Chương 212: Phân đen sẽ bay đi khi nó chuyển sang màu xám~
Tên gốc của chương: 黑化肥发灰会挥发 ~“灰” vừa có nghĩa màu xám vừa có nghĩa là tro bụi, mình để ‘chuyển sang màu xám’ có nghĩa là khi hóa thành tro và có màu xám nhé.——————————-Editor: Pingpong1105Bóng đen xâm nhập, trong hành lang hẹp dài tăm tối, hai bóng người vèo một tiếng xuyên qua không khí, chạy về phía trước.Đường Mạch và Phó Văn Đoạt vừa thấy Grea liền quyết định chạy trốn. Bọn họ không định động thủ cùng đối phương, họ vẫn chưa quên lần giao thủ với vị BOSS cao cấp này khi ở Hắc tháp tầng bốn lúc trước. Hiện giờ thực lực của hai người Đường Mạch tăng lên rất nhiều, nhưng đơn đả độc đấu vẫn không phải đối thủ của Grea. Cho dù hợp sức với nhau chỉ sợ vẫn không chiếm được chỗ tốt nào.Nhưng mà đây là một cái mê cung.Đường Mạch cầm viên dạ minh châu đang phát quang lên, chiếu sáng địa hình mê cung phía trước. Nhưng dù có di chuyển góc độ như thế nào thì cũng chỉ chiếu sáng được trong phạm vi mười mét. Đợi sau khi hai người chạy vào một cái hành lang, đi được năm bước mới phát hiện đây vậy mà là một cái ngõ cụt.Lễ phục màu đỏ thẫm do tư thế chạy cấp tốc mà bay ngược về phía sau, Grea tay phải nắm gậy chống, tay trái còn cực kỳ tao nhã đặt trên mũ dạ của mình, không để nó bị gió thổi bay. Tốc độ của hắn ta không hề chậm hơn so với hai người Đường Mạch, sau khi phát hiện chạy nhầm vào ngõ cụt, Đường Mạch và Phó Văn Đoạt quay đầu muốn chạy ra, đáng tiếc Grea đã đuổi đến rồi.Hai người liếc mắt nhìn nhau, bỗng nhiên cùng lúc lao đến, chia ra tấn công hai sườn trái phải của Grea.Grea giơ đoản trượng lên chặn lại cây dù nhỏ của Đường Mạch. Bên khác đá chân trái, phản lại Phó Văn Đoạt.Đoàn trưởng tóc vàng của Gánh xiếc thú mỉm cười: “My lady, vừa gặp đã động thủ rồi, như vậy có vẻ không hay cho lắm.”Phó Văn Đoạt thản nhiên nói: “Lấy đầu của bọn ta sao?”Hai mắt Grea sáng ngời: “Ta có vinh hạnh đó không?”Đường Mạch cười lạnh: “Đến mà thử.”Cây dù nhỏ hồng nhạt lạch cạch một tiếng mở ra, bị chủ nhân của nó vung lên không trung, rồi lại lấy một tốc độ hoàn toàn không phù hợp với vật lý mà hạ xuống thật mạnh. Càng hạ xuống, tốc độ của nó càng nhanh. Mũi dù ‘dịu dàng’ hướng đến đầu của Grea, khiến hắn ta biến sắc.Nếu đây là cây dù nhỏ của Bà ngoại Sói, Grea sẽ chẳng bao giờ coi trọng nó. Nhưng thứ này đã trải qua một lần gia công của Schrödinger.Schrödinger là nhà khoa học được hoan nghênh nhất thế giới Hắc tháp, nó nhìn qua rất không đáng tin cậy, nhưng tác phẩm lại cực kỳ có uy tín. Grea không dám chủ quan, hắn ta lùi ba bước về phía sau, tránh đòn tấn công của cây dù nhỏ, cũng lấy đoản trượng đánh lại. Gậy chống và cây dù nhỏ va chạm với nhau, Grea cảm nhận được sức nặng truyền đến qua cổ tay, kinh ngạc nói: “Là như vậy sao?”Hắn ta nghĩ cây dù này đã mạnh hơn, có lẽ là đạo cụ hiếm có!Đây vốn sẽ không là đạo cụ hiếm có, kể cả khi được Schrödinger cường hóa, cùng lắm chỉ có thể là đạo cụ hoàn mỹ thôi. Nhưng như vậy cũng đủ rồi, Đường Mạch bắt lấy cây dù nhỏ bị đánh bay, lấy ra đạo cụ hiếm có viên dạ minh châu nam châm. Quả nhiên, gấy chống của Grea bị hút thẳng tắp đến chỗ dạ minh châu.Nhưng nó không bay đến ngay lập tức.Một tay Grea nắm gậy chống, đè đầu còn lại của cây gậy vào tường, không để nó bị hút đi. Tầm mắt hắn ta dừng lại nửa giây trên dạ minh châu, lại nhìn sang đoản trượng của mình. “Hút kim loại à?” Ngay sau đó, người dưới lòng đất tóc vàng vung tay phải xuống, chặt đứt toàn bộ trang sức hoàng kim khắc hoa văn trên tay nắm của gậy.Khối vàng bị hút đến chỗ dạ minh châu, mí mắt Grea giật lên vì đau. Hắn ta vừa ngẩng đầu đã thấy Đường Mạch cùng Phó Văn Đoạt mượn dịp này chạy vòng qua hắn, thừa cơ chạy trốn.Grea nghiến răng: “Đường Mạch! Phó Văn Đoạt!”Tiếp tục đuổi theo.Mấy cuộc đuổi bắt kiểu này cũng chẳng lạ lùng gì trong mê cung của Noah.Bạch Nhược Dao lần đầu tiên cảm thấy mình đen như vậy, anh ta dùng hết sự may mắn rồi hay sao mà lại đụng phải Bà ngoại Sói cơ chứ! Ngay một giây khi nhìn thấy đối phương, Bạch Nhược Dao đã nhận ra đây chính là quái vật Bà ngoại Sói cực kỳ nổi tiếng trong thế giới Hắc tháp.Nếu hỏi BOSS có thực lực mạnh nhất trong Vương quốc dưới lòng đất là ai thì sẽ không thể kết luận. Trong tin tức mà Bạch Nhược Dao lấy được, có người chơi cho rằng ông già Noel mạnh nhất, có người cho rằng Vương hậu Hồng Đào mạnh nhất, người khác lại bảo Đoàn trưởng Gánh xiếc thú mới là người mạnh nhất. Nhưng nếu trong thế giới Quái vật, quái vật mạnh nhất chỉ có một, thì đó hẳn là Bà ngoại Sói.Mẹ nó.Thấp giọng chửi một câu, Bạch Nhược Dao không quay đầu liền chạy vèo về phía trước. Nếu Đường Mạch thấy một màn này có khi phải kinh ngạc mà thán phục, không nghĩ Bạch Nhược Dao còn có thể chạy nhanh như vậy. Con người không bị ép tới đường cùng thì sẽ không biết bản thân có bao nhiêu tiềm năng.Nhưng Bạch Nhược Dao vẫn còn may chán. Trong tin tức anh ta lấy được không có điều này, nhưng giữa các BOSS tầng một của thế giới Hắc tháp, Bà ngoại Sói có tốc độ chậm nhất. Nếu bây giờ anh ta gặp phải Vương hậu Hồng Đào, anh ta căn bản không có cơ hội chạy trốn mà sẽ lập tức bị đối phương xé thành mảnh nhỏ.Peter Pan đang múa may lưỡi hái khổng lồ, ông già Noel cưỡi xe trượt tuyết phóng lung tung trong mê cung, vừa hô mình sẽ không làm tổn thương những đứa nhỏ, rồi lại thưởng thức cảnh các người chơi bị tông ngã lộn nhào. Còn có Vương hậu Hồng Đào bạo lực, cùng mèo đen nhỏ Schrödinger được người máy quản gia ôm trong lòng. . . . . .Mê cung của Noah như một cái thành trì khổng lồ, hai mươi chín người chơi bị nhốt trong đó, chịu đựng cuộc truy đuổi của đám quái vật Hắc tháp sau lưng.Đường Mạch và Phó Văn Đoạt lại vòng qua một ngã rẽ, Grea càng ngày càng gần bọn họ.Lúc này, Đường Mạch bỗng nhiên thấy dưới chân tường của mê cung, một cái rương màu đen đặt gọn gàng trên mặt đất. Hắn cùng Phó Văn Đoạt liếc nhau, hai người vừa dùng toàn lực chạy trốn, vừa bất động thanh sắc tới gần cái rương. Sau khi thấy rõ ràng hai dòng chứ trên rương. . . . . .Đường Mạch: “. . . . . .”Phó Văn Đoạt: “. . . . . .”Chỉ thấy trên cái rương nhỏ có treo một cái bảng trắng, bề mặt được viết bằng bút đen—-『 Cuộc sống có trí tuệ mới có giá trị để cứu vãn. 』『 Phân đen sẽ bay đi khi nó chuyển sang màu xám.』Cái vẹo gì đây!Đường Mạch hiểu cái rương này được đặt ở đây thì tuyệt đối không phải thứ bình thường. Nhưng Grea rất nhanh đã đuổi đến sau lưng rồi, hai người không có thời gian dừng lại để cẩn thận xem xét điểm đặc biệt của cái rương. Phó Văn Đoạt xoay người muốn mang cái rương đi, nhưng tay anh vừa chạm đến nó liền bị văng ra. Anh ngẩng đầu: “Không lấy được.”Đường Mạch cũng lập tức thử lại.Một lá chắn vô hình che bên ngoài chiếc rương, khiến hai người không thể chạm vào nó.Grea chỉ còn cách bọn họ không đến hai mươi mét, Đường Mạch quyết định thật nhanh, hô: “Phân đen sẽ bay đi khi nó chuyển sang màu xám!”“Ding dong! Trung Quốc khu 1 người chơi Đường Mạch thành công mở ra rương kho báu số 104.”Đường Mạch làm sao có thời gian quan tâm xem đây là thứ gì, hắn ôm lấy cái rương rồi chạy đi. Vừa chạy vừa mở nắp rương. Một cục đường hình tròn màu hồng đột nhiên nhảy ra trước mặt hắn, Đường Mạch vươn tay chộp lấy—-【Đạo cụ: Viên đường dính nước miếng của Noah】【Người sở hữu: Đường Mạch】【Phẩm chất: bình thường】【Cấp bậc: cấp 1】【Lực công kích: bình thường】【Công năng: Hô lớn một câu “Noah ơi cứu ta”, viên đường sẽ tự động phồng to, thẳng đến khi nào đường kính bằng với chiều rộng hành lang của mê cung của Noah thì thôi.】【Hạn chế: Chỉ có thể sử dụng một lần.】【Ghi chú: Đây là một viên đường thần kỳ, liếm nó một cái là ngươi có thể hôn gián tiếp với Noah tiên sinh vĩ đại.】Đường Mạch không chút do dự hô: “Noah ơi cứu ta!” Vừa dứt lời, hắn quăng cục đường về phía sau.Viên đường tròn màu hồng trở thành một quả bóng lớn trong không trung, rầm một tiếng nện lên mặt đất, kẹt giữa mê cung. Đỉnh của viên đường chạm tới trần nhà không thể nhìn thấy của mê cung, trái phải gắt gao ép chặt hai vách tường của hành lang. Grea nhanh chóng phanh lại, dừng trước viên đường hình tròn. Hắn ta muốn đi từ hai bên trái phải cũng không thể, mê cung của Noah đã được Hắc tháp bảo vệ, tất cả kiến trúc đều không thể phá hủy. Đường ra duy nhất chỉ có cách đánh tan viên đường này,Viên đường phồng lên, nước miếng trên đó cũng nhiều gấp mấy lần. Grea ngửi được mùi nước dãi thum thủm trên viên đường, mặt nhất thời đen như đít nồi. Hắn ta nghe thấy tiếng bước chân ngày càng xa của Đường Mạch và Phó Văn Đoạt, khóe miệng giật giật cười một tiếng: “Ha hả, Noah.” Tiếp theo, hắn nâng đoản trượng lên, một đòn đập nát viên đường kia.Grea ghét bỏ lau khô nước miếng dính trên gậy chống, nhanh chóng tiếp tục đuổi theo.Bên kia, vô số lần Bạch Nhược Dao đã suýt bị Bà ngoại Sói tóm được, lại vô số lần mà thoát thân. Anh ta bắt đầu kiệt sức, nụ cười đã sớm không còn duy trì trên khuôn mặt. Đúng lúc này, anh ta thấy một cái rương đen sì đang nằm trên mặt đất xa xa. Hai mắt anh ta sáng ngời, chạy đến, vừa cúi đầu thì thấy.『 Hắc tháp cảm thấy tội lỗi của nhân loại rất lớn, ngày nào bọn họ cũng nghĩ về điều ác.』『 Cá chép đỏ, cá chép xanh và lừa』Bạch Nhược Dao: “. . . . . .”Cái trò hề gì đây!Một đống rương hòm màu đen xuất hiện trên đường chạy trốn của nhóm người chơi.Các chữ cái mà người chơi nhìn thấy không giống nhau, có người chơi nhìn thấy dòng chữ trên rương là tiếng Anh, có người lại thấy là tiếng Nhật, còn có người thấy tiếng Trung. Trong mê cung đều là các người chơi cường đại trên toàn cầu, bọn họ nháy mắt đã hiểu được cách dùng của mấy cái rương, nhưng dưới sự đuổi giết của quái vật Hắc tháp, rất nhiều người không kịp nói ra nhiễu khẩu lệnh (*) để lấy rương đã buộc phải chạy về phía trước.(*) Nhiễu khẩu lệnh (vè khó đọc): mấy vè mà đọc hay bị líu lưỡi, hiểu đơn giản là mấy câu trên rương có cách phát âm khó, dễ bị sai, một ví dụ tiếng Anh nè:She sits on a seat. She sees a ship at the sea. She smiles a shy smile. She says that she’s so shy.Đây cũng là kiểu 1 trò chơi dân gian của Trung Quốc, người ta phải đọc câu chỉ định (nhiễu khẩu lệnh) thật nhanh và không ngắc ngứ, phát âm sai.Phiên âm câu trên rương của Đường Mạch và Bạch Nhược Dao.-Của Đường Mạch: Hēi huàféi fā huī huì huīfā.-Của Bạch Nhược Dao: Hóng lǐyú yǔ lǜ lǐyú yǔ lǘ.Mộ Hồi Tuyết thân là một người Quảng Đông, trời sinh phát âm hay bị líu lưỡi. Nhìn thấy mấy nhiễu khẩu lệnh này, mặt cô ta tái mét. Sau lưng cô là ông già Noel lái xe trượt tuyết vừa hô lớn “Đừng chạy a đứa nhỏ, ông già Noel sẽ không làm ngươi bị thương”, vừa tông bay những người khác.Ông già Noel quả thật sẽ không cố ý giết người chơi, nhưng nếu xe trượt tuyết của ông ta không cẩn thận chèn vào ngươi, đâm phải ngươi, vậy thì cũng không phải lỗi của ông già Noel nha.Lại đụng phải một cái rương, Mộ Hồi Tuyết cúi đầu nhìn: “. . . . . .”Đúng lúc này, một thanh âm khàn khàn nặng nề vang lên bên cạnh cô ta. Mộ Hồi Tuyết quay đầu thì thấy Andre đang nhìn chằm chằm dòng chữ trên cái rương, thành thành thật thật phun ra một chuỗi nhiễu khẩu lệnh bằng tiếng Nga, sau đó ôm rương bỏ chạy. Chạy rồi chạy, gã quay đầu kỳ quái nhìn Mộ Hồi Tuyết: “Ni không chạy à?”Mộ Hồi Tuyết: “. . . . . .”Lần đầu tiên cô ta oán hận vì tiếng Trung là tiếng mẹ đẻ của mình.Tiếng phổ thông cực kỳ khó, nếu đây là tiếng Nga, cái chuỗi câu Andre vừa nói kia cô hoàn toàn có thể nói được!Không sai, người chơi khác nhau thì chữ cái nhìn được trên rương cũng khác nhau.Một đường chạy trốn, Đường Mạch cùng Phó Văn Đoạt gom được bốn cái rương. Hai người bọn họ một phương Bắc một phương Nam, vừa vặn bù trừ cho nhau. Phần lớn các nhiễu khẩu lệnh hai người chỉ liếc mắt là có thể nói ra, số lần nói không trúng rất ít, mà sau đó Phó Văn Đoạt cũng có thể điều chỉnh lại rất nhanh, nói ra nhiễu khẩu lệnh chính xác rồi mang rương đi.Đạo cụ trong rương có khi có thể ngăn cản cuộc đuổi giết của Đoàn trưởng Gánh xiếc, có khi chỉ là vũ khí với tính công kích bình thường. Có cái dùng được, có cái bị phá hỏng, nhưng Grea từ đầu đến cuối vẫn không thể đuổi kịp bọn họ.Lại gặp một cái rương nữa, Đường Mạch cúi đầu nói ra nhiễu khẩu lệnh của rương, mở nó ra.【Đạo cụ: Bồn tắm bong bóng yêu thích của Noah】【Người sở hữu: Đường Mạch】【Phẩm chất: bình thường】【Cấp bậc: cấp 2】【Lực công kích: Không có】【Công năng: Xoa nắn miếng bọt biển này thật mạnh, chà xát ra bong bóng. Đụng vào bong bóng là có thể tiến vào bong bóng. 】【Hạn chế: Bọt biển chỉ có thể sử dụng một lần, hiệu quả của bong bóng là ba phút, hết giờ tự động biến mất. 】【Ghi chú: Mỗi ngày Noah đều phải tắm rửa sạch sẽ thơm ngào thơm ngạt, phu nhân của hắn cũng không thể hiểu nổi, chồng mình ngày nào cũng sửa soạn rồi ra ngoài, rốt cuộc là muốn đi gặp ai.】Hai mắt Đường Mạch sáng lên, hắn nhanh chóng chà xát miếng bọt biển. Bọt biển rất nhanh đã rỉ ra một cái bong bóng, Đường Mạch kéo tay Phó Văn Đoạt chạm vào bong bóng. Chỉ nghe lách cách một tiếng, giống như là bong bóng phát ra thanh âm, cả người Phó Văn Đoạt bị hút vào bên trong. Bong bóng khổng lồ bao lấy Phó Văn Đoạt, vừa va vào mặt tường vừa nhanh chóng lướt đi, tốc độ thậm trí nhanh gấp đôi so với bọn hắn khi chạy trốn!Đường Mạch cũng nhanh chóng tiến vào bong bóng, hai người lấy nó làm phương tiện giao thông, rất nhanh đã bỏ lại Grea ở phía sau.Đường Mạch quay đầu, nhìn thấy thân ảnh của người dưới lòng đất tóc vàng càng ngày càng nhỏ, cuối cùng hắn ta đứng tại chỗ, lẳng lặng nhìn hai người họ. Tựa hồ cảm thấy đuổi không kịp nữa, Grea trầm mặc nhìn bọn họ trong chốc lát, sau đó đè mũ dạ, khóe miệng hơi ngoéo một cái, xoay người chạy quay về.Đường Mạch nhẹ nhàng thở ra.Hiệu quả của bong bóng biến mất, hai người Đường Mạch tiếp tục lọ mọ trong mê cung tối đen.Dọc đường đi bọn họ thu được rất nhiều đạo cụ, có bàn chải đánh răng của Noah, dụng cụ bấm móng tay của Noah, tóc của Noah, thậm chí còn có quần lót Noah từng mặc.Bọn họ cẩn thận đi lại trong mê cung, một khi nghe thấy tiếng bước chân của quái vật liền nhanh chóng chạy đi, chờ đối phương rời khỏi mới xuất hiện lại. Đường Mạch phát hiện tần suất bọn họ gặp được rương đen càng ngày càng cao, cũng càng ngày càng ít đụng phải quái vật.Đi được tầm nửa giờ, Đường Mạch dừng lại bước chân, tập trung nghe trong chốc lát.“Anh nghe thấy tiếng gì không?”Phó Văn Đoạt lắng nghe một lát, dừng chân: “Tiếng nước?”Tiếng nước kia càng ngày càng vang, ban đầu nếu không tĩnh tâm căn bản sẽ không nghe thấy, bây giờ kể cả khi hai người bắt đầu chạy trốn, cũng có thể nghe được một âm thanh nước chảy tí tách.Trong lòng Đường Mạch dâng lên một cỗ dự cảm không rõ, hắn cảm thấy tiếng nước kia có chỗ nào đó không đúng.Lúc này, hai người vòng qua ngã rẽ, lại gặp một cái rương. Lúc trước khi bọn họ bị Grea đuổi theo, chạy nửa ngày mới nhìn thấy một cái rương. Bây giờ bước ba bước là có thể nhìn thấy một cái, số rương hòm tăng lên nhiều vô số.Đường Mạch bước lên trước muốn lấy rương, Phó Văn Đoạt bỗng nhiên nói: “Không ổn!”Đường Mạch quay đầu nhìn anh.“Đoàn trưởng Gánh xiếc là do không đuổi kịp chúng ta nên mới chạy sao?Đường Mạch sửng sốt, hắn nghĩ nghĩ, trợn to hai mắt: “Hắn cảm thấy chúng ta hẳn sẽ chết, cho nên mới không đuổi theo chúng ta nữa?”Phó Văn Đoạt: “Là thứ gì khiến hắn cảm thấy hai chúng ta chắc chắn sẽ chết, căn bản không cần hắn ra tay.”Hai người nhìn nhau chăm chú, ngay sau đó, trăm miệng một lời—-“Không thể rời khỏi mê cung!”Tác giả có lời muốn nói:Mộ Hồi Tuyết: Nhân gian không đáng:)
loading...
Danh sách chương:
- Chương 1: Hắc Tháp Xuất Hiện
- [C2+3] - Trò chơi 1: Rốt cuộc là ai trộm sách của ta (Part 1)
- [C4+5] - trò chơi 1: Rốt cuộc là ai trộm sách của ta (Part 2)
- Chương 6: rốt cuộc là ai trộm sách của ta (Part 3)
- Chương 7: Hơn 6 tỷ người biến mất
- [C8+9+10]: Dị năng của Đường Mạch
- [C11+12]: Trò chơi sinh tồn 7 người (1)
- [13+14]: Trò chơi sinh tồn 7 người (2+3 )
- Chương 15: Trò chơi sinh tồn 7 người (4)
- [16+17]: Trứng Gà Tây và "Người lạ"
- Chương 18: Cuộc chiến với 3 kẻ "lén qua sông" (1)
- Chương 19: Cuộc chiến với 3 kẻ "lén qua sông" (2)
- Chương 20: Tác dụng của Trứng Gà Tây
- Chương 21: Phó bản Cờ tỷ phú Mario (1)
- Chương 22: Phó bản Cờ tỷ phú Mario (2)
- Chương 23: Phó bản Cờ tỷ phú Mario (3)
- Chương 24: Tổ chức dị năng "Attack"
- Chương 25: Quái nhân Que Diêm
- Chương 26: Phó bản - Giết chết Bill trong 20 phút
- Chương 27: Phó bản - Giết chết Bill trong 20 phút! (Part 2)
- Chương 28: Đường Mạch công tháp Tầng 1 (Part 1)
- Chương 29: Đường Mạch công tháp Tầng 1 (Part 2)
- Chương 30: Đường Mạch công tháp Tầng 1 (Part 3)
- Chương 31: Đường Mạch công tháp Tầng 1 (Part 4)
- Chương 32: Đường Mạch công tháp Tầng 1 (Part 5)
- Chương 33: Đường Mạch công tháp Tầng 1 (Part 6)
- Chương 34: Chiến đấu với Thực Nhân Ma (Part 1)
- Chương 35: Chiến đấu với Thực Nhân Ma (Part 2)
- Chương 36: Chiến đấu với Thực Nhân Ma (Part 3)
- Chương 37: Chiến đấu với Thực Nhân Ma (Part 4)
- Chương 38: Phó bản - Merry Christmas (Part 1)
- Chương 39: Phó bản - Merry Christmas (Part 2)
- Chương 40: Phó bản - Merry Christmas (Part 3)
- Chương 41: Phó bản - Merry Christmas (Part 4)
- Chương 42: Phó bản - Merry Christmas (Part 5)
- Chương 43: Phó bản - Merry Christmas (Part 6)
- Chương 44: Phó bản - Merry Christmas (Part 7)
- Chương 45: Tháp Đen 2.0 (1)
- Chương 46: Tháp Đen 2.0 (2)
- Chương 47: Tháp Đen 2.0 (3)
- Chương 48: Tháp Đen 2.0 (4)
- Chương 49: Tháp Đen 2.0 (5)
- Chương 50: Phó bản Thợ Giày Sắt (1)
- Chương 51: Phó bản Thợ Giày Sắt (2)
- Chương 52: Phó bản Thợ Giày Sắt (3)
- Chương 53: Phó bản Thợ Giày Sắt (4)
- Chương 54: Phó bản Thợ Giày Sắt (5)
- Chương 55: Công tháp Tầng 2 (1)
- [c56+57] - Công tháp Tầng 2 (2+3)
- Chương 58: Công tháp Tầng 2 (4)
- Chương 59: Tôi là Phó Văn Thanh
- Chương 60: Bạch Nhược Dao, anh sẽ bị nó thiêu sống đến chết
- Chương 61: Sẽ không thật sự là con trai anh đấy chứ ?!!
- Chương 62: ...... Vết thương lòng ?!
- Chương 63+64
- Chương 65: Đánh dã chiến, không thành vấn đề !
- Chương 66: Cậu lấy tên Victor đi
- Chương 67: Sự khinh bỉ đến từ các vị trinh thám
- Chương 68: Nếu muốn xem bản đồ, trên đầu phải mang một chút sắc xanh nha
- Chương 69: Là mình điên, hay B tiên sinh điên đây ?
- Chương 70+71
- Chương 72: 3 + 4 = 5. Đây chính là định lý Pitago
- Chương 73: Bọn họ chính là Phó Văn Đoạt và Đường Mạch!
- Chương 74: Đi thôi, đi Bắc Kinh
- Chương 75: Đường Đường:... Nhưng hắn là GAY mà!
- Chương 76+77
- Chương 78: Đường Mạch cảm nhận sâu sắc hắn tựa như một người bạn gái đang khoe đ
- Chương 79: Toàn Thế giới Quái Vật đều biết, tính tình của nó không tốt như chị
- Chương 80: Tổ công lược Nam Kinh, Tiêu Quý Đồng
- Chương 81: Hài tử điên cuồng sát mẫu thân
- Chương 82: Nhìn như có thể dùng cách giết hại đồng bạn để thông quan trò chơi, n
- Chương 83: Trình tự chính xác ?
- Chương 84: Phó Văn Đoạt nhất định phải chết
- Chương 85: Năm phút trước nó vẫn là một con gà tây sống sờ sờ, còn biết nói tiến
- Chương 86: Năm mới vui vẻ
- Chương 87: Con mẹ nó, cậu ta chẳng phải chính là tên B tiên sinh đáng chết ngàn
- Chương 88: Tôi tên là Phó Văn Tiên
- Chương 89+90
- Chương 91+92
- Chương 93: "Cậu...... Cậu sao lại có thể có được nhiều dị năng như vậy?!"
- Chương 94+95
- Chương 96: "Dưới đáy hồ Này, cậu đoán có bao nhiêu thi thể?"
- Chương 97: Con mẹ nó Phó Văn Đoạt, anh là tên lừa đảo !!!
- Chương 98+99
- Chương 100: Sự đồng điệu giữa hai tâm hồn khiến Đường Mạch cảm thấy bị mê luyến
- Chương 101: Ngày 15 tháng 3 năm 2018, phiên bản Hắc tháp 3.0 chuẩn bị online
- Chương 102: "Leng keng! 21.420.000 người chơi thành công tái nhập trò chơi..
- Chương 103+104
- Chương 105: "Hỏi anh Đường Mạch của em đi."
- Chương 106: Ver
- Chương 107: Hắc tháp : Ta hãm hại chính là ngươi đó !
- Chương 108+109
- Chương 110+111
- Chương 112: Chạy mau ! Mosaic lại đang phóng hảo trên thảo nguyên rồi, cứu mạng
- Chương 113: Tê tê, hắn thật đáng yêu a ~
- Chương 114+115
- Chương 116: Một chén canh và một con cú mèo thì rốt cuộc có thể tồn tại chân lý
- Chương 117+118
- Chương 119+120
- Chương 121: Boss Hắc tháp? Đường Mạch ~~
- Chương 122+123
- Chương 124: Hắc tháp thích ngươi, Hắc tháp thích ngươi
- Chương 125+126
- Chương 127+128
- Chương 129: Sứa bất tử
- Chương 130+131
- Chương 132+133
- Chương 134: Victor ? Ma Đường
- Chương 135: "Ngươi lại dám lười biếng không đọc sách, Mosaic!!!"
- Chương 136: Lựa chọn sống sót hay lựa chọn đứa nhỏ ? Đây là một vấn đề nan giả
- Chương 137: Mosaic : Ngươi cầu xin ta đi !
- Chương 138: Cậu là cái thá gì ?
- Chương 139: Đây chính là tính công bằng của trò chơi !
- Chương 140: Đường Mạch, giúp tôi...
- Chương 141: "Họ Đường kia, cậu cmn lại chơi tôi một vố !!!"
- Chương 142: Nụ hôn đầu của Đường Mạch ~
- Chương 143: Người đứng thứ 89 trên Bảng xếp hạng thời gian ~
- Chương 144: Cuộc cách mạng thời gian
- Chương 145: "Phó thiếu tá, vậy chúng ta hiện tại có tính là đã rất quen thuộc nh
- Chương 146+147
- Chương 148+149
- Chương 150+151
- Chương 152+153
- Chương 154: Em ở trong lòng tôi
- Chương 155+156
- Chương 157+158+159
- Chương 160+161
- Chương 162+163
- Chương 164+165
- Chương 166+167+168
- Chương 169: Cập nhật phiên bản 4.0 ~ Trò chơi của Eve ~
- Chương 170+171
- Chương 172: Ứng cử viên Eve
- Chương 173: Thí nghiệm Darwin
- Chương 174: Hiện tại chúng tôi quyết định thông qua.
- Chương 175: Quả bí đỏ nhỏ của cô bé lọ lem
- Chương 176+177
- Chương 178+179
- Chương 180+181
- Chương 182+183
- Chương 184: Phố Buôn Bán Kỳ Thú của ông già Noel
- Chương 185: Con riêng của Hắc tháp.
- Chương 186+187
- Chương 188: Ha ha ha ha, chiến đầu đi, chiến đấu đi!
- Chương 189+190
- Chương 191: Người thần kinh có tư duy rộng mở, trẻ thiểu năng có thật nhiều niềm
- Chương 192: Bạch Nhược Dao, anh đang cầu xin tôi sao?
- Chương 193: Thông quan đại diện cho thắng lợi?
- Chương 194: Sống chết do số, cá lớn nuốt cá bé
- Chương 195: Phó thiếu tá, anh thả tôi ra đi
- Chương 196: Bốn tháng trước, ta đã chính tay giết người kia
- Chương 197: Hắc tháp cập nhật phiên bản 4.5 ~
- Chương 198: Nhân viên hải quan~
- Chương 199: Đội hải quan cùng đội quái vật~
- Chương 200: Kinh hỉ ~
- Chương 201: Bọn chúng chính là nhân loại!
- Chương 202: Số người ta từng giết còn nhiều hơn số cơm ngươi từng ăn!
- Chương 203: Trò chơi rượu chuối vàng bạc dưới dòng sông ảo tưởng
- Chương 204: Ta muốn giết hắn.
- Chương 205: Ta còn là người yêu của anh ấy.
- Chương 206: Vòng eo A4~
- Chương 207: Thanh niên tóc đen kéo cổ nam nhân xuống, đặt trên môi anh một nụ hô
- Chương 208: Cưỡng chế công tháp~
- Chương 209: Dị năng của tôi không hề yếu hơn cô ta.
- Chương 210: Tái tổ hợp gien (H)
- Chương 211: Cuộc sum họp vui vẻ~
- Chương 212: Phân đen sẽ bay đi khi nó chuyển sang màu xám~
- Chương 213: Lý lẽ sai trái, ta bác bỏ!
- Chương 214: Bữa tối trên tàu cứu nạn của Noah.
- Chương 215: Biệt thự bão tuyết~
- Chương 216: Phiếu đỏ và phiếu trắng~
- Chương 217: Một mảnh hắc khí sâu không thấy đáy.
- Chương 218: Phàm nhân chết cuối cùng.
- Chương 219: Các vị, có muốn thông quan không?
- Chương 220: Báo thù?
- Chương 221: Khi ta viết xuống những dòng này, Đường Mạch đã ăn Phó Văn Đoạt rồi.
- Chương 222: . . .Thật ra, anh ta đã trả lại ân tình cho tôi rồi.
- Chương 223: Đồ nướng của ta đâu!
- Chương 224: Đang trở về địa cầu.
- Chương 225: Một hồi trò chơi Hắc tháp cuối cùng, chúc các vị ngoạn gia chơi vui
- Chương 226: Nước mắt của người thiếu nữ đôi khi sẽ khiến họ thêm xinh đẹp hơn.
- Chương 227: Thiếu nữ Vương Tiểu Điềm trọc đầu~
- Chương 228: Người giàu nhất ở Vương quốc dưới lòng đất là ai?
- Chương 229: Thể lực của Phó Văn Đoạt thật là thật là tốt. . .
- Chương 230: Ngày 19 tháng 6 năm 2018, 2118 tòa tháp ngẫu nhiên đã biến mất
- Chương 231: Thật ra hôm nay ánh trăng cũng rất đẹp
- Chương 232: Deer, ta trở về rồi.
- Chương 233: Hai tên A tiên sinh và B tiên sinh chết tiệt!
- Chương 234: Được, tối nay ăn đầu thỏ cay thôi.
- Chương 235: Thịt kho tàu làm từ khách lén qua sông!
- Chương 236: Đêm đến rồi.
- Chương 237: A, sao ngươi có thể làm ta bị thương, ngươi là công chúa Bạch Tuyết
- Chương 238: Năm tòa Hắc tháp~
- Chương 239: Cô bé bán diêm~
- Chương 240: Ding dong! Ngày 25 tháng 6 năm 2018, nhân loại online!
- Chương 241- Phiên ngoại 1: Ngày trái đất tàng hình (thượng)
- Chương 242- Phiên ngoại 2: Ngày trái đất tàng hình (hạ)
- Chương 243- Phiên ngoại 3: Còn tồn tại là còn hợp lý (thượng)
- Chương 244- Phiên ngoại 4: Còn tồn tại là còn hợp lý (trung)
- Chương 245- Phiên ngoại 5: Còn tồn tại là còn hợp lý (cuối)