Chương 90: Tôi lợi hại không
VẪN CHỜ NGƯỜI ONLINE
Chương 90: Tôi lợi hại không
Edit: Mimi - Beta: Chi
*****
Đúng vậy, chi phí ngủ nghỉ đích thực là một vấn đề lớn, Hà Tấn không biết nhà Tần Dương ở đâu, song, cho dù có cách xa nơi này một chút thì mỗi sáng đi xe điện ngầm cũng vẫn có thể tiết kiệm được khá nhiều. Thế nhưng, áp lực mà một tia thiện cảm với đối phương mang đến khiến cho Hà Tấn không khỏi dằn vặt giữa lý trí cùng cảm tính.
Tần Dương lại bổ sung thêm: "Nhà tôi có phòng dành cho khách."
Không phải ở chung một phòng với Tần Dương, như thế quả thực tốt hơn nhiều, tuy nhiên Hà Tấn vẫn còn do dự: "Có làm phiền đến người nhà cậu không?" Dù gì thì việc mò tới cửa quấy người khác vào năm mới cũng chẳng hay ho, Hà Tấn sinh ra trong hoàn cảnh gia đình đặc biệt, hiển nhiên sẽ rất để ý đến chuyện liệu mình có gây phiền toái cho người khác hay không.
Tần Dương nhíu mày, vì những lời có phần xa cách của Hà Tấn mà cảm thấy không vui. Mà tâm tư Hà Tấn cũng bị biểu tình của người kia làm cho lúc xuống lúc lên, cuối cùng vẫn bị cảm tính đánh bại: "Được rồi..."
Tần Dương nhất thời nhoẻn miệng cười, tâm tình rất tốt mà cắn một miếng Sandwich. Hà Tấn thấy hắn như vậy, bên tai bỗng dưng lại vang lên lời A K mới thì thầm với mình: "Cậu ta thích em, cậu ta muốn tán em..."
Hà Tấn hoảng hốt đứng dậy khỏi ghế, bỏ lại một câu "Tôi đi làm việc" rồi bỏ chạy.
Đảo mắt liền đến chín giờ, Hà Tấn tan ca, Tần Dương đã thu dọn xong đồ đạc, đang đợi cậu. Hà Tấn thay quần áo, chào tạm biệt cùng đồng nghiệp, sau đó đi theo Tần Dương.
Vốn tưởng cả hai sẽ đi xe điện ngầm để về nhà, kết quả Tần Dương trực tiếp lấy một cái chìa khóa điện tử ra khỏi túi áo, theo động tác bấm nút của hắn, trước mắt đột nhiên lóe sáng -- Chỉ thấy đối diện quán cà phê có một chiếc Jaguar màu xanh lam đang đỗ. Dưới sự khúc xạ của ánh đèn ấm áp phát ra từ quán cà phê và tia sáng lóe lên bất ngờ của đèn pha ô tô, màn đêm đen đặc tựa hồ lung linh lấp lóa.
"Cậu lái xe tới?" Hà Tấn sửng sốt.
Tần Dương "Ừ" một tiếng, dắt người nọ băng qua đường cái, tiếp nhận vali hành lý trong tay của đối phương, chỉ chỉ vào ghế phó lái, "Tôi cất giúp cậu, cậu lên xe trước đi."
Hà Tấn ngây ngốc lên xe, chạm vào nội thất bên trong, vẻ mặt có phần háo hức. Tuy hiện tại rất nhiều người mua xe riêng, những gia đình thường thường bậc trung cũng không lạ lẫm gì taxi cả, nhưng nhà Hà Tấn thì không. Bởi vì hiện giờ vật giá leo thang, mua xe rẻ song chi phí bảo dưỡng thì lại rất tốn, Hà mama ngại khói xăng dầu không tốt cho môi trường, lại thêm phí bảo hiểm thường niên này nọ, tất tần tật cộng vào đủ cho gia đình bọn họ ăn uống chi tiêu trong vòng một năm, do đó nhất quyết không mua. Hà Tấn còn nghe mẹ nói, theo lệ, nam nữ kết hôn thì nhà trai mua phòng nhà gái mua xe, cho nên Hà Tấn không cần phải mua. Cái lập luận quái dị này từng khiến cậu triệt để cạn lời, trong mắt cậu, xe là phương tiện đi lại nhà nào cũng có, huống chi cậu là nam sinh, hứng thú với xe cộ, thiết bị điện tử hoặc các loại máy móc vốn là lẽ tự nhiên, nhưng trong quan niệm của mẹ cậu, những thứ ấy lại thành một loại công cụ để phóng đại giá trị con người.
Tần Dương đặt hành lý của Hà Tấn vào cốp sau, xong liền ngồi vào ghế lái, thấy Hà Tấn sáng bứng hai mắt, nhịn không được mà cảm thấy buồn cười. Hắn nhắc nhở đối phương thắt dây an toàn, thả tay phanh chậm rãi khởi động ô tô.
Hà Tấn hỏi: "Xe này bao nhiêu tiền thế?"
Tần Dương: "Cả thuế với đăng ký là bảy mươi vạn đồng."
Hà Tấn: "Người nhà mua cho cậu sao?"
Tần Dương: "Tự mua."
Hà Tấn không hiểu ý của Tần Dương, lại cho rằng hắn đang muốn nói người nhà cho tiền rồi hắn tự đi mua, không khỏi hâm mộ: "Cậu vừa lên đại học người nhà đã cho cậu mua loại xe đắt tiền như vậy à, đại gia nha!"
Tần Dương: "Không, xe này là tôi tự mua."
Hà Tấn: "Có ý gì?"
Tần Dương nghiêng đầu liếc nhìn Hà Tấn: "Tự tôi kiếm tiền, tự tôi mua."
Đầu óc Hà Tấn có chút xử lý không kịp, vì sao lại là tự kiếm tiền? Chẳng phải Tần Dương còn đi học à, hẳn là không có khả năng kiếm ra tiền chứ, đã thế lại còn kiếm được nhiều như vậy, kiếm thế nào nha?
Tần Dương thấy Hà Tấn bị câu nói của mình làm cho sửng sốt lộ ra vẻ mặt đáng yêu vô cùng, khẽ cong khóe miệng, cười hỏi: "Tôi lợi hại không?" Tuy hỏi như thế rất ngu cũng rất tự cao tự đại, nhưng Tần Dương quả thực là không nhịn được. Giống như khổng tước gặp được đối tượng thầm mến trong lòng, liền muốn xòe đuôi phô bày trọn vẹn nét đẹp của mình, hắn cũng muốn khiến Hà Tấn sùng bái mình, thích mình, tốt nhất là không thể rời xa mình được.
Hà Tấn thế nhưng lại đang chau mày nghĩ, người này không phải đang đùa đấy chứ? Đừng giống như những gì thường được viết trong mấy câu truyện bịp bợm, sau một hồi quanh co khúc khuỷu, cuối cùng tên thiếu niên phấn đấu ba năm bỗng chốc trở thành đại gia giàu có là bởi, đến năm thứ ba hắn được thừa kế tài sản kếch xù của ba ba mình nha... ( ̄_ ̄|||)
Tần Dương giật giật khóe miệng: "Vẻ mặt đó của cậu là sao, không tin à?"
Hà Tấn: "Sặc, sao mà cậu kiếm được nhiều tiền thế?"
Tần Dương nhướng mày: "Bí mật."
Hà Tấn lộ ra biểu tình "Quả đúng là vậy"...
Tần Dương không biết nói gì, chỉ cảm thấy một trận đau ku.
Hắn lái xe rất nhanh, nhưng cũng rất ổn định, hiếm khi xảy ra tình trạng phóng nhanh phanh gấp, trên đường Hà Tấn lại nói chuyện với hắn về các tính năng của xe, bỗng Tần Dương hỏi: "Cậu còn nhớ lần chúng ta cùng đi du thuyền nửa năm trước không? Lúc ấy Triệu Hi Bách cũng hỏi tôi về vấn đề xe pháo, chúng tôi cũng đã thảo luận rất nhiều."
Hà Tấn gật gật đầu, hơi hơi có ấn tượng, nhưng vì lúc ấy bọn họ không quen thuộc, mà cậu lại đang mang tâm sự trong lòng, nên không tham gia vào.
"Khi đó, tôi còn cảm thấy cậu..." Tần Dương tựa hồ muốn nói lại thôi.
Hà Tấn: "Sao?"
Liếc mắt nhìn người kia một cái, hắn tiếp lời: "Cảm giác về sự tồn tại của cậu thật thấp."
Hà Tấn: "..."
Tần Dương cười cười: "Nếu không nhìn chằm chằm vào cậu, chung quy cứ cảm thấy chỉ cần lơ là một chút là cậu sẽ đột nhiên biến mất."
"Thật à?" Hà Tấn nhớ ra, lần đó khi mình lén tụt lại phía sau đội ngũ để bắt chước động tác vung gậy của Tưởng Bạch Giản, Tần Dương đột nhiên xuất hiện sửa lại tư thế cho mình, hiện tại, liên hệ với mấy tiếng "nhìn chằm chằm" mà đối phương vừa nói, nhất thời có chút xấu hổ ngượng ngùng. Hà Tấn quay ra ngoài cửa sổ xe, vừa nhìn bóng người cùng bóng xe lướt qua, vừa miên man suy nghĩ, chẳng lẽ Tần Dương bắt đầu chú ý đến mình từ lúc ấy... Nhưng mà, vì sao?
Tần Dương không nói thêm gì nữa, một mực chuyên chú lái xe, bầu không khí trong xe chẳng hiểu do đâu lại dấy lên vài phần ái muội...
Mắt thấy sắp ra khỏi nội thành, Hà Tấn lên tiếng hỏi: "Nhà cậu xa như vậy à, ngồi xe điện ngầm đến trường phải mất bao lâu?"
Tần Dương: "Cậu lo không tiện đi làm sao? Không việc gì, tôi lái xe đưa cậu đi, nếu không tắc đường chỉ tầm ba bốn mươi phút là tới."
Hà Tấn: "..." Cậu cảm giác mình nợ Tần Dương thật nhiều cái nhân tình.
Quả nhiên hơn mười phút sau, chiếc xe bắt đầu giảm tốc, bảo vệ khu đô thị cho xe tiến vào bên trong. Tần Dương điều khiển ô tô rẽ trái rồi hướng về khu biệt thự, lại đi thêm một đoạn nữa mới tới nơi.
Hà Tấn xuống xe, mang theo hành lý của mình, vẻ mặt có phần nhăn nhó, Tần Dương đỗ xe gọn gàng liền tới giúp cậu mang đồ vào bên trong.
Hà Tấn hỏi: "Ba mẹ cậu có nhà không?"
"Có, em trai em gái đều có, cậu không cần để ý bọn họ đâu, lát nữa tôi sẽ đưa cậu lên phòng." Tần Dương mở cửa, Hà Tấn nghe thấy tiếng TV truyền tới từ trong phòng khách. Hai người vừa vòng qua huyền quan, một bóng người đã như mũi tên mà vọt tới: "Anh hai – anh hai -- xem chiêu đây!"
Một cậu nhóc cao tới thắt lưng Tần Dương lập tức bổ nhào vào người hắn, dùng những cú đấm liên tục của mình xem như đón chào.
Tần Dương: "..."
"Ái chà, Dương Dương, đây là bạn con sao?" Một người phụ nữ xinh đẹp nghe tiếng cũng đi ra, nhiệt tình nói một câu "Hoan nghênh" với Hà Tấn, lại kéo đứa nhỏ nghịch ngợm kia vào lòng, nhỏ giọng mắng, "Tần Mộ! Yên lặng một chút đi, nhà có khách đấy!"
Một gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu đầy vẻ tò mò lấp ló đằng sau người phụ nữ, nhìn kỹ liền thấy là một bé buộc tóc hai bên. Lúc này, cô bé đang dùng đôi mắt đen tròn lấp lánh để đánh giá Hà Tấn từ trên xuống dưới.
Mấy đứa nhỏ này hẳn là em trai em gái cùng cha khác mẹ của Tần Dương... Còn người phụ nữa kia là... mẹ kế?
"Xin chào," Hà Tấn lên tiếng chào hỏi, "Cháu là Hà Tấn."
Người phụ nữ gật đầu, lại như nhớ tới điều gì, vội vàng nói: "Ấy mau ngồi xuống đi, dì đi làm sinh tố bơ cho hai đứa."
"Con đưa bạn lên phòng khách cất đồ đã," Tần Dương lôi kéo Hà Tấn lên lầu, đi đến cầu thang mới quay lại nói với người phụ nữ kia, "Dì Khương, làm xong dì mang lên phòng cho con nhé, bọn con có việc cần nói, không xuống đâu."
"À! Được!" Người phụ nữ vui vẻ đáp lời.
loading...
Danh sách chương:
- Giới thiệu
- Chương 1: Tiểu tiên A Tấn
- Chương 2: Thương Hỏa Vô Tình
- Chương 3: Mang cậu đi dạo
- Chương 4: Đệ nhất toàn server
- Chương 5: Lạc Hoa Y Y
- Chương 6: Chúng ta chat voice đi
- Chương 7: Em ấy không nhìn thấy con
- Chương 8: Nhiệm vụ vợ chồng
- Chương 9: Chạy trối chết
- Chương 10: Một đêm mất ngủ
- Chương 11: Post tán phét
- Chương 12: Cuối tuần đi du thuyền
- Chương 13: Giọng nói rất giống
- Chương 14: Ai công ai thụ
- Chương 15: Vợ tới rồi
- Chương 16: Mang cậu đi thăng cấp
- Chương 17: Có qua có lại
- Chương 18: Gọi anh là chồng
- Chương 19: Chức nghiệp sâu lười
- Chương 20: Online, Offline
- Chương 21: Phát sốt
- Chương 22: Rớt hết lễ tiết rồi
- Chương 23: Triệt để say rồi
- Chương 24: Không phải cậu lạnh sao
- Chương 25: Phó bản trừ ma (1)
- Chương 26: Phó bản trừ ma (2)
- Chương 27: Phó bản trừ ma (3)
- Chương 28: Ngủ ngon nhé chồng
- Chương 29: Chữ cũng như người
- Chương 30: Dáng người rất đẹp
- Chương 31: Học đánh tennis
- Chương 32: Tiết mục phỏng vấn
- Chương 33: Mũ giáp thực tế ảo
- Chương 34: Thiết lập ban đầu
- Chương 35: Vợ anh là con trai
- Chương 36: Mũ giáp mất khống chế
- Chương 37: Biến thành chồn bạc
- Chương 38: Triệu hồi Thanh long
- Chương 39: Sát thủ trời sinh
- Chương 40: Đội ngũ sát thủ đầu tiên trong game thực tế ảo
- Chương 41: Khăn tay Tây Thi
- Chương 42: Phong trào mua đất
- Chương 43: Kiến thiết gia viên
- Chương 44: Chạy bộ đêm khuya
- Chương 45: Đừng nhận thua
- Chương 46: Thuộc tính thần bí
- Chương 47: Xâu mứt quả
- Chương 48: Đồng tính luyến ái tiềm ẩn
- Chương 49: Tặng hoa hồng
- Chương 50: Đối đãi khác biệt
- Chương 51: Hoa hồng lại xuất hiện
- Chương 52: Nhiệm vụ vợ chồng
- Chương 53: Đổi trắng thay đen
- Chương 54: Kinh tế độc lập
- Chương 55: Kẻ ẩn náu trong rừng trúc
- Chương 56: Chúng ta mau chạy đi
- Chương 57: Tôi lớn hơn cậu
- Chương 58: Cẩn thận hói đầu
- Chương 59: Khai tăng lên một số
- Chương 60: Giảm giá chút đi
- Chương 61: Giống như đang hẹn hò
- Chương 62: Một phần mười
- Chương 63: Nữ tử tóc trắng
- Chương 64: Thông báo kết hôn
- Chương 65: Phó bản Tầm bảo
- Chương 66: Bùa báo thù rửa hận
- Chương 67: Tôi là con trai
- Chương 68: Hiện tại không rảnh
- Chương 69: Hệ thống gia viên
- Chương 70: Trận đấu tennis
- Chương 71: Bị thương ở cánh tay
- Chương 72: Người để thích
- Chương 73: Một quyển sách kỹ năng
- Chương 74: Chỉ có một mình em
- Chương 75: Đừng có vào đây
- Chương 76: Viên bánh trôi to bự
- Chương 77: Bảo bảo ác ma
- Chương 78: Tên của chiến đội
- Chương 79: Anh chị em
- Chương 80: Em về nhà rồi
- Chương 81: Mẹ của Hà Tấn
- Chương 82: Bảng Đấu trường Tiên sủng
- Chương 83: Lễ mừng năm mới ở nhà bà ngoại
- Chương 84: Lời tâm tình hết sức buồn nôn
- Chương 85: Bị phát hiện
- Chương 86: Mũ giáp bị ném hỏng
- Chương 87: Bỏ nhà ra đi
- Chương 88: Đừng tốt với tôi
- Chương 89: Cậu ta muốn tán em
- Chương 90: Tôi lợi hại không
- Chương 91: Giọng nói giống nhau
- Chương 92: Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường
- Chương 93: Tập kích bất ngờ trên không
- Chương 94: Anh thích em
- Chương 95: Xem như anh chưa nói
- Chương 96: Tin nhắn offline
- Chương 97: Nghỉ ngơi cho tốt
- Chương 98: Không phải bạn trai
- Chương 99: Cậu chọn tôi hát
- Chương 100: Không chỗ để trốn
- Chương 101: Anh chính là Thương Hỏa
- Chương 102: Còn nhiều thời gian
- Chương 103: Latte hạt dẻ
- Chương 104: Bộ dáng tức giận
- Chương 105: Biết quá nhiều
- Chương 106: Từ nhỏ đến lớn
- Chương 107: Giới thiệu chiến đội
- Chương 108: Chiến Đội Thần Long
- Chương 109: Nó nhảy xuống rồi
- Chương 110: Bị vạch trần
- Chương 111: Sườn chua ngọt
- Chương 112: Chiến đội Ngô Hoàng
- Chương 113: Chậm rãi hưởng thụ
- Chương 114: Lọt vào trận chung kết
- Chương 115: Cách xa tôi một chút
- Chương 116: Trận chung kết bắt đầu
- Chương 117: Đối chiến với Khuyển Dạ Xoa
- Chương 118: Chồn bạc chiến thắng
- Chương 119: Chết một cách minh bạch
- Chương 120: Lành ít dữ nhiều
- Chương 121: Rất không khoa học
- Chương 122: Chiến thắng trận đấu đoàn đội
- Chương 123: A Tấn là nam
- Chương 124: Hẹn hò với anh
- Chương 125: Ngủ lại chỗ này
- Chương 126: Mỗi người bốn mươi vạn
- Chương 127: Khu sinh thái Song Phong
- Chương 128: Theo họ anh đi
- Chương 129: Anh thực sự thích em
- Chương 130: Tim có chốn về
- Chương 131: Dọn ra ngoài ở
- Chương 132: Mừng nhà mới
- Chương 133: Tên cuồng khoe vợ
- Chương 134: Đêm thất tịch
- Chương 135: Ba mày đến
- Chương 136: Mẹ con bị bệnh
- Chương 137: Tương lai xa vời
- Chương 138: Bảo bối Thang Viên
- Chương 139: Tần Dương, thực xin lỗi
- Chương 140: Rất tốt với con
- Chương 141: Không thoát nổi
- Chương 142: Vỡ nát
- Chương 143: Chờ anh quay lại
- Chương 144: Không xứng được hạnh phúc
- Chương 145: Một bí mật
- Chương 146: Có phải Tần Dương không?
- Chương 147: Thật sự không có bạn gái
- Chương 148: Nói lại lần nữa xem
- Chương 149: Chờ em cả đời
- Chương 150: Anh ở đây
- Chương 151: Người máy bảo bảo
- Chương 152: Thu phục một người
- Chương 153: Chân thành sẽ làm được
- Chương 154: Tâm có chấp niệm
- Chương 155: Nắm chặt tay nhau, sống đến bạc đầu
- Chương 156: Phiên ngoại (1)
- Chương 157: Phiên ngoại (2)
- Chương 158: Phiên ngoại (3)
- Chương 159: Phiên ngoại (4)
- Chương 160: Phiên ngoại (5)
- Chương 161: Phiên ngoại (6) (Toàn văn hoàn)