp tổng của chúng tôi - Quý Hoài
- Chương 175: Quá ảo rồi
- Chương 176: Gặp cha mẹ chồng
- Chương 177: Tiêu Trình có mắt như mù
- Chương 178: Cầm lấy mà chơi
- Chương 179: Anh đừng đi tìm anh ấy
- Chương 180: Cắt đứt với Tiêu Trình được không?
- Chương 181: Anh nghĩ em sẽ mãi chờ anh sao?
- Chương 182: Hắn sẽ thích rất nhiều rất nhiều năm
- Chương 183: Hoa hồng nở rộ
- Chương 184: Kết cục (Hoàn chính văn)
- Chương 185: PN1 - Tiêu Trình x Lâu Việt
- Chương 186: PN2 - Tiêu Trình x Lâu Việt
- Chương 187: PN3 - Tiêu Trình x Lâu Việt
- Chương 188: PN4 - Lão già lưu manh
- Chương 189: PN5 - Đương lúc nắng xuân
- Chương 190: PN6 - Chúng ta về nhà thôi
- Chương 191: PN7 - Mày vẫn luôn lừa anh!
- Chương 192: PN8 - Phản công, hm?
- Chương 193: PN9 - Tender Mercies