Chương 129 - Mỹ thuật nhân sinh (2)
Edit: MinThôi Viêm đưa Cảnh Dương đến bên ngoài tiểu khu, tháo kính râm xuống quay đầu nhìn hắn nói "Tôi đã lưu số của mình và điện thoại của cậu rồi, có chuyện gì có thể liên lạc với tôi, nếu cậu đồng ý để tôi vẽ hoàn thành bức tranh kia, mặc kệ là chuyện gì tôi cũng sẽ vui vẻ giúp cậu.""Cảm ơn anh đã cứu tôi." Cảnh Dương vẫn xem nhẹ lời y nói như cũ, sau đó cố ý dùng ánh mắt cảm kích nhìn y, trong ánh mắt mang theo ánh nước nhu hòa động lòng người, Cảnh Dương biết y chịu không nổi mình nhìn y như vậy nhất.Ánh mắt của Cảnh Dương quả nhiên làm trái tim Thôi Viêm hẫng một nhịp, dằn xuống xúc động muốn hôn đôi mắt của hắn, dùng âm thanh đột nhiên trở nên trầm thấp nói "Có việc nhớ tới tìm tôi.""Biết rồi." Cảnh Dương nhìn y cười cười, sau đó mở cửa xuống xe.Nhìn Thôi Viêm lái xe rời đi, Cảnh Dương mới xoay người đi vào tiểu khu, đột nhiên nhìn thấy một người đang nhìn hắn, đi thẳng về phía hắn, Cảnh Dương liền dừng bước chân lại, cũng nhìn người nọ."Mộc Cẩn." Ngô Tu Viễn nhìn thoáng qua phương hướng Thôi Viêm đã lái đi rồi hỏi Cảnh Dương "Tối hôm qua em đi đâu? Vừa rồi người đưa em về là ai?"Cảnh Dương nghe giọng điệu chất vấn của anh ta, lại không thể lập tức trả lời anh ta, hắn nhanh chóng mở hệ thống tra xét một chút tin tức về người này, sau đó lạnh mặt nói "Không liên quan đến thầy."Cảnh Dương tránh đi anh ta tiếp tục đi vào trong tiểu khu."Mộc Cẩn!" Ngô Tu Viễn lập tức đuổi theo "Ngày hôm qua thầy không nên đánh em, thầy xin lỗi, nhưng tại em xé tranh dự thi của Tô Mạch, cho dù các em là bạn thân của nhau thì hành vi như vậy cũng là không đúng, em cũng nên đi xin lỗi em ấy đi."Cảnh Dương còn chưa hoàn toàn hiểu hết mọi chuyện, cho nên không để ý đến Ngô Tu Viễn vẫn luôn đi theo phía sau hắn lải nhải.Vừa tới tầng lầu hắn ở, còn chưa kịp lấy chìa khóa ra mở cửa, thì cửa liền bị mở ra từ bên trong.Tô Mạch đứng bên trong cánh cửa nhìn Cảnh Dương nói "Cậu về rồi, Mộc Cẩn, tối hôm qua cậu đi đâu vậy? Tôi và thầy đã rất lo lắng cho cậu."Cảnh Dương đẩy cậu ta ra trực tiếp đi vào, sau khi vào phòng của nguyên chủ liền khóa trái cửa lại.Phòng này không lớn, phần lớn không gian đều bày đầy dụng cụ vẽ tranh, cùng một ít tranh sơn dầu đã vẽ xong. Ngoại trừ một chiếc giường hẹp đơn giản được đặt ở trong góc, thì gần như không có đồ nội thất khác, đến bàn học và tủ quần áo cũng không có."Cũng không biết cậu ấy đã ăn sáng hay chưa, trong phòng bếp vẫn còn bữa sáng, để em đi hỏi xem cậu ấy có muốn ăn hay không." Tô Mạch nói với Ngô Tu Viễn xong, liền muốn đi gõ cửa phòng của Cảnh Dương."Đừng." Ngô Tu Viễn giữ chặt cậu ta nói "Nếu em ấy đói bụng sẽ tự biết đi ra ăn, nếu bây giờ em đi tìm em ấy, em ấy nhất định lại nổi giận với em. Để em ấy bình tĩnh một chút đi, chờ sau khi em ấy cẩn thận suy nghĩ lại sai lầm của mình, thầy sẽ kêu em ấy đi xin lỗi em.""Thầy......." ánh mắt Tô Mạch nhu tình nhìn Ngô Tu Viễn, bên trong có cảm xúc yêu say đắm nói không rõ.Ngô Tu Viễn nhéo nhéo tay của Tô Mạch, lại giơ tay vuốt ve gương mặt của cậu ta, dùng ánh mắt an ủi cậu ta.Cảnh Dương ngã nằm xuống cái giường đơn giản, mở hệ thống, bắt đầu tìm hiểu kỹ càng tỉ mỉ về thế giới này, cùng tất cả những gì mà nguyên chủ đã trải qua.Sau khi cha mẹ qua đời, Mộc Cẩn vừa học vừa làm miễn cưỡng tiếp tục việc học, cha mẹ cậu cũng không có để lại quá nhiều tài sản cho cậu. Nếu như bán căn nhà ở dưới quê thì cậu cũng không cần phải vất vả như vậy, nhưng đó là tưởng niệm duy nhất mà cha mẹ để lại cho cậu, cậu không nghĩ sẽ bán nó, cũng không muốn bán.Mặc dù ngày tháng trải qua vất vả, nhưng Mộc Cẩn dựa vào tình yêu nồng nhiệt và năng khiếu đối với mỹ thuật, còn nhận được mấy giải thưởng không tồi, cũng được trường học coi trọng phát học bổng và trợ cấp cho cậu.Tô Mạch mở cửa vừa rồi là bạn học cũng là bạn thân nhất của Mộc Cẩn, nếu không thì hai người cũng sẽ không ở chung với nhau. Gia đình Tô Mạch làm kinh doanh, hoàn cảnh gia đình rất tốt, phòng ở hiện tại là cha mẹ Tô Mạch giúp cậu ta thuê, bởi vì ngoại trừ phòng ngủ chính và phòng vẽ tranh của cậu ta, thì còn có một căn phòng nhỏ bỏ trống, nên cậu ta liền mời Mộc Cẩn ở chung với cậu ta. Chất lượng giấc ngủ của Mộc Cẩn không tốt, nghĩ buổi tối ở trường học nhiều người sẽ không ngủ được, thuê riêng một phòng thì lại quá đắt, nên đã đồng ý ở chung với Tô Mạch, nhưng mỗi tháng đều sẽ đưa tiền thuê phòng cho cậu ta.Sau này trường học có thêm một vị giáo viên dạy mỹ thuật mới, là du học sinh vừa trở về từ nước ngoài, vừa lúc dạy ngay ban của Mộc Cẩn và Tô Mạch, người kia chính là Ngô Tu Viễn. Gia đình Ngô Tu Viễn rất giàu có, có mở vài Gallery*.*Phòng trưng bày nghệ thuật đương đại.Mộc Cẩn rất đẹp, đẹp đến mức làm Ngô Tu Viễn tự cho là phẩm vị cao cũng phải nhất kiến chung tình với cậu, Ngô Tu Viễn trời sinh tính đa tình lãng mạn, hơn nữa còn đặc biệt thích thiếu niên sạch sẽ tốt đẹp giống như Mộc Cẩn vậy, vì thế anh ta bắt đầu theo đuổi Mộc Cẩn.Ngô Tu Viễn không chỉ lấy danh nghĩa Gallery của nhà mình giúp đỡ Mộc Cẩn, còn đem một số tác phẩm của cậu đưa đến Gallery bán. Đối với một học sinh mà nói, bức tranh của mình có thể tiến vào Gallery xa hoa là một việc rất đáng được hâm mộ, bởi vì cho dù là tranh của một học sinh mỹ thuật tốt nghiệp nhiều năm, thì cũng không nhất định có thể được Gallery coi trọng tiến hành tiêu thụ, cho nên có không ít người giữa đường phải đổi nghề.Đối với chuyện theo đuổi và một số hành động lãng mạn của Ngô Tu Viễn, Mộc Cẩn có chút động lòng, bởi vì giao thiệp của cậu chưa thâm, sau khi tìm hiểu một đoạn thời gian với Ngô Tu Viễn, cảm thấy anh ta là người cũng không tệ lắm. Nhưng ở bất cứ trường học nào, tình yêu thầy trò luôn là việc phạm vào tối kỵ, huống chi mỹ viện Mân Sơn còn danh giá như vậy, tuyệt đối sẽ không cho phép xuất hiện bê bối về tình yêu thầy trò, một khi bị phát hiện, giáo viên và học sinh đều sẽ bị đuổi.Cho nên đối mặt với sự theo đuổi của Ngô Tu Viễn, Mộc Cẩn rất cẩn thận đi xác minh, nếu anh ta thật sự thích cậu, vậy chờ sau khi cậu tốt nghiệp hai người lại chính thức bắt đầu yêu đương, trước khi tốt nghiệp thì bọn họ vẫn nên duy trì mối quan hệ thầy trò thuần này thì hơn. Đây cũng là khảo nghiệm của Mộc Cẩn đối với Ngô Tu Viễn, nếu anh ta ngay cả cậu tốt nghiệp cũng không chờ nổi, như vậy chứng minh người này không đáng để cậu yêu.Ngô Tu Viễn đồng ý yêu cầu của Mộc Cẩn, nhưng cũng không dừng lại việc xum xoe với Mộc Cẩn, chỉ là đều âm thầm hành động, rất cố gắng không để người khác phát hiện. Mặc dù người sáng suốt đều có thể thấy rõ ràng sự ám muội giữa hai người, nhưng mà hành động của anh ta vẫn làm Mộc Cẩn cảm thấy rất tri kỷ, thiện cảm đối với anh ta càng sâu hơn.Tô Mạch và Mộc Cẩn là bạn thân của nhau, cho nên việc Ngô Tu Viễn theo đuổi Mộc Cẩn, đương nhiên là cậu ta biết. Mộc Cẩn có tâm sự gì cũng đều chia sẽ với cậu ta, thật lòng xem cậu ta như tri kỉ cả đời.Mộc Cẩn ở phương diện nào đó có chút thiếu nhạy bén, mà Tô Mạch lại là người rất giỏi che giấu cảm xúc của mình, cho nên Mộc Cẩn vẫn chưa hề phát hiện, thật ra Tô Mạch rất đố kỵ vì Mộc Cẩn có thể lần lượt đoạt giải, hơn nữa cậu ta cũng vô cùng thích Ngô Tu Viễn.Từ khi tranh của Mộc Cẩn được giáo viên tán dương, hơn nữa còn bắt đầu đoạt giải, Tô Mạch liền dần dần thay đổi phong cách hội hoạ của mình, phong cách càng ngày càng giống Mộc Cẩn. Bởi vì hai người ở chung một chỗ, thường xuyên sẽ nói với nhau một ít linh cảm về phương diện hội hoạ, mỗi lần Mộc Cẩn nói đến mình muốn vẽ một bức tranh như thế nào, Tô Mạch đều sẽ nghe rất nghiêm túc, sau đó ngay lúc Mộc Cẩn vẫn còn đang cấu tứ*, thì Tô Mạch đã vẽ xong bức tranh rồi. Mặc dù tranh mà cậu ta vẽ cũng không phải hoàn toàn giống như suy nghĩ của Mộc Cẩn, nhưng cũng rất giống rất sát sao.*Xét như một thành quả sáng tạo, cấu tứ là sự cắt nghĩa, lí giải và khái quát hiện tượng đời sống bằng một hình tượng tổng quát có sức chi phối toàn bộ cảm thụ, suy tưởng và miêu tả nghệ thuật trong tác phẩm. ... Cấu tứ là mô hình nghệ thuật của tác phẩm, là quan niệm nghệ thuật về thế giới và con người của nó.Bởi vì Tô Mạch cố tình thay đổi, mà phong cách của hai người vốn dĩ cũng tựa như nhau, cho nên Tô Mạch vẽ ra phong cách vẽ của Mộc Cẩn cũng không có bất cứ ai cảm thấy kỳ quái, ngay cả Mộc Cẩn cũng cảm thấy có lẽ là do hai người giao lưu nhiều, cho nên ý nghĩa và cấu tứ cũng càng ngày càng giống nhau.Dần dần, số lần Tô Mạch đoạt giải vượt qua Mộc Cẩn, cũng có người bắt đầu cảm thấy không phải phong cách của Tô Mạch và phong cách của Mộc Cẩn rất giống, mà là phong cách của Mộc Cẩn giống Tô Mạch. Thậm chí còn truyền ra nói Mộc Cẩn cố ý bắt chước Tô Mạch, nhưng Mộc Cẩn đều không thèm để ý, mỗi một lần Tô Mạch đoạt giải, Mộc Cẩn đều thật lòng vui mừng cho cậu ta.Bởi vì Tô Mạch và Mộc Cẩn cứ như hình với bóng, cho nên cơ hội ở chung với Ngô Tu Viễn cũng rất nhiều, hơn nữa còn chủ động làm ống truyền lời cho hai người*.*Chắc giống cái điện thoại làm bằng hai cái lon, có cọng dây nối ở giữa á =))Ngô Tu Viễn vì lấy lòng Mộc Cẩn, liền lấy một số tranh do Tô Mạch vẽ đem tới Gallery nhà anh ta bán. Mặc dù Tô Mạch không đẹp như Mộc Cẩn, nhưng cũng xem như loại hình tuấn tú trong sáng, hơn nữa cậu ta còn cố tình tiếp cận, chủ động dụ dỗ, vốn dĩ Ngô Tu Viễn đã đa tình nên rất khó là không động lòng.Hai người xảy ra quan hệ sau lưng Mộc Cẩn, ngay từ đầu Ngô Tu Viễn còn có một chút cảm giác áy náy, nhưng cái loại cảm giác kích thích khi yêu đương vụng trộm này, khiến hai người đều hưởng thụ cảm giác như vậy. Số lần bọn họ lén lút ở bên nhau càng ngày càng tăng, sau này ngay cả cảm giác áy náy cũng dần dần không còn.Tuy rằng Ngô Tu Viễn cảm thấy mình vẫn thích Mộc Cẩn hơn, nhưng cũng không thể không thừa nhận anh ta đã động lòng với Tô Mạch, nhưng anh ta lại không bằng lòng nói rõ ràng với Mộc Cẩn, không muốn cứ như vậy liền từ bỏ Mộc Cẩn. Tô Mạch nhìn ra sự khó xử và rối rắm của anh ta, liền chủ động nói với anh ta, cho dù cả đời anh ta không nói với Mộc Cẩn thì cậu ta cũng cảm thấy không sao cả, vì anh ta, cậu ta nguyện ý duy trì hiện trạng như bây giờ.Ngô Tu Viễn cảm thấy vô cùng cảm động đối với sự nhẫn nhịn hi sinh của Tô Mạch, lòng cũng càng ngày càng nghiêng về cậu ta, cảm thấy so với Mộc Cẩn coi như là còn quang minh chính đại theo đuổi và trợ giúp, thì sự áy náy của anh ta đối với Tô Mạch càng nhiều hơn một chút.Mộc Cẩn vẫn luôn cảm thấy những lời đồn đại ở trong trường nói phong cách của cậu và Tô Mạch rất giống nhau, với cậu mà nói thì nó cũng không ảnh hưởng gì đến cậu, mãi đến khi cậu nhận được cảnh cáo của trường học, nói cậu đừng có bắt chước tranh của Tô Mạch quá mức, nếu không trường học sẽ lấy cậu ra là thí dụ, phê bình công khai.Ngay cả bị trường học cảnh cáo mà Mộc Cẩn cũng không hề hoài nghi Tô Mạch, sau một trận mất mát, cậu quyết định từ bỏ phong cách hiện tại, bắt đầu sáng tạo phong cách độc đáo chỉ thuộc về riêng mình.Một khi phong cách đã được hình thành, muốn thay đổi là việc rất khó, bởi vì linh cảm và cấu tứ khác biệt không phải muốn có là sẽ có. Đến cả thói quen vẽ và thói quen sáng tác cũng phải chậm rãi sửa đổi, thật sự là vô cùng khó khăn. Mộc Cẩn cứ vẽ liên tục, càng vẽ càng loạn, càng vẽ càng khó làm chính bản thân hài lòng, quá trình thay đổi khiến Mộc Cẩn ăn không ít khổ.Vì tham gia một cuộc thi rất quan trọng, cũng vì bước chân đầu tiên của phong cách đã được thay đổi, Mộc Cẩn tốn thời gian hơn hai tháng, rốt cuộc cũng hoàn thành một tác phẩm khiến cậu vô cùng hài lòng. Khi cậu đem bức tranh giao cho Ngô Tu Viễn, kêu anh ta đem bức tranh này coi như tác phẩm dự thi giao nộp lên, Ngô Tu Viễn lại trả bức tranh lại cho cậu, hơn nữa còn kêu cậu từ bỏ cuộc thi lần này.Mộc Cẩn cảm thấy rất khó hiểu, cậu vất vả lắm mới hoàn thành bức tranh này, tại sao lại bị trả về, cho dù không được giải thưởng, thì tại sao anh ta lại muốn cậu từ bỏ cuộc thi.Dưới sự tra hỏi của Mộc Cẩn, Ngô Tu Viễn đành nói với cậu là bởi vì bức tranh này của cậu quá mức tương tự với tranh của Tô Mạch, trường học khẳng định sẽ không đồng ý đưa đi dự thi, mà nếu như có vẽ lại một bức tranh khác, vội vàng dùng để góp đủ số lượng tác phẩm thì cũng chưa chắc được đem đi dự thi.Mộc Cẩn hoang mang trong lòng, lúc vẽ bức tranh này, phần lớn thời gian cậu đều nhốt mình ở trong phòng, ép mình cấu tứ, không có giao lưu với bất kỳ ai, tuy phong cách không có hoàn toàn thay đổi so với lúc trước, nhưng cũng đã có sự khác biệt rất lớn, sao có thể còn quá mức tương tự với tranh của Tô Mạch.Mộc Cẩn kêu Ngô Tu Viễn cho cậu xem tranh của Tô Mạch, chỉ nhìn thoáng qua, Mộc Cẩn liền có thể khẳng định đây tuyệt đối không có khả năng là Tô Mạch tự mình sáng tác cấu tứ. Cậu đoạt lấy bức tranh kia, chạy đến phòng vẽ tranh trong trường chất vấn Tô Mạch. Mà Tô Mạch đương nhiên là sẽ không thừa nhận bức tranh này là cậu ta bắt chước tranh của Mộc Cẩn, sửa chữa một chút là hoàn thành rồi.Mặc dù lúc Mộc Cẩn sáng tác cấu tứ không có giao lưu với những người khác, nhưng mà trong quá trình cậu vẽ tranh, ra ngoài hoàn toàn không có khóa cửa, nếu Tô Mạch muốn đi vào xem tranh do cậu vẽ là vô cùng dễ dàng.Tô Mạch một mực chắc chắn bức tranh này là do chính cậu ta vẽ, cấu tứ cũng là tự cậu ta nghĩ ra được, lúc này Mộc Cẩn mới đột nhiên ý thức được cái gì, nhưng lại không dám tưởng tượng đến chỗ sâu nhất. Mộc Cẩn kêu Tô Mạch hãy nói thật đi, như vậy sau này bọn họ vẫn sẽ là bạn bè của nhau, chuyện lần này cậu có thể không truy cứu, nhưng nếu cậu ta không nói thật, thì sau này ngay cả bạn bè cũng không làm được.Tuy Mộc Cẩn rất đẹp nhưng tính cách lại quái gở, khiến cho người ta cảm thấy cậu rất kiêu ngạo, nhưng trên thực tế cậu chỉ là giao tiếp không tốt mà thôi, cho nên ngoại trừ Tô Mạch, trên cơ bản là cậu không có bạn. Mà điều kiện gia đình của Tô Mạch rất tốt, tính cách ở trong mắt những người khác cũng được xem là hào phóng hiền lành, cho nên có rất nhiều người nguyện ý thân cận với cậu ta, làm bạn với cậu ta.Hai người nổi lên tranh chấp, người vây xem bên cạnh đều cậu một lời tôi một câu nói giúp cho Tô Mạch, kêu Mộc Cẩn đừng có bắt chước tác phẩm của người khác còn vô cớ gây sự nữa, có người thậm chí còn dùng giọng điệu châm chọc nói rất khó nghe nói. Ngay cả Ngô Tu Viễn cũng lấy thân phận giáo viên, vô cùng nghiêm túc cảnh cáo Mộc Cẩn không được làm loạn nữa.Vốn dĩ Mộc Cẩn cũng không để ý những người khác đang nói cái gì, nhưng nhìn bộ dáng ủy khuất oan uổng bị sỉ nhục của Tô Mạch, thật sự nén không nổi lửa giận trong lòng, dưới cơn xúc động liền động thủ xé bức tranh của Tô Mạch.Tất cả mọi người đều khiếp sợ ngây người, xé tranh của người khác ở học viện mỹ thuật, hơn nữa còn là tác phẩm dự thi, đây là chuyện vô cùng nghiêm trọng.Tô Mạch trừng lớn đôi mắt nhìn bức tranh của mình bị xé, hét lên một tiếng sau đó ôm bức tranh đã bị xé khóc lớn, những người khác đều phục hồi tinh thần từ trong tiếng khóc của Tô Mạch, đều phẫn nộ bắt đầu chỉ trích Mộc Cẩn.Ngô Tu Viễn nhìn Tô Mạch khóc thương tâm, vừa đau lòng lại vừa tức giận, nhưng lại không thể ôm cậu ta an ủi ở trước mặt mọi người, thế là dưới tình thế cấp bách, vậy mà anh ta lại giơ tay tát Mộc Cẩn một cái.Cái tát này không chỉ làm Mộc Cẩn và những người khác ngây người, mà đến bản thân Ngô Tu Viễn cũng ngây người, sau khi tát xong anh ta liền lập tức hối hận.Mộc Cẩn làm thế nào cũng không nghĩ đến vậy mà Ngô Tu Viễn sẽ tát cậu, cậu không tin nổi trừng mắt nhìn Ngô Tu Viễn, sau đó chạy khỏi phòng vẽ tranh.Ngô Tu Viễn muốn đuổi theo nhưng lại bị Tô Mạch khóc lóc gọi lại, mặt mũi Tô Mạch tràn đầy luống cuống hỏi anh ta nên làm cái gì bây giờ. Ngô Tu Viễn ngồi xổm xuống an ủi cậu ta, nói cách ngày hết hạn nộp tác phẩm dự thi vẫn còn mười ngày, kêu cậu ta mấy ngày nay vất vả một chút vẽ lại một bức nữa, khẳng định sẽ kịp.Min: xin lỗi, mặc dù tui đã đọc qua một lần, nhưng edit thì vẫn tức cành cạch như lúc đọc mọi người ạ, xin phép được chửi thề "ĐCMN"🙃...
loading...
Danh sách chương:
- Giới thiệu
- Chương 1 - Tiền Căn
- Chương 2 - Người thừa kế mỹ thực (1)
- Chương 3 - Người thừa kế mỹ thực (2)
- Chương 4 - Người thừa kế mỹ thực (3)
- Chương 5 - Người thừa kế mỹ thực (4)
- Chương 6 - Người thừa kế mỹ thực (5)
- Chương 7 - Người thừa kế mỹ thực (6)
- Chương 8 - Người thừa kế mỹ thực (7)
- Chương 9 - Người thừa kế mỹ thực (8)
- Chương 10 - Người thừa kế mỹ thực (9)
- Chương 11 - Người thừa kế mỹ thực (10)
- Chương 12 - Người thừa kế mỹ thực (11)
- Chương 13 - Người thừa kế mỹ thực (12)
- Chương 14 - Người thừa kế mỹ thực (13)
- Chương 15 - Người thừa kế mỹ thực (14)
- Chương 16 - Người thừa kế mỹ thực (15)
- Chương 17 - Dân quốc phong vân (1)
- Chương 18 - Dân quốc phong vân (2)
- Chương 19 - Dân quốc phong vân (3)
- Chương 20 - Dân quốc phong vân (4)
- Chương 21 - Dân quốc phong vân (5)
- Chương 22 - Dân quốc phong vân (6)
- Chương 23 - Dân quốc phong vân (7)
- Chương 24 - Dân quốc phong vân (8)
- Chương 25 - Dân quốc phong vân (9)
- Chương 26 - Dân quốc phong vân (10)
- Chương 27 - Dân quốc phong vân (11)
- Chương 28 - Tinh tế võng hồng thi đấu phát sóng trực tiếp (1)
- Chương 29 - Tinh tế võng hồng thi đấu phát sóng trực tiếp (2)
- Chương 30 - Tinh tế võng hồng thi đấu phát sóng trực tiếp (3)
- Chương 31 - Tinh tế võng hồng thi đấu phát sóng trực tiếp (4)
- Chương 32 - Tinh tế võng hồng thi đấu phát sóng trực tiếp (5)
- Chương 33 - Tinh tế võng hồng thi đấu phát sóng trực tiếp (6)
- Chương 34 - Tinh tế võng hồng thi đấu phát sóng trực tiếp (7)
- Chương 35 - Tinh tế võng hồng thi đấu phát sóng trực tiếp (8)
- Chương 36 - Tinh tế võng hồng thi đấu phát sóng trực tiếp (9)
- Chương 37 - Tinh tế võng hồng thi đấu phát sóng trực tiếp (10)
- Chương 38 - Tinh tế võng hồng thi đấu phát sóng trực tiếp (11)
- Chương 39 - Tinh tế võng hồng thi đấu phát sóng trực tiếp (12)
- Chương 40 - Tinh tế võng hồng thi đấu phát sóng trực tiếp (13)
- Chương 41 - Hoàng tử dương cầm (1)
- Chương 42 - Hoàng tử dương cầm (2)
- Chương 43 - Hoàng tử dương cầm (3)
- Chương 44 - Hoàng tử dương cầm (4)
- Chương 45 - Hoàng tử dương cầm (5)
- Chương 46 - Hoàng tử dương cầm (6)
- Chương 47 - Hoàng tử dương cầm (7)
- Chương 48 - Hoàng tử dương cầm (8)
- Chương 49 - Hoàng tử dương cầm (9)
- Chương 50 - Hoàng tử dương cầm (10)
- Chương 51 - Hoàng tử dương cầm (11)
- Chương 52 - Hoàng tử dương cầm (12)
- Chương 53 - Hoàng tử dương cầm (13)
- Chương 54 - Trò chơi sinh tồn (1)
- Chương 55 - Trò chơi sinh tồn (2)
- Chương 56 - Trò chơi sinh tồn (3)
- Chương 57 - Trò chơi sinh tồn (4)
- Chương 58 - Trò chơi sinh tồn (5)
- Chương 59 - Trò chơi sinh tồn (6)
- Chương 60 - Trò chơi sinh tồn (7)
- Chương 61 - Trò chơi sinh tồn (8)
- Chương 62 - Trò chơi sinh tồn (9)
- Chương 63 - Trò chơi sinh tồn (10)
- Chương 64 - Trò chơi sinh tồn (11)
- Chương 65 - Trò chơi sinh tồn (12)
- Chương 66 - Trò chơi sinh tồn (13)
- Chương 67 - Trò chơi sinh tồn (14)
- Chương 68 - Truyền thuyết Thánh Quang (1)
- Chương 69 - Truyền thuyết Thánh Quang (2)
- Chương 70 - Truyền thuyết Thánh Quang (3)
- Chương 71 - Truyền thuyết Thánh Quang (4)
- Chương 72 - Truyền thuyết Thánh Quang (5)
- Chương 73 - Truyền thuyết Thánh Quang (6)
- Chương 74 - Truyền thuyết Thánh Quang (7)
- Chương 75 - Truyền thuyết Thánh Quang (8)
- Chương 76 - Truyền thuyết Thánh Quang (9)
- Chương 77 - Truyền thuyết Thánh Quang (10)
- Chương 78 - Truyền thuyết Thánh Quang (11)
- Chương 79 - Truyền thuyết Thánh Quang (12)
- Chương 80 - Tranh đấu siêu mẫu (1)
- Chương 81 - Tranh đấu siêu mẫu (2)
- Chương 82 - Tranh đấu siêu mẫu (3)
- Chương 83 - Tranh đấu siêu mẫu (4)
- Chương 84 - Tranh đấu siêu mẫu (5)
- Chương 85 - Tranh đấu siêu mẫu (6)
- Chương 86 - Tranh đấu siêu mẫu (7) P1
- Chương 86 - Tranh đấu siêu mẫu (8) P2
- Thông báo
- Chương 87 - Tranh đấu siêu mẫu (9)
- Chương 88 - Tranh đấu siêu mẫu (10)
- Chương 89 - Tranh đấu siêu mẫu (11)
- Chương 90 - Tranh đấu siêu mẫu (12)
- Chương 91 - Tranh đấu siêu mẫu (13)
- Chương 92 - Tranh đấu siêu mẫu (14)
- Chương 93 - Tranh đấu siêu mẫu (15)
- Chương 94 - Tranh đấu siêu mẫu (16)
- Chương 95 - Tranh đấu siêu mẫu (17)
- Chương 96 - Người chế tạo máy móc (1)
- Chương 97 - Người chế tạo máy móc (2)
- Chương 98 - Người chế tạo máy móc (3)
- Chương 99 - Người chế tạo máy móc (4)
- Chương 100 - Người chế tạo máy móc (5)
- Chương 101 - Người chế tạo máy móc (6)
- Chương 102 - Người chế tạo máy móc (7)
- Chương 103 - Người chế tạo máy móc (8)
- Chương 104 - Người chế tạo máy móc (9)
- Chương 105 - Người chế tạo máy móc (10)
- Chương 106 - Người chế tạo máy móc (11)
- Chương 107 - Người chế tạo máy móc (12)
- Chương 108 - Người chế tạo máy móc (13)
- Chương 109 - Người chế tạo máy móc (14)
- Chương 110 - Người chế tạo máy móc (15)
- Chương 111 - Người chế tạo máy móc (16)
- Chương 112 - Người chế tạo máy móc (17)
- Chương 113 - Người chế tạo máy móc (18)
- Chương 114 - Người cá thật giả (1)
- Chương 115 - Người cá thật giả (2)
- Chương 116 - Người Cá thật giả (3)
- Chương 117 - Người cá thật giả (4)
- Chương 118 - Người cá thật giả (5)
- Chương 119 - Người cá thật giả (6)
- Chương 120 - Người cá thật giả (7)
- Chương 121 - Người cá thật giả (8)
- Chương 122 - Người cá thật giả (9)
- Chương 123 - Người cá thật giả (10)
- Chương 124 - Người cá thật giả (11)
- Chương 125 - Người cá thật giả (12)
- Chương 126 - Người cá thật giả (13)
- Chương 127 - Người cá thật giả (14)
- Chương 128 - Mỹ thuật nhân sinh (1)
- Chương 129 - Mỹ thuật nhân sinh (2)
- Chương 130 - Mỹ thuật nhân sinh (3)
- Chương 131 - Mỹ thuật nhân sinh (4)
- Chương 132 - Mỹ thuật nhân sinh (5)
- Chương 133 - Mỹ thuật nhân sinh (6)
- Chương 134 - Mỹ thuật nhân sinh (7)
- Chương 135 - Mỹ thuật nhân sinh (8)
- Chương 136 - Mỹ thuật nhân sinh (9)
- Chương 137 - Mỹ thuật nhân sinh (10)
- Chương 138 - Mỹ thuật nhân sinh (11)
- Chương 139 - Mỹ thuật nhân sinh (12)
- Chương 140 - Mỹ thuật nhân sinh (13)
- Chương 141 - Mỹ thuật nhân sinh (14)
- Chương 141 - Mỹ thuật nhân sinh (15)
- Chương 143 - Mỹ thuật nhân sinh (16)
- Chương 144 - Mỹ thuật nhân sinh (17)
- Chương 145 - Mỹ thuật nhân sinh (18)
- Chương 146 - Người nghiên cứu phát minh game (1)
- Chương 147 - Người nghiên cứu phát minh game (2)
- Chương 148 - Người nghiên cứu phát minh game (3)
- Chương 149 - Người nghiên cứu phát minh game (4)
- Chương 150 - Người nghiên cứu phát minh game (5)
- Chương 151 - Người nghiên cứu phát minh game (6)
- Chương 152 - Người nghiên cứu phát minh game (7)
- Chương 153 - Người nghiên cứu phát minh game (8)
- Thông báo
- Chương 154 - Người nghiên cứu phát minh game (9)
- Chương 155 - Người nghiên cứu phát minh game (10)
- Chương 156 - Người nghiên cứu phát minh game (11)
- Chương 157 - Người nghiên cứu phát minh game (12)
- Chương 158 - Người nghiên cứu phát minh game (13)
- Chương 159 - Người nghiên cứu phát minh game (14)
- Chương 160 - Người nghiên cứu phát minh game (15)
- Chương 161 - Người nghiên cứu phát minh game (16)
- Chương 162 - Người nghiên cứu phát minh game (17)
- Chương 163 - Đời sống âm nhạc (1)
- Chương 164 - Đời sống âm nhạc (2)
- Chương 165 - Đời sống âm nhạc (3)
- Chương 166 - Đời sống âm nhạc (4)
- Chương 167 - Đời sống âm nhạc (5)
- Chương 168 - Đời sống âm nhạc (6)
- Chương 169 - Đời sống âm nhạc (7)
- Chương 170 - Đời sống âm nhạc (8)
- Chương 171 - Đời sống âm nhạc (9)
- Chương 172 - Đời sống âm nhạc (10)
- Chương 173 - Đời sống âm nhạc (11)
- Chương 174 - Đời sống âm nhạc (12)
- Chương 175 - Đời sống âm nhạc (13)
- Chương 176 - Đời sống âm nhạc (14)
- Chương 177 - Đời sống âm nhạc (15)
- Chương 178 - Đời sống âm nhạc (16)
- Chương 179 - Đời sống âm nhạc (17)
- Thông báo khẩn
- Chương 180 - An Dương ký (1)
- Chương 181 - An Dương ký (2)
- Chương 182 - An Dương ký (3)
- Chương 183 - An Dương ký (4)
- Chương 184 - An Dương ký (5)
- Chương 185 - An Dương ký (6)
- Chương 186 - An Dương ký (7)
- Chương 187 - An Dương ký (8)
- Chương 188 - An Dương ký (9)
- Chương 189 - An Dương ký (10)
- Chương 190 - An Dương ký (11)
- Chương 191 - An Dương ký (12)
- Chương 192 - An Dương ký (13)
- Chương 193 - An Dương ký (14)
- Chương 194 - An Dương ký (15)
- Chương 195 + 196 - An Dương ký (16+17)