Chương 36: Từng bước lấy lại
Edit: Sơn TraVăn phòng an tĩnh không đến mấy giây thì Lâm Mạn chạy tới, không dám tin tưởng mà nhìn Tiêu Trọng cúi người trước Hứa Khuynh. Hứa Khuynh mang giày cao gót, dáng người cao gầy, thần sắc nhàn nhạt giống như lúc trước nhưng lúc này lại phảng phất vẻ cao cao tại thượng cực kì chói mắt. "Tiêu Trọng, anh...""Câm miệng." Tiêu Trọng mang theo vẻ không kiên nhẫn cùng chán ghét rống lên một tiếng.Lâm Mạn sửng sốt.Tiêu Trọng lười để ý đến Lâm Mạn, tiếp tục nói: "Hứa Khuynh, cô tới công ty chúng ta cũng hơn ba năm rồi, trong ba năm này tôi đã đối xử không tận tâm với cô, đều là tôi sai. Sau này, công ty đáp ứng cô, nhất định sẽ tận lực nâng đỡ cô, loại chuyện giống như tối hôm qua tuyệt đối sẽ không bao giờ xảy ra nữa." "Hy vọng cô có thể vứt bỏ hiềm khích, cho tôi thêm một cơ hội."Lâm Mạn nghe đến mấy chữ "tận lực nâng đỡ" thì ngây người.Sắc mặt cô ta trở nên trắng bệch, Tiêu Trọng sao lại nói được những lời này chứ, mới lúc trước hắn ta còn hứa hẹn với mình đủ điều kia mà!? Ngay giây phút này, Lâm Mạn chỉ có thể nỗ lực duy trì thể diện của bản thân. Tiêu Trọng nói xong lời này, ngay sau đó lại nhìn Hứa Khuynh nói tiếp: "Cô nghiêm túc suy xét một chút có được không?"Tô Tuyết ở một bên đầy mặt vui sướng, chớp mắt với Hứa Khuynh. Cái này cũng xem như gián tiếp dựa hơi Cố Tùy rồi, quan trọng nhất chính là không cần nhìn Lâm Mạn trưng ra cái vẻ mặt đầy đắt ý nữa. Nếu Tiêu Trọng đã chịu cúi đầu, Hứa Khuynh cũng không cần thiết nắm chặt không buông, đợt trị liệu cho mẹ cô sắp tới cũng cần có tiền. Cô hiện tại không có năng lực hủy hợp đồng, rời khỏi Hoan Nhan. Hứa Khuynh nói: "Tiêu tổng, anh đứng dậy trước đi."Đời này của Tiêu Trọng chưa từng vì người nào mà khom người, đứng tư thế này lâu như vậy, xác thực cũng có chút mệt, nên vừa nghe thấy mấy lời này liền lập tức đứng thẳng người. Hứa Khuynh nhìn Tiêu Trọng nói: "Tôi không cần anh tận lực nâng đỡ, tài nguyên ai có năng lực thì lấy, tôi chỉ hi vọng anh có thể giữ bí mật một chút." Triệu Thiến cùng mấy nữ diễn viên khác trong công ty ngày thường có quan hệ không tồi với Hứa Khuynh. Trước kia mấy cô ấy đứng cùng chung chiến tuyến với Hứa Khuynh, Lâm Mạn kiêu căng như vậy sớm đã chọc giận nhiều người trong công ty. Hôm nay nếu Hứa Khuynh trở thành người được tận lực nâng đỡ, về sau lại chèn ép tới trên người Triệu Thiến bọn họ, như vậy cũng chẳng khác gì Lâm Mạn đã làm trên người Hứa Khuynh. Tiêu Trọng sửng sốt, ngay sau đó hỏi: "Cô muốn tôi giữ bí mật việc gì?"Hứa Khuynh: "Cố Tùy."Tiêu Trọng lại sửng sốt, là muốn giữ bí mật quan hệ của cô và Cố Tùy sao? Nhưng mà Lâm Mạn còn đang ở đây, Tiêu Trọng cũng không có lập tức hỏi ra, gật đầu nói: "Được." Chưa từng gặp người phụ nữ nào như vậy, có chỗ dựa tốt như thế lại không cần, lại còn muốn giữ bí mật. Tiêu Trọng híp mắt nhìn Hứa Khuynh trước mặt. Cố Tùy?Hứa Khuynh và Cố Tùy có quan hệ gì?Lâm Mạn ở một bên nghe đến cái tên này thì trở nên khiếp sợ. Nhưng mà Hứa Khuynh cùng Tiêu Trọng lại không hề nói chi tiết thì đã đạt được thỏa thuận chung. Đôi mắt Hứa Khuynh quét qua sắc mặt trắng bệch của Lâm Mạn bên kia, lại nhìn sang Tiêu Trọng nói: "Không có việc gì nữa thì tôi đi trước." "Được, cô đi đi. " Tiêu Trọng gật đầu.Hứa Khuynh mang theo Tô Tuyết xoay người đi ra ngoài. Cửa vừa đóng lại, Tiêu Trọng thở phào một hơi, mở rộng cổ áo quay lại bàn làm việc. Lâm Mạn cũng tìm lại thần trí, dẫm lên giày cao gót đi lên phía trước, nhìn chằm chằm Tiêu Trọng, gương mặt xinh đẹp cũng sớm vặn vẹo: "Anh vừa mới nói cái gì, tận lực nâng đỡ? Tôi đây thì sao!?""Anh làm tôi ném 《 Long sơn 》 đi còn chưa đủ, bây giờ còn muốn lực nâng đỡ Hứa Khuynh!?"Tiêu Trọng ngồi trên ghế, ngước nhìn Lâm Mạn, nói: "Cô mở mắt ra nhìn cho rõ đi, phong thủy luân chuyển rồi." Ý bảo cô ta hết hy vọng đi. Lâm Mạn đột nhiên chỉ vào cửa la lối: "Hứa Khuynh có quan hệ gì với Cố Tùy chứ? Chẳng lẽ cô ta đã bò được lên giường Cố Tùy rồi sao? Tiêu Trọng, anh cũng đã từng ủng hộ tôi mà, hiện tại anh lại để cô ta kiêu ngạo như thế sao?!" Sắc mặt Tiêu Trọng trầm xuống, lạnh lùng nói: "Mấy lời kiểu này về sau tuyệt đối không được nói, cô cho rằng ai cũng giống như cô sao? Cô nghe cho rõ đây, về sau tuyệt đối không thể chọc đến Hứa Khuynh, nếu không đừng trách tôi không thể đảm bảo cho cô. Cút đi!" Một câu "cút đi" này giống như cắt đứt hết thảy dây dưa giữa cả hai mấy năm nay. À không, chỉ là lợi dụng lẫn nhau thôi. *Ra khỏi cửa, mặt mày Tô Tuyết tràn đầy đắc ý, cảm giác buồn bực trong lòng đều bị phun ra sạch sẽ. Mà lúc này, phòng hóa trang của Hứa Khuynh lại có người đi ra, Triệu Thiến bước đến, nói: "Lâm Mạn rốt cuộc cũng chịu trả lại phòng hóa trang cho cô." Tô Tuyết nói: "Đúng vậy, lúc trước nói mượn, lại dùng một lúc hơn nửa năm."Triệu Thiến cười lớn, Hứa Khuynh đi tới chỗ phòng hóa trang, lúc này, người trong đoàn đội của Lâm Mạn đang thu dọn đồ đạc, mấy cô ta thấy Hứa Khuynh đến, cúi thấp đầu, vội vàng mà dọn đi. Cửa văn phòng Tiêu Trọng mở, Lâm Mạn từ bên trong đi ra, nhìn thấy mấy người Hứa Khuynh thì sắc mặt trở nên trắng bệch. Cô ta nhìn đến Hứa Khuynh, đứng thẳng lưng đi ra, lại nhìn thấy trợ lý của mình bê đồ từ trong phòng hóa trang của Hứa Khuynh ra ngoài, cả người cô ta trở nên cứng đờ. Lúc này, Tiêu Trọng từ văn phòng bước ra, dò hỏi Hứa Khuynh: "Phòng hóa trang của cô tôi sẽ cho người tân trang lại một chút, một tuần sau bắt đầu sử dụng, có thể chứ!?" Hứa Khuynh đưa mắt nhìn phòng hóa trang có chút hỗn độn, bố cục thay đổi, nói: "Được, phiền anh rồi.""Không cần khách sáo." Trợ lý của Tiêu Trọng lại phân phó mấy nhân viên công tác: "Sau này nếu không có sự đồng ý của Hứa Khuynh, bất cứ ai cũng không được sử dụng phòng hóa trang của cô ấy." "Vâng."Lời này giống như tát thẳng vào mặt Lâm Mạn. Một vài người theo bản năng nhìn về phía đám người Lâm Mạn, Lâm Mạn đi trở về phòng hóa trang của chính mình đóng sầm cửa lại. Tô Tuyết tấm tắc hai tiếng, nhìn đồng hồ, nói với Hứa Khuynh: "Đi thôi, hôm qua còn chưa có quay chụp xong nữa." Hứa Khuynh "ừ." tiếng. Cô chào hỏi với Triệu Thiến xong xuôi thì đi ra thang máy. *Đại ngôn lần này vẫn là mỹ phẩm trang điểm, đều là hàng nội địa vừa quật khởi. Hứa Khuynh quay chụp đến năm giờ chiều mới xong xuôi, buổi tối tạm thời có thể nghỉ ngơi một chút, còn một cái đại ngôn chiều ngày mai phải xuất phát đi kinh đô.Vừa về đến tiểu khu Hinh Nguyệt đã gặp Mạnh Oánh, cô nàng đội mũ nồi, mặc một chiếc váy màu tím. Đưa bánh tart trứng còn có chân gà cho Hứa Khuynh. "Đây, thiếu chị."Hứa Khuynh chậc một tiếng, nhìn cô nàng thêm vài lần: "Có cảm giác bị phơi đen rồi."Mạnh Oánh ủ rũ: "Sinh hoạt trên núi có thể không đen hay sao." Lại khoác lấy cánh tay Hứa Khuynh, hai người bước vào thang máy. Hứa Khuynh nói: "Mấy ngày trước có nhìn thấy tạp chí của em, chụp cũng không tệ, chị đã mua hai bản." Mạnh Oánh nói: "Dương Đồng không rảnh, cho nên tạp chí bên kia mới mời em.""À à."Hứa Khuynh gật đầu, khuê mật hai người đi vào nhà Hứa Khuynh, Mạnh Oánh ôm gối, ngồi trên sô pha, nhìn chằm chằm Hứa Khuynh, nói: "Chị và Cố Tùy hiện tại là cái tình huống gì đây?" *khuê mật: bạn cực kỳ thân thiết, có thể chia sẻ với nhau mọi thứ (thường dùng cho con gái) Hứa Khuynh rót một ly nước cho Mạnh Oánh, ngồi xuống bên cạnh cô nàng, ăn một miếng bánh tart trứng xong, nói: "Cũng vẫn cứ như vậy thôi." Đầu ngón tay Mạnh Oánh sờ nhẹ lên khuyên tai đang đeo, chần chờ một lúc lại nói: "Em nghe nói anh ta đang theo đuổi chị." Hứa Khuynh quay đầu, lại liếc mắt nhìn cô nàng một cái."Sao em lại biết được?"Mạnh Oánh cười một tiếng. Bộ dạng như vậy càng làm Hứa Khuynh thêm hoài nghi. Hứa Khuynh hỏi: "Em có tình báo?" Mạnh Oánh lắc đầu.Hứa Khuynh híp mắt, trong lòng không tin, nhưng nếu Mạnh Oánh tạm thời không muốn nói thì cô cũng không hỏi nhiều. Khuê mật hai người nói chuyện phiếm một lúc, lúc này, di động của Hứa Khuynh vang lên, cô cầm lên nhìn. Cố Tùy: Buổi tối có rảnh không?Cố Tùy: Giúp tôi một chuyện.Hứa Khuynh: Giúp chuyện gì? Cố Tùy: Đi cùng tôi đến một bữa tiệc từ thiện tối.Hứa Khuynh kinh ngạc vài giây, lại vì nhớ đến sự việc ngày hôm qua, cuối cùng gật đầu đáp ứng. Cố Tùy: Chờ một chút nữa đến đón em. Hứa Khuynh buông di động, nói với Mạnh Oánh một tiếng. Mạnh Oánh vừa nghe, cười nói: "Hai người các người được đó! Thôi được rồi, em trở về trước đây." Hứa Khuynh đưa Mạnh Oánh ra tới cửa, cô nàng đội mũ nồi lên, quay đầu ôm lấy Hứa Khuynh. Hứa Khuynh vỗ bả vai Mạnh Oánh, sau đó nhìn theo bóng dáng cô nàng đi vào thang máy. Hứa Khuynh chuẩn bị trở về thay quần áo thì nhận được Wechat của Mạnh Oánh. Mạnh Oánh: Haiz, em thật sự có tình báo đấy. Còn nhớ em đã nói với chị, em có yêu thầm một người đàn ông không? Hứa Khuynh: Ừ, sao đó thì sao? Mạnh Oánh: Bọn em qua lại rồi. Hứa Khuynh nhướng mày.Có thể nha, Mạnh Oánh.Cô chờ Mạnh Oánh tiếp tục nói, nhưng cô nàng không nói tiếp. Hứa Khuynh trở về phòng, thay một bộ váy màu đỏ ôm sát xẻ tà, lại trang điểm một chút, tất cả chuẩn bị hoàn hảo. Cố Tùy gọi đến: "Tôi tới rồi." Hứa Khuynh cầm theo túi xách đi ra cửa, dáng người cô cao gầy, mùa đông ở Lê Thành về đêm có chút râm mát, dẫm lên giày cao gót đi xuống bậc thang. Trước cửa tiểu khu, một chiếc Bentley màu đen đang đậu. Cố Tùy mặc áo sơ mi màu đen cùng quần dài đứng bên cạnh xe, đầu ngón tay kẹp điếu thuốc, đang nghe điện thoại. Vừa ngẩng đầu, liền nhìn thấy một bóng dáng cao gầy xinh đẹp. Bốn mắt nhìn nhau.Cố Tùy tắt điện thoại, ngậm điếu thuốc vào trong miệng, tiến đến nắm lấy eo cô. Anh rũ mắt nhìn cô. "Thật đẹp."Hứa Khuynh mím môi, Cố Tùy mở cửa xe, Hứa Khuynh khom lưng ngồi xuống. Cố Tùy đóng cửa xe, dập tắt điếu thuốc, ném vào thùng rác bên đường, sau đó vòng ra phía sau, mở cửa xe ngồi vào. Trong xe có máy sưởi.Hứa Khuynh có hơi nóng, cởi áo khoác ra đặt trên đầu gối. Cố Tùy tựa lưng vào ghế, nhìn cô, hỏi: "Hôm nay Tiêu Trọng đã nói gì với em?" Hứa Khuynh vắt chéo chân dài, ngoắc ngoắc giày cao gót, nói: "Xin lỗi." Chân nhỏ trắng nõn lại sạch sẽ.Ánh mắt Cố Tùy không tự chủ mà nhìn về phía chân nhỏ của cô, đáy mắt thâm trầm. "Trừ xin lỗi ra còn cái gì nữa không?"Hứa Khuynh dựa vào trên tay vịn, liếc mắt một cái, nói: "Không có."Cố Tùy híp đôi mắt lại: "Thật sự không có?"Hứa Khuynh chống cằm."Nếu không thì sao?"Cố Tùy duỗi tay khảy sợi tóc cô, đầu ngón tay thưởng thức trên vành tai cô, sau đó cúi người lấp kín môi cô, nuốt hết chỗ son môi Hứa Khuynh vừa mới tỉ mỉ tô. Hôn xong, lòng bàn tay lau đi son môi dính trên khóe môi, giọng nói trầm thấp: "Hắn ta không nói mấy lời như tận lực nâng đỡ em sao? Như vậy thật không hiểu chuyện." Hứa Khuynh dựa lưng lên ghế, nói: "Tôi không cần."Hai ngón tay Cố Tùy xoa son môi đỏ trong lòng bàn tay, nghiêng đầu qua Hứa Khuynh, muốn hỏi cô vì cái gì mà không cần, sau lại đột nhiên nghĩ tới việc cô và những nam diễn viên khác sao tác CP. Cho nên, cô thích như vậy phải không? Sắc mặt Cố Tùy trầm xuống vài phần.Hứa Khuynh lấy son môi trong túi xách, mở gương nhỏ, tô son lại. Cố Tùy lấy di động, gọi cho Tiêu Trọng. Tiêu Trọng bên kia "alo" một tiếng. Cố Tùy nhìn Hứa Khuynh bên này đang tô lại son môi. Nói với Tiêu Trọng: "Nhất tỷ của Hoan Nhan, cũng nên thay đổi rồi." *nhất tỷ (nhất ca) : sao nữ hoặc sao nam có vị trí chủ chốt, dẫn đầu các sao nữ (sao nam) trong công ty Tiêu Trọng ở đầu bên kia nghe được lời này là đang ám chỉ với anh ta, lập tức nói: "Cố tổng, điểm này tôi đồng ý." Hứa Khuynh có thể cảm giác được tầm mắt của Cố Tùy, cô nghiêng đầu né tránh. Cố Tùy híp mắt, lại nói: "Cậu hôm nay có nói qua với Hứa Khuynh chưa?"Tiêu Trọng: "Tất nhiên là có, nhưng mà cô ấy chỉ yêu cầu tôi có một chuyện.""Chuyện gì?""Giữ bí mật quan hệ giữa hai người. Cô ấy một chút cũng không muốn để người khác biết được quan hệ giữa hai người."Khớp hàm Cố Tùy căng chặt. Đôi mắt lạnh lùng mà nhìn Hứa Khuynh.Tiêu Trọng đầu bên kia lại hỏi tiếp: "Cố Tùy, anh có muốn giữ bí mật hay không?" Cố Tùy cười nhẹ, đang muốn nói không cần. Chân nhỏ của Hứa Khuynh liền đạp qua đây. Đá vào bắp chân của Cố Tùy. Cố Tùy: "....."Hồi lâu. "Nghe cô ấy."Tiêu Trọng: "....."Được thôi.
loading...
Danh sách chương:
- Giới thiệu
- Chương 1: Gặp lại
- Chương 2: Lí do kết hôn
- Chương 3: Tôi sẽ để ý việc này sao?
- Chương 4: Chơi mạt chược
- Chương 5: Thế nào là suy nghĩ nhiều?
- Chương 6: Cà phê
- Chương 7: Lên hot search
- Chương 8: Giải vây
- Chương 9: Ngô Thiến
- Chương 10: Rượu giao bôi
- Chương 11: Ông xã ~
- Chương 12: Cố Tùy!
- Chương 13: Anh ấy là Cố Hành...
- Chương 14: Cố Tùy cũng làm những việc này sao?
- Chương 15: Rốt cuộc ai mới là thợ săn?
- Chương 16: Kiểu người anh thích
- Chương 17: Bại lộ thân phận
- Chương 18: Bị cô ấy lừa
- Chương 19: Người trong lòng cô ấy?
- Chương 20: Đáng tiếc không phải cười với anh
- Chương 21: Dấu hôn
- Chương 22: Mười đầu ngón tay Cố Tùy đột nhiên căng thẳng
- Chương 23: Chúng ta có nên ly hôn trước không?
- Chương 24: Hot search "sao chép"
- Chương 25: Tôi chỉ cần em thôi
- Chương 26: Chỉ có tình cảm là không theo kịp
- Chương 27: Hai mươi phần cháo?
- Chương 28: Ai mới là người nghe lời?
- Chương 29: Nỗ lực lấy lòng
- Chương 30: Chống lưng cho em
- Chương 31: Ngủ lại đây không được sao?
- Chương 32: Tới thăm chị dâu của em
- Chương 33: Nhưng tôi không bỏ xuống được
- Chương 34: Tấm lưng kia cực kỳ giống tra nữ
- Chương 35: Nụ hôn trên má
- Chương 36: Từng bước lấy lại
- Chương 37: Cô ấy không cần
- Chương 38: Ngủ lại nhà cô
- Chương 39: Thức tỉnh
- Chương 40: Cho lẫn nhau cơ hội
- Chương 41: Bạn gái?
- Chương 42: Là xúc động thôi
- Chương 43: Anh giống như hạt bụi
- Chương 44: Đủ tư cách hay không?
- Chương 45: Bị bệnh
- Chương 46: Còn có người phụ nữ không thích cháu?
- Chương 47: Em cũng chỉ nghĩ đến làm...
- Chương 48: Người phụ nữ đáng giận này!
- Chương 49: Cậu có cút hay không đây?
- Chương 50: Cố Tùy muốn uống rượu giao bôi?
- Chương 51: Em một bữa cũng không chịu ăn cùng anh!
- Chương 52: Anh nhiều tiền lắm sao?
- Chương 53: Nếu không, lần tới đi?
- Chương 54: Nhưng anh yêu em
- Chương 55: Bữa tối
- Chương 56: Màn hình nền
- Chương 57: Mi thẹn thùng cái cứt chó!
- Chương 58: Bia đỡ đạn số một
- Chương 59: Trợ lý Trần cũng đắp mặt nạ?
- Chương 60: Ảnh đế Oscar vs ảnh hậu Oscar
- Chương 61: Săn sóc
- Chương 62: Có vấn đề gì sao?
- Chương 63: Đau lòng
- Chương 64: Anh cũng nhớ em
- Chương 65: Nhào vào trong lòng Cố Tùy hai lần
- Chương 66: Cô ấy chủ động
- Chương 67: Toàn tâm toàn ý
- Chương 68: Chỉ follow mình em
- Chương 69: Ông chủ thật sự rất hèn mọn
- Chương 70: Cô ấy có là cái dạng gì tôi cũng thích
- Chương 71: Nấu đồ ăn khuya
- Chương 72: Tự mình nhận phạt
- Chương 73: Anh là đồ ngốc sao?
- Chương 74: Anh hạnh phúc lắm, bà xã
- Chương 75: Em ở đây
- Chương 76: Anh có tình địch!
- Chương 77: Có người giới thiệu đối tượng cho Cố Tùy
- Chương 78: Ông nội ra tay
- Chương 79: Tới chịu đòn nhận tội
- Chương 80: Tìm là tìm chính mình
- Chương 81: Nói hay lắm!
- Chương 82: Lạy ông tôi ở bụi này
- Chương 83: Hồ lô ngào đường
- Chương 84: Vậy anh ấy nhất định rất yêu cô ấy
- Chương 85: Gia đình
- Chương 86: Ngày đầu tiên sống chung
- Chương 87: Tâm linh tương thông
- Chương 88: Kết thúc
- Ngoại truyện 1: Tiệc sinh nhật (1)
- Ngoại truyện 2: Tiệc sinh nhật (2)
- Ngoại truyện 3: Tiệc sinh nhật (3)