Chương 18: Vì sao con gái lại như thứ hàng hóa bán đi?
Biên tập: Nguyệt Mẫn
Chỉnh sửa: Hiểu Mịch | Đọc kiểm: Red Tea
Nó chết nhiều năm như vậy rồi chẳng cần nhiều, hai vạn tiền lễ hỏi cũng không nhiều lắm đâu
***
Ba mươi năm trước thành phố phải tu sửa lại hệ thống thủy lợi, xây dựng một cây cầu, đến cái cọc cuối cùng không hiểu sao làm không xong, dù thử cách nào cũng không được. Cầu chỉ còn một đoạn cuối cùng, nếu không hoàn tất thì làm sao bàn giao công trình được?Khi đó tư tưởng của mọi người còn lạc hậu nên chủ đầu tư mời thầy địa lý về xem, nói chỗ này bị động thổ, quấy nhiễu thần đất và thần sông, cần có đả sinh thung*, tế phẩm phải là người.*Đả sinh thung (Hitobashira) hay còn gọi là trụ ngườiCre: http://yokai.com/hitobashira/Đả sinh thung, chính là tế phẩm khi còn sống thì nhét vào cọc, mà ở đây là đem người sống cho vào trong trụ cầu xi măng, cách thức tàn nhẫn như vậy tìm người ở đâu ra? Không cẩn thận sẽ vướng vào kiện tụng án mạng.Lúc này, có người đưa ra chủ ý, chi bằng đến mấy vùng núi xa xôi mua một người về.Người nhận thầu công trình vừa nghe xong thì bị lung lay, mua một người ở vùng hẻo lánh cách xa thành phố như vậy, thần không biết quỷ không hay, cũng không ai biết là có người mất tích. Cứ thế, họ tìm đến một hộ gia đình nghèo khó có năm đứa con nhỏ.Nhà nọ một ngày cơm ba bữa còn không chắc nên vừa nghe đến số tiền đủ cho cả nhà ăn uống nhiều năm, còn có thể cho ba đứa con đến trường, đôi bên thương lượng rồi bán đi đứa con gái thứ hai không vừa lòng nhất. Bởi vì con gái lớn nuôi hai năm nữa là có thể lấy chồng, ăn cơm nhiều năm như vậy còn đổi được chút tiền cưới. Còn ba đứa con trai là để lo chuyện hương khói, là bảo bối không thể bán đi.Chỉ có đứa thứ hai mười tám tuổi, trên trán có nốt ruồi, da đen nhẻm, không thích nói chuyện, đứa con ù lì như vậy thật sự không làm cho người ta yêu thích, ngay cả một mối mai cũng không có, cứ như vậy đem ra ngoài đổi chút tiền cưới hỏi cũng không được bao nhiêu, chi bằng bán lấy tiền. Chủ thầu nói lấy về làm vợ cho một tên ngốc, nên họ không hề do dự nhận tiền xong tống con gái ra khỏi cửa.Cứ như vậy, cô gái mười tám tuổi bị tên chủ thầu lòng dạ độc ác chôn sống vào trong trụ bê tông. Thần kỳ chính là, cây cầu này cũng xây xong luôn từ khi đó.Thế nhưng, cũng vào lúc này đã bắt đầu xảy ra chuyện lạ, đầu tiên là bộ phận công nhân lần lượt tử vong, tiếp theo là người đi bộ trên cầu gặp tai nạn, chủ thầu biết đã xảy ra chuyện nên lại tìm đến vị thầy địa lý kia thì mới phát hiện là kẻ lừa đảo! Không biết nghe đồn ở đâu rồi tự bịa ra cái biện pháp này, chẳng ngờ rằng thật sự đổi lấy mạng người, e rằng gã đã sớm trốn mất tăm hơi.Chưa tới mấy ngày, chủ thầu cũng chết thảm trong nhà, những người có liên quan đến vụ việc chôn sống kia cũng đều chết thảm.Dần dần, chủ đề về cây cầu quỷ quái này được truyền đi nên không còn ai dám đến đây nữa. Sau này địa phương được cải tạo, cây cầu vẫn không có ai đi nên cũng mất đi giá trị, bị san bằng, từ đó không còn xảy ra chuyện. Dần dà, ngoài những người già ở đây thì người trẻ tuổi không ai biết nơi đó từng có một cây cầu.Gia đình cùng khổ kia cầm tiền cho ba đứa con ăn học, dần dần cũng làm ăn phất lên rồi giàu có. Ba đứa con trai cũng khấm khá mua được nhà ở thành phố, mà có lẽ ý trời trêu người, nhà mới ở ngay cạnh cây cầu này.Cả gia đình đang vui mừng vì cuộc sống đã tạm ổn thì trong nhà đột nhiên xuất hiện những chuyện lạ.Đầu tiên là đứa cháu trai bị người ta đẩy từ trên lầu xuống đập đầu chảy máu, sau khi lành thì lại bị nhốt trong ngăn tủ suýt chút nữa ngạt thở. Đứa nhỏ nói là do một chị gái làm, khi tả khuôn mặt thì cả nhà đều kinh ngạc, đây không phải là đứa thứ hai bị bán đi năm đó sao?Ngay sau đó, việc lạ càng ngày càng nhiều, chậu hoa treo lơ lửng, nửa đêm có tiếng người cười, bếp gas tự động bật, trên thớt toàn là máu, đứa cháu trai khăng khăng là đã nhìn thấy chị gái đó.Chuyện này khiến cho ông bà quá sợ hãi nên hoài nghi sau khi con gái mình bán đi thì xảy ra chuyện, có khi không còn mạng nữa, đây là trở về báo thù nên đành mời thầy về nhà xem. Cuối cùng thầy nói với bọn họ, muốn xoa dịu cơn giận của đứa con gái thì phải làm âm hôn* cho cô, để cho cô sống ở thế giới bên kia thật tốt, không được chết, phải còn sống, tốt nhất là độ tuổi xấp xỉ, dáng vẻ dễ nhìn. Vì thế, kể cả chuyện Triệu Bằng Vũ nhặt được túi tiền đó, thật ra là đã có người lén lút theo dõi toàn bộ quá trình cậu nhặt được.*Âm hôn: Kết hôn với người âm.Người như Úc Trạch, một kẻ khác suýt chút nữa lấy mạng của cháu trai mình thì làm sao anh có thể ngồi yên được? Ngay lập tức tìm người xử lý việc này, con đường ngày hôm đó đã được niêm phong, cây cầu nhỏ được đào lên trong vài phút, bên trong quả thật có một bộ hài cốt, qua kiểm tra cho thấy đó là nữ, khi chết mới mười tám tuổi.Cảnh sát mau chóng vào cuộc điều tra, tra ra một vụ thảm án bị chôn giấu ba mươi năm về trước.Chủ thầu và tất cả các công nhân năm đó đều chết oan chết uổng, thầy địa lý dởm sau vài năm cái cầu được xây nên thì cũng chết, không còn cách nào nhận tội đền tội. Người thân của tay đại sư cũng chạy không thoát, cha mẹ của cô gái vẫn khỏe mạnh nhưng chuyện bán con gái vẫn là phạm pháp, thế là ông bà đều được mời đến cục công an điều tra.Hai ông bà già ầm ĩ vài ngày thì giả bộ bất tỉnh nhập viện, chờ đến khi khỏi thì lại đến, giằng co vài lần rồi cũng lại tiếp tục bất tỉnh, chỉ còn biết nằm trong phòng bệnh mệt mỏi thở hồng hộc.Cảnh sát vào phòng bệnh, đem kết quả điều tra chuyện năm đó cho hai người ông bà già: "Các bác tự xem quá trình tử vong của Lưu Xảo con gái mình, hay là để cháu đọc cho hai bác nghe?"Vẻ mặt hai ông bà rất miễn cưỡng, bà cũng không làm bộ bất tỉnh nữa mà bắt đầu giảng đạo lý: "Con gái do chúng tôi sinh, do chúng tôi nuôi lớn, ai muốn để cho nó chết đâu? Nếu không bán nó đi thì ba đứa con tôi sẽ đói chết mất, đồng chí cảnh sát phân tích mà xem, có phải nó đã cống hiến cho ngôi nhà này rồi không? Bây giờ chúng tôi đều sống rất tốt, chính nó bất hiếu trở về làm hại cháu trai tôi, nhà họ Lưu chúng tôi chỉ có mỗi nó là cháu, là mầm mống duy nhất của dòng họ."Cảnh sát nghe lời ngụy biện như vậy thì giận dữ nói: "Vậy hai bác đến nhận thi thể đi, để người nhà đến rước về mau chóng mai táng cho người chết.""Cái đó thì không được." Ông già có vẻ không vui: "Quy củ nhà chúng tôi là nữ chết thì không nhập vào mộ phần tổ tiên, là điềm xấu, tìm cho nó một mối thông gia đi, chết nhiều năm như vậy rồi chẳng cần nhiều, hai vạn tiền lễ hỏi cũng không nhiều lắm đâu."Cảnh sát phụ trách án tử này tức giận tạm dừng thẩm vấn, ra cửa phòng bệnh đến cửa sau uống một chai nước mát.Ai cũng không thấy được, sau khi cảnh sát đi ra ngoài, một cái bóng đen xuất hiện ở ngay góc phòng âm u, khuôn mặt không chút thay đổi, đôi mắt xám trắng cứ lẳng lặng nhìn trừng trừng hai người già kia, dần dần nơi khóe mắt chảy ra hai hàng huyết lệ.Ở trường, Cố Diệp cứ thấp thỏm trong lòng. Cậu hồi hộp bấm tay tính toán, sắc mặt lập tức thay đổi, vừa hết tiết Cố Diệp đã chạy thẳng ra buồng điện thoại của trường: "Triệu Bằng Vũ, gửi số điện thoại cậu của cậu cậu qua cho tớ, sắp có chuyện không hay rồi."Triệu Bằng Vũ đã xuất viện nhưng phải nghỉ ngơi vài ngày để thân thể khỏe lên, đang chuẩn bị dọn đồ để đi học, vừa nghe giọng điệu của Cố Diệp thì lập tức chạy nhanh đến cửa sổ gọi vọng xuống dưới lầu: "Cậu út ơi, Cố Diệp tìm cậu này!"Úc Trạch đã bước một chân vào trong xe nhưng nghe vậy thì lại dừng một chút, vậy mà thật sự xoay người trở lại. Triệu Bằng Vũ thấy mà sửng sốt, từ khi nào cậu nhỏ dễ nói chuyện như vậy nhỉ?"Tôi là Úc Trạch."Cố Diệp vừa nghe thấy giọng của Úc Trạch thì nói vô cùng nhanh: "Anh Úc, quỷ nữ kia hẳn là bị kích động, em thấy cảm xúc của cô ta đã không thể khống chế được, cô ta thật sự sẽ giết người vô tội đấy. Trên người anh có mây tím, cô ta sẽ sợ anh, anh có thể đến chỗ cô ta xem thử không?"Vẻ mặt Úc Trạch bình tĩnh, trong lúc Cố Diệp đang chờ mong thì anh thản nhiên nói: "Được."Lúc này Cố Diệp mới nhẹ nhàng thở một hơi: "Cảm ơn anh! Vất vả cho anh quá! Ấy! Em sắp có tiết rồi, bái bai anh Úc ạ!"Úc Trạch nghe tiếng đầu dây bên kia sốt ruột cúp điện thoại thì bất đắc dĩ lắc đầu, vừa ra cửa đã gọi một cú điện thoại: "Tra cho tôi xem cha mẹ Lưu Xảo ở đâu, họ vừa làm chuyện gì."Hiện giờ, có thể kích động được Lưu Xảo chỉ có cha mẹ làm chuyện ác tâm với cô. Nhìn báo cáo chi tiết về cha mẹ Lưu Xảo trong tay, Úc Trạch lại gọi điện thoại: "Tìm cháu trai nhà Lưu gia, dẫn cả cha mẹ nó đến gặp tôi."Thao tác Úc Trạch vừa nhanh vừa chuẩn, anh hiểu rõ ngay suy nghĩ của Lưu Xảo. Lưu Xảo bị cha mẹ tổn thương, không khống chế được cơn giận sẽ muốn giết cháu trai mà hai người họ quan tâm nhất, nhưng khi trả thù thì lại phát hiện thằng bé đã bị đón đi rồi. Cô ta lại kỵ mây tím quanh người Úc Trạch nên không dám đi tìm anh, dưới cơn phẫn hận lại quay về bệnh viện, ác độc nhìn chằm chằm cha mẹ trên giường, mắt đỏ ngầu.Vì sao cha mẹ phải đối xử với cô như vậy? Bởi vì cô là con gái, trời sinh đã như thứ hàng hóa bán đi sao? Vì sao từ nhỏ đến lớn họ không thèm nhìn cô đến một cái? Vì sao cô làm bất cứ chuyện gì cũng không nhận được một ánh mắt hòa nhã từ cha mẹ? Vì sao phải bán cô đi để đổi lấy hạnh phúc cho gia đình? Họ có biết cảm giác bị đổ đầy nước và bùn nhão lạnh lắm không? Cái thứ cảm giác không thể hít thở được thật sự vô cùng khó chịu. Họ có biết cô làm ầm ĩ như vậy chỉ vì muốn họ phải hối hận, muốn họ đau lòng mà nhìn cô, vì sao, vì sao mãi mãi không thể nào có được?Lưu Xảo đi về phía cha mẹ, dừng ở giữa hai chiếc giường của họ. Cô ta vươn tay, một trái một phải bịt kín mũi miệng họ, nhìn hốc mắt hai lão già trừng lớn, tay chân giãy giụa mà không được, vẻ mặt khổ sở méo mó cực kỳ giống như vẻ mặt trước khi chết của cô, khóe miệng dần lộ ra một nụ cười quỷ dị. Giây phút này thật là vui vẻ.Ngày hôm sau khi y tá đến kiểm tra thì phát hiện hai ông bà đã chết trên giường bệnh, pháp y kiểm tra xác định chết do ngạt thở. Kỳ lạ chính là, khi kiểm tra camera thì không có ai đi vào phòng bệnh.Chuyện tốt là từ sau khi họ mất thì Cố Diệp không còn cảm ứng được quỷ khí của Lưu Xảo, tên thầy lởm đưa ra ý kiến kiếm người sống kết nhân duyên cũng bị kết án. Những ngày kế tiếp sóng yên biển lặng, Cố Diệp cũng yên tâm bắt đầu tập trung vào chuyện thi đại học.Chuyện Triệu Bằng Vũ cũng liên quan đến Úc Trạch, rất nhanh trong giới quyền quý truyền đi câu chuyện: Nan đề nhiều đại sư nổi tiếng không thể giải quyết được mà đứa trẻ Cố Diệp mười tám mười chín tuổi lại có thể lo liệu ổn thỏa. Sau khi về quê chữa khỏi đầu óc, cậu ba của Cố gia không những thi đứng đầu bảng mà còn có thể làm thầy đoán mệnh?Giới quyền quý giàu sang đều cảm thấy quá ảo diệu, không thể nào! Mãi đến khi nghe được tin đồn rằng cha mẹ Triệu Bằng Vũ tự đến cửa thăm hỏi Cố Đức Thành thì mới tin được, tất cả đều khiếp sợ vô cùng, lẽ nào cậu ba Cố gia vẫn ẩn mình mười tám năm nay? Cậu ta là một đứa trẻ, thế mà tâm cơ lại sâu như vậy? Rốt cuộc bà Cố đã làm gì với cậu ba để ép cậu ta thành cái dạng này? Tự nhiên mẹ kế lại bị người ta úp nồi một lần nữa.Cố Đức Thành lại lo lắng chuyện khác, rất nhiều người nói thầy phong thủy hay thầy đoán mệnh thì sẽ luôn khuyết đi một thứ gì đó trong sinh mệnh. Bây giờ Cố Diệp đã làm được những chuyện như vậy, lại còn càng lúc càng chuẩn xác, về sau có ảnh hưởng gì không? Nghĩ thế nào cũng khiến ông thấy không đành lòng."Về sau mấy chuyện này vẫn là đừng cho nó nhúng tay vào thì hơn." Cố Đức Thành lo lắng: "Nói nó chọn một chuyên ngành, tuyệt đối không để dính dáng đến mấy cái này nữa."Bà Cố là mẹ kế nên cũng không thế quyết định thay cho Cố Diệp mà chỉ hỏi: "Chi bằng thương lượng với thằng cả thằng hai một chút? Không phải hai đứa đó nói là chờ thằng ba thằng tư được nghỉ thì về chơi hai ngày à?"Cố Đức Thành trầm ngâm một chút: "Không được thì cho thằng cả dẫn nó du học, ở nước ngoài không ai tin mấy cái này của nó đâu."Bà Cố nghĩ đến tính tình khó xơi của Cố Diệp thì lén giấu hết đồ trang trí quý giá trong nhà đi. Cố Diệp chắc chắn sẽ không nghe theo sắp xếp của ông, đến lúc đó hai đứa anh kia trở về, với tính tình gian xảo của Cố Diệp hẳn sẽ đối đầu với cả hai người anh và cha cậu, khi đó chắc chắn sẽ là một hồi gà bay chó sủa. Bà Cố cân nhắc một chút đã cảm thấy kinh hãi, giấu luôn cả đồ có thể đánh người đi.loading...
Danh sách chương:
- Giới thiệu
- Chương 1: Tôi bấm tay tính toán, chị bị cắm sừng rồi
- Chương 2: Tôi không cần đứa con trai này!
- Chương 3: Để con gọi hồn ông nội lên
- Chương 4: Bị bạo lực học đường
- Chương 5: Cố Diệp này mang đến cảm giác hơi u ám
- Chương 6: Tôi đã nói đừng có lảng vảng nữa
- Chương 7: Đưa tiền! Không có tiền thì khỏi bàn
- Chương 8: Tới rồi, bắt cóc kìa
- Chương 9: Quỳ xuống, hô bái phục
- Chương 10: Lần đầu tiên gặp anh
- Chương 11: Chính nghĩa không bao giờ vắng mặt
- Chương 12: Thiên đạo luân hồi, ông trời sẽ bỏ qua cho ai
- Chương 13: Cứu một tên qua cầu rút ván
- Chương 14: Trời đổ mưa, đừng qua cầu
- Chương 15: Mệnh huyền nhất tuyến
- Chương 16: Thần tới giết thần, quỷ đến diệt quỷ
- Chương 17: Tam quan của anh Úc bỗng chốc đổ nát
- Chương 18: Vì sao con gái lại như thứ hàng hóa bán đi?
- Chương 19: Em trai cung cấp dịch, vụ, tận, cửa
- Chương 20: Còn ép nữa là em gọi hồn
- Chương 21: Có người muốn cả nhà dì ấy chết hết
- Chương 22: Đừng sợ, làm đi!
- Chương 23: Cậu ta còn sống à?
- Chương 24: Tôi bấm quẻ thấy ông lạnh rồi ha
- Chương 25: Anh Úc tới ăn không?
- Chương 26: Vì tiền mà bán con gái
- Chương 27: Đại chiến cướp dâu
- Chương 28: Cô ấy không gả thì ngươi gả!
- Chương 29: Trời má ơi, anh tôi bỏ trốn với trai rồi!
- Chương 30: Cố Diệp: Em muốn yêu người này!
- Chương 31: Quỷ Tướng đại ca, chào anh nhé!
- Chương 32: Chạy trần truồng hơn ngàn năm
- Chương 33: Đêm tối thăm dò đất quỷ
- Chương 34: Vụ tàn sát cực kỳ bi thảm
- Chương 35: Hay là thuê khách sạn nhé?
- Chương 36: Xu hướng tính dục là cả một vấn đề
- Chương 37: Showbiz kích thích quá đi!
- Chương 38: Vì gả cho hào môn
- Chương 39: Úc Trạch: Cha em thích gì vậy?
- Chương 40: Tôi đợi em ấy bốn năm thì có làm sao?
- Chương 41: Tết quỷ không đuổi tà ma thì sao gọi là tết quỷ được?
- Chương 42: Người Cố gia thì vẫn là người Cố gia
- Chương 43: Bạo lực Internet
- Chương 44: Trời mới biết là sẽ xảy ra chuyện gì
- Chương 45: Có phải giám đốc Úc 'bất lực' rồi không?
- Chương 46: Búp bê đáng yêu
- Chương 47: Tự mình lộ diện
- Chương 48: Con muốn tất cả chúng nó đều phải chết!
- Chương 49: Ta chọn tự sát!
- Chương 50 : Cứu người cứu quỷ khó cứu tâm
- Chương 51: Đừng để hối hận đeo bám cô cả đời này
- Chương 52: Cố đại sư 'bị ép' debut.
- Chương 53: Lại bắt nạt tui!
- Chương 54: Cho anh cơ hội theo đuổi em
- Chương 55: Quỷ nhỏ đuổi không đi
- Chương 56: Hot mạng 'Tôi không muốn làm loli'
- Chương 57: Sau này anh ấy phải để tớ nuôi rồi
- Chương 58: Chết rồi lại sống
- Chương 59: Thiếu
- Chương 60: Anh trai gì ơi, đến đây bàn chuyện nhân sinh đi ~
- Chương 61: Một người không còn hơi thở của sự sống
- Chương 62 Đứa bé xin giúp đỡ
- Chương 63: Trả lại cho em một người ba tốt
- Chương 64: Tôi đến gây chuyện nè, mau ra đây đi!
- Chương 65: Nhịn không được thì xử lý đi!
- Chương 66: Kẻ thù gặp nhau đỏ mặt tía tai
- Chương 67: Hot search của Cố đại sư không giảm tẹo nào
- Chương 68. Ông đây bước lên con đường mới
- Chương 69: Anh trai nhỏ, nhớ tới tìm em nha!
- Chương 70 Hoán đổi búp bê trong dân gian
- Chương 71 Phong thuỷ giết người
- Chương 72 Ngũ quỷ nâng quan
- Chương 73 Chú Cố, con muốn chăm sóc Cố Diệp cả đời
- Chương 74 Dưới gầm giường nhà tôi có quỷ!
- Chương 75: Đơn hàng tử thần đã được gửi
- Chương 76: Tra tới tận chân trời
- Chương 77: Có nguyên nhân ắt có hậu quả
- Chương 78: Có tiền mà không kiếm là đồ khốn kiếp
- Chương 79: Không thoát khỏi kiếp đào hoa
- Chương 80: Áo của Cố đại sư chịu không nổi
- Chương 81: Quả báo í a quả báo
- Chương 82: Xe buôn người
- Chương 83: Giết hết đám cặn bã này đi
- Chương 84: Linh hồn ma nữ gây rắc rối cho đoàn phim
- Chương 85: Đi, đi tìm mẹ Úc Trạch của con
- Chương 86: Kích thích quá
- Chương 87: Sống không bằng một con chim
- Chương 88: Anh mà không khóc thì coi như tôi thua
- Chương 89: Lòng người khó dò
- Chương 90: Chắn đao cho bạn
- Chương 91: Nhân tính vặn vẹo
- Chương 92: Bọn em thấy cô ấy ở kia
- Chương 93: Say rượu loạn tính
- Chương 94: Định tình
- Chương 95: Người trong cơ thể rốt cuộc là ai?
- Chương 96: Bảo vệ con trai hay con gái
- Chương 97: Không được thì gọi daddy thôi~
- Chương 98: Quỷ môn rộng mở
- Chương 99: Quá tội nghiệp
- Chương 100: Tiền có thể mua mọi thứ thật sao?
- Chương 101: Giày vò, mặc sức giày vò
- Chương 102: Á á! Chết hết rồi à!
- Chương 103: Đánh chết mày cái thằng cháu này!
- Chương 104: Phần mềm diệt virus thương hiệu đại sư Cố
- Chương 105: Không sợ tiểu nhân chân chính, chỉ sợ kẻ đạo đức giả
- Chương 106: Hỏi quỷ tra án
- Chương 107: Con gái của những người khác thì không phải là con người à?
- Chương 108: Là vàng thì sẽ sáng lên
- Chương109: Một ngày làm ba
- Chương 110: Không được, lại cháy nữa
- Chương 111: Lại có người tự sát
- Chương 112: Ai cũng là kẻ giết người
- Chương 113: Anh em tốt là phải đào mộ chung
- Chương 114: Ý! Hộp tro cốt của mình đẹp quá đi!
- Chương 115: Tôi không giỏi mắng chửi
- Chương 116: Bà là gì của anh ấy?
- Chương 117: Chúc bà sống lâu trăm tuổi, nửa đời cô độc
- Chương 118: Xác ướp công chúa và lịch sử tình cảm hỗn loạn
- Chương 119: Công chúa đi thật rồi!
- Chương 120: Để Cố Diệp đi quyến rũ nàng
- Chương 121: Cố Diệp là người đẹp rắn rết hại nước hại dân
- Chương 122: Nhìn một người sống dưới địa ngục
- Chương 123: Đây không phải bạo lực gia đình mà là âm mưu giết người!
- Chương 124: Em sẽ chiêu hồn
- Chương 125: Nghe lời hoặc chết
- Chương 126: Nói cho cả thế giới biết rằng anh yêu em
- Chương 127: Người yêu từ trong phim bò ra
- Chương 128: Tình sử hỗn loạn của công chúa xác ướp
- Chương 129: Nghiệt duyên mà, nghiệt duyên!
- Chương 130: Thả một cái rắm hại cả đội
- Chương 131: Giống như bắt sư huynh cậu
- Chương 132: Bách quỷ vây xem thầm khích lệ
- Chương 133: Rốt cuộc con có mấy người cha tốt?
- Chương 134: Một nhà ba người đi nhảy cầu
- Chương 135: Gông xiềng đạo đức nặng đến mức nào?
- Chương 136: Đứa bé chịu tội thay ai?
- Chương 137: Ông cụ đúng là ông cụ mà!
- Chương 138: Sau khi chết xuống địa ngục sẽ bị cắt lưỡi
- Chương 139: Đến đây nào, chế tạo nào ~
- Chương 140: Hôm nay Úc Trạch thật biết cách nói chuyện!
- Chương 141: Cố Diệp: Tử thần đi bộ
- Chương 142: Ngoại trừ khuôn mặt, em còn có cái gì?
- Chương 143: Cố Diệp: Đây là người yêu tôi
- Chương 144: Trong thoáng chốc nó trở thành con chó của tôi
- Chương 145: Chữa khỏi trăm bệnh
- Chương 146: Đào hố và đẩy nó xuống!
- Chương 147: Kiếp sau cho mi làm heo mẹ!
- Chương 148: Đúng là một trò chơi gia đình hạnh phúc
- Chương 149: Thứ mà đại sư Cố sợ nhất
- Chương 150: Có những người, tuyệt đối không thể đắc tội
- Chương 151: Dùng máu tươi của Cố Diệp, rửa sạch nổi nhục
- Chương 152: Một tên cũng không để lại, giết hết!
- Chương 153: Cố Diệp mới là con của trời
- Chương 154: Trận pháp huyết tanh
- Chương 155: Cách chết quỷ dị
- Chương 156: Ký tên
- Chương 157: Khi một đám người điên ở cùng một chỗ
- Chương 158: Sống lại
- Chương 159: Đầu đâu rồi? Đầu đâu rồi?
- Chương 160: Rốt cuộc kì tích ở đâu?
- Chương 161: Một người cũng không thể thiếu
- Chương 162: Rốt cuộc là ai?
- Chương 163: Mục tiêu của chúng ta là sao trời biển rộng
- Chương 164: Hôn sự
- Chương 165: Hôn lễ
- Chương 166: Kết thúc