Chương 155: Quyết định!

  "Thần Thần, em chắc chắn mấy phần?" Quý Tiêu Dương nhìn Quý Thần Quang, bình tĩnh hỏi một câu. Trong con ngươi màu đen tựa hồ so với lúc trước càng thêm tối đen sáng ngời!

Quý Thần Quang cơ hồ là trong nháy mắt Quý Tiêu Dương vừa dứt lời, liền vươn mấy đầu ngón tay làm một cái thủ thế, ngữ khí kiên định mười phần, "Anh hai, em chắc chắn mười phần mười, hợp đồng này chính là một cạm bẫy lớn!"

"Được, Thần Thần, anh hai đáp ứng em sẽ hoãn hợp đồng này lại, tiếp tục quan sát mấy ngày!" Quý Tiêu Dương vươn tay vuốt tóc Quý Thần Quang, thanh âm thực ôn nhu! Đây là lần đầu tiên Thần Thần ra một yêu cầu mãnh liệt như vậy, hắn không thể bỏ qua!

"Dạ!" Trên lông mi thật dài của Quý Thần Quang vẫn còn dính bọt nước, nhưng khóe miệng lại giơ lên một nụ cười sáng lạn. Mấy ngày này, mình nhất định phải hảo hảo đi thăm dò chuyện có liên quan đến hợp đồng một chút. Phải tìm ra sự khác thường trong hợp đồng này, cho dù có là một điểm nhỏ, một manh mối rất nhỏ có thể làm cho anh hai cùng Kỳ hoàn toàn tin tưởng lời nói của mình là được rồi. Những cái khác liền giao cho anh hai bọn họ đến làm!

Ánh mắt Quý Tiêu Dương vẫn dừng trên người Quý Thần Quang, lúc này nhìn vẻ mặt đăm chiêu của cậu, khóe miệng cũng xuất hiện một nụ cười nhàn nhạt! Việc này, cho dù Thần Thần có đoán sai đi chăng nữa, đối với em ấy mà nói, đây cũng là một lần khảo nghiệm rất là tốt! Thần Thần đã trưởng thành, đã bắt đầu học được tự hỏi một số vấn đề rồi! Thật tốt!

Nam Cung Kỳ nghe thấy câu trả lời của Quý Tiêu Dương, trong lòng có chút kinh ngạc! Anh thật không ngờ, Tiêu Dương sẽ dễ dàng liền tin lời nói của Thần Thần như thế. Ở phương diện này, có lẽ hoặc nhiều hoặc ít, Thần Thần...... đang ghen! Nếu làm cho các thành viên khác trong công ty biết chuyện này, khẳng định sẽ mãnh liệt phản đối, như vậy thì hình tượng của Tiêu Dương ở công ty sẽ hoặc nhiều hoặc ít bị ảnh hưởng! Nam Cung Kỳ nghĩ được đến như vậy cũng không sai, bởi vì lời nói của Quý Thần Quang vừa rồi đích xác là thực làm cho người ta hoài nghi!

"Anh hai, anh không cần tin tưởng Duy tổng. Trăm vạn lần không cần tin tưởng những gì hắn ta nói! Hắn ta không phải là một người tốt, hắn ta là một tên vô lại!" Quý Thần Quang từ trong suy nghĩ của mình phục hồi lại tinh thần, lôi kéo tay Quý Tiêu Dương, kiên định nói, trong ánh mắt sáng trong suốt lóe lên quang mang nghiêm túc.

Trong lòng Quý Tiêu Dương xẹt qua nhè nhẹ vui sướng. Thần Thần, ghen rồi?...... Bất quá, thật sự rất kỳ quái, hắn cùng với Duy tổng này cũng không đi lại nhiều! Bất quá chính là vài lần liều mạng uống rượu mà thôi! Cùng uống rượu?...... Quý Tiêu Dương nghĩ như vậy, lại nghĩ tới Kỳ từng nói qua với hắn, lúc mình cùng uống rượu với Duy tổng cũng sẽ bị cảm xúc của anh ta cuốn hút, cười đến đặc biệt sanh sảng, đặc biệt thật tình! Chẳng lẽ là bởi vì như vậy?...... Tâm tư trăm chuyển ngàn hồi, khóe miệng cười của Quý Tiêu Dương càng ngày càng ôn nhu. Thần Thần của hắn, thật đáng yêu! "Được, anh hai đáp ứng Thần Thần!"

"Anh hai, việc em nói với anh là chuyện nghiêm túc. Anh đừng coi nó là việc không đáng lo!" Quý Thần Quang cảm giác được trong mắt anh hai không coi trọng việc này lắm, liền có chút tức giận! Anh hai rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì? Như thế nào cảm thấy vẻ mặt của anh ấy là lạ...... Giống như là mèo trộm được cá vậy. Đang mừng thầm!......

"Ân. Anh biết Thần Thần nói chuyện nghiêm túc. Thần Thần, anh hai biết rồi, anh hai không bao giờ uống rượu với Duy tổng nữa!" Quý Tiêu Dương gắt gao ôm Quý Thần Quang vào trong lòng, cúi đầu, vừa nói vừa hôn lên bờ môi cậu một cái.

Mặc dù Quý Thần Quang thấy có chút kỳ quái, anh hai như thế nào lại nói đến chuyện cùng uống rượu này. Nhưng là nghĩ đến đêm qua tư thế hai người bọn họ uống rượu, trong lòng liền giơ hai tay tán thành! Rời xa Duy tổng, rời xa uống rượu! Nghĩ như vậy, Quý Thần Quang cười càng thêm vui vẻ với Quý Tiêu Dương. "Đúng. Anh hai, về sau không cần lại uống rượu với Duy tổng nữa! Đối với thân thể không tốt đâu!"

Quý Thần Quang nghĩ một kiểu, Quý Tiêu Dương lại nghĩ một kiểu khác......

"Ân, anh hai đều nghe theo Thần Thần! Thần Thần, em thật đáng yêu!" Ai! Thần Thần của hắn trưởng thành rồi, đến ăn dấm chua (ghen) cư nhiên còn bày ra một bộ nghiêm túc đứng đắn như vậy! Còn có một loại nghiêm cẩn giải quyết tình huống ở bên trong. Thật sự là càng nhìn càng làm cho người ta thích...... Quên đi, trong lòng hắn hiểu là tốt rồi. Thần Thần da mặt mỏng, không nên nói trắng ra, miễn cho lát nữa Thần Thần hiểu được lại chui vào trong lòng không chịu lộ diện!

Cái gì cùng cái gì vậy?...... Cái đó với đáng yêu thì có liên quan gì? Anh hai như thế nào cười đến là lạ! Quý Tiêu Dương chớp chớp mắt, trong đầu hiện lên một dấu hỏi thật to! Như thế nào cảm giác có chỗ nào đó là lạ......

Nam Cung Kỳ nhìn hai người Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang đối thoại, trong lòng thở dài một hơi...... Aiz, Tiêu Dương sủng Thần Quang như vậy, sớm hay muộn cũng làm công ty lụi bại! Bất quá cũng làm cho anh thật giật mình, dục vọng chiếm giữ của Thần Quang thật là mạnh! Anh cuối cùng cũng hiểu, những năm gần đây vì cái gì Tiêu Dương luôn hé ra khuôn mặt lạnh lùng, cùng người khác kết giao luôn là ba phần khoảng cách, bảy phần lãnh đạm! Hiện tại anh nên cảm thấy may mắn là mình từ nhỏ cùng lớn lên với Tiêu Dương! Bằng không khẳng định cũng sẽ bị Thần Quang hoài nghi! Ha ha...... Tính tình này của Thần Quang, nói trắng ra có một nửa là do Tiêu Dương sủng mà ra! Chuyện gì cũng đều đồng ý vô điều kiện với em ấy!

Quý Thần Quang lúc này còn đang âm thầm hưng phấn! Rốt cục cũng thuyết phục được anh hai hoãn việc ký hợp đồng! Cậu hoàn toàn không biết, cuộc nói chuyện vừa rồi hoàn toàn ứng với câu 'ông nói gà bà nói vịt'! Bất quá mặc kệ quá trình như thế nào, kết quả cuối cùng vẫn là thứ cậu muốn!

"Thần Thần, nếu em không có sinh bệnh. Vậy biểu chiều chúng ta tiếp tục đến công ty làm việc!" Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang, không chút để ý vuốt tóc cậu.

"Dạ được! Em còn nhiều tư liệu cần phải tra rõ!" Quý Thần Quang gật gật đầu, cầm một miếng điểm tâm cho vào miệng, vừa nhai vừa nói chuyện, "Đúng rồi anh hai, dù sao cũng có thời gian, chúng ta ở nhà nấu cơm đi!" Đã lâu không có ăn cơm anh hai làm, cậu rất nhớ!

"Muốn ăn?" Quý Tiêu Dương nhéo nhéo hai má Quý Thần Quang. Mấy ngày nay Thần Thần ăn nhiều, làm việc cũng hài lòng, khuôn mặt gầy gầy cũng có thêm chút thịt! Nhéo một cái, mềm mềm, nộn nộn, cảm xúc thật tốt!...... Sờ sờ sờ, thật muốn cắn một miếng!

Quý Thần Quang cười hì hì gật đầu.

Vì thế, ba người nghỉ ngơi vài phút liền đến siêu thị nhỏ ở gần đó, tùy ý mua nguyên liệu đơn giản, sau đó chậm rì rì tản bộ quay về nhà. Giữa trưa liền làm ba món mặn một món canh bình thường. Ăn xong cơm trưa, nghỉ ngơi một giờ, ba người Quý Tiêu Dương liền lái xe đến công ty làm việc!

Sau khi đến công ty, việc đầu tiên Quý Tiêu Dương làm là gọi cho thư kí Tam Hào, bảo cô chuẩn bị một phòng họp nhỏ, hắn muốn mở một cuộc họp!

Thời điểm họp, Quý Tiêu Dương nói quyết định của mình ra, quả nhiên, mười người thì chín người đều mãnh liệt phản đối, thậm chí còn có người kích động nhìn thẳng Quý Tiêu Dương, ép hỏi vì cái gì......

Nam Cung Kỳ ngồi một bên nhìn cục diện loạn cào cào, trong lòng không ngừng rối rắm...... Cùng suy nghĩ của mình quả nhiên là giống nhau! Những người này, vì hợp đồng này đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết, cũng sắp đến thời điểm ký hợp đồng rồi, Quý Tiêu Dương lại nói với bọn họ hợp đồng này cần phải hoãn lại...... Thật đúng là giống như sét đánh giữa trời quang, làm mọi người trở tay không kịp......

Bên tai Quý Tiêu Dương vang lên tiếng phản đối, nghi hoặc từ bốn phương tám hướng truyền đến! Cau mày, nhu nhu huyệt thái dương, mẹ nó, tiền tiền tiền, tiền cái P! Người người đều là thần giữ của! Trừ bỏ tiền, còn có thể nói cái khác không? Trong lòng một trận phiền toái, Quý Tiêu Dương đột nhiên đứng lên, bình tĩnh bỏ lại một câu "Tốt lắm, hội nghị đến đây chấm dứt. Hết thảy đều dựa theo lời của tôi mà làm!" liền xoay người rời đi!

"Này...... sếp, việc này không thể làm như vậy! Chúng ta đã bỏ ra nhiều tâm huyết như vậy, trước mắt thấy sẽ ký kết hợp đồng, ngài lại đột nhiên nói một câu như vậy...... Sếp, ngài phải nói rõ cho chúng tôi biết, ngài làm như vậy là có ý gì? Ngài phải nói rõ cho chúng tôi biết!"

"Sếp, việc này ngàn vạn lần không được! Sếp, chúng ta đã đầu tư một nghìn vạn vào đó rồi. Hiện tại sắp thu được lợi rồi, quyết định này của ngài ngàn vạn lần không thể được!"

"Sếp, hiện tại ký kết hợp đồng xong chúng ta có thể lập tức tiến hành đầu tư. Hiện tại đúng là thời kì tốt nhất! Sau khi đầu tư xong khẳng định chúng ta sẽ lập tức thu được lợi nhuận lớn!"

......

Một câu của Quý Tiêu Dương lập tức khiến cho vô số thanh âm phản đối vang lên! Quý Tiêu Dương lại vẫn như trước không có quay đầu xoay người ra khỏi phòng họp, trở về văn phòng mình! Trong lòng một trận phản cảm! Lần đầu tiên phát hiện ra, cấp dưới của mình, cư nhiên người người đều là thần giữ của!

Quý Tiêu Dương đi rồi, Nam Cung Kỳ lại không thoát thân đúng lúc, bị tất cả mọi người vây quanh......

"Trợ lý Kỳ, ngài mau khuyên nhủ sếp, việc này dù sao cũng phải cho mọi người một giải thích rõ ràng!"

"Trợ lý Kỳ, ngài nói cho sếp, quyết định này nhất định là không có khả năng chấp hành!"

"Trợ lý Kỳ, ngài là người sếp coi trọng nhất, ngài nhanh đi nói với sếp, sếp nhất định sẽ nghe lời ngài nói. Vì hợp đồng này, chúng ta đã bỏ ra biết bao tâm huyết rồi!"

"Trợ lý Kỳ......"

......

Mặt mày Nam Cung Kỳ nhíu chặt, cầm tài liệu chống đỡ nước miếng từ bốn phương tám hướng bay đến! Trong lòng một trận buồn bực cùng rối rắm...... Này đúng là không cho người ta sống!

"Dừng!" Cảm giác lỗ tai mình sắp điếc rồi, Nam Cung Kỳ rốt cục lên tiếng! Dùng thanh âm lớn nhất của mình, rống to một tiếng!

Quả nhiên trong phòng họp lập tức im lặng, mấy chục ánh mắt đều chăm chú nhìn Nam Cung Kỳ!

Nam Cung Kỳ đẩy kính mắt của mình. "Được rồi, sếp nói cái gì thì chúng ta làm cái đó! Sếp nói cái gì cũng đều là chính xác! Chúng ta chỉ cần chấp hành là được rồi!" Nói xong, Nam Cung Kỳ nhanh chóng đẩy ra một hàng thịt người, chạy ra khỏi phòng họp.

"Tiêu Dương, cậu rất là không phúc hậu, ném lại một đám thú dữ cho tôi, chính mình thì trốn vào văn phòng!" Nam Cung Kỳ vào văn phòng, ném tài liệu lên bàn làm việc của mình, mở cửa sổ ra, hít một hơi thật sâu! "Tôi phải đi rửa mặt cái đã, không biết trên mặt dính bao nhiêu nước miếng rồi!" Bình tĩnh lại một chút, Nam Cung Kỳ đột nhiên nhớ lại tình cảnh của mình trong phòng họp, xoay người đi vào WC.

Quý Thần Quang không hiểu ra sao, "Anh ơi, làm sao vậy?"

"Không có gì!" Quý Tiêu Dương cười trả lời. Xem ra công ty lại phải thay máu mới thôi (thay người mới), có một số người rất đắc ý vênh váo. Nghĩ đến một ít động tác nhỏ bọn họ làm, chính mình vốn không có phát hiện! Vừa rồi cư nhiên dám trực tiếp ép hỏi tổng tài là hắn! Cho họ tý sắc mặt, họ còn muốn trèo lên đầu mình!

Ngay tại lúc Quý Tiêu Dương trầm tư, di động đặt trên bàn đột nhiên vang lên.

Quý Tiêu Dương cầm lấy di động nhìn thoáng qua, là điện thoại của Duy tổng, khóe miệng xuất hiện nụ cười lạnh. Hừ, tốc độ thật đúng là mau! Đến tột cùng ai mới là thủ trưởng (sếp) của bọn họ!

"Quý tổng, lời nói của cậu vừa rồi là có ý gì?" Trong nháy mắt Quý Tiêu Dương ấn nút nghe máy, Duy tổng liền mở miệng nói chuyện.

"Duy tổng, tôi chỉ nghĩ, mấy điều ngoài ý muốn kia, chúng ta còn phải cẩn thận tính toán lại!" Quý Tiêu Dương xoay xoay bút máy trên tay.

Duy tổng cầm di động trầm mặc vài giây, chẳng lẽ Quý Tiêu Dương phát hiện ra cái gì? Không có khả năng, việc này bọn họ làm được rất chu toàn! Không có khả năng có sơ hở gì cả! Trong lòng nghĩ như vậy, Duy tổng lại một lần nữa mở miệng, "Được, vậy buổi chiều chúng ta lại bàn bạc tiếp, đem hết thảy mọi nguy cơ giảm tới mức thấp nhất!"

"Được, buổi chiều hai giờ!" Quý Tiêu Dương nói xong liền ngắt điện thoại, tay vẫn tiếp tục xoay bút máy! Trong con ngươi màu đen lại thỉnh thoảng lóe lên quang mang u ám. Ai cũng không biết, hắn đang suy nghĩ cái gì......

......  

loading...

Danh sách chương: