Chương 26: Thuốc giả hại người?! Tìm hiểu một chút
"Hoàng thượng, hoàng thượng người làm sao vậy? Tại sao lại phải trốn? Người muốn đi đâu?" Hồng Tụ hoang mang kéo lại Tiêu Dư An đang lục tung xung quanh. Tiêu Dư An dừng lại động tác, bình tỉnh mà nhìn lại châu báu vừa moi ra trên tay mình. Đúng vậy, hắn có thể đi đâu? Tiêu Dư An ổn định lại tinh thần, đứng dậy, ngữ khí như tìm chết hỏi Hồng Tụ: "Ngươi đã đối với hắn làm những gì?" Hồng Tụ níu chặt môi dưới, hai tay giao ở trước bụng, cúi đầu đáp: "Hồi hoàng thượng, nô tỳ vốn là dự định muốn dạy dỗ tốt cho hắn làm thế nào để hầu hạ hoàng thượng, nhưng mà vẫn chưa kịp làm gì, cho nên hôm nay chỉ có thể trút thuốc trước tiên." "Vậy vết roi là do chuyện gì?" "Trong lúc giới nghiêm ban đêm, hắn tự ý đi lại quanh quẩn trong Cảnh dương cung, cho nên bị phạt." "Ngoài những thứ này thì sao?" "Hết rồi." Tình hình hình như vẫn còn có thể cứu được!! Mâu thuẫn chủ yếu bây giờ là làm thế nào để giải quyết cái vấn đề mà Hồng Tụ ngày ngày muốn đem Án Hà Thanh đưa đến trên giường mình. Tiêu Dư An một tay chống cằm, đi đi lại lại vài bước, quanh quẩn hai vòng sau đó, dừng lại bước chân, đứng ngay trước mặt Hồng Tụ, chỉ lên Án Hà Thanh đang nằm trên giường, một mảng nghiêm túc mà nói: "Hồng Tụ, ngươi cảm thấy ta thích hắn sao?" Hồng Tụ hoàn toàn không do dự: "Thích a, bởi vì soái." Tiêu Dư An xoay người mở tủ, lại bỏ xuống, lại mở, lại bỏ xuống, đợi bình tỉnh lại rồi sau đó, xoay người đối với Hồng Tụ hét lớn: "Ta không thích hắn." Hồng Tụ khó hiểu: "Nhưng hoàng thượng người dạo gần đây ngày đêm nhớ nhung hắn." Tiêu Dư An hỏi: "Ngươi nghĩ xem, ta thích là cái loại dạng mạo này sao?" Hồng Tụ ngẩn người, trầm mặc, suy nghĩ. Hoàng thượng quả thật chỉ thích dung mạo yêu mị, diễm lệ, Án Hà Thanh tùy là soái đến kinh vi thiên hạ, tuấn dật xuất trần, nhưng đúng là không phải dạng mà hoàng thượng thích. Hồng Tụ nhỏ tiếng hỏi: "Vậy tại sao hoàng thượng người lại... ..." Tiêu Dư An giả vờ thâm sâu: "Công tâm vi* thượng, công thành vi hạ, tâm chiến vi thượng, binh chiến vi hạ. Ta đây là vì mai sau Nam chinh mà làm chuẩn bị!" (*Vi còn có nghĩa là "là" nhưng để hán việt có giống nguyên gốc) Hồng Tụ bỗng nhiên tỉnh ngộ, hiểu ra: "Hoàng thượng anh minh!" Tiêu Dư An nói: "Ngươi nhìn thấy sự ân sủng mà ta đối với hắn, thật ra là ta muốn dò hỏi tình hình địch mà tạo nên hiện tượng giả, cho nên ta đối với hắn căn bản không có hứng thú, ngươi cũng không cần phí tâm đi dạy dỗ hắn cái gì." Hồng Tụ chắp tay hành lễ: "Nô tỳ biết rồi ạ, nô tỳ lập tức gọi người đến đem hắn đi." Tiêu Dư An nhìn thấy Án Hà Thanh trên giường đã ngủ rất ngon, không cầm lòng mà buột miệng nói ra: "Đã trễ như vậy rồi, bỏ đi, đêm nay trước tiên cứ để hắn ngủ ở đây đi." Hồng Tụ: "... ... Hoàng thượng người thật sự không phải... ..." Tiêu Dư An chắc như như đinh đóng cột mà ngắt lời cô ấy: "Thật đó! Không phải!" Tiêu Dư An khô cả miệng mà nói với Hồng Tụ một phen, lại chỉ trời rồi chỉ đất hô to nhật nguyệt có thể làm chứng, vậy mới đem Hồng Tụ bán tin bán nghi trở thành hoàn toàn tin tưởng không nghi ngờ. Đem Hồng Tụ khuyên rời Tẩm cung, trong một đêm tinh thần của Tiêu Dư An chịu bao nhiêu công kích và tàn phán cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi trở lại. "Ya." Tiêu Dư An thở dài một tiếng, ngồi ở bên giường, tựa vào cột giường, rồi nhắm mắt lại, muốn yên tỉnh thu xếp mà suy nghĩ lại. Một lúc lâu, Tiêu Dư An mở mắt ra, xoa xoa huyệt thái dương, nghiêng đầu nhìn Án Hà Thanh, nào ngờ vừa nhìn, tức thời lồng ngực một lạnh, máu toàn thân bắt đầu đông cứng lại. Án Hà Thanh không biết từ khi nào đã tỉnh lại, máu đỏ trong con ngươi vẫn chưa phai đi, lúc này u ám mà đối mặt với Tiêu Dư An, ánh mắt hung tàn như lệ quỷ. Nói là ngủ một giấc rồi mới thức dậy cơ mà! Thuốc giả hại người a! Thân là một vị tổng tài, thân là một vị tổng tài đã từng bị yêu cầu học thuộc bá đạo ngữ lục. Ở trong thời điểm này ngay tại đây, não của Tiêu Dư An trong một khắc thoáng qua những dạng câu nói này. Nói đi, muốn tiền mặt hay là chi phiếu? Dù thế nào thì, yêu, ta nhất định cho không được rồi a. Đừng lo lắng, ta sẽ chịu trách nhiệm, một triệu ngươi xem coi có đủ không. Nếu đã nhiễm lên hơi thở của ta, vậy cả cuộc đời này của ngươi cũng sẽ là người của ta, cả cuộc đời này cũng chạy không thoát đâu. Nam nhân, đêm qua đã cảm nhận được tình yêu sâu đậm của ta rồi chứ? Tiêu tổng cấp tốc đem những câu châm ngôn này sàng lọc một phen, quả quyết nắm bắt lấy một câu, sau đó hắn đưa tay ra, chỉ ra ngoài cửa sổ, thần sắc hờ hững, ngữ khí bình tĩnh: "Nhìn kìa! là máy bai, khục, bay a!" Không sai, Tiêu Dư An bị dọa đến vỡ giọng luôn rồi. Nhân lúc Án Hà Thanh còn đang ngẩn ngơ, Tiêu Dư An một cái đứng dậy, một bước đi, một dùng sức, trong một khoảnh khắc hắn chạy trốn, cổ tay mạnh mẽ bị người khác khéo lại, không qua một nháy mắt, Tiêu Dư An thảm hại mà ngã lên giường. Một giây sau đó, cổ của Tiêu Dư An bị người khác bóp chặt, và khắp não của hắn chỉ còn có bốn chữ. MỆNH TA THÔI RỒI!!!
loading...
Danh sách chương:
- Chương 1: Tên tổng tài này thật sự rất là bình thường
- Chương 2: Cái đoạn tình tiết này thật sự rất là kỳ lạ
- Chương 3: Cái cuốn tiểu thuyết này đúng là kịch độc
- Chương 4: Cái sự tự sát này thật sự rất hờ hững
- Chương 5: Lần xuyên sách này thật là bi thảm
- Chương 6: Muốn "làm" nam chính . Tuyệt đối không có khả năng
- Chương 7: Thị tẩm . Thị tẩm là việc không có khả năng.
- Chương 8: Đi cửa chính là chuyện không có khả năng.
- Chương 9: Giả ngủ là việc không có khả năng
- Chương 10: Nhẫn nhịn là chuyện không có khả năng
- Chương 11: Chưa từng thấy qua có người lại ngu ngốc đến vậy
- Chương 12: Chưa từng thấy qua có người lại bảo sao nghe vậy như thế
- Chương 13: Chưa từng thấy qua một nam chính thê lương bi thảm như vậy
- Chương 14: Chưa từng thấy qua lại có chuyện kinh tâm đảm chiến đến như vậy
- Chương 15: Chưa từng thấy qua một người thành thật như vậy
- Chương 16: Luôn có phản diện muốn hại nam chính
- Chương 17: Luôn có pháo hôi âm thầm tìm chết
- Chương 18: Luôn có một nam chính vận mệnh éo le
- Chương 19: Luôn có tổng tài không có cách nào bá đạo
- Chương 20: Luôn có nhân vật phụ chuẩn bị đại sự
- Chương 21: Khẳng định qua ánh mắt là con người thù sâu oán nặng
- Chương 22: Khẳng định qua ánh mắt là con người vừa dụ vừa tra
- Chương 23: Khẳng định qua ánh mắt là con người thủ đoạn độc ác
- Chương 24: Khẳng định qua ánh mắt là... ... AAAAAAAA!
- Chương 25: Khẳng định qua ánh mắt là con người buôn bỏ suy nghĩ
- Chương 26: Thuốc giả hại người?! Tìm hiểu một chút
- Chương 27: Nền văn minh hiện đại!? Tìm hiểu một chút
- Chương 28: Móc tim móc phổi?! Tìm hiểu một chút
- Chương 29: Khẩu thị tâm phi?! Tìm hiểu một chút
- Chương 30: Lao tâm khổ trí?! Tìm hiểu một chút
- Chương 31: Ngươi cứ việc hãm hại, hại đến nam chính coi như ta thua.
- Chương 32: Ngươi cứ việc tìm chết, không sủng nam chính coi như ta thua.
- Chương 33: Ngươi cứ việc nhây, tạo không tốt quan hệ coi như ta thua.
- Chương 34: Ngươi cứ việc đi, không quay người về đây coi như ta thua.
- Chương 35: Ngươi cứ việc buông thả, không bị người khác hiểu lầm coi như ta thua
- Chương 36: Tên chương mục chuyên dụng lúc xảy ra chuyện.
- Chương 37: Tên chương mục chuyên dụng cho mưu tính trước.
- Chương 38: Đêm nay rượu tỉnh nơi đâu.
- Chương 39: Tên chương mục chuyên dụng cho bắt gian.
- Chương 40: Tên chương mục chuyên dụng cho đấu ấn xảy ra chuyện lớn.
- Chương 41: Điều kiện đầy đủ cần cho bá đạo tổng tài
- Chương 42: Điều kiện đầy đủ cần để sủng chìm nam chính
- Chương 43: Điều kiện đầy đủ cần cho thị vệ bên người.
- Chương 44: Điều kiện đầy đủ cần cho làm nam nhị
- Chương 45: Điều kiện đầy đủ cần cho vô hình trêu người
- Chương 46: Tiêu Dư An có thể mất đi một giấc ngủ giả
- Chương 47: Cô ta có thể đảm nhiệm qua nữ nhị giả
- Chương 48: Cái này có thể là một hậu cung giả
- Chương 49: Hắn có thể làm một đoạn giả sắc - dụ
- Chương 50: Đây có thể là xảy đến đoạn tình tiết giả
- Chương 51: Nhất định là phương pháp ta được cứu không đúng
- Chương 52: Nhất định là phương pháp sủng ái của hắn không đúng
- Chương 53: Nhất định là do cách hiểu của hắn không đúng
- Chương 54: Nhất định là điệu bộ tặng quà của hắn không đúng
- Chương 55: Nhất định là cách trợ công của ta không đúng
- Chương 56: Lương thần mỹ cảnh nại hà thiên
- Chương 57: Đương nhiên lựa chọn thông cảm hắn
- Chương 58: Đương nhiên lựa chọn tha thứ hắn
- Chương 59: Đương nhiên lựa chọn ghi thù a
- Chương 60: Đương nhiên lựa chọn bao che a
- Chương 61: Xin lỗi, có quyền thực sự là có thể muốn làm gì thì làm
- Chương 62: Thư của lời hứa
- Chương 63: Đột biến kinh sinh
- Chương 64: Lấy mạng hộ mạng
- Chương 65: Tâm sinh khoảng cách
- Chương 66: Lòng người xảo trá khó lường
- Chương 67: Lời nói từ nội tâm
- Chương 68: Đau thấu nội tâm
- Chương 69: Ngươi chết ta sống
- Chương 70: Xin lỗi, ông trời là có thể muốn làm gì thì làm
- Chương 71 Xin lỗi, tham quan ô lại không thể muốn làm gì thì làm
- Chương 72: Xin lỗi, hào quang nam chính thật sự là muốn làm gì thì làm
- Chương 73: Xin lỗi, nam chính thật có thể muốn làm gì thì làm
- Chương 74: Mang theo ngọc long vì quân tử
- Chương 75: Thương thay! Xương chất bờ Vô Định
- Chương 76: Mà vẫn người trong mộng gối xuân
- Chương 77: Non sông tan nát như bông bay trước gió
- Chương 78: Tiểu lầu tạc dạ hữu đông phong
- Chương 79: Mục đoạn sơn nam không yến bay
- Chương 80: Muốn hỏi từ lúc xa nhau giờ sao lại gầy thế?
- Chương 81: Đã vượt biển xanh , không ngại nước
- Chương 82: Mục tiêu của chúng ta là! Để sống! Để sống! Và để sống!
- Chương 83: Mục tiêu của chúng ta là! Kiếm chuyện! Kiếm chuyện! Và kiếm chuyện!
- Chương 84: Mục tiêu của chúng ta là! Công chúa! Công chúa! Và công chúa!
- Chương 85: Mục tiêu của chúng ta là! Bình tĩnh! Bình tĩnh! Và bình tĩnh!
- Chương 86: A Tiêu thật sự có chút thảm
- Chương 87: A Án thật sự rất oan ức
- Chương 88: A Dương thật sự rất đáng tin cậy
- Chương 89: A Tiêu thật sự rất sụp đổ
- Chương 90: A Dương thật sự không tầm thường
- Chương 91: Nữ trang nhu quần mặt lên người, vỗ tay tặng cho người xã hội
- Chương 92: Tâm cơ chỉ vì hồn bá tánh, tiếng vỗ tay tặng cho người khổ tâm
- Chương 93: Vọng xuyên tha doanh doanh thu thủy, túc tổn tha đạm đạm xuân sơn
- Chương 94: Không mang suy nghĩ câu câu ghẹo, chỉ nói bách hợp thật là (vi) diệu
- Chương 95: Quân không thấy núi đầy lá đỏ, đều là máu trong mắt người phân ly
- Chương 96: Thương binh? An bài lên rồi
- Chương 97: Hoạt mạng? An bài lên rồi
- Chương 98: Hôn lễ? An bài lên rồi
- Chương 99: Dương danh? An bài lên rồi
- Chương 100: Đụng phải? An bài lên rồi
- Chương 101: Cái sự trùng hợp này thật sự rất kinh dị
- Chương 102: Lần này cứu người thật sự khá hối hận
- Chương 103: Quả đỏ này thật sự không bình thường
- Chương 104: Phần sơ tâm này thật sự rất nặng nề
- Chương 105: Cái đoạn gặp gỡ này thật sự dọa chết người
- Chương 106: Không cứu, không thể nào không cứu a
- Chương 107: Ghẹo người, là không thể ghẹo người a.
- Chương 108: Mềm lòng, không thể nào mềm lòng a
- Chương 109: Muốn đi, không thể nào muốn đi a
- Chương 110: Tiện nghi là không thể nào không chiếm a
- Chương 111: Luôn có nam chính cuồng ma nhìn chằm chằm vợ
- Chương 112: Luôn có nam chính ghẹo ngược không thành
- Chương 113: Luôn có nam chính vô tâm vô phế
- Chương 114: Luôn có ngẫu nhiên hết sức mới lạ
- Chương 115: Luôn có đêm mưa củi khô cháy lớn
- Chương 116: Liều mình không biết!? Tìm hiểu một chút
- Chương 117: Cận tình tình khiếp?! Tìm hiểu một chút
- Chương 118: Thân phận bại lộ!? Tìm hiểu một chút
- Chương 119: Gọi sai tướng công?! Tìm hiểu một chút
- Chương 120: Hoạt mạch có thai?! Tìm hiểu một chút
- Chương: 121: Nhất định là phương pháp ta nghe lén không đúng
- Chương 122: Nhất định là phương pháp Kabedon của ngươi không đúng
- Chương 123: Nhất định là phương pháp giải thích của ngươi không đúng
- Chương 124: Nhất định là phương thức lý giải của ngươi không đúng
- Chương 125: Nhất định là phương thức trêu ghẹo của ngươi không đúng
- Chương 126: Khẳng định qua ánh mắt, là người một mắt nhìn xuyên
- Chương 127: Khẳng định qua ánh mắt, là người bướng đến tận xương
- Chương 128: Khẳng định qua ánh mắt, là người nhìn thấu tâm tư
- Chương 129: Khẳng định qua ánh mắt, là người vẫn chưa tự hiểu
- Chương 130: Khẳng định qua ánh mắt, là người dụng tình rất sâu
- Chương 131: Chưa từng thấy qua có người nói nhảm bịa đặt như vậy
- Chương 132: Chưa từng thấy qua có người EQ thấp như vậy
- Chương 133: Chưa từng thấy qua có người ân sâu nghĩa nặng như vậy
- Chương 134: Lòng nói quân này quân không biết
- Chương 135: Chưa từng thấy có phản ứng kinh thế hãi tục đến như vậy
- Chương 136: Luôn có tâm ý được biết hiểu
- Chương 137: Luôn có bạn bè phải cáo biệt
- Chương 138: Luôn có vai phụ đụng miệng giáo
- Chương 139: Luôn có tổng tài muốn xuất bản sách
- Chương 140: Luôn có tình sự phải nghĩ thoáng
- Chương 141: Ngươi cứ việc gào, không đánh ngất ngươi coi như ta thua
- Chương 142: Ngươi cứ việc nói, không biết hiểu tâm ý coi như ta thua
- Chương 143: Ngươi cứ việc ghẹo, không xảy ra chút chuyện coi như ta thua
- Chương 144: Ngươi cứ việc làm, có thể tạo phản thành công coi như ta thua
- Chương 145: Ngươi cứ việc kéo, không làm người khôn ngoan coi như ta thua
- Chương 146: Gian tế phản quốc tìm hiểu một chút
- Chương 147: Đầm nước mất áo tìm hiểu một chút
- Chương 148: Sáo ngọc trêu ghẹo tìm hiểu một chút
- Chương 149: Một đêm không ngủ tìm hiểu một chút
- Chương 150: Giật mình nghe tin dữ tìm hiểu một chút
- Chương 151: Đương nhiên lựa chọn bảo vệ hắn a
- Chương 152: Đương nhiên lựa chọn đi tìm hắn
- Chương 153: Ban ngày tiêu tàn chiến cốt ai
- Chương 154: Dã đắc Hằng Nga niệm ta si
- Chương 155: Phương thức nhân gian biệt ý trường
- Chương 156: Thì ra chỉ vì đã nhập cốt
- Chương 157: Bi mạc bi hề sinh biệt ly
- Chương 158: Ức quân thiều thiều cách thanh thiên
- Chương 159: Đương nhiên lựa chọn cứu người a
- Chương 160: Truyền tin? An bài một chút
- Chương 161: Tín vật? An bài một chút
- Chương 162: Nhạn thanh viễn hướng Tiêu quan khứ, bán duyên tu đạo bán duyên quân
- Chương 163: Thu liễm? An bài một chút
- Chương 164: Ban đêm? An bài một chút
- Chương 165: Dạ tập? An bài một chút
- Chương 166: ngạc nhiên không ngạc nhiên, bất ngờ không bất ngờ
- Chương 167: Lưỡng tình tương duyệt hướng vu sơn, chủ động hiến môi vì cái gì
- Chương 168: Trường tương tư hề trường tương ức, Án ca nhà ta thật soái khí
- Chương 169: Họa loạn hậu cung là sóng ai, đông lao tây yến tố nỗi lòng
- Chương 170: Thế ngoại Đào Nguyên không thành nhà, một tâm một ý về cố hương
- Chương 171: Ta là một người có gia thất
- Chương 172: Ta là một người biết Mã Nguyên
- Chương 173: Ta là một người có tình dục
- Chương 174: Ta là một người nghĩ không ra đề mục
- Chương 175: Vạn người thụy chỉ sợ cái gì
- Chương 176: Binh hồn tiêu tận quốc hồn không
- Chương 177: Thanh sơn hữu hạnh mai trung cốt
- Chương 178: Sơn vũ dục lai phong mãn lâu
- Chương 179: Nguyệt sắc dung dung tình ý trường
- Chương 180: Tình sâu nghĩa nặng sai hôm nay
- Chương 181: Quân mai tuyền hạ nê tiêu cốt
- Chương 182: Ngã ký nhân gian tuyết mãn đầu
- Chương 183: Thượng cùng bích lạc hạ hoàng tuyền
- Chương 184: Nhất định là phương thức màn dạo đầu ở đây không đúng
- Chương 185: Là phương thức ta tỉnh lại không đúng
- Chương 186: Nhất định là phương thức lên ngôi của hắn không đúng
- Chương 187: Án Hà Thanh ngươi mở của ra đi a, mở cửa mở cửa mở cửa ra đi!
- Chương 188: Mở cửa a mở cửa a, đừng trốn trong đó không lên tiếng
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191: Luôn có một vài người qua đường đang gây rắc rối
- Chương 192: Đời này không hối hận xuyên sách đến
- Chương 193: Án ca: Đù Má, vợ ta đâu?
- Chương 194: Đuổi
- Chương 195: Dục dữ quân tương tri, trường mệnh vô tuyệt suy
- Chương 196: Án
- Chương 197: Không show ân ái là không thể nào không show a
- Chương 198: Không đi vào là không thể nào không đi vào a
- Chương 199: Không kiếm chuyện là không thể nào không kiếm chuyện a
- Chương 200: Cùng nhau rửa là khẳng định phải cùng nhau rửa rồi