Chương 4: Bị bạo lực học đường
Biên tập: Nguyệt Mẫn
Chỉnh sửa: Hiểu Mịch | Đọc kiểm: Red Tea
"Cố Diệp, sao mày dám về nhà mách lẻo! Mày có nghĩ đến sáu tháng nữa sẽ sống thế nào chưa?"
***
Khi bà Cố về đến nhà cũng là lúc Cố Diệp và Cố Dương cất sách vở vào ba lô của mình. Tất cả học sinh cấp ba đều phải học nội trú, mỗi tháng về nhà một lần, mỗi lần chỉ được ba ngày, cho nên có không ít đồ đạc cần gói ghém mang đi.Bà Cố kiểm tra ba lô của hai đứa xong thì vào bếp đem ra rất nhiều thịt khô, hoa quả, bánh mì, đồ ăn vặt rồi nhét vào ba lô cho hai đứa.Cố Diệp nhìn ba lô của Cố Dương, nhỏ giọng than thở một câu: "Con cảm thấy của em nhiều hơn của con.""Vậy sao?" Cố Dương ngây thơ định lấy ra so sánh. Bà Cố giận dỗi đánh một cái vào tay nhóc, sau lại hơi xấu hổ nhét cho Cố Diệp thêm một túi bò khô: "Còn nửa năm nữa là thi đại học rồi, ăn nhiều một chút, ráng mà học hành đàng hoàng nghe chưa."Cố Diệp thỏa mãn ôm lấy ba lô, cười tủm tỉm nói: "Cảm ơn mẹ!"Một tiếng mẹ này làm nét mặt bà Cố thoáng chốc thay đổi, trong lòng cũng có vài cảm giác phức tạp, nhìn thái độ thỏa mãn của Cố Diệp khiến khóe miệng bà không khỏi cong lên, dùng sức xoa lên đầu Cố Diệp: "Học chăm vào! Đừng để người ta nói con ngốc!"Cố Diệp cười gật đầu: "Vâng!""Phải rồi, bài tập nghỉ đông đã làm xong chưa?" Sắc mặt bà Cố nhu hòa, vất vả lắm mới có cảnh mẹ hiền con thảo, không ngờ sau câu nói vừa rồi, đến lượt Cố Dương mặt mày tái mét.Bà Cố không nể mặt liền: "Chưa làm hả?"Cố Dương gãi gãi đầu, tèo rồi, bài tập gì nhỉ, quên mất tiêu."Không làm thì không làm." Cố Diệp vuốt đầu em mình, nghiêm túc an ủi: "Em là đứa ngốc sẽ có phúc của đứa ngốc, vốn dĩ không cần phải học giỏi làm gì, mệnh cách em dù sao cũng là nhất sự vô thành, học gì cũng không giỏi, không cần phải lao lực làm chi. Để anh tính giúp em, lần này dù em không làm thì giáo viên cũng không la em đâu."Cố Dương ngay tức thì ngẩng đầu lên, dáng vẻ đắc ý.Bà Cố trở mặt ngay: "Chính con học không giỏi còn lôi em con học dở theo hả!"Lúc này Cố Diệp chợt kề sát vào Cố Dương, nhìn nhìn khoảng cách giữa hai hàng chân mày, vui vẻ nói: "Em tư, em có muốn phát tài một chút không, mau đi mua vé số đi, nhất định trúng đấy.""Oa! Em đi mua ngay đây!"Bà Cố còn chưa nói xong thì Cố Dương đã chạy mất khiến bà tức giậm chân.Cố Dương thật sự mua năm tờ vé số về, vừa đúng đêm đó chính là ngày mở thưởng. Sau bữa cơm tối, Cố Dương cầm trên tay tờ vé số, thành kính giơ trên đầu, nghiêm trang nói: "Ông nội bà nội, ông ngoại bà ngoại trên trời có linh thiêng xin phù hộ cho cháu!" Nói xong nhìn ra cửa lại phát hiện không có ai đành nhỏ giọng nói thêm câu nữa: "Anh ba phù hộ!"Kết quả, thật sự trúng rồi nè!Cố Dương ở nhà vui sướng nhảy cẫng lên, cậu kích động đập cửa phòng Cố Diệp: "Anh! Em trúng rồi! Em thật sự trúng rồi! Giải ba! Năm vé một vạn năm nghìn này!"Tuy là nhà có tiền, nhưng tiền tiêu vặt của mấy đứa nhỏ bị quản rất chặt, muốn cha cho tiền đi tán gái, xe đua hay hàng xa xỉ thì đó là điều không thể, Cố Dương muốn mua món đồ chơi mắc một chút đều phải xin xỏ trước, tất nhiên nếu cần thiết còn phải phụ việc nhà để kiếm tiền tiêu vặt. Một vạn năm nghìn này đối với Cố Dương mà nói không phải là một số tiền nhỏ, vừa đủ khiến Cố Dương vui quá trời quá đất. Nhóc hận không thể phe phẩy cái đuôi chân vịt vọt lên bầu trời, không muốn ngủ chỉ muốn ngao du bay bổng mà thôi.Cố Diệp định tắm rửa rồi ngủ một giấc, lúc mở cửa mặt cậu không chút thay đổi nhìn đứa nhỏ điên cuồng trước mặt: "Im lặng rồi đi ngủ đi!"Cố Dương bị dọa thì giật mình một cái, lúc này cầm vé số cũng xám xịt rời đi.Bà Cố ở lầu một cũng kinh ngạc nhướng mày: Thế mà trúng thật sao? Vậy thằng ba nói mình mặc đồ đỏ sẽ nghèo cũng là thật?***
Sáng hôm sau bà Cố đã mặc một chiếc váy vàng khác, xinh đẹp vào bếp bê hai tô mì ra. Bà thấy hai đứa từ trên lầu đi xuống thì nhẹ nhàng nói: "Mỗi đứa một tô, thêm hai cái trứng gà, chúc hai đứa kiểm tra mỗi môn đều được trăm điểm."Cố Diệp: "Mẹ à, ăn nhiều trứng gà cũng không thi được một trăm điểm đâu, vì số điểm đấy còn phụ thuộc vào chỉ số thông minh nữa."Bà Cố: "... Thôi con im lặng đi!"Sau khi Cố Diệp ngồi xuống lại nhìn sang chén Cố Dương: "Mẹ, con thấy trứng gà trong tô em to hơn của con."Khóe miệng bà Cố co rút: "Nói bậy! Bốn quả trứng này đều bằng nhau cả!"Bây giờ Cố Diệp mới vừa lòng: "Chắc là con nhìn nhầm rồi."Bà Cố: "..."Thằng oắt này mau đi học rồi tới đó mà phá người ta đi!Trước khi đến trường, Cố Diệp nhét một lá bùa vào miệng hai sư tử đá trước cổng, sau đó mới cười tủm tỉm leo lên xe dưới ánh mắt chờ đợi của bà Cố.Cố Diệp học lớp mười hai, còn Cố Dương lớp mười, mặc dù hai anh em học chung trường nhưng không cùng dãy. Cố Dương xuống xe ở cửa Bắc, vừa hay gặp được cậu bạn học có quan hệ kha khá đang lôi lôi kéo kéo vali thì hệt như một con chó to bị đứt dây thừng, vui sướng bỏ chạy.Cố Diệp bật cười lắc đầu. Tiếp theo cậu đảo mắt ngắm trường học, đôi mắt bỗng hơi nhíu lại. Còn chưa kịp vào cổng trường cậu đã cảm nhận một bầu không khí âm dương xung đột lẫn nhau. Từ xưa đến nay trường học thường được xây dựng trên những mảnh đất có âm khí nặng, ý định dùng dương khí của học sinh để trấn trụ ma quỷ, nên chỗ này có chút âm khí âu cũng là chuyện bình thường. Thế nhưng, cái kiểu âm khí rõ rành rành như vậy mới là bất thường, thậm chí còn che giấu oán khí đỏ rực và sát khí âm u.Xe đến cửa bắc thì tài xế dừng lại rồi giúp Cố Diệp khiêng đồ xuống: "Cậu ba, mấy cái này tôi giúp cậu để ở phòng bảo vệ, giữa trưa ăn cơm cậu nhớ xách về ký túc xá."Cố Diệp cười cười nói: "Vâng, chú vất vả rồi ạ."Chú tài xế hơi sửng sốt, không ngờ có một ngày Cố Diệp lại nở một nụ cười rực rỡ như nắng sớm. Dưới ánh mặt trời, khóe miệng cậu chàng cong lên, ánh mắt xinh đẹp híp lại thành một vầng trăng khuyết, lông mi dài giống như cây quạt nhỏ phủ lên khuôn mặt trắng nõn một cái bóng, tôn lên môi hồng răng trắng, vô cùng đẹp đẽ.Bị nụ cười của cậu thu hút, chú tài xế vui vẻ nắm tay Cố Diệp: "Cậu ba, cố lên!"Cố Diệp gật gật đầu, trên lưng mang ba lô đi vào trường học. Thật ra cậu ngoài ý muốn vô cùng, sống lại một đời thế mà còn phải trải qua chuyện thi đại học, đời người gian nan đến như vậy sao.Cố Diệp vào trường, lúc đứng ngay cửa sổ hành lang trên lầu ba của tòa nhà dạy học đã thấy một đám học sinh đang dõi theo mình ở cửa lớp."Mau báo cho đại ca, thằng thiếu gia ngu ngốc hay bị ăn hiếp đến rồi này!""Mày mà cũng dám mách cha làm cho đại ca bị giam trong nhà cả một kỳ nghỉ đông, làm đại ca tức chết đi được!""Tao chắc chắn là đại ca sẽ trừng trị nó ra trò đến khi nào nó ngoan ngoãn thì thôi."Tiền Chấn vừa nghe đàn em mình thông báo, khóe miệng đã giật giật, hung tợn nói: "Mẹ nó! Thằng nhát gan này mày còn dám tới!"Tiền Chấn là một kiểu đại ca học đường thường thấy ở trung học số năm. Thật ra trung học số năm cũng là một trường cấp ba có tiếng tỉ lệ lên lớp cao, thế nhưng vẫn còn một số thành phần không nên thân, mà Tiền Chấn chính là gã học sinh nhân tài kiệt xuất không nên thân đó: Đánh nhau, ẩu đả, hút thuốc, uống rượu, yêu đương nhăng nhít, chỉ cần không dính đến học tập thì gã đều giỏi.Gã cũng là người địa phương, gia sản nhiều, học sinh bình thường cũng không dám trêu đến. Cố Diệp lại là con nhà giàu, có thể phân cao thấp với gã, thậm chí còn có thể đuổi gã, thế mà lại bị Tiền Chấn vơ vét tiền của nửa năm cũng không dám lên tiếng mãi đến khi bị người trong nhà phát hiện ra.Dưới cơn tức giận, Cố Đức Thành đã tìm đến nhà Tiền Chấn để nói chuyện, chính vì thế mà gã bị cấm túc luôn cả một kỳ nghỉ đông. Bây giờ thấy Cố Diệp xuất hiện, cơn tức giận bị dồn nén cả kỳ nghỉ đông khiến cho gã tỏa ra khí lạnh, con mẹ nó tìm được cách trút giận rồi!Bạn học trong lớp vừa nghe Tiền Chấn nói như vậy, tất cả đều thông cảm nhìn Cố Diệp. Tiền Chấn rất ghét Cố Diệp, lần này cậu toang thật rồi.Cố Diệp dựa theo trí nhớ mơ hồ đi về phía lớp 6*, vừa mới vào cửa thì lập tức có mấy tên to tướng bao vây. Cố Diệp nhíu mày, chưa kịp hiểu gì đã bị một tên học sinh đô con nắm cổ áo kéo ra ngoài ngay sau đó.*Giống lớp 12/6 bên mình"Cố Diệp, mày giỏi dám về nhà mách lẻo! Mày đã nghĩ thử xem sáu tháng nữa sẽ sống như thế nào chưa?" Tiền Chấn kéo Cố Diệp vào WC, hung ác ép cậu vào tường. Cả người gã cao hơn Cố Diệp nửa cái đầu, thoạt nhìn vô cùng hung hãn dọa người. Anh em đi theo gã vóc dáng cũng không thấp, cơ bắp cuồn cuộn, trông cực kỳ hung ác.Rốt cuộc Cố Diệp cũng hiểu ra rằng bản thân đang bị bạo lực học đường. Bỗng dưng cậu cảm thấy hưng phấn.***
Tác giả có lời muốn nói:Cố Diệp: Tui phấn khích ghê!loading...
Danh sách chương:
- Giới thiệu
- Chương 1: Tôi bấm tay tính toán, chị bị cắm sừng rồi
- Chương 2: Tôi không cần đứa con trai này!
- Chương 3: Để con gọi hồn ông nội lên
- Chương 4: Bị bạo lực học đường
- Chương 5: Cố Diệp này mang đến cảm giác hơi u ám
- Chương 6: Tôi đã nói đừng có lảng vảng nữa
- Chương 7: Đưa tiền! Không có tiền thì khỏi bàn
- Chương 8: Tới rồi, bắt cóc kìa
- Chương 9: Quỳ xuống, hô bái phục
- Chương 10: Lần đầu tiên gặp anh
- Chương 11: Chính nghĩa không bao giờ vắng mặt
- Chương 12: Thiên đạo luân hồi, ông trời sẽ bỏ qua cho ai
- Chương 13: Cứu một tên qua cầu rút ván
- Chương 14: Trời đổ mưa, đừng qua cầu
- Chương 15: Mệnh huyền nhất tuyến
- Chương 16: Thần tới giết thần, quỷ đến diệt quỷ
- Chương 17: Tam quan của anh Úc bỗng chốc đổ nát
- Chương 18: Vì sao con gái lại như thứ hàng hóa bán đi?
- Chương 19: Em trai cung cấp dịch, vụ, tận, cửa
- Chương 20: Còn ép nữa là em gọi hồn
- Chương 21: Có người muốn cả nhà dì ấy chết hết
- Chương 22: Đừng sợ, làm đi!
- Chương 23: Cậu ta còn sống à?
- Chương 24: Tôi bấm quẻ thấy ông lạnh rồi ha
- Chương 25: Anh Úc tới ăn không?
- Chương 26: Vì tiền mà bán con gái
- Chương 27: Đại chiến cướp dâu
- Chương 28: Cô ấy không gả thì ngươi gả!
- Chương 29: Trời má ơi, anh tôi bỏ trốn với trai rồi!
- Chương 30: Cố Diệp: Em muốn yêu người này!
- Chương 31: Quỷ Tướng đại ca, chào anh nhé!
- Chương 32: Chạy trần truồng hơn ngàn năm
- Chương 33: Đêm tối thăm dò đất quỷ
- Chương 34: Vụ tàn sát cực kỳ bi thảm
- Chương 35: Hay là thuê khách sạn nhé?
- Chương 36: Xu hướng tính dục là cả một vấn đề
- Chương 37: Showbiz kích thích quá đi!
- Chương 38: Vì gả cho hào môn
- Chương 39: Úc Trạch: Cha em thích gì vậy?
- Chương 40: Tôi đợi em ấy bốn năm thì có làm sao?
- Chương 41: Tết quỷ không đuổi tà ma thì sao gọi là tết quỷ được?
- Chương 42: Người Cố gia thì vẫn là người Cố gia
- Chương 43: Bạo lực Internet
- Chương 44: Trời mới biết là sẽ xảy ra chuyện gì
- Chương 45: Có phải giám đốc Úc 'bất lực' rồi không?
- Chương 46: Búp bê đáng yêu
- Chương 47: Tự mình lộ diện
- Chương 48: Con muốn tất cả chúng nó đều phải chết!
- Chương 49: Ta chọn tự sát!
- Chương 50 : Cứu người cứu quỷ khó cứu tâm
- Chương 51: Đừng để hối hận đeo bám cô cả đời này
- Chương 52: Cố đại sư 'bị ép' debut.
- Chương 53: Lại bắt nạt tui!
- Chương 54: Cho anh cơ hội theo đuổi em
- Chương 55: Quỷ nhỏ đuổi không đi
- Chương 56: Hot mạng 'Tôi không muốn làm loli'
- Chương 57: Sau này anh ấy phải để tớ nuôi rồi
- Chương 58: Chết rồi lại sống
- Chương 59: Thiếu
- Chương 60: Anh trai gì ơi, đến đây bàn chuyện nhân sinh đi ~
- Chương 61: Một người không còn hơi thở của sự sống
- Chương 62 Đứa bé xin giúp đỡ
- Chương 63: Trả lại cho em một người ba tốt
- Chương 64: Tôi đến gây chuyện nè, mau ra đây đi!
- Chương 65: Nhịn không được thì xử lý đi!
- Chương 66: Kẻ thù gặp nhau đỏ mặt tía tai
- Chương 67: Hot search của Cố đại sư không giảm tẹo nào
- Chương 68. Ông đây bước lên con đường mới
- Chương 69: Anh trai nhỏ, nhớ tới tìm em nha!
- Chương 70 Hoán đổi búp bê trong dân gian
- Chương 71 Phong thuỷ giết người
- Chương 72 Ngũ quỷ nâng quan
- Chương 73 Chú Cố, con muốn chăm sóc Cố Diệp cả đời
- Chương 74 Dưới gầm giường nhà tôi có quỷ!
- Chương 75: Đơn hàng tử thần đã được gửi
- Chương 76: Tra tới tận chân trời
- Chương 77: Có nguyên nhân ắt có hậu quả
- Chương 78: Có tiền mà không kiếm là đồ khốn kiếp
- Chương 79: Không thoát khỏi kiếp đào hoa
- Chương 80: Áo của Cố đại sư chịu không nổi
- Chương 81: Quả báo í a quả báo
- Chương 82: Xe buôn người
- Chương 83: Giết hết đám cặn bã này đi
- Chương 84: Linh hồn ma nữ gây rắc rối cho đoàn phim
- Chương 85: Đi, đi tìm mẹ Úc Trạch của con
- Chương 86: Kích thích quá
- Chương 87: Sống không bằng một con chim
- Chương 88: Anh mà không khóc thì coi như tôi thua
- Chương 89: Lòng người khó dò
- Chương 90: Chắn đao cho bạn
- Chương 91: Nhân tính vặn vẹo
- Chương 92: Bọn em thấy cô ấy ở kia
- Chương 93: Say rượu loạn tính
- Chương 94: Định tình
- Chương 95: Người trong cơ thể rốt cuộc là ai?
- Chương 96: Bảo vệ con trai hay con gái
- Chương 97: Không được thì gọi daddy thôi~
- Chương 98: Quỷ môn rộng mở
- Chương 99: Quá tội nghiệp
- Chương 100: Tiền có thể mua mọi thứ thật sao?
- Chương 101: Giày vò, mặc sức giày vò
- Chương 102: Á á! Chết hết rồi à!
- Chương 103: Đánh chết mày cái thằng cháu này!
- Chương 104: Phần mềm diệt virus thương hiệu đại sư Cố
- Chương 105: Không sợ tiểu nhân chân chính, chỉ sợ kẻ đạo đức giả
- Chương 106: Hỏi quỷ tra án
- Chương 107: Con gái của những người khác thì không phải là con người à?
- Chương 108: Là vàng thì sẽ sáng lên
- Chương109: Một ngày làm ba
- Chương 110: Không được, lại cháy nữa
- Chương 111: Lại có người tự sát
- Chương 112: Ai cũng là kẻ giết người
- Chương 113: Anh em tốt là phải đào mộ chung
- Chương 114: Ý! Hộp tro cốt của mình đẹp quá đi!
- Chương 115: Tôi không giỏi mắng chửi
- Chương 116: Bà là gì của anh ấy?
- Chương 117: Chúc bà sống lâu trăm tuổi, nửa đời cô độc
- Chương 118: Xác ướp công chúa và lịch sử tình cảm hỗn loạn
- Chương 119: Công chúa đi thật rồi!
- Chương 120: Để Cố Diệp đi quyến rũ nàng
- Chương 121: Cố Diệp là người đẹp rắn rết hại nước hại dân
- Chương 122: Nhìn một người sống dưới địa ngục
- Chương 123: Đây không phải bạo lực gia đình mà là âm mưu giết người!
- Chương 124: Em sẽ chiêu hồn
- Chương 125: Nghe lời hoặc chết
- Chương 126: Nói cho cả thế giới biết rằng anh yêu em
- Chương 127: Người yêu từ trong phim bò ra
- Chương 128: Tình sử hỗn loạn của công chúa xác ướp
- Chương 129: Nghiệt duyên mà, nghiệt duyên!
- Chương 130: Thả một cái rắm hại cả đội
- Chương 131: Giống như bắt sư huynh cậu
- Chương 132: Bách quỷ vây xem thầm khích lệ
- Chương 133: Rốt cuộc con có mấy người cha tốt?
- Chương 134: Một nhà ba người đi nhảy cầu
- Chương 135: Gông xiềng đạo đức nặng đến mức nào?
- Chương 136: Đứa bé chịu tội thay ai?
- Chương 137: Ông cụ đúng là ông cụ mà!
- Chương 138: Sau khi chết xuống địa ngục sẽ bị cắt lưỡi
- Chương 139: Đến đây nào, chế tạo nào ~
- Chương 140: Hôm nay Úc Trạch thật biết cách nói chuyện!
- Chương 141: Cố Diệp: Tử thần đi bộ
- Chương 142: Ngoại trừ khuôn mặt, em còn có cái gì?
- Chương 143: Cố Diệp: Đây là người yêu tôi
- Chương 144: Trong thoáng chốc nó trở thành con chó của tôi
- Chương 145: Chữa khỏi trăm bệnh
- Chương 146: Đào hố và đẩy nó xuống!
- Chương 147: Kiếp sau cho mi làm heo mẹ!
- Chương 148: Đúng là một trò chơi gia đình hạnh phúc
- Chương 149: Thứ mà đại sư Cố sợ nhất
- Chương 150: Có những người, tuyệt đối không thể đắc tội
- Chương 151: Dùng máu tươi của Cố Diệp, rửa sạch nổi nhục
- Chương 152: Một tên cũng không để lại, giết hết!
- Chương 153: Cố Diệp mới là con của trời
- Chương 154: Trận pháp huyết tanh
- Chương 155: Cách chết quỷ dị
- Chương 156: Ký tên
- Chương 157: Khi một đám người điên ở cùng một chỗ
- Chương 158: Sống lại
- Chương 159: Đầu đâu rồi? Đầu đâu rồi?
- Chương 160: Rốt cuộc kì tích ở đâu?
- Chương 161: Một người cũng không thể thiếu
- Chương 162: Rốt cuộc là ai?
- Chương 163: Mục tiêu của chúng ta là sao trời biển rộng
- Chương 164: Hôn sự
- Chương 165: Hôn lễ
- Chương 166: Kết thúc