Chương 27: Phụ huynh
Bạch Dương Vĩ đi bên cạnh Sở Hoà, bàn tay của y nắm chặt lấy vai của Sở Hoà khuyên nhủ."Anh biết là em xót con trai, nhưng dù gì mình đánh phụ huynh thì không hay đâu. Hơn nữa nếu cảm thấy trường học không bảo vệ được Sở Khiết thì chúng ta mang con ra nước ngoài cho thằng bé tiếp nhận môi trường mới xem sao. Còn nếu phụ huynh bên kia không biết cách cư xử thích cãi nhau thì chúng ta gọi bà nội của Sở Khiết lên cãi tay đôi với họ. Em quên rằng bà nội Sở Khiết chuyên gia cãi nhau sao?"Sở Hoà thật ra trong lòng ấm ức vụ của con trai cưng, cậu không thể nói được cho nên chỉ có thể múa tay chân với đám người bình thường kia hiểu. Nhưng đôi khi bọn họ không hiểu hoặc cố tình không hiểu đã chạm đến giới hạn của cậu khiến cậu động thủ.Còn nếu hai vợ chồng bọn họ cãi nhau thua thật, cứ gọi mẹ chồng lên là giải quyết được hết. Còn nhớ chuyện năm xưa hai người yêu nhau bị mẹ chồng cấm cản, lúc đó bao nhiêu lời khó nghe cũng được mẹ chồng phun ra như lời bài hát...Hai vợ chồng nhà họ Bạch cứ như thế sóng vai nhau đi đến phòng hiệu trưởng. Đặc biệt là do áp lực từ Bạch Dương Vĩ mang lại, đến cả phụ huynh cùng cô bé đã gây ra hoạ kia cũng phải run sợ. Trong lần gặp nói chuyện này, may mắn là không có xảy ra ẩu đả gì đến từ phía phụ huynh. Cô bé kia cũng hoảng sợ biết điều ngoan ngoãn xin lỗi Bạch Dương Vĩ và Sở Hoà về hành động sai trái của mình, cha của cô bé cũng nói chuyện rất lịch sự, không hề bênh vực con gái. Mọi chuyện đều rất thuận lợi.Hoặc có lẽ cha của cô bé kia biết, gia thế nhà họ Bạch nếu động vào thì phải trả giá.Cô bé kia bị đình chỉ học một tuần, lúc hiệu trưởng tiễn vợ chồng Bạch Dương Vĩ ra về, Dương Vĩ vẫn cười vui vẻ nhưng lời nói lại khiến người khác biết được rằng trong chuyện này anh không hề đùa giỡn."Nhà trường là nơi giáo dục học sinh, không phải là nơi đào tạo ra lưu manh. Một lần thì có thể là do học sinh, nhưng nếu có lần thứ hai phải khiến tôi gặp mặt phụ huynh khác về vấn đề bạo lực học đường thì nguyên nhân là do nhà trường cùng giáo viên không tận tâm với nghề. Đến lúc đó, bao nhiêu tài trợ tôi cũng sẽ thu hồi hết. Tôi cũng sẽ rút hồ sơ đưa con trai tôi sang nước ngoài học"Câu nói vừa thốt ra đã khẳng định được sự giàu có của gia đình nhà họ Bạch, đồng thời đám học sinh đi ngang qua cũng nghe được. Cứ thế bọn họ truyền tai nhau, sự việc Bạch Sở Khiết bị bắt nạt, thầy hiệu trưởng bị gia đình Bạch Dương Vĩ làm cho tái mặt được lan đi một cách chóng mặt. Kể từ ngày hôm đó, cũng chẳng còn ai dám bắt nạt cậu...Nhưng chuyện như thế này, đúng lí Sở Khiết nên tâm sự với hai ba ba sẽ tốt hơn nhiều.Nhưng mà bé con Sở Khiết bây giờ làm gì còn tâm tư để quản chuyện bạn bè bắt nạt hay không? Ngồi trong lớp học, tâm tình cậu đều đặt hết trên người Trần Duật Đằng rồi.Thời gian trôi qua, cuối cùng cũng đến giờ nghỉ trưa. Bạch Sở Khiết thu dọn sách vở, đợi cho học sinh thưa thớt dần mới nhìn lén lút nhìn ra cửa sổ.Đã năm phút trôi qua, Trần Duật Đằng vẫn chưa đến. Bé con nôn nóng gặp người yêu cứ nhìn xung quanh, đợi chờ hình bóng ai kia xuất hiện."Cục cưng!"Đến khi lớp học sắp không còn một bóng người thì Trần Duật Đằng xuất hiện, trên tay hắn cầm một hộp cơm đứng trước cửa lớn gọi Bạch Sở Khiết.Nhìn người yêu ưu tú đến đón mình, tiếng trống trong lồng ngực của cậu vang lên liên tục. Bao nhiêu phiền muộn tan biến, hai má cậu ửng đỏ vui vẻ chạy ra.Trần Duật Đằng vừa thấy cậu tiến đến liền nhéo má nói."Anh xin lỗi, đợi anh có lâu không? Vữa nãy người làm không thể vào trường được nên anh phải tự mình xuống lấy thức ăn"Nhìn trên trán hắn vẫn còn vài giọt mồ hôi, hơi thở lại gấp gáp. Bạch Sở Khiết đau lòng nói nhỏ."Để ngày mai em làm cơm mang đi, sau này anh không cần cực khổ như vậy nữa."Lúc nói chuyện, Bạch Sở Khiết rất hay cúi đầu, chưa kể giọng nói cũng rất nhỏ. Nhìn cậu giống như con thỏ cần được bảo vệ.Trần Duật Đằng nhìn xung quanh không còn ai, hắn nhanh chóng hôn lên má cậu một cái. Vẻ mặt hết sức cưng chiều Sở Khiết nói."Người yêu anh đáng yêu quá! Thật muốn ôm em mà! Mới có vài tiết không gặp đã nhớ em rồi"———*****———Không phải do trò cá độ chắc mấy bà quên luôn truyện này truyện ngược, ông Trần Duật Đằng sẽ thành tên bạn trai trong mơ :v
loading...
Danh sách chương:
- Văn án
- Chương 1: Bạch Sở Khiết
- Chương 2: Giúp đỡ
- Chương 3: Lời cảm ơn
- Chương 4: Ngày đi học
- Chương 5: Tôi chưa cho phép cậu đi
- Chương 6: Kết bạn
- Chương 7: Tôi nghe nói cậu ấy không hoàn hảo
- Chương 8: Tin nhắn đầu tiên
- Chương 9: Xoa đầu
- Chương 10: Bạn mới
- Chương 11: Theo dõi
- Hỏi ý kiến bạn đọc
- Chương 12: Ăn cơm
- Chương 13: Chăm sóc
- Chương 14: Tin đồn
- Chương 15: Ảnh chụp
- Chương 16: Đưa đón
- Chương 17: Đưa đón
- Chương 18: Làm cơm
- Chương 19: Chu đáo
- Chương 20: Món quà đầu tiên
- Chương 21: Đặc biệt
- Chương 22: Hôn má
- Chương 23: Tránh né
- Chương 24: Đôi môi
- Chương 25: Tỏ tình
- Chương 26: Thành đôi
- Chương 27: Phụ huynh
- Chương 28: Tâm sự
- Chương 29: Chơi vui đến nghiện
- Chương 30: Lau đi
- Chương 31: Xin phép
- Chương 32: Tâm sự
- Chương 33: Ngủ ngon
- Chương 34: Em có thôi đi không?
- Chương 35: Anh xin lỗi
- Chương 36: Dỗ dành
- Chương 37: Lén lút
- Chương 38: Hẹn hò
- Chương 39: Em là đẹp nhất
- Chương 40: Nước mắt
- Cập nhập lí do tại sao dạo này ít ra truyện của Cỏ
- Chương 41: Ghen tuông
- Chương 42: Không thể nói
- Chương 43: Cậu ấy là của tôi
- Chương 44: Tự nhìn lại bản thân
- Chương 45: Cậu thích em ấy?
- Chương 46: Mang em đi biển
- Chương 47: Phản ứng
- Chương 48: Anh giải thích xem nào?
- Chương 49: Chỉ hôm nay thôi
- Chương 50: Lần cuối
- Chương 51: Phí chia tay
- Chương 52: Kết thúc
- Chương 53: Cậu ấy không còn là của cậu
- Chương 54: Không nên tức giận
- Chương 54: Hồ Ly
- Chương 55: Tôi cấm cậu
- Chương 56: Kẻ xấu xí
- Chương 57: Sự Thật
- Chương 58: Tiền thắng cược
- Chương 59: Hôm nay cũng khóc rồi
- Chương 60: Ở lại hay đi?
- Chương 61: Rời đi
- Chương 62: Trong lòng cậu có gì
- Chương 63: Không cần thiết
- Chương 64: Ủng hộ
- Chương 65: Kiêu ngạo
- Chương 66: Lầm tưởng
- Chương 67: Thất vọng
- Chương 68: Hôm nay cậu thế nào ?
- Thông báo
- Chương 69: Gặp lại
- Chương 70: Chạm mặt
- Chương 71: Khó chịu
- Chương 72: Cậu giải thích tôi nghe xem nào?
- Chương 73: Theo dõi.
- Chương 74: Ghê tởm
- Chương 75: Kết thúc
- Chương 76:Một cuộc sống tốt hơn
- Chương 77: Tự đi tìm người
- Chương 78: Cậu nhớ cậu ấy sao?
- Chương 79: Chúng ta đều phạm lỗi
- Chương 80: Tìm người
- Chương 81: Các người đang làm gì đấy
- Chương 82: Là bạn của Sở Khiết?
- Chương 83: Mau về đi
- Chương 84: Bạch Dương Vĩ gây hoạ
- Chương 85: Cầu xin
- Chương 86: Ngăn cấm
- Chương 87: Kiên trì
- Chương 88: Khiêu khích
- Chương 89: Tôi cũng không giúp cậu
- Chương 90: Tìm cách lấy lòng
- Chương 91: Không thành
- Chương 92: Chấm dứt
- Chương 93 : Vội vã
- Chương 94: Âm thanh
- Chương 95 : Bạn mới
- Chương 96: Tầm nhìn
- Chương 97: Cứng đầu
- Chương 98: Làm quen
- Chương 99: Bắt gặp
- Chương 100: Cậu ấm
- Chương 101: Hỗ trợ
- Chương 102: Anh sẽ chờ
- Chương 103: Lời tạm biệt
- Chương 104: Không cần
- Chương 105 : Từ chối
- Chương 106: Điều kiện
- Chương 107: Ngỏ lời
- Chương 108: Em còn thích người kia?